Chủ Nhật, 15 tháng 3, 2015

Bà kể chuyện.


Chiều nay, Hải, Vân và Thúy xúm lại đòi bà nội kể chuyện. Bà nội âu yếm kéo Thúy vào lòng rồi mới kể câu chuyện như vầy.
Ngày xưa có hai chàng Ba và Tư ở cạnh nhau. Ba rất ghét làm việc nên thường nói : Tội gì mà vất vả suốt ngày ! Hãy ngủ cho khỏe !
Tư lại khác hẳn. Mỗi buổi sáng vừa nghe gà gáy, Tư đã dậy quét dọn nhà cửa. Cơm nước xong, bác vát cuốc ra đồng làm ruộng.
Tới trưa, bác nghỉ tay ăn cơm rồi lại tiếp tục làm việc. Khi mặt trời sắp lặn bác mới về nhà. Thế mà lúc này Ba mới bước chân ra khỏi giường !!!
Nghe tới đây Thúy vội hỏi:
- Thế Ba nhịn đói hay sao hở bà ?
Bà cười tiếp :
- Không ! Ba có ăn chứ ! Nhưng bác ta ăn cơm nguội để đỡ phải thổi cơm. Nhà cửa bác ta thật là dơ bẩn ! Vườn cải không ai săn sóc đã bắt đầu có sâu. Tư giục Ba đi bắt sâu thì bác ta đáp: - Thôi, để thứ Hai ! Hôm nay Chủ nhật là ngày nghỉ mà !
Thế rồi thứ Hai, thứ Ba, thứ Tư qua đi... Đến thứ Bẩy, vừa ra vườn, Ba đã kêu lên:
Thôi  xong ! Cải bị sâu cắn hết rồi ! Thế là công toi !
Trong khi Ba ngủ cả ngày thì Tư lại không bỏ phí một giây, một phút nào ! Thời gian một phút ngắn quá phải không các cháu ? Thế mà Tư đã quét xong một căn nhà đấy ! Rồi bác ta ra vườn tưới rau, cuốc đất hằng giờ. Bác ta thường nói: "thời giờ là vàng bạc" !
Thúy ngắt lời bà:
- Tại sao lại là vàng bạc hở bà ?
Bà chưa kịp đáp thì Hải đã nói:
- Tại vì mỗi giờ mỗi phút làm việc, bác Tư đều kiếm được nhiều tiền!


Bà lại kể tiếp:
- Trong khi mọi người mải miết làm việc thì Ba cứ nằm dài trên giường. Tới khi hồi chuông 12 giờ ở nhà thờ vang lên, bác ta mới uể oải bò dậy. Nhìn đồng thấy kim chỉ 6 giờ, bác ta lẩm bẩm: - Hãy còn sớm ! Ngủ chút nữa đã...
Đến đây bà ngừng lại hỏi Hải :
- Cháu có biết tại sao lúc ấy đồng hồ mới chỉ 6 giờ không ?
- Có lẻ đồng hồ của bác Ba hư rồi !
- Ừ, cháu nói đúng đấy ! Đồng hồ ấy chết máy, ngưng chạy từ 6 giờ sáng vì tối hôm qua bác Ba đã quên không vặn dây cót.
Ngày tháng trôi qua. Các cháu có biết cuộc đời của hai chàng đó ra sao không ?
Hải và Thúy chưa kịp trả lời thì bà kể tiếp:
- Bác Tư nhờ tính chịu khó, hay làm , đã để dành được một số tiền lớn. Bác tậu nhà, tậu ruộng, làm ăn ngày càng phát đạt hơn.
Thúy quay lại hỏi Hải:
- Chắc bác Tư còn tậu xe hơi nữa, anh Hải nhỉ ?
- Ừ ! - Hải đáp - Có lẽ xe này đẹp lắm ?
Bà vừa cười, vừa bảo :
- Xe của bác Tư không đẹp nhưng lớn. Hàng tháng, bác dùng xe chở hàng ra tỉnh bán.
Trong lúc ấy thì nhà bác Ba ngày càng sa sút. Suốt từ mùa đông cho tới mùa hè, bác có chịu mó tay vào việc gì đâu ? Cứ ngồi mà ăn thì đến cả núi cũng còn phải lở nữa là...
Rốt cuộc, bác Ba phải bán hết ruộng vườn rồi đi ăn xin...


Thấy bạn nghèo túng, bác Tư liền đón về nhà mình tìm cách giúp đỡ. Nhờ sự tận tâm khuyên bảo của bác Tư, Ba dần dần tỉnh ngộ. Ba quyết từ nay chăm chỉ làm việc và không lười biếng nữa.
- Chắc rồi bác Ba cũng lại giàu có như bác Tư, bà nhỉ ! Hải nói.
- Đúng thế ! Bà vừa xoa đầu Thúy vừa trả lời.
(Tâp đọc lớp Ba - VNCH )
*
Học Thuộc Lòng  
Thời Giờ
Thời giờ ngựa chạy tên bay, 
Hết trưa lại tối, hết ngày lại đêm.
Đông qua, Xuân đã tới liền,
Hè về rực rỡ, êm đềm Thu sang...
Giờ con chăm học, chăm làm,
Thì mai sau sẽ giỏi giang, giúp đời.
Nước nhà trông đợi con ơi,
Phải nên ghi nhớ những lời thầy khuyên.
(Trúc Sơn)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét