Thứ Hai, 30 tháng 3, 2015

Động Hoa Vàng - thơ Phạm Thiên Thư.


Mười con nhạn trắng về tha
Như Lai thường trụ trên tà áo xuân
Vai nghiêng nghiêng suối tơ huyền
Đôi gò đào nở trên miền tuyết thơm
*
Xe lên bụi quán hoa đường
Qua sương trắng dậm phố phường úa thu
Tiếng chim ướt sũng hai mùa
Hạt rơi thêm lạnh hững hờ mây qua
*
Dế buồn dỗ giấc mù sa
Âm nao lãng đãng tơ ngà sương bay
Người về sao nở trên tay
Với hài đẫm nguyệt thêm dài gót mơ
*
Con khuyên nó hót trên bờ
 Em thay áo tím thờ ơ giang đầu
 Tưởng xưa có kẻ trên lầu
 Ngày xuân gieo nhẹ trái cầu gấm hoa
*
 Tóc dài cuối nội mây xa
 Vàng con bướm nhụy lẫn tà huy bay
 Dùng dằng tay lại cầm tay
 Trao nhau khăn lụa nhớ ngày sầu đưa
*


 Từ chim thuở núi xa xưa
 Về đây rớt lại hạt mơ cuối rừng
 Từ em khép nép hài xanh
 Về qua dục nở hồn anh đóa sầu
*
 Ừ thì mình ngại mưa mau
 Cũng đưa anh đến bên cầu nước xuôi
 Sông này chảy một dòng thôi
 Mây đầu sông thẫm tóc người cuối sông
*
 Ngày xưa em chửa theo chồng
 Mùa xuân em mặc áo hồng đào rơi
 Mùa thu áo biếc da trời
 Sang đông em lại đổi dời áo hoa
*
 Đường về hái nụ mù sa
 Đưa theo dài một nương cà tím thôi
 Thôi thì em chẳng yêu tôi
 Leo lên cành bưởi nhớ người rưng rưng...
*

Sao em bước nhỏ ngập ngừng
 Bên cầu sương rụng mấy từng mai mơ
 Đêm về thắp nến làm thơ
 Tiếng chân còn vọng nửa tờ thơ tôi
*
 Đôi uyên ương trắng bay rồi
 Tiếng nghe tha thiết bên trời chớm đông
 Nửa đêm đắp mảnh chăn hồng
 Lại nghe hoa lạnh ngoài đồng thiết tha
*
Con chim chết dưới cội hoa
 Tiếng kêu rụng giữa giang hà xanh xao
 Mai anh chết dưới cội đào
 Khóc anh xin nhỏ lệ vào thiên thu...
*
Bài thơ còn dài. Quý vị muốn xem hết, click ở đây.

Chủ Nhật, 29 tháng 3, 2015

Martin Garrix đi Đà Nẵng.


Tin đồn đang làm nức nở mấy fan hâm mộ DJ nhạc nhảy. Vị đệ tứ quốc tế "đi rây" Martin Garrix sắp đeo ba lô đi qua An Nam "liên hoan âm nhạc Đà Nẵng".
Martin Garrix người xứ Hà Lan bên Âu châu, năm nay 19 tuổi mà đã danh vang lộ bố năm châu bốn bể. Quý vị nào thích đi nhảy nhót vũ trường, tất không ai không biết.
Sơ sanh 4 tuổi, Garrix đi học đàn Guitar, tỏ ra thích thú nhạc điện tử kích động, bố mẹ bèn đáp ứng cho một bộ đồ nghề xoa bóp bấm béo chỉnh nhạc.
Năm 2004, nhơn thấy DJ chỉnh nhạc là Tiesto chơi ở Thế vận hội Athens (Hy Lạp), Martin Garrix quyết định sẽ theo nghề "đi rây" cả đời.
Hai năm sau, Garrix chánh thức trở thành DJ thực thụ khi bố mẹ cho dự đám cưới tại nhà người bạn.


Năm 2012, Garrix đã "Remix" thành công ca khúc "Your Body" của Christina Aguilera và trở nên nổi tiếng. Anh tiếp tục ra mắt bản "BFAM" - đồng phát hành với Julian Jordan, và giành được giải SLAM! FM DJ Talent của năm.
Một sáng tác mới đưa Martin Garrix lên đỉnh cao nhà nghề nhạc DJ chính là "Animals". Bản nhạc ngụ ý mời mọc người ta nên trở về với bản tánh tự nhiên hoang dã, chớ đừng nên cứ xã hội quy tắc quá.
Ngày mồng 2 tháng 5 năm 2015 liên hoan âm nhạc tổ chức trên bãi biển Đà Nẵng (Danang Music Festival), nếu mà có sự góp mặt của Martin Garrix, mọi người tất sẽ bị kích thích nhảy nhót hết mình, giơ tay nhún chân ngoáy mông tha hồ sướng.

Thứ Bảy, 28 tháng 3, 2015

Nhền nhện đoán án (phần cuối).


Lại nói quan Huyện nghe con Thu Quế khai như vầy, bèn hỏi:
- Mầy thấy tên Lữ Dục Thập và Triệu Luật, thường có lại nhà chủ mầy không ?
Thu Quế nói:
- Không có đến lần nào hết.
Quan Huyện lại hỏi:
- Trương Mậu Thất có lại không ?
Thu Quế nói:
- Thường bửa đến dưới nhà trù mà giởn hớt với chị Xuân Hương mà thôi.
Quan Huyện nghe rồi mới thẩm xét rõ ràng, liền dạy mời hết ra mà nói rằng:
- Hai người chứng thì vô can, còn Trương Mậu Thất khi trước người biểu Xuân Hương làm mai mà chẳng đặng, nên hằng ngày người ở nhà đó thì đã hiểu tình ý mỗi buổi chiều Nguyệt Anh hay tắm rữa, nên ngươi ẩn nấp vào trong phòng, chừng Nguyệt Anh tắm rồi vô thay đồ, bị ngươi đè hãm hiếp. Nguyệt Anh muốn la lên bị ngươi bóp họng đến chết, ngoài ngươi ra thì nhà đó không ai tới lui. Còn Xuân Hương thấy việc chẳng nhẹm, nên mới tri hô lên, ý muốn lấp tai che mắt người, hai đứa bây phải định tử tội.
Nói rồi khiến Trình Nhị cùng các người chứng trở về, đặng làm sớ giải về Thượng ty. Còn Trình Nhị lòng rất trung nghĩa khi được tha về thì lo săn sóc nuôi dưỡng con của chủ mình rất kỹ cang.
Cách đó ba năm, xảy gặp Bao Công tuần tra đến huyện ấy, nên người cha Trương Mậu Thất tên là Học Luật, bèn đội trạng vào đánh trống kêu oan.
Bao Công thâu đơn xem rồi, đêm ấy mới lục coi những tờ luật nghiệm khai báo, xem tới chỗ Nguyệt Anh chết oan đó, thì tinh thần mê man, đầu óc lim dim, xảy thấy một người con gái tuồng như đến kêu oan. Vía Bao Công hỏi rằng:
- Nàng có việc oan ức chi thì khá tỏ bày ?
Người ấy chẳng nói chi, mà miệng lại đọc mấy câu chữ rằng "Nhứt sử lập khẩu phụ, bát ma thông khoa nhứt liểu, cư thiệt đầu lưu khẩu hàm u oán, tri thù hoành tử phương tiêu hận."
Bao Công giựt mình tĩnh dậy mới biết chiêm bao, trong lòng khiến nghi, lại thấy một con tri thù (nhền nhện) chết nằm trên tờ cáo trạng, lại hả miệng đứt hết nửa khúc lưỡi. Bao Công bàn luận nghiệm nghĩ mà không hiểu ý đặng, nên bàn như vầy: "Tên hãm giết Nguyệt Anh đó chắc là họ Lai hay họ Châu đây ?"


Rạng ngày thẩm tra các án khác rồi, chừng xét đến vụ đó, Bao Công nói cùng Mậu Thất:
- Ta xem lời khai con Thu Quế nói nhà ấy không có ai tới lui hết, có một mình ngươi lân la, huống chi ngươi lại biểu con Xuân Hương làm mai cho ngươi thì đã ló mòi gian rồi, đến nay mà còn tới kêu oan sao đặng ?
Mậu Thất nói:
- Tôi thiệt không có, vì khi trước quan Huyện định quyết cho tôi, tôi có miệng mà cãi chối không đặng, đến nay đã bị giam cầm ba năm rồi, thì tôi chắc chết, nên tôi không khai một tiếng chi. Cha tôi thấy việc oan ức như vậy, nên kêu oan, may trời có mắt mới gặp Thượng quan, xin Thượng quan phân đoán minh bạch giùm.
Bao Công lại hỏi Xuân Hương thì Xuân Hương cũng khai chẳng biết và nói rằng:
- Bây giờ chủ tôi chết rồi thì tôi xin chịu chết theo mà thôi.
Bao Công khiến đem Mậu Thất tấn tra cật hỏi rằng:
- Trong lúc người vô phòng hãm dâm Nguyệt Anh, người thấy những đồ trong buồng có món gì, phải kể hết ra.
Mậu Thất nói:
- Tôi không biết thì khai sao đặng ?
Bao Công nói:
- Tội ngươi chắc chết, sao chẳng chịu khai ?
Mậu Thất nghe nói, nghĩ tưởng số mình phải chịu oan khiêng, nên mới khai dối rằng:
- Trong phòng có màn thêu trướng gấm, nệm gối bông hoa.
Bao Công đòi Xuân Hương tới mà hỏi rằng:
- Trong phòng chủ ngươi có những món chi, phải khai cho thiệt.
Xuân Hương khai rằng:
- Chủ tôi tuy nhà giàu có mà tánh chẳng chịu huê mỹ, nên trong phòng sắm mùng vải chiếu lật mà thôi, chớ chẳng có món chi là quý hết.
Bao Công nghe khai không y lời Trương Mậu Thất thì biết chẳng phải Mậu Thất giết Nguyệt Anh, nên mới hỏi Xuân Hương rằng:
- Anh em bạn của chủ ngươi có người nào họ Châu tên Sử không ?
Xuân Hương nói:
- Chủ tôi khi ở nhà có Công tử của Châu lại bộ thượng thơ là bạn thiết nghĩa hay tới lui, từ ngày chủ tôi bị bắt thì chẳng đến nhà nữa, bây giờ ở học hành tại nhà Huỳnh Quốc Tài.
Bao Công khiến giam hết lại, đêm ấy cũng lấy án đó ra xem, thì cũng chiêm bao như trước vậy. Khi thức dậy mới bàn được chiếc tự rằng:
Chữ nhứt sử ráp lại thì là chữ Lại. Chữ lập khẩu phụ ráp lại thành chữ Bộ. Chữ bát ma ráp lại là chữ Công. Chữ nhứt liểu ráp lại thành chữ Tử - Thời rõ ràng là Lại bộ công Tử.
Còn hai câu Thiệt đầu lưu khẩu hàm u oán, tri thù hoành tử phương tiêu hận. Hai chữ tri thù bàn ra là họ Châu, hoành tử bàn ra Hoằng Sử.


Ngày thứ mời hết các công tử đến hạch chữ, rồi Bao Công hỏi Châu Hoằng Sử rằng:
- Hiền khiết học hành thể nào ?
Hoằng Sử đáp lại tiếng nói ngọng ú ớ, rồi từ tạ ra về ngay, Bao Công đà sanh nghi. Rồi kế năm tên công tử khác đến, Bao Công hỏi rằng:
- Các Công tử học hành khá không ? Còn Châu công tử tướng mạo được hết, mà sao tiếng nói không rõ ràng, nên ta tiếc người như vậy mà mang tật uổng quá. Chẳng biết hồi mới sanh ra như vầy, hay là lớn lên mới có ?
Các Công tử kia nói rằng:
- Cách bốn năm trước, Châu công tử ở học tại làng Sùng Phong, đến ngày mùng Tám tháng Sáu, ngủ quên nửa đêm cắn đứt chót lưỡi, nên bây giờ tiếng nói ngọng đứt như vậy.
Rồi các Công tử đều từ tạ về hết. Bao Công nghĩ thầm rằng: "Ta xem trong cáo trạng, chuyện xảy ra đêm  mùng Tám tháng Sáu, mà Châu Hoằng Sử cũng đứt lưỡi ngày đó, còn Nguyệt Anh khi chết miệng có máu. Chắc là Hoằng Sử khi trước đồng ở một làng, lại là anh em thiết nghĩa với Như Phương, thì trong lúc đám cưới sao cũng đi họ nên xem biết buồng the, đường đi nẻo bước trong nhà chỗ nào, nên thừa dịp nhà không ai, ẩn vào trong phòng chờ Nguyệt Anh vô tắm, rồi ép hãm dâm ô, tính đút lưỡi vào miệng cho không la đặng. Còn Nguyệt Anh mình bị nhục hãm lỡ rồi, sợ nó chạy khỏi nên mới cắn răng lại cho đứt lưỡi. Hoằng Sử rút ra chẳng đặng bèn bóp họng đến chết rồi trốn không ai hay.
Xét lại ngày Hoàng Sử đứt lưỡi với bữa Nguyệt Anh chết thì trùng nhau, mà lại trùng nhằm câu chữ trong điềm chiêm bao "Thiệt đầu lưu khẩu hàm u oán" nghĩa là "Miệng ngậm chót lưỡi trả việc u oán". Vậy chuyện đã chắc thiệt rồi không còn nghi ngờ gì nữa.
Nghĩ rồi mới cho mời Châu Hoằng Sử đến, bèn lấy trọng hình tấn tra, thì Châu Hoằng Sử thảy đều khai nói rõ ràng và xin chịu thường mạng. Bao Công kết án xử tử hình.
Lời án như vầy:
Tra đặng người gây án nhơn mạng, là một Công tử tên Châu Hoằng Sử. Mình là con nhà quan, sao chẳng giữ phép, làm điều ô nhục, không khác chó trâu. Có giao nghĩa bậu bạn cùng tên Như Phương, gặp dịp Như Phương cưới vợ, hắn bèn đi họ, xem thấy Nguyệt Anh mới sanh lòng tà, lại dọ biết hết cơ sự trong nhà.
Rủi cho Như Phương đi thi bị bắt. Châu Hoằng Sử nhân lúc nhà Như Phương ngặt nghèo, thì ngày mồng Tám tháng Sáu, Công tử Hoằng Sử ẩn bóng vô phòng mà chờ nàng Nguyệt Anh đi tắm rồi bèn gian hãm, sợ nàng tri hô nên bóp hầu đến chết, xong lẩn trốn mất.Mậu Thất vì tư tình với Xuân Hương, tới lui nhà Như Phương nên bị mang họa. Oan hồn nàng Nguyệt Anh miệng ngậm khúc lưỡi, bèn đến báo mộng với ta, ta tra ra thiệt quả Châu Hoằng Sử là thủ phạm nên lên án tử hình.
Còn Trương Mậu Thất cùng con Xuân Hương, việc đó thì oan, nhưng hai đứa gian dâm, chẳng khỏi bị đày lưu lạc xứ khác, bia danh ngày sau, làm gương thiên hạ.
Nay án.
*
(Bao Công kỳ án - NXB Tín Đức Thư Xã)

Thứ Sáu, 27 tháng 3, 2015

Nhền nhện đoán án (tiếp theo).


Ngày thứ, Châu Hoằng Sử nghe Trình Nhị đi khỏi. Lúc ấy trời đà xế chiều, Hoằng Sử mới theo đường phía sau vào núp trong nhà tắm. Khi đó Nguyệt Anh kêu con Thu Quế coi chừng con nàng đặng nàng đi tắm, rồi vào phòng đóng cửa, cởi áo quần, thay chăn, bỗng nhớ lại cái cửa sổ còn mở, bèn lật đật bước ra mà đóng.
Khi ấy Châu Hoằng Sử thấy nàng mình trần, vận chân bày màu da trắng phau, thì đà mê mẩn tâm thần.
Nguyệt Anh tắm rồi, mới bước vào phòng thì Hoằng Sử nom theo đến giường, ôm đè Nguyệt Anh xuống. Nguyệt Anh vì bất ngờ nên bị Hoằng Sử hãm đặng. Hoằng Sử lại le lưỡi đút vào miệng Nguyệt Anh cho nàng chẳng la được.
Nguyệt Anh thình lình gặp chuyện như vậy, thì nghĩ mình đã chịu nhơ nhuốt rồi, chi bằng mình cắn đứt lưỡi nó rồi mình chết sau cũng chẳng muộn chi. Nghĩ rồi nên mới cắn răng lại cho đứt chót lưỡi của Châu Hoằng Sử.
Châu Hoằng Sử rút lưỡi ra chẳng đặng, mới lấy tay bóp riết họng Nguyệt Anh chết rồi mà Nguyệt Anh cũng không nhả ! Sau rồi Hoằng Sử mới lén chạy về rồi không ai thấy hết.
Một chặp lâu thằng nhỏ khóc, con Thu Quế mới chạy đi kêu Nguyệt Anh mà chẳng nghe lên tiếng, bèn tới buồng thì thấy cửa buồng đóng xô vô không đặng. Thu Quế mới chạy xuống nhà dưới kêu Xuân Hương. Xuân Hương liền thắp đèn lên xem, đến nơi thấy cửa còn đóng. Xuân Hương thò tay lần mở đặng, vào trong thì thấy Nguyệt Anh đã chết mà trong miệng có ra máu, nơi yết hầu bẩm đỏ, mình mẩy trần truồng, mà chẳng biết ai giết, bèn tri hô lên thì xóm giềng chạy tới đều thấy như vậy mà không rõ vì cớ chi.


Có mấy người lân tộc là Lữ Dục Thập, Tứ Ngô, Triệu Lập đều nói rằng:
- Việc này chắc là bị quân hoang vào hãm hại, Nguyệt Anh muốn la nên bị nó bóp họng đến chết, chúng ta tưởng chẳng ai ngoài Xuân Hương trai gái với Mậu Thất ra, thì chắc hai đứa đó đồng mưu gian hại chớ ai ?
Mấy người bèn trói Xuân Hương lại, rồi đắp điếm thây Nguyệt Anh. Còn đứa nhỏ thì mướn vú nuôi. Ngày thứ Trình Nhị về nhà thấy việc đại biến mới hỏi thăm căn do, thì mấy người ấy nói rằng "Xuân Hương thông gian cùng Mậu Thất nên đồng mưu hãm hại Nguyệt Anh."
Trình Nhị bèn làm đơn vào cáo với Huyện quan.
Đơn như vầy:
"Tôi là Trình Nhị lập cáo bẩm kẻ dữ giết người là Trương Mậu Thất, thiệt tay điếm đàng, xảo quyệt dâm ô, chẳng lo sanh nghiệp. Nó lấy vợ tôi tên là Xuân Hương, khi vắng mặt tôi chúng nó ăn nằm cùng nhau, tới lui không sợ, ra vào chẳng kiên, lấy tớ xong lại muốn tới chủ gia nữa. Tôi mắc đi xa, chủ tôi ở nhà với con Thu Quế, nó thừa dịp chủ tôi đi tắm, nó ôm đè hãm hại, chủ tôi muốn la bị nó bóp họng nghẹt hơi đến chết. Xóm giềng đều tới, đồng thấy tang tích, cúi xin Thượng quan tra minh tội ác, đặng yên oan hồn chủ tôi. 
Còn sự lấy vợ tôi, ví như một ngựa mà hai người cưỡi, chẳng khác chén canh hai miệng giành húp. Còn sự hãm chủ tôi, lòng muốn một chinh mà sắm hai gào, ý quyết một bếp mà nấu hai nồi. Lấy vợ tôi là việc nhỏ, giết chủ tôi là tội lớn. Xin Thượng quan định phép vua giết trừ quân dữ, đặng cho vui lòng chủ tôi nơi chín suối.
Nay bẩm."
Quan Huyện xem cáo trạng rồi, liền đến nghiệm thây, thì cũng thấy nơi yết hầu đỏ bẩm, trong miệng chảy máu, mình mẩy trần truồng, bèn khiến Trình Nhị lo tẩn liệm, chôn cất, rồi đem Xuân Hương, Mậu Thất với một bọn chứng về nha môn đặng tra khảo.


Khi đó mới hỏi Trình Nhị rằng:
- Chủ người bị gian hãm đến chết, còn vợ người thì trai gái với Trương Mậu Thất, cớ sao người không hay ?
Trình Nhị nói rằng:
- Tôi mắc đi đòi nợ hai ngày mới về tới nhà, thì thấy việc đã biến như vậy, nên tôi hỏi những người xóm giềng là Lữ Dục Thập và Triệu Luật thì cả hai đều nói rằng: "Ở nhà vợ tôi trai gái với Trương Mậu Thất, hai đứa thông gian nên mới toan mưu hãm dâm chủ tôi, vì chủ tôi la lên nên bị nó bóp họng đến chết", tôi liền lập trạng vào cáo bẩm Thượng quan, thiệt tôi chẳng rõ biết việc ở nhà, cúi xin Thượng quan tra hỏi vợ tôi thì ra manh mối.
Quan Huyện hỏi Xuân Hương rằng:
- Người cùng Mậu Thất đồng mưu gian hại Nguyệt Anh thế nào, phải tỏ cho thiệt ?
Xuân Hương nói:
- Vốn tôi thiệt tư tình cùng Mậu Thất, song việc đồng mưu giết chủ, thiệt chẳng biết ai.
Quan Huyện lại hỏi rằng:
- Vậy chớ ai giết Nguyệt Anh ?
Xuân Hương thưa rằng:
- Thiệt tôi không biết !
Quan Huyện liền dạy đem Xuân Hương ra khảo kẹp. Xuân Hương bị kẹp chơn đau quá, nên phải khai rằng:
- Việc giết chết chủ tôi thì tôi không biết ai, còn Trương Mậu Thất có nói với tôi rằng cô tôi tuổi còn nhỏ mà lại có bóng sắc, va biểu tôi làm mai dong cho va, thì tôi có nói rằng: cô tôi chẳng phải như ai, tánh hạnh ngay thẳng trung trinh, việc ấy chẳng nên. Nay ý tôi tưởng chắc là Trương Mậu Thất lén tôi mà làm như vậy.
Quan Huyện dạy đem Mậu Thất ra tra hỏi rằng:
- Ngươi khá nói thiệt thì khỏi chịu khổ hình
Mậu Thất khai nói chẳng biết việc ấy. Quan Huyện nói:
- Như chẳng có, sao ngươi biểu Xuân Hương làm mai cho ngươi ?
Khi ấy Lữ Dục Thập và Triệu Luật  nói rằng:
- Một việc có thì trăm chuyện cũng đó, xin Lệnh Thượng quan thẩm xét.


Mậu Thất  nói:
- Đó là kế phản cho tôi, chớ vốn thiệt hai người đồng mưu giết Nguyệt Anh, lại đổ thừa cho tôi với Xuân Hương, vậy xin Thượng quan tra khảo hai người ấy thì ra mối liền.
Quan Huyện hỏi Xuân Hương rằng:
- Trong lúc chủ ngươi chết, ngươi ở tại đâu ?
Xuân Hương nói:
- Tôi ở dưới nhà trù đang làm công việc, thì có con Thu Quế chạy xuống kêu tôi nói em khóc, mà nó kêu cô tôi thì chẳng thấy cô tôi lên tiếng, phần cửa buồng đóng nó mở không đặng, nên tôi liền cầm đèn lên soi thì thấy cô tôi đã chết trên giường, nên tôi kíp tri hô lên. Lúc ấy có Lữ Dục Thập và Triệu Luật  chạy đến, hai người bèn bắt tôi mà trói lại, nên tôi tưởng chắc hai người này đồng mưu hãm hại chủ tôi rồi trốn về, chừng nghe tôi hô hoán mới chạy lại mau mà vu tội cho tôi !
Quan Huyện không biết tính sao, mới dạy giam hết lại, sáng mai sẽ hay.
Ngày thứ bắt con Thu Quế đem vào dinh trong. Quan Huyện mới hỏi ngọt nó rằng:
- Con biết chủ con bị ai giết không ?
Thu Quế nói:
- Tôi chẳng biết ai. Bửa đó chủ tôi biểu tôi xách nước tắm, thì tôi múc nước rồi, chủ tôi biểu coi em đặng cho chủ tôi đi tắm. Khi chủ tôi vô tắm thì đóng cửa buồng lại. Một chặp tôi nghe dảy độp độp trong phòng cả canh, lại nghe tiếng ú ớ, muốn nói mà chẳng nói được, rồi thì nín mất. Kế em nhỏ khóc, tôi chạy kêu chủ tôi không nghe lên tiếng, còn cửa buồng lại đóng. Tôi liền kêu chị Xuân Hương thì chị ấy vội vàng cầm đèn lên, chỉ mở cửa buồng ra thì thấy chủ tôi mới tắm, mình còn ướt chưa mặc áo quần, nằm mà chết trên giường...
Muốn biết sự thể thế nào, đón xem phần cuối sẽ rõ. 
(Bao Công Kỳ Án - NXB Tín Đức Thư Xã)

Thứ Năm, 26 tháng 3, 2015

Bao Công kỳ án - Nhền nhện đoán án.


Tại tỉnh Sơn Đông, phủ Cổn Châu, huyện Khúc Phụ có họ Lữ tên Duật Nhơn sanh một trai tên gọi Như Phương. Như Phương mới vừa mười tuổi đã vào trường học tập, trí tuệ sáng láng, tánh hạnh thông minh.
Trong ấp có một Phó sứ tên Trần Bang Mô nghe tiếng Như Phương, nên khiến con mình là Văn Mạng cùng đồng học một trường làm mai đặng gả con gái là nàng Nguyệt Anh cho Như Phương. Văn Mạng vâng lời nói rồi, cha con Duật Nhơn ưng chịu, sắm đủ sáu lễ.
Cách vài ngày, Duật Nhơn nói với Văn Mạng, nhờ thưa cùng Trần Bang Mô định ngày sính lễ nghinh hôn. Bà sui gái là Trần Cúc sắm sửa đồ đạc đưa con gái về nhà chồng.
Nàng Nguyệt Anh bóng sắc thiệt xinh tốt người người đều khen. Khi đó cũng có những anh em bạn học, đều đi lễ khánh hạ mà chúc mừng cho vợ chồng mới, có con quan Lại bộ Thượng thơ tên là Châu Hoằng Sử thiệt là tay ăn chơi, dạo quán dựa lều trà rượu say sưa, chọc gái ve vặt, cũng đều đi họ trong đó.
Lúc đám cưới đã xong rồi, vợ chồng như Phương ăn ở rất hòa thuận cùng nhau. Nguyệt Anh làm dâu với cha mẹ chồng thiệt chí hiếu không trái ý chút nào, chẳng dè cuộc vui mừng chưa lâu mà đã có sự buồn rồi. Số là vợ chồng Duật Nhơn nhuốm bệnh đều chết hết. Như Phương chẳng xiết khóc than, thủ hiếu ba năm mãn tang rồi vào thi được đậu trường Hương, vợ lại sanh đặng một trai. Đến kỳ vua mở hội thi, Như Phương sắm sửa ra kinh kỳ, dặn Nguyệt Anh ở nhà lo nuôi con, đặng mình lập chữ công danh.


Ngày ấy tớ thầy quảy gói xuống thi, đi giữa đường Như Phương bị bắt, thằng đầy tớ tên là Trình Nhị trốn về đặng, bèn nói cho nàng Nguyệt Anh hay. Nguyệt Anh nghe rồi nhào lăn xuống khóc, nhờ có cha mẹ anh em khuyên dứt mới thôi.
Trần Bang Mô nói rằng:
- Thôi để cha đến đó lo mưu giải cứu, một mình con ở nhà cũng khó lòng, chi bằng để cha đem thằng cháu ngoại theo luôn thể.
Nguyệt Anh nói:
- Lời cha dạy con chẳng dám cãi, nhưng mà chồng con bị bắt, còn mất chưa biết, để lại một chút dòng giống đó thôi. nếu cha đem nó đi, e giữa đường có rủi ro, thì chẳng còn ai nối dòng cho họ Lữ, con ở nhà một mình rất nhớ thương.
Trần Bang Mô nói :
- Con nói như vậy cũng phải, vậy thì cha với hai anh con đồng đi, còn hai chị dâu con ở nhà, con phải qua lại chơi bờ với nhau cho giải khuây, chớ nên đem bụng lo rầu mà sanh bệnh.
Bang Mô dặn rồi đi liền, còn Nguyệt Anh thì nhứt thiết việc nhà đều phú thác cho vợ chồng Trình Nhị cai quản. Còn bên mình chỉ có con đầy tớ bảy tuổi tên là Thu Quế theo hầu hạ mà thôi. Từ đó nàng đóng cửa không tới lui nhà nào hết.
Chẳng dè vợ của Trình Nhị tên là Xuân Hương có tư tình với một thằng bợm bãi ở xóm đó tên là Trương Mậu Thất, cùng nhau ân ái giao hoan đã lâu. Bửa nọ Trương Mậu Thất nói cùng Xuân Hương rằng:
- Chủ nàng tuổi còn nhỏ mà chồng đi khỏi đã lâu, chắc lòng nhớ tưởng việc tình dục, vậy nàng khá làm mai cho ta.
Xuân Hương nói:
- Cô tôi lòng dạ ngay thẳng, không chịu tà vạy chút nào. Nếu không có chuyện chi đại sự thì không ra đến nhà trước, việc ấy chắc chẳng đặng đâu.
Mậu Thất lại nói chơi rằng:
- Nàng thiệt xấu lòng sợ ta trai gái, ý có ghen nên không chịu nói dùm.
Xuân Hương nói:
- Thiệt việc khó tính chớ chẳng phải tôi ghen tuông chi.


Không dè lòng người đều giống nhau, lại có người toan mưu còn hay hơn Mậu Thất nữa. Số là công tử Châu Hoằng Sử từ ngày đi lễ đám cưới, thấy bóng sắc Nguyệt Anh rồi đem lòng ao ước, đến chừng nghe Như Phương bị bắt, liền tới quán rượu gần nhà Như Phương mà vào ăn uống đặng dọ thám những kẻ quen biết việc nhà Nguyệt Anh để hỏi thăm. Xảy đâu gặp một người hiểu việc vợ chồng Như Phương nên công tử làm quen rồi hỏi dọ. Người ấy thiệt tình nói hết rằng:
- Lữ Như Phương là dòng dõi con nhà nhơn đức, đến nay rủi bị bắt, thiệt trời chẳng có con mắt, còn người dâu là Nguyệt Anh thờ cha mẹ rất chí hiếu, ăn ở thuận hòa, chồng bị bắt ở nhà một mình cùng con đầy tớ nhỏ nội trong phòng mà thôi, việc gia sự nhứt thiết thì đều giao cho vợ chồng Trình Nhị quản xuất, không sai một mấy. Bởi người chủ có phước đức nên có đầy tớ hiếu nghĩa, thiệt đáng khen đó".
Công tử nghe người ấy nói việc Trình Nhị như vậy, mới hỏi gạy dần người ấy rằng:
- Tôi nghe vợ Trình Nhị tánh nết lang dâm, nhờ có đức hạnh chủ nhà sửa trị phải chăng ?
Người ấy nói:
- Sao mà công tử biết việc ấy, tôi cũng hiểu việc đó là có tên Trương Mậu Thất cũng là tay buôn ngựa bán người, trai gái với vợ Trình Nhị, mà nhà va kế bên vách Như Phương, nên va chạy tới lui với vợ Trình Nhị, ăn ngủ nằm ngồi tại đó, khi có chồng nó về thì thôi."
 Châu Hoằng Sử nghe nói trong lòng nghĩ rằng "Năm trước ta đến đi họ, nên còn nhớ trong nhà buồng the chỗ nào. Phía sau lại có một con đường nhỏ vô nhà, vậy ta thừa dịp Trình Nhị đi khỏi, ta trốn vào ẩn trong nhà tắm, chờ nàng vào tắm mà thừa dịp gian hảm chơi."
Toam mưu xong rồi, hắn mới chờ dịp mà thi hành...
Muốn biết sự thể thế nào, đón xem phần tiếp theo sẽ rõ.
(Bao Công Kỳ Án - NXB Tín Đức Thư Xã)

Thứ Tư, 25 tháng 3, 2015

Lấp sông Đồng Nai.


"Sông kia rày đã nên đồng
Chỗ làm nhà cửa, chỗ trồng ngô khoai.
Vẳng nghe tiếng ếch bên tai
Giật mình còn tưởng tiếng ai gọi đò..."
Thời Tú Xương khăn đen áo dài đi đám giỗ, mãn cuộc ngà ngà chếnh choáng, cụ qua một chốn đồng không mông quạnh tiếng ếch kêu gào náo loạn, bèn giật mình nhớ ra đây con sông Vị Hoàng lâu lấp mà ra cả vùng đất thổ canh ngô khoai hóa.
Ngày nay, quý lãnh đạo tỉnh Đồng Nai quyết định cho đổ đất lấp lấn sông Đồng Nai nhằm xây đô thị, giúp tỉnh nhà trở cuộc văn minh giàu có.
Chủ trương lấp sông Đồng Nai của đảng bộ tỉnh là "một chủ trương hoàn toàn đúng đắn nên được đông đảo nhân dân trong và ngoài tỉnh ủng hộ nhiệt liệt".
Lý do lấp sông cho có thêm quỹ đất "chỉnh trang đô thị", xây thêm được nhiều cái "Truyền biệt thự" đẹp mắt. Và nhất là khỏi lo sợ vỡ hồ bùn đỏ Tây Nguyên, nước bùn chảy tràn về diệt chủng dân chúng.


Dân An Nam hạnh phúc xây dựng CNXH dưới sự lãnh đạo thiên tài sáng suốt CS đảng.
Dân tỏ ra bức xúc trước những "phản biện bàn lùi của không ít thế lực thù địch". Dân ước ao đảng vô địch kiên định thực hiện các "chủ trương lớn", để được mau chóng lên sống trên thế giới đại đồng, thụ hưởng lấy vô vàm hạnh phúc.
Theo khảo sát điều tra riêng tư có thể không công bố rộng rãi, dân chúng ý kiến rằng.
1. Tiếp tục kiến nghị đảng cho chặt chém cưa đốn sạch hết cây xanh to lớn "có nguy cơ gãy đổ" ở Hà Nội, đảm bảo an toàn tánh mệnh nhân dân Hà Nội.
2. Mong muốn đảng đẩy mạnh sự nghiệp lấp sông Đồng Nai, làm cho các địa phương khác thấy sự hữu ích của việc lấp sông đắp đảo, học theo đó mà làm. Ví dụ như Hà Nội bắt chước lấn sông Hồng, Huế lấp sông Hương, Đà Nẵng đổ bê tông xóa sổ sông Hàn, các tỉnh miền Tây lấp các cửa sông Cửu Long - lấy đất làm ruộng...
3. Nhất trí sự đảng tăng cường hợp tác "đối tác chiến lược" để bạn biết dân An Nam luôn một lòng sắt son hữu nghị. Ví dụ "ta" tăng cường nhập siêu thực phẩn đồ ăn, đồ chơi, đồ uống "Made in China"; "ta" trải thảm đỏ mời bạn sang "trồng và bảo vệ" rừng đầu nguồn, "ta" cho phép bạn thuê lâu đời hệ thống cảng ven biển miền Trung như Vũng Áng, Chơn Mây, Cam Ranh..., mạnh dạn tăng thời hạn thuê đất tạo thuận lợi " bạn sang đầu tư phát triển" từ 70 năm lên 100 năm, 200 năm, hoặc có thể cả 1000 năm - nếu bạn nhu cầu...


Thứ Ba, 24 tháng 3, 2015

Người đẹp và xe hơi.


Thế sự thăng trầm, tình đời bạc trắng như vôi, người con gái đẹp ở truồng trèo lên xe hơi bôi dính xà bông rồi chớp ảnh, thiên hạ nhìn xem.
Người quan sát nói cô gái làm nghề rửa xe, cầm miếng xốp mềm bột giặt nhúng vô nước, xoa đi xoa lại tẩy rửa ô tô bóng nhoáng kiếm chút tiền công.
Vì nước rửa xe sẽ làm ướt hết cả áo quần nên cô mới ở truồng một công ba việc. Sự ấy vừa khoe châu thân gợi tình gia chủ, vừa rửa xe vừa tắm táp khỏi hao phí nước, vừa có được tấm ảnh post, biết đâu nó sẽ giúp cô cơ hội nổi bật hotgirl, được nhà tổ chức mời đi sự kiện, việc nhẹ tiền nhiều mỉm cười nhận lộc.
Thực tế quả nhiên là cái đáp án đơn sơ hiệu nghiệm chơn lý. Đem thế sự tình đời ra hát bài ca cẩm, áp dụng vô việc cô gái ở truồng rửa xe để nọ này phức tạp mệt óc quá. Người hạnh phúc là người hay quên, là người nhìn đời với cặp mắt hồn nhiên con nít, là "người mơ ước hóa ra thành con bò" chỉ có biết rạo rực gặm cỏ.


Mỹ nhân gieo nhân kết quả. Người đẹp xe hơi, một sự hợp lý hài hòa tuyệt diệu con người - kỹ thuật. Dáng đứng cô nương bên chiếc siêu xe bạc tỷ đỏ gạch, đờn ông nhìn thấy rười rượi mát mẻ run cả hồn người.
Nhiều vị kinh tài khăn khó, ngắm rồi ao ước có tiền mua cái xe siêu, mua luôn cả người đẹp, vi vút chàng chở nàng êm ái chu du chọn miền đất lạ, tìm chốn địa đàng.
Hãng sản xuất xe, nhà buôn bán xe quá biết lắng nghe thấu hiểu, bèn dụng chiêu xe hơi người đẹp quảng cáo, kích thích đờn ông máu me mua xe mua cộ.
Nhà có của, chồng chiếc vợ chiếc, giải quyết khâu oai. Chồng được riêng xe rồi bèn vui sướng bờ cõi tự do xe ta cùng "em nó". Xe ta mà không "em nó" thì siêu xe ta dẫu lắm cũng buồn. Vợ riêng xe rồi bèn nghĩ ngẫm lo lắng chồng bị "em nó" dụ cho nát tan gia đình phú quới. Vợ bèn một mình một xe đúng cách cự ly, kín đáo theo chồng cố sức phát hiện cho ra người đẹp mang biệt danh "em nó"...


Chủ Nhật, 22 tháng 3, 2015

Giờ trái đất Hà Nội.


Giờ Trái Đất - Earth Hour, sự do Quỹ Quốc tế Bảo vệ Thiên nhiên (World Wildlife Fund) bày đặt ra vào năm 2007. Tổ chức quỹ này đề nghị các gia đình và các cơ sở kinh doanh trên toàn thế giới hãy tắt đèn điện cùng các thiết bị điện trong một giờ đồng hồ lúc 8h30 đến 9h30 tối (giờ địa phương), vào ngày thứ Bảy cuối cùng của tháng Ba hàng năm.
Mục đích sự tắt điện là để khuyến khích việc tiết kiệm điện, làm giảm bớt lượng khí thải carbon dioxide, thủ phạm gây hiệu ứng nhà kính, đánh động sự chú ý của mọi người về ý thức bảo vệ môi trường. Tắt đèn tắt điện cũng làm giảm đi sự ô nhiễm ánh sáng nhân tạo quá mức đã gây khó chịu cho mọi người.
Giờ trái đất được thế giới hưởng ứng, lôi kéo cả tỷ người tham gia việc tắt đèn nhà ngói như nhà tranh 60 phút thích thú.


Như vậy, năm nay giờ trái đất ở VN là vào tối ngày thứ Bảy ngày 28/3/2015 sắp tới.
Tuy nhiên, đêm nay 22/3/2015, Hà Nội đã quyết định ra quân tổ chức sự kiện "giờ trái đất" trước thế giới đúng một tuần.
Sự tắt điện sớm sủa chứng tỏ Hà Nội thuộc hàng bảo vệ môi trường đệ nhất hoàn cầu, nhanh nhẩu ra tay tắt đèn điện sớm sủa ghi danh ghi net.
Nhiều người nói Hà Nội ỷ thế tắt đèn đón đầu thiên hạ vì ỷ thế có gần 2000 cây xanh cổ thụ vừa mới được ủy ban nhơn dân cho đốn hạ.
Số lượng cây gỗ đại thụ ấy cưa xẻ chẻ ra, đem đốt lên trong "giờ trái đất" đêm nay sẽ soi sáng rực cả bầu trời Hà Nội, vừa góp phần tiết kiệm điện, vừa làm cho khắp thế giới tâm phục khẩu phục cái "miếng đánh kiểu mới" của Hà Nội ta bảo vệ môi trường.


Thứ Bảy, 21 tháng 3, 2015

Tiêu diệt cây xanh đường phố.


Xưa người Pháp quy hoạch Hà Nội phố đã cho trồng rất nhiều cây xanh mượt mắt. Cây xanh là lá phổi thiên nhiên đem ô xy cho con người hít thở, là máy điều hòa nhiệt độ phố phường, là bình phong cản ngăn bụi bặm mùi hôi xú uế, là nơi trú ngụ của chim chóc ca hót "mừng đảng mừng xuân", là bạn thân thiết mỗi gia đình từng bao kỷ niệm... Người dân Hà Nội băm sáu phố phường sống bạn cùng cây cối nên rất biết yêu cây yêu cội, yêu rễ yêu nguồn.
Trồng một cây xanh bên lề đường, cây sống rồi lớn lên cho bóng che râm mát chí ít cũng phải mất trên mười năm. Cây xanh hằng trăm năm tuổi trên mỗi mặt phố là những báu vật vô giá không dễ tự dưng mà có. Bảo vệ cây xanh che rợp bóng mát phố phường là bảo vệ chính sự sống người dân phố xá. Giữ gìn cây xanh là giữ cái không gian sanh thái quý báu lợi ích sức khỏe mọi người...
Sự đốn cây đốn cối nay phải tạm dừng. Dư luận vẫn cứ còn râm ran rằng nấp dưới chiêu bài "đồng phục hóa cây cối", "đốn cây mục ruỗng", "phòng mưa bão nguy hiểm"; bọn "chúng nó" mưu mô để khai thác "gỗ chùa" ngay giữa phố vừa rẻ vừa lợi - bởi gỗ trên rừng đã bị "chúng nó" khai thác kiệt quệ hết cả rồi.


Dư âm khác chào xáo đây là mưu kế thâm sâu của "đối tác chiến lược" kết hợp giữa thực phẩm "hóa học ung thư" với môi trường "khí độc ô nhiễm" để cho dân Hà Nội sanh bệnh mau chết hết.
Quả thật. Vô vàm ảnh cưa cắt chặt đốn cây cối cư dân mạng từng giờ đưa lên chia xẻ, người ta thấy không một cây nào "bệnh hoạn hấp hối" cả. Toàn những cây trẻ khỏe mạnh mẽ đầy sức sống, những cây đường kính gốc rộng, mặt gỗ chắc nịch vân vi xẻ ra đóng mấy bộ phản nằm ôi chao sướng mát.
Than ôi ! Đất Hà Nội nghìn năm văn vật. Sĩ phu Bắc Hà có tiếng thông tuệ lý sự mọi nhẻ văn minh. Ấy thế, không hiểu sao các hiền tài "nguyên khí quốc gia" nay trốn đi đâu mất tiêu hết ? Để cho một bọn bầy đầu tăm óc tối ngu muội lại thượng lên đầu dân, uốn éo chánh này sách nọ, lệnh lạc đa sự rồi nói "nhơn dân ta hầu hết đều đồng tình ủng hộ", mặc sức tàn phá môi trường sống người dân thủ đô, không ai dám nói.







Thứ Sáu, 20 tháng 3, 2015

Dư luận viên - một lũ tay sai cặn bã.


Nhân cơ sự bọn Việt gian tay sai Tàu nằm vùng Hà Nội lộ mặt nhảy nhót, trương cờ quạt hát hò ngăn cản lễ tưởng niệm 64 Gạc Ma tử sĩ vị quốc vong thân, dân nước Nam không ai là không phẫn nộ.
Vị ngâm cứu nói đảng kỳ dao búa "thiêng liêng", bọn này cứ đem trương lên trương xuống là để mục đích bôi mặt CS đảng. Ngụ ý chúng rằng, chính CS đảng đã bán đứng Trường Sa cho Tàu làm mất Gạc Ma, dùng búa liềm kỳ định hướng cho dân chúng thấy Đảng CSVN là nguyên nhân mọi tai họa để mất bể đảo vào tay China đế quốc.
Thiểu số không biết chuyện Tàu cài cắm, nuôi dưỡng bọn gián điệp, mới đặt câu hỏi, không hiểu sao thế kỷ XXI rồi, ánh sáng văn minh vẫn không rọi tới được nước Nam, soi sáng mấy cái đầu mâu kia mở não. Vị đổ tội cho cái bồn chứa giáo dục xú uế mới chính là nguyên nhân nhuộm đen mấy cái đầu tội nghiệp vô phương tẩy rửa.
May thay, dân chúng đa phần rõ rệt nghi sự Việt gian phản quốc ngang nhiên ngăn cản lễ tưởng niệm Hoàng Sa, Gạc Ma rất có hệ thống. Chúng không sợ thiên hạ phẫn nộ đập chết; tự vì chúng quá rõ thóp sợ Tàu của chánh quyền, tự vì chúng đã có "đại sứ quán" đằng sau lưng đứng cười ngạo mạn...

Trông cho rõ mặt Tàu chống lưng.

Than ôi ! Thời xưa nhà Hồ Quý Ly,quân Minh chuẩn bị tràn sang đánh chiếm Đại Việt, bọn Trương Phụ Mộc Thạnh cài cắm, nuôi dưỡng vô vàm bọn lâu la bán nước, chuẩn bị lúc Hoa quân nhập Việt, dùng bọn chúng dâng sớ "An Nam vốn là cõi Giao Châu xưa, thuộc lãnh thổ của Thiên triều cả 10 thế kỷ. Nay trời tạo sanh cơ duyên mới, xin được cho dân Nam chúng con quy hồi cố quốc, sáp nhập vô China mẫu quốc".
Sáp nhập vô Đại Minh rồi, bọn này là những quan lại mẫn cán giúp người Tàu xây đắp "hệ thống chánh trị An Nam đô hộ phủ", đàn áp dân ta vô cùng tàn độc.
Giá như nhà Hồ cương quyết điều tra truy xét, lôi hết bọn Việt gian này ra xử trảm bêu đầu thị chúng, thời chưa chắc quân nhà Hồ phải đại bại để mất nước Việt vào tay quân Tàu.
Ôn cố tri tân. Học xưa trị nay. Nếu dân chúng không tìm cách điều tra cho rõ để diệt trừ hết bọn Việt gian phản quốc "dư luận viên" này, một ngày gần đây, khi chiến tranh giữ nước bùng nổ, nước Nam ắt sẽ lụy phải chúng nó, quốc phá gia vong trở tay không kịp.

Thứ Năm, 19 tháng 3, 2015

Hà Nội đốn cây đốn cối.


Hà Nội vừa hạ lệnh đốn cây đốn cối, triệt hạ gần bẩy nghìn cổ thụ cốt quang đãng văn minh rộng rãi đường sá, điều kiện phát triển kinh tế rầm rộ cho "thủ đô ta" cái đầu tàu kéo cả nước mau đi lên thế giới đại đồng.
Lệnh trên đưa xuống, người dân Hà Nội hầu hết đều ủng hộ chặt hạ hàng nghìn cây xanh mọi nẻo đường phố. Ý đảng lòng dân quả nhiên muôn người như một, dân Hà Nội quá phấn khởi hồ hởi cái sự đốn cây đốn cối, cho thấy "tầm nhìn Việt" cao xa nhất hạng.
Người xứ ta khác người xứ Tây. Bên Tây quý từng ngọn lá, mỗi cây lề đường phố là một báu vật mướt xanh dịu mắt, cây điều hòa không khí ô xy độ ẩm, cây hút thán khí ngăn bụi khói xe xú uế phố phường. Cây cao niên tuổi tác đem cho vô vàm kỷ niệm, nên chi người này người khác, nhà nọ nhà kia quyết gìn giữ cây cối như những người bạn vong niên đường phố. Phố xá Tây nhờ vậy nên cây xanh nhiều thật là nhiều mát mắt dễ chịu.


Bên ta cây xanh đường phố hoặc sống hoặc chết tùy thuộc vào ý "cấp ủy đảng". Đảng bảo đốn là đốn. Đảng bảo chặt là chặt. Đảng bảo chưa đốn, đợi chín muồi mới đốn - mấy cây xanh sẽ chưa đốn, đợi chín muồi mới đốn. Đảng bảo chưa chặt, đợi chín muồi mới chặt - mấy cây xanh sẽ chưa chặt, đợi chín muồi mới chặt...
Sự Hà Nội đốn cây đốn cối là đỉnh cao trí tuệ của nền văn minh đô thị hiện đại dưới sự lãnh đạo sáng suốt của CS đảng.
Đốn cây đốn cối, cưa xẻ, đào tận gốc trốc tận ngọn hàng nghìn cây cao bóng mát, trồng cây mới "tính đảng" ngay từ trong gốc. Triệt hạ, thủ tiêu cây cũ mới có chỗ cho cây mới sanh sôi nảy nở. Mười năm, hai mươi năm, năm mươi năm, một trăm năm nữa hoặc lâu hơn nữa. Hà Nội, Hải Phòng, Huế, Đà Nẵng, Sài Gòn... cây có thể bị đốn trụi, song người dân An Nam quyết không tiếc. Con cháu đời sau sẽ lại có cây "tính đảng" che mát cái đầu nên có chi để mà tiếc ?
Tin giờ chót.
Ngày 20/3/2015, "cấp ủy đảng" xét lại, hạ lệnh chấm dứt việc đốn cây đốn cối, đành để rủi thay cho mấy trăm đại thụ đã bị đốn chặt vội vàng, nằm ngổn ngang oan ức.
Than ôi !


Thứ Hai, 16 tháng 3, 2015

Chuyện tình nhân.


Đôi tình nhân dạo phố, chàng nàng dìu bước trong ấm áp êm êm, lâng lâng hạnh phúc quá.
Tự nhiên trời đổ mưa. Mưa không to, mưa lắc rắc. Chàng lấy cái ô bật lên che mưa hai người, một tay vòng ôm lấy cái eo thon của nàng để cùng chung bước trong mưa nửa đêm đèn đường ánh soi vàng vọt.
"Khi mới thương nhau em hay nắm tay dặn dò,
Cho dù cuộc đời là bể dâu trái ngang.
Ðã thương nhau mình sắc son một lòng,
Dẫu khổ thế nào thì tình cũng vẫn không phai !
Khi đó bên nhau ta xây biết bao nhiêu mộng vàng..."
Chuyện tình nhân là chuyện yêu nhau mơ nhiều mộng lắm. Yêu nhau lắm cắn nhau đau, đã yêu nhau rồi thì đừng dại cắn xé nhau để đem đau nhức nhối vô cùng. Hai người đi chung một con đường thề non hẹn biển chớ có chia xa dù mưa hay nắng.
Chuyện tình nhân thủa ban đầu vô vàm đẹp đẽ, đẹp quá đẹp mà mấy ai đã dám nói rằng ta đẹp ? Nên chi yêu nhau rồi, chàng nàng mượt kệ trời đẩy đưa may thời nhờ, rủi thời chịu.


Chủ Nhật, 15 tháng 3, 2015

Bà kể chuyện.


Chiều nay, Hải, Vân và Thúy xúm lại đòi bà nội kể chuyện. Bà nội âu yếm kéo Thúy vào lòng rồi mới kể câu chuyện như vầy.
Ngày xưa có hai chàng Ba và Tư ở cạnh nhau. Ba rất ghét làm việc nên thường nói : Tội gì mà vất vả suốt ngày ! Hãy ngủ cho khỏe !
Tư lại khác hẳn. Mỗi buổi sáng vừa nghe gà gáy, Tư đã dậy quét dọn nhà cửa. Cơm nước xong, bác vát cuốc ra đồng làm ruộng.
Tới trưa, bác nghỉ tay ăn cơm rồi lại tiếp tục làm việc. Khi mặt trời sắp lặn bác mới về nhà. Thế mà lúc này Ba mới bước chân ra khỏi giường !!!
Nghe tới đây Thúy vội hỏi:
- Thế Ba nhịn đói hay sao hở bà ?
Bà cười tiếp :
- Không ! Ba có ăn chứ ! Nhưng bác ta ăn cơm nguội để đỡ phải thổi cơm. Nhà cửa bác ta thật là dơ bẩn ! Vườn cải không ai săn sóc đã bắt đầu có sâu. Tư giục Ba đi bắt sâu thì bác ta đáp: - Thôi, để thứ Hai ! Hôm nay Chủ nhật là ngày nghỉ mà !
Thế rồi thứ Hai, thứ Ba, thứ Tư qua đi... Đến thứ Bẩy, vừa ra vườn, Ba đã kêu lên:
Thôi  xong ! Cải bị sâu cắn hết rồi ! Thế là công toi !
Trong khi Ba ngủ cả ngày thì Tư lại không bỏ phí một giây, một phút nào ! Thời gian một phút ngắn quá phải không các cháu ? Thế mà Tư đã quét xong một căn nhà đấy ! Rồi bác ta ra vườn tưới rau, cuốc đất hằng giờ. Bác ta thường nói: "thời giờ là vàng bạc" !
Thúy ngắt lời bà:
- Tại sao lại là vàng bạc hở bà ?
Bà chưa kịp đáp thì Hải đã nói:
- Tại vì mỗi giờ mỗi phút làm việc, bác Tư đều kiếm được nhiều tiền!


Bà lại kể tiếp:
- Trong khi mọi người mải miết làm việc thì Ba cứ nằm dài trên giường. Tới khi hồi chuông 12 giờ ở nhà thờ vang lên, bác ta mới uể oải bò dậy. Nhìn đồng thấy kim chỉ 6 giờ, bác ta lẩm bẩm: - Hãy còn sớm ! Ngủ chút nữa đã...
Đến đây bà ngừng lại hỏi Hải :
- Cháu có biết tại sao lúc ấy đồng hồ mới chỉ 6 giờ không ?
- Có lẻ đồng hồ của bác Ba hư rồi !
- Ừ, cháu nói đúng đấy ! Đồng hồ ấy chết máy, ngưng chạy từ 6 giờ sáng vì tối hôm qua bác Ba đã quên không vặn dây cót.
Ngày tháng trôi qua. Các cháu có biết cuộc đời của hai chàng đó ra sao không ?
Hải và Thúy chưa kịp trả lời thì bà kể tiếp:
- Bác Tư nhờ tính chịu khó, hay làm , đã để dành được một số tiền lớn. Bác tậu nhà, tậu ruộng, làm ăn ngày càng phát đạt hơn.
Thúy quay lại hỏi Hải:
- Chắc bác Tư còn tậu xe hơi nữa, anh Hải nhỉ ?
- Ừ ! - Hải đáp - Có lẽ xe này đẹp lắm ?
Bà vừa cười, vừa bảo :
- Xe của bác Tư không đẹp nhưng lớn. Hàng tháng, bác dùng xe chở hàng ra tỉnh bán.
Trong lúc ấy thì nhà bác Ba ngày càng sa sút. Suốt từ mùa đông cho tới mùa hè, bác có chịu mó tay vào việc gì đâu ? Cứ ngồi mà ăn thì đến cả núi cũng còn phải lở nữa là...
Rốt cuộc, bác Ba phải bán hết ruộng vườn rồi đi ăn xin...


Thấy bạn nghèo túng, bác Tư liền đón về nhà mình tìm cách giúp đỡ. Nhờ sự tận tâm khuyên bảo của bác Tư, Ba dần dần tỉnh ngộ. Ba quyết từ nay chăm chỉ làm việc và không lười biếng nữa.
- Chắc rồi bác Ba cũng lại giàu có như bác Tư, bà nhỉ ! Hải nói.
- Đúng thế ! Bà vừa xoa đầu Thúy vừa trả lời.
(Tâp đọc lớp Ba - VNCH )
*
Học Thuộc Lòng  
Thời Giờ
Thời giờ ngựa chạy tên bay, 
Hết trưa lại tối, hết ngày lại đêm.
Đông qua, Xuân đã tới liền,
Hè về rực rỡ, êm đềm Thu sang...
Giờ con chăm học, chăm làm,
Thì mai sau sẽ giỏi giang, giúp đời.
Nước nhà trông đợi con ơi,
Phải nên ghi nhớ những lời thầy khuyên.
(Trúc Sơn)

Thứ Bảy, 14 tháng 3, 2015

"Đại tướng phản quốc".


Giữ chủ quyền đất nước, đầu tiên quân lính phải được trang bị súng ống đầy đủ dám đánh dám thắng, để khi quân giặc tràn đến thì đem súng ra bắn, diệt sạch hết chúng đi mới mong bảo vệ được tổ quốc.
Tướng chỉ huy quân đội dũng cảm thêm mưu lược siêu phàm, bày binh bố trận đủ đầy binh pháp, lệnh nổ súng là chắc thắng. Quân lính răm rắp tuân phục, coi quân lệnh như sơn, tuyệt đối chấp hành tướng lệnh.
Tướng cầm quân giỏi đánh tan được quân giặc, giữ yên bờ cõi là tướng anh hùng.
Tướng làm hết sức mình giết giặc, nhưng vì thế giặc quá mạnh, không thể cản được giặc bèn lấy cái chết tận trung báo quốc là tướng liệt sĩ.
Tướng cầm quân hèn nhát chưa đánh tự thua, kéo quân chạy làng, làm mất hết đất đai biển đảo quốc gia thì phải đưa ra tòa án binh trị tội, quân thua chém tướng.
Ngày 14 tháng 3 năm 1988, nước Nam ta phát lộ ra một tướng mà nay thiên hạ phải giận dữ gọi đích đáng cái tên "Đại tướng phản quốc" ghi danh vào lịch sử.


Sự thể vì lý do như sau.
- Tướng khi đó cầm quân giữ nước, "chủ trương lớn" coi quân Tàu đang lăm le kéo quân sang cướp biển đảo nước mình là "quân bạn vàng". Khi giặc đưa hải quân đến đánh, tàu chiến chĩa súng máy vô quân ta giữ đảo, chuẩn bị đổ bộ chiếm đảo; tướng bèn sai trói tay chân quân ta bằng cách vừa không phát súng ống, vừa ra thêm lệnh cấm bắn vào giặc (cho chắc ăn !) khiến quân ta phải đành đoạn hóa ra những bia thịt sống cho lính giặc bắn chết hết, giúp chúng diệt quân chiếm đảo dễ như lấy đồ trong túi.
- Tướng tạo điều kiện cho giặc chiếm lấy đảo, giúp quân Tàu từ không đến có khỏe re, từ một chỗ đứng chân đã vết dầu lan tỏa, lần lược chiếm thêm đảo này đảo nọ, xây dựng ra cả cụm cứ đảo liên hoàn chiến lược, cơ sở chuẩn bị bất ngờ đánh chiếm hết Trường Sa như chúng từng đánh lấy trọn Hoàng Sa quần đảo.
- Xem thêm:  "Âm mưu mới nhất của TQ trên Biển Đông"


Thứ Năm, 12 tháng 3, 2015

Kiếp cầm ca.


Ca sĩ hát hay nổi tiếng thì được các vũ trường thuê về biểu diễn câu khách đến cho đông.
Cát sê tiền trả tùy theo độ đẳng cấp. Ví dụ ca sĩ "ông hoàng" trên cả trăm triệu, ca sĩ thời đương lên bốn năm chục triệu, ca sĩ thành danh khoảng hai ba chục.
Vũ trường ít có chuyện thuê ca sĩ vị thứ vài ba trăm nghìn - những kiếp cầm ca phòng trà vô danh chi nghệ thuật, hát nghe như nhạc sân khấu đám cưới.
Đẳng cấp cầm ca chạy sô hát một đêm vài ba chỗ, hát để dồn tiền vô bao tải về ngồi đếm. Đếm rồi trải tiền lên giường post mạng khoe khoang ta đây thừa tiền lắm bạc, mục đích dằn mặt quý vũ trường thấy đó mà liệu trả tiền thuê hát cho xứng.
"Khi biết em mang kiếp cầm ca
Đêm đêm phòng trà
Dâng tiếng hát cho người bỏ tiền mua vui 
Hỏi rằng anh ơi
Có còn yêu em nữa không..."


Ngẫm cũng hay. Người thợ nề quần quật làm cả ngày, công nhật hai trăm nghìn cũng là đã cao, đôi khi bị nhà thầu chửi như chó. Bác nông phu cày ruộng đổ mồ hôi sôi nước mắt mà nhiều vụ mùa trắng tay thua lỗ thê thảm.
"Cày đồng đang buổi ban trưa
Mồ hôi thánh thót như mưa ruộng cày
Ai ơi bưng bát cơm đầy
Dẻo thơm một hạt, đắng cay muôn phần."
Lam lũ cực nhọc kiếm được đồng tiền không dễ. Việc nhẹ tiền nhiều việc nặng tiền ít, thành ra thiên hạ cố sức đầu tư cho con để chúng sau này, hoặc được làm quan ngồi mát ăn bát vàng, hoặc nghề nghệ thuật mang "kiếp cầm ca", ngày kiếm chí ít vài ba chục triệu.
Kiếp cầm ca hay ho tiền vô như nước mà không phải sợ "thanh tra Truyền" xoi mói. Nhiều khi ca hay vừa xong một bài, tiếng vỗ tay đang rầm rập, có vị đại gia mê tiếng hát lên sân khấu đưa tập bạc dày cộm ra mà rằng "Anh có chút quà tặng chú".
Ấy sự gọi kiếp cầm ca giàu có lắm tiền nhiều của, lộc lại còn tìm đến phát vô thêm...


Thứ Tư, 11 tháng 3, 2015

Mẹ anh hùng 411 tỷ.


Mẹ anh hùng 411 tỷ mới vừa được sanh ra tại xứ Quảng Nam chưa mưa đã nắng.
Mẹ anh hùng đẻo bằng đá, các phần đá chạm trổ dán kết lại bằng xi măng, cảm giác nhìn thấy một con gà mái đầu người, chè bè hai cánh chở che cho bầy gà con ẩn núp.
Trước mặt tượng Mẹ anh hùng 411 tỷ có dựng 8 cái cột trụ chạm đắp nhiều mặt mẹ khác rất đẹp. Nhiều người liên tưởng tới cột đồng Mã Viện khi xưa đúc ắt to như vầy là cùng.
Tượng Mẹ được ghi nét cho biết lớn đệ nhứt Đông Nam Á, vừa hoành tráng vừa vĩ đại vừa choáng ngợp, đem niềm tự hào sung sướng vô vàm dân chúng.
"Khen ai khéo léo đúc ra me
Đủ cả tóc tai đủ mặt mè,
Chỉ có tay chân là chẳng thấy.
Hay là mấy bác đớp đi rồi ?"


Quảng Nam xưa kia là đất của Lâm Ấp. Người Chàm sính tục đúc chạm tượng các dâm thần cầu sự phồn thực sanh sôi nẩy nở. Dâm thần tượng là hai bộ phận sanh dục đờn ông đờn bà kết cấu gần nhau dương âm phối hợp.
Vật của đờn ông gọi Linga, cột trụ tròn dựng đứng, biểu dương sức mạnh Viagra nam giới.
Cái của đờn bà gọi là Yoni, hình tam giác có khe giữa, nơi sản sanh con cái giống nòi.
Tâm tư ngẫu tượng Chàm hình như bao la bàng bạc đất Quảng đến tận giờ. Đà Nẵng vừa khánh thành một cái cầu vượt ở "Ngã Ba Huế", xây kiểu phồn thực trụ Linga cắm giữa ngã ba cầu, để tượng hình dân tục gọi "Ngã Ba Háng".
Từ cầu phồn thực ngã ba tam giác, vô xứ Quảng Nam ngắm nghía tượng Mẹ anh hùng 411 tỷ. Phối cảnh tác giả cụm tượng đài rất hón hĩnh khi để Mẹ nhìn chăm chăm vô một dãy 8 cái cột trụ tròn to dựng đứng...
Hình như mẹ đang suy tư cái điều chi đó, móm miệng mím cười.
"Chính chuyên chết cũng ra ma,
Lẳng lơ chết cũng đem ra ngoài đồng."