Thứ Ba, 3 tháng 9, 2013

Con Chanh và con Chả.


Xưa có hai người, một chị tên Chanh và một chị tên Chả làm bạn với nhau thật thân thiết.
Trời làm phải năm đói kém, nhà chị Chanh không có miếng ăn, phải đến vay nhà chị Chả ít tiền ít gạo.
Chị Chả cho tử tế. Sau đến kỳ hạn chị Chả đến đòi thì chị Chanh không chịu trả, như muốn quỵt nợ vậy. Chả tức mình định đi kiện, liền đến hỏi thầy Vạc.
Chẳng may lại gặp phải anh Vạc háu ăn. Kiện sự chưa ra sao, đã cứ đòi:
- Bạc ! Bạc ! Bạc !
Chả không chịu đưa tiền, thì thầy Vạc lại dọa rằng :
- Chạc ! Chạc ! Chạc !
Chả tức mình tìm đến thầy Vịt. Nhưng chưa đến cổng, đã thấy thầy Vịt đòi :
- Kẹp ! Kẹp ! Kẹp !
Và lúc vào tới nhà, thầy lại dọa :
- Ặp ! Ạp ! Ạp !
Chả thấy chuyện làm vậy, đành thôi không dám kiện nữa, rồi lại hòa với Chanh vậy.


Nhưng mỗi khi tức giận nhau, Chả lại đòi nợ mà kêu rằng :
- Trả ! Trả ! Trả !
Thì Chanh lại nói đay lại :
- Chanh ! Chanh ! Chanh !
* Về truyện này có nơi còn cho con Chanh  và con Chả là hai chị em cấm cung, không lấy được chồng, chết mà hóa ra.
Nên bây giờ thường đứng trên mặt nước, vừa lội vừa múa để có câu hát rằng :
"Chanh chanh ! Chả chả múa cho ả xem."
( Truyện cổ nước Nam )

1 nhận xét: