Thứ Hai, 30 tháng 6, 2014

Giờ phút chót, Hà Lan bay tiếp.


Hà Lan mặc áo màu da cam nhà nghề đá banh tốc độ mau như cơn lốc.
Năm nay "cơn lốc" hạ gục đệ nhất đương kim tây bán nhà tự đầu giải, toàn thắng 9 điểm tuyệt đối. Coi Hà Lan đá đất khách ba trận, thấy khả năng sẽ chiều sâu vô giải, tranh hùng bán kết Đức Pháp Brazil. Biết đâu cơn lốc gặp hên, cầm được cái cúp bằng gốm dụ sơn vàng bẩy chục nghìn VN vô địch...
Cao bồi Mễ Tây Cơ mũ lát có được ông thầy Miguel Herrera sôi nổi cảm xúc cầm quân, tưng bừng đá banh đam mê nhiệt huyết. Thủ môn Guillermo Ochoa xàng xê khung thành chắc chắn. Mễ tự tin mà tiến đá.
Lốc gặp cao bồi hình như chạm rơ. Tam giác lốc chiến đá tự nhiên thành "con ốc màu da cam" chậm bò lo lắng.
Cờ bạc ấy thế ăn nhau về cuối. Bóng đá hơn thua cũng phút bù giờ. Phút thứ 88, Hà Lan bất ngờ làm trái gỡ hòa. Phút 90+1, số 11 anh hùng Arjen Robben xảo diệu kế ngã nhào. May mắn cho Hà Lan bay tiếp.
- Coi clip sau 8 giây quảng cáo game zone.


Chủ Nhật, 29 tháng 6, 2014

Hồi hộp coi Brazil vào tứ kết !


Xong rồi vòng loại World Cup 2014, chọn được 16 đội tranh tài knock out diệt nhau, lấy 8 vị vô vòng tứ kết. Thập lục đội tuyển, đội nào cũng một hột gạo trên sàng đá hay đá đẹp. Mỗi đội mỗi vẻ, kịch liệt giao đấu vị màu cờ sắc áo, vị tiền thưởng đậm đà hậu hĩnh sau nhiều hơn trước vô kể.
Người người hâm mộ thức đêm ngồi coi, quả nhiên xứng công thức ngủ.
Chủ nhà Brazil bỏ ra 14 tỷ USD đăng cai, xây nhiều sân vận động hoành tráng - hoang vu cỏ mọc xong sự World Cup ai về dinh nấy. Dân chúng Brazil sôi sục tiếc tiền phản đối náo loạn. Chánh quyền nhận thấy chỉ một chiến thắng của đội nhà, kích thích tinh thần dân tộc, mới an dân ve vuốt yên chuyện đấu tranh tranh đấu bạo loạn rùm ben.
Cuộc đấu Chí Lợi - Ba Tây quả nhiên bất phân thắng bại, tương ngộ lưỡng tài. Căng cơ hồi hộp ngồi coi hiệp chánh hiệp phụ đến loạt sút luân lưu 11m.
Kết quả có hậu. Brazil vào tứ kết...
- Coi clip sau 8 giây quảng cáo game zone.




Thứ Bảy, 28 tháng 6, 2014

Con cháu đời sau sẽ đòi lại chủ quyền ?


Hoàng Sa mất vào tay China năm 1974. Hải quân Tàu đánh chiếm rồi từ đó ra sức xây dựng công sở, sân bay, nhà tù, trường học biến hóa Tam Sa đô thị. Người Hán kéo bầu đoàn thê tử ra sanh cơ lập nghiệp, ngư nghiệp tôm cá, khai thác phân chim phốt phát, làm du lịch dịch vụ. Đảo có người sinh sống thời "theo công ước Liên Hợp Quốc", Tàu được quyền chủ quyền 200 hải lý...
Trường Sa cũng đã bị China đánh chiếm mất bãi Gạc Ma, nhiều bãi đá khác năm 1988. Trận chiến bảo vệ Gạc Ma của hải quân VN được xem có một không hai lịch sử quân sự cổ kim cận đại. Quân VN được lệnh tay không giữ nước, chấp tay nhảy lỏm bỏm hát hò đồng chí ơi đồng chí hỡi đừng chiếm đảo của chúng tôi mà đau lòng hữu nghị. Quân Tàu thấy thế sung sướng quá bèn hét lên, chĩa nòng súng đạn lẩy cò bắn "bia sống", giết sạch 64 anh hùng chiến sĩ, bắn cháy thêm 2 tàu, làm chủ khỏe re liền mấy đảo.



Hiện nay China gấp gáp đổ 5 tỷ đôla, xây dựng Gạc Ma thành đảo nhân tạo làm căn cứ quân sự. Đợi xong rồi, Tàu sẽ chĩa súng ra tối hậu thư cho các anh hùng tay không giữ nước quen loa hát hò, hốt lấy trọn vẹn Nam Sa chư đảo...
Nghe các bậc trưởng thượng yêu nước gào rú "đời sau sau nữa, con cháu ta sẽ đòi và lấy lại chủ quyền hai đại đảo, còn bây giờ ta phải kiên quyết giữ lấy "đối tác chiến lược bạn vàng". Thiên hạ ngó đời rồi cười thầm. Sử ký dân tộc đặt nằm dưới đít sử CS đảng. Hết thời sử Việt, thiên hạ chả biết Hùng Vương, Lê Lợi  là ai, chỉ quen mồm tung hô lạy lục hai bác Mao Hồ cho an thân giữ nồi gạo sống hèn.
Đời nay con cháu thịnh hành sành điệu, ích kỷ mô đen, chít chát cả nát làm thầy vét của. Vài chục năm sau, biết đâu đời sau "gọt tóc để đuôi sam", biết đâu con cháu học nói tiếng Tàu rồi đi biểu tình kiểu Crimea trưng cầu dân ý, xin China được trở về cái kiếp xưa An Nam đô hộ phủ...


Thứ Sáu, 27 tháng 6, 2014

China - bản đồ cũ mới.


Nhà nghiên cứu cổ sử An Nam cố công sưu tầm tìm kiếm bản đồ cổ China, minh chứng rằng lãnh thổ, lãnh hải Tàu tận cùng bằng ở Hải Nam mà thôi.
Riêng nước Nam thì vô vàm các tấm bản đồ cổ khẳng định tự xa xưa hai quần đảo Hoàng, Trường Sa đều thuộc chủ quyền An Nam không ai giành giật.
Thời nhà Lý, nhà Trần, nhà Lê, nhà Nguyễn đều cho thủy binh đến đồn trú dựng bia, là chủ nhân đích thực của hai quần đảo ấy.
Giai đoạn nội thuộc nước Pháp, hai quần đảo ấy do nhà nước Đại Pháp bảo hộ quản lý chủ quyền. Sau năm 1954, tuân thủ  hiệp định Geneve, nước Pháp đã bàn giao trao trả hai quần đảo cho chánh phủ VNCH quản lý.
Năm 1958, bọn bán nước ngang nhiên ký công hàm công nhận bản tuyên bố của China nhận vơ hai quần đảo "Tây, Nam Sa" là của họ.
Năm 1974, quân Tàu đánh chiếm quần đảo Hoàng Sa từ tay các chiến sĩ VNCH đang đồn trú. Mặc dù VNCH kêu gọi Bắc Việt đồng lên tiếng phản đối, nhưng Bắc Việt điềm nhiêm im lặng, mặc định sự chấp thuận để cho Tàu chiếm cứ.


Sự rầm rộ cung cấp bản đồ  "lãnh hải China chỉ tận cùng bằng ở Hải Nam" đã cho nước Tàu lo lắng. China bèn vội vã cho ra cái bản đồ 10 đoạn, lãnh hải kéo đến tận Nam Dương - Mã Lai Á, rồi tuyên bố chủ quyền Tàu bao trọn gói cả bể Đông.
Than ôi ! Đời xưa lãnh thổ lãnh hải phương Nam của nước Tàu tận cùng bằng ở Hải Nam. Dưới triều Tập Cận Hoàng năm 2014, lãnh thổ của họ kéo dài ra như trên cái bản đồ mới kít tự biên tự diễn..
Trông cái bản đồ Tàu 10 đoạn, ngẫm nghĩ rằng thật khó lý luận đạo đức với một tên cuồng đồ lưu manh kẻ cướp. May chăng, chỉ có thể nhờ họng súng, lấy sức mạnh chiến tranh làm lý lẽ thiết thực mới chặn đứng được cái tham vọng ngông cuồng.


Thứ Năm, 26 tháng 6, 2014

Thăm đền bác Đồng.


Vô tỉnh Quảng Nghĩa đường phèn du ngoạn ngắm nghía, dân chúng khuyên nên đi thăm viếng "quần thể di tích lịch sử tưởng niệm bác cố thủ tướng Phạm Văn Đồng vĩ đại, người con anh hùng của xứ anh hùng Quảng Nghĩa, nhà đại văn hóa lớn mang tầm cỡ thế giới quốc tế, người đồng chí trung kiên lỗi lạc của đảng, người học trò gần gủi nhất bác Hồ, nhà lãnh đạo lớn của dân tộc Việt Nam ta, vân vân".
Nghe "nhân dân ta" giới thiệu, giậc mình suýt chút nữa quên. Nữ sĩ Hồ Xuân xưa đề miếu Sầm Nghi Đống, sao mình nay lại quên không đến đền bác Đồng ?
Trăm đi không bằng một đến. Từ Bắc vô Nam, ghé tỉnh thành nào cũng thấy có cái đại lộ thênh thang vinh dự mang tên Đồng vĩ đại. Vi la biệt thự vườn thượng uyển san sát nhau hai bên đường Đồng, hỏi ra mới hay đều là của các xếp cao cấp đảng cả. Quý vị xếp đảng tỏ ra rất chuộng và hãnh diện xây nhà trên con đường mang tên bác Phạm Văn Đồng âu cũng sự thường tim đen đồng dạng.


Quần thể nhà thờ bác Đồng ở Quảng Nghĩa quả nhiên hoành tráng, rộng rãi, trang nghiêm, gần gũi mà quý phái quá.
Được biết khu lưu niệm cố Thủ tướng Phạm Văn Đồng đã được đầu tư tôn tạo với tổng mức đầu tư là trên 20 tỷ, diện tích 20.036 m².
Thấy từng đoàn từng đoàn bất tận vô dâng hương bác Đồng. Đảng có, dân có, công an có, bộ đội có, học sinh có, nữ có, nam có; ồ ạt kéo vào thắp hương cung kính, lẩm nhẩm, rưng rưng báo công mấy cháu dâng lên bác Đồng thiệt là cảm động.
Lộn ra lộn vô, cố tìm cái bia đá dựng tạc công thư của bác Đồng "trân trọng gửi ngài Chu tổng lý", sao không thấy. Băn khoăn hỏi, được vị du khách trả lời "có thể lãnh đạo tỉnh đang có kế hoạch xin trung ương xuất vài trăm tỷ đem đá về tạc dựng, giáo dục cho hậu thế biết thể nào cái tầm vĩ đại bác Đồng".


Chợt nghĩ thầm nếu đã làm phải làm luôn, nên chăng dựng thêm một cái bia đá tạc lời dạy của đức vua Lê Thánh Tông, cạnh bia đá khắc công hàm Phạm Văn Đồng gọi là trăm năm bia đá.
“Một thước núi, một tấc sông của ta, lẽ nào lại nên vứt bỏ? Ngươi phải kiên quyết tranh biện, chớ cho họ lấn dần. Nếu họ không nghe, còn có thể sai sứ sang phương Bắc trình bày rõ điều ngay lẽ gian. Nếu ngươi dám đem một thước núi, một tấc đất của Thái tổ làm mồi cho giặc, thì tội phải tru di!”.


Thứ Tư, 25 tháng 6, 2014

Luis Suarez - Ma cà rem.



Tuyển Urugoay ở Nam Mỹ châu có con ma cà rem tên là Luis Suarez mặc áo số 9.
Ma cà rem là  giống cà rồng biến dị, cắn đớp ban ngày ban mặt người ta đông đúc chớ không thèm cắn đêm hôm tăm tối.
Luis Suarez trong trận thư hùng Uruguay - Ý, phút 79, không nhịn thèm được miếng thịt ngon chạy loăng quăng, bèn nhảy chồm lên trung vệ Ý Giorgio Chiellini, ngoạm một miếng vô chả vai, lộ ra hắn chính là một con ma cà rem chánh hiệu.
Đau quá, mà cũng kịp thời quá, Chiellini vung cùi chỏ giáng trả, đốp trúng một cú ngay hàm ma cà rem, suýt làm bay cả bộ ma răng quen cắn.




Chú ý hàm răng ghê gớm của ma răng Luis Suarez - Click vào ảnh coi cho rõ

Nhà "cắn học giả" nghiên cứu vết cắn chả vai Giorgio Chiellini  phát biểu đại ý "Vó ngựa hàm ma", hai cái thứ đáng sợ vô cùng lắm. Ma cắn có hệ, 3 tháng 10 ngày sau hiểm nguy tính mệnh. Ma cà rem cắn còn tác động nhanh hơn, chỉ vài tuần là có thể đi về quê mẹ.
Muốn giải trừ, chỉ còn cách cách ly ma cà rem ra khỏi đời sống xã hội, không để cho nó muốn cắn thì cắn, muốn chối thì chối, gây hậu quả nghiêm trọng.
"Nha sĩ học" có quan điểm khác. Không cầ phải cách ly ma cà rem, chỉ đơn giản bắt nhổ hết hai hàm răng của  Luis Suarez là xong xả cả thôi.


Thứ Ba, 24 tháng 6, 2014

Hai bạn bắt tay hòa bình...


Anh hùng bóng đá Portugal, siêu phàm đệ nhất Cristiano Ronaldo danh giá vô ngần, giàn gái đẹp mê mẩn Ronaldo, ngủ mớ gọi tên Ronaldo, lấy ảnh người hùng gối đầu đỡ thèm đỡ nhớ siêu "cơ sáu múi".
Nước ta vô số fan khoái CR7 vô cùng tận. Trận đấu Mỹ- Bồ, thống kê cho thấy bình luận viên tường thuật cứ một phút nhắc tên Cristiano Ronaldo hơn 2 lần, 90 phút réo tên Ronaldo gần 200 lược, khen ngợi rối rít Ronaldo tài, Ronaldo giỏi, Ronaldo đá hay, Ronaldo sơ ý đau chân, Ronaldo chuyền banh như đặt...
Tuy nhiên, dù Cristiano Ronaldo quá sức tài ba lỗi lạc nhưng đố kỵ trớ trêu chi con tạo, đội bóng của người hùng muốn qua được vòng bảng, phải trông chờ tỷ số trận đấu giữa hai đội Mỹ-Đức, cầu xin họ đừng bắt tay đá kết quả hòa 0-0, 1-1, 2-2, 3-3, 4-4, 5-5, 6-6.
Huấn luyện viên trưởng đội Mỹ là Jurgen Klinsmann thương hại, mở đường hy vọng cho Cristiano Ronaldo, tuyên bố hùng hồn Mỹ sẽ ra sức chiến đấu đánh bại Đức giành vé đi tiếp. "Chúng tôi đã không thể giành chiến thắng trước Bồ Đào Nha để giành quyền đi tiếp. Nhưng chúng tôi phải làm được điều đó trước ĐT Đức. Các học trò của tôi phải cho cả thế giới thấy họ là cầu thủ bóng đá tốt nhất của nước mình".


Huấn luyện viên trưởng đội tuyển Đức là Joachim Loew, là bạn tốt, từng làm trợ lý cho Jurgen Klinsmann thời kỳ ông dẫn dắt đội Đức.
Joachim Loew cũng phát biểu trước trận đấu với Mỹ :“Mọi trận đấu của Đức đều quan trọng. Chúng tôi sẽ không chủ quan để đảm bảo giành kết quả tốt nhất”.
Nhà bình luận bóng đá thì cho rằng.
Nếu Jurgen Klinsmann và Joachim Loew là người VN, tất sẽ chỉ đạo buộc hai đội lao vào nhau tử chiến, tử chiến đến què chân gãy cẳng, tử chiến nhận thẻ đỏ thẻ vàng, tử chiến kiệt sức kiệt lực. Tử chiến chứng minh cho thế giới thấy chỉ đội tuyển của mình "vô địch". Mở cửa cho "bạn Bồ" đi tiếp vòng trong hân hạnh.
Tuy nhiên, Jurgen Klinsmann và Joachim Loew đều là người Đức, nên họ sẽ tính như vầy hay nhất. Trận đấu thủ tục phải loại bỏ Bồ và mầm họa Cristiano Ronaldo CR7. Đá dưỡng sức cầu thủ vào vòng trong chiến đấu giành tiền thưởng, đưa đội hình dự bị ra thao dợt. Tránh lăn xả què chân gãy tay sưng đầu gối hoặc phải nhận thẻ đỏ thẻ vàng nguy hiểm...
Hai huấn luyện viên Đức huynh đệ chung nhất màu cờ sắc áo, vì vậy hai bạn sẽ bắt tay hòa bình đem chiến thắng về cho hai đội.


Chủ Nhật, 22 tháng 6, 2014

Chó phải đòn oan.


Xưa có một nhà nuôi được một con chó, nói năng cũng chẳng khác chi người.
Nhà chủ giao cho nó giữ nhà bao lâu không hề suy chuyển một tí gì.
Phải một hôm thế nào mất một miếng mỡ. Nhà chủ bắt chó vào tra hỏi.
Chó nói rằng:
- Ban nãy tôi thấy con mèo nhờn mõm, thì chỉ mèo ăn trộm mỡ chớ chẳng ai.
Nhà chủ không nghe, đem chó ra đánh đòn.
Chó oan, chó mới khóc rằng:
"Trời ơi có thấu chăng Trời, 
Mèo thời ăn mỡ chó thời đòn oan !"


Từ đó về sau, con chó giận con mèo.
Mùa đông rét mướt, một hôm chó thấy mèo nằm bếp, chó xồ lại cắn.
Mèo sợ, mèo chạy, thế nào đánh vỡ một cái nồi rang.
Nhà chủ lại bắt chó vào tra hỏi.
Chó nói rằng :
- Con mèo nó vừa chạy, nó chạm phải nồi nên vỡ.
Nhà chủ không nghe, lại đem chó ra đánh cho mấy dùi.
Chó oan, chó lại khóc rằng:
"Con mèo đập vỡ nồi rang,
Con chó chạy lại mà mang lấy dùi !"
Từ đó chó lại càng giận mèo.
(Truyện cổ nước Nam)


"Đứa con hoang đàng lạc bước đã trở về nhà ?"


Báo chí nước Tàu bình về cuộc đi của sứ giả Dương Khiết Trì đến nước Nam, đã cho rằng Dương giành được thắng lợi rất lớn.
- "Trung Hoa luôn chủ động tìm kiếm giải pháp cho mọi vấn đề, chuyến đi là một bằng chứng về sự chân thành muốn giải quyết thông qua đối thoại cũng như sự cao thượng vĩ đại của Trung Quốc."
- "Dương ủy viên đã đến Hà Nội để giúp “đưa quan hệ Trung-Việt sớm trở lại lộ trình đúng đắn”. "Chuyến thăm là một món quà từ Trung Hoa, đem tới cho VN thêm một cơ hội nữa để biết “tự kiềm chế mình trước khi quá muộn”.
- “Chuyến thăm làm rõ vấn đề mấu chốt và những quan điểm khác nhau về tình hình, Dương sứ giả đã thúc giục "Đứa con hoang đàng lạc bước trở về nhà”...
 Xứ ta có câu : "Sanh con rồi mới sanh cha, sanh cháu giữ nhà rồi mới sanh ông !", nghĩa rằng cứ đẻ con đẻ cháu ra tức khắc được lên chức cha chức ông vậy. Nhiều người cho là chính những chánh sách hèn hạ "lạy giặc làm cha", "chuyện China xâm phạm chủ quyền lãnh hải VN là chuyện mâu thuẩn nội bộ gia đình", mới khiến người Tàu khinh dân An Nam hèn hạ rồi mới lấy quyền "làm cha", ngạo nghễ khuyên lơn răn dạy "Đứa con hoang đàng VN lạc bước hãy trở về nhà" quy phục thiên triều bố mẹ.


Cụm từ "Đứa con hoang đàng" là một trong những dụ ngôn của Chúa Giê-su, ký thuật trong kinh Phúc âm Lu-ca 15:11-32, kể chuyện người con trai lầm đường lạc lối đã biết trở về sau khi tiêu xài hoang phí toàn bộ tài sản của mình. Theo Wikipedia:
"Cụm từ ấy nay được sử dụng rộng rãi ám chỉ những người chưa trưởng thành, không chịu sống theo các chuẩn mực mà cha mẹ họ muốn họ sống, nhằm giúp họ vững vàng bước chân vào đời". Đức Giê-su nói rằng: 
"Một người kia có hai con trai. Người con thứ nói với cha: "Thưa cha, xin cho con phần tài sản con được hưởng. Và người cha đã chia của cải cho hai con. Ít ngày sau, người con thứ thu góp tất cả rồi trẩy đi phương xa. Ở đó anh ta sống phóng đãng, phung phí tài sản của mình.
"Khi anh ta đã ăn tiêu hết sạch, thì lại xảy ra trong vùng ấy một nạn đói khủng khiếp. Và anh ta bắt đầu lâm cảnh túng thiếu, nên phải đi ở đợ cho một người dân trong vùng; người này sai anh ta ra đồng chăn heo.
Anh ta ao ước lấy đậu muồng heo ăn mà nhét cho đầy bụng, nhưng chẳng ai cho. 
Bấy giờ anh ta hồi tâm và tự nhủ: "Biết bao nhiêu người làm công cho cha ta được cơm dư gạo thừa, mà ta ở đây lại chết đói ! Thôi, ta đứng lên, đi về cùng cha và thưa với người: "Thưa cha, con thật đắc tội với Trời và với cha, chẳng còn đáng gọi là con cha nữa. Xin coi con như một người làm công cho cha vậy." 
Thế rồi anh ta đứng lên đi về cùng cha. Anh ta còn ở đằng xa, thì người cha đã trông thấy. Ông chạnh lòng thương, chạy ra ôm cổ anh ta và hôn lấy hôn để.


Bấy giờ người con nói rằng: "Thưa cha, con thật đắc tội với Trời và với cha, chẳng còn đáng gọi là con cha nữa... Nhưng người cha liền bảo các đầy tớ rằng: "Mau đem áo đẹp nhất ra đây mặc cho cậu, xỏ nhẫn vào ngón tay, xỏ dép vào chân cậu, rồi đi bắt con bê đã vỗ béo làm thịt để chúng ta mở tiệc ăn mừng ! Vì con ta đây đã chết mà nay sống lại, đã mất mà nay lại tìm thấy". Và họ bắt đầu ăn mừng.
"Lúc ấy người con cả của ông đang ở ngoài đồng. Khi anh ta về gần đến nhà, nghe thấy tiếng đàn ca nhảy múa, liền gọi một người đầy tớ ra mà hỏi xem có chuyện gì. Người ấy trả lời: "Em cậu đã về, và cha cậu đã làm thịt con bê béo, vì gặp lại cậu ấy mạnh khoẻ. 
Người anh cả nổi giận và không chịu vào nhà. Nhưng cha cậu ra năn nỉ. Cậu trả lời cha: "Cha coi, đã bao nhiêu năm trời con hầu hạ cha, và chẳng khi nào trái lệnh, thế mà chưa bao giờ cha cho lấy được một con dê con để con ăn mừng với bạn bè. Còn thằng con của cha đó, sau khi đã nuốt hết của cải của cha với bọn điếm, nay trở về, thì cha lại giết bê béo ăn mừng ???"
"Nhưng người cha nói với anh ta: "Con à, lúc nào con cũng ở với cha, tất cả những gì của cha đều là của con. Nhưng chúng ta phải ăn mừng, phải vui vẻ, vì em con đây đã chết mà nay lại sống, đã mất mà nay lại tìm thấy."


Thứ Bảy, 21 tháng 6, 2014

Tương lai lại hóa chiến trường ?


Giả dụ xảy ra đánh nhau giữa VN và Tàu, đâu sẽ là bãi chiến trường để hai phe trút bom nổ đạn gài mìn bắn súng vậy ? Câu trả lời có ngay đáp án.
Cuộc đại chiến thế giới, nước Mỹ không cho phép một quả tạc đạn nào rơi trên đất của họ. Đơn giản người Mỹ biết có sức mạnh chiến tranh mới bảo vệ được hòa bình đất nước, kẻ thù không dám đụng nước Mỹ vì sợ sẽ bị trả đũa. Nếu buộc lòng ra tay bom đạn, Mỹ sẽ biến đất nước địch thủ phải là một "chiến trường chính" tan hoang đau đớn mọi bề.
Nước Nam ta khác. Xưa nay đất nước luôn "vinh dự" trở thành chiến trường của mọi cuộc loại chiến tranh. Là nơi để hai phe giao chiến phun lửa, dội bom, bắn đại bác, phóng rốc két, đánh bộc phá, gài mìn, quăng lựu đạn, phun thuốc độc, xả súng cá nhân, súng cộng đồng vào nhau tự do thoải mái.
Gây sự trường kỳ chiến tranh "giải phóng", đi rước bom đạn về dội xuống đầu đồng bào, phá tan hoang đất nước rồi "tự hào" được làm "tiền đồn của phe XHCN", sung sướng "được chọn làm nơi đụng đầu lịch sử", "điểm tựa của lương tri nhân loại", "ta đánh là đánh cho Liên Xô, cho Trung Quốc"... Quả nhiên, đỉnh cao trí tuệ anh minh suốt sáng như mấy ngọn đèn lay lắc bà già nhớ đàn con tử trận, ngồi ngắm nghía vậy.


Người ta than thở sao tạo hóa bất công quá, dân ta yêu hòa bình mà sao cứ buộc nước ta luôn phải hóa" chiến trường chính" hoài vậy ?
Thật ra không phải tại ông trời ghét dơ đọa đày quả báo chi cả đâu.
Địa chính trị trời phú xứ ta như miếng chả lụa ngon lành rừng vàng bể bạc, đất mặt tiền. Tuy vậy, địa lợi có mà nhân hòa thì không, để bỏ lỡ hết nhiều thời cơ thành ra nước nhà mãi nghèo nàn mạt rệp. Dân ngu độn, lãnh đạo dốt nát tham lam, vừa hèn hạ nhát gan, tính toán sai hết sự này sách khác. Đất nước yếu đuối, mất khả năng tự bảo vệ đương nhiên là miếng mồi ngon thu hút "bạn hiền" xô tới cướp phá.
Các nước dân trí thông minh, công nghệ quốc phòng, khoa học kỷ thuật tiến lên như vũ bão. Súng đạn máy bay tàu chiến chất lượng cao đem ra bán hốt bộn tiền, thêm giàu thêm mạnh. Nước ta ăm ắp đầy bọn giáo sư tiến sĩ hữu danh vô vị, đám khoa bảng bằng cấp tự cao tự sướng. Công nghệ "đồ lô" không sản xuất được một con vít cho ra hồn, lâm sự chiến tranh giữ nước đương nhiên "lấy chi mà đánh". Vậy là đành phải xuất chiêu "cảm ơn thằng địch", "lạy giặc làm cha", mong chúng thương hại tha chết, hy vọng chúng nghĩ lại tình đồng chí mà "thôi lấn đất"...
Lời bàn luận:
Tiên trách kỷ hậu trách nhân. Việc nước đồng dạng việc nhà. Một kẻ tham lam có gien lấn đất suốt ngày dòm ngó sang nhà hàng xóm. Nếu hàng xóm ấy giàu sang, có năm bảy anh con trai giang hồ võ sỹ không sợ chết, sẵn sàng ra tay đấm đá lập tức. Kẻ tham lam kia dẫu thèm đất láng giềng đến mấy e rằng hắn cũng êm đẹp "hữu nghị bốn chữ" vì sợ ăn đấm. Nếu hàng xóm ấy nghèo mạt rệp, neo đơn góa bụa nhát gan sợ sệt, con cái kém cỏi chân yếu tay mềm, cô thế không bạn không bè "đơn phương giữ nước" thì tất nhiên, kẻ tham sẽ lập tức ra tay "mở mang bờ cõi", lấn đất cướp biển từ từ. Chân lý thuộc về kẻ mạnh, thông điệp của quân ăn cướp đã rõ như ban ngày: "biết điều thì ngậm thinh "đổi biển lấy hòa bình", nhược bằng không "ta sẽ sang tận nhà đánh cho chết !"...


Thứ Sáu, 20 tháng 6, 2014

Phèn la kêu trống đánh.


Đánh mỏ báo động, nhà nhà thủ sẵn cái mỏ tre cong có cán lỡ đêm tối điều gì đó xảy ra bất an nguy hiểm cần sự trợ giúp thời lấy mỏ ra đánh vang lên gióng ba hồi một.
Cóc cóc cóc ! Cóc cóc cóc ! Cóc cóc cóc !
Chánh quyền lâu lâu lệnh dân đánh báo động "an ninh thôn xóm". Trời tối sẫm, hai ba anh dân vệ cầm cái phèng la ra mấy ngả ba ngả tư gõ inh ỏi mở đầu hiệu lệnh.
Nhà nhà đóng kín cổng cửa. Tùy theo cái có nôi niêu soong chảo thau ô thùng phuy thùng thiếc mỏ tre mỏ gỗ... đua nhau thẳng tay nện ầm ầm náo loạn.
Một hồi lâu vang trời cực điểm, mỏi tay rồi âm thanh bèn xuống giọng, giảm thưa thưa dần dần tắt tiếng.
Lâu lâu, trỗi lại một lần. Phèng la kêu trống đánh cái "thời cụ Diệm"...
Ngày nay, phèng la kêu trống đánh đã tai không sợ hàng xóm kiện: xây cái phòng cách âm thật kín, mua bộ trống phèng la về tha hồ mà dập !
- Xem người đẹp Jacqueline Cassell đạp trống đánh phèng la gõ chập chỏa.


Thứ Năm, 19 tháng 6, 2014

Sứ Tàu.


Cộng sản hoàng đế Tập Cận lệnh sứ thần Dương Khiết sang nước Nam ban sắc chỉ, kết hợp nghe ngóng tình hình, tùy theo đó hoặc tiếp quản biển đảo hoặc ra tay tảo phạt.
Sắc chỉ "Bốn không được" thiên triều đưa ra đại khái như vầy :
1. Không được đánh giá thấp quyết tâm và năng lực bảo vệ chủ quyền của "trẫm" với các đảo trên Nam Hải.
2. Không được sử dụng các tư liệu mà An Nam tự nhận là “tư liệu lịch sử” để gây hiểu lầm cho cộng đồng quốc tế và dư luận An Nam về chủ quyền ở Tây Sa, Nam Sa.
3. Không được lôi kéo các nước khác can thiệp vào Nam Hải.
4. Không được phá bỏ mối quan hệ Thiên triều - thuộc quốc sau nhị thập niên bình thường quan hệ.
China phát thanh CRI bày đặt "tiết lộ" cuộc gặp giữa sứ Tàu và quan lại nước Nam:
"Phó tướng Nam quốc PBM cho biết, VN sẵn sàng tuân thủ (sic) nhận thức chung quan trọng đạt được giữa Lãnh đạo hai nước, xử lý thoả đáng các vấn đề nhạy cảm quan hệ hai nước, tránh cho các vấn đề này quấy nhiễu toàn cục của quan hệ hai Đảng và hai nước."


Chuyện sứ Tàu kể trên cũng không khác chi với chuyện sứ Tàu ghi trong sử cũ.
"Thời nhà Trần, bấy giờ nhà Nguyên bên Tàu mạnh mẽ đệ nhất khu vực, bèn ra sức đánh đông dẹp bắc mở rộng bờ cõi, kéo quân đi "giải phóng" khắp cả láng giềng. Dòm ngó đất phương Nam, Nguyên chủ nghe tin vua Trần Thái Tông nước Đại Việt mới qua đời, lập tức sai Lễ bộ Thượng thư Sài Thung sang sứ. Thung đi tự Giang Lăng (Hồ Bắc) qua Ung Châu (Quảng Tây) rồi vào nước Nam, chớ không đi đường Vân Nam như các sứ thần trước.
Sài Thung đến thành Thăng Long, lên mặt kiêu ngạo, cưỡi ngựa đi thẳng vào cửa Dương Minh, cho người đưa thư trách vua Trần Nhân Tông rằng: « Sao không xin phép triều đình nhà Nguyên, mà dám tự lập vậy ? Vậy phải sang chầu Thiên triều Hoàng đế mới xong ! ».
Vua sai quan đại thần ra tiếp, Thung không thèm đáp lễ. Vua bày yến mời. Thung không thèm đến. Đình thần An Nam ai cũng lấy làm tức giận nhưng không dám nói ra. Sau vua dọn yến ở điện Tập Hiền, mời mãi Sài Thung mới đến dự. Vua ta khéo lời từ chối qua Tàu.
Nguyên chủ thấy vua ta thoái thác, lại cho sứ sang dụ rằng: « Nếu vua nước Nam không sang chầu được thì phải đưa vàng ngọc sang thay, và phải nộp hiền sĩ, thầy âm dương bói toán, thợ khéo mỗi hạng 2 người ».
Năm Nhâm Ngọ (1282), Nguyên chủ sai Thoát Hoan, Toa Đô, Ô Mã Nhi dẫn 50 vạn đại binh kéo sang xâm lược An Nam, giả tiếng mượn đường qua nước Nam, đánh Chiêm Thành.


"Trấn Nam Vương" Thoát Hoan hội quân ở đất Hồ Quảng, chuẩn bị kéo vào Lạng Sơn. Hoan sai quan Bả Tổng A Lý làm sứ đến Thăng Long, dụ rằng:
« Bản súy chỉ nhờ đường Nam quốc sang đánh Chiêm Thành, chứ không có bụng gì đâu mà ngại. Nên mở cửa ải cho quân bản súy đi, và đi đến đâu, nhờ giúp ít nhiều lương thảo, rồi khi nào phá xong Chiêm thành thì sẽ có trọng tạ về sau. Nhược bằng kháng cự thiên binh, thì bản súy sẽ không dong tình, phá tan bờ cõi, bấy giờ dù hối lại cũng không kịp..."
Các quan trong trào, người thì nói nên để cho quân Tàu "huynh đệ" mượn đường, người thì bảo nên đưa đồ sang cống, lạy lục xin hoãn binh. Duy có Hưng Đạo Vương quyết không cho quân Tàu mượn đường cướp nước. Vua Trần Nhân Tông ưng nghe lời ấy, tháng Mười năm Quí Mùi (1283) phong ngài làm Tiết chế, thống lĩnh ba quân chống giặc.
Lời bàn luận:
Than ôi ! Lịch sử phải chăng chu kỳ lập lại ? Xưa sứ Sài Thung sang Thăng Long khởi đầu sự Mã đề Dương cước, tướng Thoát Hoan động 50 vạn binh xâm lược. Nay năm Ngọ, có sứ Dương Khiết lò mò tới Hà Nội "trao đổi thẳng thắn vấn đề Biển Đông". Tình thế căng thẳng dây đàn khi thêm giàn khoan Nam Hải 09, thêm "đảo nhân tạo" ở Trường Sa, thêm "cấp giấp chứng nhận quyền sử dụng đất Tây Sa, Nam Sa" đóng dấu đỏ 5 sao Tàu cộng. Liệu năm Mùi "dê làm bạn cọp" tới rất gần, nước Việt có khởi sự binh đao...


Thứ Tư, 18 tháng 6, 2014

Tứ niên sanh nhật.


Chọn cái bánh "Cupcake" đầy hương cổ tích. Bơ đường trứng bột. Thắp bốn ngọn nến xanh lục đỏ vàng. Ngắm nghía... mừng ngày tứ niên sanh nhật.
Xuân hạ thu đông bốn mùa, chuyện này xọ chuyện kia, bão lụt gió mưa tàu tây kim cổ trên trời dưới đất. Bốn năm bàn phím gõ ghẽ blog. Đêm ngắn tình dài, qua nhanh vèo vọt. Bánh ngọt, cà phê, tập thơ "tiền bối":
" Ờ, đã bốn năm rồi đấy nhỉ,
Gõ phím hằng đêm quên cả ngủ.
Mau tay lướt mắt, muỗi cắn chân
Cũng ngồi coi thế tục phàn trần.
Ngày hôm nay, "blog tôi" sanh nhật"...
Nhân sanh nhật năm thứ tư, kính chúc quí vị quan khách ghé thăm vạn điều như ý.


Thứ Ba, 17 tháng 6, 2014

Nữ fans World Cup 2014.


Năm nay World Cup 2014, vô vàm giai nhân mỹ nữ fans bóng đá hội tụ về xứ Brazil trăm hoa đua sắc, mỗi cô mỗi vẻ, vẻ nào cũng đẹp cũng xinh.
Trai anh tài tranh đua vùn vụt, cướp đá đánh đầu, chạy theo trái bóng tròn sân cỏ. Gái đẹp dễ thương ngồi đứng chật khán đài hò reo cổ võ đội nhà thần tượng. Mặt hoa da phấn biểu cảm quá điều ấn tượng.
Cuộc banh bóng kẻ thua người thắng, binh gia thắng bại lệ thường. Còn đó mỹ nhân kẻ vui người buồn, người cười kẻ khóc, nóng bỏng lạnh lùng, lắng lo hồi hộp... lăn lê trái bóng.
Ảnh đẹp nữ fans World Cup.