Thứ Năm, 31 tháng 1, 2013

Đi tìm đẹp "cấm xem".


Khuynh hướng tự nhiên người ta thích thú đẹp rồi kéo đoàn kéo lũ đi kiếm gọi là "thỏa mãn nhu cầu thẩm mỹ". Sự tìm đẹp cũng phải đạo thôi. Thế gian đầy rẩy xấu xa, đi đâu cũng thấy, còn đẹp thời quá hoi hiếm.
Tìm ngắm người đẹp hoa đẹp, nhà đẹp xe đẹp, đời đẹp cảnh đẹp... lọc đủ thứ đẹp mà coi. Chọn nhạc hay để nghe, chọn sách hay để đọc, vô trang web tốt mà xem. Nhà hàng quán ăn uống ngon sạch đẹp, siêu thị chợ trời quán xá bắt mắt thu hút khách đông. Rõ rệt thiên hạ khôn chớ đâu có dại ? Thành ra nhà cầm quyền sắc lệnh dân chúng : cấm coi cái này, đọc cái kia, xem cái nọ. Bắt buộc thiên hạ chọn mấy cái gọi là đẹp theo ý "cấp uỷ đảng" cũng thật kỳ dị "nghị quyết".
Tò mò tìm đẹp, đúng hoặc lầm, sau đẹp lên trước ngoái xem mộng vỡ. Thời gian sàng lọc chọn hay vứt tùy giá trị đẹp thực sự hay chăng.
Đẹp theo thời. Mỗi thời thích mỗi đẹp, đẹp đó xấu đó, xấu đẹp đẹp xấu, nên chi đa dạng, rộng đích chung nhất mà đi tìm đẹp, đừng "quyết liệt ý ta" bắt buộc quá tầm bậy.


Thứ Ba, 29 tháng 1, 2013

Ngày này năm xưa 29/1.


Mỹ, Tàu hai bạn bắt tay nhau, Bắc Nam cộng sản hội họp cười reo sung sướng, hiệp định Paris mở màn ký kết thời VNCH coi như tới hồi bế mạt.
Sử ký quay cuồng vùn vụt đã bốn chục năm. Sự ăn mừng "khoe tài đánh Mỹ" khiến "bạn vàng" ngứa mồm buộc miệng "bao giờ đem quân đến cách Bắc Kinh 100 km, hãy nói thắng Mỹ". Nghĩ cũng sôi máu buồn cười.
Ngày 27/1/1973 hiệp định Paris hiệu lực. Đại diện ngoại giao bốn bên Thị Bình, Duy Trinh, Rogers, Văn Lắm đặt bút xuống ký cơ sở pháp lý để Mỹ rút lui. Từ ấy VN "hòa bình".
Phát động chiến tranh, trường kỳ đánh đấm, hòa đàm ký tá, xé bỏ hiệp ước, đánh cho nó chết vì mục tiêu chiến lược. Vừa đánh vừa đàm, ký hòa bình mà đẩy mạnh chiến tranh, căn cơ cốt cán một trong mấy đường đạo chiến tranh nhân dân VC. Đánh thời đã có súng đạn hậu cần quốc tế vô sản dồi dào dội xuống thằng địch "tháng ba thiếu đạn".


Đọc Stars and stripes, số báo ra ngày thứ Hai 29/1/1973 ( ảnh nguồn Flickr ), qua mấy cột tin cập nhật, sáng lộ chút phong cảnh miền Nam VN sau ngày hiệp định hiệu lực.
" Thế là xong ... Thiệu cảm ơn Mỹ."
- Chú thích ảnh : Bộ trưởng Ngoại giao William P. Rogers ký hiệp định hòa bình tại Paris, kết thúc cuộc chiến tranh VN. Phái đoàn Hoa Kỳ (từ trái qua) : William Sullivan, Thứ trưởng NG phụ trách Đông Nam Á sự vụ, Đại sứ William Porters, Trợ lý Bộ trưởng NG Marshall Green và trưởng đoàn tạm quyền Hoa Kỳ tại cuộc hòa đàm Hayward Isham.
- Tổng hợp từ AP và UPI.
SAIGON - Cuộc chiến tranh VN đã kết thúc hôm Chủ nhật. Cuộc chiến đã ngưng vào lúc 8 giờ sáng khi một hiệp định ngưng bắn bắt đầu có hiệu lực. Chuông nhà thờ đổ vang và chính quyền Saigon đã lên tiếng cảm ơn nước Mỹ đã giúp họ tồn tại. Việc ngừng bắn được ký kết nửa ngày trước đó qua việc ký các hiệp định hòa bình tại Paris.
Tuy nhiên ngay trong đêm, giao tranh ác liệt tại nhiều nơi Nam VN đã diễn ra trước giờ ngừng bắn. Nỗ lực chiếm giữ đất trước giờ phút chót đã khiến cho có những chi tiết phải được làm rõ trong phần lãnh thổ do các bên nắm giữ dạng da beo còn tranh chấp mà hiện đang thể hiện trên bản đồ của Nam VN.
Nhóm 4 quốc gia theo dự kiến sẽ giám sát hòa bình và dọn đường cho những hiệp định sau này cũng mới  trong giai đoạn tổ chức, và điều đó đặt ra những sự không chắc chắn.


"Giờ ngừng bắn tới, các cuộc tấn công nổ ra dữ dội !"
- Tổng hợp từ AP, UPI và S&S Vietnam Bureau.
SAIGON - Mặc dầu việc ngừng bắn đã bắt đầu tại Nam VN vào lúc 8 giờ sáng Chủ Nhật (28/1/1973 theo giờ Hoa Kỳ), những trận tấn công bằng hỏa tiển và súng cối tiếp tục diễn ra tại Saigon ngay sau khi ngừng bắn. Một người Mỹ đã thiệt mạng đêm thứ Bảy trong những giờ chiến tranh sau cùng, có thể là người Mỹ cuối cùng chết trong cuộc chiến. Người này là người Mỹ thứ tư thiệt mạng kể từ khi hiệp định ngừng bắn được công bố đêm thứ Tư.
Nhiều tiếng nổ đã được nghe thấy tại trung tâm Saigon sau việc ngừng bắn có hiệu lực. Bộ chỉ huy Mỹ ngập tràn các cuộc gọi nói rằng họ không biết nguyên do nhưng những tiếng nổ lập đi lập lại nghe giống như một kho đạn đã nổ tung ngay tại khu vực Saigon.
Ngay trước rạng đông và chưa đầy hai giờ trước lúc chính thức ngừng bắn, các lực lượng Cộng Sản nã nhiều hỏa tiển của Liên Sô vào căn cứ không quân Tân Sơn Nhứt và các khu vực lân cận. Các phát ngôn viên quân đội nói, những báo cáo ban đầu cho biết có một thường dân VN tử thương và 15 người bị thương.
Vào lúc 7 giờ 55 phút sáng, các phát ngôn viên Mỹ chỉ có thể nói rằng khoảng 7 trái đạn đã rơi xuống gần...
"Hòa bình khiến chế độ quân dịch chấm dứt sớm trước 5 tháng."
WASHINGTON (AP) - Bộ trưởng QP Melvin Laird hôm thứ Bảy loan báo rằng "việc gọi nhập ngũ đã chấm dứt ". Sự loan báo của ông, về việc đặt quân đội Mỹ trên nền tảng : tất cả binh sĩ đều là tình nguyện, lần đầu tiên trong 25 năm, đã diễn ra 5 tháng sớm hơn mục tiêu được tổng thống Nixon đề ra...


Thứ Hai, 28 tháng 1, 2013

Nhạc sĩ Phạm Duy qua đời.


Trưa ngày 27/1/2013, nhạc sĩ Phạm Duy mất tại Sài Gòn vì di chứng đau tim tái phát. Vậy là cuộc đời tài hoa nhạc sĩ số phận thăng trầm đã chấm hết, còn chăng ca nhạc thiên hạ thưởng thức rồi quên rồi nhớ.
Văn hào Âu châu nói, người không thích âm nhạc là người mang tâm hồn trộm cướp. Nhạc ba bảy đường nhạc, nhạc hồn cá nhân, nhạc thiêng sông núi, nhạc hò nhạc hét, nhạc lạy nhạc nô, nhạc này nhạc nọ.
Thời trẻ Phạm Duy yêu nước kháng chiến rồi nhạy cảm chán những "vô sản", dứt khoát giả từ về miền tự do theo tiếng gọi lòng nghệ sĩ. Cây lành sanh trái ngọt. Một lựa chọn đúng, may mắn để người ta nay được nhạc Phạm Duy.


Giá trị người họa sĩ tại bức tranh, người nhạc sĩ ở ca khúc. Tâm hồn đẹp tác phẩm đẹp, cảm xúc môi trường tự do mới điều kiện thiên tài nảy nở. Miền  Nam sôi động, văn hóa khai phóng rộng mở tài năng tác tạo giá trị. Người đất Bắc đau đớn bị cùm xích dao búa huỷ diệt, bần cùng hết nhiều giá trị, quả thật sự không may văn hóa.
Thời nay có trò hề tôn vinh nghệ sĩ "lớn". "Nghệ sĩ nhân dân" mà nhân dân chẳng ai biết. Những đao to búa lớn ban thưởng "phục vụ đảng là phục vụ nhân dân" không ngoài tranh bảng kiếm chác, ca tụng chính chuyên một đạo thờ tiền. Người nghệ sĩ đóng góp mấy giá trị xua đi bóng tối não súc vật lại cấm đoán tác phẩm, để đám âm binh xô vào bôi bẩn.
Cuộc chuyện trò với phóng viên BBC, nhạc sĩ Phạm Duy có nói giản dị như sau :
BBC : Có người nói ông có công lớn với âm nhạc Việt Nam, ông nghĩ sao? 
Phạm Duy : Không, không nói công với tội gì cả. Tôi sợ những cái đó. Ai khen tôi hay ai chê tôi, tôi đều sợ cả. Vì tôi làm việc cũng như người làm ruộng thôi. Làm ruộng thì phải cấy lúa, làm nhạc thì phải đánh đàn, giản dị thế thôi.
BBC : Mục đích nhạc của ông những năm 1960 là gì ? 
Phạm Duy : Vẫn là con đường cũ tôi đi theo. Tức là vấn đề “khóc, cười theo mệnh nước”, lúc nào nước vui, thì tôi cười, thế còn lúc nào nước buồn thì tôi khóc...
Cái tâm thức tự thân đòi hỏi sáng tạo, tài năng xoáy theo vận nước, đem đóng góp Việt nhạc, để di sản quý báu khiến người yêu nhạc không thể quên ông.


Thứ Bảy, 26 tháng 1, 2013

Mưu sâu đụng giỏi kế.


Hiến pháp, những luật căn cơ nhất của một quốc gia quy định chế độ chánh trị, bộ máy nhà nước, kinh tế văn hóa xã hội, quyền lợi nghĩa vụ người công dân... để nền tảng cho luật râu ria khác căn cứ vô bày đặt.
Chống Pháp, đảng này phe khác cách kế đấu nhau thì vẫn chung đích cứu nước đòi độc lập. Sức mạnh hội tụ đưa đến sự lập nước VN mới, hiến pháp sơ khai mà tiến bộ nhờ tư tưởng dân chủ cộng hòa, đa nguyên đa đảng.
Thực dân quay lại, những kẻ chọn đường nhờ Nga Tàu hổ trợ đã nắm lấy quyền điều hành kháng chiến. Hậu quả Pháp rút thời đất nước chia đôi, một nửa đau đớn kiếp nạn sống đời ngu muội đói rách bần cùng. Dựa vô Nga Tàu cùng mấy nước đồ đảng "XHCN" hỗ trợ tiếp sức, Bắc Việt phát động chiến tranh "giải phóng miền Nam", trường kỳ kháng chiến. Nền chánh trị tự do dân chủ Nam VN có Mỹ giúp đỡ không chịu nỗi súng đạn Nga Tàu cộng cuồng tín bác đảng sâu đậm lâu dài, phải sụp đổ. Nước được nhất thống bị khống chế bằng độc tài hiến pháp sắc luật duy nhất đảng CS mới có quyền cai trị hết thảy mọi người.


Đảng nắm trọn quyền bèn đặt các phe phái khác ra khỏi vòng pháp luật. Tất cả tư tưởng, ý kiến khác mùi vị đều là phản động. Phản đảng CS là phản quốc, là thế lực thù địch. Mấy "thế lực chống đối" phải bị trừng trị, bắt bớ tù đày, thủ tiêu ám sát...
Sự tuyên truyền bịp bợm dối trá kết hợp nhà tù công an mật vụ đàn áp để giữ vững chế độ lâu dài, dần dà lòi ra hết, người Nga và Đông Âu nổi dậy đánh đổ sụp cái chế độ khốn nạn còn hơn cả lũ Hitler quốc xã.
Tàn dư rơi rớt còn chưa hết, văn minh vẫn còn sót mấy chế độ bẩn thỉu dã man. Nước độc tài lo sợ nhất cái nguy cơ hình thành lực lượng đối lập dân chúng ủng hộ thời ngày tàn coi như tới. Giả dạng lắng nghe dân "góp ý sửa đổi", không ngoài kết quả "nhân dân ta 100 % đồng ý một lòng với điều 4 hiến pháp", để khi ấy rộng rãi rằng " các thế lực thù địch" nói đảng tự tung tự tác ngồi chồm hổm trên pháp luật, tự đặt ra điều 4 để độc quyền cai trị đất nước là hoàn toàn không cơ sở. Một khi "danh đã chánh, ngôn đã thuận", sẽ tha hồ chém giết mọi bè lũ phản động cả gan dám chống "nhân dân ta".
Than ôi ! Võ quýt dày có móng tay nhọn. Trí tuệ VN đâu có phải đần độn ngu si hết. Đa vị trí thức tương tựu mưu kế, ký tên "góp ý sửa đổi hiến pháp" để đòi đa nguyên đa đảng, thay điều 4 HP bằng điều số 9 sửa đổi rõ rệt : " 1. Các đảng phái chính trị được tự do thành lập và hoạt động theo các nguyên tắc dân chủ. Quyền đối lập chính trị được tôn trọng. 2. Pháp luật bảo đảm sự bình đẳng giữa các đảng phái chính trị. "
Quả nhiên, những cầm quyền chủ quan thâm sâu mưu độc đã gặp phải kế đẹp "lẫy lừng". Trí thức vì lòng yêu nước, mong đồng bào mình được sống văn minh như mọi người ta điều kiện phát triển mà tự phát thành ra dám nói.
"Lực lượng dám nói" này biết đâu sẽ khởi đầu cho một bình minh đất nước ?


Thứ Tư, 23 tháng 1, 2013

Cứu ai trước ?


Thuyền thúng chở ba vị khách nhún lắc xuống lên, quơ đẩy lại qua vươn ra biển lớn. Cơ duyên run rủi thể nào, ba vị ba cái danh xưng tên Bác, tên Đảng, tên Dân đi chung một thuyền. Quá độ bể lớn vừa đoản đoạn thời ông Trời đã nổi thịnh nộ. Sóng to gió lớn, lật thuyền xô ba vị rớt ngay xuống biển. Không biết bơi cầm chắc chịu mệnh trầm thủy chết.
Kiến nghĩa bất vi vô dõng dã, gặp người mắc nạn không thể không cứu. Hải ngoại Việt kiều nọ xưa chèo chiếc thuyền độc mộc vượt biên nay buồn đời bơi tìm quá khứ, chợt thấy ba kẻ ngộ nạn. Ngặt nỗi lòng muốn giúp nhưng thuyền duy nhất cứu một. Vớt vị Dân thời phải bỏ hai tên Bác, Đảng. Cứu tên Đảng thời phải để chết vị Dân tên Bác...
Trong khẩn cấp, Việt kiều bèn nghĩ một chuyện tương tợ : xưa có chiếc đò chở quân, sư, phụ bị chìm, vua Tàu hỏi trạng Mạc nên cứu ai trước, Mạc bèn nói túm được ai cứu người đó trước. Vua Tàu phải khen trạng giỏi tính.


Thời nay khác thời trạng Mạc. Ba vị sắp chết chìm, quá sợ túm lấy nhau, một lòng thiên địa đồng thọ, không ai chịu buông ai nan giải. Lại nhớ câu "bác sống mãi, đảng muôn năm, dân chết đói" - e rằng đồng dạng ngôn ngữ ấy dấu hiệu mách bảo ? Nhưng sao cứu dân khi vị đang vô vọng níu hai thằng mang tên bác, đảng ?
Đúng lúc trên mây trạng Mạc xuất hiện, thong thả ngài mà rằng : " kẻ theo hai thằng ngu không chịu buông thì cho nó hóa kiếp đại đồng một thể, cứu chi cho mệt !"
Hải ngoại Việt kiều nghe trạng bảo, rầu quá mà đành đoạn.


Thứ Bảy, 19 tháng 1, 2013

Sử lộ ký.


Trang mạng ảnh "vnafmamn.com" phi lộ mấy câu đơn sơ ý nghĩa. There's a Vietnamese old saying: "Study the past to prepare for the future." Animosity should not be handed down to younger generations, but our descendants must be taught the truth. War crimes must not be forgotten, and history is not written by one-sided writers . Sử ký một chiều "lịch sử đảng" tất quái dị sử, tương lai dù muốn dù không đương nhiên sọt rác.
Sự cổ lổ xa xưa, còn chăng mấy đống đổ nát, những xương khô cốt tàn bươi móc, những di truyền thêm thắt bịa đặt xuôi mát. Người chép sử "tự do" đụng chạm "chánh trị lớn", vì  lý do an toàn cá nhân phải xiêu vẹo ngòi bút, tránh nạn tru di giữ mấy cái đầu gia thê đái tử. Quốc sử quán "triều ta", ban bộ sậu "trung quân ái quốc" cả, sự thực thường "siêu sự thật" khó mà lần .


Nhà giáo sử viết văn Nguyễn Huy Thiệp có truyện ngắn "Phẩm tiết" để lộ quan niệm sử. Nhân đào mả Ngô Thị Vinh Hoa, cô bé nọ hỏi tác giả "biết chi" về cái xác ướp cổ đại bà già ấy khiến ông nội tâm : "tôi băn khoăn quá. Phải là người mơ mộng và nghiêm khắc mới hiểu rằng biết hoặc không biết, đều chỉ là những ước lệ mơ hồ, có tính lịch sử và hạn chế." Một cuộc hội thảo văn chương gì đó, nhà văn Thiệp thêm ý kiến rằng "Không ai đi đánh nhau với các xác chết. Người ta chỉ khai thác các xác chết sao cho có lợi mà thôi"...
Cái sự bất khả tri quá khứ cũng đúng. Tam sao thất bản, hài cốt cải táng mả còn chạy bậy, nhân chứng sờ sờ lắm khi tôi còn không phải là tôi, ảnh thời photoshop, băng ghi hình không có, hoặc "kỷ thuật số" nó lừa.
Thời đại Hùng vương bị nghi ngờ chuyện bịp. Người China đến châu Mỹ tự thủa nhà Thương. Văn hóa Việt tổ sư văn minh Tàu. Đi đào kho báu vua Hàm Nghi lịch sử. Tìm cho ra đặng nguyên bản Truyện Kiều. Ngục trung nhật ký tiếng Tàu của bác... Lịch sử quả nhiên mơ hồ ước lệ khi mà chứng nhân thực thời lý do gì đó im lặng, già rồi chết rụi, bọn ngôn giả bất tri thời ba hoa chích chòe thích "đốt kho đạn" nổ tùm lum.


Người đọc sử ký lấy nhân sanh thú vị riêng mà ý kiến cảm xúc này nọ sự kiện ghi chép chuyện đời xưa khó khăn chứng lý. Họ phân định đúng sai theo cái nhìn riêng mà thôi. Đám fan bác thời phải rưng rưng về bác. Bác đi, bác đứng, bác ngồi, bác ăn, bác ỉa đều thiêng liêng, đều sự thật, đều vĩ đại hết cả. Đơn sơ cơm áo fan kiếm chác có là nhờ vô bác. Bên thua cuộc xách áo chạy dài đương nhiên phải anti bác đến cùng.
Việc ghi chép sử ký thời nay, nhân chứng lịch sử dù đang còn, thiên hạ có đui mù câm điếc hết cả đâu, ấy những điều tai nghe mắt thấy viết ra còn khó khăn sự đúng, huống chi việc chuyện hồi xưa lâu lắc.
Cái chánh là những người có điều kiện, có tài năng, có tâm huyết dám phơi trần sự mình biết ra để thiên hạ đọc thường thích thú dư luận bởi thiên hạ chào xáo mới bật được giá trị thực. Cái có ló cái khôn sẽ góp sức tẩy bớt đi bọn ma vương sáng tác sử ký một chiều.


Thứ Tư, 16 tháng 1, 2013

Thời của chó.


Trong mấy thú nuôi tại gia, người ta thích chó lắm. Chó khôn ngoan, trung thành, giữ của, biết  liếm láp nịnh nọt ý chủ vì thế chiếm chức đệ nhất thú cưng.
Bên xứ người Tây khoái chó. Chó nhà riêng để ở, chó thức bổ dưỡng để ăn, chó có người hầu hạ tắm táp lau rửa dắt đi dạo, có khách sạn nhà nghỉ vip dành riêng chó...
Bên xứ ta cũng ưa chó. Xưa người ta sanh con đẻ cái nuôi chó vệ sanh giản tiện, chó sủa vui cửa vui nhà, lỡ bước đường cùng còn chó chị Dậu mà bán.
Hồi đảng "giải phóng", dân Nam đói la liệt. Tiến bộ thế giới mơ ngủ một đêm thức dậy được làm người VN, xứ mình có kẻ ước mong hóa con chó Tây cho khỏi chết đói.
Giờ đã khác đi rồi. Dân giàu nước mạnh xã hội công bằng văn minh. Chó hưởng phúc thơm lây sướng đời vinh hoa phú quý chó. Người ta quý chó thương chó coi mạng chó hơn mạng người. Kẻ khốn cùng đói rách trộm chó bán kiếm ăn, dân xứ Nghệ mà bắt coi như được hóa kiếp người ra chó. 


Nâng niu mấy người bạn chó khiến cái tình thân người chó, chó người ngày thêm thắm thiết. Người nuôi chó thấy phấn chấn tinh thần, yêu đời yêu sống, mở mang tình cảm "tích cực xã hội". Chó người nuôi ngày một thông minh sáng láng, thêm chất xám đầy óc chó.
Chó lái xe. Chó điện thoại. Chó xem phim lành mạnh giải trí. Chó dạo vườn hoa. Chó ngắm ngửi hít hoa hồng. Chó hưởng thụ đủ nhu cầu chó thích chó muốn. Chó đang sống trong thời đại của chó.
Câu chuyện "trên mạng" nói trình độ chó nay. Ý là chó tạo thời chớ không phải chó gặp thời. Đúng sai, phản biện đồng ý cũng tùy.
Một doanh nghiệp mới thành lập có nhu cầu tuyển dụng nhân viên văn phòng. Họ treo một tấm biển ngoài cửa sổ trụ sở công ty, có ghi hàng chữ: 
"Tuyển dụng - Mọi ứng viên đều có cơ hội nếu đánh máy thạo, sử dụng tốt máy tính và biết một ngoại ngữ".
Một con chó hoang đi qua trụ sở công ty nhìn thấy bảng quảng cáo liền đẩy cửa đi vào. Nó ngước nhìn người lễ tân, vẫy đuôi, bước lại chỗ tấm biển và kêu rít lên.
Hiểu ý, người lễ tân liền gọi trưởng phòng tới. Ông ta cực kỳ ngạc nhiên khi biết ứng viên là một con chó. Tuy nhiên, vì vị khách bốn chân này có vẻ rất quyết tâm, ông vẫn cho nó vào phòng riêng để phỏng vấn. Đầu tiên, ông từ chối :
- Một chú cún không thích hợp cho vị trí này. Công việc cần ứng viên phải biết đánh máy.
Con chó chạy lại chỗ máy chữ và soạn thảo một lá thư hoàn chỉnh. Nó lấy tờ giấy ra và chạy lại đưa cho ông trưởng phòng rồi nhảy lên ghế ngồi chễm chệ.


Ông trưởng phòng choáng váng nhưng vẫn tìm lý do khác :
- Tấm bảng quảng cáo nêu rõ, ứng viên cần phải thành thạo máy vi tính.
Con chó chạy lại chỗ đặt máy tính, thao tác một cách cực kỳ ngon lành và hoàn tất một biểu mẫu tính thuế hoàn chỉnh.
Lần này, ông trưởng phòng nói không nên lời. Nghẹn mất một lúc, ông mới lên tiếng :
- Tôi thấy rằng cậu là một chú chó rất, rất thông minh và có một số khả năng thú vị. Tuy nhiên, tôi vẫn không thể giao công việc này cho cậu được.
Con chó nhảy xuống ghế, chạy lại chỗ một bản copy của bảng quảng cáo tuyển dụng và đặt chân trước lên dòng chữ : Mọi ứng viên đều có cơ hội.
Ông trưởng phòng nhún vai :
- Đúng vậy, nhưng công việc còn yêu cầu ứng viên phải biết một ngoại ngữ.
Con chó nhìn ông trưởng phòng một cách bình thản và cất tiếng :
 - Me..oe.oe !  Me..eo..eo !


Thứ Hai, 14 tháng 1, 2013

Cao mưu kế.


Tam quốc Ngô, Thục, Ngụy tranh hùng nhất thống Trung Nguyên. Can qua dấy động năm này tháng nọ cơ hội quần hùng chí sĩ thỏa sức tìm chân chúa ra tay giúp sức.
Thục có Gia Cát Lượng, Ngô thì Chu Du, Lỗ Túc, Lục Tốn; Ngụy là Tào Tháo với bộ sậu toàn ban mưu sĩ Quách Gia, Trình Dục, Tuân Húc, Giả Hủ. Ba nước, nước nào cũng đủ trí siêu mưu kế giữ được thế tam phân một thời oanh liệt.
Đấu trí dụng binh, dụng binh đấu trí, nhìn gần ngó xa, trông xa ngó gần. Năm tháng trận mạc vùng này miền nọ, rốt cuộc "mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên", ba nhà như nhau loay hoay chiến đấu, rốt cục nước Tàu rơi về tay cha con Tư Mã Ý !
Thiên hạ thống nhất rồi tan rã, chia lìa rồi hội tụ, cái luật trào này hưng thịnh rồi tàn tạ suy vong cho trào khác lên thế chỗ khiến sử ký luôn luân hồi chu chuyển đủ sắc màu.


Mưu kế "điệu hổ ly sơn" áp dụng chống nguy cơ cát cứ dấy loạn cũng hay lắm. Trung ương tập quyền vốn sợ kẻ hào kiệt "các trấn" thừa cơ triều đình suy yếu sẽ chớp cơ hội phất cờ dấy loạn. Địa phương mạnh lên thì hay cát cứ phản phúc, vì thế sử dụng lũ ngu si hèn kém bổ nhiệm về địa phương sẽ bớt mối lo họa anh hùng chí lớn. Rồi khi phát lộ kẻ nhỉnh nhỡ đầu bò này nọ, thời lập tức "lên trung ương", giả bộ cho thăng chức mà thực ra kiềm tỏa trừ mầm hậu họa.
Hán Cao tổ giết Hàn Tín, Bành Việt. An Lộc Sơn mạnh mẽ tiến đánh Tràng An. Tào Tháo lệnh Tây Lương Thái thú Mã Đằng về kinh chém ngang lưng. Quang Trung đế giết ngay Hữu Chỉnh, Văn Nhậm. Gia Long vua trảm quyết Văn Duyệt, Văn Thành. Rất nhiều sự diệt trừ nhằm giữ được tập quyền chế độ.
Sức mạnh cá nhân là ở lực lượng cá nhân đó sở hữu. Nắm binh quyền, có quân lính súng đạn, có tay chân trung thành, được ngoại bang hậu thuẩn "ỷ dốc", nghiêng trời lệch đất như chơi. Cao mưu kế, bắt cọp rời núi xuống đồng bằng, cho ngồi đó chầu rìa bó tay bắt ấn coi như xong chuyện.


Thứ Bảy, 12 tháng 1, 2013

Âm binh xung trận.


Tứ đại ma vương chia nhau quyền lực, chúng gieo rắc bóng đêm xuống dân chúng mà đắc ý ngỡ cái tối tăm sẽ nghìn năm bao phủ họ.
Quy luật tạo hóa trái ý chúng nó. Đêm lê thê đến mấy rồi cũng tới khi lên tiếng gà eo óc. Lúc đầu gáy sảng, gáy một và tiếng độc cô tuyệt vọng, dần gà sẽ gáy cả bầy, báo hiệu ánh sáng sẽ về xua đuổi tăm tối.
Nghe tiếng gà gáy sắp hồi chộn rộn, mấy ma vương lo sợ quyền lực vụn vỡ, bèn triệu tập âm binh kế độc chống mặt trời, hét hò xung trận.
Bịp bợm dối trá, ngu si đần độn, thất học lưu manh, ma cô du đảng hợp đồng tác chiến. Chúng xả rác bẩn ô uế mọi nẻo đường xó chợ, lấy tối đen dự trữ lao vô cú đánh cuối cùng.
Than ôi ! Hết đêm rồi phải rạng sáng. Tia sáng ban đầu báo hiệu mặt trời tỉnh giấc, ánh nắng ngập tràn sẽ thiêu cháy hết bọn ma vương cùng lũ âm binh chúng nó.
" Nơi đây tôi chờ. Nơi kia anh chờ. Trong căn nhà nhỏ mẹ cũng ngồi chờ...", chờ món quà sáng láng rực rỡ sau một đêm dài u tối.


Thứ Sáu, 11 tháng 1, 2013

Đường rủ nhau đi.


Truyền thuyết China nói Kim Thiền trưởng lão nghe đức Phật tổ giảng kinh, bất giác ngủ gục, thò chân xuống đạp lên hột gạo, phải tội lưu đày biệt xứ, làm sư hạ giới là Trần Huyền Trang. Để về cõi Phạm Thiên, sư đắc tội trèo đèo lội suối, lên núi yêu tinh quái đản chặn đường ăn thịt, phải vượt 81 kiếp nạn, an vị Phật cũ lên trời.
Ngài Huyền Trang bước đường lặn lội, lôi kéo được ba đệ tử cũng thuộc dạng "tiền án tiền sự", nay cải tà quy chánh, lập công chuộc tội, làm lại đời xưa.
Phim "Tây du ký" ăn theo tích đó, dàn dựng diễn viên, lồng ảnh lồng tiếng, bản nhạc phim " Đường anh đi" phải gọi hay lắm.
Đường thực tế trái đường truyện ký ma mị vô cùng. Đường lắm ngả ba ngả tư, ngả năm ngả sáu. Tùy theo đó mà chọn, thích gì chọn nấy, cốt hữu hiệu đạo đời.
Giới hotgirl người đẹp thích thú chớp ảnh hoa khôi đẹp đẻ. Thời trang chưng diện kiểu này mốt nọ, áo đầm áo dài, quần đùi quần cụt, tơ tằm thổ cẩm. Chớp ảnh trên xe trên phố, lâu đài biệt thự, đâu cảnh đẹp có người đẹp dáng đẹp thêm.
Dần dà mọi thứ rồi chán hết cả. Người ta nhận thấy người đẹp trần truồng giữa ngàn lau sông núi mới cho ra cái đẹp thu hút rầm rộ công chúng. Mỹ nhân bèn đáp ứng nhu cầu thiết thực, rủ nhau cởi áo lột quần.


Người xứ Tây dương xưa nay thông thoáng cái sự cởi bỏ. Trừ ra cấm một số quá lố ô nhiễm cộng đồng, thời phim ảnh nude hầu như phổ biến đến độ ngán ngẫm.
Bên nước ta lấy cái đạo đức học "truyền thống" triệt bỏ đủ thứ "lộ hàng", phạt nặng người đẹp sexy khiêu gợi. Bộ chủ quản, các nhà quản lý thèm thuồng "đạo đức lớn", mắt híp râu dê mồm cá ngáo, đăng đàn rao giảng thuần phong mỹ tục, phê cô này trị cô khác, cảnh cáo cô kia, dụ khị cô nọ.
Ấy thế, đường càng bưng bít thời cái sức trẻ ngồn ngộn càng vượt rào. Mấy gái 17 bẻ gãy sừng trâu cứ rủ rê đi theo "Can lộ lộ" không thua cho mấy.
Tây chán học Đông. Đông chán học Tây. Trao qua đổi lại, cũng rồi ra một mảnh hình hài xấu che tốt khoe cả thôi.


Thứ Năm, 10 tháng 1, 2013

Nặng nợ đời.


Giữa rừng có đá lạ hai hòn, đá trên đè đá dưới, nhớ rằng "vĩ đại" từng thơ cục đá, xuất khẩu ra "thiên cổ hùng thi tuyệt bút thần sầu".
"Hòn đá to
Hòn đá nặng
Một người khiêng
Khiêng không đặng.
Nhiều người khiêng
Khiêng mới đặng
Hòn đá nặng
Hòn đá to..."
Ngẫm tính khiêng cục đá đè không biết mấy bao nhiêu khiêng mới đặng đây. Chắc đông lắm họa may suy chuyển. Kỳ công di chuyển phá cái đẹp hóa công y đúc giai nhân mỹ nữ "vi phạm thuần phong mỹ tục" đuổi đi, còn trơ lại cái bục "qui chuẩn".


Hòn đá nặng chênh vênh, người thì nặng nỗi nợ đời hiu quạnh. Bọn thờ phụng dao búa đem "đấu tranh giai cấp" làng quê u độn bờ bụi ra giải quyết tư thù tư oán xích mích. Chụp lên đầu nạn nhân tội danh "bán nước", "việt gian", "địa chủ" rồi đem "xử lý" trả mấy mối thù "nhìn đểu". Oán hận. Bạo lực thủ tiêu chôn sống, đâm chém bắn bỏ lan tràn. Đạn pháo gài mìn, phục kích nổ súng trường kỳ dai dẳng. Máu nhuộm đỏ hai miền "lý tưởng chống Mỹ cứu nước". Thiên hạ ăn bánh vẻ đại đồng.
Nợ đời đau đớn mất người thân, trằn trọc miếng cơm manh áo đói rách, sợ sệt bọn sâu dân mọt nước "cấp uỷ", lũ theo đóm ăn tàn săm soi chà đạp nhân phẩm.
Xã hội mông muội dã man dần trôi chậm chạp. Hữu hạn kiếp người, nổi đau dài cũng rồi ra cát bụi. Bọn trẻ lớn lên không bao giờ biết được nổi đau những bà mẹ VN gánh chịu một đời kiếp nạn.


Thứ Hai, 7 tháng 1, 2013

Diều với Gà.


Con diều với con gà vốn một loài có cánh với nhau, nên lúc đầu, ăn ở với nhau rất tử tế không có việc gì cả.
Nhưng sau, vì một hôm, con gà bắt được một con nhái, có hai vợ chồng con diều lại tranh.
Gà cậy gần nhà, vả lại số đông, gọi nhau cả đàn, cả bọn đến đánh diều.
Con diều trống chết trước. Diều mái một mình không sao chống được với gà, cũng chết nốt. Diều con thấy diều cha, diều mẹ cùng chết, đành không làm gì nổi, chỉ giương cổ mà kêu với nhau :
- " Eo ! Eo ! ".
Gà thấy vậy kêu lại rằng :
- " Thục tác ! Thục tác ! " 
Nhưng nỗi oan ức khó bỏ qua, lũ diều con rủ nhau lên kiện gà tại nơi quan phủ Thanh Lâm là ông Vũ Văn Công.
Chẳng may gà lại có họ hàng bà con với Công, gọi Công bằng ông nên Công không bắt tội gà, lại xử hòa cả đôi bên.


 Diều phải về, nhưng căm giận lắm bảo nhau từ giờ không cậy vào ai nữa, chỉ tự mình tìm cách để trị gà mà báo thù. Cái mối thâm thù kết mãi đời đời kiếp kiếp, đến bây giờ diều thấy gà đâu, cũng liệng ba bốn vòng rồi đâm bổ xuống bắt gà, mà sao cũng bắt được.
Và bởi có truyện này, khi người ta thấy diều đang liệng sắp xuống bắt gà, người ta thường hay nói rằng :
" Diều diều ! Quạ quạ !
Cha mày chết đống rạ,
Mẹ mày chết đống rơm.
Xuống đây tau cho cục cơm,
Về đâm cha, đâm mẹ mày ! "
Nói thế là có ý để cho diều nhớ lại chuyện xưa đâm sợ mà không dám xuống bắt gà nữa.
( Truyện cổ nước Nam )


Thứ Sáu, 4 tháng 1, 2013

La bàn hát bậy.


Bên Tây có giống "thần vật" tài nghệ hơn cả bác học, thiên hạ gọi tên con la.
Con la vốn sanh vật lai giống giữa ngựa cái với lừa đực, tạo hóa khinh ghét những trái chúa lộn chồng bèn bắt nó vô sinh tuyệt tự : la chỉ là con mẹ ngựa cha lừa.
Lừa ngựa ngu si có tiếng, đứa con lộn giống của nó cũng "thông minh" không kém. Tai to, móng nhỏ, bờm ngắn, ăn ít uống ít lại một lòng kiên trì nhẩn nại vác nặng bợ đỡ trung thành chủ nó, nên chi người Tây rất khoái nuôi nó phương tiện vận tải. Tây la đắc dụng trên mấy con đường hoang dã gồ ghề đồi núi, la thường được bọn khủng bố cực đoan chuyển vận AK, bom mìn lựu đạn "phục vụ nhân dân", chống "đế quốc"


Phương Đông, thiên hạ nuôi la không phục vụ những chuyên chở cày kéo. La xứ này gọi Đông La, ngu mà hay rên "minh triết" lừa ngựa xứ sở trì độn não bộ.
Chủ con la "minh triết" đem cỏ khô, ngủ cốc nuôi nấng chúng hàng ngày. La có ăn có uống có sức rên la bàn hát bậy bạ đồng xu rổ đạn, nịnh bợ chủ chớ không ngậm miệng Tây La thiết thực. No cơm ấm cật rậm rật khắp nơi đặc tính con người. No cỏ ấm họng bàn bậy bạ là cái biểu hiện bầy la "minh triết". Bọn vô lại nghe rên la thời thích thú. Bậc trí giả thấy bọn lừa ngựa học thuật đã khiếp, nay nghe la liếm minh triết thêm sợ.


La bàn vẽ sai chỉ bậy, la súc vật học đòi bàn bậy. Mạt tận thời quái đản sanh đủ kiểu lý lừa ngựa mục súc. Dân chúng khổ những ngu si bịp bợm cầm quyền, quá khổ thêm mấy con la rên văn sử "dạy dỗ minh triết".
Than ôi ! Quần thể súc vật chịu nghiệp đọa đày đích đáng. Thứ ấy, chúng ấy, bọn lừa ngựa sanh sản ra la. La "minh triết" lấy não trạng lừa ngựa dạy dỗ. Cái vòng xoay có nhân có quả cũng do con tạo ghét quá sắp xếp hết mọi nhẻ.


Thứ Tư, 2 tháng 1, 2013

Côn trùng thạc sĩ.


Côn trùng học xong đại học, lang thang kiếm việc không nơi nhận. Hắn bèn nằm nhà thở ra thở vô rồi buồn sự tình ghi danh cao học tiếp. Thêm được cái bằng Côn trùng thạc sĩ.
Sanh ra nghiệp côn trùng, sáu chân hai cánh, bụng to đầu nhỏ, giờ học còn học, học, học nữa, học mãi, học cao cấp. Ấy nhờ chánh sách mở mang văn hóa, phổ cập nâng cao.
Cổng trường mở rộng thênh thang mời đón côn trùng luyện học liên thủ. Điều kiện cần đủ đơn giản sự chu chỉ nộp tiền. Tiền học phí nuôi cô thầy giáo dục " đội trần".
Nhiều tiền điểm tốt, lo lót cái bằng thạc sĩ mộng thỏa côn trùng.

 photo tumblr_mbst7w3oEO1qkenijo1_400_zpsef0aa117.gif

Chao ôi sướng ! Thạc sĩ nhiều hơn côn trùng. Côn trùng học cao nhận bằng thạc sĩ. Văn minh trí tuệ phổ cập vạn sự điểm son thời văn hiến trí thức côn trùng.
Nhân bất học, bất tri lý. Ngọc bất trác bất thành khí. Đường học vấn cao lần, côn trùng sâu bọ trà trộn làng khoa bảng, cơ may trình độ quan to, thỏa sức cống hiến đồng bào.
Đầu năm nhiễu sự côn trùng trí thức, vui quá văn hóa chuyển động phi phàm, mời đi học...

 photo graphics-insects-455218_zps7bc85d6d.gif

Thứ Ba, 1 tháng 1, 2013

Happy New Year 2013 !


No more champagne, and the fireworks are through.
Here we are, me and you. Feeling lost and feeling blue, its the end of the party
And the morning seems so grey, so unlike yesterday. Nows the time for us to say...
Happy new year. Happy new year. May we all have a vision now and then. Of a world where every neighbour is a friend
Happy new year. Happy new year. May we all have our hopes, our will to try, if we dont we might as well lay down and die. You and i...
- Sometimes I see, how the brave new world arrives.
And I see how it thrives. In the ashes of our lives, oh yes, man is a fool
And he thinks hell be okay, dragging on, feet of clay, never knowing hes astray Keeps on going anyway... 
Happy new year. Happy new year. May we all have a vision now and then, of a world where every neighbour is a friend
Happy new year. Happy new year. May we all have our hopes, our will to try, if we dont we might as well lay down and die. You and i...
- Seems to me now, that the dreams we had before
Are all dead, nothing more. Than confetti on the floor, its the end of a decade In another ten years time, who can say what well find, what lies waiting down the line In the end of eighty-nine...
Happy new year. Happy new year. May we all have a vision now and then, of a world where every neighbour is a friend
Happy new year. Happy new year. May we all have our hopes, our will to try, if we dont we might as well lay down and die. You and i...
( ABBA )