Thứ Năm, 28 tháng 7, 2011

Ba con Vịt


Ở nước Pháp, tuần báo trào phúng "Canard Enchainé" (Con Vịt Buộc) chuyên nghề châm chích chua cay những chuyện đời chướng tai gai mắt.
"Con Vịt Buộc" không buông tha đối tượng nào - dù đó là các quan chức, nguyên thủ quốc gia - hoặc cơ hội nào, bất kể chủ đề có nhạy cảm hay không tôn giáo, đời tư, tình dục.
Các chánh trị gia rất sợ hãi  tờ báo này nó chọt, châm, chĩa, đưa trang nhất sẽ mất uy dân chúng. Thành ra không có dám làm bậy nhiều.
Nước Pháp không phải là cái xứ của bọn dã man cai trị, nên chi "Con Vịt Buộc" vẫn cứ sống dai tự năm 1915 đến giờ.


Ở xứ nọ, có cả ngàn báo mà đều nhất hướng ca tụng, chuyên nghề bợ "kẻ tài đức" đương chức đương quyền, những điều sằm bậy bạ chỉ dành trọn kẻ thất thế, lỡ thời mà thôi. Thành thử người ta xem bằng con mắt nào thời đỏ con mắt đó. Thấy gì cũng ngại, sợ tụi chúng báo lừa.
Ngẫm nghĩ về mấy con vịt cũng hay hay.
"Một trăm giống thú
Đủ cả bốn chân
Có cánh hơn phần
Thì hai chân đứng
Bay cao đứng thẳng
Mà chẳng sợ chi
Ai khổ thế ni
Thương thân con vịt
Kẻ bảo làm thịt
Người nói để nuôi..."
Vịt hay kêu la dữ lắm. Vịt đực kêu kẹp kẹp. Vịt cái kêu cạp cạp. Ba người đàn bà với một con vịt thành ra cái chợ. Chào xáo, ồn ào điết cả tai !
Dẹp tiếng vịt kêu la càm cạp chỉ có cách là buộc cổ nó lại.
Buộc rồi tất sẽ im lặng. Im lặng là bằng lòng. Bằng lòng là đồng thuận. Đồng thuận thời bay cao bay xa, chuẩn bị sẵn sàng vươn ra bể lớn !


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét