Thứ Bảy, 31 tháng 10, 2015

Ma nhà thờ.


Mỗi sáng nghe tiếng kéo cửa cái rẹt...ẹt, là biết ngay "đặc phái viên" ma nhà thờ xuất hiện.
Gọi "đặc phái viên" tự vì ma nhà thờ không xuất lộ mà tác động tâm linh đến zombie, xúi họ đi quấy rối "chánh trị chém gió" mấy đối tượng khổ chủ.
Khổ chủ khởi dự án mới, ban bệ hăng hái quyết tâm. Ngày khai trương, nhân công mới đưa cái cuốc cái xẻng, xà ben xà cạp ra, thời y như là nghe tiếng kéo cửa cái rẹt...ẹt.
Đặc phái viên thắng bộ vía, tay cầm Ai pát, túi đút Ai phôn, cổ tròng Máy ảnh, chăm chúi đến làm khách không mời, nghiêng ngó đứng ngồi, tự cho mình cái quyền muốn đến thì đến, muốn đi thì đi. Chém gió mênh mông suốt cả buổi.
Khổ chủ chướng tai gai mắt, tức ứa gan sôi ruột, muốn túm lấy "đặc phái viên" vô công rỗi nghề quẳng ra khỏi cửa. Nhưng mà khổ chủ phải kiềm chế không dám, vì lo sân si nổi lên phải tội "vi phạm nhơn quyền", tội "đàn áp tự do dân chủ".


Nhà nghiên cứu nói mấy ma nhà thờ vướng vòng tục lụy, làm người đau đớn, chết hóa ra ma, tụ tập ở nơi nhà thờ, không siêu sanh tịnh độ mà quyết ở lại trần gian gây rối.
Ma nhà thờ dùng cách phát sóng "Âm tà vô tuyến" đến vùng tối tăm vô ý thức trong não bộ những người yếu ớt nội tâm, tinh thần bạc nhược, quen thích vất va vật vạ lang thang lưởi thưởi nơi nầy nơi khác. Sóng âm thúc đẩy họ hành động theo ý muốn ma nhà thờ quậy mà không hề biết mình chỉ là những zombie tội nghiệp.
Phát lộ ra âm mưu thủ đoạn rồi, nhà nghiên cứu bèn bày mấy cách đối phó đơn giản:
- Các khổ chủ nên xây cất tường cao hào sâu chung quanh cơ ngơi của mình. Lấy một ổ khóa thật to bằng thép khóa chặt cổng, đặt một camera giám sát 24/24. Mỗi khi nghe tiếng rít...ít đẩy cổng, tiếng rung lắc khóa, tiếng kêu gào của đặc phái viên... thì cứ coi như không. Đặc phái viên ma nhà thờ phái tới, vì đó sẽ nản lòng, đi tìm chỗ khác quậy.
- Nuôi chó Bẹc giê Đức giữ cổng. Bọn zombie đặc phái viên vốn rất sợ chó dữ cắn, sẽ không còn dám lai vảng.
- Không may xảy ra sơ ý, đặc phái viên lẻn lọt được vô nhà. Khổ chủ không được tiếp xúc với họ, tìm lý do thích hợp, mưu trí dẫn đặc phái viên vòng vèo đi ra khỏi cổng, rồi nhanh chóng chốt khóa cửa lại...

Thứ Ba, 27 tháng 10, 2015

Đón ma quỷ đại hội.


Sử ký nước ta từ khi xuất hiện bác đảng là sử ký giao tranh đánh đấm không bao giờ ngừng nghỉ. Khi là nội chiến Bắc Nam chia cắt dữ dội. Khi thời loạn đả liên hoàn chống Tàu, dẹp Tây, dọn Nhật, đánh Mỹ, Chiêm Thành, Khờ Me, Nam Chiếu, Thực dân, Đế quốc, Phát xít, Quân phiệt, Thế lực thù địch, Phản động, Diễn biến hòa bình, Việt Tân, Việt gian, Việt quốc, Việt cách, Quốc dân đảng, Vì dân, Đại Việt, Ba sàm, Dân làm báo, Tin tức hằng ngày, Thông luận, Dân luận, Dân oan, Mạng phây xơ búc, Bơ lốc xịt pót...
Giao tranh chống đối nhiều quá, lâu quá, nên chi người ta cứ chết dần chất đống như rạ như rơm như rác. Người chết hóa ra ma. Chết nhiều ma nhiều, sản lượng ma quái lang thang lê lết từ Bắc vô Nam, từ núi xuống đồng bằng, từ đất liền ra hải đảo, cứ tăng cao lên không ngừng. Xứ nào ma quái hãy còn ít chớ xứ ta ma rất đông đúc, xen kẻ trà trộn chung cùng xã hội. Nhiều khi ta thấy người cứ tưởng là ma, thấy ma cứ tưởng là người.
Ma nhiều nên hàng năm các ma viên tổ chức Đại hội Ma đảng để khỏi dồn nén ứ đọng ma việc u uất, dẫn đến nguy cơ quản lý các ma không chặt chẽ, nảy sanh ma sự diễn biến hòa bình, bạo loạn ma lật đổ.
Đại hội Ma đảng tổ chức ngày 31 tháng Mười năm 2015 không phải ở tại các mồ mả nghĩa địa âm u hắc ám, mà diễn ra trên các đường phố quảng trường công viên nhà hát lớn các nơi chốn đông đúc, tụ tập ma sống lẫn chung ma chết.
Hàng triệu ma viên kéo nhau tới, cả bọn đi đứng, ngồi nằm, bay lượn, múa may nhảy nhót, run rẩy vật vã hú hét om sòm. Ma trưởng đảng đọc báo cáo chánh trị ầm ĩ, các ma viên thảo luận ở tổ, bầu Tổng bí thơ ma mới, rồi cả bọn ma lũ lượt kéo nhau đi mà ăn xin...


Thứ Hai, 26 tháng 10, 2015

Bại lộ.


Xuân Thu nhị kỳ, Quốc hội đảng thường lệ khai họp, toàn thể sắp một hàng dài thược, lòng thòng viếng xác ướp bác Hồ đương nằm chình ình trong cái mả ngay trước Hội trường.
Đảng đại biểu cùng kéo nhau đi một vòng quanh cái xác chết, hấp thụ âm khí vô cơ thể mỗi vị, sau đó mới đi về họp sức bàn việc nước.
Bước vô khai cuộc, Thủ tướng X lên bục phát biểu, ngài quắc mắt nhìn một vòng bao quát hết đảng biểu, xong mới chú mục sang sảng hùng hồn đọc vô vàm thành tích quá đẹp. "Ri đi pi" tăng sáu, bảy phần trăm. Thế nước ta đang ồ ạt xốc tới. Nhân dân ta đang rầm rộ giàu có. Quốc tế khâm phục, nhơn loại nghiêng mình trước "nền kinh tế thị trường VN định hướng XHCN"...
Chấm dứt bài đọc, tiếng vỗ tay rầm rập vang dội khán phòng. Các vị đảng biểu quá sức hưng phấn khởi, mặt nứt mũi nở ra mừng đấng Thủ tướng điều khiển đất nước quả nhiên quá sức tài giỏi, quá sức xuất sắc.


Mấy ngày sau, không hiểu vì sao cái "Ri đi pi" tăng trưởng tài ba của Thủ tướng bị ai đó "bật đèn xanh" cho truyền thông chính giới đem mổ xẻ, đưa tin ra cho người dân biết hết.
Bộ trưởng kế hoạch đầu tư Bùi Quang Vinh,"làm gì có cái gọi là nền kinh tế thị trường định hướng XHCN mà định hướng ?", đã nói ra cái sự thực thảm thiết "Ngân sách chỉ còn 45.000 tỷ đồng, không có tiền để chi tiêu", có nghĩa nhà nước CSVN đang thực sự lâm nguy túng quẩn chớ không giàu có như đồng chí X hiên ngang diễn văn chém gió.
Báo chí lề đảng vốn chuyên nịnh bợ ngài Thủ tướng, nhờ có "đèn xanh" cũng thử xoi xỉa vô cái tài điều hành: "Đại biểu quốc hội lo lắng mất cân đối thu chi ngân sách".
Chuyên gia kinh tế Nguyễn Đình Cung nói về cái trò lắc léo báo cáo thành tích."Ri đi pi" tăng tiến mà tiền không có" ."Tính GDP thường lấy giá cố định của năm 2010, chứ không phải theo giá hiện hành, nghĩa là tăng giá trị GDP nhưng tính theo giá hiện hành thì chưa chắc đã có. Như dầu mỏ chẳng hạn, giá đã giảm còn khoảng 50 USD/thùng, nhưng giá tính vẫn là giá cố định (khoảng 100 USD/thùng). Do đó, rõ ràng có phần do mục đích muốn có tăng trưởng mà đẩy khai khoáng tăng. Vì thế, nhiều khi nhìn thấy tăng trưởng nhưng thu ngân sách không có, vì không có tiền thực..."


Những dò rĩ chánh phủ VN sắp hết tiền làm cho truyền thông "thù địch" khoái trá mở tung cờ sướng. Quý vị nầy vội vã tin bài banh xé niềm đau của "cái nhóm lợi ích". BBC tin tức mai mĩa "Ngân sách VN hết tiền đúng kịch bản". SBTN tin tức rủa sả "Không bán được 3 tỷ USD trái phiếu ra quốc tế, ngân sách Việt Nam sẽ vỡ nợ là cái chắc chắn"...
Lời bàn luận.
Một gia đình không biết cách làm sao cho ra tiền, lại còn hoang phí tiêu pha bề bộn đủ thứ tào lao thiên địa tiền tan bạc nát, vỡ nợ vát mặt đi vay rồi bán nhà trả nợ. Sự ngu dốt của gia chủ đã khiến ông bà cha mẹ vợ chồng con cái trong cái nhà ấy lãnh đủ. Hết tiền rồi là vạn điều lo lắng. Sợ hãi, buồn rầu, tuyệt vọng, căng thẳng, gây gỗ, đánh chửi nhau bạo lực gia đình chia tay chồng vợ. Sự tan tành gia đình thê thảm do bởi hết tiền.
Một đất nước cái mả âm báo thủ tiêu sanh khí, dân chúng ngập ngụa ách tà quyền quái đản cầm chịch bởi những kẻ bất tài tham ô nhũng nhiễu. Họ chỉ biết lo cho gia đình con cái của họ. Họ chỉ biết bán tài nguyên, xây tượng đài, ra sức giữ gìn xác ướp. Họ chỉ biết vát mặt đi vay, đi xin quốc tế không hề biết nhục. Tương lai đất nước thế nào thực dễ đoán.

Thứ Năm, 22 tháng 10, 2015

Thơ sanh đôi.


An Nam văn nghệ lùm xùm Phan Huyền Thư thi sĩ ăn cắp thơ, in ấn vô "Thi phẩm Sẹo Độc Lập", nhận giải thưởng đệ nhứt danh giá thơ Hội văn nghệ Hà Nội.
Thi sĩ ăn cắp thơ xuất xứ con dòng cháu giống nghệ sĩ lớn, mẹ là văn công bộ đội, nghệ sĩ nhân dân Thanh Hoa, cha là Phan Lạc Hoa, nhạc sĩ anh hùng thiên tài bạc mệnh.
Nhiều "văn nghệ sĩ lớn thân hữu" lấy làm lo lắng "nữ sĩ ăn cắp" sẽ thân bại danh liệt, tìm cách bênh vực với mấy lý lẽ như sau.
1. Nghề ăn trộm thơ xứ ta vốn dĩ mấy vị văn bút cố cùng bất câu liêm sỉ, đói rách quá không rặn ra chữ, phải đi chôm thơ văn người khác, mạo danh mình hoặc đăng báo, hoặc xuất bản kiếm ít tiền mua gạo chống đói. Bậc thượng lưu trí thức tài ba văn thơ lai láng, danh vọng ăm ắp đâu có cần chi phải đạo thi kẻ khác làm chi cho xấu hổ. Vậy nên chắc gì "nữ sĩ Phan Huyền Thư" danh giá đạo thơ mà biết đâu kẻ vô danh tiểu tốt kia chôm thơ kiếm ăn còn "lật kèo" tố ngược...
2. Ở đời, sự này sự nọ giống nhau như in như tạc là sự thường. Người sanh đôi, hai đứa con lớn lên giống nhau in đúc, đến cha mẹ chúng còn lầm lộn đứa nọ ra đứa kia. Hàng hóa sanh đôi, hiệu Mỹ hàng Tàu sản xuất ra giống nhau y hệt, vạn người mua dễ chi phân biệt.
Thơ sanh đôi cũng không ngoài sự thường ấy. Thi hứng là thi hứng chung của thi sĩ chớ không phải của riêng ai. Người này viết câu thơ "Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển", thời người kia cũng có quyền viết câu thơ "Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển", chớ sao lại nói đạo nọ đạo kia được.
3. Thi sĩ đệ nhứt vĩ đại An Nam là vị cha già dân tộc HCM mà cũng còn mang tiếng đạo thơ. Thiên hạ nói bác đã chôm tập thơ "Ngục Trung Nhựt ký" của một tay hào kiệt China Quốc Dân đảng mất tích bên Tàu, bác đem về dú diếm trong rương, chờ thời cơ chín muồi mới đem ra khoe khoang với hầu cận đây là tập thơ của bác viết.


Hầu cận thấy cái bìa ghi năm 1932 - 1933, nghi ngờ bác chôm thơ Tàu, bèn hỏi nhỏ bác.
- "Kính thưa bác vô cùng vĩ đại. Nghe nói người ở tù năm 1942 - 1943, sao lại viết "Nhật ký trong tù" trước đó đến cả chục năm ạ ?".
Bác cười khà khà trả lời.
- "Các chú văn hóa mà còn ngu si lắm. Trong hoàn cảnh như thế, bác phải ghi ngoài bìa như thế cốt để ""đánh lạc hướng Thực dân Đế quốc ấy mà".
Lời giải thích của người quá sức xác đáng, có thể ngày nay đến cả công an và viện kiểm sát cũng chào thua. Thế là yên ngay cái chuyện bác chôm tập thơ tiếng Tàu.
4. Nhựt Bổn vừa xảy ra chuyện vị phi công VN sang đi Siêu thị, chôm hàng hóa dú trong áo choàng xong lén lút tẩu thoát. Không may cho "phi công VN anh hùng", máy soi chống trộm réo vang, mấy bảo vệ người Nhật bèn túm cổ vị "anh hùng ăn cắp" ấy lại.
Phi công xứ ta bèn bình tĩnh nói.
"Do tôi vội vã quá nên mua hàng đi ra khỏi mà quên trả tiền đó thôi. Tôi đâu ăn cắp ??? "
Bọn người Nhật nghe rồi phải chịu thua lý.
5. Vì vậy, trong trường hợp bị tố ăn cắp thơ như trên, thi sĩ Phan Huyền Thư có thể viết giải trình như vầy.
"Cách đây 21 năm, tôi đi uống cà phê sáng. Cà phê ngon quá, tôi bèn hứng tình thơ viết lên miếng giấy. Viết xong rồi tôi đem về vứt đâu đó không rõ. Bẳng đi 20 năm sau, tình cờ tôi nhặt được thơ ấy. Tôi bèn đem kèm theo với nhiều bài thơ khác để đem đi in.
Có thể người tố cáo tôi cách đây 15 năm, cũng đi uống cà phê sáng. Cà phê ngon quá, nguyên đơn cũng hứng tình thơ viết lên miếng giấy. Viết xong rồi vị ấy cũng dú trong nhà ba năm sau rồi cũng đem đi in.
Như vậy, thơ của tôi và thơ của nguyên đơn phải gọi là thơ đồng điệu, thơ trùng câu, thơ đồng chữ, thơ trùng ý nghĩa. Thuật ngữ văn chương hiện đại gọi hiện tượng đó là thơ sanh đôi, chớ như tôi đây có mà thèm vào chôm với chỉa..."


Thứ Hai, 19 tháng 10, 2015

Ghế di truyền.


Thời nay cái nghề sướng nhất là được làm quan trào CS. Làm quan cho chế độ này chỉ cần biết chữ quốc ngữ, hữu sự lẩm nhẩm đọc bài nhờ bọn thợ chữ viết thuê cho là được.
Cả đời làm quan sống lâu đài xa hoa đồ sộ, có siêu xe đổ xăng chùa đưa rước "đi họp mỗi ngày", được ăn uống ê hề đồ ngon vật lạ không phải tốn một xu chi trả, có vợ đẹp ân cần chăm chút, có cả đám chân dài mướt mát đeo bám hiến dâng, có quyền đưa gia đình du lịch quốc tế hoàn toàn miễn phí. Quan ngồi chơi xơi nước mà được tiền huê hồng bao tải đem gửi ngân hàng, thuê người máy đếm không xuể.
Làm quan sướng nên chi mới xảy chuyện bọn cán bộ đảng xông pha giành giật, đánh đạp nhau túi bụi cố quyết giành cho được cái ghế quan ngồi gay go quyết liệt. Có ghế là có chức, có chức là có quyền, có quyền là có tiền, có tiền là có sướng, sướng thân mình, sướng vợ con, sướng họ hàng, sướng cả mấy cô bồ nhí...


Thượng lên trên cái ghế rồi, cái miệng tức thì "ra sức yêu nước thương dân", "suốt đời cống hiến cho quốc dân đồng bào, cống hiến đến hơi thở cuối cùng" để cho cái thân thụ hưởng hằng hà sa số sướng.
Thèm thuồng cái ghế CS quan cao "cống hiến". Ghế ít người đông, có ghế nào là vô vàm kẻ xúm xít chen hất cố giành ngồi cho được. Quá đông tay vật lộn giành ghế, không ai nhường ai, gay cấn quá. Nên chăng "ta" thỏa hiệp khéo léo như vầy.
1. Đấu thầu mấy cái ghế quan đảng.
Mỗi ghế tùy theo vị thứ tổ trưởng, xã trưởng, huyện trưởng, thành phố trưởng, tỉnh trưởng, thứ trưởng, bộ trưởng, tứ trụ trưởng, khởi điểm từ 2 triệu, 20 triệu, 200 triệu, 2.000 triệu, 20.000 triệu, v.v... theo đó mà đấu thầu, đấu được vô ngồi.
Nghe đồn kẻ nọ bỏ ra 200 triệu cho "mấy ông trên" mua được cái ghế ấm áp "công chức biên chế". Hai trăm triệu tưởng to tát té ra mới 2 năm "cống hiến", "công chức biên chế" vừa lấy lại được vốn, vừa kiếm chác thêm 2.000 triệu, quả nhiên một vốn mười lời.
2. Di truyền mấy cái ghế quan đảng cho con cháu mình ruột thịt.
Được ngồi ghế quan đảng lượm tiền thuế dân khỏe re, bây giờ già rồi cực sự đã phải buông nhả cái ghế ra. Không trao cho con cháu mình nó ngồi, ngu chi cho thiên hạ chúng nó giật lấy ngồi lên mà hưởng quá tiếc.
Chiêu bài "trẻ hóa đội ngũ cán bộ", "cơ cấu cán bộ chiến lược nguồn". Bỏ ra dăm đồng bạc cho đám bút nô hè nhau vung bút, khen con cháu mình là "thần đồng chánh trị", "tuổi trẻ tài cao", "học trường lớp này nọ bên Anh bên Mỹ", "con tôi còn trẻ mà nó vô cùng giỏi", "cậu ấm tự thân phấn đấu mới phát lộ tài năng chớ không phải may có bố bồng cho ngồi lên ghế đâu ạ". Kết quả không ngoài dự đoán, 100 % đảng địa phương nhứt trí đồng thuận lên tới 101% phiếu bầu chọn cậu ấm quý cho chểnh chệ hợp pháp ngồi lên cái ghế di truyền.

Thứ Năm, 15 tháng 10, 2015

Tôm cá kết bạn.


Xưa con tôm nghe thấy con cá có tài, bèn tìm đến kết bạn với cá. Hai con đi lại với nhau rất thân mật, thường trò chuyện, chè chén với nhau luôn.
Một hôm, tôm cá ngồi uống rượu, nhơn lúc say sưa, tôm phỉnh cá mãi, rồi lại hát câu rằng:
"Đôi ta mà gặp nhau đây,
Khác nào Dương Lễ gặp Lưu Bình ngày xưa"
Tôm lấy làm đắc chí. Cá cũng được vui lòng.
Kịp đến kỳ Trời mở khoa thi, tôm thấy các loài cá rủ nhau đi thi, cũng tấp tểnh muốn đi thi.
Nhưng tôm tự biết mình sức kém, bèn nói với cá tìm đường giúp hộ.
Cá thông mưu với tôm, bảo tôm rằng:
- Được rồi, hễ khi nào tôi nhảy lên, thì anh cứ ngậm chặt lấy đuôi tôi, là tự khắc anh cũng lên được.
Lúc vào thi, tôm quả nhiên làm theo như lời cá dặn. Nhưng chẳng may, Trời xét ra, biết là gian dảo, đạp cho tôm một cái ngã tự trên xuống, còng cả lưng lại.
Chỉ một mình cá được liệt vào hàng đồ và hóa Rồng mà thôi.


Tôm đành phận trở về chốn cũ, tiếc rằng mất một người bạn quý.
Nhưng người bạn ấy, vẫn nhớ nghĩa cũ tình xưa, một hôm, hạ mình xuống nhà tôm chơi.
Mấy khi, được Rồng đến nhà, tôm lấy làm hân hạnh mừng rỡ, làm thơ tán Rồng rằng:
"Cửa Vũ môn ba lần cá nhảy,
Giữa đất bằng một tiếng sấm ran".
Tôm, Rồng rượu chè vui thú, một chốc hứng thơ, tôm lại ngâm một bài rằng:
"Rồng một bến, mà tôm một bến,
Phen này tôm mới thấy rồng đến,
Chân gà, chân vịt bước vào nhà,
Mặt ác, mặt diều ngồi nói chuyên".
Tôm lấy làm thú vị, ngâm đi ngâm lại, rồi vểnh râu bảo Rồng họa lại.
Rồng nhún nhường, nói:
- Tôi độ này bận làm mưa làm gió, không còn lúc nào rảnh mà nghiền ngẫm văn chương nữa. Xin anh thứ cho.


Tôm không nghe, cứ thúc Rồng phải họa.
Bất đắc dĩ, Rồng mới họa rằng:
"Rồng ở vực sâu, tôm ở bến,
Rồng tôm nghĩa cũ, Rồng mới đến,
Danh danh, lợi lợi kệ ai mua,
Phó mặc, Rồng tôm ta cứ chuyện".
Họa xong, Rồng xin cáo từ.
Tôm lấy làm đắc chí, còn cứ một mình cong lưng, vểnh râu lên mà nói:
- Xin bác hãy lưu lại: "Mấy khi Rồng đến nhà tôm. Mấy khi Rồng đến nhà tôm..."
Câu nầy sau đã thành câu tục ngữ.
(Truyện cổ nước Nam)

Chủ Nhật, 11 tháng 10, 2015

Tu tại gia.


"Tu" tiếng Việt nghĩa là hành động thay đổi, sửa chữa bản thân đường hoàng hơn trước.
Đi tu là sự đương sống yên ổn ở nhà, tự dưng thích thú muốn làm ông thầy chùa, bèn cầu xin cha mẹ cho được vô chùa cạo đầu mặc áo tràng học chữ Nho, kinh kệ tụng niệm.
Tu chùa thời cực lắm. Ba giờ sáng trời còn tối thui lạnh lẽo đã thức dậy đánh chuông một trăm linh tám tiếng. Trời tờ mờ xong chuông đánh là cầm chổi đi quét sân "thần tăng tảo địa", rồi vô lau chùi bàn thờ, thổi bát nhang, chưng dầu đèn, đơm bông chuối... Xong xả mới được điểm tâm chén cháo trắng với cục đường đen.
Đời đi tu, từ điệu lên chú, từ chú lên thầy, từ thầy lên ôn, từ ôn lên cố là một quá trình dài dòng gian nan đường đạo, tu và tự tu ngày đêm không phút giây ngừng nghỉ.
Suốt ngày tu bận rộn cúng bái, tụng kinh niệm Phật, đi học trường Bồ Đề cao tăng giảng giải, về còn mót củi trồng rau, chăm chút giò lan chậu cảnh bể cá, còn chuẩn bị tới nhà bổn đạo cúng đám tang niệm đám giỗ, cầu siêu trai đàn chẩn tế. Đêm về cầm cây bút lông mài mực xạ chấm phết chữ Hán cổ, miệng lâm râm đọc kinh cho đúng giai điệu vần tán tụng.
Cơm trưa, cơm chiều nhà tăng thì quá thanh đạm. Chén cơm chan chút xì dầu tương chao rau muống. Họa hoằn có lát đậu phụ, miếng dưa leo chấm muối. Ăn uống thiếu chất bổ dưỡng nên quý sư đa phần xanh xao da bợt nhợt, ra đường thấy có thầy tưởng chừng gió nhẹ hơi thổi cũng bay...


Tu chùa khổ nên chi nhiều người muốn tu bèn chọn đường "bán thế xuất gia", tu ở nhà theo Phật thay vì phải đi đến tu chùa dù sau nầy có lên làm ngài Hòa thượng.
Bán thế xuất gia theo giáo luật được lấy vợ đẻ con, được bia rượu các loại, được ăn thịt cá tôm cua gà vịt chớ không nhứt thiết trai trường rau tương tịnh nhục. Người tu tại gia phải sắm sanh một cái bàn thờ Phật có tượng đồng chuông mỏ kinh kệ hẳn hoi. Quan trọng nhứt vị tu ở nhà là phải biết chữ Nho để viết công văn sớ giấy, biết tụng kinh niệm Phật bài bản, biết đi cúng tụng tang lễ đám tiệc v.v...
Hằng ngày, người tu bán thế dậy sớm nấu nước sôi rót bình trà cúng Phật rồi mặc áo tràng vào tùy tụng ngũ kinh Tịnh Độ, kinh Pháp Hoa, kinh Bát nhã ba la mật, kinh Phẩm Phổ môn, kinh Từ bi tam muội Thủy sám pháp...
Sóc vọng thị nguyệt nấu xôi chè chưng bánh trái hoa tươi, bày biện lễ cúng kính đức Phật cho hoành tráng hơn bọn bổn đạo lân lý xóm phường.
Khi có người mời đi cúng, vị bán thế xuất gia bèn vui vẻ nhận lời, rồi còn đi rủ thêm vài đồng nghiệp tu tại gia khác đến giúp gia chủ bày lễ tụng niệm. Hết xôi rồi việc mới được nhận phong bì tiền công đức hậu hĩnh trọng thị cúng dường.
Tu tại gia - bán thế xuất gia, là một hình thức tu tập rất hay của Phật tử hiện nay, phát triển rất thạnh hành đông đúc, đáp ứng nhu cầu tu tự nội thân, lại còn giúp được cho người ta cúng bái tụng niệm ở chốn đám tiệc tang giỗ. Vì vậy, thiên hạ đánh giá rất cao các vị bán thế xuất gia, thường gọi quý vị nầy là mấy ông thầy tu "Cư sĩ".


Thứ Sáu, 9 tháng 10, 2015

Điện Kremli có nên cắt cụt ngọn ?


Thiên hạ bên Nga chắc đương chào xáo xứ mình liệu nên bắt chước "đối tác chiến lược VN", ra tay cắt cụt cái ngọn điện Cẩm Linh hay không.
Nguyên xưa ông Lê Nin bất mãn vua Nga, bèn kích động dân chúng nổi dậy khởi nghĩa. Nhờ võ khí tiền bạc từ nước Đức dú diếm hỗ trợ, Nin cướp được chánh quyền, bắt hết hoàng gia Nga đem xử bắn rồi lên ngôi chúa tể, tự xưng là "Đệ nhứt Lãnh tụ Tối cao vĩ đại của Nhơn dân lao động Thế giới".
Quyền lực có trong tay, Nin thỏa sức bắn giết, sát hại, đày đọa người Nga chống đối, bắt vô số đem giam ở chốn lao tù Tây bá lợi á quanh năm băng tuyết.
Thiên bất dung gian, Nin ăn chơi trụy lạc bất kể ngày đêm, nên mắc phải bệnh lậu tiêm la mà chết. Đàn em của Nin quyết định mổ xác trưởng đảng đại ca ra, cắt bỏ nội tạng, moi óc móc não rồi đem ướp trong cái hòm thủy tinh.
Bọn chúng hạ lệnh dân Nga đóng góp tiền của, xây một cái mả đá to bên ngoài tường rào chánh điện, đối mặt ra quảng trường Đỏ cho dân Nga dễ dàng tới coi xác ướp.
Mấy chục niên kế tiếp, dân Nga la tư lãnh đủ thê thảm bởi đám cuồng đảng điên loạn ấy. Và phải gần trăm năm mới có ngài Boris Yeltsin ra tay dẹp cái họa đảng cuồng.


Tổng thống Borís Yeltsin nắm chánh quyền rồi, ban sắc lệnh đặt băng đảng Lê Nin ra khỏi vòng pháp luật, sai kéo cái xác ướp hắn đem đi đốt bỏ cho khỏi ô uế, tháo bỏ luôn cái mả đá u minh, trả lại không gian xanh thông thoáng quảng trường thủ đô đẹp đẽ.
Tuy nhiên, tàn dư dây mơ rẻ má fan cuồng Nin sau gần thế kỷ nay đà sanh sôi nảy nở quá sức đông. Chúng tuyên bố, nếu đụng tới mả xác "ông tổ đảng" thời sẽ đồng loạt cảm tử phát động phong trào ly khai nội chiến...
Thương dân Nga la tư đã chịu đau khổ quá nhiều rồi, ngài Borís Yeltsin bèn cũng tạm hoãn triển khai chi lệnh, tránh cho đất nước thêm một lần chinh chiến binh đao.
Kế vị ngài quả không ngờ xuất hiện một V. Putin siêu đẳng gian hùng. Y biết lợi dụng vỗ về bọn fan cuồng CS làm hậu thuẩn để nắm chức Tổng thống một mình cai trị mãi mãi.
Kết quả Putin sung sướng nắm lấy quyền cai trị nước Nga đã hơn 15 năm nay. Y úp mở chỉ khi nào y chết mới nhả cái ghế Tổng thống ra cho tên đàn em của y kế tự...
Lại nói bọn fan cuồng Lê Nin CS được Putin o bế thành ra dương dương tự đắc lắm. Chúng có liên lạc mật thiết đám fan cuồng Hồ ở bên An Nam. Hai bên thường xuyên giao lưu thăm hỏi, đàm đạo nọ nầy nưng niu xác ướp.
Nhơn sự bên An Nam ra đảng lệnh cắt cụt ngọn khu lầu 8B Lê Trực cái tội xây cao hơn mả Bác, mới sanh chuyện ra cho dân chúng Nga la tư phải ngồi đứng không yên. Họ lo sợ đám fan cuồng Nga biết đâu "nghị quyết", đòi Putin cắt cụt ngọn điện Cẩm Linh dám cao hơn mả đá "ông tổ đảng" của chúng thì khốn...


Thứ Ba, 6 tháng 10, 2015

Cách giải cứu khu nhà lầu 8 B Lê Trực.


Nhà lầu 8 B Lê Trực xây dựng xong rồi đem căn hộ bán giá cực khủng. Người ta bèn mới phát hiện ra nó là cao hơn hầm mộ chứa xác ướp lão gia HCM !
Toàn ban lãnh đạo đảng CSVN cho đến dân chúng anh hùng đánh thắng tan xác hai đế quốc to Pháp, Mỹ. Khắp nơi đất nước, từ Mục Nam Quan đến mũi Cà Mâu - 90 triệu người đảng, người dân - thảy đều gầm rú thét lên giận dữ.
"Dám xây nhà lầu cao hơn lăng của Bác ư ? Cả gan ngồi trên cao dòm ngó xác ướp Bác Hồ ư ? Bổ thuổng ! Bổ thuổng chúng nó ! Chôn sống ! Chôn sống chúng nó !"...
Phát súng lệnh khai cuộc nả vô đầu bọn làm lầu là công an Nguyễn Văn Gió. Chính vị là người đầu tiên thấy sự cố mạo phạm mả Bác nên bèn tung lên một bài báo mạng rúng động tim gan phèo phổi lòng người trong nước, lòng dân hải ngoại.
Phụ họa bức xúc, già Võ Mẹo, nguyên nguyên đủ thứ chức, tuổi cao sức yếu run rẩy "a dây mơ" rồi vẫn uất ức, thều thào đòi truy cứu trách nhiệm hình sự cái lầu.
"Chiểu theo hiến pháp, luật pháp. Chiểu theo tâm tư tình cảm toàn đảng toàn dân. Sự làm cái lầu cao hơn mả Bác là vi phạm hiến pháp, vi phạm pháp luật, đụng chạm tới tình cảm toàn dân tộc..."
Đánh hơi thấy mùi kiếm chác, "đồng chí Sâu Chúa" bèn nhanh nhẩu điều động công sai tới thanh sát sai phạm, hạ lệnh cắt cụt ngọn lầu cho ngang bằng với mả bác Hồ.


Kiến trúc sư, đại chuyên gia quy hoạch đô thị tu nghiệp bên Ý về, quá sức giỏi nên không xin được việc làm tại VN, ngài rổi hơi nghiên cứu mả Bác, mới đóng góp ý kiến như sau.
- Chánh trị cao hơn nhà dân. Mả bác Hồ là mả lãnh tụ, mả lãnh tụ có tính chánh trị, suy ra, phải đập cho nát hoặc cắt cụt ngọn nhà lầu 8 B Lê Trực là việc làm hoàn toàn đúng đắn, hợp với ý đảng lòng dân tộc ta.
- Mả bác Hồ cao 21,6 mét, khi xây bắt chước nguyên xi mả chứa xác ướp Lê Nin Nga Sô, Mao Trạch Đông Trung Cộng. Vì thế, mả Bác vừa thấp thoải, vừa không tính dân tộc, vừa lai căng, nhập khẩu mồ mả ngoại quốc.
- Nhà lầu 8 B Lê Trực xây rồi, bán hết sạch các căn hộ cho dân rồi. Nay đập bỏ cũng uổng, tốn của phí công, hoàn cảnh nước ta đang hạng đói nghèo, lãng phí quá. Bác Hồ khi sống nói thắng Mỹ xong xây lại đất nước hơn mười ngày nay. Mả bác Hồ xây hồi chiến tranh, nay thắng giặc Mỹ rồi, nhớ ơn Bác sao không làm lại cái mả Bác cao to gấp 10 để thể hiện công ơn đa tạ bác ?
- Vì vậy, đề nghị đảng nhà nước ta để yên khu nhà lầu 8 B Lê Trực. Tập trung vật chất, lực lượng toàn đảng toàn dân làm lại cái mả Bác to cao gấp 10 lần hiện nay. Khi ấy mả Bác sẽ cao 216 mét, cao nhứt Hà Nội. Biết kịch trần chánh xác, dân sẽ hết phạm luật xây cất.
- Nếu sợ ngân sách "đầu tư công" hạn hẹp, nên chăng phát động phong trào "Toàn dân đóng góp xây lại mả bác Hồ". Từ trung ương cho tới địa phương, "ta" huy động tổ trưởng tổ phó, liên gia trưởng liên gia phó, sáng tối chiều bưng cái thùng dán mấy chữ "Thùng quyên góp tiền ủng hộ xây dựng lại mả bác Hồ" rồi đi từng ngõ vào từng nhà yêu cầu dân chúng đóng góp... Với tấm lòng yêu Bác rầm rộ chắc chắn số tiền quyên thu sẽ dư dả, đảng lấy đó mà xây lại mả Bác nhứt định sẽ thành công.


Chủ Nhật, 4 tháng 10, 2015

Nghe nhạc lính ngày xưa Duy Khánh hát.


Ca sĩ Duy Khánh người quê Quảng Trị mất đã lâu rồi mà giọng ca bất hủ ấy cứ vẫn đông đảo người ta hâm mộ. Nhạc bản làm nên tên tuổi Duy Khánh thì luôn chủ đề lính tráng VNCH rạt rào xúc cảm.
Điều lạ. Ca sĩ hát hay sướng tai nghe đã, khán thính giả chỉ có biết hâm mộ ca sĩ chớ không hề để ý tới tác giả bài hát - người mang nặng đẻ đau ra từng ca từ nốt nhạc.
Bản "Sương trắng miền quê ngoại" là của nhạc sĩ Đinh Miên Vũ quê ở Thừa Thiên. Ông là lính Sư đoàn 1 Bộ Binh, giải ngũ về dạy học tại trường Gia Hội, Huế. Sau năm 1975, ông bị bắt ở tù 6 năm trại cải tạo Bình Điền rồi vượt biên qua Mỹ sanh sống.
Nhạc sĩ Trần Nhật Ngân thời quê Thanh Hóa, di cư vào Nam, sáng tác nhiều bài về lính rất hay có tiếng. Ông làm việc ở Nha Tâm lý chiến Quân lực VNCH. Sau 1975 bị bắt đi cải tạo, bị cấm tuyệt đối mọi hoạt động sáng tác nhạc, ông vượt biên qua đường Thái Lan năm 1982, đến 1984 mới đến được Mỹ định cư.
Trong những sáng tác của Nhật Ngân, ca sĩ Duy Khánh thể hiện thành công khá nhiều bản như Xuân này con không về, Qua cơn mê, Một mai giả từ vũ khí, Mùa xuân của mẹ, Thư xuân trên rừng cao, Tâm sự người hát bài quê hương...


Hai nhạc bản Mưa trên phố Huế, Tình đời là của nhạc sĩ Minh Kỳ, người Huế gốc Hoàng phái, cháu đời thứ 5 của vua Minh Mạng. Ông tên thật là Nguyễn Phước Minh Kỳ, sanh ra ở thành phố Nha Trang rồi vào sống ở Sài Gòn, làm Đại úy Cảnh sát Quốc gia VNCH.
Năm 1975, Minh Kỳ bị bắt giam tại trại cải tạo Biên Hòa, chỉ sau 3 tháng sau, ông bị cai ngục VC lập mưu, sai tù hình sự ném lựu đạn vào giết chết người nhạc sĩ khi ông còn đang bưng chén cơm tù ăn trưa chưa kịp nuốt.
Nhạc sĩ tài ba Trúc Phương (tên thật là Nguyễn Thiện Lộc), một chuyên gia nhạc buồn sáng tác rất nhiều bài hát về đời lính VNCH thì trên cả tuyệt vời. Kẻ ở miền xa, Trên bốn vùng chiến thuật, Người nhập cuộc, Người xa về thành phố, Bông cỏ may, Đêm trên vùng đất lạ, Tàu đêm năm cũ, Con đường mang tên em, Chuyện chúng mình...
Ông là người tỉnh Trà Vinh, làm việc ở Ty Thông tin Chiêu hồi Vĩnh Bình, bỏ lên Sài Gòn theo nghiệp dạy, sáng tác nhạc. Sau năm 1975, ông vượt biên cả thảy 3 lần, nhưng đều thất bại, bị bắt ở tù, nhà cửa bị tịch thu hết, vợ con rời bỏ bỏ ông ly tán. Ra khỏi tù, ông sống lây lất, vất vưởng đói khát thậm tệ.
Năm 1995, ông bị viêm phổi rồi do không có tiền điều trị, phải biến chứng mà chết. Gia tài còn lại của người nhạc sĩ tài ba là một đôi dép tổ ong đã đứt quai !