Thứ Bảy, 30 tháng 7, 2016

Bày mưu tính kế.


Tín Đức thư xã, coi truyện Tàu của Tô Chẩn dịch thấy mấy cuốn Vạn Huê Lầu, Ngũ Hổ Bình Tây, Ngũ Hổ Bình Nam... thiệt hấp dẫn nhờ vô hai gian thần Bàng Hồng, Tôn Tú.
Bàng Hồng có hai con gái, một được vua Tống Nhơn Tông sủng ái đưa về cung là Bàng Quý Phi, một lấy thanh niên Tôn Tú, con của viên quan vận lương chức nhỏ. Nhờ có Bàng Quý Phi, Bàng quốc trượng được vua ban chức Thái sư, anh em cột chèo Tôn Tú cũng được vua cho làm Binh bộ Thượng thơ, nắm quyền quân sự cai quản.
Trào đình vua Tống Nhơn Tông bên Tàu hồi ấy cũng y chang trào CS hiện nay An Nam ta vậy. Bên ngoài chế độ tỏ vẻ ta đây cực thạnh nhưng thực ra bên trong đã thối nát tận cùng xương cốt. Cả một hệ thống quan lại vô dụng, bất tài, chỉ biết nịnh bợ nhà vua, ức hiếp thiên hạ, tham nhũng quốc khố. Quân đội dĩ hòa vi quý lâu ngày tránh né chiến tranh thành ra tướng nhát gan, quân hèn hạ, nguy cơ Tống China mất nước vào tay người Kim, người Tây Liêu, Mông Cổ đã hết sức cận kề.


Nhị vị trung thần hiếm hoi gồm Khai Phong phủ doãn Bao Chẩn cùng Nguyên soái Địch Thanh đều là đích ngắm xử lý triệt bỏ của Bàng thái sư, Tôn binh bộ.
Bàng thái sư trí óc gian hùng, tham vàng tham bạc, cả đời chỉ thích thú công việc hãm hại người khác, có lý tưởng mãi quốc cầu vinh, thù ghét Bao Chẩn một cách đặc biệt.
Tôn binh bộ thời ôm mối thù cha bị bố của Địch Thanh giết, thề nguyện tìm cách trả thù dòng họ Địch đời đời kiếp kiếp.
Bàng Hồng, Tôn Tú trở nên nhạc phụ hiền tế thời cùng hội cùng thuyền, tâm đắc gian manh, chung tư tưởng bán nước. Sau mỗi cuộc bãi chầu là cả hai đến tư dinh của nhau bày mưu tính kế nhằm hãm hại Địch Thanh...
Lời bàn luận
Than ôi ! Xem chuyện Tàu xưa nghĩ ngợi chuyện nay. Lâu ngày rồi thấy "quân giải phóng nhân dân Trung Quốc" PLA đã không ra tay chinh phạt tứ xứ, Tập hoàng đế bèn lấy làm lo quân Tàu sẽ mai một, nước Tàu sẽ hèn hạ yếu đuối, đã mật lệnh toàn quân đợt này ra tay "bình Nam chiếm Hải". Bọn gian thần An Nam mãi quốc cầu vinh nhờ Tàu nuôi dưỡng mà đắc thế đang ngày đêm bày mưu tính kế phối hợp chuyện "sáp nhập".




Thứ Tư, 27 tháng 7, 2016

Tướng Trần Đại Quang tái đắc cử Chủ tịch Nước.


Trong mấy ngày qua, An Nam ta "háo hức" theo dõi màn hình Tivi coi cho biết ai sẽ ngồi ngôi tứ trụ chỉ huy dân chúng tiến mau tiến lẹ lên Chủ nghĩa Xã hội, sánh vai với các nước bầu bạn Venezuela, Bắc Triều Tiên, Cu Ba vô sản giai cấp.
Tin giờ phút chót, Quốc hội đảng cử đã bầu ứng viên duy nhứt bà Nguyễn Thị Kim Ngân, đương chức chủ tịch Quốc hội lên làm chủ tịch Quốc Hội.
Bà Nguyễn Thị Kim Ngân bèn đắc cử vẻ vang, tuyên thệ nhậm chức rồi đề cử đương kim Chủ tịch nước, đại tướng công an, giáo sư, tiến sĩ, anh hùng dân tộc Trần Đại Quang làm ứng cử viên duy nhứt giữ chức Chủ tịch Nước.
Ông Trần Đại Quang lập tức cũng đắc cử vẻ vang, tuyên thệ nhậm chức rồi đề cử đương kim Thủ tướng chánh phủ, cao cấp lý luận chánh trị Nguyễn Xuân Phúc làm ứng viên duy nhứt giữ chức Thủ tướng chánh phủ...
Ông Nguyễn Xuân Phúc cũng vẻ vang đắc cử, tuyên thệ nhậm chức rồi nhanh nhẩu đọc một bài đọc hứa hẹn điều nầy điều khác, ai nấy đều lấy làm hân hoan lắm.
 Tứ trụ tài ba khóa 14 nói trên thấy ông Trần Đại Quang nổi lên là bực nhứt.


Ông Trần Đại Quang sanh ngày 12 tháng 10 năm 1950 ở xã Quang Thiện, huyện Kim Sơn, tỉnh Ninh Bình trong một gia đình buôn bán sùng bái bác đảng với bốn người con trai Vinh, Quang, Sáng, Tỏ và hai con gái tôi không biết tên.
Ông và bào đệ út Trần Quốc Tỏ tham gia ngành công an, thăng tiến lên chức ồ ạt, học hàm học vị "đụng trần trí thức" làm nhiều người phải thèm thuồng khao khát.
Ông Quang có học vị Giáo sư, Tiến sĩ, mang quân hàm Đại tướng Công an, đã đang giữ chức Chủ tịch nước. Câu nổi tiếng của ông Quang đã khiến đảng CS rất thích thú rồi trọng dụng "Công an là thanh bảo kiếm bảo vệ Đảng, luôn vững vàng trước mọi sự tấn công của các thế lực thù địch."
Bào đệ Tỏ thì có học vị Phó giáo sư, Tiến sĩ, mang quân hàm Thiếu tướng Công an, đang giữ chức Bí thơ tỉnh ủy Thái Nguyên. Theo các cán bộ cuồng đảng cuồng bác, ông Tỏ cũng là một nhơn tài cao cấp, có thể lên giữ chức Chủ tịch nước khi ông anh về hưu.
Nhơn dịp coi ông Quang tuyên thệ, xin mượn lời "Dân Luận"để chào mừng ông.
"Nhiệt liệt chào mừng Đại tướng, Tiến sĩ, Giáo sư, Chủ tịch nước Trần Đại Quang trong vòng 3 tháng đã tuyên thệ thành công lần thứ hai lập thành tích chào mừng nền dân chủ nước nhà ngày càng ổn định vững chắc !"

Thứ Sáu, 22 tháng 7, 2016

Đi xe đò.


Hồi xưa đi học đi bộ rạc cẳng, khi có năm đồng ba trự bèn vui lắm đón đi xe đò.
Xe đò xưa như xe buýt nay mà chật hơn nhỏ hơn với mấy cửa mở trống hoát cho thông hơi thông gió. Bác tài ngồi vô lăng cửa trước, ét xe ngồi kê đít cánh cửa sau. Khách đi xe đò đón xe đứng ven đường vẩy vẩy. Chiếc xe đò bèn trờ tới, chầm chậm dừng lại để khách trèo lên xe kiếm ghế trống mà ngồi. Buổi nào xe đò đông khách không còn chỗ ghế ngồi, phải lấy tay mà vịn mấy khung sắt trần xe đứng mỏi cả cẳng.
Cái cảm giác đi xe đò thời phải nói thiệt là sướng. Xe đò chạy mau chạy lẹ vụt vụt, ngồi trên xe ngắm mấy bộ hành gồng gánh hay đạp xe đạp dưới đường tụt lại xa dần quả thú vị.
Xe đò không máy điều hòa, cửa mở nên phía ghế ngồi nào hứng ánh nắng rát xế trưa mặt trời, đành phải lấy quạt lấy nón che mặt che người cho khỏi nắng hanh thiêu đốt.
Khách đi xe nào đến nơi rồi bèn đập cửa thình thình "cho xuống", "cho xuống"...
Năm mười phút đi xe đò nội đô tới bến, mọi hành khách trả tiền xe đò rồi tùy nghi di tản.
Ngày nay, xe cộ nhiều chật cả đường. Xe nhà, xe khách, xe taxi, xe 12 chỗ, xe siêu Cường đô la, xe giường nằm, xe phô diễn, xe êm ru, xe mát dượi, xe quan tài di động, xe lãnh đạo... tiện nghi nghìn lần hơn hồi trước. Tuy nhiên, đi xe hơi nay lại cứ nhớ mấy thủa chật chội xưa chen chúc xe lam, xe đò.




Thứ Tư, 20 tháng 7, 2016

Nghe lời Phật dạy.


Sách "Lục thập lục điều kinh điển Thiền ngữ" của nhà Phật đọc rất là hay.
Sách chỉ gồm có 66 câu chia 6 phần. Mỗi phần 11 câu như sau đây.
I. Chấp dính là gốc khổ đau.
1. Sở dĩ người ta đau khổ là do đeo đuổi những thứ sai lầm.
2. Nếu bạn không muốn rước phiền não vào mình, thì người khác cũng không cách nào gây phiền não cho bạn. Tất cả do nội tâm bạn, chỉ do bạn không chịu buông xuôi.
3, Bạn hãy luôn cảm ơn những ai tạo ra nghịch cảnh cho bạn.
4. Bạn phải luôn mở lòng khoan dung lượng thứ cho người, cho dù họ xấu bao nhiêu, thậm chí họ đã làm tổn thương bạn, bạn phải buông bỏ để có được niềm vui đích thực.
5. Khi đang vui, bạn nên nghĩ rằng niềm vui này không là vĩnh hằng. Khi đau khổ, bạn hãy nghĩ rằng nỗi đau này cũng không trường tồn.
6. Sự chấp trước của ngày hôm nay sẽ là niềm hối hận cho ngày mai.
7. Bạn có thể có tình yêu nhưng đừng nên dính mắc, vì chia ly là lẽ tất nhiên.
8. Đừng lãng phí mạng sống mình tại những nơi mà nhất định bạn sẽ ân hận.
9. Khi nào bạn thật sự buông xuống thì lúc ấy bạn sẽ hết phiền não.
10. Mỗi một vết thương đều là một sự trưởng thành.
11. Người cuồng vọng còn cứu được, người tự ti thì vô phương. Chỉ khi nhận thức được mình, hàng phục chính mình, sửa đổi mình, bạn mới có thể thay đổi người khác.


II. Thay vì hận người, hãy tự cứu mình.
12. Đừng nên có thái độ bất mãn người khác hoài. Bạn hãy quay về kiểm điểm chính mình mới đúng. Bất mãn người khác là chuốc khổ cho chính mình.
13. Người nào nếu tự đáy lòng không thể tha thứ cho kẻ khác, thì tâm người đó sẽ không thể được thanh thản.
14. Người nào trong tâm chứa đầy cách nghĩ và cách nhìn của mình thì sẽ không bao giờ nghe được tiếng lòng người khác.
15. Hủy diệt người chỉ cần một câu, xây dựng người lại mất ngàn lời, xin bạn “Đa khẩu hạ lưu tình”.
16. Thực sự không cần quay đầu lại xem người nguyền rủa bạn là ai? Chẳng lẽ khi bị chó điên cắn một phát, bạn phải chạy đến cắn con chó đó một phát?
17. Đừng bao giờ lãng phí một giây phút nào để nghĩ nhớ đến người bạn không hề yêu thích.
18. Khi bạn biết đem lòng từ bi và thái độ ôn hòa để bày tỏ những nỗi oan ức và bất mãn của mình, người khác sẽ dễ hiểu ra vấn đề.
19. Cùng là một chiếc bình giống nhau, sao bạn lại chứa độc dược ? Cùng một mảnh tâm, sao bạn phải chứa đầy những não phiền làm chi ?
20. Những thứ không đạt được, chúng ta sẽ luôn cho rằng nó đẹp đẽ, chính vì bạn hiểu nó quá ít, bạn không có thời gian ở chung với nó. Nhưng rồi một ngày nào đó khi bạn hiểu sâu sắc, bạn sẽ phát hiện nó vốn không đẹp như trong trí tưởng tượng của mình.
21. Sống một ngày là có diễm phúc của một ngày, nên phải trân quý. Khi tôi khóc, tôi không có dép để mang thì tôi lại phát hiện có người không có chân.
22. Hao tổn tâm lực để chú ý người khác, sao bằng giành chút tâm lực phản tỉnh bản thân.


III. Buông chấp ngã là hạnh phúc đích thực.
23. Hận thù người khác là mất mát lớn nhất đối với bản thân.
24. Ai cũng có mạng sống, nhưng không phải ai cũng hiểu được và biết trân quý mạng sống. Người không hiểu được mạng sống thì mạng sống đối với y chỉ là sự trừng phạt.
25. Tình chấp là nguyên nhân của khổ đau, buông bỏ tình chấp bạn mới được tự tại.
26. Muốn không hối hận về sau thì đừng khư khư về cách nghĩ của mình.
27. Khi sống thành thật với chính mình, không ai trên đời sẽ lừa dối bạn được.
28. Người che đậy khuyết điểm của mình bằng thủ đoạn tổn thương người khác là kẻ đê tiện.
29. Người âm thầm quan tâm chúc phúc người khác là đang trao tặng vô hình.
30. Đừng gắng sức suy đoán cách nghĩ của người khác, nếu bạn không phán đoán chính xác bằng trí huệ và kinh nghiệm thì bạn sẽ mắc phải nhầm lẫn như sự đương nhiên.
31. Muốn hiểu một người có thực lòng không, chỉ cần xem điểm xuất phát và mục đích của họ có giống nhau không.
32. Chân lý của nhân sinh được giấu trong cái bình thường.
33. Người không tắm rửa thì càng xức nước hoa càng thấy thối. Danh tiếng và tôn quý đến từ chân tài thực học. Có đức tự nhiên thơm.


IV. Hãy để thời gian cuốn trôi khổ đau đi.
34. Thời gian sẽ trôi qua. Hãy để dòng thời gian cuốn trôi phiền não của bạn đi.
35. Ai nghiêm trọng hóa những chuyện đơn thuần sẽ sống trong đau khổ.
36. Người luôn e dè với thiện ý của người khác thì hết thuốc cứu chữa.
37. Buông một lời dối gian thì phải bịa thêm mười câu hư vọng nữa để biện hộ. Cần gì khổ như vậy?
38. Ai sống một ngày vô tích sự thì chẳng khác gì kẻ phạm tội ăn trộm.
39. Người gieo duyên rộng mở sẽ không làm tổn thương người khác.
40. Im lặng là một câu trả lời hay nhất cho sự phỉ báng.
41. Kính trọng người khác là tự trang nghiêm.
42. Ai có tình thương vô tư thì sẽ có tất cả.
43. Đến là ngẫu nhiên, đi là tất nhiên. Do vậy bạn cần phải “Tùy duyên mà bất biến, bất biến mà tùy duyên”.
44. Từ bi là vũ khí tốt nhất của mỗi người.


V. Biết thương chính mình.
45. Chỉ cần đối diện với hiện thực, bạn mới vượt qua hiện thực.
46. Lương tâm là thẩm phán công bằng nhất của mỗi người. Bạn lừa dối người khác được nhưng không thể qua mặt lương tâm mình.
47. Người không biết thương bản thân thì không thể thương người khác.
48. Thi thoảng, ta nên tự thầm hỏi "Ta đang đeo đuổi cái gì ? Chúng ta sống vì cái gì ?"
49. Đừng vì một chút tranh chấp mà đánh mất tình bạn chí thân. Đừng vì một chút oán giận mà quên đi thâm ân của người khác.
50. Cảm ơn đời về những gì tôi đã có. Cảm ơn đời vì những gì tôi không có.
51. Biết đứng ở góc độ của người khác để nghĩ cho họ thì đó là từ bi.
52. Nói năng nên tránh tánh châm chọc, đừng gây thương tổn, đừng khoe tài cán, đừng vạch lỗi người. Nhờ đó, biến thù thành bạn.
53. Thành thật đối diện với mâu thuẫn và khuyết điểm trong tâm, đừng lừa dối chính mình.
54. Nhân quả chưa từng nợ chúng ta thứ gì, nên xin đừng oán trách nhân quả.
55. Đa số người đời làm được ba việc: Dối mình, dối người, và bị người dối.


VI. Làm chủ tâm, làm chủ hạnh phúc.
56. Tâm là tên lừa đảo lớn nhất, người khác có thể dối bạn nhất thời, tâm dối gạt bạn suốt đời.
57. Chỉ cần tự giác tâm an, thì đông tây nam bắc đều tốt. Nếu còn một người chưa độ thì đừng nên thoát một mình.
58. Khi tay bạn nắm chặt một vật gì mà không buông xuống, thì bạn chỉ có mỗi thứ này. Nếu chịu buông xuống, bạn có cơ hội chọn lựa những thứ khác. Người chấp khư khư quan niệm của mình, không chịu buông thì trí huệ chỉ đạt được ở một mức độ nhất định.
59. Nếu bạn có thể sống qua những ngày bình an, thì đó chính là phúc đức của bạn. Hôm nay, biết bao nhiêu người hôm nay đã không thấy được vầng thái dương ngày mai, biết bao nhiêu người đã trở thành phế nhân, biết bao nhiêu người đã đánh mất tự do, và biết bao nhiêu người phải nước mất nhà tan.
60. Bạn có nhân sinh quan của bạn, tôi có nhân sinh quan của tôi, tôi không dính dáng gì tới bạn. Chỉ cần tôi có thể, tôi sẽ cảm hóa được bạn. Nếu không thể thì tôi đành cam chịu.
61. Nếu muốn nắm được tương lai thì bạn phải làm chủ hiện tại.
62. Đừng thốt ra từ miệng những lời ác độc, cho dù người ta có xấu ác với mình bao nhiêu. Càng nguyền rủa người khác, tâm bạn càng bị nhiễm ô. Hãy nghĩ mọi người là thiện tri thức của mình.
63. Người khác có thể làm trái nhân quả, tổn hại chúng ta, đánh chúng ta, hủy báng chúng ta. Chúng ta đừng vì thế mà oán hận họ. Vì chúng ta cần giữ tâm thanh tịnh và bản tánh hoàn chỉnh.
64. Người chưa từng cảm nhận sự đau khổ hoặc khó khăn thì khó cảm thông người khác. Muốn học tinh thần cứu khổ cứu nạn, thì trước hết phải chịu đựng được khổ nạn.
65. Thế giới vốn không thuộc về bạn, vì thế bạn không cần vứt bỏ. Cái cần vứt bỏ chính là tánh cố chấp. Vạn vật đều hữu dụng, nhưng không thuộc về ta.
66. Khi không thể thay đổi được thế giới xung quanh, ta nên sửa đổi chính mình. Giáp mặt tất cả bằng tâm từ bi và trí huệ.

Chủ Nhật, 17 tháng 7, 2016

Trắng đen Mai Lệ Huyền.


Miền Nam ca sĩ trước có cô Mai Lệ Huyền hát nhạc kích động hay nức nở.
Cô đi cặp với Hùng Cường tới đồn trại heo hút hát cho lính tráng nghe giải sầu nhơn thế, làm cuộc tâm lý chiến nâng cao tinh thần anh em binh sĩ, tờ tợ mấy văn công "tổng cục chánh trị" hát hò phía bên kia VC giải phóng vậy.
Chánh trị bộ đội miền Bắc hát "Bác vẫn cùng các cháu hành quân", "Đảng cho ta mùa Xuân", "Ca ngợi hoan ngênh Hồ chủ tịch", "Nhắm thẳng lính VNCH mà bắn", "Giết Mỹ diệt Ngụy", "Việt Nam Trung Hoa núi liền núi, sông liền sông"...
Hùng Cường - Mai Lệ Huyền hát "Gặp nhau trên phố", "Túp lều lý tưởng","Lính dù lên điểm","Tại anh hay tại em ?", "Đám cưới nhà binh anh em ơi !"...
Mai Lệ Huyền hát hay hay hát chấn động thế giới, danh tiếng lan tràn ồn ả khắp khắp VNCH qua đến tận bên hiệp chủng Mỹ. Thớt tanh tao ruồi mới tới, nhựt báo Trắng Đen ế ẩm hấp hối đương thèm khát viết Mai Lệ Huyền câu độc giả mua báo, may khi không trời cho cái cơ hội bất ngờ để ra một ly kỳ phóng sự Mai Lệ Huyền giựt chồng thiên hạ.


Trắng Đen kích thích trí tò mò dân chúng bằng mấy sự viết quảng cáo quá sức nể.
"Một xì căn đan chấn động cả làng tân nhạc, điện ảnh:
MAI LỆ HUYỀN GIỰT CHỒNG !
Mũm mĩm, dễ thương, ngon như trái nho ướp lạnh. Đó là nàng.
Nàng hát khát khao. Nàng mặc mini hở cổ. Nàng nhún nhảy tưng tưng.
Thằng đờn ông nào gặp nàng mà không biết thèm là thằng ấy bất lực.
Một trăm thằng bò theo nàng, nàng đá. Một ngàn thằng lết theo nàng, nàng rẩy. 
Nhưng mười ngàn thằng chạy theo đã khiến nàng suy nghĩ !
Nàng suy nghĩ. Nàng chọn lựa. Và nàng chấm một thằng. 
Than ôi ! Đó lại là một cánh hoa mõm chó đã có chủ.
Chủ của cánh hoa mõm chó ấy thấy mình sắp mất cục cưng bèn óe lên rằng thì mà là...
MAI LỆ HUYỀN GIỰT CHỒNG !"


"Đầy đủ bằng cớ. Đầy đủ hình ảnh. Đầy đủ bút tích.
Nhóm Tuyết Sĩ cương quyết đánh tận gốc khui tận rễ, đánh ầm ầm, đánh ào ào cho ra trắng đen vụ nầy...
Đếch sợ mặt nào ! Đánh thì uống thuốc ! Chết thì chôn !
À quên nữa. Hùng Cường nữa...
HÙNG CƯỜNG - MAI LỆ HUYỀN !
Phải chăng vì Mai Lệ Huyền mà vợ Hùng Cường đã bỏ nhà ra đi ?
Khui lở cho khui luôn ! Biết lở cho biết luôn !
Nhóm lưu manh nào ? Tập đoàn tư bản nào đã nhúng tay vào vụ nầy ? Lợi ích gì ?
Nguyên 8 trang offset về vụ nầy
( Đầy đủ hình ảnh bút tích. Lời tự thú của Hùng Cường - Mai Lệ Huyền )"


Kết cuộc sau nhiều kỳ báo, trắng đen sự Mai Lệ Huyền đơn sơ như sau.
Nguyên một lần đi hát cho lính, vị sĩ quan hâm mộ được chớp chung với nữ ca sĩ có tấm hình bèn đem cất trong ví kỷ niệm. Không may bà vợ lục ví soát tiền lương thấy, bèn nổi máu ghen lu loa đem tố sự "Mai Lệ Huyền giựt chồng" cho Trắng Đen nhựt báo.
Cơ hội nghìn vàng, Trắng Đen ly kỳ luôn cho một thiên phóng sự đặc biệt. Ca sĩ Mai Lệ Huyền bèn tới tòa báo để trắng đen đôi chối. Hình ảnh "tự thú" của "đương sự" lại giúp thêm cho "nhóm phóng viên" vòng vo mở mở úp úp ly kỳ gay cấn.
Tới hồi xét thấy độc giả đã chán cho sự xì căn đan giựt chồng dài dòng báo đời báo kiếp phỉnh phờ thiên hạ, Trắng Đen bèn cho sự vụ gói gém: bà vợ sĩ quan lờ mờ nhận ra sự hiểu lầm tai hại, bèn đến tòa soạn gửi lời xin lỗi "nhóm phóng viên", chấm dứt xong xả cái thiên phóng sự ồn ả giựt chồng.
Than ôi ! Chuyện xưa cũ bất ngờ nay xem lại tờ nhựt trình bỗng sót. Nam ca sĩ Hùng Cường đã mất từ lâu. Nữ ca sĩ Mai Lệ Huyên đã già rồi lên cao lên cố. Thời gian thấm thoát thoi đưa quả thực mau lẹ quá. Thấy bồi hồi nhớ...