Thứ Sáu, 24 tháng 2, 2017

Ngắm hoa mai rụng.


"Niên thiếu hà tằng liễu sắc không,
Nhất xuân tâm sự bách hoa trung.
Như kim khám phá đông hoàng diện,
Thiền bản bồ đoàn khán trụy hồng."
Hồi còn tuổi nhỏ mùa xuân tới, vua Trần Nhân Tông ngắm trăm hoa đua nở, cảm thấy buồn cho sự hoa đẹp hoa tàn buổi cuối cảnh xuân mùa.
Lớn lên đối mặt mấy lần chinh chiến, xong xả cuộc chống Tàu rồi, nhà vua bèn từ giả ngai vàng lên núi lập chùa tu thiền học Phật, ngộ lẻ sắc không mới hiểu được chúa xuân, thành được một vị đầu đà nệm cỏ ung dung ngồi "khán trụy hồng" làm thơ dạy đạo ích đời.
Thời Lý trước, vị thiền sư Mãn Giác đi tu từ nhỏ, tuổi trung niên có lần vào khi xuân vãn, ngài sờ lên tóc bạc, ngó ra sân chùa thấy còn chăng trụi lụi một cành mai "hoa lạc tận" rồi...
Hoa hồng rụng. Hoa mai rụng. Hồng, mai đều buông bỏ hết thảy cánh hoa. Còn lại mấy cái đài hoa trên cành trơ trụi, họa chăng những bực tổ sư thiền mới nhận ra sự xả rồi tất đắc.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét