Thứ Bảy, 30 tháng 11, 2013

Ai Cập hiện đại.


Thế giới biết đến Ai Cập là nhờ cái nền văn minh tối cổ cùng quý vị Pharaon kim tự tháp cách đã năm, sáu ngàn năm vẫn còn nguyên dấu vết.
Xứ cư dân ruộng nước hình thành nhà nước sớm thời dễ có tập quán phục tòng nhà nước độc tài dài hạn. Dân chủ đối với đa số người sẽ làm họ dị ứng, vì họ đã quen thuộc bị trị chớ họ không quen làm chủ. Ai cổ súy cho tư tưởng tự do sẽ bị đám đông xum vào đánh bầm dập vì tội dám "thù địch phản động".
Tuy nhiên, Ai Cập thì khác. Chuyên chế cổ đại vạn năm không làm dân chúng vì thế tê liệt đi ý thức tranh đấu cho tự do hôm nay.


Biến động xã hội Ai Cập luôn được những độc tài lấy đó cớ phỉ báng dân chủ rồi tuyên truyền dọa dân chúng đừng có dại bắt chước.
Rõ ràng, từ sự quẩy đạp tư tưởng đến hành động đi đòi tự do của dân Ai Cập là không phải dễ. Nhưng công cuộc đấu tranh vì giá trị tiến bộ, vì lý tưởng chánh nghĩa rồi họ sẽ thắng vẫn là đương nhiên định luật.
Cậu bé 12 tuổi Ali Ahmed cho biết thêm về lòng dân Ai Cập.
"Hôm nay tôi ở đây để góp phần ngăn chặn Ai Cập trở thành tài sản của một người và để phản đối việc một đảng duy nhất cướp đoạt hiến pháp. Chúng ta không loại bỏ chế độ quân phiệt để rồi thay thế bằng chế độ thần quyền phát xít.
Những mục tiêu xã hội của cách mạng vẫn chưa đạt được như quyền lực kinh tế, tự do, và công bằng xã hội. Công ăn việc làm vẫn chưa có. Cảnh sát vẫn còn bắt giam người bừa bãi. Về công bằng xã hội, tại sao một người đọc tin tức trên truyền hình nhận mức lương đến 30 triệu đồng Ai Cập, còn nhiều người lại moi rác để tìm đồ ăn thừa?
Về mặt chính trị, hiến pháp đại diện cho chúng ta ở đâu? Chẳng hạn, phụ nữ chiếm nửa dân số trong xã hội. Tại sao chỉ có bảy người trong Quốc hội Lập hiến, mà trong số ấy lại có đến sáu người Hồi Giáo cực đoan?
Cái gì xây dựng trên giả dối chính nó là giả dối. Cho dù hiến pháp hay nhưng quốc hội thảo ra hiến pháp lại dở, thì cuối cùng chúng ta gánh chịu cái dở ấy. Đừng mang đến tôi 80 điều tốt và 20 điều xấu trong hiến pháp mà sẽ phá nát đất nước này, và rồi bảo tôi đây là hiến pháp.
Tất cả điều này (quá trình chính trị) không có giá trị, vì trước tiên quốc hội này không có giá trị, không có giá trị về lòng dân và không có giá trị về hiến pháp."
(Chuyển ngữ của ông Trần Quốc Việt trên trang Dân Làm Báo.)



Thứ Sáu, 29 tháng 11, 2013

Cọp ăn cỏ nhuận sắc.


Con cọp sanh ra trời phú cho nó ăn thịt sống, bởi mấy cái răng nanh nó nhọn như lưỡi lê, còn răng cửa nó thì bén hơn lưỡi mác. Hai cái thứ răng "bản chất" ấy dùng cắn xé, nhai xương bọn thú vật, tắm máu chúng sanh để nuôi thân độc quyền, sơn lâm bá chủ.
Ấy thế một hôm, cọp ác độc thấy bọn chuyên ăn cỏ động vật đang tiến hành đại hội thú nhai lại, bèn viết đơn khẩn khoản ứng cử chức danh "ăn cỏ", xin vô ban chấp hành " hội ăn cỏ" quốc tế hoang dã.
Nghe tin lãnh đạo cọp ứng cử để gia nhập "hội ăn cỏ", cọp cái phu nhân, cọp con cháu, cọp đồng chí bèn phản ứng "quyết liệt". Lý do nanh lưỡi lê, răng lưỡi mác làm sao mà nhai cỏ ăn cho đặng ? Cọp xin đi ăn cỏ có nghĩa là cọp "tự sát vậy" !


Cọp lãnh đạo cả cười, rồi giảng giải cái mưu kế con nhà cọp như vầy :
Gia nhập được hội ăn cỏ sẽ có điều kiện trà trộn với bọn trâu bò, bọn cừu dê lừa ngựa vằn cho dễ. Lũ nhai lại ngu si ấy sẽ tin vô bạn bè thân hữu nhà cọp, không còn phải sợ hãi chạy trốn con nhà cọp nữa. Khi ấy, bọn cọp ta sẽ thoải mái nhai xương trâu bò, khỏi phải rình mò rượt chạy chi vất vả.
Lắng nghe xong thấu hiểu, bọn cọp vui mừng khôn xiết, bèn hối thúc cọp xếp mau mau nộp đơn xin xỏ. Theo tin đúng như dự báo, cọp không những đắc cử tuyệt đối phiếu nhờ đa số loài nhai lại hoan hô mà còn được đề cử nhậm chức "chủ tịch hội đồng ăn cỏ quốc tế", cọp thực là đắc thắng.
Vạn sự như ý chuyện rồi, bầy cọp bèn ra ngay luật "Phạt con chim" lên đến cả trăm triệu.
- Hình ảnh "sau khi bọn cọp nhận chức, và clip khi trước cọp đang "nộp đơn xin xỏ".




Thứ Tư, 27 tháng 11, 2013

Chọn cách ăn "Paleodiet".


Thời xưa Đông Dương thuộc Pháp, người con gái không chồng tên Madeleine Colani vốn thích thú nghề cổ khảo, bèn xách búa lang thang khắp cả hang động rừng rú, tìm kiếm lấy cổ xưa tiền sử làm vui. Một hôm, cô ấy vào trong cái hang ở vùng thượng du Bắc Việt giáp đất Lào bươi móc tìm thấy vài bộ cốt, ba bốn cái rìu đá với hạt lúa, vỏ ốc, xương heo rừng... Cô tỏ ra rất sung sướng vì mấy thứ đó giúp cô mường tượng ra kiếp người xa xưa vạn năm nuôi con gì, trồng cây gì, ăn thức gì để sống cái đời nguyên thủy.
Giữa những năm 1970, bác học gia ngâm cứu tiêu hóa Walter L. Voegtlin dày công khảo nghiệm xương cốt tiền sử thì thấy bọn dân nguyên thủy cơ địa khỏe mạnh vô cùng. Đờn ông lực lưỡng rắn chắc thể hình "Lý Đức, Phạm Văn Mách", đờn bà đều ba vòng siêu đẹp mẫu "Playboy" cả. Khả năng sanh dục của người tiền sử thì vô địch lẫy lừng quán quân chấp hết thời đại.
Bác học ấy cho rằng nhờ cái cách sống ăn lông ở lỗ, họ mới thành công ghê gớm như vậy. Ông bèn đề ra cách ăn uống bắt chước thời ăn lông ở lỗ ấy, gọi là "Paleolithic diet" (Chế độ ăn uống kỳ đồ đá cũ) - rồi viết cuốn "The Stone Age Diet: Based on In-depth Studies of Human Ecology and the Diet of Man" để cổ súy.


Từ khởi xướng ấy, cái trào lưu ăn uống "paleodiet" mở màn rồi lan rộng, vô số người ta tôn sùng theo cách ăn này. Ăn thịt sống sít, ăn đồ thịt nướng thả vườn, ăn rau dại trái hoang, hút tủy xương ống, múc não động vật làm thực phẩm chớ tuyệt đối không vô siêu thị mua thực phẩm chế biến.
Thời nay hóa chất độc hại quá sức rùng rợn thực phẩm. Rau trộn thuốc rầy, trái hấp thu độc dược bảo quản, thịt heo bò gà nuôi dưỡng hoạt chất siêu kích thích mau to, cá dùng phân bắc hầm phốt nuôi béo, mực ống cao su, măng tươi đũa tre, phở bún chuột cống... Thành thử "paleodiet" quả nhiên sự lựa chọn cách an toàn thực phẩm an tâm ăn uống.
Nhiều ngôi sao điện ảnh đại gia béo phì thử dùng cách ăn paleodiet thì thấy quả nhiên hiệu nghiệm. Vóc dáng thon thả, cường tráng, sanh dục không cần viagra, đông trùng hạ thảo, cứ vẫn trẻ lại như tuổi 20 khỏe khoắn vô cùng.
Tuy nhiên, nhiều người nói đây là một chiêu bà cổ động ăn kiêng và dùng thực phẩm sạch thuần túy mà thôi, mọi giả thuyết vẻ vời ra chỉ để thêm hay ho chuyện.


Thứ Hai, 25 tháng 11, 2013

Ngủ ngày.


"Mùa hè hây hẩy gió nồm đông,
Thiếu nữ nằm chơi quá giấc nồng.
Lược trúc biếng cài trên mái tóc
Yếm đào trễ xuống dưới nương long...
Ðôi gò bồng đảo, sương còn ngậm
Một lạch đào nguyên, suối chửa thông.
Quân tử dùng dằng đi chẳng dứt
Ði thì cũng dở ở không xong..."
Ngủ đêm chưa đã thành ra có sự ngủ ngày. Thiếu nữ bà bà cách nay hai trăm năm, nhân trời hè gió mát, bèn sự ngủ quên trên cục đá, hớ hênh khiến người quân tử dục dã dùng dằng, đi ở phân vân...
Bài học xưa nay, làm thân con gái ngủ ngày ngủ đêm đều phải vào chốn phòng the mà ngủ, khỏi sanh mấy tay nữ sĩ viết lách lưu truyền hoặc vị paparazzi chớp trộm tung lên thiên hạ thưởng thức.


Nhân cơ hội ngủ ngày lạm bàn chuyện Xuân Hương nữ sử. Bà này chuyên gia chữ Nôm dùng thơ "tả thực" mấy đờn bà phụ nữ hay giới tính phòng the ngâm ngợi khoái trá. Thời đó văn minh điện lực còn chưa nên người ta giải trí : quân tử dụng cầm kỳ thi tửu, tiểu nhân lấy tục tĩu để vui chuyện đồng án mộc nề.
Có điều "phân tầng xã hội" nhiều khi "giao thoa thỏa hiệp". Quân tử vẫn thầm kín dòm ngó chốn chỗ bồng đảo nương long, nữ sử ta tức sự ra nôm na bỡn cợt.
Văn chương cao siêu đạo đức ngàn vạn chữ để viện này kho nọ mối ăn. Bảo quản di truyền cực khổ quá mà mấy ai đã đọc. Một "Thiếu nữ ngủ ngày" phơi sự chướng mắt thì được "nhân dân" quá thích trầm trồ.


Chủ Nhật, 24 tháng 11, 2013

Ha Ji-won, minh tinh màn bạc Đại Hàn.


Ha Ji-won tên thật là Jeon Hae-rim, sanh ngày 28 tháng 6 năm 1978 tại Seoul, là một nữ diễn viên kiêm ca sĩ nổi tiếng Hàn Quốc.
Lần đầu tiên, cô ấy xuất hiện trên truyền hình vào năm 1996 trong bộ phim "Tears of the Dragon",  rồi ra mắt công chúng với tư cách ca sĩ trong năm 2003 với album "Home Run".
Tuy nhiên, ấn tượng mạnh mẽ nhất mà Ha Ji-won thực sự để lại cho khán giả là vai nữ trong phim "Secret" của đài MBC năm 2000. Với vai diễn ấy, cô đoạt giải "Diễn viên trẻ xuất sắc", tiếp tục gây tiếng vang với phim "Truth Game".
Ha Ji-won là chị ruột của nam diễn viên Jeon Tae-su.





Thứ Bảy, 23 tháng 11, 2013

Tưởng niệm John F. Kennedy.


Tổng thống Mỹ John F. Kennedy mất cách đây đã tròn 50 năm.
Ngày 22 tháng 11 năm 1963, ông bị ám sát ở thành phố Dallas, tiểu bang Texas lúc 12giờ 30 khi đang ngồi trên xe thăm viếng tiểu bang này.
Cảnh sát điều tra cho rằng kẻ tâm thần Lee Harvey Oswald chính là thủ phạm dùng súng bắn tỉa sát hại ông. Tuy nhiên, sau khi bị bắt hai ngày, Lee Oswald đã bị Jack Ruby bắn chết ngay tại đồn cảnh sát Dallas. Vụ án chìm vào vòng mơ hồ bí mật mãi mãi từ đó.
John F. Kennedy sanh năm 1917 trong dòng họ Kennedy thượng lưu gia tộc. Ông học đại học Harvard ngành quan hệ quốc tế rồi gia nhập quân đội. Tham gia chánh trường, ông là người thuộc đảng Dân chủ ra tranh cử chức tổng thống, cạnh tranh với Richard M. Nixon của đảng Cộng hòa và rồi đắc cử.
Ngày 20 tháng 1 năm 1961, John F. Kennedy tuyên thệ nhậm chức ổng thống thứ 35 của Hoa Kỳ lúc mới 44 tuổi. Trong diễn văn nhậm chức, ông kêu gọi người dân Mỹ hãy là những công dân tích cực của nước nhà: "Ask not what your country can do for you, ask what you can do for your country..."


Thứ Sáu, 22 tháng 11, 2013

Răng khểnh làm duyên.


"Răng thô lại bé li ti 
Học cho nhọc xác, cũng đi hầu người..."
Các cụ ta xưa coi tướng mồm tướng miệng, phán sự lưỡi dài mồm nhọn, răng khểnh răng lựu đều có số có phận. Răng khểnh là răng mọc khấp khểnh không đều, xúm xít xô đẩy hai cái  răng nanh hàm trên ra đặc sắc. Tướng số chê răng khểnh là rang răng quỷ răng ma, bộc lộ kẻ có tính cách không thật thà, sống hoang đường quái dị nên làm chi thất bại nấy phải đi hầu thiên hạ.
Chuyện đó không biết đúng sai thể nào chớ người con gái được trời sanh cho cặp răng khểnh, mỗi khi nhoẻn miệng cười tươi sẽ duyên dáng vô cùng.
"Này cô bé có chiếc răng khểnh
Sao thừa một cái chắc để làm duyên!
Vội vàng chi mà hình như lơ đễnh
Để lại sau lưng tiếng hót vành khuyên
 Này cô bé sóng mắt mơ mộng
Môi cười nở thắm những đóa hồng duyên
Làm lòng anh từng đêm ngơ ngẩn
Để mộng mơ sao nhớ quá nụ cười..."


Thời nay con gái làm đẹp bơm vú độn mông, đắp thêm cặp răng khểnh sẽ duyên dáng mặn mà, xã hội thiện cảm dễ thành công đắc thắng.
Phụ nữ Phù Tang xứ sở đang thịnh lắm trào lưu đắp cấy răng khấp khểnh. Phòng răng nha sỹ mọc lên như nấm mưa rào phục vụ vô số chị em ồ ạt đi trồng răng khểnh.
Bình luận về răng khểnh, giáo sư Emilie Zaslow của Đại học Pace cho rằng "những cái răng khểnh khiến đờn bà trông sẽ trẻ trung hơn độ tuổi của họ". Còn blogger Michel Pan thời viết "Người Nhật không giống người Mỹ, họ không coi hàm răng thẳng, đều là răng đẹp. Những cái răng khấp khểnh thể hiện điểm chưa hoàn thiện của người phụ nữ và trên một phương diện nào đó những người đàn ông lại lại thích tiếp xúc với những cô gái chưa hoàn hảo này".


Thứ Năm, 21 tháng 11, 2013

Quá giang.


"Hỡi anh đi đường cái quan 
Dừng chân đứng lại em than đôi lời 
Đi đâu vội mấy anh ơi 
Cái quần cái áo như người nhà ta 
Cái ô em để trong nhà 
Khen ai mở khóa đưa ra cho chàng."
Mùa Đông lạnh, xe lao đi vùn vụt về nhà bên bếp lửa hồng vợ con hú hí. Xa lộ mênh mông, người nữ nhi xinh đẹp tóc vàng mắt xanh da trắng trong bộ đồ Noel sexy ra đứng giữa đàng đưa tay tín hiệu dừng. Cô ấy đang xin nhờ xe quá giang.
Sự đợi bên đường lỡ bước cũng nhiều chuyện lắm.
Hai vợ chồng nọ dặm trường xe hỏng đành vẫy tay quá giang xa lộ. Không có lái xe nào dừng. Vợ núp chồng ra vẫn vậy, phải khi chồng trốn vợ ra thời chỉ ít phút sau đà có "mã thượng siêu xe" dừng lại.
Có người đẹp bộ dạng khêu gợi đường dài vắng vẻ ra dấu quá giang, mấy bác tài hoan hỷ xe dừng mở cửa. Ai ngờ trúng kế cá mắc mồi câu cho một ổ mai phục túa ra rút súng...

.
Giai thoại ma quái quá giang thường giống nhau. Một cô gái lạnh lẻo ngoắt tay khi trời chạng vạng trên đường xa vắng vẻ. Bác tài cho cô ấy lên xe ngồi. Im lặng, tái nhợt rồi qua khu nghĩa địa cô ấy biến đi mờ ảo hồi nào không hay. Thì ra cô ấy tên nọ tên kia, lâu rồi bị xe cán chết oan, nay vẫn hay hiện hồn lên làm "ma quá giang" !
Chuyện có hậu. Một bà già ra đứng vẫy tay đến nửa ngày, cả ngàn xe cộ vô cảm cứ vùn vụt. Cậu sanh viên chiếc xe cổ lổ ành ạch khói bụi, thấy cụ già tội nhiệp quá bèn dừng xe lại cho cụ quá giang. Mấy hôm sau, cậu ta bất ngờ được người khệ nệ đem đến tặng cả bao tải đô la. Té ra bà cụ ấy là nữ tỷ phú Mỹ quốc cảm kích cậu cho đi nhờ xe, nên sai gia nhân đem tiền đến đền ơn đáp nghĩa.
Bên ta có bài ca dao hay. Cô gái vẫy tay mời kẻ lữ khách trên đường cái quan đứng lại nghe cô than thở. Rồi cô còn mở khóa vào nhà đem cái ô ra mà tặng...


Thứ Hai, 18 tháng 11, 2013

Lý trưởng khứu.


Xưa có một người lý trưởng làm việc đã hơn mười năm. Người ông ta, da thì đen, miệng thì nhọn, cái tính thì khắc khe mà lại già hàm. Thường trong làng, trong xóm, ai có điều gì khốn nạn, là ông liền lên kêu quan hộ, coi việc của người hơn việc mình.
Phải một năm trời làm đại hạn, cây cỏ khô héo, hoa cỏ chết sạch, đến mùa sưu thuế, dân gian khốn khó, không biết làm thế nào lo cho đủ tiền.
Người lý trưởng thấy tình cảnh dân như vậy, lấy làm thương xót, mới làm một lá đơn lên kêu quan hộ dân. Đơn rằng:
"Trời làm đại hạn rã rời,
Việc dân thì nặng, Quan thời thương cho.
Ngoài đồng cỗi lúa mất mùa,
Về nhà bông đỗ đã khô đi rồi.
Dân thì kẻ ngược người xuôi,
Kẻ tán, người lạc, ai người làm chi ?
Trời làm tai nạn còn gì,
Xin Quan nghĩ lại. Bớt đi ít nhiều..."


Quan xem đơn xong, vỗ bàn mắng rằng:
- Ta chưa hề thấy thằng lý trưởng nào xấc láo như thằng này. Con mắt thì tráo trưng, cái chân thì chân chì, da thì đen sì, miệng thì nhọn hoắt, việc thì khe khắc, đã không chịu làm, lại được cái già hàm, dám lên đây kêu ca những gì ? Lính đâu, nọc nó ra đét cho nó ba chục !
Người lý trưởng nói:
- Quan đánh, tôi xin chịu. Tội nọ hãi chi. Bổn phận tôi làm lý trưởng tôi phải hết lòng kêu giúp cho dân. Quan không soi xét, nghĩ đến tình dân, thì tôi đây cũng chẳng tiếc chi, tôi liều mạng tôi cho rồi...
Nói đoạn, người lý trưởng cắn lưỡi tự vẫn.
Ông quan phải bồi mạng cho nó, lại phải cấp tiền tống táng cho nó.
Sau trên mộ người lý trưởng tự nhiên có một cây gì mọc lên rất cao, và có một con khứu thường ngày cứ chót vót đậu trên cây mà hót.
Thiên hạ cho con khứu ấy là tiền thân người lý trưởng hiện ra, và khi nào người ta thấy nó hót, thì người ta bảo nhau ca một câu rằng:
- "Cây cao gió đánh lá lay,
Thương thân con khứu kêu ngày, kêu đêm."
(Truyện cổ nước Nam)


Chủ Nhật, 17 tháng 11, 2013

Tô bún giò.


Tô bún bò giò heo bưng ra, nhớ ngày trước kinh niên đói khát, chuyện ăn uống thèm lắm tô bún giò nấu kiểu của người xứ Huế.
Cách mệnh tháng Tám, hai triệu người Việt chết đói bởi Nhật bắt bỏ lúa trồng đay, lương thực thiếu thốn. Người ta chết đói la liệt đầu đường cuối chợ, mùi hôi nồng nặc bốc, xác đếm không xuể. Nhà giàu ăn cái bánh lá, năm sáu người đói bu xúm chung quanh. Vứt cái lá gói bánh xuống đã có chục bàn tay vều vào giành giật nhai nuốt...
Nhà văn tự sự cái đói, chua chát quá sức bèn đặt để chuyện "chết no". Bà lão dưới quê rệu rã, lên thăm đứa cháu ở đợ nhà giàu. Nó nhăn nhó đuổi bà về như đuổi tà. Nhà chủ nhơn đạo cho dọn cơm để bà ăn đã hẳn về.
Tháng ngày thèm cơm đói cháo, bà móm mén nhìn nồi cơm sợ hết, nhai bát này bát nọ nhẵn tám, chín bát lo quá ngày mai. Rủi thay tuổi cao sức yếu cố nhồi nhét cho no chắc, bà lão tội nghiệp về nhà rồi thương thực chết.
Chuyện nhân gian, quân đội Tưởng Giới Thạch từ China tràn xuống giải giáp lính Nhật bắc vĩ tuyến 16. Hành quân đói bụng, sẵn túi nhiều tiền quốc tệ quan kim, họ vào chợ gặp tô bún giò ngon quá, vội vã lùa một hơi 8, 9 tô liền vỡ cả bụng đi theo bà lão...


Bún giò cái ngon riêng khác bún riêu cua, bún ốc, bún chả cá dù môn phái thuộc họ hàng nhà bún. Bún là bún gạo thuần túy, cọng bún màu trắng đục, sợi to mềm chớ không dai, dễ chua thiu nếu quá cách đêm, khác xa với thứ bún trắng hóa chất, dai nhách độn tinh bột sắn, cả tuần vẫn ngon ăn vì không loại vi trùng nào dám đụng. Giò heo thời lấy từ bọn heo nuôi nấng rau cám chuối khoai miền quê, chớ không bột này bột nọ phụ gia kích thích.
Heo bò lẫn lộn, huyết gạch chả cua, hành hương rau sống, ớt cay mỡ màng.. mà ra tô bún giò thơm lừng, nóng bỏng cả mùa đông.
Cầm đũa bưng tô bún bò. Đâu đó lãng vãng cái hồi tên bay đạn lạc hỏa châu rơi sáng, cả nhà ước ao ngày hòa bình đoàn tụ sẽ kéo nhau đi ăn tô bún bò giò heo ấm áp. Hòa bình rồi, té ra gạo cũng không có mà ăn nữa...
Mấy chục năm ra khỏi được những đói khổ. Tô bún giò trở nên bình thường món điểm tâm hằng sáng. Thời gian vùn vụt, thế sự thăng trầm, cái ước mơ xưa cha mẹ anh chị em cùng đi ăn tô bún giò đoàn tụ mừng rỡ hòa bình đã mãi mãi không bao giờ hiện thực.


Thứ Bảy, 16 tháng 11, 2013

Miền Trung lụt lớn.


Hai ngày 15,16 tháng 11/2013, gió Đông Bắc tràn đưa hơi nước bể Đông đến hội ngộ cùng mây đen khối áp thấp để hằng tỷ mét khối nước ào ạt trút xuống mảnh đất miền Trung.
Không bão thì lụt, không lụt thì bão; đại nạn thủy tai ác liệt vô cùng tận hằng năm gieo họa vùng đất danh tiếng đói với nghèo. Nước dâng lên ngập nhà, gạo cơm vật dụng phó mặt trời chìm sâu dưới nước. Mẹ bồng con chui nóc thoát thân bỏ của lấy người.
Quốc lộ số 1, đường vận chuyển hầu như độc đạo ngập trắng đi rồi. Cầu đường bị nước cuốn trôi. Từng dòng xe cộ dài dằng dặt mệt mõi chờ đợi. Tê liệt giao thông đường trên núi, đường dưới đồng bằng.


Than ôi ! Mùa hạn nắng hanh đồng khô cỏ cháy ruộng đất nức nẻ, người miền Trung tát từng gàu cứu cây, mồ hôi ướt áo chẳng bỏ bèn gì. Nếu gặp may trời chợt đổ cơn mưa vàng bạc, làng xóm sung sướng hò reo người tưới không bằng trời tưới. Bây chừ trời mưa trắng xóa ào ạt mênh mông dài hạn, người miền Trung trèo lên rầm thượng rầm hạ, lên mái nhà ngồi rồi chua chát : người hại không bằng trời hại !
Mong sao ông trời sớm dứt cơn mưa, cho nước rút nhanh, cho người miền Trung thoát khỏi đại nạn mà ngộ ra những di hại tự sự phá rừng ồ ạt...


Thứ Sáu, 15 tháng 11, 2013

Biển mặn.


Quê hương nhìn ra bể Đông sóng biển xô ào ạt. Cảm xúc về biển trời trong mỗi người ai cũng đã từng, mà ít ai diễn ra được ý.
Vịnh Hạ Long, Hải Vân quan, dừa Quảng Ngãi, dầu Vũng Tàu, rừng Cà Mau, ghe Phú Quốc hay lên tàu Trường Sa đại đảo. Ra đi nhìn ngắm trời xanh bể rộng dễ hiểu.
Nhạc sĩ Nhật Trường (Trần Thiện Thanh) sinh thời viết "Biển mặn", một bài hát tuyệt diệu về quê miền biển, đủ rõ ra cái tình thấm dậm mọi người.
Tiếc thay nhạc sĩ tài hoa quá sớm khuất nẻo. Tạo hóa đố toàn nhân tài mệnh yểu, mấy vị nhạc "trại sáng tác" thì dai dẳng mà mấy ai thưởng thức cho nổi những giai điệu tình yêu dao búa "yêu nước thương dân".
Biển mặn, muối trắng, mồ hôi đổ trên lưng áo vải. Cho hay tài hoa nghệ thuật vốn tự thân chớ đâu cứ đổ tiền trút bạc nuôi nấng béo mập là ra hàng họ "nhân dân nghệ sĩ" vậy.


Thứ Năm, 14 tháng 11, 2013

Chuyện cái quần.


Cơ thể người ta ba phần đầu mình và chân tay. Che mình mặc trên mặc dưới, gọi là trên áo dưới quần. Đờn bà sanh ra cái váy rất tiện, trùm được thân trên thân dưới trọn bộ đỡ phiền. Nhà thiết kế thời trang nữ tùy sáng kiến hớt trên hớt dưới, phình này bóp nọ, ra đủ kiểu hoặc là kín đáo nữ tu, hoặc là mini gợi cảm.
Cái sự quần đờn bà điêu linh lắm chuyện. Xứ ta trước thuần túy váy đụp váy xẻ, phải thời vua Minh Mệnh cấm váy, người đờn bà mới phổ biến ra cái quần đen mà mặc.
Quần đen bởi quần quật suốt ngày bùn lầy ruộng đất hay loắt xoắt bếp núc khói củi bôi đầy, giặt giũ thì nước ao sông giếng rồi lấy tro bếp hạt mù u chất tẩy, nên chi cái quần màu đen mới hạp thời bùn bụi.
"Áo vải thô nặng trịch, lạnh làm mền, nực làm gối, bốn mùa thay đổi bấy nhiêu. 
Khăn lau giắt đỏ lòm, trải làm chiếu, vận làm quần, một bộ ăn chơi quá thú..."
Thời nay văn minh sạch sẽ. Cơ giới hóa nông nghiệp. Hiện đại hóa bếp núc. Áo quần máy giặc "OMO". Người đờn bà xứ ta được thênh thang mặc quần đa chủng loại.


Cái quần đen bây giờ chỉ tàn dư lại cho chị em phụ nữ vùng sâu vùng xa là chánh. Quần đen một đôi khi đờn bà đem ra áp dụng vào "văn hóa xã hội" quyết liệt.
Du khách du ngoạn thăm thú xứ bốn ngàn năm văn hiến. Ba lô xe đạp xe thồ qua đường làng ngõ xóm chợ quê thỉnh thoảng gặp quý nữ anh thư thời đại. Hai đờn bà đấu võ mồm cho cả xóm túa ra xem. Một bà ngửa háng dạng chân vỗ bành bạch vào chỗ kín, hò hét (tra từ điển tiếng lóng mới hiểu) um trời dậy đất. Một bà cũng không vừa, cởi luôn cái quần ra phơi bày dáng chuẩn.
Chuyện cái quần mới đây nhất, phải gọi là đặc sắc. Trung niên đờn bà Bình Định vô ngay giữa chốn công đường lấy cái quần đen trùm đầu quan Chánh án lôi ra giữa phố, hò hét đồng bào đến xem...
- Ảnh quần Jeans gợi cảm :





Thứ Tư, 13 tháng 11, 2013

Đệ nhất nhân quyền.


Cùng tứ đại anh hào Trung Quốc, Nga, Ả rập Saudi, Cuba; nước VN cộng sản đã được bầu vào hội đồng nhơn quyền LHQ vào ngày 12/11/2013.
Đáng hân hạnh, VN đứng đầu bảng trong 14 thành viên mới, đệ nhất "Ta" rồi đến Algeria, Anh, Ả rập Saudi, Cuba,Maldives, Macedonia, Mexico, Morocco, Namibia, Nam Phi, Nga, Pháp và Trung Quốc đệ chót.
Trong số 192 phiếu bầu, VN nhận được tới 184 phiếu ủng hộ, làm "đảng ta" sung sướng nở mày nở mặt vô cùng.
Hy vọng ngồi được vô ghế ủy hội nhơn quyền, CSVN sẽ bớt phần nào những hung hăng đàn áp và tha thứ cho nhiều vị bất đồng chánh kiến đang phải án tù oan ức.


Thứ Ba, 12 tháng 11, 2013

Trời lập đông chưa em ?


Hội nghị Thượng đỉnh lần thứ 19 của các nước tham gia Công ước khung về chống biến đổi khí hậu của Liên Hợp Quốc (COP 19) đang diễn ra tự ngày 11 đến 22/11/2013 tại Warsaw, Ba Lan.
Phút mặc niệm những nạn nhân cơn bão Haiyan đệ nhất hành tinh 370 km/h. Trưởng phái đoàn Phi Luật Tân đau đớn tuyệt thực bởi đất nước của ông - hôm nay, ngày mai - phải lãnh đủ những trân cuồng phong vì thế giới đang ồ ạt phát triển "văn minh kinh tế".
Công nghệ khói bay mù mịt. Khí than đá. Khói xe hơi. Đốt rừng nương rẩy. Chặt cây phá rừng "làm thủy điện". Bê tông hóa cuộc sống. Cái lồng kính nhốt quả địa cầu ngột ngạt khiến uất khí nó bùng lên cuồng nộ, trong mùa Đông sanh sự ra bão Hải Âu ghiền nát nước Phi, đánh dấu " cột mốc sàn" từ nay mở thời của các "Siêu Bão".


Vài thập niên trước, tháng 11 dương lịch là trời bắt đầu chuyển Lập Đông. Thiên hạ lo toan ấm cúng áo quần, bọn sóc đầu thu gom hạt thông hạt sồi vô tổ mấy hốc cây giờ đã cuộn tròn chăn chiếu.
"Trời lập đông chưa em ?
Cho lũ dơi đi tìm giấc ngủ vùi..."
Năm nay mùa đông trời chưa thấy lạnh. Nóng lên toàn cầu. Bầy dơi chiều chạng vạng còn vỗ cánh tìm mồi chớ đâu ngủ vùi như trước ?
Cầu mong sao loài người "phát triển" sẽ biết phải làm gì đó để "kinh tế xanh", cho bầy sóc lũ  dơi vẫn biết ngủ đông, cho tương lai bọn trẻ còn tin mùa đông là lạnh.


Thứ Hai, 11 tháng 11, 2013

Maria Gabriela Isler - Miss Universe 2013.


Người mẫu thời trang, hoa hậu Venezuela năm 2012, cô Maria Gabriela Isler đã giành được vương miện Hoa hậu Hoàn vũ 2013 ngày 09/11/2013 tổ chức ở Moscow.
Cô là Hoa hậu Hoàn vũ thứ ba xuất xứ từ Venezuela trong 6 năm dự giải.
Maria Gabriela Isler sinh ngày 21/4/1988 tại Valencia, Carabobo, Venezuela. Khi còn bé, cô sống và học tập ở Maracay, có bằng Cử nhân Quản lý và tiếp thị.
Ngày 30 tháng 8 năm 2012 tại Caracas,Gabriela Isler là thí sinh bang Guárico được giải thưởng "Hoa hậu Elegance", trở thành người đẹp thứ chín của bang này đăng quang Hoa hậu Venezuela. Cô đại diện đất nước Venezuela dự thi Hoa hậu Hoàn vũ 2013.
Các chỉ số đo:
+ Cao: 1,78 m
+ Ngực: 90 cm
+ Eo: 60 cm
+ Mông: 90 cm