Thứ Ba, 29 tháng 9, 2015

Quyền lập đảng.


Thiên hạ đông đúc vô số hạng người ta. Sĩ nông công thương, ngư tiều canh mục, sang hèn giàu nghèo, cao nhân bần tiện, quân tử tiểu nhơn, bác học vô học...
Tạo hóa sanh cho rằng, cùng một hạng sẽ xu hướng tụ hợp với nhau đồng bệnh tương liên, bênh vực nhau làm ăn sanh sống bên cạnh những hạng khác. Giữa các hạng có sự đan xen kẻ trèo lên trụt xuống thăng hạng tụt hạng... nhưng một nhóm chung hạng thời luôn có những đồng tâm sanh lý thành một phe bảo thủ quyền lợi.
Tạo hóa cũng định cho rằng, "Tất cả mọi người sanh ra bình đẳng, tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được, trong những quyền ấy, có quyền tự do, quyền mưu cầu hạnh phúc, quyền thành lập đảng". Ví dụ như giàu thích làm bạn với giàu, giàu có quyền thành lập Đảng Nhà Giàu, chọn tỷ phú ra làm đảng trưởng tranh lấy quyền lợi cho phe nhà giàu. Ví dụ như đói phải làm bạn với đói, đói có quyền thành lập Đảng Đói, chọn "ăn mày kỷ lục" ra làm đảng trưởng, tranh đấu vì quyền lợi con nhà đói, v.v...


Đại hội đồng Liên Hợp Quốc vừa nhóm họp các nước trên địa cầu giàu nghèo nầy nọ. Nước giàu văn minh, dân chúng biết chọn lấy thể chế dân chủ để người dân có quyền thành lập đảng. Nhiều đảng đấu nhau sẽ ra luật vừa lòng hợp ý được thiên hạ. Dân chúng được tự do nói, tự do làm, tự do lập đảng. Người hiền tài đại diện các nhóm lục tục kéo nhau xuất lộ cạnh tranh, văn minh tiến bộ vùn vụt.
Nước khổ mông muội, cả đời không làm chi ra đóng góp được cho văn minh thiên hạ, bán sạch đất đai rừng biển tổ tiên rồi đi xin xỏ "Ô Đê A" viện trợ, đi ăn cắp, làm đĩ, đầy tớ tứ xứ. Nguyên nhân dân nước khổ bị một nhóm lưu manh lừa đảo, dùng chiêu trò ăn cướp để đoạt lấy chánh quyền, lấy họng súng đưa tất cả các đảng khác ra ngoài vòng pháp luật, tước đoạt quyền lập đảng chánh đáng của mọi thành phần xã hội.
Lời bàn luận:
Than ôi ! Bọn lưu manh cướp chánh quyền làm điều trái ngược với luật tạo hóa ban định, làm mất lòng trời, làm các thành phần dân chúng đều căm tức giận dữ. Một ngày gần đây, trời xanh kia chắc chắn sẽ ra trừng trị bọn chúng đích đáng. Dân chúng thuận lòng trời giành lại quyền lập đảng, nhà nước văn minh dân chủ đa đảng hình thành mới mở ra con đường tiến bộ, giải thoát kiếp đói nghèo.


Thứ Hai, 28 tháng 9, 2015

Tài năng lớn chơi chim bướm.

Ảnh minh họa chơi chim

Chơi bướm, chơi chim là hai cái chơi vô cùng sướng của con người ta. Chơi sướng nên ai cũng thích chơi từ thượng lưu quan quyền cho hạ lưu dân dã. Chơi thời phải có nghề, nghề chơi đòi lắm công phu, công phu phải mất thời gian, hao tiền bạc thao lược con chim con bướm... chơi mới sướng.
Các quan ngày nay rất độ sành sỏi hai thú chơi chim chơi bướm lẫy lừng giải thưởng. Cách mấy năm, trên mạn ngược Hà Tuyên, quan ngài đầu tỉnh Tô Hô có tài chơi bướm điêu luyện nức nở tay nghề.
Chè Thái bướm Tuyên. Chè Thái quá ngon, bướm Tuyên quá xinh, quan ngài mê chơi bướm độ mệt nghỉ. Quan đem bướm bắt ở trường học vô văn phòng làm việc, chơi hết ngày đêm, mê chơi như chơi điện tử. Hạ cánh hưu non, đảng ưu ái ân sủng cho quan ngài một biệt điện mát mẻ trong lành trên núi, cho quan ngài điều kiện sưu tập thêm một bộ bướm Tuyên đêm ngày thỏa mãn. Nghe nói quan ngài Tô Hô đương viết sách "chuyển giao công nghệ chơi bướm cho các đồng chí đương chức".
Miền Trung cố đô thời có bí thơ Mãn Cuộc tài năng chơi bướm cũng rất lẫy lừng. Mãn Cuộc thích chơi bướm Huế, vô Huế tậu phủ đệ hưởng đồ tiến cống, đêm đêm vi hành nhà hàng sưu tập bướm, có con bướm đẹp bướm xinh cắn cho ngài một miếng. Thiên hạ đồn rằng, may nhờ miếng cắn ấy, ngài mới được phong cho làm "Anh hùng chơi bướm".

Ảnh minh họa chơi bướm

Quan chơi bướm là chuyện làm quan rồi, quan mới cho thấy cái tài năng quan chơi bướm.
Quan tài năng lớn chơi chim hơi khác khác, nhờ cái tài chơi chim được phát lộ, "địa phương chiêu dụ tài năng" về làm quan, tiến mau vùn vụt, tấm gương tuổi trẻ noi theo.
Nguyên quan bí thơ đầu tỉnh xứ nổi danh đói ăn xin gạo, lão sanh đặng một thằng con trai chơi bời lêu lổng. Nó ham chơi lười học, thích tụ chúng tác ương trò chim trò chuột. Nó lang thang trèo cây lội cối, tìm ổ chim giết chim mẹ bắt chim con, đem nhốt giam vô lồng rồi ngồi nghe chim mất tự do hót trong lồng sầu bi ai oán, rồi lấy làm thú vị lắm.
Nuôi chim lâu ngày, nó trở nên một "tài năng lớn" nghề cho chim ăn chim uống, dọn cứt chim ỉa, tắm vuốt bóp chim nó cả ngày. Một bài tập làm văn cắn đôi nó không biết viết. Một bài toán trừ cộng nó bí rị làm không ra. Tuy nhiên, nó được "Mái trường XHCN" xếp vô loại giỏi đều đặn các lớp, vô đại học, du học Mỹ, cao cấp chánh trị, bằng cấp chất cả nhà.
Cũng không khó hiểu, bố nó quan đảng bí thơ đầu tỉnh, nắm quyền sanh sát hết cả "hệ thống chánh trị" sở ban ngành trong tỉnh, tiền dú diếm không xuể. Thử hỏi thầy cô giáo nào, cán bộ nào dám cả gan vuốt râu hùm đụng cậu ấm quý ? Thử hỏi vị An Nam nào ngu chi mà không nịnh bợ "con trai bí thơ" vừa có phong bì, vừa thêm tiềm năng thăng tiến ?
Đủ thứ bằng cấp hư cấu, đường công danh của nó nở ra chính nhờ quan bố, nhờ lũ nịnh thần vây quanh xum xoe "tài năng ấy lớn lắm, lớn lắm", "Nhân tài đất Việt thượng thặng", nó được đám đồng chí tung hô quá xứng đáng vị giám đốc tài năng chuẩn bị "cơ cấu cán bộ nguồn", "tương lai phải ngồi ghế Chủ tịch tỉnh ! "
Có điều thực tế, dân chúng xứ đói 99,99% đang chửi nát mả nhà cha con chúng nó.
Một lũ lưu manh khốn nạn !


Thứ Sáu, 25 tháng 9, 2015

Bốc phệ dự đoán tứ trụ.


Đại đảng hội 12 sắp tới, tứ trụ cầm quyền VN gồm ai ấy sự hot bàn dân thiên hạ.
Đệ nhứt muốn biết tức nhiên là quý bà con thân thích "một người làm vua ba họ được nhờ", đệ nhị là các đàn em vi cánh tứ đương sự ngấp nghé "đi cúng khỏi bị nhầm", đệ tam có các anh em bè bạn thù trong giặc ngoài biết để "đối sách phù hạp".
Dân chúng thì ai lên ai xuống vẫn vậy, "đảng lai hoàn đảng". Dân chúng muốn biết là để biết cho vui. Kẻ nào lên được bà con nó nhờ, chớ thiên hạ vẫn phải cong lưng độ nhựt đóng thuế nuôi lũ chúng mà thôi.
Chuyên gia bình luận dài dòng dự đoán, nói thêm bác học kia đã đề dẹo ông X mụ Y, bác D thím Z nhứt định lên dính rịt vô ghế ngồi quá sướng.
Nghe nhiều mệt óc. Sống trào nầy lâu mà không biết lý thuyết nói đúng kết quả sẽ sai, lý thuyết nói sai, đáp số sẽ đúng. Bác ta sanh tiền còn nói với đám fan cuồng đảng rằng "đừng nghe những gì bác nói, mà hãy nhìn kỷ những gì bác làm".
Vậy nên muốn biết chánh xác tên tuổi tứ trụ trào đình tương lai, không gì hơn là phải bói bằng bốc phệ.


Bốc phệ dự đoán tứ trụ trào đình như sau:
Trước khi bói, tắm sửa sạch sẽ, lập hương án bông chuối cau trầu rượu, bát nhang khấn vái quay về phương Bắc. Khấn ông Tập Cận Bình đệ tứ bái xin xỏ trước.
Lấy bốn cái mai rùa vằn vện sắp một dãy trước mặt (không có mai rùa thì lấy mai cua biển). Đặt một cái trách đất đốt than hồng kế bên. Thắp nhang xong, nhắm mắt lại định thần một phút, tập trung tâm trí nghĩ về vấn đề cần hỏi. Xin hỏi quý ngài tiên thiên hậu thiên Phục Hy Hạ Vũ, Văn Vương Tập Cận hãy cho chúng tôi, dân An Nam quốc biết sau đại đảng hội 12, niên 2016, ai sẽ là Tổng bí thư ? ai sẽ là Chủ tịch nước ? ai sẽ là Thủ tướng Chánh phủ ? ai sẽ là Chủ tịch Quốc hội ? Quý ngài giải đáp được, chúng tôi xin hậu tạ.
Xong lấy mực xạ Tầu đánh dấu các mai cua. Vỏ TBT là tên Tổng bí thư. Vỏ CTN là tên Chủ tịch nước. Vỏ TTCP là tên Thủ tướng Chánh phủ. Vỏ CTQH là tên Chủ tịch Quốc hội.
Đặt bốn mai cua đã đánh dấu lên trách than hồng mà nướng. Cẩn thận xem mấy cái mai cua nhiệt đốt, bị nứt, bị đổi màu phải lấy ra ngay kẻo cháy hết.
Kết thúc rồi phải lạy tạ mấy tổ sư bốc phệ bên Tàu.
Năm lần bẩy lượt bốc phệ như trên, ông thầy bói có kết quả.
- Mai cua TBT nứt rạn thành hai vết tượng chữ SQ. SQ là Sáng Quyết. Sáng Quyết đọc âm Tàu là Quang Nghị (giống y ý vị Bùi Lái Gió).
- Mai cua CTN nức nẻ lòng thòng như dây chun, phành ra chẻ làm đôi. Suy ra hai chữ Phành Dây Thung. Phành Dây Thung nói lái âm Tàu là Phùng Dây Thanh.
- Mai cua TTCP chuyển màu xanh rồi nứt y nguyên một chữ Hán "nhứt nhân nhứt khẩu điền". Suy ra chữ Phúc giữa màu xanh thành Xuân Phúc.
- Mai cua CTQH không nứt mà đổi sang hai màu nửa vàng nửa bạc. Vàng chữ Hán gọi là Kim. Bạc chữ Hán gọi là Ngân. Suy ra hai chữ Kim Ngân.

Thứ Hai, 21 tháng 9, 2015

Hai chiếu chỉ quan trọng của vua Bảo Đại.


1. Chiếu tuyên bố nước VN độc lập.

                                         VIỆT NAM HOÀNG ĐẾ BAN CHIẾU.

Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu chỉ.
Cuộc chiến tranh thế giới đã kết liễu. Lịch sử nước Việt Nam hiện tới một thời kỳ nghiêm trọng vô cùng. Đối với dân tộc Nhật Bản, Trẫm có nhiệm vụ tuyên bố rằng: dân tộc ta có đủ tư cách tự trị và nhất quyết huy động tất cả lực lượng, tinh thần và vật chất của toàn quốc để giữ vững nền độc lập cho nước nhà.
Trước tình thế quốc tế hiện thời, Trẫm muốn mau mau có nội các mới. Trẫm thiết tha hiệu triệu những nhà ái quốc hữu danh và ẩn danh nỗ lực chiến đấu cho quyền lợi dân chúng và nền độc lập nước nhà mau mau ra giúp Trẫm đối phó với thời cuộc.
Muốn củng cố nền độc lập của nước nhà và bảo vệ quyền lợi của dân tộc, Trẫm sẵn sàng hi sinh về tất cả các phương diện. Trẫm để hạnh phúc của dân Việt Nam lên trên ngai vàng của Trẫm.Trẫm ưng làm dân một nước độc lập hơn làm vua một nước nô lệ. Trẫm chắc rằng toàn thể quốc dân cùng một lòng hi sinh như Trẫm.
Trong sự chiến đấu mà ta cần phải đương đầu với một cuộc tái hồi ngoại thuộc, toàn thể dân tộc Việt Nam chắc chắn ở sự đắc thắng của công lý và nhân đạo và tin rằng chỉ một nước Việt Nam độc lập mới có thể cộng tác một cách có hiệu quả với tất cả các nước để gây dựng một nền hòa bình vững chắc ở hoàn cầu.
Khâm thử.
Thuận Hoá, ngày 10 tháng 7 năm Bảo Đại thứ 20 (nhằm ngày 17 tháng 8 năm 1945)

                                                                       ***


2. Chiếu Thoái vị.
                                          VIỆT NAM HOÀNG ĐẾ BAN CHIẾU.

Hạnh phúc của dân Việt Nam - Độc lập của nước Việt Nam.
Muốn đạt mục đích ấy, Trẫm đã tuyên bố Trẫm sẵn sàng hi sinh hết cả mọi phương diện, và cũng vì phương diện ấy, Trẫm muốn sự hi sinh của Trẫm phải bổ ích cho Tổ quốc.
Xét thấy điều có ích cho Tổ quốc lúc này là sự đoàn kết toàn thể quốc dân, Trẫm đã tuyên bố ngày 22 tháng 8 vừa rồi rằng: trong giờ nghiêm trọng này đoàn kết là sống, chia rẽ là chết. Nay thấy nhiệt vọng dân chủ của quốc dân Bắc bộ lên quá cao, nếu Trẫm cứ ngồi yên mà đợi quốc hội thì không thể nào tránh khỏi nạn Nam, Bắc phân tranh, đã thống khổ cho quốc dân lại thuận tiện cho người lợi dụng.
Cho nên, mặc dầu Trẫm hết sức đau đớn nghĩ đến công lao liệt thánh, vào sinh ra tử trong gần 400 năm để mở mang giang sơn đất nước từ Thuận Hoá tới Hà Tiên.
Mặc dầu trẫm hết sức bùi ngùi cho nỗi làm vua trong 20 năm, mới gần gũi quốc dân được mấy tháng, chưa làm được gì ích lợi cho quốc dân như lòng Trẫm muốn, Trẫm cũng quả quyết thoái vị nhường quyền điều khiển quốc dân cho một Chính phủ Dân chủ cộng hòa.
Trong khi trao quyền cho chính phủ mới, Trẫm chỉ mong ước có ba điều này:
- Đối với Tông Miếu và Lăng Tẩm của Liệt Thánh, Chính phủ mới nên xử trí thế nào cho có sự thể.
- Đối với các đảng phái đã từng tranh đấu cho nền độc lập quốc gia nhưng không đi sát theo phong trào dân chúng, Trẫm mong chính phủ mới sẽ lấy sự ôn hòa xử trí để những phần tử ấy cũng có thể giúp vào việc kiến thiết quốc gia và tỏ rằng chính phủ Dân chủ cộng hòa nước ta đã xây đắp ở trên sự đoàn kết của toàn thể quốc dân.
- Đối với quốc dân, Trẫm khuyên hết cả các giai cấp, các đảng phái, cho đến cả người Hoàng phái cũng vậy, đều nên hợp nhất mà ủng hộ triệt để chính phủ Dân chủ, giữ vững nền độc lập của nước, chứ đừng vì lòng quyến luyến Trẫm và Hoàng gia mà sinh ra chia rẽ.
 Còn về phần Trẫm, sau 20 năm ngai vàng bệ ngọc, đã biết bao ngậm đắng nuốt cay, từ nay Trẫm lấy làm vui làm dân tự do của một nước độc lập, chứ Trẫm nhất quyết không để cho ai lợi dụng danh nghĩa của Trẫm hay của Hoàng gia để lung lạc quốc dân nữa.
Việt Nam độc lập muôn năm !
Dân chủ cộng hòa muôn năm !
Khâm thử
Phụng ngự ký: Bảo Đại
Ban chiếu tại lầu Kiến Trung ngày 18 tháng 7 năm Bảo Đại thứ 20 (25 tháng 8 năm 1945)

                                                                  ***

Thứ Bảy, 19 tháng 9, 2015

Ông Donald Trump tranh cử Tổng thống Mỹ.


Bên Mỹ có ông trùm buôn đất Donald Trump ra tranh cử chức Tổng thống.
Ông này tỷ phú 10 tỷ đô la, có ba vợ ly dị bốn con chia chác. Vợ ông thì đẹp như hoa hậu, con ông thì xinh như tài tử, cả gia đình ông trước sau đều sống xa hoa sung sướng phú quới vinh hoa. Bên ông còn có thêm vô số hot girls trẻ đẹp Âu Mỹ cố tìm cách đeo theo bám lấy vị đô la tỷ phú .
Ông bà nội của ông Trump gốc người bên Đức, mẹ ông dân Tô cách lan, đi du lịch Mỹ lấy bố ông, đẻ ra năm đứa con nhập cư vô Mỹ.
Lúc tuổi trẻ, tánh tình ông Trump thô lỗ, ăn nói bỗ bả, nghĩ chi nói nấy chẳng hề sợ mất lòng ai. Bố mẹ ông lo lắng, bèn gửi vô trường Thiếu sanh quân nhờ họ giáo dưỡng giùm. Thời kỳ VN chiến tranh, ông thoát nạn đi quân dịch sang do đương đi học lấy bằng cử nhân kinh tế, gót chân bị đau nên không thể đăng lính.
Ông trùm Donald Trump có biệt tài buôn đất. Đất mua rất rẻ rồi xây nhà bán lại rất đắt, ông thu lượm đô la mau lẹ, đưa vô nhà băng cất trữ.
Giàu có rồi ông kinh doanh thêm nhiều thứ casino, khách sạn, truyền thông, đăng cai hoa hậu... Tiền thi nhau tìm ông Trump mà tới. Giàu càng giàu thêm, ông xả láng cuộc đời hưởng thụ sung sướng thế gian. Rảnh rỗi chơi chán, ông lên truyền hình chém gió hay văn vẻ viết sách dạy cách kiếm tiền.
Một hôm, cô vợ thứ ba người Tiệp Khắc xinh đẹp, giỏi giang, biết bốn thứ tiếng, vốn ưa được làm đệ nhứt phu nhân xui ông hãy ra tranh cử chức Tổng thống Mỹ. Ông Trump yêu vợ quá, cực sự đã bèn đồng ý.


Slogan tranh cử của ông Trump là "We are going to make our country great again". Nhưng ông sẽ làm thế nào để nước Mỹ vĩ đại trở lại thì các cử tri thấy ông nói dài dòng chỉ trích đủ thứ "bậy bạ" chánh quyền đương nhiệm B.Obama chớ chẳng thấy ông đề chi được chánh sách hay ho vượt bực.
Trả lời câu hỏi không kinh nghiệm làm chánh trị, chỉ quen với nghề buôn đất, nghề chém gió, ông biết cái chi mà đòi làm Tổng thống nước Mỹ ? Ông Trump nói ngụ ý khi vào được Tòa Bạch Ốc rồi ông sẽ tất biết cách làm (theo như cái kiểu "ngài Thủ tướng xứ An Nam ta vừa làm Thủ tướng, vừa học nghề Thủ tướng !")
Chương trình tranh cử, đại khái chỉ nghe ông Trùm hùng hồn nói ông tài giỏi, thông minh, giàu có đệ nhất nước Mỹ. Ông sẽ biết cách làm "như thế nào đó" để nước Mỹ không còn là một bãi rác thải của thế giới, người Mỹ sẽ có việc làm, sẽ giàu sang, sẽ sung sướng hơn nếu biết bầu cho ông.
Đối ngoại, ông lại có nhiều ý tưởng đặc sắc. Đại loại với Mễ Tây Cơ, ông sẽ cho xây ngay một bức tường "Vạn lý trường thành" để chận đứng vấn nạn ma túy và người Mễ nhập cư trái phép. Với Trung Đông, ông sẽ "tống cổ Iran, chiếm lại Iraq, lấy hết dầu của chúng nó". Chiến lược chống lại IS và Bashar al-Assad của ông: "Cứ để cho chúng đánh nhau và chúng ta sẽ đến nhặt nhạnh những gì còn sót lại !”,
Với Nga Putin, ông Trump nói "Tôi sẽ có quan hệ vui vẻ với ông ấy !". Với China, ông cho rằng "China đang đánh bại nước Mỹ. Trong khi đó, riêng tôi, tôi đã biết cách đánh bại China rất nhiều lần nếu không muốn nói là mọi lần”...


Theo nhà quan sát, cách nói năng của ông Trump lang khang lạc địa toàn ném lựu đạn chém gió. Nhưng kết quả thăm dò mới nhứt, ông lại đang dẫn đầu danh sách ủng hộ của cử tri Mỹ ! Có thể người Mỹ có thể đã chán rồi những bài diễn văn ngôn ngữ quá hay ho dưới thời Tổng thống B. Obama uyên bác. Người Mỹ nổi tiếng tự do, thích mới mẻ, lạ lẫm, khoái ý tưởng đặc sắc thực dụng ít màu mè - có thể ông trùm Donal Trump biết lợi dụng tâm lý đó để xuất chiêu "điên điên" thu hút lấy lòng người.
Tục ngữ nói "Trông mặt mà bắt hình dong", "Giàu nhờ bạn sang nhờ vợ". Trông mặt mày ông Trump, trông hình dong của bà vợ ông Trump, nhiều người đã lờ mờ thấy ra một cái vẻ ngài tương lai "Tổng thống Mỹ".
Dân chủ rồi đến Cộng hòa. Cộng hòa rồi qua Dân chủ. Những chánh sách "Xã hội chủ nghĩa mang màu sắc Obama Dân chủ" có thể người Mỹ phát chán sau 8 năm "sống trong chăn biết con rận", nay đã đến hồi cáo chót. Ông trùm Donald Trum tướng mạo khí chất rất "Cọng hòa Reagan", có thể ông sẽ được lòng người Mỹ và họ sẽ tín nhiệm xúm xít vô bầu cho đắc thắng.


Thứ Tư, 16 tháng 9, 2015

Sáng kiến chống ngập ở Sài Gòn, Hà Nội.


Sài Gòn, Hà Nội - hai thành phố khá nhạy cảm mấy sự phiền não.
Phiền não đệ nhứt là "các thế lực thù địch phản động đang tìm cách diễn biến hòa bình, lợi dụng quyền tự do dân chủ, âm mưu bạo loạn lật đổ chế độ ta".
Phiền não đệ nhị là sự mưa to gió lớn lụt lội phố phường ngập úng.
Sự đệ nhứt diễn biến hòa bình thì đã có báo QĐND giỏi giang, hằng ngày tấn công làm thất bại mọi mưu mô ác liệt kẻ địch nên chẳng đặc sắc đáng để ý.
Vấn nạn đệ nhị không làm ảnh hưởng đến quyền độc tôn cai trị của đảng, chỉ làm phiền não tới cái đời sống dân chúng đô thị mà thôi. Chỉ một trận mưa lớn, ở hai "Đô thị loại một trực thuộc Nước" này đã lãnh đủ sự ngập. Sáng ra xuất phát nhu cầu đi ỉa, hầm phốt đa đoan ứ nước cức đái, người dân phát huy sáng kiến cho vô bao ni lông ném hết ra đường, quyết tâm giải phóng cho hết cái chất thải ô uế ra khỏi nhà họ.
Đường phố nước mưa biến thành sông vì mấy cái lổ cống không thoát nước được. Bao nhiêu xú uế cống rảnh nhơn dịp hòa tan lan tỏa, tô phết thêm ấn tượng cho cái nhan sắc Thủ đô anh hùng và Thành phố mang tên Bác vĩ đại.
Thiên hạ tởm lợm ngâm lội giữa dòng nước bẩn đen ngòm hôi thối, rác thải kết hợp cức nổi lều bều con em ngập ngụa...


Quý vị có trách nhiệm thu "Phí thoát nước" mấy chục năm ngồi ngắm sự nước nổi, dù đã quyết liệt nghiên cứu tìm cách xử lý nhưng đến nay vẫn đang trong giai đoạn "Bước đầu tìm hiểu vì sao nước mưa gây ngập úng ở Hà Nội và TP Hồ Chí Minh", lý do bởi:
- Thiếu kinh phí tiến hành khảo cứu tận gốc rễ. Nếu sân bay Long Thành "tiền khả thi" giấy bút chỉ 35 triệu đô la, thời việc lập kế hoạch cho hai dự án "Phí thoát nước" cũng phải độ 950 triệu đô bèo bọt. Tiền khảo cứu lập kế hoạch chia chác xong rồi mới có thể tiến hành "thi công chống ngập" nên đương nhiên phải đợi.
- Biến đổi khí hậu toàn cầu, băng tan, nước biển tràn vào đất liền làm nước mưa hết chỗ thoát. Đây là nguyên nhân khách quan đến các bác học quốc tế vẫn còn đang đau đầu bó tay bất lực.
- Hà Nội, Sài Gòn mưa là lụt còn có nguyên nhân các thế lực thù địch phản động ngày đêm cầu khấn trời đất hãy làm mưa to gió lớn trút xuống "cho bọn nó chết". Trời chơi ngẳng thích thú ủng hộ "kẻ xấu" mới ra cơ sự lội.
Xuất xứ tự lòng yêu nước thiết tha, tình yêu thương đồng bào đồng chí tha thiết, vị giáo sư chuyên nghiên cứu ngành "Hồ Chí Minh học" (đề nghị giấu tên) ở trên núi Sơn La, thấy đồng bào Thủ đô và "đất Thành đồng" yêu dấu phải lội nước ứ, không cầm lòng đặng, ông đã đề ra một sáng kiến chống ngập rất hay.


Bản thảo chống ngập của ông giáo sư có đoạn viết.
"Trên đất nước ta, mọi người đều biết vị anh hùng cứu dân giúp nước, đưa dân ta từ thân phận đói cơm rách áo, vụt đứng lên rũ bùn đứng dậy sáng lòa. Đó là bác Hồ vĩ đại.
Tuy bác đã đi xa, nhưng uy linh lẫm liệt của người vẫn còn đó mênh mông giữa đại ngàn, mang mang hồn thiêng sông núi, lan tỏa đến tận hang cùng ngỏ hẽm. Cái uy linh siêu hình ấy đã phù hộ, đã bảo trợ, đã định hướng, đã dẫn dắt, đã giúp đỡ đảng ta đưa dân ta đi từ thắng lợi này tới thành quả khác.
Xuất phát từ thực tế không thể bác bỏ: Ở đâu có tượng bác là ở đó bọn phản động, bọn ma vương, bọn âm binh ám toán đều sợ uy của bác cút đi hết cả. Ở đâu có tượng bác là ở đó không có sóng thần động đất, không có mưa to lụt lội bão bùng gió giật. Ở đâu có tượng bác là ở đó mưa thuận gió hòa, nhân dân hò reo ca hát, mập mạp ấm no..."
"Hà Nội và Sài Gòn, dù nay đã có vài trăm cái tượng bác kiểu cách mỹ lệ bác ngồi, bác đi, bác đứng, bác chỉ tay, bác vẩy tay, bác sờ vai, bác bồng bé gái thơm lên má... nhưng xem ra vẫn chưa xứng được với cái tầm quá vĩ đại của người, cho nên uy linh người chưa phát tiết hết đại thần thông ra đuổi hết tà ma yêu quái, nguyên nhân sanh sự lụt lội".

Bác ngồi... phát tiết

Từ đó, ông giáo sư bèn kiến nghị, phải huy động quyết liệt sức mạnh của toàn thể hệ thống chánh trị, lấy tiền từ nguồn vốn xã hội hóa, nguồn đóng góp của người dân cả nước, nguồn vốn vay, nguồn viện trợ quốc tế, lập tức đem ra để xây hai cái "siêu tượng bác" ở Hà Nội, Sài gòn thật to lớn kỳ vĩ, xứng tầm bác mới phát huy được sức đại thần thông bác tiết ra tiêu trừ lụt lội.
"...Phát thảo tượng mới phải đặt bác đứng hiên ngang trên một bệ đá hoa cương cẩm thạch to như quả núi Tản Viên. Một tay bác cầm búa chỉ lên trời ngụ ý bắt trời hãy ngưng mưa to, một tay bác cầm liềm chỉ xuống đất đọc lệnh đất rút ngưng nước lội. Kích thước chiều cao độ lớn quy mô làm thế nào đó để nhà du hành vũ trụ nước Nga vĩ đại trên trạm vũ trụ Hòa Bình ngó về trái đất là phải thấy ngay cái siêu tượng bác..."
Lời bàn luận.
Theo lời TBT đảng CSVN Nguyến Phú Trọng, hiện nay nước VN đang trong thời đại Hồ Chí Minh rực rỡ sáng chói nhất lịch sử, việc xuất hiện vị "giáo sư tiến sĩ khoa học" tham gia hiến kế đề án "Xây siêu tượng Bác Hồ để chống ngập lụt ở Sài Gòn, Hà Nội" cũng không có chi sự lạ. Tuy nhiên, lướt qua một vài dòng sơ thảo ý tưởng làm tượng bác tỷ đô, không ai là không tuôn rơi vô vàm cảm kích !
"... Đương nhiên, từ ý tưởng đến lúc khởi sự là cả một vấn đề ăm ắp khó khăn, cạnh vô vàm thuận lợi, chớ không phải hễ nói làm là được.
Có thể trình độ đúc siêu tượng của ta còn đang hạn chế, nhưng nên nhớ, bên cạnh ta có các bạn công nhân Trung Quốc cao tay nghề sẵn sàng ồ ạt đổ bộ sang giúp sức.
Dù kinh phí đúc mỗi tượng bác sơ sơ độ chừng 15 tỷ đô la, nhưng nên nhớ, sân bay Long Thành đến 18 tỷ, chúng ta vẫn quyết tâm xây dựng. Huống chi đây là việc xây tượng bác Hồ, vấn đề tâm linh vĩ đại mà toàn thể dân tộc VN từ quốc nội cho đến hải ngoại đều nhất loạt đồng ý, không một ai phản đối.
Dân ta bỏ ra 30 tỷ đô la xây tượng bác, vừa dứt được nạn ngập úng tại hai thành phố Hà Nội, Sài Gòn lớn nhất cả nước, ta còn cố kết thêm được sự giáo dục lòng kính yêu bác Hồ đến thế hệ trẻ, còn khiến cả thế giới phải kính nể nước ta sự có hai cái tượng bác Hồ to lớn nhất địa cầu..."

Thứ Hai, 14 tháng 9, 2015

Bác bán ruốc.



Trước bác bán dép. Dép đứt dép nức khiến dép ế, ngó thấy quá chán ngán, bố bác bắt bác vứt hết đống dép ấy, tới phố mới bán mấy chén ruốc tép.
Báo giới chúng nó ghét tép thối, viết báo nói bác láo khoét, bác đéo bán chén ruốc, bác bán dép hố hớ thất bát, vứt đống dép guốc xách gáo tiến đến đó bán nước.
Tức tối quá, bác thét lớn. "Bác đéo bán nước !  Bác bán ruốc.  Báo chí khoái trá phét lác, dám viết nói bác bán nước, rất quá đáng !"
Bác nói với bố bác, bác muốn lấy súng ống, giáo mác đến bắn chết, chém giết hết mấy chú báo chí viết nói láo, bác mới thấy sướng.
Bố bác thấy bác nói gớm ghiết quá, quát mắng. Báo chí thích nói cứ nói, thích viết cứ viết. Phóng tác tếu táo thế đó, chúng nó mới xứng đáng báo chí nói láo. Nếu bác lấy súng ống giáo mác giết chết báo chí, chúng chết hết, chắc chắn lính tráng kéo đến tóm bác, bắt trói bác tống khứ khám, ắt bố bác khóc lóc đến chết sớm.
Bác bán ruốc thấy bố nói, bác chán ngán, ngáp ngáp giống mấy đứa ngáo đá.
Tới tối, bác bức xúc vứt mấy chén ruốc, lấy chiếc xe kéo kút kít bán nước, chấm dứt hết bán ruốc. Bán nước quá sướng, bác thích thú lắm. Bác nói, báo chí chúng nó trước viết khống bác bán nước, ấy láo thế đó rất đúng...
Bố bác biết bác bán nước, ghét quá, bắt bác xuống phố mới bán ruốc.


Thứ Sáu, 11 tháng 9, 2015

Giáo dục tuổi thơ Tiểu học.


"Thiện ác nguyên lai vô định tính,

Đa do giáo dục đích nguyên nhân."
Nhà thơ Tàu nào đó thời Dân quốc China có hai câu về hậu quả của sự dạy dỗ rất hay.
Người ta sanh ra lớn lên đa do nhờ giáo dục mới đổi căn đổi cốt. Giáo dục sự hay ho, điều tốt đẹp làm cho trí tuệ mở mang bỏ đi mông muội lần đến văn minh. Lấy điều tăm tối bịa đặt đem ra giáo dục, người ta sẽ bị nhuộm đen não bộ, rớt xuống hố u mê chậm phát.
Trong mấy cấp học của độ tuổi đến trường, bậc Tiểu học từ lớp Một đến lớp Năm là giữ vị trí tối ưu quan trọng. Trẻ con tâm trí giống như tờ giấy trắng, khi người lớn vẽ vời câu chữ gì lên thời sẽ thấm vô sâu đậm từ đó về sau. Nền móng tốt xấu giáo dục sẽ định hình nhân cách con trẻ lớn lên thành người. Điều trong sách giáo khoa cô thầy giáo dạy bọn học trò Tiểu học luôn luôn là những chân lý hay ho với chúng không dễ phai theo suốt cuộc đời.
Sách giáo khoa Mẫu giáo đến lớp Nhất ở nền giáo dục tiểu học VNCH cho thấy đã khai mở được điều hay lẻ phải, thể hiện gọn gàng phù hợp với lứa tuổi ấu học trò từ nội dung đến hình thức. Nền giáo dục ấy dạy cho học sinh biết tôn trọng biết lễ phép biết luân lý, biết cách đối nhân xử thế, có tình yêu thương bác ái đồng bào quê hương đất nước, có lối sống lành mạnh văn minh, có kiến thức văn hóa khoa học mở mang tầm nhìn, có kỷ năng sáng tạo, biết hợp quần cộng hưởng làm nên sức mạnh...
Nền móng giáo dục tốt, người Việt tỵ đào hải ngoại sau 1975, khởi đầu zero vật chất, nhưng nhờ vốn liếng tinh thần mới vượt thoát khổ sở, thành công chốn người, rồi còn gửi tiền về giúp quê xưa mình đã bị CS làm cho tiêu điều đói rách.


Giáo dục miền Bắc XHCN thời trái ngược lại tất cả. Nhờ lượng sách giáo khoa dồi dào lưu trữ, bất cứ nhà nghiên cứu nào thử thâm nhập xem cho biết cái cách giáo dục học trò cấp I của CS, đọc rồi đều không khỏi bàng hoàng, ớn lạnh nổi da gà.
Dạy dỗ "chánh trị đạo đức" cho bọn tuổi thơ các lớp Mẫu giáo, lớp Một, lớp Hai, lớp Ba, lớp Bốn, lớp Năm, chế độ đảng bác giáo dục duy nhất mục đích bôi đen, đầu độc tâm hồn trí não các em nhỏ bằng những điều khốn nạn biến hóa tâm hồn. Sùng bái vô điều kiện "bác đảng". Ca tụng "Liên Xô, Trung Quốc". Kích động lòng căm thù "Mỹ Ngụy". Kích thích thú tánh, hô hào các bé chém giết, chặt đầu, thiêu sống, bắn xuyên táo, ăn gan uống máu quân thù Mỹ Ngụy ngay từ độ tuổi tiểu học thơ ngây.
Những giá trị khoa học xã hội văn minh tiến bộ, những kỷ năng sống hay, sống đẹp, sống tốt, mấy lòng yêu thương nhân đạo bác ái bao dung đồng bào đồng loại bị xóa bỏ hoàn toàn. Thay thế, bộ Giáo dục Bắc Việt "giáo dục" cho các em bằng những câu chuyện bịp bợm, những câu chữ mạt sát vô học công kích chửi bới cá nhân, khéo léo ca tụng những anh hùng bắn giết "Mỹ Ngụy" man rợ, nhuộm đen tâm hồn các em ngay trong trứng nước.
- Trích một vài bài học trong sách Chính trị đạo đức lớp Ba, và sách Chính trị đạo đức lớp Năm "giáo dục" các em học sinh Tiểu học Bắc Việt. Xem để biết.
1. Đế quốc Mỹ xâm lược nước ta đã gây muôn vàm tội ác. Chuyện kể tội ác giặc Mỹ.
2. Ngô Đình Diệm nhận đô la Mỹ để sát hại đồng bào và làm giàu trên xương máu đồng bào. Chuyện kể bè lũ Mỹ Diệm.
3. Bọn Thiệu Kỳ quỳ gối rướt quân Mỹ vào xâm lược nước ta và sát hại nhân dân ta. Chuyện kể bọn Việt gian xấu xa nhất, bẩn thỉu nhất.
4. Một tên tổng thống độc quyền buôn xương bán máu của đồng bào ta. Chuyện kể cuộc đời bán nước của tên Nguyễn Văn Thiệu...


Từ nền giáo dục "chánh trị đạo đức" ấy sản sanh ra hàng loạt thế hệ nhứt bộ nhứt bái bác đảng, lấy AK súng đạn của China cấp phát cho để kéo nhau vào Nam ra tay "cứu nước".
Cũng không trách cứ những lãnh đạo lú lẩn thần kinh xuất xứ thế hệ ấy đến bây giờ vẫn hằng ngày hùng hổ hung hăng xử dụng câu chữ triền miên u muội, phản văn minh, phản tiến bộ, phản quốc gia, phản dân tộc vô vàm kinh dị. Giai do họ thực chỉ là sản phẩm của một nền giáo dục hô hào đâm cha, chém chú, cắt cổ chị dâu... lâu bền quá nên đã bị nhuộm đen hết cả trí não thịt da xương tủy không thể nào đem ra tẩy trắng.
Di căn của nền giáo dục ấy, từ sự cai trị của những kẻ sanh ra lớn lên bị hấp thu trọn vẹn tính "ưu việt của nền Giáo dục CS" đã khiến cho kinh tế, văn hóa, xã hội, đạo đức, luân lý VN hiện nay đạt vô số "thành quả tột bực" để cho thiên hạ thảy đều thấy hết, biết hết.
Nhiều người quan tâm chuyện hôm nay ngày mai của nước Việt đều đồng ý kiến: để cứu lấy thế hệ trẻ, cứu lấy người VN, cứu lấy văn hóa VN, cứu lấy đất nước VN thì phải lập tức từ bỏ không thương tiếc sự dạy dỗ man trá bịp bợm, xây dựng lại ngay một nền giáo dục VN mới mẻ toàn diện.


Thứ Năm, 10 tháng 9, 2015

"Tặng em" - thơ Bùi Giáng.


Của em mộng tưởng êm đềm,
Xiết bao gay cấn, anh thèm thuồng yêu.
Của em nắng sớm sương chiều
Của em toàn thể mỹ miều giai nhân.
*
Tặng em thể điệu toàn thân
Kết chùm nguyệt rộng, đôi vần thi ca.
Tặng em thỉnh thoảng mà ra
Thiên thu tặng vật đóa hoa tình đầu.
*
Em còn ở lại bao lâu
Hồng trần vắng vẻ, tư trào mắt xanh
Vội vàng gói ghém thật nhanh
Một giờ phút, một tựu thành tình yêu...

(Trích  Rong rêu )


Thứ Tư, 9 tháng 9, 2015

Tổ chức chánh quyền.


Chính quyền là quyền điều khiển việc nước. Dưới thời phong kiến, chính quyền tập trung trong tay nhà vua. Ở các nước độc tài chuyên chính, mọi quyền hành đều do một cá nhân hay một đảng phái nắm giữ.
Ở các nước tự do dân chủ, chính quyền được tổ chức theo nguyên tắc "Tam quyền phân lập" giữa quyền lập pháp, quyền hành pháp, quyền tư pháp. Sự phân quyền này rất cần thiết vì tránh được nạn độc tài, đảng trị.
1. Quyền Lập pháp.
Quyền lập pháp là quyền đặt ra các đạo luật mà toàn dân có bổn phận tuân theo. Ở một nước dân chủ, quyền lập pháp thuộc về nhân dân. Nhân dân bầu người tài đức đại diện cho mình giữ quyền lập pháp. Pháp luật do dân đặt ra mới không phản lại quyền lợi của dân, và như vậy mới thực sự dân chủ.
Quốc hội gồm những đại diện do dân bầu lên để giữ quyền lập pháp. Ở nước ta, quốc hội chia làm hai viện: Thượng nghị việnHạ nghị viện.
Quốc hội có nhiệm vụ soạn thảo Hiến pháp (Quốc hội lập hiến), biểu quyết các đạo luật, kiểm soát Chánh phủ và tham dự mọi hoạt động của quốc gia.
Muốn làm tròn nhiệm vụ trên, các Nghị sĩ và Dân biểu được hưởng quyền tự do phát biểu ý kiến và quyền bất khả xâm phạm.
"Quốc hội do dân bầu lên,
Vì dân tranh đấu giữ quyền lợi chung."


2. Quyền Hành pháp.
- Chánh phủ:
Quyền hành pháp là quyền thi hành những đạo luật do cơ quan lập pháp soạn thảo để điều khiển guồng máy quốc gia. Quyền hành pháp thuộc Chánh phủ. Đứng đầu Chánh phủ là Thủ tướng. Chánh phủ gồm nhiều bộ. Mỗi bộ do Bộ trưởng hay Tổng trưởng đảm trách điều hành mọi công việc trong phạm vi chuyên môn như Bộ Nội vụ, Bộ Quốc phòng, Bộ Ngoại giao, Bộ Giáo dục và Thanh niên...
- Tổng thống:
Theo Hiến pháp của nước ta, vị nguyên thủ quốc gia là Tổng thống có Phó Tổng thống phụ tá. Tổng thống và Phó Tổng thống đều do dân bầu lên theo thể thức phổ thông đầu phiếu.
Tổng thống chỉ định Thủ tướng thành lập Chánh phủ. Tổng thống và Dân biểu đều có thể đưa ra Quốc hội xem xét và biểu quyết các dự án luật. Nếu được Quốc hội chấp thuận, những dự án luật này sẽ được chuyển đến Tổng thống để duyệt y và ban hành.
Chánh phủ có nhiệm vụ thi hành những đạo luật ấy để điều hành mọi công việc quốc gia.


3. Quyền Tư pháp:
Quyền Tư pháp là quyền kiểm soát và bảo vệ luật pháp, xét xử những vụ vi phạm sinh mạng, tài sản, an ninh và trật tự quốc gia.
Quyền tư pháp thuộc về Tối cao Pháp viện và các Tòa án. Tòa án hoàn toàn độc lập đối với quyền hành pháp và quyền lập pháp, nghĩa là được toàn quyền xét xử theo công lý và lương tâm, không bị một áp lực nào chi phối. Có như vậy mới bảo vệ được quyền lợi chính đáng của người dân.
"Tòa án độc lập hoàn toàn,
Chẳng ai ỷ thế dám can thiệp vào."
Tư pháp phân biệt hai loại thẩm phán: thẩm phán xử án và thẩm phán công tố.
Thẩm phán xử án chuyên xét xử các vụ kiện. Thẩm phán công tố đại diện Chánh phủ buộc tội những kẻ vi phạm pháp luật để duy trì an ninh, trật tự công cộng.
Có ba cấp tòa án: Tòa Hòa giải rộng quyền, Tòa Sơ thẩm, Tòa Thượng thẩm. Ngoài ra còn có Tối cao Pháp viện. Tùy theo các vụ án, người ta chia ra nhiều loại tòa án: Tòa án Quân sự, Tòa án Lao động, Tòa án Hành chánh, Tòa án Thiếu nhi...



4. Công sở.
Để phục vụ dân chúng, Chính phủ thiết lập nhiều cơ quan, mỗi cơ quan có những nhiệm vụ và những hoạt động khác nhau. Các cơ quan đó gọi là công sở.
Công sở đặt tại thủ đô, tỉnh, quận và xã, tất cả đều liên quan chặt chẽ với nhau như các bộ phận của một cái máy.
Nhân viên làm việc tại các công sở là công chức do Chính phủ bổ nhiệm, điều khiển và kiểm soát.
5. Các công sở ở trung ương.
Nước ta do Tổng thống lãnh đạo, có Phó Tổng thống phụ tá. Văn phòng của Tổng thống và Phó Tổng thống đặt tại phủ Tổng thống.
Đứng đầu Chính phủ là Thủ tướng, có các Tổng trưởng, Quốc vụ khanh, Bộ trưởng giúp việc. Thủ tướng làm việc tại phủ Thủ tướng. Nơi làm việc của Tổng trưởng, Quốc vụ khanh, Bộ trưởng là các Bộ.
Phủ Tổng thống, Phủ Thủ tướng và các Bộ là những công sở Trung ương, tập trung ở thủ đô Sài Gòn.
(Theo Tám môn yếu lược lớp Nhất, môn Đức dục - VNCH)


Thứ Ba, 8 tháng 9, 2015

Quyền lợi người công dân.


1. Quyền tự do.
Tự do rất quý. Trong một nước độc lập, mọi người đều có quyền sống tự do, nghĩa là suy nghĩ và hành động theo ý mình. Đương nhiên, người này phải tôn trọng tự do của người khác thì xã hội mới có an ninh trật tự, do đó không được lạm dụng quyền tự do quá mức.
Xã hội dân chủ, công dân được hưởng các quyền tự do căn bản như quyền tư hữu, quyền tự do đi lại, tự do cư trú, tự do tín ngưỡng, tự do ngôn luận, tự do lập hội...
- Quyền tư hữu:
Mọi người đều có quyền có tài sản riêng và sử dụng tài sản ấy theo ý mình, không ai được xâm phạm đến. Quyền ấy là quyền tư hữu. Các nước theo thể chế tự do dân chủ, quyền tư hữu của công dân được triệt để tôn trọng
- Quyền tự do ngôn luận:
Tự do ngôn luận là tự do phát biểu tư tưởng, ý kiến của mình bằng lời nói hay bằng sách báo. Dân có quyền tham gia việc nước, tất nhiên có quyền bày tỏ ý kiến của mình đối với những vấn đề hệ trọng của quốc gia.
Giới hạn tự do ngôn luận: không được vu khống hay mạ lỵ người khác, không được truyền bá những tư tưởng độc tài có hại cho dân cho nước, phạm đến thuần phong mỹ tục.
"Sống mà không có tự do,
Khác nào con vật nằm co trong chuồng."


2. Quyền bầu cử và ứng cử.
- Quyền bầu cử:
Công dân có quyền và có bổn phận chọn người thay mặt mình trong các cơ quan công quyền. Đó là quyền bầu cử. Như ở nước ta, Tổng thống và Phó Tổng thống, Nghị sĩ Thượng viện, Dân biểu Hạ viện, Nghị viên Hội đồng tỉnh hay Đô thành, Hội viên Hội đồng xã đều do dân bầu.
Tất cả công dân từ 18 tuổi trở lên đều có quyền bầu cử. Chỉ có những người can án hay điên khùng mới mất quyền bầu cử.
Trong một nước dân chủ tự do, việc bầu cử được tổ chức theo thể thức phổ thông, trực tiếp và kín. Nghĩa là tất cả công dân đến tuổi trưởng thành, không phân biệt nam nữ, giàu nghèo, giai cấp đều được tự mình bầu thẳng người mình lựa chọn bằng phiếu kín.
- Quyền ứng cử:
Ở một nước dân chủ như nước ta, công dân nào hội đủ những điều kiện luật định cũng có quyền tham gia việc nước bằng cách ứng cử vào những chức vụ và cơ quan dân cử như Tổng thống và Phó Tổng thống, Quốc hội, Hội đồng tỉnh hay Đô thành, Hội đồng xã.
Tuy ứng cử là quyền của mọi công dân, nhưng người nào có đủ tài đức gánh vác việc dân, việc nước mới nên ra tranh cử.
"Những ai yêu nước thương nòi,
Hãy ra ứng cử đem tài giúp dân."
(Theo Tám môn yếu lược lớp Nhất, môn Đức dục- VNCH)


Thứ Hai, 7 tháng 9, 2015

Bổn phận người công dân.


1. Thi hành quân dịch.
Nước độc lập thì dân được tự do, hạnh phúc. Nước mất thì dân bị nô lệ, khổ sở. Cho nên mọi người công dân đều có bổn phận bảo vệ đất nước. Bảo vệ đất nước tức là bảo vệ an ninh của chính mình và gia đình mình vậy.
Muốn bảo vệ đất nước hữu hiệu, người dân phải được huấn luyện về quân sự trong một thời gian do luật định. Nhập ngũ trong thời gian đó tức là thi hành quân dịch. Vì vậy, thi hành quân dịch là góp phần bảo vệ đất nước.
Ở bất cứ một nước dân chủ nào trên thế giới, người dân cũng phải thi hành quân dịch để góp phần gìn giữ quê hương xứ sở. Quân dịch là một bổn phận cao quý và cũng là một vinh dự lớn lao đối với người dân yêu nước.
Người thanh niên đến tuổi trưởng thành phải sốt sắng thi hành quân dịch. Trốn tránh quân dịch là hèn nhát, không những bị dư luận khinh khi mà còn bị pháp luật kết tội.
2. Đóng thuế.
Muốn thực hiện những việc công ích như làm đường sá cầu cống, xây cất nhà thương trường học, trả lương công chức quân đội, v.v... quốc gia cần có tiền.
Tiền nầy do toàn dân đóng góp, gọi là đóng thuế. Vậy đóng thuế tức là góp phần kiến thiết xứ sở, đem lại hạnh phúc chung cho mọi người.
Nền tài chánh của quốc gia có dồi dào thì việc kiến thiết mới nhanh chóng, nước nhà mới cường thịnh, người dân mới được hưởng an ninh hạnh phúc. Vì vậy đóng thuế là bổn phận thiết yếu của mọi công dân. Người dân yêu nước sẵn sàng đóng thuế đủ số và đúng kỳ hạn. Trốn thuế, gian lận thuế không những bị mọi người khinh rẻ mà còn bị luật pháp nghiêm trị, vì như vậy là ăn cắp công quỹ, ăn cắp đồng bào.


3. Tuân theo pháp luật.
Trong xã hội có những lệ chung buộc mọi người phải theo để tránh sự xung đột. Thí dụ ta không muốn ai ăn cắp của ta, người khác cũng không muốn ta cắp của họ, mọi người đều không muốn người khác ăn cắp của mình. Thế là có lệ chung không ai được ăn cắp của ai. Lệ chung ấy là pháp luật.
Ở một nước dân chủ, pháp luật do Quốc hội soạn thảo, và như vậy phù hợp với ý nguyện của nhân dân.
Pháp luật đặt ra để duy trì an ninh trật tự trong xã hội, bảo vệ quyền lợi cho mọi người. Trong một xã hội, nếu ai cũng có thể làm thiệt cho người khác để mưu lợi ích riêng cho mình, thì xã hội ấy nhất định sẽ tan rã. Vì vậy, người công dân xứng đáng bao giờ cũng tôn trọng và tuân theo pháp luật.
Người trọng pháp luật tất nhiên tôn kính nhà chức trách có nhiệm vụ thi hành pháp luật.
Chính nhờ pháp luật quốc gia
Nhân dân yên ổn, nhà nhà êm vui.
4. Giữ vệ sinh chung.
Nhà ta ở có ảnh hưởng đến sức khỏe của ta và gia đình ta. Những nơi công cộng như ao, giếng, sông ngòi, đường sá có ảnh hưởng chung đến sức khỏe của mọi người.
Vì vậy, không những ta phải giữ vệ sinh cho bản thân và gia đình ta, mà còn phải giữ vệ sinh ở những nơi công cộng để bảo vệ sức khỏe của những người xung quanh ta.
Ta phải giữ gìn sông ngòi, ao, giếng cho sạch sẽ để nước được trong lành, khỏi hại đến sức khỏe của mọi người. Ta cũng không nên phóng uế hoặc vứt những thứ dơ bẩn ra đường hay nơi công cộng. Ngoài ra, ta còn cần sốt sắng tham gia những công tác vệ sinh chung và vận động mọi người nhiệt liệt hưởng ứng.
Người giữ vệ sinh chung là người tự trọng và có ý thức công dân, ai cũng kính mến.
5. Bảo vệ rừng.
Rừng cung cấp cho ta rất nhiều lâm sản như gỗ, tre nứa, thực phẩm, thảo dược, v.v... Rừng là một nguồn lợi nuôi sống nhiều gia đình sơn cước. Việc khai thác rừng hằng năm đem lại cho ngân quỹ quốc gia một số tiền đáng kể. Rừng còn ngăn cản nước lũ, giúp ta tránh được nạn lụt.
Rừng có ích như vậy, nên ta phải bảo vệ để khỏi làm thiệt hại cho quốc gia và dân chúng.


Muốn bảo vệ rừng, ta không nên đốn những cây non hoặc đốn quang cả một khu rừng khiến cho cây không sinh sản được.
Để tránh nạn cháy rừng, ta phải cẩn thận khi đốt rừng khẩn hoang và phải hết sức thận trọng mỗi khi dùng lửa trong rừng. Khi xảy ra cháy rừng, ta phải tận tình chữa cháy và kêu gọi mọi người tham gia, đồng thời báo ngay cho cơ quan hữu trách địa phương.
Rừng là nguồn lợi vô biên
Ta cần bảo vệ, giữ quyền lợi chung.
6. Tôn trọng quốc kỳ.
Quốc kỳ là lá cờ riêng của quốc gia. Nó tượng trưng tinh thần bất khuất, ý chí độc lập, hùng cường của dân tộc.
Để tỏ lòng tôn trọng, khi thấy quốc kỳ đi qua hay lúc kéo lên, hạ xuống, ta phải ngả mũ, nghiêm chỉnh đứng chào
Ta cũng phải giữ gìn quốc kỳ sạch sẽ, không nên để rách nát phai màu và không được làm rơi dưới đất.
Màu cờ Tổ quốc nêu cao
Noi gương tiên liệt, máu đào tiếc chi.
7. Tôn trọng quốc ca.
Quốc ca là bài ca thiêng liêng của quốc gia. Cũng như quốc kỳ, quốc ca tượng trưng ý chí độc lập, hùng cường của dân tộc. Quốc ca chỉ được cử trong những dịp trọng thể.
Để tỏ lòng tôn trọng quốc ca, khi nghe hay hát quốc ca, ta phải đứng nghiêm chỉnh cho tới khi bài ca kết thúc.
Hồn thiêng sông núi đâu đây
Quốc ca hùng tráng, hăng say lòng người.
8. Tôn trọng kỷ luật quốc gia.
Đoàn thể cần có kỷ luật đoàn thể, học đường cần có kỷ luật học đường, quốc gia lại càng cần có kỷ luật quốc gia. Kỷ luật quốc gia có được tôn trọng thì guồng máy quốc gia mới được điều hành tốt đẹp, nước mới thịnh, dân mới yên.
Vì vậy mọi người có bổn phận tôn trọng kỷ luật quốc gia. Muốn thế, ta phải tuân theo pháp luật, kính trọng nhà chức trách, làm tròn nhiệm vụ của mình.


9. Ý niệm thông thường về giấy khai sinh.
Sau khi sinh trong vòng một tuần lễ, phải đến phòng hộ tịch xã khai sinh cho đứa nhỏ. Cần có hai người chứng trên 21 tuổi. Cần đem theo sổ gia đình, thẻ căn cước và giấy chứng nhận của nhà bảo sinh.
Trên giấy khai sinh ghi họ tên, ngày sinh, nơi sinh và tên ch mẹ đứa bé.
Giấy khai sinh rất cần để đi học, đi thi và lớn lên xin làm việc hoặc lập gia đình.
Những bản trích lục do phòng hộ tịch các xã cấp phát và có chính quyền địa phương thị thực chữ ký của Hội đồng xã được coi là hợp lệ.
Cũng được kể là hợp lệ tất cả các bản trích lục khai sinh hoặc chứng chỉ thế vì khai sinh do tòa án cấp phát.
Nếu không có giấy khai sinh Làm sao xin học, mai thành người khôn ?
10. Ý niệm thông thường về giấy khai tử.
Nhà nào có người chết phải khai trong 24 giờ tại phòng hộ tịch Tòa Hành chánh quận nếu ở Đô thành, hoặc phòng hộ tịch Hội đồng xã nếu ở thôn quê. Người khai phải có thẻ căn cước của người chết và hai người chứng.
Trên giấy khai tử ghi họ tên, ngày sinh, nơi sinh của người chết, ngày và nơi chết.
Việc khai tử giúp nhà chức trách biết rõ sự tăng giảm dân số trong nước và nguyên do người dân chết. Nếu chết vì bệnh truyền nhiễm thì sẽ tìm cách ngăn ngừa cho bệnh khỏi lan tràn. Nếu chết vì bị ám sát thì sẽ truy tầm thủ phạm, v.v...
Khi có người khai tử, y sĩ hoặc hội viên hộ tịch được phái tới nơi khám nghiệm tử thi trước khi cho phép chôn.
11. Ý niệm thông thường về giấy giá thú.
Vợ chồng khi kết hôn phải lập tờ giá thú tại phòng hộ tịch địa phương. Trên giấy giá thú có ghi họ tên, ngày sinh, nơi sinh ,nghề nghiệp, chỗ ở của chồng, của vợ, của cha mẹ chồng, cha mẹ vợ và các người chứng.
Có giấy giá thú thì khi sinh con mới khai sinh được và vợ mới được hưởng quyền lợi khi chồng chết.
(Tám môn yếu lược, môn Đức dục - VNCH)

Chủ Nhật, 6 tháng 9, 2015

Bổn phận đối với quốc gia.


1. Tránh những hành vi có hại cho nước nhà.
Người có lòng yêu nước hết sức tránh những hành vi có hại cho nước. Không bao giờ vì lợi riêng mà làm tổn hại đến quyền lợi của dân tộc như đầu cơ, tích trữ, buôn lậu... hoặc ham lợi mà phạm những tội phản quốc như tiếp tế cho địch, dò la tin tức cho địch, v.v...
Không bao giờ có những ngôn ngữ, cử chỉ, hành động phương hại đến thanh danh của quốc gia như khúm núm trước người ngoại quốc, đánh chửi nhau ngoài đường, không giữ vệ sinh chung nơi công cộng, v.v...
Người có lòng yêu nước tuyệt đối giữ bí mật trong cơ quan, không bao giờ chỉ trích thiếu xây dựng, hoặc có những ngôn ngữ lợi cho đối phương.
Thấy người khác có hành vi hại cho nước thì tìm cách giải thích, ngăn cản. Nếu họ cố tình làm những việc phản quyền lợi quốc gia thì không ngại tố cáo với nhà chức trách.
Những phường hại nước cầu vinh,
Là đồ cẩu trệ, ô danh muôn đời.
2. Duy trì thuần phong mỹ tục
Phong tục là những thói quen được truyền từ đời nọ sang đời kia, tạo thành nếp sống của dân tộc ta suốt mấy ngàn năm lịch sử.
Nước ta có rất nhiều mỹ tục như tục thờ cúng tổ tiên, tục mừng thọ, tục làng bắt vạ... Nhưng cũng có những hủ tục phản văn minh tiến hóa như tục ma chay, tục đốt vàng mã, tục tảo hôn... Ta phải biết phân biệt mỹ tục và hủ tục
Chính nhờ những thuần phong mỹ tục mà qua nhiều cuộc biến chuyển của lịch sử, nền đạo lý của Việt Nam vẫn không bị lay chuyển.


Ta có bổn phận triệt để bài trừ hủ tục, nhưng đồng thời cũng phải tích cực duy trì thuần phong mỹ tục, nhất là trong giai đoạn hiện tại mà việc khẩn trương nhất sau bao năm chiến tranh là phục hưng luân lý và tái tạo tinh thần.
Thuần phong mỹ tục của ta 
Phải duy trì lấy mới là Việt Nam
3. Thâu thập tinh hoa văn hóa nước ngoài.
Nước nào cũng có cái hay cái dở. Cái hay là tinh hoa, ta nên bắt chước. Cái dở là cặn bã, ta phải tránh xa.
Nước ta đã chịu ảnh hưởng của nền văn hóa Trung Hoa và nền văn minh Âu Mỹ. Đứng trước hai ảnh hưởng Đông Tây, dân tộc ta đã biết lựa lọc những cái hay của người, biến chế cho thích hợp với hoàn cảnh xã hội Việt Nam.
Muốn cho việc thâu thập tinh hoa văn hóa nước ngoài đạt được nhiều hiệu quả, ta phải đặt kế hoạch cử người đi học những điều ta còn kém tại các nước văn minh, để về giúp ích cho quốc gia.
Đồng thời ta cũng cực lực đả phá những ảnh hưởng xấu xa của nước ngoài để giữ cho nền văn hóa nước nhà được lành mạnh.
(Tám môn yếu lược, môn Đức dục - VNCH)


Thứ Sáu, 4 tháng 9, 2015

Bổn phận đối với người ngoài.


1. Tinh thần tương trợ.
Tương trợ là giúp đỡ lẫn nhau khi bận rộn, lúc thiếu thốn hay gặp hoạn nạn, v.v...
Người ta dù tài giỏi, giàu có đến đâu cũng không thể không cần đến sự giúp đỡ của người khác. Cho nên sự tương trợ là rất cần. Có tương trợ thì mới qua được những bước khó khăn, mới có sức mạnh để làm những việc to tát, mới gây được tình thân ái, do đó đời sống trong xã hội mới được yên vui.
Người có tinh thần tương trợ không vị kỷ, sẵn từ tâm, biết hy sinh để giúp đỡ người, nên ai cũng kính mến.
Tuy nhiên, ta phải biết cách giúp đỡ để khỏi gây ở người khác tính ỷ lại. Chính ta cũng không nên trông cậy ở người khác nhiều quá mà mất tinh thần tự lập.
2. Tham gia việc công ích.
Việc công ích là việc có ích lợi chung cho mọi người như việc rào làng, sửa đường, đắp đê, xây cất trường học, v.v...
Đời sống của ta không thể tách rời khỏi đời sống cộng đồng. Hạnh phúc của ta gắn liền với hạnh phúc của người khác. Cho nên ta có bổn phận sốt sắng tham gia mọi việc công ích đặng góp phần vào sự tiến bộ chung. Trong một nước, nếu ai cũng tha thiết với việc công ích thì lo gì quốc gia chẳng cường thịnh, đời sống của dân chúng chẳng an vui.
Sống chung ta phải lo chung
Việc nhà chăm sóc, việc công góp phần...


3. Cứu tế.
Trong khi ta có may mắn được sống trong cảnh gia đình êm ấm thì xung quanh ta biết bao nhiêu người khổ sở ! Những trẻ mồ côi bơ vơ không cha mẹ, những quả phụ chật vật nuôi con, những người què quặt mù lòa không nơi nương tựa...
Đối với những đồng bào đau khổ này, ta phải cứu giúp bằng đủ mọi cách: nhà cửa, quần áo, thực phẩm, thuốc men, v.v... Như vậy gọi là cứu tế.
Việc cứu tế không những làm giảm những đau thương vật chất mà còn là một nguồn an ủi quý giá. Người được cứu giúp cảm thấy mình không bị bỏ rơi trơ trọi, do đó đỡ tủi thân xót phận
Những cô nhi viện, dạ lữ viện, những trường người mù, người câm điếc, hội cứu tế nạn nhân chiến tranh, v.v... đều là những tổ chức từ thiện có mục đích giúp đỡ những người đau khổ. Ta nên nhiệt liệt hưởng ứng những công cuộc cứu tế này.
4. Chống nạn thất học.
Trước kia dưới thờ đô hộ, phần vì bị kìm hãm, phần vì nghèo túng, dân ta ít người được đi học, nạn thất học ở nước ta thật là trầm trọng.
Ngày nay, nhận thấy rằng việc nâng cao dân trí là cần thiết cho sự tiến bộ của quốc gia, Chính phủ đã mở các lớp học bình dân ở khắp mọi nơi. Là người dân một nước độc lập, ta phải sốt sắng đi học. Ta lại phải tích cực tham gia phong trào chống nạn mù chữ.


5. Giúp đồng bào bị cháy nhà.
Nhà cháy thì cơ nghiệp ra tro, gia đình không có nơi trú mưa che nắng. Đứng trước cảnh đau thương điêu đứng ấy, mọi người đều có bổn phận góp công, góp của giúp đỡ nạn nhân.
Trước hết, ta phải thu xếp ngay cho họ có một nơi tạm trú, cấp phát thực phẩm, quần áo , đồ dùng. Sau đó, phải giúp cho họ phương tiện dựng lại cơ nghiệp. Muốn thế, công cuộc cứu trợ phải được mọi tầng lớp dân chúng hưởng ứng.
6. Giúp đồng bào bị bão lụt.
Khi có bão lụt thì mùa màng bị phá hủy, người bị chết, nhà cửa, gia súc, thóc lúa bị cuốn theo dòng nước. Biết bao nhiêu gia đình tan nát bơ vơ, không nơi trú ẩn.
Ta phải tận tâm, tận lực cứu giúp những nạn nhân thoát vòng nguy khốn để rồi tái tạo cơ nghiệp. Giúp họ trở lại cuộc sống bình thường để lại tham gia sản xuất là ta đã góp phần tham gia vào việc phục hồi kinh tế quốc gia sau cơn tai biến.


7. Nhân từ.
Nhân từ là lòng biết yêu người, thương người, coi cái đau khổ của người như cái đau khổ của mình và tìm mọi cách giúp đỡ.
Thấy người đói rét cho cơm ăn, áo mặc, gặp người hoạn nạn giúp đỡ bạc tiền, thấy người ốm đau cung cấp thuốc men... như vậy là có lòng nhân từ.
Người có lòng nhân từ đặt tình yêu thương lên trên hết, lúc nào cũng sẵn sàng hy sinh thời giờ, công sức, tiền của để làm dịu nỗi đau thương của người khác. Cho nên, ai cũng kính mến.
Khi cứu giúp người ta phải thành thật và tế nhị để họ khỏi tủi, vì của cho không quý bằng cách cho. Việc cứu trợ cũng cần sáng suốt và đúng lúc mới có giá trị.
Hơn nhau vì một chữ nhân
Ở cho có đức có nhân với người.
8. Bác ái.
Lòng bác ái là tình thương yêu mọi người, không phân biệt quốc gia chủng tộc. Tình yêu thương này còn bao trùm cả loài vật.
Những bác sĩ các nước bạn tình nguyện sang nước ta giúp dân di cư tỵ nạn. Hội Hồng thập tự quốc tế cứu trợ các nạn nhân bất cứ thuộc nước nào, Hội bảo vệ súc vật,v.v... đều hoạt động vì lòng bác ái.
Nhờ lòng bác ái, nhờ các hoạt động thiện nguyện mà những nỗi đau thương của nhân loại được xoa dịu lần lần. Người ta hy vọng các dân tộc sẽ bắt tay nhau chặt chẽ để cùng góp phần xây dựng một thế giới văn minh và hanh phúc...
(Tám môn yếu lược lớp Nhất, môn Đức dục - VNCH)


Thứ Năm, 3 tháng 9, 2015

Luyện rèn tính tốt.


1. Óc tổ chức.
Người có óc tổ chức khi đứng trước một việc gì biết phân chia ra làm nhiều phần, ấn định phần nào nên làm trước, phần nào nên làm sau, phân công phụ trách từng phần tùy theo khả năng, phối hợp chặt chẽ giữa những người phụ trách.
Từ những công việc to tát cho đến những việc nhỏ nhặt hằng ngày, việc nào cũng cần đến óc tổ chức thì mới không tốn thời giờ, công sức và kết quả mới tốt đẹp.
Có óc tổ chức ta sẽ không tốn công phí sức trước những việc dễ dàng. Nếu có gặp công việc khó khăn ta cũng không e ngại, lo lắng. Do đó ta thấy vui vẻ và hăng hái bắt tay vào việc. Trái lại, nếu thiếu óc tổ chức, ta sẽ mất nhiều thời giờ mà việc làm có khi cũng hỏng. Do đó ta dễ sanh ra chán nản, coi việc làm như một khổ dịch.
Công to việc nhỏ hằng ngày,
Có tài tổ chức là hay hơn người.
2. Trí sáng kiến.
Trí sáng kiến là trí luôn luôn tìm tòi những điều mới lạ để thay chỗ những cái hiện hữu.
Ông thầy luôn luôn cải tiến phương pháp giảng dạy. Bà nội trợ hằng ngày thay đổi các món ăn. Người thợ tìm cách sửa đổi lề lối làm việc. Ông kỹ sư càng ngày càng chế tạo thêm những máy móc tối tân. Nhà bác học đi từ những phát minh này đến những phát minh khác... Họ đều là những người có trí sáng kiến.
Nhờ có trí sáng kiến mà loài người đã tiến từ đời sống man rợ đến xã hội văn minh ngày nay và còn tiến xa hơn nữa.
Muốn gây trí sáng kiến, ta phải quan sát tìm tòi, suy luận và nhất là phải trau giồi tinh thần khoa học, chí tiến thủ. Không bao giờ ta nên tự mãn và phải luôn luôn cải tiến từ lề lối làm việc cho đến nếp sống hằng ngày
Trau giồi sáng kiến con ơi !
Tìm tòi học hỏi, giúp đời mai sau.


3. Óc cải tiến.
Người có óc cải tiến là người luôn luôn đổi mới từ dụng cụ, phương pháp làm việc đến tư tưởng và nếp sống cho tiến bộ hơn.
Người nông dân biết dùng cày máy thay cày tay, nhà chính trị lưu tâm thực hiện những cải cách xã hội, người dân biết sống theo đời sống mới... đều là những người có óc cải tiến.
Óc cải tiến giúp cho xã hội ngày thêm tiến bộ. Xưa kia, mọi công việc đều làm bằng tay. Ngày nay, máy móc đã thay cho sức người, mà máy móc mỗi ngày cũng một thêm tinh xảo, nên chế phẩm càng ngày càng tốt đẹp hơn, đời sống càng sung sướng hơn.
Muốn gây óc cải tiến, ta phải chịu khó suy nghĩ, tìm tòi, luôn luôn sửa đổi lề lối làm việc và tích cực tranh đấu với những hủ lậu đã thâm căn cố đế.
Ai ơi góp sức canh tân,
Cho nước được mạnh, cho dân được giàu.
4. Tranh đấu với khó khăn.
Hằng ngày ta thường gặp những trở lực trong công việc: ốm đau, thời tiết xấu, sự rủi ro, sự thiếu thốn phương tiện, v.v... Ta phải bền gan tranh đấu vượt những khó khăn này, không nên khoanh tay chịu thất bại.
Có tinh thần phấn đấu với khó khăn, ta sẽ thành công trong việc nhỏ cũng như việc lớn. Trở lực càng nhiều, sự thắng lợi càng vẻ vang.
Muốn thắng được mọi khó khăn, ta cần phải kiên nhẫn.


5. Tranh đấu với hủ tục.
Nước ta có rất nhiều thuần phong mỹ tục nhưng cũng còn ít nhiều hủ tục như tảo hôn, ma chay,đốt vàng mã, làm ma sống...
Những hủ tục này làm cản trở sự tiến bộ của dân tộc. Chúng ta phải triệt để bài trừ ngay trong gia đình, tộc thuộc và phải giải thích cho người chung quanh ta tránh những mê tín dị đoan và bỏ những hủ tục không hay, tốn tiền vô ích.
6. Làm việc phải có tin tưởng.
Làm việc gì ta phải hết lòng tin tưởng vào việc ấy, nghĩa là chắc chắn rằng việc làm của ta sẽ hữu ích, sẽ đạt được kết quả tốt đẹp.
Có tin tưởng như thế thì mới cố gắng, phấn khởi, sáng suốt mà làm việc, gặp trở ngại không lùi, do đó mới thành công mỹ mãn.
Trái lại, thiếu tin tưởng, ta sẽ làm việc uể oải, tắc trách, nên tất nhiên sẽ thất bại.
7. Làm việc có phương pháp.
Làm việc có phương pháp là biết tổ chức việc làm cho hợp lý, biết đặt chương trình, kế hoạch hẳn hoi, không gặp đâu làm đấy.
Từ việc nhỏ đến việc to, bất cứ làm việc gì cũng phải có phương pháp thì việc làm mới chu đáo mà lại lợi thời giờ. Ngay từ khi còn nhỏ, ta phải làm việc có phương pháp thì sau này mới đủ tài làm các công việc lớn.


8. Lương tâm nghề nghiệp.
Có lương tâm nghề nghiệp là hiểu biết trách nhiệm của mình, đem hết năng lực, tâm trí ra làm việc, không quản khó khăn, không tiếc thì giờ, dù có phải hy sinh vì nghề nghiệp cũng đành lòng.
Người thợ nề xây tường cẩn thận, ông bác sĩ đi thăm bệnh nhân trong đêm mưa gió, người công chức làm việc mau lẹ và chu đáo cho dân... đều là những người có lương tâm nghề nghiệp.
Nghề nghiệp của ta không những có lợi ích thiết thực cho ta mà còn ảnh hưởng đến sự tiến bộ của xã hội. Nếu ta làm việc tắc trách thì không những sẽ có hại cho ta, mà còn hại lây đến người khác. Cho nên làm nghề gì, ta cũng phải đem hết lương tâm ra phục vụ.
Người có lương tâm nghề nghiệp không những đạt được kết quả mỹ mãn, tâm hồn được khoan khoái, mà lại được mọi người kính mến.
9. Liêm khiết.
Người liêm khiết là người công bằng, ngay thẳng, trong sạch, không vì lợi mà làm điều nhơ nhuốc, bao giờ cũng đặt việc nước lên trên việc nhà, việc công lên trên việc tư.
Người thợ không ăn cắp vật liệu và không làm phí thời giờ của chủ. Nhà buôn không cân gian, đo thiếu, không bán giá quá cao. Người công chức không lạm dụng công quỹ, không ăn hối lộ của dân... Họ đều là những người liêm khiết.
Người liêm khiết lúc nào cũng giữ được tâm hồn trong sạch, lương tâm thanh thản. Lúc bần hàn thì an phận không tham vọng cao xa, khi hiển đạt không ỷ quyền cậy thế, cho nên ai cũng kính trọng, mến phục.
Trong một quốc gia, nếu từ nhà cầm quyền cho đến người dân, ai ai cũng liêm chính thì nước nhà sẽ an ninh, thịnh trị.
(Tám môn yếu lược, môn Đức dục - VNCH)