Thứ Năm, 29 tháng 11, 2012

Quỳ mưa xin xỏ.


"Đại học" nọ trời mưa lạnh lẽo ướt át, tay bưng bó hoa đắt đẹp ra sân cư xá, quỳ trước phòng "nàng" xin xỏ nhận lỗi. Thấy mà rầu quá đi. Nghe nói chàng chưa được nàng tha tội chưa về, viêm họng viêm hầu cũng mặc.
Quả nhiên, chí khí thanh niên cháu cụ Hồ quyết liệt chiêu "khổ nhục kế tình yêu", chưa được chưa về. Thương mến "giai nhân đem để đội trên đầu" khiếp thật.
Bỗng nhớ chuyện Tôn Tẫn Bàng Quyên tầm sư Quỷ Cốc truyện Tàu, trèo núi lội khe, quỳ mưa suốt tháng Vân Mộng sơn xin xỏ cho làm đệ tử. Quỷ Cốc thấy Bàng Quyên đầu quỷ mặt rắn, sọ lồi ra sau vẻ tiểu nhân độc ác, phụ tình bạc nghĩa ganh ghét đủ đầy, nên chỉ chọn Tôn Tẫn, đuổi cổ Bàng Quyên.
" Tôn Tẫn năn nỉ cầu cho cả hai cùng học. Quỷ Cốc bèn nói :
- Để ta thử xem trí tuệ rồi liệu. Đứa nào có trí thì ở học, đứa nào ngu si thì trở về. Chúng bay có mưu kế gì khiến ta phải rời ra khỏi động thì ta mới nhận đệ tử.



Bàng Quyên suy nghĩ một lúc rồi thưa :
- Bẩm thầy ! Trên mây có hai con rồng đang giao chiến với nhau, xin thầy bước ra xem !
Quỷ Cốc cười nói :
- Lúc này là mùa đông, làm gì có rồng giao chiến.
Bàng Quyên nói tiếp :
- Á, Lý lão nhân ở Nam Thiên môn đến thăm thầy kìa !
Quỷ Cốc nói :
- Lão mới cáo biệt ta mà về, có lý nào còn trở lại.
Bàng Quyên lại nghĩ rồi tiếp :
- Thầy không ra, đệ tử sẽ dụng hỏa công đốt động, chắc chắn thầy phải mò ra thôi !
Quỷ Cốc nghĩ bụng : "đúng là giọng của đứa phản đồ", nhưng vẫn giả cười nói :
- Ừ ! Ta cho mưu kế ngươi cũng giỏi đó.
Đến lược Tôn Tẫn, anh này bèn nói :
- Sư phụ đã quyết không ra thời đệ tử không biết phải kế gì để thầy ra. Họa chăng thầy ra rồi đệ tử mới có kế đưa thầy vô động lại mà thôi.
Quỷ Cốc gật đầu, sai đạo đồng nhắc ghế rồi bước ra khỏi động.
Tôn Tẫn cả mừng, nói :
- Bẩm sư phụ ! Vậy là đệ tử đã mời được người ra  ngoài rồi đó.
Quỷ Cốc giật mình nói :
- À thôi ! Ta chịu thua nhà ngươi ! "



Lời bàn luận :
Hồi xưa chiến tranh 1979, có bài hát người chiến sĩ hướng biên cương gặp gió tràn về mưa lạnh lẻo, người đẹp tiễn đưa mắt lệ ướt. Chàng mới nhẹ nhàng bảo "Về đi em. Nếu yêu nhau, hãy yêu rộng hơn cả non nước cuộc đời.."
Thân nam tử đại trượng phu "đại học hàm" ngày nay lụy nhỏ tình yêu, quỳ mưa xin xỏ tội nghiệp, "nàng ấy" lánh mặt đi cũng phải.
Người nữ nhi dù cho phái yếu, ấy dòng máu bà Trưng bà Triệu vẫn chảy trong người, nên "nàng" chỉ biết quý trọng tính cách kiêu hùng kiêu hãnh cương trực thẳng thắn mà thôi.
Binh pháp Tôn Tử ứng dụng tình trường, mấy chiêu ẻo lả lộ khắp thiên hạ phiền lòng.

Thứ Tư, 28 tháng 11, 2012

Chuyện ngồi.


" Ông Cả ngồi trên sập vàng
Cả ăn cả mặc lại càng cả lo. 
Ông Bếp ngồi trong xó tro,
Ít ăn, ít mặc, ít lo, ít làm..."
Đi đứng rồi lại nằm ngồi, mấy tư thế muôn thủa loay hoay đổi qua đổi lại. Đi chán thời đứng, đứng rồi lại ngồi, ngồi hay nằm tùy theo ý thích người ta động đậy.
Nằm gát tay lên trán, ngồi quan sát suy ngẫm sự đời thường mới nảy sanh "tư tưởng triết học". Dẫn chứng có chuyện ba vị giáo sư tiến sĩ ngồi chơi thơ thẩn, quan sát con cóc trong hang nhảy ra. Con cóc nhảy nhảy ngồi ngồi chớ cóc không biết đi đi. Ba vị bèn liên thủ đóng góp cho đời bài thơ cóc bất hủ.
Thiên hạ ai chẳng thích thú ngồi chơi xơi nước, khỏi chạy đôn chạy đáo vẫn nhàn nhã tấm thân sung sướng, ấy trời chỉ ưu ái người khéo tu may mắn "mạng ngồi" số sướng.


Thấy ngày nay ngồi làm chánh trị là khoẻ nhất. Ngồi vô lo, ngồi nói bậy nói bạ, ngồi ngậm miệng hến ăn tiền, ngồi lâm râm đánh vần mấy bài diễn văn bọn thơ ký viết, ngồi đếm tiền cứ tràn vô túi như nước. Chuyện ông cả ngồi lo ngồi nghĩ nát ruột chuyện xưa quá rồi.
" Lo gì việc ấy mà lo.
Kiến ngồi miệng chén có bò đi đâu ?"

Văn phòng sang trọng tiện nghi để nghìn kiến thức lớn "ngồi làm việc". Văn phòng lo cái lo khỏi lo nên chi "mạng ngồi" vô lo ngồi ăn ngồi chơi, ngồi ỉa ngồi đái sướng cái sự đời.
Khởi đầu cho được "ngồi làm chánh trị", kẻ anh hùng liều mạng "khởi nghĩa", được ngồi làm vua chúng tung hô quỳ lạy, thua làm giặc, bị bắt chém tru di hành hình. Cho nên, sự ngồi sướng dẫu thích, ấy giành giật xô đạp cướp cho được ghế chành bành rất chi nguy hiểm. May chăng có mấy vị "điếc không sợ súng", trời xui đất khiến dám nghĩ dám làm.


Thứ Hai, 26 tháng 11, 2012

Ta và "bạn".


Năm xưa, "bạn" đem quân qua đòi dạy dỗ ta sanh chuyện ta "bạn" choảng nhau ác chiến tan hoang bình địa bạn rút về. Từ ấy đến nay, bốn chục năm trôi vùn vụt, ta cầu hòa Thành Đô gặp mặt, bạn và ta "hợp tác toàn diện", thay dần sự chĩa súng vào nhau.
Hòa bình sự quý giá vô cùng, dồn sức dân giàu nước mạnh thế nước hùng cường, ngoại bang bớt sự dòm ngó yêu sách. Hòa bình dân chúng khỏi hầm hố hang hốc kiếp chuột chù "địa đạo anh hùng" tròn mạng sống.
Nhờ đảng sáng suốt, ta thu thành tích nhiều vô số. Thế hệ nay không khổ sở, được sung sướng, được học hành, được chắp cánh thênh thang đại đồng chủ nghĩa.


"Bạn" như ta yên ổn hòa bình, nhân dân bạn cơ hội "nhận lấy gậy truyền thống, xây dựng xã hội thịnh vượng hài hòa, chấn hưng dân tộc mạnh mẽ".
Kết quả bạn làm được việc đưa bạn lên hàng đệ nhị thế giới. Tiền bạc đô la, vàng ròng bạc lượng, súng đạn hạt nhân, tàu bay mẫu hạm... bạn vươn ra thế giới "hữu nghị đại đồng".
Có điều bạn mạnh bạn cướp đảo ta, biến hóa phù phép hợp thức thành ra đảo bạn. Bạn vẽ lưỡi bò, bạn đòi hỏi biển đảo ta hết cả của bạn.
Tuy nhiên, ta vẫn luôn coi "bạn" là "bạn tốt bạn vàng", ta trừng trị kẻ "diễn biến hòa bình" nói ta quá khốn nạn mới chọn lũ ăn cướp để làm "bạn tốt ".
Tin mới nhận, "bạn" thành công máy bay chiến đấu J15 bay lên đáp xuống tàu sân bay Thi Lang (nay đà đổi sang tên Liêu Ninh) bằng kỷ thuật lấy dây níu giữ. Vậy nay máy bay chiến đấu bạn từ Hoàng Sa bay xuống Trường Sa đã có chỗ đậu tiếp xăng nghỉ dưỡng giữa biển Đông mênh mông, thật là tuyệt diệu. Mừng cho bạn, không biết "ta" điện chúc mừng kết quả ấy hay chưa ?



Chủ Nhật, 25 tháng 11, 2012

Thơ ốm đói.


Thơ nay vô số vị "thi ca rung rinh cảm xúc", văn hoa chữ nghĩa ba hoa chích chòe đầy ra, rồi đàn đúm tụ tập ngâm ngợi, lấy làm ta đây "bác học" lắm.
Ngó qua sự thơ phú tự ngày được bác đảng "giải phóng", thức khuya mới biết sự dài, bèn phân ra hai phe thơ, thơ mập mạp thơ ốm đói.
Thơ mập mạp giữ "vị trí chủ soái thi đàn", thơ cảm xúc mênh mông bợ đỡ đảng bác, hoan hô búa kềm, tán thán nức nở công đức chế độ. Cảm xúc "lớn" đời ta cũng lớn, tiền bạc của cải rót về túi thơ, nhà cửa xe cộ, ăn uống bổ dưỡng, huy chương bằng khen, tiến sĩ giáo sư thơ, một đoàn bu xúm tán tụng. Vật chất tinh thần thỏa thuê sanh sản phe thơ mập mạp văn chương.


Thơ ốm đói là thơ suy dinh dưỡng, thơ đói gạo thiếu ăn, thơ nhà tranh rách nát, nhà gỗ xiêu vẹo, nhà tôn lủng nát, thơ bần cùng giai cấp, thơ chế độ căm tức tù đày.
Phe thơ ốm đói vị tinh thần nên đau thể xác, dù thấy trước tấm trò đời hay tỉnh ngộ ra về sau, cái sự dằn vặt đau đớn ngứa máu lũ du côn đắc thế đè đầu thiên hạ mà run run mạch chữ khiến di họa cơ thể.
Sống phải thời bợm đoạt ngôi vua, không biết cách theo đóm ăn tàn lại đi vạch sự thật tất không chết cũng bị thương, may mắn cũng còm cõi kiếp đời đói cơm rách áo.
Gia nhập vô phe mập hay phe ốm, người văn chương lựa chọn không phải là dễ. Đương nhiên thơ mập mạp nay cũng khó vô vì quá đông "thi sĩ" chen lấn bợ đỡ, chế độ lấy chi chu cấp. Nịnh khéo nịnh khôn không như hồi xưa nịnh, dẫu sao cách nịnh đẹp cũng mập thân.
- " Trên trời có ông sao Rua
Việt Nam ta có bác Hồ chí Minh
Ánh sao Rua tỏa ngời một góc
Công đức của bác Hồ tỏa khắp nơi nơi. "
- " Từ có Bác cuộc đời vụt sáng
Chén cơm ngon tháng tám ngày ba
Cơm thơm ăn với cá kho
Ơn đức bác Hồ, cháu nhớ ngàn năm..."



Đất cố đô Huế, nhà thơ VC bút danh rực rỡ "Vàng Sao" bỏ phe thơ mập mạp sang gia nhập thơ ốm đói. Nhiều bài đọc nghe chua chát quá. Nghe thơ chưa thấy người đã hình dung mường tượng, thấy ông quả nhiên chánh xác tìm được cái vị thơ ốm đói thiệt sự.
- " Mi theo cách mạng quá trời.
Bây giờ nghĩ lại, đã đời mi chưa..."
- " Lâu ngày tôi thấy quen đi, như quen thân thể của mình
tiếng ho gà nửa đêm của những đứa bé chưa đầy hai tuổi
buổi chiều không có cơm ăn
những con ruồi ăn nước mũi khô trên má những đứa đau quan sát
những con chuột chết lòi ruột ở bến xe đò
những tiếng cha mẹ vợ chồng anh em con cái chưởi bới la hét trong bữa ăn
người điên ở trần đứng làm thinh giữa trời mưa ngoài chợ
những ngày hết gạo hết tiền hết củi muối sống không còn một hột của tôi
những trách canh rau khoai tháng năm không có bột ngọt
hai mắt tôi mở to, đầu tôi cúi thấp, miệng tôi há ra
những lá khoai nhám và rít mắc vài hột cơm dồn cứng chật cuống họng..."



Thứ Sáu, 23 tháng 11, 2012

Tàu lưỡi bò.


Xưa đế quốc Nguyên Mông thủ đoạn mưu kế ùa xuống nước Nam giành dân chiếm đất. Chúng sai sứ giả tâm lý chiến chiêu dụ ngon ngọt rằng hàng sống chống chết, ý đồ dùng chiêu "nước bọt" cũng chiếm được nước ta. Ấy thế, có bọn Ích Tắc, Trần Kiệm lại ỷ ôi thôi đánh, chủ sự hòa bình, cúi đầu lạy giặc bán nước cầu vinh.
May thay liệt vị anh hùng nhà Trần dẫu biết thế yếu vẫn kiên cường phát khởi toàn dân kháng chiến, xông vô chỗ chết tìm sự sống, lấy cọc Bạch Đằng đâm thủng cái lưỡi bò tham lam bạo chúa.
Qua trào Nguyễn, quân Tây vượt biển qua đánh chiếm Nam kỳ lục tỉnh rồi vết dầu loang ra Bắc. Triều đình Huế, vua chúa một duột quan liêu hèn giặc ác dân, chọn đường "Ích Tắc", cầu nhượng xin Tây cho an ổn hòa bình, cố giữ lấy ngai vàng bòn mót.
" Thấy sự quái dị, không lấy làm quái dị, quái dị sẽ hết. Đất của ta họ cướp mất, ta không lấy làm buồn thì họ cướp được của ta tất lấy làm lo, sẽ có ngày họ trả lại cho !"
Cái lũ quan lại chủ hòa trình độ "lý luận chánh trị cao cấp" ấy trâu bò cũng le lưỡi phục.


Lịch sử nay dường như lập lại. Nước Tàu tiếp tục đi con đường lấy mạnh cướp yếu, lấy khôn trị ngu, lấy đông dập ít. Đội lốt "CNXH", họ dễ dàng lấn xuống nước Nam "XHCN" hành sự cướp biển lưỡi bò, từ từ gặm nhấm tằm ăn dâu, dần dà lan tràn lấn chiếm biển đảo như sự đã rồi.
Chúng lại mưu kế nuôi dưỡng một lũ tay sai bán nước, bịp dân lừa chúng, " lấn chiếm không phải là quan điểm chánh thức của các nhà lãnh đạo China !", "hợp tác hữu nghị toàn diện, dạy dỗ dân về tình hữu nghị giữa nhơn dân hai nước !"
"Tam Sa" đánh chiếm nay đã hoàn thiện bộ sậu quản lý lâu dài, làm cái căn cứ dần dà lấn tới mấy "Sa" khác. Hộ chiếu lưỡi bò bây giờ lại đưa ra cái trò Tàu chơi "đồng thuận hợp thức", "im lặng bằng lòng"...
Than ôi ! Nước Tàu to, dân Tàu đông, mưu Tàu thâm sâu hiểm độc. Chánh trị nước Nam lấy "phòng chống diễn biến hòa bình", "diệt thế lực thù địch", chọn đồng bào mình đối tượng "nguy cơ" hơn bọn ngoại bang chằm hăm gặm nhấm khới cạp từ tốn từng phần biển đảo tổ quốc. Khi triều đình với dân chúng nguy cơ đối kháng hận thù, lòng dân dần tan nát, mạnh ai nấy sống vô cảm vận nước, rồi ngớ ngẩn chủ trương "đem thân dê làm bạn cọp cầu sự an lành" - ấy là sự dọn mâm cổ để bọn Tàu dùng chiêu lưỡi bò nó liếm hết cả.


Thứ Năm, 22 tháng 11, 2012

Mộng vỡ Trần Trường.


Năm 1999, người Việt bên Mỹ là Trần Trường tâm hồn thích thú kính bác yêu đảng, tôn thờ sao vàng cờ đỏ rực rỡ. Vị này có tiệm cho thuê băng dĩa tại khu thương mại Little Saigon (Bolsa, Westminster, Cali.), trung tâm sanh sống người Việt tỵ nạn -  những đau đớn cái đời mất hết cả, phải ra đi lưu vong đất khách quê xa.
Ấy thế, Trần Trường công khai thân ái CS, đi coi ca nhạc "đặc công văn hóa", đem ảnh Hồ cờ đỏ trang trí tiệm nhà rồi lấy sự ấy để tỏ ra đắc thắng khoái chí lắm.
Gieo gió thì gặp bão, khiêu khích dẫm đạp cái ý thức hệ chống cộng sâu đậm đồng bào tha hương thù nhà nợ nước thời Trần Trường đương nhiên lãnh đủ. Hơn 20.000 người Việt tỵ nạn phẩn nộ xuống đường vang trời dậy đất :
" Rừng người sôi sục, điên cuồng hò hét, hoan hô đà đảo vang vọng cả một góc trời, như triều dâng sóng dậy, như muốn xé nát không gian. Tất cả mọi nỗi căn hờn uất hận, nợ nước thù nhà, bom đạn chết chóc, tù đầy nhục nhã, tan cửa nát nhà, sóng dữ biển đông, giặc cướp hải tặc... và cả như những tiếng thét Xung Phong oai hùng trên trân địa ngày xưa nữa... Tất cả đang ầm ầm bùng cháy, đang cuồn cuộn dâng cao..."
Kéo dài suốt 55 ngày đêm biểu tình liên tục không ngừng nghỉ, cái "sự biến Trần Trường" chấn động tràn lan tăm tiếng trong ngoài nước Việt. Trần Trường phải dẹp ảnh cuốn cờ, sắp sẻ hồi hương quyết sống chung bác đảng cho thỏa lòng mơ ước.


Quả nhiên, Trần Trường cùng gia đình đã bán rẻ nhà cửa, bỏ "đế quốc Mỹ", trở về làm ăn sanh sống, Việt kiều yêu nước hồi hương "góp phần xây dựng nước nhà tiến lên CNXH, dân giàu nước mạnh xã hội công bằng văn minh".
Nghe nói nay vị Trường mở doanh nghiệp đào ao nuôi thả cá basa tại Đồng Tháp Mười sản lượng xuất nhập khẩu "đắc thắng" dữ lắm !
- Lời bàn luận:
Nhà văn Nguyễn Huy Thiệp, lão làng lăn lộn sống cả đời với CS nên quá biết quá hiểu về "chế độ ta", ông viết truyện ngắn "Những bài học nông thôn" khá lâu thú vị. Trong truyện ấy có mấy câu như vầy :
" Sự nhẹ dạ của lòng người.
 Tôi nhẹ dạ, anh nhẹ dạ, chị nhẹ dạ
 Và em nữa, em thân yêu
Em nhẹ dạ quá chừng.
Chúng ta đều nhẹ dạ ở cõi đời này
Tôi đã nhẹ dạ tin theo bố tôi
Tôi nhẹ dạ tin anh, tin chị
Và em nữa, em thân yêu
 Em nhẹ dạ quá chừng..."

Những thơ ấy nhắc lại mà kết luận cái chuyện Trần Trường.




Thứ Tư, 21 tháng 11, 2012

Con lợn ăn no lại nằm.


Xưa ông Trời có một thằng người nhà, hễ ăn thì siêng đến việc làm thì nhác.
Trước Trời cho nó ăn mỗi bữa ba bốn bát, nó cứ kêu " Ít, ít ", sau Trời cho nó ăn mỗi bữa năm sáu bát, nó cũng vẫn kêu "Ít, ít". Sau nữa Trời cho nó ăn mỗi bữa đến bảy tám, chín mười bát, nó vẫn còn cứ kêu van là " Ít, ít, ít, ít..."
Trời thấy nó quá lắm, một hôm mới gọi ra mắng rằng :
- Mày thật chẳng được công việc gì ! Cứ ăn rồi lại nằm, nằm rồi lại ăn, mà cho mày ăn bao nhiêu, mầy cũng còn kêu là ít. Mày cứ ăn thế này mãi, thì rồi tao biết lấy gì mà nuôi mày. Thôi, hay bây giờ để tao phong cho mày một chức, mày xuống dưới hạ giới mà ở...
Người kia hỏi :
- Cha phong cho làm chức gì ?
Trời bảo :
- Tao phong cho làm chức Gà.


Người kia thưa rằng :
- Tính tôi chỉ thích ăn cho béo, không muốn làm gì cả. Bây giờ cha phong cho làm chức gà, thì tôi phải bới đất lật cỏ, dậy sớm kêu gào, thế tôi không làm được. Mà rồi để cho người ta lại còn giễu là " Quấy như gà ".
Trời lại phán :
- Thế thì tao phong cho làm chức Bò.
Người kia lại thưa :
- Cha phong cho chức bò thì cũng là to. Nhưng bò lại phải đập đi hò đứng, giầm mưa giãi nắng con không chịu được. Con đã không làm nên việc rồi người ta còn chế " Ngu như bò", thì cũng tội lắm.


Vậy dám xin cha phong cho chức gì chỉ có ăn mà không phải làm. Cứ nằm một chỗ, mà mỗi ngày ba buổi người ta phải đem đến tận miệng cho mà ăn...
Trời bảo :
- Cái chức gì mà chỉ ăn rồi lại nằm, nằm rồi lại ăn ? Người ta đã không sai khiến được việc gì, người ta lại còn phải mỗi ngày hai, ba bữa bưng đến tận mõm cho mà ăn, ăn cho nó to, ăn cho nó béo !
Cái chức ấy thì chỉ có cái chức Lợn, chức Heo đó mà thôi.
Trời chưa nói hết lời, người kia mừng quýnh vội vàng quỳ xuống tâu :
- Vâng, xin cha phong cho làm chức Lợn, làm chức Heo. Ăn xong rồi nằm, nằm rồi lại ăn. Con được lĩnh cái chức này, thật là vui thỏa cho con lắm.


Trời khẻ bảo :
- Nhưng nó nuôi cho to, cho béo, rồi một ngày kia nó đem ra nó làm thịt.
Trời tuy nói vậy, mà người kia như đã mãi ăn, không nghe rõ tiếng gì nữa, cứ mau mau xin đòi xuống làm chức Lợn chức Heo dưới hạ giới.
Cho đến bây giờ, người nhà của ông Trời ấy tuy được làm Lợn rồi, được ăn no nằm nghỉ rồi, mà thường vẫn còn hiềm như chưa đủ, vẫn còn cứ kêu " Ít, ít, ít, ít " luôn mồm.
 ( Nguyễn Văn Ngọc - Truyện cổ nước Nam )


Thứ Ba, 20 tháng 11, 2012

Cẩu đấu cờ vua.


Thời muông thú lên ngôi, chó đen chó vàng ngồi chơi cờ vua đấu trí.
Chó nhà giống thú vật nuôi gần gụi người ta thông minh có hạng. Trừ phi ngộ điên cắn chủ, chó bản tánh trung thành nên chi được chọn thú vật cưng quý lắm. Mua thịt thà thức ăn bổ dưỡng chó ăn. Mua dưỡng chất sanh tố thuốc bổ chó uống. Thuê bọn người đầy tớ dắt chó dạo buổi chiều. Chó buồn chó đi du lịch, nghỉ ngơi khách sạn chó vui vẽ. Đủ cách ưu ái chó, vừa để khoái trá đầu óc, vừa hợp trào lưu yêu thương lịch lãm phong cách sống mới tình chó tình người.
Sống với người sung túc vật chất, được yêu thương thảnh thơi nhẹ nhõm tâm thần, bọn chó càng thông minh tiến hóa vô cùng. So sánh chó cổ đại, chó tân kỳ khéo khôn trí thức tranh đấu hơn thua kỳ cờ quốc tế chớ không bạo lực răng nanh quá đáng vậy.


Chó văn minh bạn người tiến bộ điều khả quan mừng rỡ. Người ta vốn dĩ sợ hãi cô đơn, thích bạn thích bè. Có điều người với người bằng hữu không bền. Một đầu môi chót lưỡi, hai trước đẹp tốt sau xấu quá sanh thù, ba bị thầy lừa bạn phản - mấy sự phổ biến. Nên chi dần dà người sợ bạn người, người nhận ra chó mới hảo bằng hữu, tri kỷ thực đó thôi.
Lần giở lịch sử chó bằng hữu. Khi xưa chúng xuất xứ sói hung hăng, lẽo đẻo mò theo con người kiếm chác, được bắt nuôi thuần hóa, chung sống với người cả chục nghìn năm mới nên chó nhà cưng chiều yêu quý.
Sói giống vật thú hung ác, ranh ma quỷ quyệt bắt ăn thịt người, ấy quá trình dài dòng, đổi thù ra bạn, quả nhiên tạo hóa theo chiều hướng tốt.
" Có gì đẹp trên đời hơn thế
Chó yêu người sống để yêu nhau..."

Song cẩu đấu cờ vua, trí tuệ loài chó nâng cao cấp. Một ngày gần đây, chó biết cưỡi môtô chở bạn người đi chơi tâm sự sẽ không là điều tưởng tượng.


Thứ Hai, 19 tháng 11, 2012

Cái tội bắt chước.


Bên nước Tàu cổ đại, vị Tây Thi nổi tiếng xinh đẹp hành nghề dệt lụa Trữ La thôn.
Bấy giờ Ngô Việt tranh hùng, Việt vương Câu Tiển thua Ngô bị bắt, y dụng bẩy kế dâng gái đẹp, cung tiến Phù Sai vị giai nhân ấy.
Tây Thi xinh đến nổi "mắt cau một cái là rơi đầu một viên thượng tướng, môi nàng cười một nét là vơi nửa kho đụn bạc vàng. Ngũ Viên á phụ vua Ngô cũng vì nàng mà phải rơi đầu dưới lưỡi kiếm Chúc Lâu."
Từ ngày được người đẹp hầu bên cạnh, Ngô chúa đâm ra ưa nịnh ghét trung, giết người trung nghĩa, diệt hết "thế lực thù địch" khiến lòng dân nước Ngô tan nát. Cái chánh sự ngu si đưa kinh tế sụp đổ, đất nước suy yếu, lính tráng hèn hạ; Câu Tiển mới đem binh sang diệt Ngô quốc, báo trả cựu thù.
Tây Thi hoàn thành nhiệm vụ, nàng bị vợ Câu Tiển sai người cột đá đem dìm đáy nước Tam Giang trừ hậu họa.
Dân gian Trữ La thôn truyền rằng hồi thiếu nữ, mỗi khi Tây Thi nhăn mặt, vẻ đẹp nàng càng thêm yêu kiều lệ diễm, nghiêng nước khuynh thành. Bấy giờ trong thôn có xú nữ nọ bèn bắt chước nhăn mặt cho ra vẻ "Tây Thi đệ nhị", ấy lại thiên hạ ngỡ ma quỷ đâu đến hiện hình, sợ hãi bỏ trốn chạy cả làng...


Người ta làm đẹp mình cũng bắt chước làm đẹp. Thiên hạ ăn khoai, ta cũng vác mai đi đào. Cái thói hùa theo không biết khác biệt để lại trò cười nhân gian đàm tiếu.
Thấy nước nọ "xã hội chủ nghĩa", mình cũng bắt chước rước về bưng bô "tiến lên chủ nghĩa xã hội", thấy người ta " hội đồng bộ trưởng", mình cũng đổi tên "hội đồng bộ trưởng", người ta có "tư tưởng lãnh tụ", mình cũng vội vàng "tư tưởng bác". Chúng "nông trường quốc doanh", ta cũng "nông trường quốc doanh", họ ướp xác, mình cũng không thua xác ướp. Bắt chước thiên hạ y chang lấy làm điều hay lắm, quả nhiên con nhà nghề bọn đần chỉ một điều học tập làm theo đạp nước đái chúng nó.
Trào lưu phe ta "đổi mới" bèn cũng vội vã chủ trương "mới đổi". Bọn Nga sô sụp đổ, người thiển năng còn nhận ra cái thứ bánh vẽ chủ nghĩa công cụ cho lũ lưu manh vin vào đó xiết cổ đồng bào, ăn trên ngồi trốc dòng họ vinh hoa phú quý trên xương máu dân tộc.
Một sự tìm kiếm mô hình mới cứu chế độ lổi thời nguy cơ đổ sập. Kéo đoàn kéo lũ qua xứ Đại Hàn học bài học Park Chung Hee cho mau giàu mau có đảng giỏi ta khôn.
Nguyên do sau chiến tranh Cao Ly, xứ tự do Nam Hàn tàn tạ suy sụp. GDP bình quân đầu người quá thấp dân tình đói rách khốn khổ, xã hội chánh trị lộn xộn rối rắm. Tướng Park Chung Hee bèn cùng đồ đảng đảo chánh chế độ, thiết lập nền độc tài sắc máu. Ấy thế, gần 20 năm cầm quyền, vừa đàn áp triệt để dân chủ đối kháng ổn định chánh trị, vừa kiến tạo những quả đấm thép "tập đoàn kinh tế tư nhân", độc tài Pak lại đưa Đại Hàn lên một trong những cường quốc 'công nghiệp mới", thu nhập bình quân dân chúng lên gấp hằng trăm lần buổi đầu đau khổ.


"Tiến nhanh tiến mạnh tiến vững chắc" lên cái đại đồng thế giới, mấy "đỉnh cao trí tuệ" quá thích thú mô hình Park Đại Hàn, bèn rước ngay về nước khẩn cấp cấu tạo. Xã hội đàn áp kịch liệt trào lưu ho he đòi dân chủ, tống ngục cá nhân rấp ren ôn hòa phản kháng. Kinh tế lập các tập đoàn kinh tế quốc doanh "đấm thép", đấm vô đầu dân chúng, hy vọng chưa tới 20 năm sau tiến cho kịp Đại Hàn...
Than ôi ! Thời Park Chung Hee khác thời có mạng Facebook. Bọn tư nhân Chaebol Đại Hàn bòn mót từng cắc bạc quý giữ mà nên thuế má việc làn dân giàu nước mạnh. Dân nước Nam khác xa dân Đại Hàn cái độ "truyền thống". Tập đoàn ta thời đấm thép tiền chùa rót vô túi lũ sâu bọ cha con "xã hội chủ nghĩa" chúng nó quản lý. Bắt chước người quên rằng mình khác họ, hậu quả dân căm giận nhiều mấy sự đàn áp dã man, tập đoàn thời xài phá hoại lủng nát dần nền kinh tế, đổ nợ hàng triệu tỷ đồng chúa chổm !
Một chuyến hành trình xuyên Việt, để ý cái nghèo đói, cái lo lắng, cái đìu hiu bao trùm đại chúng bên những xa hoa băng nhóm phá phách bát vàng cũng bởi cái tội dốt chằm hăm bắt chước.


Thứ Sáu, 16 tháng 11, 2012

Staci Silverstone - tuổi teen "phim 18+".


Bên Mỹ đời sống tự do phóng khoáng sanh ra nhiều chuyện thỏa thích dục vọng.
Đời người ta bao năm đó, nên chi lao vô tìm kiếm cái sự thỏa mãn vật dục bọn nam thanh nữ tú lấy đó sự thường chuyện ăn chuyện uống mỗi ngày. Từ playboy, playgirl thông tin đại chúng đến vô vàn trang mạng phim ảnh, chúng nó nude tràn lan mọi nẻo, thêm chữ cảnh báo "18 +" coi như luật lệ xong cả.
Văn hóa phương Đông kiêng kỵ phô phang chuyện phòng the, coi đó vùng cấm ai đụng phải tội tuyên truyền phát tán dâm ô đồi trụy chiểu theo luật pháp đi tù.
Tuy nhiên, cái điều ai cũng rõ. Một trang web, log bàn mấy chuyện "nghiêm túc", "chánh trị dạy đời" hầu đều quá ế khách viếng. Còn bọn trang "web đen", "web chánh trị ngoài luồng" thì thu hút người ta view, hit rầm rộ đếm không kịp.
Thiên hạ lao vô bởi cái lẽ ông trời định hướng nhân gian khoái đi tìm sự sướng để nhân bản loài người phòng chống tuyệt chủng. Nên chi nhà đạo đức "Đông phương học" thấy bọn Mỹ chướng tai gai mắt quá, muốn "chế tài" hết cả, cũng "bất lực".


Bây giờ mới vô chuyện muốn kể. Công nghệ làm phim sex của Mỹ quá cở chuyên gia hiện đại. Trường quay dụng cụ diễn viên nam nữ già lão trung niên, teen boy hot girl, người đẹp la liệt cần chi có nấy. Tiền tung ra nhiều tiền thu lại lớn, ưu tiên người đẹp trẻ trung hớp hồn thiên hạ "Porn Star".
Staci Silverstone sanh ngày 15/5/1994 tại bang Florida nước Mỹ. Năm nay cô mới 18 tuổi nhưng đã nổi đình đám nhờ ngoại hình, nhờ cái khả năng đóng AV phim trời phú. Trẻ trung tươi mát,mắt xanh, tóc nâu, nụ cười quyến rũ thêm cái cách khiêu khích thu hút vô số fan hâm mộ vô xem mấy bộ phim cô ấy đóng...





Thứ Năm, 15 tháng 11, 2012

Mất chức là tự sát !


Người ta sanh ra, ai chẳng muốn làm to sướng thân sướng thể. Vạn sự nổ lực nhỏ tuổi 12 đến lớn hơn sáu chục, cố mà tìm cách ngoi ngóp bò lên vị cao xã hội làm to làm lớn, giàu sang phú quý vinh thân phì da, chúng sanh chen chúc ùa đến chúc tụng nịnh bợ... cảm giác sướng vô cùng.
Ai từng đã ngai vàng đế quốc mới hiểu ra cái cảm giác bị mất quyền lực nó đau đớn kinh khủng. Mới hôm qua công hầu khanh tướng, sáng hôm nay vắng lạnh đìu hiu. Mình nói mình nghe mình hiểu chớ ma nào nó thèm "chấp lệnh"...
Trèo cao đa cách trèo cao. Nói riêng thời độc đảng, ấy phải là kẻ khôn ngoan biết bò biết nịnh "mấy anh trên", biết tóm chỗ này lặt chỗ khác cúng nạp "lãnh đạo tỉnh", biết một lòng "trung thành với đảng", "học tập làm theo bác", biết vơ về một đống bằng dù nửa đời chui bờ lũi bụi một chữ "a" cũng khó lọt nổi vô đầu.
Sống lâu hóa lão làng hoặc cơ cấu trung kiên "hạt giống đỏ", lên ghế cao rồi vợ đẹp con khôn, nhà cao cửa rộng, vàng bạc châu báu tiền của ồ ạt tràn về cho cả họ nhà ta đếm suốt ngày không xuể. Nhưng lâm quan đế vượng rồi phải tới lúc suy nó là luật định. Sanh sự đời trâu buột ghét trâu ăn, trâu cày ghét trâu cột, đương còn vượng thiên hạ ồn ào bợ đỡ, đến hồi hơi hám chớm ra ngó lại bọn tả hữu chung quanh chợt hiểu cả một lũ nịnh thần mai phục, cơ hội mưu đồ.


Mất chức hết quyền số phận coi như tàn tạ. Căn cứ phải đến hầu tòa vô số kể. Hồ sơ cái hồi đương nhiệm không biết từ đâu lôi ra cả tủ để cho bọn quan tòa án theo đó suy ra.
Những tấm gương Gloria Arroyo, Yulia Tymoshenko, Thaksin Shinawatra... tan tác như hoa giữa đàng phơi ra bài học hết quyền hạ cánh không đặng an toàn.
Nên chi trừ phi xảy ra sự đảo chánh, sự dân nổ dậy, hay bọn lính can thiệp ngoại bang tràn vào. Ngoài ra chuyện bị cách chức vì thân cô thế yếu, kẻ giữ ngôi cao đương nắm hết quyền hành mới chỉ vài ba câu phe phái đâm thọc lại xin từ chức e hắn ta chỉ có họa mắc phải bệnh tâm thần.
Những tên độc tài hay chánh khách tham nhũng giữ quyền cai trị nước, đều thấu hiểu một điều giản dị : mất chức quyền đồng nghĩa với tự sát.


Thứ Tư, 14 tháng 11, 2012

Thời trang đạn.


Chiến tranh cần nhiều đạn bắn ngăn chận địch quân tràn tới. Đạn nhiều thứ đạn. Cở to cở nhỏ, loại này loại khác sản xuất ra nạp đạn vô súng phù hợp bắn.
Thời trang đạn không dùng pháo cối bắp chuối bắp chân, vì cái lẽ chúng nặng quá người mẫu mang chi được. Phổ biến thời trang đạn dùng mấy thứ đạn trung liên, thượng liên, đại liên kéo cả băng dài thượt.
Đạn có đầu đạn thân đạn, vỏ đạn đít đạn, màu mè vàng chóe hợp kim ánh lên đặc sắc. Đạn bắn ra nổ khét lẹt, đầu bay đi tìm đối tượng "thằng địch" mà găm vô sát hại. Còn đống vỏ đạn nằm chờ thời, đợi hòa bình gom nhiều phế liệu, bán cũng hốt bộn tiền.
Thời trang đạn chính là lấy cả băng đạn che thân phần nhậy cảm mẫu siêu xinh đẹp.




Băng đạn đồng mơn man làn da ngà ngọc người đẹp, lạnh mà trông ấm áp thân thiện chớ chẳng chút chi ra vẻ sát thân hại thể. Đạn sản xuất hàng ngày hàng loạt hàng luôn, không chiến tranh biết để làm chi cho hết ? Nên chi sáng kiến "đạn hòa bình" cũng một ý tưởng đơn sơ không phải không ý nghĩa.
Hàng tồn kho đạn khiến công nghệ quốc phòng phải lo lắng nguồn tiêu thụ. Xúi dục kích xốc thiên hạ đánh đấm giết nhau sát nhân chủ nghĩa, càng trường kỳ kháng chiến càng tiêu thụ càng phải đặt hàng đơn mua nhiều đạn.
Kẻ chống chiến tranh thấy "thời trang đạn" bực mình khó chịu cho cái chiêu quảng cáo ác ôn vì thấy đạn là thấy mùi vị chiến tranh kinh hoàng tang tóc.
Ấy thế cũng đừng quên, người nhiều đạn mới giữ yên được cho hòa bình.


Thứ Hai, 12 tháng 11, 2012

Cầu khấn "đảng xô xe" giải thể.


Câu chuyện như sau, cô gái đồng trinh 17 tuổi nọ chẳng may tai nạn giao thông dọc đường dọc sá mà chết, gia đình vô cùng đau đớn xót thương bèn nhờ cậy quý thầy tổ chức một lễ trai đàn chẩn tế, cầu nguyện hương linh cô ấy sớm tiêu diêu lạc quốc cõi trời Tịnh độ.
Bấy giờ nhà ngoại cảm lừng danh thiên hạ có mặt đại lễ cầu siêu ấy dụng "thiên lý nhãn vạn lý nhĩ", giao tiếp vong linh nạn nhân, giúp bố mẹ cô chuyện trò hồn ma con gái.
Theo tường thuật trực tiếp của nhà ngoại cảm, vong hồn nói rằng cô chưa thể tiêu diêu được vì sự quá uất ức, nặng nợ đời chết oan tuổi trẻ. Hồn ma cô gái đang cùng với nhiều vị "ma bằng hữu" số kiếp chết oan, được kết nạp vô một "đảng người âm" kéo nhau đi tìm xe cộ mà xô lật tai nạn. Một là để trả hận đời, hai là để phát triển số lượng đảng viên "đảng xô xe" ma quái.


Không biết cái "đảng xô xe" này nó phát triển đến mức độ nào mà tình hình tai nạn giao thông VN lại tăng gia ngày một thêm khủng khiếp. Theo tin tức TTXVH blog Ba Sàm,"trong suốt 10 năm qua, hơn 120.000 người bỏ mạng vì tai nạn giao thông, trung bình mỗi ngày 30 người". Con số ấy quả nhiên kinh hãi.
Có lẽ ý thức được nguy hiểm của bọn ma "đảng xô xe", "sáng 10/11/2012 tại Học viện Phật giáo Việt Nam (huyện Sóc Sơn, Hà Nội), Ủy ban ATGT Quốc gia phối hợp với Giáo hội Phật giáo Việt Nam tổ chức Đại lễ cầu siêu cho nạn nhân tử vong vì tai nạn giao thông tại Việt Nam. Hàng vạn tăng ni, phật tử, đại biểu và thân nhân các nạn nhân tử vong vì giao thông đã làm lễ tụng kinh cầu siêu và mong rằng những người không may bị tử nạn do TNGT sẽ sớm siêu đăng Phật quốc". Tham gia lễ cầu siêu còn có Bộ trưởng Bộ GTVT kiêm Phó Chủ tịch Uỷ ban ATGT quốc gia Đinh La Thăng thắp nhang rưng rưng khấn bái cầu khẩn quý vị oan hồn uổng tử lang thang mọi nẻo sớm quay đầu giác ngộ.


Một nhà ngoại cảm "anonymous" khác, nhờ "năng lượng vi sóng cõi âm" hùng hậu, đã phát hiện ra quý vị cô hồn "xô xe đảng" có cử đại biểu đến hiện diện đại lễ. Vị cô hồn VIP tỏ ra rất cảm động, nhưng cái yêu cầu của đại lễ đề nghị giải tán "đảng xô xe" là rất khó vì các đảng viên cô hồn vẫn còn nặng nợ sân si nghiệp vô số kể.
Tuy nhiên, cô hồn VIP an ủi : "đảng xô xe" sẽ không lật mấy xe cộ tài xế thành tâm cúng bái, cúng to cúng lớn cúng nhiều cúng hậu hĩnh. Nếu biết điều hối lộ quý cô hồn các đảng tất nhiên sẽ bình yên vô sự.
Còn mấy cái sự cầu cống đường sá hạ tầng, xe cộ bằng lái thi cử, cảnh sát thanh tra giao thông, đăng kiểm kiểm tra chất lượng này nọ thời "đảng xô xe không quan tâm", nên chi bộ GTVT đừng bày đặt chánh sách nâng cấp cải tạo chi cho tốn của...