" Vàng sao nằm im trên hoa gầy ? Tương tư người xưa thôi qua đây Ôi ! Nàng năm xưa quên lời thề Hoa vừa đưa hương gây đê mê Tôi qua tim nàng vay du dương Tôi mang lên lầu lên cung Thương Tôi không bao giờ thôi yêu nàng Tình tang tôi nghe như tình lang Yêu nàng bao nhiêu trong lòng tôi Yêu nàng bao nhiêu trên đôi môi Đâu tìm Đào Nguyên cho xa xôi Đào Nguyên trong lòng nàng đây thôi Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân Buồn sang cây tùng thăm đông quân Ô hay buồn vương cây ngô đồng Vàng rơi ! Vàng rơi ! Thu mênh mông..."
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét