Thứ Hai, 30 tháng 9, 2013

Wutip đổ bộ Đồng Hới.


Sau hồi "diễn biến phức tạp", tâm cơn bão Wutip không vào thành phố Vinh mà chọn thị xã Đồng Hới - Quảng Bình là nơi đổ bộ.
Nhà khí tượng nói, lúc 13 giờ ngày CN 29/3/2013, bão quay cuồng trên quần đảo Hoàng Sa với sức gió 149 km/giờ, giật mạnh tốc độ lên đến 190 km/giờ.
Đến 1 giờ sáng ngày thứ Hai 30/9/2013, bão cách Đồng Hới 200 km, sức gió lên tới 166 km/giờ, sức giật trên 210 km/giờ, nâng cấp nó lên siêu bão khủng khiếp.
Cơn bão di chuyển khá nhanh với tốc độ 15-20 km/giờ, tâm hướng đất liền ở vĩ tuyến 17,6 độ Bắc vào 16 giờ chiều ngày 30/9/2013. Bão càn quét khu vực Đồng Hới - Kỳ Anh với sức gió còn 120 km/giờ rồi sẽ đi sâu vào đất liền qua Lào tới Thái tan biến.



Vậy là chỉ sau ba ngày dự báo đường đi tâm bão Wutip, kẻ nói Vinh người nói Huế, giờ phút chót mới biết nó nhắm ngay khúc giữa đổ bộ. Thành ra sự lấy trung bình cộng ấy đã khỏi mất lòng ai già non dự báo.
Bão nhiệt đới thực chất là một khối khí ẩm đậm đặc hơi nước, xoáy chiều ngược kim đồng hồ, từ biển ồ ạt tiến vào đất liền "vừa đàm vừa đánh".
Khí nóng trên biển cuối hạ đầu thu cực đại, hơi nước mù mịt bốc lên, tạo ra những dòng khí ẩm đối lưu xoắn xít, quay cuồng thành một vùng áp thấp mạnh lên hóa bão. Mặt trời gay gắt chính là nguồn cung cấp năng lượng sanh cái "lõi nóng" kéo mây tới mấy vùng đất liền lệch chênh khí áp. Biển nóng 27oC trở lên mới có thể bốc hơi tạo bão. Gặp lạnh bão đời tàn, vô đất liền bão lịm chết bởi không còn hơi nước bốc lên tiếp tế.
Một cơn bão vào đất liền, vùng Bắc gió bao giờ cũng mạnh hơn vùng Nam. Ví dụ, bão vào với sức gió 130 km/giờ, tốc độ di chuyển 25 km/giờ thì vùng gần tâm bão phía Bắc có gió giật mạnh đến 155 km/giờ trong khi phía Nam, sức gió xoáy chỉ độ 105 km/giờ mà thôi.


Thứ Bảy, 28 tháng 9, 2013

Bão Wutip ngày 28/9/2013.


Theo đài khí tượng quốc tế, một cơn bão mạnh có tên Wutip ( tiếng Tàu nghĩa con Bướm) sắp sẽ đổ bộ vào miền Trung VN.
Vùng áp thấp xuất hiện phía Tây Philippines hôm thứ Năm (26/9/2013) đã nhanh chóng mạnh lên thành cơn bão nhiệt đới, nhắm hướng đất liền thẳng tiến.
Các điều kiện còn nóng nực trên biển Đông cho phép bão "con Bướm" hấp thu năng lượng, vỗ cánh ngày càng mạnh mẽ hơn với sức gió lên đến 133 km/h, trực tiếp vào đất liền Nghệ An, Hà Tịnh ngày thứ Ba (1/10/2013), sau đó suy yếu và tan dần.
Gió mạnh kèm mưa lớn sẽ làm sập đổ nhiều nhà cửa, cây cối, gây lở đất, ngập lụt cho cả một vùng rộng lớn tự Thanh Hóa đến Đà Nẵng.
Ảnh chụp vệ tinh bão Wutip trên bể Đông vào sáng thứ Bảy (28/9/2013) nguồn NOAA ( Cục quản lý quốc gia đại dương và khí quyển của Mỹ).


Tuy nhiên, tin tức Công An ND Online vào trưa thứ Bảy (28/9/2013) cho biết, bão "số 10" sẽ không đổ bộ Nghệ An quê Bác mà chuyển hướng đi vào khu vực xung quanh TP Đà Nẵng "nhà thánh Ba" vào thứ Hai hoặc chậm nhất thứ Ba tuần sau.
Một số báo mạng khác dẫn lời ông Bùi Minh Tăng, giám đốc Trung tâm Dự báo Khí tượng Thủy văn trung ương, "hiện giờ rất khó để xác định vùng bão vào nước ta, vì còn khoảng hơn 3 ngày nữa bão mới tiếp cận đất liền. Khu vực đổ bộ được dự báo còn rất phân tán. Nhiều khả năng khu V và nam khu IV là khu vực bão đổ bộ trực tiếp."
Không biết bão sẽ đổ bộ trực tiếp vào đâu nữa. Tin dự báo của Mỹ đúng hay VN đúng, câu trả lời là đợi bão đến đâu mới biết đến đó. Hạ hồi phân giải mới biết tài dự báo cao thấp.
Quan trọng là miền Trung hãy có sự tích cực chuẩn bị đối phó bão mới hy vọng hạn chế thiệt hại người và của.


Thứ Sáu, 27 tháng 9, 2013

Phong thủy đại gia.


Đại gia giàu sụ vợ đẹp con khôn chốn đô thành mặt tiền tiền tỷ, thích đổi gió thường về vùng ngoại ô mua vài nghìn mét đất, lập cái nhà vườn có cây cối hoa hòe bãi cỏ xanh ngắt, cuối tuần chở vợ con về "sanh thái" gọi là biết yêu thiên nhiên cỏ lá.
Lập nhà vườn thì phải ứng dụng "phong thủy vườn tược cây cối" hợp mệnh hợp hướng, phù lý hợp khí, mới tạo nên cái năng lượng vô hình giúp đại gia mãi mãi thu tiền lượm bạc, địa vị cao sang, sức khỏe cường tráng thụ hưởng vinh hoa phú quới cho đời mình, đời con, đời cháu, đời mãi mãi.
Quý thầy "phong thủy học" là các chuyên gia bố trí sắp đặt coi phương ngắm hướng hút được thạnh vượng của trời, đẩy được âm khí của đất, lấy việc mở văn phòng "tư vấn thiết kế" làm nghiệp giúp đời. Lẽ dĩ nhiên tiền của bỏ ra mời mọc "quý thầy" về giúp không phải là ít nên trừ bậc đại gia ra, thường nhân khó mà thỉnh thị.


Kẻ nức đố đổ vách nhờ quới nhân giúp sức để giàu càng lại giàu thêm lắm của. Kiếp trước khéo tu kiếp này hưởng phước. Thiên thời địa lợi nhơn hòa tìm hội tụ về phù trợ cho đại gia vượng phát nhờ thầy nhờ thế.
Phong thủy nhà vườn. Đừng trồng cây me, cây khế, cây phượng đầu cổng cửa ngõ vì nó âm tính nặng nhà khó phát lộc. Tiền cau hậu chuối thì dễ phát lộc. Kim phát tài cả dãy lá xếp như xâu tiền dựng đứng.  Hướng Tây trồng thông cho vàng bạc hanh thông tìm tới. Hồ nước chứa đựng tài tiền phải tụ không tán. Quái thạch, tượng đài, non bộ sắp đặt phải có thầy hiểu biết chớ không phải cứ thích thú đặt để vô sư vô sách.
Nhà có đẹp, vườn có đẹp mới quy tụ được những tốt đẹp tìm đến. Có tiền, tiền sẽ hút tiền, tiền nhiều thêm nhiều nữa vô túi. Biệt thự triệu đô. Siêu xe triệu đô. Tiền đô triệu đô. Nhờ phong thủy mới nhiều triệu đô còn cu kéo thêm trẻ đẹp triệu đô thích tìm tới nữa.


Thứ Năm, 26 tháng 9, 2013

Ary Borges nuôi cọp trong nhà.


Nuôi chó mèo trong nhà cũng chán, có người bèn chuyển qua nuôi con cọp làm thú cưng.
Cọp vốn là sơn lâm đệ nhất chúa tể phi phàm sức mạnh, răng sắc vuốt nhọn khoái ăn thịt người, thịt bò, thịt lợn. Tục ngữ nói "nuôi ong tay áo, nuôi cáo chuồng gà, chọn cọp làm bạn" ý nghĩa kẻ nào ngông đi nuôi giống độc chớ quên rằng có ngày chúng nó trở mặt.
Nước Brazil, tỉnh Maringa có gia đình anh chàng Marcos Ary Borges (43 tuổi) chọn mua một cặp cọp gánh xiếc đem về nuôi nấng đã 8 năm nay. Chúng nó hạ sinh thêm 5 cọp con, vị chi cả thảy 7 cọp. Bọn cọp cùng ăn, cùng bơi, cùng chơi với họ. Họ cho phép con cái ngồi trên lưng cọp thích thú cảm giác cởi cọp dữ.
Hiện nay anh Ary đang có kế hoạch mở một công viên sinh thái để bầy cọp có thể lang thang dạo chơi tự do thoải mái.





Thứ Tư, 25 tháng 9, 2013

Ngọc Sơn - giọng ca dĩ vãng.


Công chúng ưa nghe nhạc bolero kể chuyện buồn, không ai lại không thích nghe Chế Linh, Trường Vũ, Tuấn Vũ, Mỹ Huyền... rên chuyện đời đau khổ. Vị ca sĩ lão làng danh nổi bề bộn, giọng điệu như nhất thuần túy quá, khiến chuyện luận bàn ca tụng sự hay hóa nhiều nhàm biết rồi khổ lắm.
Cái thời băng dây vi-déo mang đầu chạy, nghe ca sĩ Ngọc Sơn hát sầu bi ai oán em ơi ơi em mưa chiều lạnh lẽo, lòng người cũng héo hon theo mấy chuyện tình buồn.
Ngọc Sơn quê đất Quảng Nam, sanh năm 1970, người đô con lực lưỡng thể hình cường tráng, nghe nói anh từng bị chánh quyền CS truy tố bắt giam phải tù mấy tháng vì cái tội dám hát nhạc ca tụng lính VNCH. Sau này có công chúng hâm mộ nhiều, Ngọc Sơn giàu sụ lên lại sanh tăm tiếng ăn chơi này nọ. Nổi tiếng phát chẩn gạo từ thiện giúp đồng bào nghèo đói. Nổi tiếng nghệ sĩ cao tuổi vẫn độc thân vân vân.
Nay thì người thích nhạc bolero hầu như quên Ngọc Sơn bởi sự đổi tông, đổi điệu, đổi giọng của anh, nghe không còn được "phê" như trước. Thời liệt oanh phai tàn. Nhớ Ngọc Sơn chăng là nhớ thủa nào giọng ca dĩ vãng xa xăm kể lể mấy buồn thất bại yêu đương.



Bài hát"Chiều cuối tuần" của T/g Nguyễn Thiện Lộc (Trúc Phương) được nhiều ca sĩ thể hiện, ấy có thể nói khó ai vượt hơn Ngọc Sơn được. Nữ ca sĩ hát còn sửa lời nhạc anh thành em cho nó hợp giới tính, vô hình trung phá đi cái ý tình nhạc sĩ riêng tư gửi gắm. Đổi vai nữ nam khiến cái nhớ nhung cảm động giành cho người yêu hóa nghịch ngạo khó chịu.
Người ta nói nhạc sĩ Thanh Sơn viết bản "Nỗi buồn hoa phượng" là để cho ca sĩ Thanh Tuyền. Ấy khi nghe Ngọc Sơn hát bản nhạc này sẽ thấy chưa chắc thiên hạ đã đúng.
Đương nhiên, mỗi người mỗi cách thẩm âm khác nhau khi nghe ca sĩ trình bày bản nhạc. Người thích giọng này, người khoái giọng kia, mỗi ca sĩ có cái chất giọng riêng, một sáng tác nhiều cách thể hiện mới lộ lọc sự hay đa chiều tuyệt phẩm. Phương Diễm Hạnh danh tiếng Trăng tàn trên hè phố, cô hát bản Bỏ phố lên rừng của nhạc sĩ Châu Kỳ rất hay, thì Ngọc Sơn than thở cho cái buồn cô bồ quay lưng bỏ phố cũng không phải tệ.


Thứ Ba, 24 tháng 9, 2013

Khứu dạy học.


Xưa có một con khứu nổi danh là biết đủ các thứ tiếng.
Khứu mở trường dạy học nói.
Giống chim chóc theo nhau đến học đông lắm. Nhưng kể bậc giỏi hơn cả thì chỉ có ba anh là anh chim ri, anh dù dì và cả anh ngỗng mà thôi.
Đến kỳ Trời mở khoa thi, bao nhiêu học trò của khứu đều đua nhau đi cả.
Buổi thi xong về, tiên sinh khứu hỏi đồ đệ rằng :
- Bài chi ? Bài chi ?
Dù dì thưa rằng :
- Như hà tư khả vị chi sĩ hỹ.


Khứu lại hỏi :
- Vô sách chi ? Vô sách chi ?
Ngỗng thưa rằng :
- Vô ấu học. Vô ấu học.
Chim ri nghe ngỗng nói, mắng rằng :
- Tri chi vi tri chi ! Bất tri vi bất tri !
Đã không biết chi nói làm gì ?
Khứu khen rằng :
- Kỳ cú ! Kỳ cú ! Kỳ cú !
Ngỗng cãi lại chim ri :
- A A ! Vô tri dã. Ngả bất như dã.


Khứu vẫn còn khen chim ri :
- Kỳ cú ! Kỳ cú !
Đến khi có tin về báo đã yết bảng, khứu sai ngỗng đi xem đỗ được mấy tên.
Ngỗng đi xem về, thưa rằng :
- Đỗ cả ! Đỗ cả !
Khứu bảo :
- Xem cho "chu chí ! chu chí !"
Ngỗng thưa :
- Đã ! đã !
Khứu mừng lắm bảo rằng :
- Hoan hùy ! Hoan hùy ! Hoan hùy ! 
 ( Truyện cổ nước Nam )




Thứ Hai, 23 tháng 9, 2013

Kẻ lên voi, người ngã ngựa


Nhà ngâm cứu chánh trị nước Tàu cho rằng ông Xi-Jinping (Tập Cận Bình) là một đệ tử trung thành với Maoist chủ nghĩa, thích thú muốn noi theo đường lối Đặng Tiểu Bình đưa China mau lẹ vươn lên đế bá toàn cầu.
Tập Cận Bình thấy thời buổi kinh tế thị trường, quan chức đảng sống sung túc tỏ ra xa rời dân chúng, không biết đến những nhu cầu, yêu cầu thiết yếu của đại chúng sẽ khởi nguồn thảm họa cho đảng cầm quyền. Ông ta phát động phong trào "chỉnh đốn xây dựng đảng", đe nẹt đảng viên về tứ nguy tha hóa "chủ nghĩa hình thức, quan liêu, chủ nghĩa khoái lạc và lãng phí." , huấn thị cán bộ "nên tập trung vào tự thanh lọc, tự hoàn thiện, tự đổi mới, tự nhận thức", "phải xem từ gương, chải chuốt bản thân, tắm táp và tìm biện pháp khắc phục khuyết điểm..."
Để tạo lòng tin dân chúng vào đảng CS, ông Tập ra tay trừ khử tham nhũng "quyết liệt", đưa "đồng chí Bo-Xilai (Bạch Hy Lai) nguyên Ủy viên bộ chánh trị, Bí thư đặc khu Trùng Khánh" vào nhà tù bằng bản án khổ sai chung thân tội nhận hối lộ nặng nề thê thảm.


Trung Hoa là đất Cửu châu Bát quái, đất Chiến quốc Xuân Thu, đất quần hùng định bá đồ vương tranh giành thiên hạ. Theo một chu kỳ tuần hoàn, nước Tàu hợp rồi phân, phân rồi hợp, hợp rồi tan, tàn rồi thịnh chớ khó mà nhất thống thuần túy mãi được.
Mỗi khi chánh quyền trung ương suy yếu, phe phái cân cơ đấu đá đâm chém tranh giành quyền lực, tức thì hào kiệt địa phương sẽ nổi dậy như ong vỡ tổ. Quân phiệt cát cứ, chiếm đất giành dân, nhị phân tam phân... là cái luật trời định China bất di bất dịch.
Một khu rừng rộng mà lại bé cho một vị chúa sơn lâm độc quyền cai quản. Hai cọp tranh hùng, con nào yếu coi như nó đời tàn ngõ hẻm. Đã là cọp thì con nào mà chẳng tội ác đầy mình ? Thành ra khi cựu Bí thư Bo-Xilai  lâm thế ngã ngựa, nhận án chung thân mà lại gào lên "Oan uổng quá ! Bất công quá !" , chứng tỏ ông Bo chưa phải tầm đấu với tay họ Tập vậy.
Kẻ hào kiệt thời nào cũng thế. Muốn cai quản được thiên hạ rộng lớn thì phải sở hữu cái tố chất đảm lược anh hùng quên thân lo cho thiên hạ, mới mong có một lực lượng đại chúng chung lòng hỗ trợ vượt qua bỉ cực.
Sự thích thú thèm thuồng vật chất nhỏ mọn, sự xảo trá uốn éo nịnh trên nạt dưới, mưu mô leo cao để vị thân hơn là vị dân, đến khi ngã ngựa có còn ai thương xót.


Chủ Nhật, 22 tháng 9, 2013

Thả hổ về rừng.


Mullah Abdul Ghani Baradar năn nay khoảng 45 tuổi, là một trong bộ tứ sáng lập phong trào thánh chiến Taliban năm 1994. Hắn sanh ra ở tỉnh Oruzgan phía Nam Afghanistan, phía đông bắc tỉnh Helmand, khu vực đa số người Pashtun sanh sống. Đây cũng là quê quán của Mullah Mohammed Omar, thủ lãnh Taliban mắt chột.
Hồ sơ Interpol cho biết Baradar chiến đấu trong cuộc chiến tranh - có sự bí mật hậu thuẫn của Mỹ và Pakistan - nhằm trục xuất quân đội Sô viết ra khỏi Afghanistan những năm 1980. Khi Taliban lên nắm quyền vào năm 1996, tình bạn giữa Baradar với lãnh tụ tối cao Mullah Omar khiến y được giữ chức Thứ trưởng bộ Quốc phòng chế độ Taliban.
Báo cáo an ninh tiết lộ y được xếp hạng thứ nhì chỉ sau thủ lãnh Mullah Omar, và rằng Baradar là một phụ tá thân cận lãnh đạo Al-Qaeda Osama bin Laden trước cuộc tấn công khủng bố 11 tháng Chín.


Chuyên gia chống khủng bố nói Baradar là tay lãnh đạo quân sự có tài, luôn chủ trì các cuộc họp cấp cao bộ chỉ huy Taliban và lập ra các kế hoạch quân sự, tài chính.
Tạp chí Newsweek cho biết, y nắm giữ hầu bao cho Taliban, kiểm soát hàng trăm triệu đô la từ doanh thu ma túy, tiền bảo kê, thanh toán tiền chuộc, phí sử dụng đường và "đóng góp từ thiện" đến chủ yếu từ vùng Vịnh.
"Baradar có tài năng của một chỉ huy xuất sắc" - Thomas Johnson, chuyên gia về Afghanistan và cố vấn các lực lượng liên minh nói, "Hắn có khả năng, có sức lôi cuốn, hiểu đất biết dân tốt hơn so với chúng ta. Badarar đã cho thấy y là một kẻ thù ghê gớm"
Baradar chỉ đạo các thủ lãnh quân sự tại một cuộc họp ở Pakistan rằng đừng dại đối đầu trực tiếp với binh sĩ Mỹ có hỏa lực vượt trội mà hãy tập trung dùng chiến thuật du kích, phục kích nhỏ với vũ khí tự động, súng phóng lựu và trồng "hoa" (các thiết bị gây nổ) dọc hai bên đường. "Giữ vũ khí trên lưng bạn và trên xe máy của bạn". "Mỹ có sức mạnh quân sự lớn hơn, nhưng chúng ta có niềm tin lớn hơn". "Lịch sử của Afghanistan cho thấy rằng Afghanistan không bao giờ cảm thấy mệt mỏi đấu tranh cho đến khi đã giải phóng đất nước". "Chúng tôi sẽ tiếp tục cuộc thánh chiến cho đến khi trục xuất hết kẻ thù ra khỏi đất nước chúng tôi".


Abdul Ghani Baradar còn khoe khoang hắn thường trực tiếp xúc với lãnh tụ Mullah Mohammed Omar để tìm kiếm lời khuyên của "Người" về các chủ đề quan trọng. "Người" khỏe mạnh và hiện nay không chỉ tham gia mà đang dẫn đầu các cuộc thánh chiến".
Trái với khẳng định của lãnh đạo Mỹ, Anh, Baradar nói rằng "không một thành viên Taliban nào được tham gia vào các cuộc đàm phán bí mật với chính phủ của Tổng thống Hamid Karzai và sẽ không làm như vậy cho đến khi các lực lượng NATO rút lui". "Họ (người Mỹ) đang bày đặt các cuộc đàm phán, hy vọng rằng các chiến sĩ Mujahideen sẽ đầu hàng". "Chúng tôi thấy không có lợi ích nào cho đất nước Afghanistan và Hồi giáo trong các cuộc đàm phán kiểu loại này."
Tháng 2 năm 2010, CIA phối hợp với Pakistan đã đột kích bí mật vào một địa điểm ở Karachi, túm cổ được Baradar rồi đem tống giam ngục thất.



Thế sự xoay vòng. Lực lượng quân chánh phủ Hamid Karzai chống lại Taliban ngày càng tỏ ra thất thế. Chiến binh Taliban không sợ chết mỗi lúc mỗi mạnh mẽ. Người dân Afghanistan vì sợ hãi những trừng phạt trả thù dã man của Taliban, đành phải lo lắng rồi muốn trở thành "người có công cho cách mệnh" sau này.
Quân đội Mỹ và đồng minh mệt nhọc sắp sẽ rút hết về nước, Afghanistan để cho người Afghanistan tự quyết, giống như Mỹ từng bỏ cuộc tại miền Nam VN năm 1973 vậy.
Quân du kích Taliban từ chỗ bị Mỹ cùng chánh quyền Karzai phủ định thì nay đã được mời ngồi "đàm phán hòa bình". Tổng thống Hamid Karzai nhiều lần đòi Pakistan thả cho Baradar về nước cốt "bày tỏ thiện chí đàm phán". Ao ước đó nay đã thành sự thật. Ngày 21/9/2013, chánh quyền Islamabad đã quyết định thả tự do "Ngài" Abdul Ghani Baradar, đưa đến một nơi bí mật không ai biết.
Than ôi ! Tìm bắt được con cọp dữ vô cùng khó, đem nó thả lại vào rừng thì không có gì đơn giản hơn. Tuy nhiên, cọp về rừng rồi tất sẽ nhớ những ngày đau đớn nhục nhã bị trói nằm gặm củi sắt. Nó sẽ biết làm gì để rửa nhục. Quân Mỹ rút đi, quân Taliban tràn vào Kabul chỉ còn là vấn đề thời gian. Dây thòng lọng của Taliban trên giá treo cổ đang chực đợi ngài Hamid Karzai đến "tha hồ đàm phán".



Thứ Bảy, 21 tháng 9, 2013

Siêu bão Usagi vòng vèo về Hà Nội ?


Theo tin của Trung tâm cảnh báo bão của Hải quân Mỹ, bão Usagi là cơn bão mạnh kỷ lục của Thái Bình Dương trong năm nay, với cơn gió đo được lên đến 240 km mỗi giờ.
Dự kiến nó ​​sẽ tăng cường độ mạnh hơn nữa khi di chuyển về phía bắc Philippines và ảnh hưởng đến Đài Loan trước khi suy yếu và đổ bộ vào bờ biển miền nam Trung Hoa.
Ngày 22/9/2013, bão Usagi sẽ quét qua Hương Cảng, hôm sau thời đến bắc bán  đảo Lôi Châu rồi dạt vòm về đến thủ đô Hà Nội ngày 24/9/2013.
Bão sẽ gây mưa rất to gió rất mạnh ở mọi nơi trên đường nó đi qua.
Xem thêm VTC News - Đường đi của siêu bão mạnh nhất năm.


Thứ Năm, 19 tháng 9, 2013

Tản mạn hoa Quỳnh.


Trong mấy loài hoa nở về đêm, danh dự nhất là quỳnh hoa với tên chữ Hán là "Đàm hoa Nhất hiện". Tục truyền cuối đời nhà Tùy nước Tàu, tại chùa Dương Ly ở đất Dương Châu, một đêm nọ xảy ra chuyện lạ. Tự nhiên vườn nhà chùa sáng chói lòa lên như gặp sao băng rớt xuống, hương thơm bỗng tỏa ra lan tràn khắp vùng. Dân chúng lấy làm lạ, kéo nhau vô chùa xem xét.
Thiên hạ phát hiện bên giếng nước chùa xuất hiện cây lạ, nở đóa hoa trắng tinh với 18 cánh to ở trên, 24 cánh nhỏ ở dưới, hương ngào ngạt. Dưới cây hoa, trên mặt đất có hai chữ "quynh huyền" rõ nét, kỳ dị tựa hình vẽ bí ẩn đồng lúa Anh quốc ngày nay vậy.
Bấy giờ, vua Tùy Dạng Đế tại kinh đô Lạc Dương cũng đêm đó mơ thấy một loài hoa lạ đẹp đẽ. Sáng ra vua bèn nghị quần thần, nhờ quan chiêm mộng giải đoán.


Quan quân Dương Châu báo triều đình về chuyện lạ hoa quỳnh xuất hiện, nhà vua xa giá lên đàng vội vã đến xem cho thỏa trí tò mò. Cha con Lý Uyên, Lý Thế Dân dẫn ngự lâm quân đi tiền trạm đến chùa trước, đề phòng khủng bố đặt bom thích khách.
Kỳ lạ thay ! Bông hoa quỳnh vừa thấy Lý Thế Dân bỗng nhiên cong cớn, rung lắc lên xuống ba lần "tam bái", rồi quắc queo rụng ngay xuống đất.
Vua nhà Tùy đến sau, chỉ còn thấy mấy lá đau khổ không hoa không cành, quẹo quặt bên cái giếng cổ mốc meo nức nẻ. Vua tức giận sai lính rứt bỏ các lá ấy đi, cấm dân chúng không được trồng loài hoa yêu quái.
Tuy nhiên lá cây hoa quỳnh vứt ở đâu thời ở đó mọc lên cây mới - nhân bản vô tính. Rồi mỗi năm, khoảng tháng 6,7 âm lịch cuối hạ đầu thu, quỳnh lại nở hoa. Nở đúng giữa đêm, nở ra chừng hai,ba tiếng đồng hồ rồi héo rũ ngay.
Người ta bảo hoa quỳnh "đánh nhanh rút gọn" lúc nửa đêm, phải chăng hoa lo sợ những hôn quân bon chen ngắm nghía được nét đan thanh trong trắng của nó chăng ?


Nhà bác học nói hoa quỳnh gốc gác xứ Mễ Tây Cơ, vốn nòi xương rồng cận sa mạc khô hạn, chuyên đeo bám vỏ các gốc cây to trốn nắng. Lá quỳnh bị thoái hóa hết, chỉ còn lại cành nối nhau leo bò rễ phụ trèo cao.
Thời gian tiến hóa, cành quỳnh hoa bạnh ra, giả dạng chiếc lá quang hợp nắng trời khiến người ta bị lầm cây hoa ấy chỉ có lá không cành. Kinh nghiệm trồng quỳnh nên trồng chung gốc với cây giao (cây Xương khô) mới tốt. Lý do cây chỉ lá bên cây chỉ cành, ở chung bổ túc âm dương hài hòa bớt thiếu thốn. Hai cây thuộc chung bộ xương nên khi ở với nhau dễ tốt tươi thạnh vượng.
Nhắc đến quỳnh giao, dễ nghĩ tới Quỳnh Dao nữ sĩ Đài Loan. Bà viết nhiều tình cảm tiểu thuyết rất hay ho như Song ngoại, Thố ty hoa, Hải âu phi xứ, Hoàn châu cách cách...thiên hạ đều thích. Tuy nhiên chuyện thực tế hơn ít biết, hoa quỳnh là vị thuốc quý trị viêm phổi còn cành giao chuyên dụng trị xoang vô cùng hiệu nghiệm:
Công dụng trị viêm phổi của hoa quỳnh.
Cách chữa viêm xoang bằng cây giao.


Cách trồng quỳnh khá đơn giản. Lấy cái chậu đặt miếng mảnh sành cong vào lỗ thoát nước ở đáy, ngăn bọn giun đất chui vào phá phách, rồi cho đất cát màu mỡ vào. Cắm một lá quỳnh hoa vào, ấn đất gốc cho chặt rồi tưới ít nước. Đem chậu vào nơi râm mát, thi thoảng tưới ít nước vừa đủ lá ấy sẽ nẩy nở đâm chồi lên cây.
Dùng phân NPK chuyên dụng cây cảnh bón bồi dưỡng, cây quỳnh sẽ lớn nhanh lớn mạnh lớn vững chắc có ngày ra hoa nửa đêm mà ngắm.
Thời nay phương pháp tân tiến, người ta đã lai tạo hơn 10.000 giống hoa quỳnh khác nhau, đủ màu đủ sắc. Có loại hoa nở cả tháng không hề héo. Có loại bông hoa quỳnh to bằng cả cái thúng...
Riêng ở ta, báo chí mạng điện tử cho biết : "sau 5 năm công phu lai ghép giữa quỳnh với thanh long và dùng đèn điện thắp sáng, năm 2004, ông Mười Lới, một người trồng hoa ở TP.Đà Lạt đã tạo ra được loài quỳnh hoa nở ban ngày, gọi là Nhật quỳnh. Hiện Nhật quỳnh đã phát triển thêm được nhiều loại có màu sắc phong phú..."


Thứ Ba, 17 tháng 9, 2013

Nghiệp nặng.


Nhiều bậc trí giả An Nam thoát ra được ngoại quốc sanh sống, làm ăn đắc thắng ở xứ người, họ thường ngoái về cố quốc bổi hổi bồi hồi cầu mong đồng bào thoát họa CS, nhanh có dân chủ tiền đề quê hương thoát hèn bớt nhục thâm niên mạn tính.
Giáo sư Cao Huy Thuần có bài trả lời phỏng vấn báo SGTT rất hay, bộc lộ cái tâm sự chung của mọi trí thức VN có tâm có tầm đều một ý.
Thực tế trải mấy chục năm sống trong lòng chế độ CS, chứng kiến vô số điều chướng tai gai mắt, suy đồi thảm họa, đông đúc trí thức xem trong ngó ngoài, bắt đầu mạnh dạn đấu tranh hình thành cái trào lưu vận động tự do dân chủ, phản đối cường quyền, đòi phải trở lại nền chánh trị bình thường nhiều đảng phái.


Độc tài bao giờ cũng là đêm đen căm thù sợ hãi nền dân chủ văn minh ánh sáng. Độc tài tìm đủ mọi cách trấn áp, che lấp, bôi xấu, ngụy biện kìm hãm thiên hạ vô vòng mông muội nhằm giữ cho được quyền lực vĩnh viễn. Nắm chánh quyền trong tay, độc tài thuận tiện ra tay dẹp tan dân chủ từ những tia sáng mới bắt đầu.
Do sự  CS quá mạnh chưa đến kỳ rã đám, quan tâm nhất đại chúng hiện nay vẫn là câu hỏi bao giờ độc tài CS sụp đổ để VN có được một nền dân chủ thực sự ?
Trang TTHN từng có bài viết ý nói :" ít nhất chế độ CS sẽ thống trị VN thêm 200 năm nữa, rồi VN sẽ có một ông vua lên ngôi, chuyển từ CS sang chế độ phong kiến quân chủ..."
Ý kiến trên rất thú vị dẫu làm mất lòng không ít người VN tuổi cao đang rất nóng lòng mộng ước được thấy CS sụp đổ trước khi họ nhắm mắt.
Phải chăng CS lưu tồn được lâu ở VN vì một cái nghiệp chướng lịch sử đã câu lưu ràng buộc khiến người VN không quen sống thiếu độc tài chế độ ?


Lịch sử VN bốn ngàn năm thì dân chúng đã có 2000 năm sống cùng quân chủ phong kiến Hùng Vương cha truyền con nối như triều đại họ Kim BTT ngày nay. Tiếp theo, người VN phải làm nô lệ người Tàu suốt một ngàn năm, rồi khi tự chủ lại tiếp tục sống dưới các chế độ chuyên chế quân chủ nối tiếp nhau liên tục.
Người Việt lại còn nô lệ cho nhà Minh Tàu ba chục năm, nô lệ Pháp một trăm năm, trước khi chung sống cùng triều đại độc tài CS.
Duy nhất miền Nam VN được hưởng chút tự do cục bộ ở thể chế VNCH ngắn ngủi. Tuy nhiên, vì không thể sống thiếu chế độ độc tài, không thể sống thiếu cái lồng sắt chụp tròng lên đầu lên cổ, nên người Việt "chiến đấu hy sinh" loại bỏ cơ may tự do, thèm khát được sống dưới ách cai trị CS chế độ.
Than ôi ! Con chim quen sống trong lồng, thả nó ra bầu trời tự do e rằng nó sẽ chết. Một dân tộc quen sống dưới chế độ độc quyền vua trị, đảng trị; quen rồi kiếp nạn sống nô lệ ngoại bang Tàu Tây, thì những phấn đấu đòi dân chủ tự do cho dân tộc đó không đắc "tội phản động" mới là lạ...


Thứ Hai, 16 tháng 9, 2013

Chộn rộn giáo xứ.


Người theo đạo Thiên Chúa ở VN không phải là ít. Thống kê năm 2009, có khoảng 5.677.086 tín đồ (1.776.694 ở thành thị và 3.900.392 nông thôn) chiếm 6,87% dân số.
VN là quốc gia có giáo dân đứng thứ 3 Á châu, chỉ sau Đông Timor và Philippines.
Cộng đồng Công giáo VN là một bộ phận trực thuộc Giáo hội Thiên Chúa Rôma, đặt dưới sự lãnh đạo tinh thần của Đức Giáo hoàng và các chức sắc Vatican.
Thời cực thịnh, Công giáo xứ ta được mệnh danh là "Trưởng nữ Giáo hội vùng Viễn Đông", lực lượng giáo đồ có thể nói đạt lượng đạt chất, có thể là một lực lượng đối trọng chánh quyền hùng mạnh.


Giáo đồ Công giáo VN "kính Chúa yêu Nước" và chánh quyền lâu nay bộc lộ nhiều chuyện cơm không lành canh không ngọt. Ngoài những cha xứ "quốc doanh nhà nước", đa phần quý vị linh mục, giám mục đều chăm chú con đường chăn chiên giảng đạo thuần túy "Nước Chúa", chớ không dụ dỗ tín đồ vô vòng máu me mác lê đỏ rực.
Thành ra nhiều chộn rộn, vụ này tiếp vụ kia, ồn ào dư luận. Các trang web Công giáo đa phần bị bao vây tường lửa, còn "truyền thông đảng" thì cạn tào ráo máng bôi nhọ không chút nể nang quý chức sắc đức cao vọng trọng vốn được giáo dân tín phục vô cùng.
Chế độ quên mất rằng dân có đạo cũng là "nhân dân ta", nên chi đối phó bằng công an, bằng quân đội, bằng báo chí độc quyền mồm loa mép giải, để cố thanh minh cho dư luận thấy "đảng đây" mới đúng, riêng bọn giáo dân cùng "đám cha cố kia" rặt một lũ phản động phá hoại điên cuồng đó thôi.

Đức Tổng Giám mục Giáo phận Vinh
Than ôi ! Gì thì gì dân thời nào bao giờ cũng vi quý, là chủ nhân ông xã hội. Nhân chi sơ tánh bổn thiện, có đạo bao giờ cũng thiện tâm hơn vô thần rặt chỉ tin vào dao búa, vào "nền chuyên chánh giai cấp".
Người dân hiền lành lương thiện biết cái gì sai cái gì đúng rồi tỏ thái độ, chớ đâu cần do định này hướng nọ dài dòng. Giáo dân có tinh thần đoàn kết hiệp thương vô cùng mạnh, gắn kết bảo vệ nhau, thành ra một khối 6 triệu người cả nước sẵn sàng sống chết cùng CS thì còn chi để nói ?



Thứ Bảy, 14 tháng 9, 2013

Đệ nhất cá sấu sông Mississippi.


Theo Sky News, hai con cá sấu kỷ lục đã bị bắt ở bang Mississippi chỉ ba ngày sau khai mạc mùa săn cá sấu Mississippi .
Đầu tiên, thợ săn Beth Trammell cùng các bạn trong ngày 1/9/2013 đã bắt được một cá sấu đực trên kênh Yazoo Diversion, hạt Issaquenna, phía bắc Redwood.
Con này nặng sơ sơ 723.5 pounds (328 kg), dài chừng 13 feet 5.5 inches (4,1 mét).
Họ dùng xe cần cẩu cột đuôi và cổ con sấu tội nghiệp nâng lên cao rồi sung sướng đứng giàn hàng ngang đằng sau chớp ảnh kỷ niệm.
Họ quyết định đăng ký xác lập săn được đệ nhất hành tinh cá sấu vĩ đại.



Tuy nhiên, bất ngờ đã xảy ra. Điều phối viên Ricky Flynt chương trình Mississippi Alligator nói với WLBT TV rằng, chỉ một tiếng đồng hồ sau khi chứng nhận kỷ lục Beth Trammell, ông phải xác nhận một kỷ lục cá sấu mới.
Dustin Bockman - người lái xe một công ty chuyển phát nhanh - bắt được một cá sấu đực còn to hơn nữa ở Big Black River, Mississippi, hạt Claiborne.
Con cá sấu này dài 13 feet 6.5 inches (4.13 mét) và nặng 727 pounds (330 kg), chánh thức đạt kỷ lục trọng lượng vô địch của một cá sấu săn được trong mùa săn bắn.
Dustin Bockman kể lại, ông và các bạn săn phát hiện ra nó, bắn một mũi tên găm kéo nó lại gần thuyền.
Cá sấu vùng vẩy dữ dội, các thợ săn bèn cột cổ nó lại, kéo cao lên rồi bắn chết.
Họ đã phải mất 8 tiếng đồng hồ từ khi phát hiện đến lúc đưa được nó lên bờ.




Thứ Sáu, 13 tháng 9, 2013

Tự do biểu hiện.


TS. Nguyễn Đình Đăng, một nhà khoa học VN đang sống và làm việc ở viện Lý Hóa Riken, Nhựt  Bổn. Ông cũng là họa sĩ nổi tiếng, hội viên chánh thức hội Mỹ thuật Chủ thể Nhật.
Là tài hoa niên thiếu xứ Bắc đi học ở Nga Sô, ông biết nhiều thứ tiếng ngoại quốc như Nga, Anh, Pháp, Nhật, Ý, rồi đa đoan thêm cả mỹ thuật lẫn âm nhạc. Được sống được học lâu dài nhiều nơi thế giới, ông Đăng tỏ ra văn minh, hội nhập cùng với những xã hội trình độ cao. Quan điểm của ông như sau :
- "Không thể xây dựng một xã hội tự do, văn minh, hạnh phúc dựa trên sự sợ hãi của người dân"."Dạy dỗ dựa trên sự sợ hãi không cảm hóa được con người mà chỉ làm con người trở nên dối trá, thủ đoạn."
- "Tôi nghĩ rằng điều quan trọng nhất là phải biết tư duy độc lập, biết tôn trọng sự khác biệt, và tìm ra con đường cho chính mình. Cuối cùng các bạn sẽ thấy đó là con đường duy nhất đúng."
- Đã là đèn thì phải cháy tới khi cạn dầu, còn nếu chứa đầy dầu mà không cháy được hoặc không được cháy thì chỉ là cái lọ đựng dầu mà thôi.


Ngày 11/9/2013, tại buổi khai mạc triển lãm tranh hội Mỹ thuật Chủ Thể ở Tokyo, họa sĩ Nguyễn Đình Đăng trả lời phỏng vấn BBC, đã cho biết  nước Nhật không có chuyện kiểm duyệt tranh trước khi triển lãm.
"Trong Hiến pháp của Nhật có điều số 21 về quyền tự do biểu hiện. Tức là tất cả quyền tự do biểu hiện được pháp luật bảo vệ, không ai có quyền can thiệp. Điều đó có nghĩa là tất cả tác phẩm, tranh, truyện mình viết ra có thể được công bố mà không ai có quyền can thiệp."
Trông người mà ngẫm đến ta, quyền tự do biểu hiện là sự bình thường nước Nhật, nước Mỹ, các nước thế giới tự do. Cái luật lệ ấy tạo điều kiện cho sáng kiến, sáng tạo nẩy nở, nâng niu ý tưởng mới để người dân nước họ văn minh văn hóa hùng cường.
Xứ ta thiên đàng của bóp họng đương nhiên khác hẳn. Trói buộc dân chúng vô tròng ngu muội hóa. Dân sợ hãi không dám bộc lộ ý tưởng thì đương nhiên dân hèn nước nhược. Kiếm ăn cách nịnh bợ hòng kiếm chác bộn tiền như "họa sĩ chuyên vẽ bác" thì được đề cao đề cử. "Cộng cà phê" ý tưởng rất độc đáo rất thực tế thì bị tới tấp chửi rủa, bị đòi truy tố xử nặng tội đồ.
Hỡi ôi ! Quyền tự do biểu hiện là đặc quyền căn bản nhất của người nghệ sĩ. Câu chuyện Tiến sĩ Nguyễn Đình Đăng giảng giải trên BBC hay cựu nhà báo Huy Đức ngán ngẫn "tường" trên Facebook rằng "quyết định cho an ninh điều tra quán cafe Cộng và việc áp dụng Nghị định 72 cho thấy, cho dù có ăn bò Kobe và xài I-phone, tư duy của những người cầm quyền vẫn không thoát ra khỏi vỏ bobo của thời bao cấp...", ấy là những bộc lộ đau đớn của người trí thức khi phải nhìn thấy một chánh sách độc tài văn hóa quái dị.