Thứ Sáu, 29 tháng 7, 2011

Tru di Thừa tướng.


Trung Hoa thời Chiến quốc thiên hạ đại loạn, quần hùng đánh nhau tơi bời khói lửa, đồ vương định bá lần hồi còn lại 7 nước, trong đó Tần mạnh nhất.
Có kẻ thư lại nước Sở tên Lý Tư, thấy con chuột trong nhà xí nơi làm việc, ăn đồ bẩn thỉu, luôn luôn lo sợ gặp người và chó. Đến khi Lý Tư vào trong kho, nhìn con chuột ở đấy, thấy nó ăn lúa no nê, ở dưới mái nhà lớn, không hề lo gặp người hay chó gì hết, bèn than:
- Người ta hiền tài hay kém cỏi chẳng qua cũng như con chuột đó, điều là nhờ ở hoàn cảnh đấy thôi !
Lý Tư thôi thư lại, xin đi học "Cao cấp chánh trị", cậu cử Hình pháp gia, dùng pháp luật trị nước, dùng hình luật phạt khổ sai hay trảm cổ mọi kẻ chống đối triều đình để ổn định bình an xã hội.
Cao cấp chính trị Lý Tư rất khinh bỉ coi thường văn nghệ sĩ. Theo Tư, lũ văn nghệ sĩ vốn hèn hạ, sẵn sàng khom lưng cúi gối bồi bút, coi "bảo vệ chén cơm" lý tưởng sống bất câu liêm sĩ. Nếu không cho chúng nó ăn, sẽ sinh tâm bất mãn xỏ xiên chế độ chống "nhà nước pháp quyền".
Văn nghệ sĩ do vậy "mà, là, và" mầm gây chia rẻ, sự sinh loạn lạc nguy hiểm lắm !
Lý Tư ngâm cứu Tần mạnh mẽ đến ra mắt Thuỷ Hoàng đế.
Bạo chúa có nghề thích dụng dao búa thống nhất sơn hà, rất đổi hài lòng Lý Tư mọi nhẻ. Chánh trị Lý Tư, quân sự Chương Hàm, Thuỷ Hoàng đế thống nhất Trung Hoa cổ đại bằng máu lửa, giết người ta vô số không gớm tay.
Lý Tư lên chức Thừa Tướng nước Tần nhất thống, bèn cùng với Thuỷ Hoàng đế có "những việc cần làm ngay".
- Gom hết sách vở đem đi đốt, lý do "bài trừ văn hoá phẩm đồi truỵ phản động" nhưng thực ra áp đặt chánh sách ngu dân triệt để. Dân ngu dễ trị.
- Lập mưu chôn sống văn nghệ sĩ. Lý do xã hội cần ổn định mà bọn thơ văn lại túm tụm chào xáo, dùng xưa nói nay, phỉ báng triều đình, tuyên truyền chống "ưu việt". Rồi bắt hết văn nghệ sĩ cho đấu tố nhau, lùa hết xuống hố chôn sống, triệt mầm hậu họa !


Dùng sức mạnh đàn áp, lấy bạo lực bịt miệng trị dân là quốc sách "chiến lược" của Lý Tư thừa tướng khiến lòng dân căm thù chán ghét chế độ tận xương khắt cốt.
Thuỷ Hoàng bạo chúa mộng mơ trị vị muôn năm, trị vì vạn tuế, ấy lại mau chóng sụp đổ như một nghiệp báo ác giả ác báo tội ác quá tày trời. Uống thuốc trường sinh ngộ độc chết sớm, tay tổ bạo chúa ra đi, cái chế độ bạo lực của y cũng hấp hối hết thời.
Kẻ chôn triều đại bạo chúa ấy là Tể tướng mới lên : Triệu Cao đại gian hùng.
Là một kẻ ác độc, thâm hiểm, tàn nhẩn, nhỏ mọn đầy thủ đoạn, Cao giữ chức Lang Trung lệnh, coi giữ ấn tín giấy tờ nội cung, nhân Thuỷ Hoàng chết, bèn cùng Lý Tư soạn di chúc giả, đưa Hồ Hợi con thứ nối ngôi làm Nhị Thế hoàng đế.
Triệu Cao trong lòng thù ghét Lý Tư, nhưng ngoài mặt lại khéo léo liên minh, chực chờ cơ hội ra tay tàn độc. Cao bèn nói với Nhị Thế :
- Bệ hạ mới lên ngôi, lòng người trong bụng đều bực bội không phục, sợ sẽ sinh loạn. Muốn dẹp mầm loạn, hãy làm cho pháp luật thành nghiêm, hình phạt thành tàn khốc, trừ khử nhổ tận gốc bầy cựu thần mưu phản, thay thế bằng những người thân tín gần gủi bệ hạ. Ban mưa móc tràn ngập cho kẻ trung thành khiến chúng giàu sang lên vùn vụt, làm nòng cốt bảo vệ chế độ, thì bệ hạ có thể nằm khểnh, tha hồ muốn làm gì thì làm, muốn vui chơi gì cũng được...
Nhị Thế sung sướng, tin dùng và giao hết quyền lực cho Cao, cho Cao làm Trung Thừa tướng. Cao tha hồ lộng quyền, trả oán tàn độc, kéo bè lập cánh, ra sức vơ vét của cải dân chúng, dấu nhẹn hết mọi đau thương, uất ức bá tánh, hưởng thụ vinh hoa phú quý ngất trời.


" Bấy giờ Triệu Cao quyền chính gồm một tay, các việc quan hệ đều giấu hết, không để lộ ra cho vua biết dân biết. Các quan ai trái ý lập tức tìm cách ám hại, vì vậy ai cũng sợ, không dám nhìn mặt.
Một hôm Triệu Cao dâng cho Nhị Thế một con hưu, mà nói là con ngựa.
Vua Nhị Thế cười lớn nói :
- Thừa tướng lầm rồi ! Đó là con hưu chớ đâu phải con ngựa.
Nhị Thế ngoảnh hỏi triều thần. Có người lặng im không dám nói. Có người nói thẳng là con hưu. Có người a dua theo Triệu Cao nói là con ngựa.
Người nào nói thẳng đều bị Triệu Cao tìm cách hãm hại. Quần thần lại sợ Triệu Cao hơn.
Lý Tư thấy quyền lực gã này lớn quá, lo không yên, bèn tìm cách gặp vua mà tố cáo, xin nhà vua chỉnh đốn việc nước.
Triệu Cao lập mưu, dèm pha với Nhị Thế rằng.
- Lý Tư cậy mình có công trạng trước kia, ước vọng được bệ hạ cắt đất phong vương. Nhưng ước vọng ấy không thành đem lòng oán trách. Vừa rồi hắn cho con là Lý Do làm thái thú ở Tam Xuyên, mục đích để tư thông với Sở. Xin Bệ hạ phải xét mới được.
Nhị Thế cả giận, bắt Lý Tư cho Triệu Cao tra khảo luận tội. Cao dùng cực hình "pháp trị" tàn khốc. Lý Tư bị đánh chịu đau không thấu phải cúi đầu nhận bừa hết.
Với việc tư thông nước Sở : chiếu ngũ hình, bắt hai cha con tội chém ngang lưng và tru di tam tộc.


Vũ sĩ trói hết nhà ba họ Lý Tư ra chợ Hàm Dương. Lý Tư trước Thừa tướng sau chịu hình tru di tam tộc hết sức thê thảm.
Người sau có thơ rằng :
"Họ Lý không thông vận thế thời
Ngày tàn còn nghĩ cuộc vui chơi
Công thành chẳng liệu lui mình trước,
Phú quý vinh hoa, miệng bả đời !"
Lý Tư chết, quyền lực triều đình vô hết tay Triệu Cao.
Nhưng than ôi, kẻ gian thần trời xanh đâu dung thứ mà vội chóng mừng ? Nước Tàu dân chúng tứ bề nổi dậy chống lại triều đại Bạo chúa.
Trần Thắng, Ngô Quảng, Hạng Võ, Lưu Bang, quần hùng xứ xứ khởi nghĩa vùng lên mạnh lắm. Quân đội Chương Hàm trung thành triều đình thất thế thua to.
Triệu Cao vội vã giết Nhị Thế, lập Tử Anh bù nhìn, chuẩn bị cướp ngôi báu.
Cao không ngờ Tử Anh mưu mẹo phục binh đâm chết, cả ba họ đều bị đem chém ngang lưng chốn pháp trường, làm gương thiên hạ.
Triệu Cao mưu cao mẹo độc, giờ phút chót thoát sao khỏi nghiệp Tru di Thừa tướng ?
*
Chuyện bên Tàu cổ đại mới đọc hồi hôm, chưa kịp nghĩ ngẫm.
Sáng nay coi tin BBC, phát lộ chuyện Quân đội VN buôn gỗ lậu, phá tan nát rừng già của nước Lào anh em. Điều tra do một tổ chức bảo vệ rừng bên Anh quốc công bố.
Tang chứng là một clip rõ rệt trưng bày.



Không biết "thế lực thù địch" điều tra có đúng không, tuy nhiên đã nghe mấy lời chối cãi vội vả :
- "Phát ngôn viên bộ Ngoại giao Việt Nam, bà Nguyễn Phương Nga đã lập tức lên tiếng bác bỏ cáo buộc trên. Bà nhấn mạnh « quân đội Việt Nam không tham gia vào các hoạt động kinh doanh hay phá rừng trên lãnh thổ Lào » và Việt Nam rất quan tâm đến vấn đề bảo vệ rừng."



- Đại diện của một trong số các công ty Việt Nam bị cáo buộc là mua và vận chuyển lậu gỗ từ Lào trong khi đó lên tiếng bác bỏ hoàn toàn cáo buộc.
Ông Trần Xuân Hòa từ Tổng công ty Hợp tác Kinh tế (thuộc Quân khu 4 - Bộ Quốc phòng) nói các tố giác của tổ chức môi trường EIA là "hoàn toàn không đúng sự thật". Ông cũng nói công ty của ông "hoạt động theo đúng các thỏa thuận đạt được giữa hai chính phủ, tuân thủ pháp luật và không làm gì trái phép".
*
Chuyện xưa, chuyện nay, đúng là chuyện gì cũng phải nghĩ ngẫm.
Nhưng xét cho cùng, ngẫm nghĩ để làm gì nhỉ ?

Thứ Năm, 28 tháng 7, 2011

Ba con Vịt


Ở nước Pháp, tuần báo trào phúng "Canard Enchainé" (Con Vịt Buộc) chuyên nghề châm chích chua cay những chuyện đời chướng tai gai mắt.
"Con Vịt Buộc" không buông tha đối tượng nào - dù đó là các quan chức, nguyên thủ quốc gia - hoặc cơ hội nào, bất kể chủ đề có nhạy cảm hay không tôn giáo, đời tư, tình dục.
Các chánh trị gia rất sợ hãi  tờ báo này nó chọt, châm, chĩa, đưa trang nhất sẽ mất uy dân chúng. Thành ra không có dám làm bậy nhiều.
Nước Pháp không phải là cái xứ của bọn dã man cai trị, nên chi "Con Vịt Buộc" vẫn cứ sống dai tự năm 1915 đến giờ.


Ở xứ nọ, có cả ngàn báo mà đều nhất hướng ca tụng, chuyên nghề bợ "kẻ tài đức" đương chức đương quyền, những điều sằm bậy bạ chỉ dành trọn kẻ thất thế, lỡ thời mà thôi. Thành thử người ta xem bằng con mắt nào thời đỏ con mắt đó. Thấy gì cũng ngại, sợ tụi chúng báo lừa.
Ngẫm nghĩ về mấy con vịt cũng hay hay.
"Một trăm giống thú
Đủ cả bốn chân
Có cánh hơn phần
Thì hai chân đứng
Bay cao đứng thẳng
Mà chẳng sợ chi
Ai khổ thế ni
Thương thân con vịt
Kẻ bảo làm thịt
Người nói để nuôi..."
Vịt hay kêu la dữ lắm. Vịt đực kêu kẹp kẹp. Vịt cái kêu cạp cạp. Ba người đàn bà với một con vịt thành ra cái chợ. Chào xáo, ồn ào điết cả tai !
Dẹp tiếng vịt kêu la càm cạp chỉ có cách là buộc cổ nó lại.
Buộc rồi tất sẽ im lặng. Im lặng là bằng lòng. Bằng lòng là đồng thuận. Đồng thuận thời bay cao bay xa, chuẩn bị sẵn sàng vươn ra bể lớn !


Thứ Tư, 27 tháng 7, 2011

Ai nhớ chăng ai ?

Có ánh mắt nhìn cô gái đẹp chạnh lòng ta phải rung rinh. Nhớ một thời bao nhiêu là nhớ...
"Ai nhớ chăng ai
Ai nhớ chăng những gì
Những gì tha thiết nhất trong đời
Những gì không nói nên bằng lời
Mà tim ta thì chơi vơi
Mà hồn ta tìm nơi nơi
Mà lòng ta nhớ đời.
Nhớ vô vàn . . .
Nhớ muôn ngàn
Ngàn đời tôi còn nhớ
Ngàn đời tôi nào quên
Bao nhiêu con người dừng chân trên bến tâm hồn."
( Ai nhớ chăng ai - Hoàng Thi Thơ)



Thứ Ba, 26 tháng 7, 2011

"Trừ Sâu" Chủ tịch.


Trong bộ tứ CS mới lên ngồi ghế trị vì, trong bốn kẻ được nắm trọn quyền sinh sát cai trị dân chúng, nổi bật lên có vị "Trừ Sâu" Chủ tịch.
Xã hội VN đang ở vào cái thời gọi là hủ bại đỉnh cao. Chủ nghĩa bịp bợm nắm quyền khiến niềm tin bội bạc, lòng con người ta tan hoang đổ vỡ, nhân tình trở nên vô cảm cực độ.
Hệ thống quan lại quản lý xã hội không dựa trên sự trọng dụng nhân tài trí tuệ, lại được chọn lọc theo mấy tiêu chí :
- Huyết thống : con vua thời lại làm vua, con sãi giữ chùa thời quét lá đa.
- Trung thành : Bá Di, Thúc Tề một lòng sống chết vì lũ Trụ Vương Đắc Kỷ.
- Thuộc bài : Học tập và làm theo tư tưởng đạo đức.
- Tài nịnh bợ : nghệ thuật luồn cúi, nghệ thuật bằng cấp, nghệ thuật bôi trơn, nghệ thuật chính trị nội bộ...
Đám kẻ "có tài, có đức" này luồn sâu, leo cao dần dà nhung nhúc, lổm nhổm vô ra ngồi chật ghế béo bở thành ra một hệ thống thực thể đương nhiên.
Sâu vua, sâu chúa, sâu quan, sâu lính đẻ ra bầy sâu con, sâu cái, sâu cháu, sâu chắc.
Đất nước suy vong yếu hèn, dân chúng lầm than đói khổ, chính do cái lũ sâu dân mọt nước này, chúng nó tham lam vét vơ cạn tàu ráo máng.
Cái điều mà những "thất phu hữu trách" đều rõ rệt cả.
Trong sự che dấu, tô hồng, xịt hương thơm lên sự hủ bại mà cả dân tộc rõ như ban ngày; ở ngàn điều dối trá, bỗng dưng giữa "các vị lãnh đạo đảng và nhà nước ta" lại có người nói thẳng thật, dù cho cái thật đó cũng đã quá nhàm :
"Trước đây chỉ một con sâu làm rầu nồi canh, nay thì nhiều con sâu lắm. Nghe mà thấy xấu hổ, không nhẽ cứ để hoài như vậy. Mai kia người ta nói một bầy sâu, tất cả là sâu hết thì đâu có được. Một con sâu đã nguy hiểm rồi, một bầy sâu là 'chết' cái đất nước này !"
Sự thường mà lạ quá ! Lần đầu tiên dân chúng VN thấy một lãnh đạo CS không nói láo.
Lần đầu tiên một người CS dám nhìn vô thực để nói thực với dân đen.
Chỉ một câu làm cho mọi người ta "bỗng dưng thiện cảm" với một người.
Nay thì người đó đã giữ trở thành Tân Chủ tịch nước VN.
Dù giữa lời nói với làm thường cách xa cả vạn dặm, vẫn chúc người được dân ủng hộ, sẽ diệt trừ hết lũ sâu mọt nhung nhúc trước khi chúng hóa ra thành bướm !

Thứ Hai, 25 tháng 7, 2011

Quý báu chi ?


Jared Medeiros (21 tuổi) đến từ Ceres, California (Mỹ) kể lại, anh bị kẻ xấu tấn công và ăn trộm chiếc điện thoại, sau đó chúng ném điện thoại của anh xuống cống.
Khi chui xuống cống để tìm điện thoại, đầu của anh đã bị mắc kẹt dưới cống nên phải gọi 911 đến giải cứu.


Thời gian mắc kẹt của Jared kéo dài khoảng 40 phút, sau đó người dân ở đây mới phát hiện ra đôi chân đang vùng vẫy của anh. Một lúc sau thì lực lượng cứu hộ đến.
Theo lời Jared, anh đang đi đến nhà người bạn thì phát hiện có 4 kẻ lạ mặt đi phía sau anh. Chúng tấn công anh từ phía sau, một trong số đó giằng lấy điện thoại vứt xuống cống. Chúng đánh anh chảy máu đầu rồi bỏ đi.
Anh thấy máu chảy nhưng vẫn cố lao xuống cống để tìm điện thoại, rồi không thể rút đầu ra được nữa.
May mắn là có cô Brianna Mooney, 16 tuổi, sống gần đó thấy tiếng kêu cứu đã gọi bạn trai đến cứu. Lực lượng cứu hỏa cũng tới và cứu anh Jared ra khỏi chiếc cống.


Mừng Jared thoát chết mà cũng tội nghiệp thay cho Jared.
Dân Mỹ nghe nói giàu mà dại. Trọng của hơn người, suýt chết oan.
Dân VN nghe nói nghèo mà khôn.
Người làm ra của chớ của đâu có làm ra người nhỉ ?
Mời bạn Jared coi clip du học sinh VN tại Japan đập nước đá bằng ĐT nè :

Hà Nội biểu tình


Từ độ bọn Tàu vô sâu tận sát bờ biển VN, cắt cáp tàu thăm dò dầu hoả của VN, dẫu cho chế độ CS quá sợ sệt cấm "đụng Tàu", ấy thế Chủ Nhật nào, Thủ đô Hà Nội cũng có biểu tình đả đảo Trung Cộng xâm lược, đòi cắt cái lưỡi bò !
Chính quyền sử dụng bọn công an chìm nổi, bọn dân phòng, bọn quần chúng tự phát, bọn cuồng tín chế độ, kết nhau cố sức ngăn cản, đàn áp "dẹp loạn" biểu tình.
Chính quyền quy kết biểu tình do mấy vị chống Cộng hải ngoại xui giục, dọa dân chúng đi biểu tình là theo chân "phản động" !
Chính quyền cho dân "tổ khu phố", an ninh khu vực đến nhà các vị danh tiếng biểu tình sách nhiễu, ngăn đón, gây khó dễ, hăm dọa.
Chính quyền bày mọi nhẻ mưu sâu kế độc thâm hiểm nọ này...
Vậy mà dân chúng Thủ đô vẫn đi biểu tình ! Dẫu khi nhiều khi ít.
Sau cú đạp vô mặt người VN yêu nước của tên Minh công an phản quốc, chính quyền CS tưởng phen này dân Hà Nội sẽ sợ hãi mà bãi bỏ cuộc chống Tàu, ai dè tình thế đổi khác.
Ngày Chủ Nhật 24/7/2011. Dân chúng Hà Nội lại cùng nhau kéo đi biểu tình quá là rầm rộ !


Đời nó vậy đó.
Người đàng hoàng tử tế, yêu nước thương nòi, có nhân cách thì chỉ sợ mình làm sai bậy, sợ mình làm tay sai giặc, sợ mình mang tội phản nước hại dân mà thôi.
Không có ai yêu nước lại đi sợ lũ Việt gian phản quốc đâu.
Người Hà Nội dũng cảm tỏ tấm lòng với tổ quốc thật xứng đáng nòi giống con Hồng cháu Lạc.
Huế, Sài Gòn kết nghĩa cùng Hà Nội sao lại làm thinh nhỉ ?

Chủ Nhật, 24 tháng 7, 2011

Sinh Hùng cao tay quyền lực.

Theo thông tin On the Net, ông Nguyễn Sinh Hùng thuộc dòng họ Nguyễn Sinh tại xã Kim Liên, Nam Đàn, Nghệ An.
Đời thứ 10 của dòng họ này, ấy Nguyến Sinh Nhậm.
Nhậm có hai vợ.
Vợ cả sinh cho Nhậm một con trai đầu là Thuyết rồi chết.
Vợ hai của Nhậm là Hà Thị Hy ( tục gọi cô Đèn, nghe đồn mang bầu của Hồ Sĩ Tạo, rồi về đẻ cho Nhậm con là Sắc, Sắc đẻ ra Hồ Chí Minh )
Thuyết đẻ ra Ly.
Ly đẻ ra hai con là Diễn và Thân.
Thân đẻ ra Thọ.
Thọ đẻ ra Hùng và Khang.
Nguyễn Sinh Hùng nay đã là Tân Chủ tịch QH của nước CHXHCN VN.
Nguyễn Sinh Khang nay là Phó TGĐ Tập Đoàn dầu khí PVN :


Về ông Nguyễn Sinh Hùng, ngày 3/7/2011, trên trang BauxiteVN có đăng một lá thư nội dung "đáo để" đáng chú ý như sau đây :
 " Kính gửi các vị Đại biểu Quốc hội khóa XIII.  
Trước Đại hội Đảng khóa XI, Bộ Chính trị khóa X bố trí Phó Thủ tướng thường trực Nguyễn Sinh Hùng dự kiến ứng cử Chủ tịch Quốc hội khóa XIII. Theo dõi quá trình hoạt động của Phó thủ tướng Nguyễn Sinh Hùng, chúng tôi thấy ông Hùng có nhiều điểm bất cập, không xứng đáng làm chủ tịch cơ quan quyền lực cao nhất của Nhà nước.
 - Bất chấp sự phản đối của Đại tướng Võ Nguyễn Giáp, của lão thành cách mạng và đông đảo nhân dân, Phó thủ tướng Nguyễn Sinh Hùng là người hăng hái nhất quyết phá vội cho được Hội trường Ba Đình lịch sử quý giá có một không hai của quốc gia. Để rồi bỏ đất không mấy năm nay để mỗi lần họp Quốc hội lại phải đi thuê nơi họp. Ông còn nói bừa rằng chụp ảnh để lại vẫn còn di tích ! Tiền thuê phá hội trường Ba Đình rất kiên cố và tiền thuê hội trường cho bao nhiêu kỳ họp Quốc hội lãng phí rất lớn tiền của Nhà nước ! 
- Trong kỳ họp Quốc hội thảo luận về dự án “Đường sắt cao tốc” ông Sinh Hùng giơ tay chém xuống và tuyên bố: “Không thể không làm đường sắt cao tốc”, vừa tỏ ra vô lễ đối với Quốc hội, vừa thể hiện tư tưởng áp đặt, độc đoán của ông Phó thủ tướng. 
Để trấn an các đại đại biểu Quốc hội lo ngại là Việt Nam không đủ nguồn lực làm “Đường sắt cao tốc”. Phó thủ tướng Nguyễn Sinh Hùng nói một cách quả quyết rằng “GDP năm nay của Việt Nam tuy chỉ có 106 tỷ USD, nhưng đến năm 2020 sẽ tăng lên 300 tỷ USD, và năm 2030 là 700 tỷ USD, đến năm 2040 ước đoán cỡ 1,2 -1,4 nghìn tỷ USD. Đến năm 2050, khi hoàn thành tuyến, con số sẽ tăng lên gấp đôi”. “Thu nhập bình quân đầu người hiện nay là 1.200 USD, nhưng với tốc độ tăng trưởng kinh tế tương lai thì đến năm 2020 sẽ là 3000 USD và lần lượt tăng lên mức 6000 USD rồ 12.000 USD và sẽ đạt 20.000 USD vào năm 2050.
Huy hoàng quá ! Phấn khởi quá ! Không biết Phó thủ tướng “bắt vịt trời” trên cơ sở nào trong khi hàng năm nhập siêu hàng hơn chục tỷ USD, ngân sách thâm hụt, tài nguyên, khoáng sản đào bán đi ngày càng hết, nợ nước ngoài ngày càng chồng chất ? Cuối cùng Quốc hội phủ quyết dự án “Đường sắt cao tốc”.
- Đại biểu Quốc hội yêu cầu xử lý kỷ luật những công chức sai phạm, tiêu cực, thì Phó thủ tướng trả lời: "Xử lý kỷ luật hết thì lấy ai làm việc ?" Thật bất hủ ! Trong hơn 80 triệu dân, 3 triệu 6 trăm đảng viên cộng sản lại không có người trong sạch, có năng lực thay thế những công chức hư hỏng sao?!
 - Trong nghị quyết của Đảng nêu “mở rộng dân chủ ở cơ sở” thì Phó thủ tướng Nguyễn Sinh Hùng lại đưa ra chủ trương thí điểm bỏ Hội đồng nhân dân Quận, Huyện, Phường tước nốt quyền bầu cử của công dân ở cơ sở, thể hiện tư tưởng hạn chế dân chủ của ông Sinh Hùng. 
- Trả lời phỏng vấn báo Tuổi trẻ ngày 6/3/2008, Phó thủ tướng Nguyễn Sinh Hùng nói : “Với chính sách điều chỉnh thị trường hiện nay, tôi đảm bảo thị trường chứng khoán sẽ lên giá và có chất lượng hơn hơn. Nếu là nhà đầu tư chứng khoán thì lúc này tôi sẽ mua cổ phiếu. Thị trường đã giảm đến đáy nên trong điều hành chính phủ quyết tâm không để giảm thêm. Thời điểm này nhà đầu tư nào bán tháo cổ phiếu thì sẽ thất bại, ngược lại, người nào có quyết định mua vào thông minh sẽ thắng”. Thời điểm ông Phó thủ tướng nói, chỉ số giá chứng khoán đang đứng ở mức khoảng trên dưới 600 điểm, sau thời điểm mà ông Phó thủ tướng nói như trên thì giá chứng khoán đã tụt xuống một lèo vào khoảng 220 điểm. Đó là Phó thủ tướng phát biểu bốc đồng, tùy tiện. 
- Về tập đoàn Vinashin. Trong kỳ họp ngày 23/4/2008, khi Phạm Thanh Bình than thở thiếu vốn, Phó thủ tướng Nguyễn Sinh Hùng trả lời: "Ai dám hạn chế không cho các anh phát hành trái phiếu ", "chính phủ sẽ không để xảy ra ngừng trệ vốn kinh doanh cho các tập đoàn”. Ngày 8/6/2010, khi được các phóng viên hỏi về những lo ngại về hiệu quả kinh doanh tại Vinashin trong kỳ họp Quốc hội, Phó thủ tướng Nguyễn Sinh Hùng nói: “Tôi thì vẫn chưa lo”. Chỉ một tháng sau – tháng 7/2010 thì vụ bê bối ở Vinashin bung ra – Đúng là ông không lo, vì có thất thoát tiền của ông đâu ! 
Thưa các vị Đại biểu Quốc hội ! 
Từ những sự việc nêu trên đây, ông Nguyễn Sinh Hùng không đủ tư cách làm Chủ tịch, hay Phó chủ tịch Quốc hội mặc dầu ông trúng phiếu rất cao khi ứng cử ở Hà Tĩnh. Nông dân và công nhân viên Hà Tĩnh chỉ biết lý lịch và chức vụ của ông Sinh Hùng thôi chứ có biết gì về tính cách và thực chất con người ông Phó thủ tướng.
 Kính mong các vị Đại biểu sáng suốt không bầu ông Nguyễn Sinh Hùng vào các chức vụ điều hành công việc của Quốc hội, để dân khỏi mất lòng tin đối với cơ quan quyền lực cao nhất của Nhà nước. Tháng 6/2011.
 Kính chào tin tưởng. Những lão thành cách mạng và người tâm huyết với đất nước..."
Cũng cần biết thêm, trang báo BauxiteVN do các vị trí thức nổi tiếng lập ra để phản biện, nhằm làm cho chánh quyền vững mạnh thêm, chứ không phải là trang báo tào lao đòi lật đổ chế độ.
 - Chùm ảnh Nguyễn Sinh Hùng với cánh tay đặc trưng, luôn vung lên múa xuống, nắm, chặt, chém, chĩa vô mặt người khác khi nói chuyện. Thể hiện một "văn hóa" cực cao !


Ngày 5/7/2011, tại Đà Lạt, đến lượt nhà thơ cựu chiến binh Bùi Minh Quốc tung lên mạng một bức tâm thư, cũng đáng đọc để tham khảo.
" Kính gửi : - Các Đại biểu Quốc hội Khóa 13 - Hội nghị Ban chấp hành Trung ương Đảng lần 2 (Khóa 11) đang họp
Tôi, Bùi Minh Quốc, 71 tuổi, một chiến sĩ làm thơ, Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, cán bộ cựu kháng chiến (chống Mỹ và chống bành trướng Bắc Kinh) gửi Thư ngỏ khẩn cấp này đến các Đại biểu Quốc hội và Hội nghị Trung ương Đảng lần 2 (Khóa 11) để bày tỏ ý kiến về việc lựa chọn người làm Chủ tịch Quốc hội khóa 13. 
Tôi được biết trước Đại hội 11, Bộ Chính trị dự kiến giới thiệu Phó Thủ tướng Nguyễn Sinh Hùng vào cương vị Chủ tịch Quốc hội khóa 13. Nhưng tôi cũng được biết Phó Thủ tướng Nguyễn Sinh Hùng lại là người hăng hái nhất quyết phá vội cho được Hội trường Ba Đình lịch sử quý giá có một không hai của quốc gia để rồi bỏ đất không mấy năm nay khiến mỗi lần họp Quốc hội lại phải đi thuê nơi họp, bất chấp sự phản đối của Đại tướng Võ Nguyên Giáp và các lão thành cách mạng cùng đông đảo nhân dân. 
Tôi là một trong số hàng triệu, hàng mấy chục triệu người Việt Nam đứng sau Đại tướng Võ Nguyên Giáp và các lão thành cách mạng phản đối việc phá Hội trường Ba Đình lịch sử.
 Đối với tôi, Hội trường Ba Đình là nơi vang lên lời kêu gọi của chủ tịch Hồ Chí Minh: KHÔNG CÓ GÌ QUÝ HƠN ĐỘC LẬP TỰ DO! Từ Hội trường Ba Đình, lời kêu gọi thiêng liêng ấy đã đến thẳng với trái tim tôi. Lời kêu gọi ấy không phải từ trên cao dội xuống mà chính là tiếng lòng tôi, là khát vọng sâu thẳm trong tôi được Hồ Chủ tịch khơi dậy, cất lên thành tiếng non sông thúc giục tôi lên đường đi chiến đấu giành lấy Độc lập Tự do. 
Độc lập của Tổ quốc Việt Nam và Tự do của mỗi con người Việt Nam. Tôi lên đường và tiếp sau tôi, vợ tôi, nhà văn Dương Thị Xuân Quý, cũng lên đường vượt Trường Sơn, để lại đứa con mới 16 tháng cho thủ đô yêu dấu với Hội trường Ba Đình đầy kỷ niệm thân thương. 
" KHÔNG CÓ GÌ QUÝ HƠN ĐỘC LẬP TỰ DO !
 Ta vượt Trường Sơn cùng tiếng gọi Bác Hồ 
Ta dấn bước như chính lòng ta gọi 
Trăm dốc nghìn đèo không rời đích Tự do..." 
Đêm 8/3 năm 1969, vợ tôi hy sinh tại chiến trường Duy Xuyên, Quảng Nam. Vợ tôi không bao giờ còn được thấy lại thủ đô Hà Nội, không bao giờ còn được thấy Hội trường Ba Đình lịch sử. 
Nhưng ai có thể ngờ, ngày nay, tôi cùng hàng triệu triệu người Việt Nam đã hiến dâng cả cuộc đời mình cho lẽ sống không có gì quý hơn Độc lập Tự do may mắn sống sót trở về sau chiến tranh lại phải chứng kiến Hội trường Ba Đình bị đập tan thành bãi đất trống.
 Nhát búa giáng vào di tích lịch sử quý giá có một không hai của quốc gia này cũng là giáng vào trái tim tôi, vào linh hồn vợ tôi. Tôi không chấp nhận việc giới thiệu một người hăng hái nhất quyết phá vội cho được Hội trường Ba Đình giữ chức chủ tịch Quốc hội. 
Tôi không hiểu, khi bàn thảo cho việc giới thiệu hệ trọng nêu trên, liệu những người đang gánh vác việc dân việc nước ở cấp cao nhất hiện nay có còn giữ được trái tim đập cùng nhịp với trái tim của nhân dân, đôi tai có còn biết mở về hướng đón nghe tiếng nói của Đại tướng Võ Nguyên Giáp và các lão thành cách mạng cùng đông đảo nhân dân phản đối việc phá Hội trường Ba Đình lịch sử?
 Tôi coi việc giới thiệu và bầu Phó Thủ tướng Nguyễn Sinh Hùng vào chức Chủ tịch Quốc hội là việc làm ngược với lòng dân. Tôi cũng hy vọng Phó Thủ tướng Nguyễn Sinh Hùng biết lắng nghe và cầu thị, sẽ tự nguyện rút lui trước. 
Tôi kính nhờ các phương tiện truyền thông công bố giùm bức Thư ngỏ này.
Tôi cũng kính nhờ những ai có mối quan hệ gần gũi với các Đại biểu Quốc hội và các Ủy viên Trung ương Đảng, vui lòng chuyển giúp bức Thư ngỏ này đến tận tay các vị ấy.
Trân trọng cám ơn."
- Lời bàn luận :
Đúng theo lệ đương nhiên của CS, kẻ nào nói xấu chê cán bộ đảng tức là thuộc "thế lực thù địch", đảng viên ai bị chê bai đòi phế truất, tất nhiên là bậc "lãnh đạo ưu tú", nòng cốt "của ta". Trong phiên họp chiều ngày 23/7/2011, sau khi TBT Nguyễn Phú Trọng đề cử là ứng viên duy nhất Chủ tịch QH, ông Nguyễn Sinh Hùng đã có số bầu đạt tỷ lệ 457/497 phiếu hợp lệ, hơn 91,14% .
 Vậy là ông ta đã được Quốc hội bầu giữ chức Chủ tịch Quốc hội khóa XIII, điều mà cư dân mạng đã biết trước cái gọi là "kết quả bầu cử" này đến mấy tháng !
Ngài tân Chủ tịch QH Sinh Hùng lập tức được giới báo chí chánh thống ca tụng rùm ben lên cả chín từng mây. Lướt qua một bài "Thủa hàn vi của tân Chủ tịch Quốc hội", đọc một bà láng giềng tên "Nguyễn Thị Mười" nào đó - bọn nhà báo phỏng vấn - khen nức nở, khen dạt dào, khen tới tấp về tài năng, đức độ, nhân cách, học vấn "Tân Chủ tịch", định copy đọc chơi, lại sợ hóa ra blog nịnh.
Đành đoạn tải lại cái ảnh "Nguyễn Thị Mười", dù sao cũng còn dễ chịu.

Thứ Bảy, 23 tháng 7, 2011

Vĩnh biệt tướng Kỳ !

Rạng sáng ngày 23/7/2011, theo tin AP, cựu Phó Tổng thống VNCH, Thiếu tướng Không quân Nguyễn Cao Kỳ đã từ trần ở Kuala Lumpur ( Malaysia ) vì bị bệnh phổi biến chứng, hưởng dương 81 tuổi.
Vậy là sau cái chết của tướng Đặng Văn Quang chỉ một tuần, đến lượt vị tướng Nam VN tên tuổi cũng ra đi.
Quả nhiên, không ai có thể thắng nỗi cái chu kỳ sinh lão bệnh tử đau đớn kiếp người. Vang danh lộ bố, miệng thế khen chê, thăng trầm sinh tử, cuối cùng cũng là hai chữ phù phiến nhân gian !
"Trăm năm còn có gì đâu
Chẳng qua một nấm cỏ khâu xanh rì..."
Ấy vậy, hùm chết để da, người ta chết để tiếng. Tiếng lành đồn xa, tiếng dữ đồn xa, mà chuyện Bá Nha Tử Kỳ hiểu nhau thì xưa nay quá hiếm.


Xin điểm qua tiểu sử vị danh tướng đáng ngưỡng mộ.
Ông sinh ngày 8 tháng 9 năm 1930 tại thị xã Sơn Tây, Bắc Việt. Tham gia Quân đội Quốc gia Việt Nam năm 1952 và được đưa vào huấn luyện tại Trường sỹ quan trừ bị khoá I ở Nam Định. Sau đó Nguyễn Cao Kỳ được chọn đi đào tạo tại trường không quân Marrakech tại Maroc.
Khi đảo chính 1963 nổ ra, ông đứng về lực lượng đảo chính, nắm quyền chỉ huy không quân, tạo áp lực buộc lực lượng trung thành với tổng thống Ngô Đình Diệm phải đầu hàng.



Sau cuộc đảo chính, Nguyễn Cao Kỳ thăng chức nhanh chóng. Ông trở thành Tư lệnh không quân, mang hàm Thiếu tướng và là Ủy viên của Hội đồng Quân nhân Cách mạng...
Năm 1967, ông cùng với tướng Nguyễn Văn Thiệu ứng cử và đắc cử Phó tổng thống Việt Nam Cộng hòa nhiệm kỳ 1967-1971.


Năm 1975, ông đã thu xếp cho gia đình di tản và định cư tại Mỹ. Còn ông đã đào thoát bằng máy bay trực thăng do chính ông lái ra hàng không mẫu hạm Midway ngày 29 tháng 4 năm 1975 (trong chuyến bay này có cả tướng Ngô Quang Trưởng).
Ông Nguyễn Cao Kỳ sau khi sống tại Hoa Kỳ, đã về Việt Nam bốn lần. Con gái ông, Nguyễn Cao Kỳ Duyên, là một ca sĩ, luật sư và là người dẫn chương trình nổi tiếng của cộng đồng người Việt hải ngoại.
Khi trở về Việt Nam, ông được nhiều cấp cao của những người có trọng trách bên Nhà nước, Chính phủ, Quốc hội và cả Mặt trận Tổ quốc chế độ CSVN tiếp đón.
Nay thì con người VN dũng cảm ấy, biểu tượng cho khát vọng xoá bỏ hận thù dân tộc đã vĩnh viển ra đi...
Thành kính phân ưu cùng gia quyến.
Cầu nguyện hương hồn ông sớm siêu sinh miền lạc quốc.

Thứ Năm, 21 tháng 7, 2011

Thượng đội hạ đạp

Người Tàu vốn thích thú thèm thuồng giành lấn biển đảo làm của riêng, muốn ngư trường rộng rãi đánh bắt cá tôm, khai mỏ dầu hỏa, lấy đường mở mang quốc tế cho "dân Tàu giàu, nước Tàu mạnh, xã hội Tàu công bằng dân chủ văn minh".
Đường mở mang xuống phía Nam của bọn Tàu quá sức chiến lược. Đông Nam Á đông dân lắm của, Úc châu đất rộng người thưa mỏ quặng ê hề; đường qua Ấn độ dương, vịnh Ba tư bán mua mọi nhẻ.
Oái oăn thay. Cái lẻ đời vốn "biện chứng pháp". Trời sinh Du sao còn sinh Lượng ? Chận con đường "Tàu chạy" ấy có xứ Đại Việt Nam ! Dân chúng xứ này ưa sống hoà bình nhưng thiện chiến quá cở, vị cái số nghiệp muôn đời đánh giặc.


Tàu chiếm An Nam hơn 1000 năm, lập An Nam đô hộ phủ, quyết đồng hóa Việt ra Tàu.
Tàu gặp sông Bạch đằng sóng nổi hai lần. Đâu có dễ ?
Tàu đốt sách triệt học trò, bắt thợ giỏi gái đẹp về Tàu, huỷ diệt văn hoá Đại Việt theo định hướng "bài trừ văn hoá đồi truỵ phản động" Trương Phụ Mộc Thạnh, dùng "bô lão An nam" dâng biểu xin sáp nhập "Giao châu nhất tâm hồi cố quốc".
Tàu gặp Quỷ môn quan. Liễu Thăng hóa quỷ cụt đầu. Bắc thuộc lần hai cũng đâu có dễ ?
"Đánh một trận sạch không kình ngạc
Đánh hai trận tan tác chim muông
Nổi gió to trút sạch lá khô
Thông tổ kiến phá toang đê vỡ.
Đô đốc Thôi Tụ lê gối dâng tờ tạ tội
Thượng thư Hoàng Phúc trói tay để tự xin hàng
Lạng Giang Lạng Sơn thây chất đầy đường
Xương Giang Bình Than máu trôi đỏ nước.
Ghê gớm thay sắc phong vân phải đổi
Thảm đạm thay ánh nhật nguyệt phải mờ
Bị ta chẹn ở Lê Hoa quân Vân Nam nghi ngờ khiếp vía mà vỡ mật
Thua ta ở Cần Trậm quân Mộc Thạch xéo lên nhau để chạy thoát than
Suối Lãnh Câu máu chảy trôi chày nước sông nghẹn nghào tiếng khóc
Thành Đan Xá thây chất thành núi cổ nội đầm đìa máu đen !"
Thời hôi thối Lê Chiêu Thống, quân Tàu chiếm đóng Hà Nội. An nam phen ni coi như sắp sẽ trở lại phủ huyện Thiên triều nghìn năm xưa ấy nhỉ ?
Tàu gặp Quang Trung Nguyễn Huệ, không thích "trong ấm ngoài êm" dân Nam gọt đầu tết tóc đuôi sam, nên hai mươi ngày đêm, Đống Đa Sầm Nghi Đống thắt cổ. Đâu có dễ ?
"Đánh cho để dài tóc
Đánh cho để đen răng
Đánh cho nó một bánh xe cũng không có mà về
Đánh cho nó một manh giáp cũng không còn lành lặn
Đánh cho chúng nó biết nước Nam anh hùng là có chủ."
Ấy vậy đáng chết nết không chừa. Quân Tàu nhân thời Tự Đức, vua tôi hèn hạ, chỉ cầu mong trong ấm ngoài êm cho "hai mẹ con trẩm" an cư sống sướng, bị đánh lại cầu Tàu, chúng chớp ngay cơ hội.
Tổng đốc Lưỡng Quảng Đông Tây Trương Thụ Thanh gửi mật sớ lên vua Thanh, nói rằng: "nước Nam và nước Tàu tiếp giáp với nhau mà thế lực nước Nam thật là suy hèn, không có thể tự chủ được nữa, vậy ta nên mượn tiếng sang đánh giặc mà đóng giữ ở các tỉnh thượng du. Đợi khi có biến thì ta chiếm lấy những tỉnh ở về phía bắc sông Hồng Hà."


Cơ trời tự xoá mưu sâu kế hiểm bình thiên hạ. Nhà Thanh bị xâu xé tan hoang, dễ chi chiếm vùng thượng du mà chiếm nhỉ ?
Thời nay hiện đại. Một dân tộc đầu óc thông minh, trí tuệ sắc sảo, nếu dân tộc đó được sống một thể chế dân chủ tự do, nhân tài được ưu trọng lũ lượt kéo ra giúp nước, thế giới văn minh Mỹ, Âu, Nhật, Ấn, Nga, Úc...hộ trợ, tất sẽ hùng mạnh chắc.
Nước Tàu lo sợ điều đó vô cùng. Viêt Nam mạnh sẽ chận đường Tàu hướng về Nam.
Thâm như Tàu. Chia rẻ dân VN ra bằng AK nội chiến. Chia rẻ chúng nó ra bằng ý thức hệ Quốc Cộng tương tàn. Đầu độc chúng nó bằng thể chế ngoại tà ngu xuẩn. Lập bọn bù nhìn mê tiền mê gái sẵn sàng bán rẻ tổ quốc tham quyền cố vị. Dùng tay sai triệt tiêu chà đạp người tài năng cương trực, trấn áp bắt bớ kẻ yêu nước thương nòi; đưa lũ ngu si, nịnh bợ cùng bọn con cái lũ lưu manh điếm đàng vô ghế cai trị đàn áp.
Chia rẻ để trị, tận diệt nhân tài, thể chế hủ bại, cô lập toàn diện, tay sai lệ thuộc. Việt Nam ươn hèn cho Trung Hoa rộng đường thẳng bước Nam phương.
Từ từ mò xuống. Tằm ăn dâu, sâu ăn lá. Bất chiến tự nhiên thành. Đại quân rộng đường Nam hạ. Quả thực dân Tàu quá mưu sâu kế hiểm.
Thấy mà sợ, mà lo, mà đau đớn thay cho người Việt.
Cũng nhục nhã thay đám tay sai ngoại bang, thượng đội Tàu chân đạp đồng bào, có óc như không.

Thứ Ba, 19 tháng 7, 2011

Dã man cùng cực !

Quân Taliban giết người không gớm tay. Chúng bắt được cảnh sát Pakistan, đem ra dùng dao chặt đầu, hoặc dụng AK 47 bắn chết ngay tù binh.
Xem để biết bọn cuồng tín này chúng dã man mức độ.
Ảnh bọn Taliban chuẩn bị chặt đầu tù binh :


Đoạn video dưới đây được ghi lại hồi đầu tháng 6 tại vùng Shaltalu, quận Dir, phía tây bắc Pakistan, bọn Taliban vừa công bố, cho thấy 16 cảnh sát Pakistan bị xếp hàng ngang, sau đó các tay súng hạ sát từng người bằng AK-47.
Những cảnh sát Pakistan này bị bắt khi quân Taliban vượt biên giới tỉnh Kunar ở Afghanistan, tấn công đồn cảnh sát và một số ngôi làng ở vùng Shaltalu hôm 1.6.
Video rất rùng rợn, đề nghị cân nhắc trước khi xem.

Thứ Hai, 18 tháng 7, 2011

Tuổi trẻ tài cao


Truyền thuyết kể rằng thời Hùng vương thứ 6, giặc Ân bên Tàu tràn sang xâm lược An Nam, ở làng Phù Đổng có cậu bé lên 3 tuổi bỗng nhiên đòi ăn dữ dội.
Mẹ cậu và dân làng đem cơm đến ào ạt cho cậu bé. Cậu ăn nhanh, ăn nhiều, ăn hết và lớn lên vùn vụt. Cậu bé sau đó cưởi ngựa sắt, dùng roi sắt đánh tan nát giặc Ân, đuổi chúng chết khiếp chạy về Tàu.
Cậu bé ấy chính là thánh Gióng, người mà sau này, thế kỷ XXI, CS cho đắp tượng, lắp tim tôn vinh ngài. Vị anh hùng tuổi trẻ tài cao ấy thật đáng khâm phục. Giặc Tàu phương Bắc đến nhà, đến trẻ con cũng biết lớn dậy thật nhanh thành thần đuổi giặc.
Qua lễ khánh thành tượng thánh Gióng, trí tuệ lớn của ngài Nguyễn Minh Triết cũng có dịp phát lộ.



Vô BBC đọc tin cậu Ấm quý Nguyễn Xuân Anh, bào tử of Nguyễn Văn Chi (nguyên trưởng ban kiểm tra TW đảng, người biết và nắm hết mọi điều thối um bí mật quý vị đảng TW), vừa được TT Dũng ký lệnh ban chức Phó quan Đà Nẵng, thiệt mừng rực rỡ.
Nghe đồn lãnh đạo "tuổi trẻ tài cao" này vốn có tài đẻ nhằm vô cửa quý, sinh ra lớn lên có tài đẻ ra thời "chống tham nhũng", cơ cấu từ xa "dùng hiền tài" không có lầm đường lạc, ấy phước báu cho dân ĐN lắm.


- Coi clip đứa trẻ con 13 tuổi điều khiển xe máy phóng vèo vèo.
Quả thật, "tuổi trẻ tài cao" cưỡi ngựa sắt cũng đâu có kém ?

Chủ Nhật, 17 tháng 7, 2011

Bỗng dưng phát lộ.


Thời thông tin mở, chuyện đời tràn lan trên mạng từng giờ từng phút, dẫu phi thường kỳ quặc cập nhật quá cũng hóa chán nhàm huống hồ gì mấy thứ đạo đức bác đảng dạy đời giẻ rách.
Mấy báo đời báo kiếp online hau háu săn tin giật gân, lùng tin tò mò câu view câu click, đem chuyện phiếm tào lao giải buồn cho công chúng. Hậu trường chánh trị, bếp núc đời tư, ám mạng kinh hoàng, chó xe cán bậy, playboy mông má, ngực đẹp chân dài...quá sức ê hề lủ khủ.
Đồ lạ lá cải lá rau ấy lại hóa hay ho. Ngó vô Alexa xếp hạng thấy trang nhà lên đời ào ào cũng sướng lắm.
Ví dụ chuyện lộ hàng lộ hóa, thời nay công chúng khoái chuyện người đẹp gặp "tai nạn" lắm, ấy là quý báo nhà ta có đủ ngay tin bài ảnh đáp ứng liền hà.
Chuyện siêu mẫu HA, BP "phát lộ" trên sân khấu bị phạt tiền triệu do nghi ngờ cố tình PR tăm tiếng, không hề ngăn sao Việt khoe của ào ào. Nhưng khoe của đến độ khán giả chai mặt vô cảm, vô hình trung giảm giá trị ngó.
Quý vị săn ảnh đặc sản tự nhiên, bỗng dưng vô tình bị gió trêu đùa phát lộ, thời mọi người đều khoái ngắm nghía, dẫu nhiều khi trông phản cảm kỳ cục.
Công nương Letizia phu nhân ngài thái tử Tây Ban Nha Felipe Carlos bị gió tốc váy, tức thời cư dân mạng cũng thảy đều thấy rõ hết cả !


Tai nạn bất như ý bởi gió trêu đùa này, với nhiều học trò nghịch ngợm đầu óc hồi xưa, cũng rất thi vị lắm. Mấy lời thơ tả cảnh gió thổi áo nữ sinh tan trường như này không thể nói không hay.
"Trời xanh như đúc ngọc lưu ly
Cánh sữa chen nồng lấp lối đi
Mặt nước hồ thu màu cốm đậm
Môi cô gái nhỏ thắm yên chi

Hàng sương máy ả tan về học
Áo mỏng khôn ngăn trận gió si
Sực thấy dư hương mùa hạ cũ
Quần thơ áo mỏng búp hoa quỳ"

Ở bên Mỹ, nhà điêu khắc Seward Johnson ngày 15/7/2011 biết tính thiên hạ, bèn dựng luôn tượng Marilyn Monroe tại khu Magnificent Mile trên đại lộ Michigan, Chicago cho mọi người thỏa thích ngắm nghía. Không thấy chi là cấm kị hết cả.
Đúng là cái sự đời Tây cũng như ta, đều khoái chằm hăm thích thú mấy cái thứ nhạy cảm dục tính con người, chỉ khác nhau cái điều văn hoá biểu lộ mà thôi.


Thứ Bảy, 16 tháng 7, 2011

Cầu đàm.

Nhạc của bọn văn công chánh trị VC thường ca tụng vẽ vời đủ thứ, cốt là để nịnh bợ đảng bác kiếm cơm kiếm cháo ăn chống đói. Nhiều khi thấy cũng nhục cho chúng nó lắm.
Vì miếng cơm manh áo, đánh đĩ tâm hồn, tranh đua chen cầu tài cầu nịnh cầu bợ, cầu chức cầu quyền, thay đen đổi trắng.
" Chiếc cầu là nơi hò hẹn của đôi ta
Đêm trăng sáng bên cầu em giặc áo
Đêm trăng sáng trên cầu anh thổi sáo
Nhịp cầu nối những bờ vui !".
Vui ? Ngó cầu Ba Cẳng Khánh Hoà, nhạc sĩ có lãng mạn tràn bờ mấy, thử dám đứng thổi sáo trên cái cầu Nại hà thế gian chăng nhỉ ?


- Clip cầu gãy vì ăn bớt vật liệu, vì làm ẩu, vì mong tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc lên CNXH... Hehe !



- Clip chuyện một cây cầu bị sập rất hay.

Thứ Tư, 13 tháng 7, 2011

Thời thảm họa


Sách Cổ học Tinh hoa kể chuyện có giống Đười ươi đất Thục vốn thích uống rượu đi guốc, người ta biết vậy bèn bày rượu, guốc ra dụ dỗ. Bọn Đười ươi thấy, biết ngay là đồ mồi chài bẩy bắt, liền xúm lại chưởi bới con người thậm tệ.
Ấy, cả bầy chưởi thì chưởi, nhưng vẫn tò mò muốn...nếm thử. Một con nếm rượu thấy ngon, uống liền ừng ực . Mấy con khác vội bu theo ngay, nếm nếm và nếm. Cả bầy cùng nếm, cùng uống, cùng say quên hết mọi sự. Say rồi cười nói nghiêng ngả ngặt nghẻo, xỏ chân vô guốc xiêu chân nam đá chân bắc, bò lê bò lết thoả thích.
Bấy giờ người mới xông ra, tóm hết cả bọn, đem về nấu cao Đười ươi không sót một mống. Quả thật, rượu guốc dẫu biết là đồ lưỡi câu, đồ dụ dỗ, nhưng vì một lũ Đười ươi đam mê rượu guốc, nên cái "Đười ươi thảm họa" nó xảy ra đương nhiên lắm.
"Người đi tôi khóc một mình
Đười ươi vô tận thình lình tôi ca."
Ở bên Mỹ có cô bé học trò 14 tuổi tên Rebecca Đen sống ở Quận Cam tiểu bang California thích thú làm ca sĩ. Bản "Friday" của cô đưa lên Youtube ngày 10/2/2011 cả tháng chỉ có chừng 1000 người mò vô xem để chê bai, mạt sát thậm tệ.




Giới truyền thông bắt đầu hướng vô chỉ trích cả ca sĩ lẫn bài hát, để sau mấy tháng lên tới trên 200 triệu lượt xem. "Friday" đã lập kỷ lục là clip bị ghét nhất trên Youtube : 3,2 triệu dislike/ 450.000 like !
Tấm huy chương mặt này sần sùi thì mặt kia phải sáng bóng, nên dẫu nay clip đã bị Youtube xoá, nhưng Rebecca từ một cô bé vô danh bất ngờ lại hóa ngôi sao danh nổi vang lừng thế giới !
Giai điệu tới lui, ngôn từ ngớ ngẩn : "Yesterday was Thursday, Today it is Friday... Tomorrow is Saturday, and Sunday comes afterwards...", quả nhiên "Friday" đúng thảm họa thật, ấy công chúng bị kích thích, tò mò muốn xem "thảm họa" nó thể nào. Thành ra người ta bu lại coi Rebecca Black đông quá, đã khiến cô ca sĩ hóa người công chúng nhanh quá là nhanh.
Bỗng dưng sao hóa nhờ thảm họa dễ ơi là dễ, ngu gì không học theo ?
Xem Phi Thanh Vân và clip thảm họa.



Thứ Ba, 12 tháng 7, 2011

Kana Tsugihara - mỹ nhân siêu gợi cảm.

Ở xứ sở hoa Anh đào, nhiều người con gái Nhật nhìn cũng đẹp như hoa vậy.
Kana Tsugihara, một siêu mẫu nổi tiếng với thân hình mặn mà quyến rủ. Đôi mắt lúc nào cũng như hút hồn hết cả mọi người khiến không biết bao nhiêu chàng trai mê đắm.