Thứ Ba, 31 tháng 7, 2012

"Vĩ đại" lâm nguy.


Mưu kế dùng nước Nam đánh Mỹ, đánh cho chết hết người Việt, cho Mỹ sa lầy yếu sức, cho VN tan nát phụ thuộc nước Tàu là cái chiêu bành trướng độc địa.
Cung cấp vũ khí, dùng lý thuyết CS chia rẻ dân tộc VN, kích động hận thù, lấy Việt đánh Việt là mặt ẩn dấu đằng sau cái gọi là "ủng hộ chống Mỹ cứu nước" của mấy bạn Tàu đỏ. "Chiến thắng vĩ đại" thực tế ra để đem về một nước Việt đầy hận thù, nòi giống VN giết nhau tự chết, đất nước bom rơi đồng hoang máu đổ.
Trùm đỏ Mao nói " “700 triệu người dân Trung Quốc là sự hậu thuẫn kiên cường của Việt Nam, lãnh thổ rộng lớn của Trung Quốc là hậu phương tin cậy của Việt Nam”, ấy là sự công nhận Tàu tác nhân đồng thủ phạm gây ra cuộc tương tàn nội chiến, hậu thuẫn cho không vũ khí giết người.


Quân đội Bắc Việt lấy của Tàu chùa, nhờ đó chiến thắng miền Nam, rồi ra hoang tưởng đội quân ta "bách chiến bách thắng, anh hùng thiên hạ vô địch". Đám ăn mày mụ mị quá khứ tự huyễn mình cao vòi vọi, còn nhồi sọ đến cả thế hệ sau bằng sử ký đói rách vĩ đại.
Hồi sau thì rõ rệt ra hết cả. Trong "thời đại HCM, thời đại vẻ vang nhất lịch sử dân tộc", đám người tự xưng "đệ nhất vũ trụ" đang phải tự mình đối mặt sự Tàu ra tay đánh cướp. Di họa chiến tranh, dân nghèo nước khổ, không còn ai "tặng" vũ khí chùa giữ nước, lâm thế lấy chi cự nỗi giặc Tàu dồi dào súng đạn cao cấp. Trước nguy cơ mất hết biển đảo chủ quyền, đám "đệ nhất vũ trụ" bèn xuất chiêu "lòn đái giặc", làm cái điều nịnh bợ "giữ nước".
Ấy thế, nhiều kẻ u mê vẫn thích nổ váng cả trời về "miếng đánh anh hùng" tội nghiệp.




Thứ Hai, 30 tháng 7, 2012

Bản đồ cổ và rổ chén.


Biển Đông mênh mông mù mịt, bầu trời khi nắng chói khi âm u bão tố cuồng nộ, nước biển khi xanh khi xám sóng xô dạt vỗ, những con tàu nhỏ to ngang dọc là cư dân biển thực tại.
Tàu bè trên biển khơi to lớn, động cơ mã lực nhiều, vỏ thép dày dặn, thuỷ thủ đoàn gan dạ lão luyện, thêm tàu súng ống hiện đại "phe mình" hộ vệ. Mấy tàu mạnh mẽ ấy không ai dám đụng, có thể thích chi làm nấy, đâm thọc dọc ngang hung hăng vua chúa của biển.
Hai quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa như hai cái trụ môn thần mặt tiền đất nước. Dân chúng vùng biển nước Nam ra khơi đánh cá phát hiện đã lâu đời. Vua chúa triều đình Đại Việt Nam "chấm xúy", phái quân lính ra cắm bia dựng chủ quyền, lập các hải đội Hoàng Sa, Trường Sa quản lý đảo, khai thác hải sản tôn cá san hô.
Việt Nam chủ quyền xưa nay tiếp nối, hàng xóm láng giềng không ai không biết, chẳng ai tranh chấp đòi đảo này đảo nọ, ghi vẽ bản đồ danh sách chủ quyền giành giật.


Mọi cái chỉ sanh sự ra tự khi cái "giai cấp chủ nghĩa" di truyền vô đất nước, dân tộc VN chia rẻ, nội chiến đẫm máu, nước non điêu linh suy tàn, đã tạo cơ hội cho các ngoại bang nhảy vô xâu xé tranh cướp biển đảo. Nước yếu dân hèn mà quản lý nhiều của báu trời cho khiến lân bang dòm ngó, mưu mẹo dùng sức mạnh ra tay đến đánh cướp.
Chính quyền VNCH làm chủ nhân hai quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa, kế tự triều đình Huế và chánh phủ bảo hộ Pháp. Thừa kế, tiếp nối hợp pháp đàng hoàng không có gì bàn cải.
Ngày 19/1/1974 quân Tàu kéo đến nổ súng đánh chiếm, cướp gọn Hoàng Sa, các nước trên thế giới đều thấy rõ hết (http://vi.wikipedia.org/Hải chiến Hoàng sa 1974). Ăn cướp rồi quân Tàu rộng miệng la làng. Lý do lý trấu ngược ngạo bày đặt đủ kiểu cũng chỉ để "hợp pháp hóa", biến đất người ta ra đất nhà mình mà thôi.
Nói chuyện với bọn xâm lược thời nói bằng súng đạn còn chưa ăn thua, huống chi đem mấy "chân lý bản đồ "ra mà cãi lẩy, bảo rằng ta lý ta hơn, dùng lý lẻ mong quân cướp nó sợ e hoang đường quá.
VN ra luật biển "năm 2013 mới hiệu lực", lập tức Tàu thành lập hệ thống hành chánh Hoàng Sa, bầu cử hộ đồng nhân dân, lập thành phố, cắm biển tên tuổi, công an nhà tù, nhà cho thuê, quân đội lính tráng súng đạn bảo vệ. Chặt chẽ quy củ hết chỗ nói.
VN trưng bản đồ cổ, thời Tàu có cả rổ chén bát "cổ xưa làm ăn sinh sống", hốt đem đổ ngoài bãi biển Hoàng Sa để đám "khảo cổ học" Tàu làm "bằng chứng không thể chối cãi".
Kết luận : Chân lý thuộc về kẻ mạnh, thuộc về mũi súng. Nói chuyện phải trái với bọn cướp, bằng này chứng nọ thời đâu có tác dụng chi với đám côn đồ ? Mạnh được yếu thua là chuyện thực tế, nước Nam muốn giữ được phải kế sách hợp quần gây sức mạnh chơi đũa cả bó khó bẻ. Khi nội bộ kết đoàn trong ngoài như nhất, quân giặc mới sợ.


Chủ Nhật, 29 tháng 7, 2012

Tri ân quân ăn cướp.


" Nghe đồn quan tướng có danh
Cưỡi ngựa một mình chẳng phải vịn ai
Vua khen rằng ấy mới tài
Ban cho cái khố với hai đồng tiền
Đánh giặc thì chạy trước tiên
Xông vào trận tiền cởi khố giặc ra
Giặc sợ giặc chạy về nhà.
Trở về gọi mẹ mổ gà khao quân !
"
Tướng cầm quân giữ nước nhận ra thế lực ốm đói quá, chống lại giặc thời như lấy trứng chọi đá, cự không lại dễ mất sạch hết. Ngài vắt tay lên trán "suy nghĩ", bèn hội đám tham mưu chiến lược quyết kế "lòn đái giặc".
Ngày trước Việt vương Câu Tiển nếm cứt Phù Sai vua nước Ngô. Hàn Tín luồn trôn tên bán thịt đời nhà Hán. Những bài học để lại, tướng tá nào đưa sang cho Tàu đào tạo đều biết rõ rệt cả.
Tuy nhiên lưu ý xưa khác nay khác. Xưa người ta khinh bỉ mấy bọn đê tiện rút cổ, không thèm giết nhớp tay mà tha cho chúng nó lũ tiểu nhân, nên Câu Tiển mới cơ hội sống phục thù, Hàn Tín còn cơ nung nấu tim gan phổi phèo rửa hận.
Nay, lớp hèn hạ xuất chiêu hèn hạ, quân ăn cướp dù khinh thậm tệ sự hèn hạ bọn "lòn đái giặc", vẫn sẽ ra tay diệt trừ như diệt hủi, vừa khinh vừa ghét, vừa giết sạch cướp sạch.


Người chỉ huy quân đội nước nào cũng biết đặt ba chữ "Tổ quốc - Danh dự -Trách nhiệm" lên trên hết. Họ biết để người tôn trọng mình thời mình phải trọng mình trước đã, đeo hàm cấp tướng phải tự trọng mới không nhục nhã với dân. Phản ứng tướng tá ở Nga, Nhật Bổn, Philippin sẵn sàng lệnh nổ súng vô đầu bọn ăn cướp là vì vậy.
Bọn Tàu trước đây đưa cho súng đạn miễn phí, đất nước thành ra tan hoang thù hận, lũ tay sai kích động Bắc giết Nam, coi đồng bào mình là "kẻ thù giai cấp". Vì quân Tàu thâm độc nên đất nước này mới nghèo nàn đói khổ, di họa nghìn năm chưa dễ vượt thoát. Bọn chúng mới đây tiền xe hậu pháo cướp giết đốt phá tan nát vùng biên giới, dùng tàu bè đánh cướp biển đảo. Lãnh thổ lãnh hải tổ quốc ta hao mòn bọn giặc Tàu tham lam gặm nhấm cướp bóc từng ngày.
Từ cái thủa Âu Lạc vua Hùng cho tới tận nay, hàng triệu người Việt đã hy sinh bởi mũi tên hòn đạn quân giặc vì một lẽ chết để giữ nước giữ nhà còn lại cho con cái.
Nay, cái sự "khổ nhục kế" hèn hạ bọn người "làm tướng" kia tri ân quân ăn cướp, lầm tưởng khiến quân cướp tham lam dung tha cho, quả nhiên sai lầm quá. Dân nước Nam ai còn chút hiểu biết liêm sĩ thấy mà xót xa uất hận. Dưới suối vàng kia, quý vị liệt tổ liệt tông anh hùng, hàng triệu anh linh liệt sĩ thế hệ chết vì bọn giặc Tàu không thể không giận dữ.


Thứ Sáu, 27 tháng 7, 2012

Phao phản tỉnh.


Quân dân nước Tàu CS đang gầm rú kêu gào "lấy lại Nam Sa chư đảo", "dạy cho VN một bài học "thân phận", rồi thúc hối chính quyền mau mau dùng võ lực, "tiên hạ thủ vi cường" đánh chiếm hết, làm chủ bể Đông.
Tuyên truyền China ăn cướp la làng, bày trò ngụy chứng dối trá, kích động người Tàu căm tức "bọn VN" dài ngày. Có cuộc thăm dò dư luận thời gần hết 100% đồng ý dùng võ lực "lấy hết Tây, Nam, Trung Sa, thu hồi Nam Hải".
Khỏi phải nói lại Tàu khôn ngoan mưu kế. Cùng với ồ ạt rộn ràng truyền thông "bọn VN xâm lược", chúng thâm sâu "chừa cặn", vứt ra cái phao cứu sinh "phản tỉnh", phỉnh phờ mấy cái đầu ngu si "4 tốt" nước Nam, cho bọn này có chỗ dựa "minh chứng hữu nghị" nhằm lấy đó hạ nhiệt người Việt yêu nước sôi máu chống Tàu xâm lược.


Tàu lệnh cho tay chân, "một số học giả China", viết ít bài ra vẻ "khuyên lơn Trung Quốc chánh phủ ta", "phê phán đường lưỡi bò", rồi tung lên mạng, mở lối cho đám Việt gian "tình thân 16 chữ vàng". Như người chết đuối vớ được phao, lập tức bọn "não trạng" chớp lấy, ma mị dân Nam nhẹ dạ cả tin, hạ bớt hỏa chống Tàu.
Bọn "nhơn sĩ Tàu phản tỉnh" lập tức kiếm chác được không ít cảm tình. Dân Nam chỉ theo cảm tính ai ủng hộ kẻ ấy là bạn, chớ không biết chúng nó mưu sâu "hạ thủ lưu tình", cắm thêm chốt mê muội, giải nhiệt đi lòng thù hận "Sát Thát" đang dâng cao.
Cái âm mưu đấm toàn diện, xoa nhè nhẹ của quân Tàu, buồn thay, cũng bịp được mấy kẻ yếu hèn ngu si não trạng còn nhẹ dạ "trông chờ vô mấy bạn tốt Tàu !"


Thứ Năm, 26 tháng 7, 2012

Mắc bẫy Tàu.


Đọc truyện Tàu thấy đầu óc mưu mẹo dân Tàu ghê gớm quá nên ai cũng phải thốt lên "thâm như thằng Tàu" vậy. Thâm ở đây là thâm sâu mưu kế, thâm độc xuất chiêu, thâm ác hãm hại người. Chúng nó có mấy cái thâm cao thủ đại ma đầu đủ hết cả.
Truyện sao đời vậy. Truyền thống nước Tàu là đánh cướp đất đai nước Nam, vơ vét hốt chở tài nguyên, bắt dân nô lệ phục dịch. Tự thủa Hán Đường Tống Nguyên Minh Thanh xưa cho tới Tàu CS ngày nay đều thế đó.
Cái thâm mới của Tàu là nuôi dưỡng một bọn tay sai bán nước "quốc tế vô sản", cung cấp võ khí tài lực cho chúng. Nhờ vào bọn đó mà chia rẻ nước Nam, kích thích anh em một nhà hóa "kẻ thù không đội trời chung" nã súng vào đầu nhau, biến nước Nam ra một bãi chiến trường đẫm máu.
Nội chiến tương tàn, suy yếu bại liệt, tạo cơ hội thuận lợi Tàu đưa quân xuống đánh chiếm quần đảo Hoàng Sa, đoạt tiếp một số đảo ở Trường Sa, khống chế bể Đông, sáp nhập vô nước chúng nó.


Sau gần cả thế kỷ bị người Tàu chọn làm nơi "đụng đầu lịch sử", người ta thấm tháp chiến tranh rồi tỏ ra biết sợ, đặt cái nhu cầu hòa bình ổn định trên hết. Suy nghĩ rằng thân yếu thế cô thời nên chịu hèn chịu nhục, quỵ lụy kiếm chác sự bình yên "trong ấm ngoài yên","yên tĩnh dĩ hòa vi quý", có vẻ đã được không ít kẻ coi như "quốc sách giữ nước".
Người Tàu biết vậy nên lấn tới. Dùng một vài phép thử coi người Việt phản ứng thế nào. Té ra, lộn tới lộn lui chỉ là vài ba câu phản ứng chiếu lệ. Dân chúng căm tức biểu tình tỏ thái độ thời bị xếp vô nhóm "lũ phản động", " thế lực thù địch lợi dụng chiêu bài yêu nước lật đổ chế độ ta", trở nên chán nản sợ hãi. Tinh thần yêu nước thui chột, mọi người dần thờ ơ với sự quân Tàu xâm phạm chủ quyền trắng trợn. Quân đội giữ biển đảo "bách chiến bách thắng" chơi bài lẫn tránh, sợ mắc phải kế "ép thế nổ súng trước". Thành ra hải quân Tàu tự do hoành hoành, hoạt động mặc nhiên China chủ quyền không ai chối cãi.
Sự hèn hạ kiếm chác bình yên khiến quân Tàu bắt thóp lấy. Nước Nam quân dân sợ hãi im re chính là để China không chút e dè gì nữa. Chúng cứ thế cứ thế làm càn, dần dà ăn cướp rồi sáp nhập.




Thứ Tư, 25 tháng 7, 2012

Tiên học bác, hậu học đảng.


Ý kiến "học giả" CS cho rằng bỏ khẩu hiệu " tiên học lễ, hậu học văn" trường học đi cho rảnh mắt vì nó đã hết thời ! Nghĩ rằng cũng phải. Cái thời đại mất dạy hiện nay, còn chi nghĩa lễ mà bày đặt trương ý kiến thánh hiền cho mai mĩa.
Chưa bao giờ sự vô lễ tràn ngập cái môi trường giáo dục nước Nam như bây giờ. Lưu manh mất dạy tràn trề nước bẩn điều kiện tháo cống vỡ bờ ô nhiễm lớp trường vạn sự. Trò chận đánh cô thầy, xông tận lớp đấm, tát mặt thầy cô giáo. Thầy thời xâm hại tình dục học trò nữ nhỏ dại, tổ chức đường dây mua bán trinh nữ sinh cho bọn quan đảng thỏa mãn. Tình bạn học trong trường trong lớp, thế thay bởi những đấm đá đạp dữ dội bạo hành học sinh anh chị.


Lễ phép nghĩa nhân biến mất. Thầy, cô, trò cá mè một lứa, tiên học phí hậu học thêm. Giáo dục kiếm tiền bất câu liêm sĩ. Bỏ lễ học bác, bỏ văn học đảng.
Nhiều người học sách "Minh tâm bửu giám", thấm nhuần câu chữ thánh hiền, so sánh giáo dục xưa nay thấy mà buồn rầu bất lực. Xã hội đọa đày tha hóa. Lớp trẻ lớn lên biến thái nhân cách, thú tính côn đồ, tìm cho ra một điều tử tế thật khó khăn hoi hiếm vô cùng tận.
Tình cha con nghĩa vợ chồng, anh em họ hàng lân lý, thầy trò bị lối hành xử súc vật nhuộm đen nhuộm đỏ. Bịp bợm, lừa đảo, dối trá, nhỏ mọn, cặn bã, hung hăng, bạo lực, độc ác. Người với người là những con chó sói hợp đàn với nhau, quần thể bầy chó sống theo quy luật chó.
"Tiên học bác, hậu học đảng" vì thế, mới là khẩu hiệu phù hợp nhất trong thời vô văn vô lễ.

Thứ Ba, 24 tháng 7, 2012

Nghề làm vua sướng.


Làm quan làm dân, làm vua làm giặc, trong mấy cái làm, làm vua sướng nhất. Biết vậy nên chi trong thâm tâm mỗi người ta, ai lại không mộng mị nghề làm vua ?
Ấy mà cái ghế vua ngồi tự nó thích ai nó mới lôi kéo người có mạng vua cho mà ngồi. Dù ai mơ ai mộng cũng chỉ có một vài người làm vua mà thôi. Thiên hạ còn lại lao tâm lao lực khổ cực mới kiếm chác đủ miếng cơm manh áo mà sống.
Có số làm vua, lên ngôi rồi vua bèn tụ tập bọn tay chân lại cho chúng nó làm quan. Tể tướng, Thượng thơ, Tả hữu bộc xạ, Đại phu, Tổng đốc... Nhờ bọn quan, vua cai trị đám dân đen, bắt tụi chúng làm ruộng làm nghề, hoặc mua hoặc bán kiếm tiền đóng thuế "lợi tức" cho vua hưởng vinh hoa phú quý châu báu bạc vàng.
Việc tiếp theo của nghề làm vua là chọn vợ trẻ đẹp trắng trẻo. Vợ vua phải vô cùng nhiều, số lượng đi kèm chất lượng. Hoàng hậu, Quý phi, Nương nương, Cung tần mỹ nữ. Trong nhân gian, con gái nhà ai đẹp quốc sắc thiên hương thời bọn quan có trách nhiệm "đưa vô nội" cho vua ngài "ngự". Mỹ nữ quốc gia phải luôn luôn thuộc về nhà vua.


Nhà vua "ngự" rồi, giai nhân tốt số sẽ hạ sanh "Thái tử" hoặc "Công chúa". Tùy số má mà thừa kế ngai vàng hay gia nhập cộng đồng "Hoàng thân quốc thích".
Việc còn lại nghề làm vua là hưởng thụ cái đời vua sướng. Vua ăn, vua chơi, vua nghỉ ngơi, vua săn bắn, vua du lịch vi hành, vua thưởng thức đủ thứ trò vui ồn ào thác loạn hay âm thầm dữ dội.
Ngai vàng vua tọa thành thực mà nói, nó cũng công khai chỉ chọn cách ngồi chớ không dú diếm bao giờ. Cái đích hướng sự sướng nghề làm vua luôn rộng mở cho thiên hạ thấy rõ.
- Đường sanh đẻ : tu đa kiếp phước báu trời chọn cho làm vua. Đầu thai vua con rồi được vua cha thừa kế ngôi báu.
- Đường bạo loạn lật đổ : kẻ muốn làm vua phải trì chí mưu kế khéo léo, kích thích đồng loại. Hoặc dựng cờ khởi nghĩa, hoặc binh biến đảo chánh. Được làm vua, thua làm giặc.
- Đường phỉnh phờ dân chúng : khéo léo tổ chức, dụ dỗ dân chúng thượng tôn mình "Minh chủ". Cơ hội tới, biết chớp lấy để ngồi lên ngai vàng...
Lời kết luận : làm vua thỏa chí ăn chơi mênh mông tột bực. Chơi toàn diện, chơi sâu thẳm, chơi mọi cái điều chơi nếu tỏ ra thích thú. Vua có quyền nói bậy nói bạ thiên hạ vẫn vỗ tay tung hô vua ào ào. Vinh hoa phú quý vua di truyền lại cho con cái vua tiếp tục làm vua. Thế nên làm vua rồi vua dại chi thay đổi cho bọn "thèm làm vua" chúng nó giật ngôi vua của mình ? Thiên tuế, thiên thiên tuế. Vạn tuế vạn vạn tuế. Hai cái điều vua nào cũng muốn trường tồn sướng vĩnh viễn.


Thứ Hai, 23 tháng 7, 2012

Bạo hành thú vật.


Rừng xanh hoang giả nơi ẩn thân sống vô vàm thú vật đa loài. Cây cối hang hốc lùm bụi, ngút ngàn chim kêu vượn hú cọp rống beo gầm, mà nên xã hội thú vật tự nhiên tự do tự tại tự đào thải.
Luật rừng rú chi phối muôn loài mạnh được yếu thua cho bọn thú vật kiếm ăn sinh tồn, giao phối phát triển. Ăn lá ăn cỏ, ăn thịt ăn tạp, ăn trái ăn hạt. Loài trên cây dưới đất ven đồi ven suối. Cố định thiên di tùm lum đa dạng.
Trời sinh voi sinh cỏ. Trời sinh hưu nai cũng sinh cọp beo trăn gấu. Thú vật trong rừng vốn sợ nhất khắc tinh. Bất ngờ đối diện thần chết, hoặc bỏ chạy, hoặc chấp nhận xuôi tay dâng thịt. Thân con nào yếu cơ may tẩu thoát kịp sống sót rất ít.
Hàng vạn năm, cái quy luật chọn lọc tự nhiên rừng rú nghiệt ngã mà được tính cân bằng, giữ đặng tính đa loài đa dạng, làm cho núi rừng VN xanh đẹp sức sống.


Thú vật ngày nay thì thảm họa khôn cùng mất dần dà hết chỗ sống. Nạn chặt phá rừng, lùng bắt săn bắn giết hại các loài hoang dã chim thú rắn rùa cho vô nhà hàng thịt rừng cùng với việc xả thải tống tháo vô vàm độc chất nguy hiểm ra môi trường trên cái nền "công nghiệp XHCN hiện đại hóa" nguỵ tạo.
Có "bộ đội cụ Hồ" nọ bắt con vượn làm thịt. Bộ đội này chơi trò cũng độc. Hành hạ con vượn cái đang mang thai đến nơi đến chốn. Tùng xẻo, lột da, nướng nấu, chặt đầu vượn làm trò vui rồi chớp ảnh đưa lên Facebook, tìm sự chia sẻ.


Nhìn mấy ảnh ghê rợn, người ta không khỏi rợn người nôn oẹ. Cái thú tính giết chóc bệnh hoạn tên lính CS "hot boy" kia hiển lộ ra quá ư kinh dị. Môi trường quân đội rèn luyện quân nhân "yêu bác yêu đảng", tập luyện súng ống để "trung với đảng", có lẽ nền "chánh trị quân đội" giáo dục ấy mới sanh ra "bộ đội cụ Hồ" kiểu như này chăng ?
Sự dã man hết cả nhân tính nữa khi tên lính trói vượn con lại, bắt chứng kiến từ đầu tới cuối công đoạn bạo hành kinh hoàng giết mẹ của nó.
Con vượn con mở tròn đôi mắt ngơ ngát buồn rầu sợ hãi, hỏi ai không chạnh lòng !


Chủ Nhật, 22 tháng 7, 2012

Tổng biểu tình.


Sáng Chủ Nhật 22/7/2012, thiên hạ quan tâm đến lời kêu gọi "Tổng biểu tình toàn quốc" biểu thị tinh thần chống Tàu giữ nước, đều chăm chú lên Internet theo dõi.
Kết quả, chỉ thủ đô Hà Nội mới xảy ra sự biểu tình. Số người tham gia ít ỏi, còn lại đám công an cảnh sát tự vệ dân phòng chìm nổi đông đúc vượt trội.
Khoảng chừng trăm người dân tuần hành hô đả đảo quân China xâm lược. Họ giương băng rôn khẩu hiệu, dàn hàng ngang, vừa đi vừa hò hét.
Miền Nam VN, thành phố Sài Gòn yên lặng. Trong công viên hò hẹn xuống đường, đám an ninh ngồi chờ chực đợi, sẵn sàng ra tay hốt người nào ho he hó hé. Còn ở Đà Nẵng, Huế, Vinh và mọi nơi khác, dân chúng thời tàng hình tình đi biểu.


Hình như xưa kia, quốc dân Tân Trào hội, ông Hồ nhận xét : “Dân ta có một lòng nồng nàn yêu nước. Đó là một truyền thống qúy báu của ta. Từ xưa đến nay, mỗi khi Tổ quốc bị xâm lăng thì tinh thần ấy lại sôi nổi, nó kết thành một làn sóng vô cùng mạnh mẽ, to lớn, nó lướt qua mọi sự nguy hiểm, khó khăn, nó nhấn chìm tất cả lũ cướp nước và bán nước”.
Nay lũ cướp Tàu đang xâm phạm nước ta. Chiếm cứ Hoàng Sa, đưa ngư dân China vào đánh bắt cá vùng biển chủ quyền VN, mời nhà thầu vô khai thác dầu hỏa thềm lục địa của VN, bắt giữ đánh cướp tàu cá VN, chuẩn bị quân lính tiến về Trường Sa để hòng gây chiến chiếm cho hết.
Dân chúng cả nước căm tức muốn biểu thị thái độ chống Tàu. Nhưng cũng vị âu lo chế độ "chống Tàu là chống đảng" nên chi đám an ninh còn đảng mới ra sức ngăn cấm, bắt bớ dữ dội. Đơn giản, đảng chủ trương "Hữu nghị 4 tốt 16 chữ vàng" với quân Tàu, "tri ân Trung Quốc", "hát cho tình hữu nghị", "nói biển Đông không phải là chuyện biển Đông". Nên chi, dân nước Nam chống Tàu đương nhiên đã chống lại đảng rồi còn gì nữa.
Người ta đang sợ đảng hơn sợ giặc. Họ cũng sợ công an hơn sợ quân Tàu, nên chi dù căm tức quân Tàu đến mấy cũng ít công khai hưởng ứng kêu gọi tổng biểu tình vậy.
Riêng người HN vẫn cả gan biểu tình chống Tàu, bày tỏ thái độ yêu nước. Họ không sợ cả Tàu lẫn đảng, quả nhiên gan dạ lắm !


Thứ Bảy, 21 tháng 7, 2012

Áo trắng qua sông.


Chuyện rằng Xích Bích đại chiến, quân đội Tào Tháo thua chạy lên phương Bắc. Kinh châu bên bờ Trường Giang lọt vô tay Lưu Bị nhờ mưu kế Khổng Minh Gia Cát thần sầu, phổng tay trên tôi chúa Đông Ngô.
Tôn Quyền mang tiếng thắng trận, sự thật hao binh tổn tướng chớ không kiếm chác xơ múi gì được bèn lấy làm căm tức. Liên minh Tôn, Lưu hợp phe chống Tào, nhưng Ngô vẫn chằm hăm kháng thư đòi đi đòi lại đất Kinh châu, gọi đất ấy chủ quyền lợi ích cốt lõi.
Bấy giờ Chu Du đô đốc đã tức tối hộc máu chết, Lỗ Túc không còn, binh quyền Giang Đông thuộc về tay tướng Lữ Mông. Mông may mắn có Bá Ngôn Lục Tốn là người tài ba đem thân làm đệ tử giúp hắn bày mưu tính kế.
Ngô chúa giao nhiệm vụ Lữ Mông chiếm lấy Kinh châu, làm bàn đạp chiến lược đánh Tây dẹp Bắc nhằm thu phục Trung Nguyên, mưu đồ đế quốc.
Kinh châu trong tay Thục Hán, Lưu Bị giao giữ cho "người em kết nghĩa" Quan Vân Trường, một tay hữu dũng vô mưu, kiêu căng ngạo mạn kể khôn xiếc.
Quan Vũ một mặt vừa giữ thành Kinh châu, vừa kéo quân đi đánh Phàn Thành của nhà Tào. Vũ chia hai lực lượng, lập Phong Hỏa Đài để cảnh giác quân Ngô, dặn dò lính canh hễ thấy tàu bè quân Ngô kéo đến, phải tức tốc đốt lửa báo tin cho Vũ kéo binh về chống cự giữ thành.


Bấy giờ, tham mưu trưởng quân đội Đông Ngô đã sẵn sàng diệu kế cho một trận đánh úp.
Một mặt, Lữ Mông giương cao ngọn cờ hữu nghị Tôn, Lưu "liên minh chiến lược", "4 tốt 16 chữ vàng đồng chí" hai nhà Ngô Thục đoàn kết chống đối Ngụy Tào. Mặt khác, chiến thuyền Đông Ngô, tàu đổ bộ, thuỷ binh lục chiến, tập kết ém quân dày đặc bờ Nam, sẵn sàng đợi lệnh.
Để bọn quan binh giữ Kinh châu không phòng bị, Lữ Mông giả cách đau ốm mệt mỏi, xin từ chức, trao binh quyền lại cho Lục Tốn, vị tướng tài ba ẩn thân vỏ bọc vô danh xã hội, nhút nhát hèn kém. Nhậm chức rồi Lục Bá Ngôn vội vả gửi đến Quan Vũ một bức thư lời lẽ sợ sệt khiêm nhường, tâng bốc Quan Vũ lên hết sức. Hành động ấy khiến Quan Vũ vui mừng lắm, cho Tốn là kẻ vô dụng bất tài, không đáng quan tâm. Vũ chủ quan lơ là, kéo hết quân lính Kinh châu lên tiếp viện trận đánh Phàn thành.
Quân trinh sát Ngô giả dạng ngư dân đi đánh cá trên sông Trường giang. Bọn này lân la dò xét, cập bến Kinh châu, tặng quà "hữu nghị" làm quen thân mật lính Thục Hán giữ thành.
Nửa đêm về sáng, sông Trường giang sương phủ mịt mờ. Đúng giờ G đã điểm, thủy quân Đông Ngô mặt áo trắng, ẩn lẫn sương mù, dàn quân tiến sang tập kích.


Lính trinh sát "ngư dân áo trắng" lên bờ, đến các Phong Hỏa đài bắt bọn lính canh giết sạch. Ám hiệu đoàn quân ào ào cập bến, đổ bộ dễ dàng chiếm hết Kinh châu. Lữ Mông đại thắng rồi liền sai kẻ báo tin để quân Tào lẫn quân Thục mặt trận Phàn thành biết. Quân Thục nghe tin Kinh châu thất thủ, kinh hoàng quá tự nhiên vỡ trận.
Mưu kế "áo trắng qua sông" đơn giản lại quá mỹ mãn. Quan Vũ binh yếu thế cô vội vã kéo quân về. Kẻ làm tướng kiêu căng ngạo mạn lưỡng đầu thọ địch thua to, bị Lữ Mông bắt chém đầu.
Lời bàn luận.
Hiện nay tàu thuyền "ngư dân" China đang ào ào tiến về biển Đông. Căn cứ Tam Á ở Hải Nam, quần đảo Hoàng Sa chiếm của VN, tàu sân bay Shilang, các bãi đá ngầm đoạt lấy xây chỗ đứng chân tại "Nam Sa chư đảo"; đó là các cứ điểm đang khống chế biển Đông VN. Đội tàu cá China vượt bể, nghêng ngang thám sát, thăm dò, tìm hiểu cho thạo thông luồn lạch. Tàu ngầm lặn sâu dò dẫm đáy biển mênh mông.
Rõ ràng quân Tàu đã đang sẵn sàng hết cả cho một trận tập kích đổ bộ chiếm đảo.
Đọc chuyện Lữ Mông áo trắng qua sông ngày xưa, nghĩ lo lắng sự giáp binh quá hải sắp tới của bọn Tàu xâm lược.


Thứ Sáu, 20 tháng 7, 2012

Biểu tình tại tâm.


Chiều chiều con quạ lợp nhà
Con cu chẻ lạt, con gà đưa tranh...

Người Việt xưa kia yêu nước thương nòi, có tính kết đoàn mạnh mẽ, cần cù bù thông minh dựng nhà trồng tre giữ xóm. Những sự hun đúc bởi cái đời gian nan cực khổ, gió bão mưa to lũ lội thêm đối diện phải người Tàu liên miên kéo đến ăn cướp; để rồi thành truyền thống dựng giữ nước dân tộc đậm đà.
Từ khi cái lý thuyết đấu tranh giai cấp du nhập vào VN, nó đã kích thích lòng hận thù con cu con quạ đánh nhau túi bụi. Người Việt chia ra hai phe quốc cộng, tự do đấu độc tài, cùng dựa thế ngoại bang chống nhau kịch liệt.
Nội chiến dài hạn tương tàn, cộng quân thắng thế, người yêu tự do vượt biển ra đi nên cuộc di dân chạy trốn họa CS lớn nhất lịch sử nhân loại.
Chủ nghĩa thắng trận kích thích anh em, bà con, làng xóm lao vào nhau "đấu tranh giai cấp". Tình đoàn kết đồng bào ruột thịt bị vỡ nát, sức mạnh dân tộc chống ngoại xâm biến thái suy vong bại liệt. Láng giềng China đang chằm hăm xâm lấn nước Nam, trong con mắt cầm quyền đờ đẫn, tỏ ra không đáng lo bằng "bọn nội thù âm mưu lật đổ chế độ".
Dân chúng thì khác. Cái sự ngoại bang xâm phạm bờ cõi, hung hăng trắng trợn đan xen "hữu nghị chữ vàng" khiến thiên hạ sôi sục giòng máu giữ nước. Một số mạnh dạn tập hợp biểu tình, cờ quạt biểu ngữ hò reo đả đảo phản đối quân Tàu ăn cướp.


Người biểu tình tự phát ngây thơ tưởng rằng trào mới "do dân, vì dân" sẽ ủng hộ những biểu hiện yêu nước. Không ngờ "cái trào ta" vốn sợ hãi dân Nam "đồng bào" hơn sợ bọn giặc Tàu "đồng chí".
Biểu tình yêu nước bị kết tội âm mưu lật đổ "đảng nhà nước ta", giả dạng yêu nước để nhận tiền của "bán nước hải ngoại" gửi về, kích động gây bạo loạn.
Chính quyền thẳng tay khủng bố dẹp sự biểu tình. Người dấn thân biểu tình bị đàn áp, đánh đập đạp đấm, đấu tố bắt giam như bọn "thế lực thù địch" vì cái tội "giả dạng chống Tàu !".
Tội phạm chống phá "nhà nước XHCN" hình luật phạt nặng nên phần đông sợ hãi. Sợ này sợ nọ, nhưng cái lòng yêu nước chống Tàu di truyền trong lòng một số vị, không kìm chế nỗi mới thành ra mấy hình thức "biểu tình tại gia", "biểu tình trong WC".


Trên trang Youtube có cái Clip con em chế độ chế tác để "chống phản động". Clip này nêu vạch "âm mưu thâm độc núp dưới chiêu bài biểu tình yêu nước chống China", đưa ra cái gọi là "sự thật"mà giải đáp cho vì sao có sự dọn dẹp biểu tình.
Mấy chục phút tò mò oan uổng. Quá buồn cho những não trạng khoác áo "nhân dân ta", tha hồ chụp mũ, biến hóa lòng yêu nước thành sự "phản động", chia rẻ giống nòi. Sức mạnh đoàn kết, cái truyền thống mấy nghìn năm chống giặc giữ nước đang bị nhiều thế lực cố làm tan nát hết.
Có thể, thiên hạ coi clip này rồi sẽ biết cách "biểu tình tại tâm", im lặng chống mắt xem tương lai cái lưỡi bò Tàu nó liếm.


Thứ Năm, 19 tháng 7, 2012

Bái giặc vi huynh sự dại.


Hàng xóm cận lân kẻ ăn cướp thật không dễ chịu chút nào. Nhất là cướp ấy quân đông người lắm võ khí nhiều, đắc chí cơ hội đánh nước yếu, chiếm nước ngu, lấy nước dại dột.
Nước Nam bị xâm lược, làm nô lệ cho người Tàu cả nghìn năm lịch sử. Phải nhờ cơ hội chúng chia năm xẻ bảy mới vùng thoát ra được, làm nên kỳ diệu độc lập.
Sử ký VN là sử ký giữ nước. Đời này đời khác, người Việt liên miên chống đỡ quân Tàu kéo sang như kiến càng kiến cạnh. Đánh giặc Tàu gian nan, nhiều lúc tưởng cả nước xuống hố nô lệ lại Tàu, ấy may thay sống còn ngày hôm nay.
Chế độ nhà Hồ thay Trần cai trị. Đất nước chia rẻ trào mới trào cũ, cơ hội cho nhà Minh sang, áp đặt Bắc thuộc đệ nhị, An Nam sáp nhập lại quận huyện của Tàu. Nhờ có hai ông Lê Lợi, Nguyễn Trãi khởi nghĩa chống giặc, kháng chiến mười năm giành độc lập.
Nhà Mạc thế nhà Lê, quân Tàu lại kéo sang đánh. Mạc triều ô nhục truyện, sự mới giữ nước bằng cách vua tôi tự trói tay, mặc quần tang áo chế, chở theo mấy cổ quan tài ngược lên quan ải lạy lục tướng Tàu. Cắt đất đai, lấy mỏ quặng dâng thiên triều để xin hai chữ bình an, "ổn định hòa bình", "dân chúng khỏi khổ".
Kế sách Mạc xưa hèn nhục tự vì vua Mạt hiểu rõ lòng dân đã tan hoang rệu rã, nước yếu dân hèn, lấy chi đủ sức lực mà chống đỡ quân Tàu đây ?
Hồi sau, Lê Chiêu Thống cõng rắn cắn gà nhà, nhờ quân Tàu "diệt Ngụy cứu nước". Hồn thiêng sông núi Lạc Hồng chưa dứt mới sanh ra vị anh hùng trẻ tuổi Nguyễn Huệ, áo vải cờ đào đánh Đông dẹp Bắc, cứu lấy nước non.
Hết thời quân chủ, đất nước lọt vô tay các "đồng chí". Chính sách dựa nhà Tàu "anh em" lấy cơm gạo súng ống đuổi Tây đánh Mỹ diệt ngụy bà con, quý vị "đồng chí" mắc bẩy bọn Mao, Chu đưa vô thế "chống Mỹ cứu nước", đem tổ quốc mình làm chiến trường thí thân bom rơi đạn nổ. Tàu mưu kế độc đánh Mỹ đến người VN cuối cùng, đám "đồng chí" vẫn say sưa ngu si hoang tưởng "giải phóng nhân dân", "đưa VN tiến lên thế giới đại đồng !"
Đau đớn thay những bộ não quốc phá gia vong ! Lấy cái ngu ngốc chủ nghĩa kích động đầu độc con em dại dột. Bái giặc làm anh, tự nguyện dùng máu đồng bào mình xây cái "tiền đồn chống đế quốc", đem lợi ích cốt lõi về cho đế quốc China.



Thân con dê muốn làm bạn cọp đói, cái ngày phải làm miếng mồi ngon cho bạn sắp đến. Sự sống còn đất nước, lợi quyền dân tộc, xưa nếu biết đặt lên trên thì cái điều hiểu biết ai là bạn, ai là thù vốn dễ hiểu lắm. Nhầm lẫn bạn thù tai hại trước kia thời sau năm 1979, 1988 đã rõ rệt hậu họa, ấy ngu độ đến đâu cũng "lờ mờ" hiểu ra. Sự đã rồi, sửa sai sai sửa. Đem thân làm đàn em, làm tay sai đắc lực bọn Nga Tàu, tự cô lập mình nay đã biết làm bạn với tất cả các nước.
Tuy nhiên hậu họa chọn lầm bạn di căn, sửa sai không đủ độ đúng, bạn bia bạn rượu nay nhiều rồi khi ngộ biến, ai là bạn giúp "ta" đây ? Đổ xương đổ máu cứu "người bạn" thoát chết diệt chủng, đói rã họng vẫn nhịn ăn giúp bạn. Những tưởng bạn vàng hóa ra bạn phản.
Lời bàn luận rằng, ví như có nhà nọ độc ác thân nhân, yếu hèn xã hội mà bị bá tánh chẳng ai ưa. Sự chọn bạn bè chủ nhà a dua cùng vài đứa ngu si thất học du côn hung hiểm mà thôi. Đến khi nhà ấy kiệt quệ nghèo khổ, hàng xóm lưu manh ỷ mạnh vào tận nhà đánh cướp. Tức tối quá không biết làm chi được, nịnh bợ "4 tốt 16 chữ vàng khách quan biện chứng" không xong, gia chủ bèn về gây gổ, đánh đập vợ con "thế lực thù địch" ầm ỷ. Quả nhiên nhà ấy tất quá thể đồ tồi.
Cái sự xưa nay, đất nước mạnh mẽ, có nội lực giữ thân ấy nhờ sự đoàn kết sáng suốt xã hội. Tự tin vào sức mạnh đồng bào cả nước. Cải cách dân chủ rộng rãi, thay đổi phương cách quản trị xã hội hợp thời, tôn trọng chánh kiến người dân, đề cao đặt để lòng yêu nước lên trên hết. Quân đội lấy mục đích chống giặc ngoài xâm lăng biển đảo, bảo vệ dân bảo vệ chủ quyền hành động thiết thực, thay đi việc chống " người Việt diễn biến hòa bình" thời quân dân mới cá nước huynh đệ chi binh. Khi cả nước Nam đồng lòng đồng sức sẵn sàng hy sinh bảo vệ tổ quốc, ấy mới chính là thứ võ khí trường kỳ giữ nước làm quân Tàu khiếp sợ.



Thứ Tư, 18 tháng 7, 2012

Não loạn Idol.


Báo chí cho biết, thế gian vừa hạ trần xuất hiện một vị ni cô tiếp nối được truyền thống chém gió và ném lựu đạn, đặc tính của thế hệ mới được đảng bác dày công gầy dựng.
Mọi người từng nghe lão đại ca chém gió "phân hóa Obama, phân hóa nước Mỹ","thức ngủ gát cu giữ gìn hòa bình cho thế giới ", "bay về trời vui thú điền viên không màng chuyện vinh hoa phú quới". Mọi người từng biết "tài năng hụt" 15 tuổi Lê Nguyễn Quỳnh Anh có bà mẹ quăng lựu đạn nổ sảng.
Bây giờ mọi người được chứng kiến thêm ni cô nổ não loạn Idol.
"Nữ Trúc Lâm Diệp Hạ Trần" tên thật là Trần Thị Thanh Hà vừa tới dự thi thử giọng "Vietnam Idol 2012" ngày 11/7 tại Mỹ Đình trong trang phục áo nâu sồng. Cô ả tự giới thiệu mình là "Ni cô" 30 tuổi, đã đi tu 4 năm tại một ngôi chùa ở Quảng Ninh.


Hãy nghe " Diệp Hạ Trần" tâm sự :
"Với tất cả tâm nguyện lớn lao của mình, em xin quyết tâm giành giải nhất Vietnam Idol. 600 triệu tiền thưởng cũng nhỏ bé thôi, không là gì cả, nhưng nó sẽ giúp được rất nhiều em nhỏ, người nghèo đơn côi... Với khả năng và tâm nguyện lớn lao của mình, với sự gia hộ của Phật tiên thánh thần, chắc chắn em phải được giải nhất. Nếu như không thì phải xem lại ban giám khảo.
" Nếu chiến thắng, em sẽ tham gia vào showbiz, có thể lấn sân sang điện ảnh, có thể là một Chương Tử Di thứ hai của ViệtNam..."
"Vietnam Idol 2012 chắc chắn Diệp Hạ Trần sẽ giành giải nhất, nếu không giành giải nhất thì tại ban giám khảo và các bạn có vấn đề đó nha"!

Lời bàn luận : Hội chứng "đỉnh của đỉnh" ngày một lây lan rộng rãi mọi chốn chợ đời, chợ làng, chợ chùa đủ hết cả.


Thứ Ba, 17 tháng 7, 2012

Chiêu bài trị Việt.


"Dĩ Việt chế Việt" là cái mưu kế đắc dụng ngoại bang đem ra để người Việt thù hận gay go, đồng bào nồi da xáo thịt, gà nhà bôi mặt đá nhau suy tàn kiệt quệ.
Người Pháp xâm lấn An Nam, nuôi dưỡng một đám tay sai Lê Hoan, Hoàng Cao Khải, Nguyễn Thân chỉ huy quân bản địa truy lùng chém giết chặt đầu những chí sĩ yêu nước dựng cờ khởi nghĩa.
Người Tàu bước đường bành trướng Nam phương cũng gầy dựng đám tay chân "đồng chí" nô bộc phục vụ. Tàu cung cấp phương tiện chiến tranh, bày mưu kế "chụp mũ", xui dục người Việt dội lửa đạn vô đầu người Việt "giải phóng giống nòi".
Mấy chiêu "cơ sở" dùng người Việt trị người Việt, cận hiện đại sử cho thấy như sau :
- Thủ tiêu, ám sát : cho mấy anh "Việt yêu nước" bí mật tiếp cận bọn "đối tượng Việt gian", bắt đi thủ tiêu mất xác.
- Tòa án nhân dân : bắt trói bọn "phản động", tập hợp dân chúng, đưa lũ cò mồi tố khổ. Đám đông gào thét "giết, giết Việt gian", kết thúc bằng "cáo trạng" nạn nhân thê thảm.


- Đấu tố xóm phường : biến tượng của hình thức "tòa án nhân dân". Họp "khu dân cư", bắt "đối tượng" ra cho đám "hồng vệ binh cách mệnh" kết tội. Bọn này sẽ "yêu cầu trừng trị thẳng tay phản động nêu gương bá tánh ". Truyền thông một chiều sỉ nhục "đối tượng", bất đồng chánh kiến hóa ra tên tội đồ phản dân hại nước, bố cáo rộng rãi đại chúng biết. Kết thúc "đối tượng "được an tâm lột lịch "cải tạo tư tưởng".
Mưu kế dùng đám tay sai chia rẻ người nước Nam : bắt một người gây uất ức trăm người, trăm người uất ức gây hận thù nghìn người, nghìn người hận thù khiến vạn người chia rẻ. Bó đũa tách rời bẻ lần từng chiếc gãy tan tành nòi giống kết đoàn sức mạnh.
Nay người Tàu lại xuất chiêu sáng kiến khá ư độc. Dùng người Việt trị người Việt kết hợp cướp đất Việt xây nhà tù giam người Việt, nội công ngoại kích vừa làm dân chúng lục đục chia rẽ, vừa mọi người thờ ơ sợ hãi, cố quyết làm thế nước Nam thêm yếu thêm hèn.


Chủ Nhật, 15 tháng 7, 2012

Ong bò vẽ.


Mùa hạ nắng chang chang, bọn ong nhân dịp bay lượn kiếm ăn xây tổ nhân giống nòi ồ ạt.
Trong mấy loài ong hoang dại sống nơi cây cối lùm bụi như ong vàng, ong trang, ong bắp cày, ong bầu, ong ngựa thời có giống ong vô cùng nguy hiểm là ong bò vẽ.
Ong bò vẽ có nơi còn gọi là " vò vẽ " hay " mặt quỷ ", nọc độc có thể giết chết người nếu bị nó cắn nhiều vết. Nọc độc nó làm người ta đau đớn khủng khiếp, vết thương sưng vù gây sốc phản vệ nguy hiểm tận cùng. Báo chí từng đăng tải không ít cái chết thương tâm của những thanh niên, em bé, cụ già vì bị thứ "ong mặt quỷ" này nó đốt.


Ong bò vẽ xây tổ nhiều tầng dính nhau, rồi bao bọc lấy các tầng đó một lớp vỏ vằn vện khiến tổ ong trông như một cái vò bầu vẽ loang lổ, có cửa ra vô lớp lang cẩn thận.
Khi tổ ong vô tình hay hữu ý bị phá, đàn ong bèn bay vụt ra, lao thẳng đến đối tượng động đậy mà chích châm nọc độc. Kẻ bị cắn nếu bỏ chạy thời càng kích thích đàn ong bám theo đốt đến chết.
Bọn trẻ con nhỏ dại bị vài ba con cắn là cầm cái chết chắc. Người lớn cơ địa yếu ốm nhậy cảm thì chỉ dù một con cắn có thể hiểm nguy tính mệnh. Nạn nhân nào bị đốt trên 10 vết phải lập tức đi bệnh viện cấp cứu ngay.


Cách đề phòng :
- Nhà nào có vườn cây rậm rạp cần chú ý quan sát phát hiện tổ ong để chủ động tránh né không bất ngờ bị chúng nó đốt chết.
- Cảnh báo trẻ con đề phòng bụi bờ lùm cây, không được nghịch phá tổ ong.
- Khi xui xẻo vướng phải tổ ong bò vẽ, bị đốt nhớ phải chịu đau nằm lặng lẻ, khéo léo rời xa khỏi tổ ong như lính đặc công lê lết. Không nên bỏ chạy hoảng loạn khiến cả bầy lao theo châm đốt hiểm nguy lắm.
Cách chữa trị :
- Tắm rửa sạch vết ong đốt bằng xà phòng. Không được nặn bóp vết thương.
- Rửa thêm bằng nước vôi trong. Tịnh dưỡng nơi thoáng mát. Uống nhiều nước.
- Dùng thuốc giảm đau. Có thể uống kháng sinh thích hợp đề phòng vết đốt bị nhiễm trùng.
Nếu có triệu chứng sốc phản vệ, lập tức chở nạn nhân đi bệnh viện cấp cứu lọc máu họa may thoát chết.


Ong bò vẽ rất độc nhưng con non của nó là nhộng ong chế biến làm thức ăn lại rất ngon.
Phá tổ ong bò vẽ lấy nhộng bồi dưỡng cũng tốt cho sức khoẻ. Quý vị phải mặt áo quần bảo vệ hay trùm kín người bằng vải bạt, áo mưa dày để ong không thể đốt, lấy sào dài cột nhúm giẻ rách hay tổ kiến mà đốt lửa khói giết đuổi bầy ong hung hăng đi rồi câu liêm móc tổ ong bò vẽ về lấy nhộng.
Loại bỏ các nhộng sắp trưởng thành, đề phòng nọc độc chúng "tụ tập" lan thấm ngộ phải. Nhộng ong bò vẽ sau đó có thể làm các món ngon, chế biến tuỳ khẩu vị.
Vì rất ngon và bổ dưỡng nên một số người dân cũng bày đặt ra trò nuôi ong bò vẽ lấy nhộng vô cùng nguy hiểm.