Thứ Hai, 7 tháng 1, 2013

Diều với Gà.


Con diều với con gà vốn một loài có cánh với nhau, nên lúc đầu, ăn ở với nhau rất tử tế không có việc gì cả.
Nhưng sau, vì một hôm, con gà bắt được một con nhái, có hai vợ chồng con diều lại tranh.
Gà cậy gần nhà, vả lại số đông, gọi nhau cả đàn, cả bọn đến đánh diều.
Con diều trống chết trước. Diều mái một mình không sao chống được với gà, cũng chết nốt. Diều con thấy diều cha, diều mẹ cùng chết, đành không làm gì nổi, chỉ giương cổ mà kêu với nhau :
- " Eo ! Eo ! ".
Gà thấy vậy kêu lại rằng :
- " Thục tác ! Thục tác ! " 
Nhưng nỗi oan ức khó bỏ qua, lũ diều con rủ nhau lên kiện gà tại nơi quan phủ Thanh Lâm là ông Vũ Văn Công.
Chẳng may gà lại có họ hàng bà con với Công, gọi Công bằng ông nên Công không bắt tội gà, lại xử hòa cả đôi bên.


 Diều phải về, nhưng căm giận lắm bảo nhau từ giờ không cậy vào ai nữa, chỉ tự mình tìm cách để trị gà mà báo thù. Cái mối thâm thù kết mãi đời đời kiếp kiếp, đến bây giờ diều thấy gà đâu, cũng liệng ba bốn vòng rồi đâm bổ xuống bắt gà, mà sao cũng bắt được.
Và bởi có truyện này, khi người ta thấy diều đang liệng sắp xuống bắt gà, người ta thường hay nói rằng :
" Diều diều ! Quạ quạ !
Cha mày chết đống rạ,
Mẹ mày chết đống rơm.
Xuống đây tau cho cục cơm,
Về đâm cha, đâm mẹ mày ! "
Nói thế là có ý để cho diều nhớ lại chuyện xưa đâm sợ mà không dám xuống bắt gà nữa.
( Truyện cổ nước Nam )


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét