Thứ Ba, 30 tháng 4, 2013

Thứ Hai, 29 tháng 4, 2013

Sự thật mất lòng.


Ngày 21/4/1975, Tổng thống VNCH Nguyễn Văn Thiệu tuyên bố từ chức vào thời điểm quân CS trên đà thắng lớn, chuẩn bị nhuộm đỏ miền Nam. Tấm hình lịch sử xem thấy sắc diện ông Thiệu vừa căng thẳng, vừa buồn bã, vừa lo âu cay đắng cho tình thế sụp đổ một thể chế tự do mất quá nhiều máu xương gìn giữ.
Ông Thiệu mất hơn chục năm rồi. Cái tâm lý âu lo hoảng loạn sợ hãi bao trùm trước 30/4 đà quá vãng xa vời, mấy ai chứng nhân còn hiểu sự.
Bao la chờ đợi hòa bình cũng tới. VN thống nhất hai miền, bàn tay đảng cai trị.
Dưới trào CS, nước Nam thành công thất bại, sự thật khá rõ rệt. Ấy nói rằng tốt hay xấu thời theo cái nhìn chánh kiến mỗi người.
Luật sư Nguyễn Văn Đài sống ở Hà Nội mấy câu ý kiến trên BBC, đọc nghe quá đã !
" Một chế độ dân chủ và văn minh đã thua một chế độ độc đảng toàn trị và lạc hậu. Cái ác đã chiến thắng. Còn cảm xúc thì buồn và nuối tiếc cho chế độ Việt Nam Cộng Hòa, bởi tôi và rất nhiều người đều cho rằng nếu ngày 30-4-1975, bên chiến thắng là Việt Nam Cộng Hòa thì giờ đây trong khu vực châu Á, Việt Nam có thể chỉ thua duy nhất Nhật Bản về kinh tế, còn chắc chắn sẽ ngang bằng hoặc hơn Hàn Quốc về cả kinh tế và quân sự."


Chủ Nhật, 28 tháng 4, 2013

Thích nghi xã hội.


Một bài viết của Kim Dung tiền bối nhận xét về người Tàu rất đáng tham khảo. Quan sát nhiều cộng thêm bề dày kinh nghiệm "kiếm hiệp", ông đại ý như sau :
Trung Hoa đất cằn cỗi người đông đúc, nghìn năm vẫy vùng sanh tồn ấy nhờ có sức sống mãnh liệt. "Dân chúng China là dân tộc giỏi nhất về khả năng thích ứng hoàn cảnh".
- Người thích nghi tốt thường không phải người trọng đạo đức cao thượng, bởi trong cuộc đấu tranh sinh tồn, kẻ tâm hồn cao thượng thường phải nhận thất bại. Duy lợi dân tộc cũng là cao thượng đạo đức dù công luận có phản đối.
- Những sự "vô pháp vô thiên", "vô lại vô sĩ", người Tàu có thể chấp nhận; nhưng điều "vô tình vô nghĩa" thì bị coi xấu xa nhất. Tàu không quá trọng thị nguyên tắc, nhưng họ rất biết trọng tình trọng nghĩa.
- Khổng tử vốn "thánh chi thời giả dã", thánh nhân thích ứng hoàn cảnh chớ không câu nệ giáo điều. Một cộng đồng đoàn kết giúp nhau sẽ tìm ra cách thích nghi hợp lý với đổi thay hoàn cảnh. Xã hội máy móc giáo điều, không đàn hồi là "xã hội của những thây ma", trước sau gì cũng rụi rã. Nhờ những cố kết thích nghi, biết sự đàn hồi nên dân Tàu "mãnh liệt sống", khi mà vô số sắc dân khác phải đành đoạn tuyệt tích.


Thực tế đâu cũng vậy, kẻ biết thích nghi với hoàn cảnh sẽ luôn đoạt được lợi ích thiết thực. Ngôn ngữ dân gian gọi đơn sơ họ là mấy đám sâu lanh. Lanh là biết chớp ngay cơ hội. Sâu là thức thời nhận ra "mấu chốt" rồi lập tức hành động "bốc, hốt". Vô số người khôn thích nghi sống tốt với xã hội CS, cốt kiếm địa vị xã hội an toàn rồi khéo khôn "bắt cá hai tay", lùa đô la hải ngoại vô túi "sùng tu" sống đời ta đây đắc thắng.
Một dân tộc to lớn hay chỉ là một cá nhân cát bụi, khổ ải trui luyện nên bản lãnh thủ đoạn, vứt bỏ cao thượng dụng lấy tiện ti, hun đúc cái phong cách sống cốt đột mới "vươn lên xã hội", lẻ nào để gọi điều hay ?


Thứ Sáu, 26 tháng 4, 2013

Đồ đá


Vài ba triệu năm trước, trái đất có một đoàn khỉ sanh sống trên cây cối, chuyền tự cành này cây khác, bắt chim bắt chuột hái trái cắn ngọn, sống qua ngày đoạn tháng.
Ngày kia khỉ chúa nhảy xuống đất, lượm một cục đá, ngắm nghía xem xét cái sự lạ lùng cứng kết cục tự nhiên, lấy làm quý báu lắm.
Khỉ chúa giữ cục đá bất ly thân mãi cũng chán, ngẫu nhiên có con thỏ rừng nhảy nhót dưới gốc cây, khỉ chúa bèn liệng cục đá trúng đầu thỏ. Thỏ chết, thịt thỏ khỉ chúa thưởng thức. Từ ấy trái đất khai sanh thời đại "đá tiền", còn gọi thời "đồ đá liệng".
Mấy trăm ngàn năm tiếp, đồ đá liệng "bò" qua đá đẳng, đá đẻo; quá độ lên đá chuốt, đá mài. Dẫu đá đồ, đời sống bọn khỉ tiến bộ hơn nhiều. Khỉ chúa thời đại "đá tiền" chết, xác nhờ thiên nhiên hóa thạch phủ lớp bụi thời gian.
Khỉ con khỉ cháu giờ không sống trên cây nữa, xuống dưới đất ở. Chúng chui vô hang đá từng đôi khỉ nam khỉ nữ, lập nên các gia đình "khỉ văn minh".



Thấm thoát rồi qua hai triệu năm, bọn khỉ dần dà lột bỏ cốt khỉ khi nào không biết. Chúng sống cậy đá, chết nhờ đá, cơ thể khỉ rụng hết lông khỉ. Chúng tâm sự cùng nhau rõ ngôn rõ ngữ, chớ không phải bằng mấy tiếng hét hú kinh dị nữa.
May quá nhờ bọn khỉ nói chuyện, nhà bác học nghiên cứu mới rõ xưa khỉ sống thể nào, ra sao, có chi vui vẻ không khỉ. Họ tái hiện một thời quá khứ xa xăm mà "vĩ đại".
Ví dụ, câu chuyện sau đây cho biết cái tình cảm vợ chồng thời kỳ đồ đá nó to tát :
" Một cặp vợ chồng đang sống trong thời kỳ đồ đá. Chồng nằm ngủ dưới bóng râm, người vợ lo lắng bảo : 
- Anh ngủ như thế coi chừng bị cảm đấy. 
- Chà đúng thế ! - chồng lẩm bẩm : - Vậy em đem cục đá bên kia đắp lên người anh đi ! ".
Một số ảnh đẹp "VIP" minh họa về thời "đá hậu" :





Thứ Năm, 25 tháng 4, 2013

Tại sao dơi ăn muỗi ?


Xưa có con muỗi với con dơi, hai con có việc bất bình đi thưa nhau.
Muỗi thì mướn mèo làm thầy kiện, dơi thì cầu chuột làm thầy cãi.
Thế nào thầy kiện mèo xơi quách mất thịt thầy cãi chuột đi.
Dơi mất thầy, dơi thua. Nhưng dơi không chịu, chỉ chực báo thù lại được muỗi mới nghe.
Muỗi sợ, muỗi không dám thò đầu ra ban ngày, cứ đợi lúc nhá nhen tối mới vo ve bay ra.
Dơi biết chừng cũng không ra ban ngày, đợi lúc nào muỗi ra dơi cũng mới ra. Dơi ra dơi đớp thật nhiều muỗi.
Dơi ăn muỗi, cái mối oán thù gây ra từ đó.
(Truyện cổ nước Nam)


Thứ Tư, 24 tháng 4, 2013

Học trò "mái trường XHCN".


Có mấy học trò nam túm chân túm tay một trò nữ, thòng cô qua cửa sổ trên lầu, treo lửng lơ dùng mấy cánh tay giữ lấy. Bọn này chơi trò ngu rồi nhăn nhở cười thích thú lắm.
Xem cái ảnh chúng đưa lên mạng, thiên hạ sợ hãi cho cô học trò rồi bức xúc đánh dấu hỏi không biết trường lớp nào thầy bà  nào dạy dỗ sanh sự cách chơi đùa mạng sống nguy hiểm đến vậy. Quả thực "dưới mái trường XHCN" hết ý một nền sư phạm đảng khả kính.
Thêm một clip của vị trò tự xưng học lớp 12, vung tay múa lắc, mặt mày điệu bộ, huyên thuyên diễn thuyết dài dòng, bày tỏ "suy nghĩ mới về giáo dục". Cái kiểu trò này chém gió lập luận "trăn trở" ba hoa, khiến không ít người ta vỗ tay khó chịu.


Mấy ý kiến "mới" của trò, có lúc nói tới sự giáo dục triệt tiêu sáng kiến, chế hóa học trò thành công cụ nô lệ, chỉ có biết phục tùng tuân lệnh rồi ra cái thứ chẳng làm chi được. Thực thì thế giới xứ đã rõ rệt, chỉ mấy anh Bắc Hàn, Việt Nam, Cu Ba giữ lại "giáo dục" ô nhiễm độc trùng, hư sự đất nước. Giai do bọn thống trị sợ mất hết cơ hội vơ vét mới chọn giữ cái nền "ngu dân giáo dục".
Thời tiền chiến thuộc Pháp, dù bọn thực dân còn cai trị, văn hóa nghệ thuật, nhân tài vẫn cứ ồ ạt xuất hiện nhiều tầng nhiều lớp. Tới khi đám bác đảng hoành hành, vạn sự lâm vô bế tắc. Có chăng một đám vô tích sự "nhơn tài" nịnh nọt kiếm cơm, sản xuất ra văn minh giẻ rách, đẻ bọn hậu sanh có mấy tài hôn đít ghế ca nhi Đại Hàn, tài nổ lựu đạn yêu nước "xích hóa toàn cầu Facebook".
Muốn nước Nam thiên hạ phát tiết ra thông minh như "Israel Do Thái", chỉ còn cách thay chánh trị đổi giáo dục. Tuy nhiên, nếu vua Tự Đức biết nghe Nguyễn Trường Tộ thời triều Nguyễn không phải triều Nguyễn nữa. Mong con cá bể cạn "vượt qua chính mình" hóa con chim là chuyện viễn vông.


Thứ Hai, 22 tháng 4, 2013

Sanh nhật Lê Nin.


Lê Nin người nước Nga Sô, tuổi nhỏ phải chứng kiến anh ruột bị Nga hoàng treo cổ bởi tội âm mưu giết vua bất thành, nên lấy làm hận lắm, quyết trả thù bằng được.
Nhân xã hội Nga rối ren lộn xộn, dân chúng bất mãn cảnh giàu nghèo, ông Lê lập CS đảng, kích động thiên hạ nội loạn, lật đổ vua Nga rồi lên ngôi chúa tể, tự làm "lãnh tụ vĩ đại" !
Việc đầu tiên của Lê Nin, theo một số vị sử học Nga, là bắt đem xử bắn toàn bộ hoàng gia vua Nga, hoàng hậu, công chúa, hoảng tử, vùi xác trong một nhà kho bí mật, trả thù anh. Phải đến ngày ngài Boris Yeltsin dẹp yên được đại họa CS, hài cốt gia đình nhà vua mới được công khai đàng hoàng cải táng.
Sanh thời, Lê Nin có vợ mà tuyệt hậu không con, chết vì bệnh truyền nhiễm (có giả thiết, ấy là bệnh giang mai, tục gọi bệnh lậu - tim la), xác "vinh dự" được CS đảng Nga đem ướp cho sống mãi cả đời.


Với nước Nam, ông Lê đầu hói được đám đảng viên CS tôn vinh như thần như thánh, là "đảng tổ" cùng với ông Mác rậm râu sâu mắt, song đôi thành một cặp Mác Lê sáng giới lá cờ dao búa, máu me ầm ĩ đòi "giải phóng loài người".
Nhân sanh nhật Lê Nin, ngó lại câu thơ Tố Hữu cùng mấy cái ảnh "tư liệu 1980", quả nhiên công lao của ông đảng tổ Lê này to quá.
" Lê-nin,
Mỗi công trường xưởng máy
Lê-nin, ấy là lò thép chảy
Thành những óc tim, lửa cháy bừng bừng
Trên thảo nguyên, đồng nội, núi rừng
Lê-nin, ấy là nguồn điện lực
Với Xô Viết, làm thiên đường sáng rực !
*
Khắp những nẻo đường náo nức tôi đi
Hiển hiện Lê-nin phơi phới diệu kỳ
Nhịp sống lớn trên dáng đi bay nhảy
Những ánh mắt của thiên tài thức dậy..."



Chủ Nhật, 21 tháng 4, 2013

Tứ xứ sự rầu.


Quê hương hồi chiến tranh rệu rã, đoàn người bỏ xứ ra đi tìm chốn bình an tha phương cầu thực, định cư xứ lạ quê người. Có cái nhà mà ở, cầu cạnh kiếm được miếng cơm mà ăn, ấy cũng sự đắc thắng lắm rồi.
Trở về quê mẹ đường xưa lối cũ, cây cối rậm rạp u buồn, cố nhân đà chết hết, người sống hắc ám cõi lòng, chui rúc dài hạn nơi hoang sơn dã lảnh tối tăm một lòng bác đảng.
"Nhớ xưa em rũ tóc thề
Nhìn trăng sao nở để lời thề bay
Đợi nhau tàn cuộc hoa này
Đời như cánh bướm đồi Tây hửng hờ..."
Tự dưng thơ nhạc họ Phạm len lách trúng trật mơ màng rên rẩn trong đầu khi nhà ai đó, hiếm hoi thấy nụ cười đờn bà cày cuốc.


Người về thành phố, phấn đấu chui rúc cái quan tài bê tông ống tre dài thược, hãnh diện đi lên đi xuống, sợ hãi thiên hạ dòm ngó xin kiếm, thành thử gắng sức xây cất tường cao hào sâu cô độc. Quả hoang tưởng tội nghiệp cho những mảnh đời nhỏ nhoi vụn vặt, không bao giờ vượt lên được cái kiếp sống mòn.
Mấy nén nhang thắp tiễn đưa vị hào kiệt một thời lẫy lừng trận chiến. Mười mấy năm cải tạo ngục tù, đã bình yên vào lòng đất mẹ, chôn chặt những quá khứ tự mình mình biết. Đám con cháu lạnh lạt còn đang hăng say "chiến đấu" cho ngày mai tươi sáng chúng nó.
Có nhà sư tu thiền Trúc Lâm rồi thích trồng tre. Không hiểu mấy đời tư ẩn chứa đằng sau, mấy nghi ngờ "hình thức, nội dung", chỉ biết cây tre xanh "tuổi thơ kỷ niệm" nay vẫn còn vị sư "văn minh" thích thú.
Một chút điều lạ để hy vọng không phải đạo đàng đà chấm hết.


Thứ Bảy, 20 tháng 4, 2013

Chiến binh "thần thánh".


Thiên võng khôi khôi, sơ nhi bất lậu - có 4 ngày sau vụ nổ Boston Marathon, FBI Mỹ nhờ dân chúng, nhờ cư dân mạng hổ trợ nhanh chóng tìm ra bọn tội phạm tàn độc. Ấy là hai gã hai anh em ruột người gốc Chechnya: Tamerlan Tsarnaev, 26 tuổi và Dzhokhar Tsarnaev, 19 tuổi dân nhập cư vào Mỹ, âm thầm tàng độn đợi cơ hội xuất chiêu "thánh chiến".
Trong lúc dân chúng say sưa xem các vận động viên Marathon cố sức tranh đua thời hai kẻ khủng bố sè sẹ đặt bom sát đích kích nổ rồi lẹ làng tẩu thoát.
Chỉ 12 giờ sau khi lộ tung tích, hai tên bèn đi cướp cửa hiệu, cướp ô tô, bắn chết một cảnh sát, làm bị thương một người khác, đấu súng yêng hùng với FBI, tự tung tự tác như một chốn không người.
Tuy nhiên ác giả ác báo, ở đời còn có luật có lệ để thằng anh bị bắn chết, thằng em "mũ trắng" súng ống thuốc nổ đầy mình cả nước Mỹ truy lùng gao gắt trị tội.


Người ta đã phát hiện rằng anh em hai gã này quá nguy hiểm. Tên em "mũ trắng" đang chạy trốn đà khẳng định hắn là một tín đồ Hồi giáo, còn thằng anh trước khi bị bắn hạ, từng tạo tài khoản trên Youtube tải nhạc bày tỏ nổi niềm "Tôi sẽ dành cuộc sống của tôi để thánh chiến !". Quan trọng không biết bọn chúng nó phải chăng "chiến binh" nhận lệnh của "đại ca lãnh đạo" đằng sau nào đó hay không, phần hạ hồi hy vọng sẽ rõ.
Lời bàn luận :
Cuộc sống cần sự an bình, dân chúng mưu cầu vạn sự hạnh phúc. Ấy thế, có những người lòng đầy sân hận, coi sự đâm cha chém chú máu đổ đầu rơi thiên hạ rồi coi đó "chân lý", "chánh nghĩa" sanh sự nên đủ chuyện đau lòng bất chấp kết cục.
( Theo tin mới cập nhật, cảnh sát Boston thông báo vào đêm 19.4 (giờ địa phương, khoảng 8 giờ sáng ngày 20.4 giờ Việt Nam) rằng họ đã bắt giữ nghi phạm thứ 2 trong vụ đánh bom giải Boston Marathon và đang truy quét khu vực ngoại ô Boston, nơi tên này bị bắt giữ sau một cuộc săn lùng khổng lồ. Dzhokhar A. Tsarnaev bị bắt khi đang lẩn trốn trong lòng một con thuyền được đặt trong sân ngôi nhà ở ngoại ô Boston. Hắn đang bị thương nặng, mất khá nhiều máu và được điều trị ở bệnh viện.)


Thứ Năm, 18 tháng 4, 2013

Cơ may "giác ngộ".


Tháng Tư 1975, Bắc quân CS ồ ạt tiến vào Nam, chánh quyền VNCH đổ sụp làm 3 triệu người Việt phải lưu vong xứ lạ quê người. Nước thống nhất, cán binh Bắc cùng VC nằm vùng nắm hết quyền quản lý trên xuống, đưa VN "đi lên CNXH" tan tành đất nước.
Dần dà, bản chất phản động ngoại lai chủ nghĩa lộ bem ra cả. Hệ thống "phe ta" rã đám. Chánh quyền CS buộc phải đổi thay cứu nguy chế độ, dân chúng nhờ đó phần nào đỡ bớt bần cùng đói rách.
Trí thức yêu nước thương nòi nghĩ sâu biết rộng, thảy mong muốn một thay đổi toàn diện, thay đổi thể chế văn minh phù hợp, tạo nên một sức bật lớn cho VN phú cường. Tiếc thay, cái sự ù lì trì trệ định mệnh cùm trói dân tộc như tiền căn báo kiếp không thể vượt, ước mơ của họ cũng chỉ là mơ ước.


Trong một bài báo, tướng CA nghiên cứu Lê Văn Cương so sánh China Ấn độ, rồi ý kiến nên để CS cai trị mới đưa nước Nam phát triển mau chóng giống "bạn Tàu". Thực ra, chỉ "ngó qua một chút" giữa hai xứ BTT với Đại Hàn thời lý sự trên sẽ là "vô giá trị".
Có vị cho rằng chỉ có thể nhờ dân Bắc "giác ngộ" hành động may ra  nước Nam thoát khỏi nghiệp báo toàn trị. Điều này thì quả là đúng. Dân miền Nam kẻ trí có cơ hội điều kiện đã tẩu thoát "tôi chọn tự do" nước ngoài sanh sống. Còn lại phần "bám trụ" đông đảo theo đóm ăn tàn, từ cán bộ "kết nạp đảng" xã thôn phường chợ ít học cho đến những  thầy chùa "theo đảng" kiếm chác bấy lâu ngoi lên đều vênh mặt hãnh diện. Đích danh đấy là loài "khuyển mã" cản trở khiến nước Nam trì trệ, bởi nếu có thay đổi chiều hướng tự do thì đám mặt mẻ này rất e sợ nguy cơ chuốc nhục cúi gằm.




Thứ Tư, 17 tháng 4, 2013

Khủng bố Marathon.


Chuyện truyền thuyết tháng Tám năm 490 BC, hai nước Hy Lạp - Ba Tư giao chiến dữ dội thị trấn Marathon, cuối cùng quân Hy Lạp chiến thắng.
Bấy giờ, chiến binh tên là Pheidippides chịu nhiệm vụ về thành Athens báo tin thắng trận. Anh này chạy bộ một mạch 42,195 km dọc biển, băng đồi qua núi không ngừng nghỉ để đến đích, mệt quá thều thào mấy tiếng "Nenikékamen !" ( Chúng ta đà chiến thắng ! ) rồi gục xuống vỡ tim chết.
Năm 1896, ông Michel Bréal nảy sanh ý tưởng tổ chức thi chạy bộ đường dài gọi là "thi chạy Marathon" kỷ niệm chuyện xưa được thiên hạ đồng lòng hưởng ứng. Từ ấy, môn Marathon bắt đầu có mặt cuộc thế vận hội tranh tài hay các dịp thi riêng tư tổ chức.


Ngày 15/4/2013, ở Boston thủ phủ tiểu bang Massachusetts tổ chức cuộc thi "Boston Marathon" quốc tế lần 117 với 23.000 người tham gia, thu hút đông đúc dân chúng xem cổ võ. Vô hình trung, cuộc thi làm mồi ngon cho kẻ xấu ra tay khủng bố.
Lúc 14 giờ 50 phút giờ địa phương, một quả bom "nồi áp suất" chứa đầy đinh bi sắt trong một túi xách đặt tại điểm cán đích phát nổ. 10 giây sau, cách đó chừng 50 mét quả bom thứ hai nổ tiếp, gây sự hoảng loạn kinh hoàng dân chúng.
Theo thông tin báo chí cập nhật, có 3 người đã chết và 183 người bị thương, nhiều vận động viên chạy cán đích bị bom cắt cụt hai chân quá thê thảm.
Hiện tại, cảnh sát Mỹ đang truy lùng gắt gao thủ phạm, treo giải thưởng 50.000 USD cho ai cung cấp bằng chứng, và có đồn đoán một người Ả rập tình nghi 20 tuổi đã bị bắt.
Người ta nghi ngại rằng cuộc khủng bố có thể do một "sói cô độc" tự biên tự diễn, và như thế quả khó lần dấu vết bắt tên thủ ác đền tội.



Thứ Hai, 15 tháng 4, 2013

Sâu mọt.


"Sông sâu còn lắm kẻ dò
Lòng người sâu hiểm, ai đo cho tường ?"
Sâu ca dao trên là sâu thăm thẳm, sâu độ độc ác chớ không phải con sâu bọ hại tàn cây cối. Sâu hiểm dộc đặc tính bọn giả hình để làm bộ che đi đê tiện ăm ắp. Đệ nhất sâu độc phải kể "Quân tử kiếm" Nhạc Bất Quần trong Giang hồ Tiếu ngạo. Vị này quá khéo giả dạng đậy cái bản mặt thứ thiệt, thế rồi từ từ cũng lòi ra khéo vay khéo trả, mưu thâm họa thâm, tiếng đời ngụy quân tử thế gian mai mỉa.
Sâu mọt bên dưới là "thế giới côn trùng", là ngôn ngữ "mỹ từ pháp" chỉ người sâu độc não trạng, đủ trò sanh sự mà đậy che lắm loại mỹ miều.


Trước CN, bên Tàu đạo Nho thờ Khổng, Mạnh có câu "nhơn chi sơ, tánh bổn thiện", bày tỏ sự tin tưởng vào con người cổ đại lịch sử. Rồi thời cuộc quá lắm trầm luân, đồ đá đồ đồng, đồ sắt đồ nhựa, đồ điện đồ đảng, câu Nho đà biến dạng ra "nhơn chi sơ, tánh sâu mọt", khiến một số vị không "biện chứng pháp" phải mắc lậm chua chát lòng người.
Than ôi ! Sâu đục thân, mọt đục gỗ tàng độn khéo trong sâu xa, âm thầm phá mấy cây xanh, nhờ ngẫu nhiên mới biết đích danh cả một "tập đoàn sâu mọt".
Bài học nên nghe mấy kinh nghiệp tiền bối "dư luận sự", không quá ngây thơ, sẽ khỏi lâm lậm trở tay không kịp.


Thứ Sáu, 12 tháng 4, 2013

Tiền để làm gì ?


Một nhà tỷ phú Mỹ đi nghỉ ở Florida. Ông ta thuê cả một khách sạn lớn để khỏi ai quấy rầy. Ông ta mặc quần bơi rồi xuống bãi biển. Vừa nhúng một chân xuống nước, ông ta lập tức gọi viên thư ký riêng :
 - John! Nước hơi lạnh.
Viên thư ký liền gọi điện cho một chiếc tàu lớn ở ngoài khơi để đổ hàng tấn nước nóng vào vùng biển. Thế là nhà tỷ phú có thể bơi được.
Rồi ông ta nằm dài trên cát. Một con kiến bò lên chân ông ta. Lập tức viên thư ký gọi điện cho một đội trực thăng, và năm phút sau, toàn bộ bãi biển được phun thuốc diệt côn trùng.
Sau đó nhà tỷ phú tắm nắng, nhưng còn điều gì đó chưa ưng.


Ông ta bèn vẫy viên thư ký lại, bảo :
- Bầu trời xanh quá, đơn điệu quá. Tôi muốn có mây, như thế nên thơ hơn.
Thế là mười lăm chiếc trực thăng cất cánh lên phun hơi nước tạo thành những đám mây nhân tạo nho nhỏ.
Bây giờ thì nhà tỷ phú đã hài lòng hoàn toàn. Nằm dài trên cát, tay đặt sau gáy, ông ta ngắm biển, ngắm trời và khẽ nói :
- Chà ! Thiên nhiên đẹp thật ! Vậy mà người ta bảo có những kẻ chỉ sống vì tiền ! Tiền để làm gì kia chứ !
( Chuyện tiếu lâm )


Thứ Năm, 11 tháng 4, 2013

Đại hạn.


Đất đai cằn khô sỏi đá, ba bảy năm ròng rã không mưa cây cối chết khô hết cả. Ở cái xứ sâu mọt lộng hành, người tốt phải oan khiêm đẩy vô ngục thất, uất khí ngùn ngụt khiến trời xanh nổi giận.
Thời  quân chủ, đại hạn xảy ra dân chúng chết đói tràn lan, Khâm thiên giám nhìn thiên văn địa lý, đánh hơi ra oan khí ăm ắp lao tù, biết lắm kẻ đang chịu tù oan, bèn vội bẩm tấu vua chúa liệu bề giải hạn. Thường thì nhà vua ăn chay nằm đất, tế cáo thiên địa thần linh, sám hối nhận lỗi rồi đại xá thiên hạ làm lễ cầu mưa xin nước. Quả nhiên, có lòng trời chẳng phụ, mây mù giăng kín, mưa trút xuống ồ ạt cứu nguy đại chúng chết khát.


Thời này tệ quá trước nhiều. Vô số trí thức yêu nước gan ruột chánh kiến vì một đất nước văn minh giàu mạnh thời bị "hốt" ngồi chật cả lao tù CS. Vô số người dân oan mất nhà mất cửa bởi tay lũ lưu manh nhân danh "tổ quốc". Vô số đám tham quan sâu hiểm tội ác chồng chất, nhởn nhơ ngồi trên công lý, thao túng lộng quyền trắng trợn.
Người trung mắc nạn, tội ác đắc thế làm càn là mấy cái điều trời xanh còn không chịu thấu. Nên chi đại hạn sẽ còn nặng nề khi vô tội tiếp tục lũ lượt vô tù, kẻ gây họa dân thời hỷ hả "án treo" sung sướng cười cợt công lý.


Thứ Tư, 10 tháng 4, 2013

Máy bay B-2 sẵn sàng dội lửa.


Oanh tạc cơ tàng hình B-2 (Northrop Grumman B-2 Spirit) của Mỹ đang là thứ máy bay ném bom chiến lược đệ nhất. Mỗi chiếc B-2 giá độ chừng 2,2 tỷ USD, quá sức đắt đỏ nên chi không quân Mỹ sở hữu tổng cộng hai chục chiếc mà thôi.
Hình dạng loại máy bay này giống như con chim cắt cụt đuôi sải cánh liệng bầu trời tít tắp trên 15.000 mét, với cơ địa miễn dịch mọi hệ thống radar phòng không bên dưới. Thành thử nếu nó bay qua không phận địch quốc như BTT, Iran dội bom thời bọn này chỉ có chết.


Thông số kỹ thuật của B-2 như sau :
Sải cánh : 52,4 m.
Chiều dài thân : 21 m.
Chiều cao: 5,2 m.
Trọng lượng không tải : 45 tấn.
Trọng lượng khi tải : 170 tấn.
Tốc độ tối đa : 2.146 km/h.
Độ cao : từ 15 km trở lên.
Tầm bay không cần tiếp xăng : 11.000 km
Động cơ : 4 động cơ phản lực F118 của GE.
Tổ lái : 2 người.
Vũ khí : có thể chuyên chở đến 21 trái bom hạt nhân B61,
hoặc 16 trái bom hạt nhân B83, hoặc 80 trái bom Mk 82
trọng lượng 227 kg. Có thể kết hợp nhiều loại bom dẫn đường thông minh vòng vèo diệt mục tiêu chánh xác.
Hiện nay, Mỹ đã điều 2 chiếc B-2 tới Hàn Quốc sẵn sàng ứng chiến.




Thứ Ba, 9 tháng 4, 2013

"Thần đồng Việt", con nít dạy đời.


Đứa con nít một hôm phát lộ ra nó là thần đồng "Anh văn" thứ thiệt, bèn viết sách tự truyện cho đời học hỏi nó. Đám bà con thân thích với mấy quan hệ kiếm chác bèn lăng xê đứa "thần đồng hãnh diện" cốt làm thiên hạ lác mắt.
Ai dè nghe nó nói, nhìn khuôn mặt tròn vênh váo bộ răng, không ai không ghét cái kiểu nổ banh trời "tôi thần đồng" của nó.
Hiếm có em nhỏ cùng trang lứa 11 tuổi nào ăn nói y chang " ủy viên bộ chánh trị dạy đời" như đứa "thần đồng Anh văn" thích "đọc sách chánh trị" này. Cũng may nó còn nhỏ tuổi, chưa bước vô dòng đời nghiệt ngã, chớ lớn lên chút xíu, cái miệng hàm răng kia giữ cho đặng an toàn cũng khó vậy.
Xưa, học sinh say sưa xem đọc truyện tranh Đường tăng, Tintin, Tazzan; nay học trò mê truyện Đôremon mèo máy, tự vì truyện tranh hay quá, tuổi thơ không ai không thích. Còn riêng đứa "thần đồng" này không đọc như nó bảo "truyện tranh đục khoét tâm hồn"...


Xã hội ghét đứa con nít huênh hoang chút tuổi ranh bì bõm đã vội hễnh mặt dạy đời ta giỏi. Xã hội ném đá cho nó chừa bớt tánh tự nổ sảng, cho mấy trẻ ranh ti toe "thần đồng" biết chút lễ nghi khiêm tốn ở đời. Ấy thế, quý vị thân thích "thần đồng gương sáng" phản pháo tới tấp, chê trách thiên hạ nỡ nào đè bẹp "nhân tài đất Việt" không để nó nổi. Một "bà quốc hội thân hữu" còn kêu gào ra luật bảo vệ mấy đứa nhỏ lựu đạn, hò hét trị tội thẳng tay mấy dư luận ném đá vô "thần đồng" con nít dạy đời.
Than ôi ! Thời cuộc CS sản sanh thật lắm nhơn tài "phụ tùng nổ". Hết Triết lựu đạn, Hoàng lựu đạn, hai mẹ con talent lựu đạn, nay thêm "Đỗ lựu đạn thần đồng".