Thứ Hai, 19 tháng 10, 2015

Ghế di truyền.


Thời nay cái nghề sướng nhất là được làm quan trào CS. Làm quan cho chế độ này chỉ cần biết chữ quốc ngữ, hữu sự lẩm nhẩm đọc bài nhờ bọn thợ chữ viết thuê cho là được.
Cả đời làm quan sống lâu đài xa hoa đồ sộ, có siêu xe đổ xăng chùa đưa rước "đi họp mỗi ngày", được ăn uống ê hề đồ ngon vật lạ không phải tốn một xu chi trả, có vợ đẹp ân cần chăm chút, có cả đám chân dài mướt mát đeo bám hiến dâng, có quyền đưa gia đình du lịch quốc tế hoàn toàn miễn phí. Quan ngồi chơi xơi nước mà được tiền huê hồng bao tải đem gửi ngân hàng, thuê người máy đếm không xuể.
Làm quan sướng nên chi mới xảy chuyện bọn cán bộ đảng xông pha giành giật, đánh đạp nhau túi bụi cố quyết giành cho được cái ghế quan ngồi gay go quyết liệt. Có ghế là có chức, có chức là có quyền, có quyền là có tiền, có tiền là có sướng, sướng thân mình, sướng vợ con, sướng họ hàng, sướng cả mấy cô bồ nhí...


Thượng lên trên cái ghế rồi, cái miệng tức thì "ra sức yêu nước thương dân", "suốt đời cống hiến cho quốc dân đồng bào, cống hiến đến hơi thở cuối cùng" để cho cái thân thụ hưởng hằng hà sa số sướng.
Thèm thuồng cái ghế CS quan cao "cống hiến". Ghế ít người đông, có ghế nào là vô vàm kẻ xúm xít chen hất cố giành ngồi cho được. Quá đông tay vật lộn giành ghế, không ai nhường ai, gay cấn quá. Nên chăng "ta" thỏa hiệp khéo léo như vầy.
1. Đấu thầu mấy cái ghế quan đảng.
Mỗi ghế tùy theo vị thứ tổ trưởng, xã trưởng, huyện trưởng, thành phố trưởng, tỉnh trưởng, thứ trưởng, bộ trưởng, tứ trụ trưởng, khởi điểm từ 2 triệu, 20 triệu, 200 triệu, 2.000 triệu, 20.000 triệu, v.v... theo đó mà đấu thầu, đấu được vô ngồi.
Nghe đồn kẻ nọ bỏ ra 200 triệu cho "mấy ông trên" mua được cái ghế ấm áp "công chức biên chế". Hai trăm triệu tưởng to tát té ra mới 2 năm "cống hiến", "công chức biên chế" vừa lấy lại được vốn, vừa kiếm chác thêm 2.000 triệu, quả nhiên một vốn mười lời.
2. Di truyền mấy cái ghế quan đảng cho con cháu mình ruột thịt.
Được ngồi ghế quan đảng lượm tiền thuế dân khỏe re, bây giờ già rồi cực sự đã phải buông nhả cái ghế ra. Không trao cho con cháu mình nó ngồi, ngu chi cho thiên hạ chúng nó giật lấy ngồi lên mà hưởng quá tiếc.
Chiêu bài "trẻ hóa đội ngũ cán bộ", "cơ cấu cán bộ chiến lược nguồn". Bỏ ra dăm đồng bạc cho đám bút nô hè nhau vung bút, khen con cháu mình là "thần đồng chánh trị", "tuổi trẻ tài cao", "học trường lớp này nọ bên Anh bên Mỹ", "con tôi còn trẻ mà nó vô cùng giỏi", "cậu ấm tự thân phấn đấu mới phát lộ tài năng chớ không phải may có bố bồng cho ngồi lên ghế đâu ạ". Kết quả không ngoài dự đoán, 100 % đảng địa phương nhứt trí đồng thuận lên tới 101% phiếu bầu chọn cậu ấm quý cho chểnh chệ hợp pháp ngồi lên cái ghế di truyền.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét