Thứ Năm, 10 tháng 1, 2013

Nặng nợ đời.


Giữa rừng có đá lạ hai hòn, đá trên đè đá dưới, nhớ rằng "vĩ đại" từng thơ cục đá, xuất khẩu ra "thiên cổ hùng thi tuyệt bút thần sầu".
"Hòn đá to
Hòn đá nặng
Một người khiêng
Khiêng không đặng.
Nhiều người khiêng
Khiêng mới đặng
Hòn đá nặng
Hòn đá to..."
Ngẫm tính khiêng cục đá đè không biết mấy bao nhiêu khiêng mới đặng đây. Chắc đông lắm họa may suy chuyển. Kỳ công di chuyển phá cái đẹp hóa công y đúc giai nhân mỹ nữ "vi phạm thuần phong mỹ tục" đuổi đi, còn trơ lại cái bục "qui chuẩn".


Hòn đá nặng chênh vênh, người thì nặng nỗi nợ đời hiu quạnh. Bọn thờ phụng dao búa đem "đấu tranh giai cấp" làng quê u độn bờ bụi ra giải quyết tư thù tư oán xích mích. Chụp lên đầu nạn nhân tội danh "bán nước", "việt gian", "địa chủ" rồi đem "xử lý" trả mấy mối thù "nhìn đểu". Oán hận. Bạo lực thủ tiêu chôn sống, đâm chém bắn bỏ lan tràn. Đạn pháo gài mìn, phục kích nổ súng trường kỳ dai dẳng. Máu nhuộm đỏ hai miền "lý tưởng chống Mỹ cứu nước". Thiên hạ ăn bánh vẻ đại đồng.
Nợ đời đau đớn mất người thân, trằn trọc miếng cơm manh áo đói rách, sợ sệt bọn sâu dân mọt nước "cấp uỷ", lũ theo đóm ăn tàn săm soi chà đạp nhân phẩm.
Xã hội mông muội dã man dần trôi chậm chạp. Hữu hạn kiếp người, nổi đau dài cũng rồi ra cát bụi. Bọn trẻ lớn lên không bao giờ biết được nổi đau những bà mẹ VN gánh chịu một đời kiếp nạn.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét