Chủ Nhật, 30 tháng 9, 2012

Đền Hùng xây thêm khu thờ "đảng tổ".


Núi Nghĩa Lĩnh xã Hy Cương ở Phong Châu, Phú Thọ có đền thờ các vị vua Hùng là quốc tổ dân chúng nước Nam. Tương truyền rằng Lạc Long Quân lấy bà Âu Cơ đẻ trăm trứng sanh trăm con, nẩy nở ra dân tộc Việt ngày nay. Hùng vương là tên gọi chung các vị con của Lạc Long Quân làm vua, truyền nối ngôi được 18 đời, đều đóng đô vùng núi Nghĩa Lĩnh.
Triều đại vua Hùng kết thúc, đời sau nhớ ơn bèn lưu giữ trùng tu núi ấy thờ phụng  những bậc "quốc tổ" đầu tiên dân tộc Việt. Đền Hùng đất Phong Châu qua mấy ngàn năm mặc định linh thiêng đất tổ, được các triều quân chủ tiếp nối nghiêm kính tôn giữ. Hằng năm đến ngày 10/3 âm lịch, dân chúng trong nước hành hương đến tưởng nhớ cội nguồn.
" Dù ai đi ngược về xuôi 
Nhớ ngày giỗ tổ mùng mười tháng ba "


Có thờ có thiêng, có kiêng mới có lành. Ngọn núi đệ nhất tổ thượng tọa là cái bàn thờ con cháu chiêm bái biểu tượng cội nguồn truyền thống dựng giữ nước. Các đời tự chủ từ Đinh, Lê, Lý, Trần, Hồ, Hậu Lê, Mạc, Trịnh, Tây Sơn, Nguyễn, thậm chí những lúc nước mất nhà tan thứ sử thái thú, triều đình đều biết tránh phạm thượng đến núi Ngũ Lĩnh.
 Thời thế bể dâu đổi khác. CS cướp quyền, ba triệu đảng viên độc bá cai trị hơn 80 triệu dân, bắt buộc thiên hạ gọi "đảng tổ" là "cha già dân tộc" công đức siêu đẳng nước non.
Ngài "đảng tổ" chết, xác đem ướp triển lãm tại Hà Nội trong cái lăng đá cho thiên hạ đến coi "free" có vẻ chưa đủ, bèn bày thêm sự lấy 8.400 m2 đất núi đền Hùng xây khu thờ tổ đảng, " đáp ứng lòng mong mỏi của nhân dân cả nước. ".
Than ôi ! tự ngày "đảng tổ" rước cái chủ nghĩa búa kềm về nước, dân chúng chia hai phe đánh nhau tan nhà nát cửa. Đến nỗi hòa bình gần bốn chục năm rồi, phe thắng phe thua vẫn chăm chăm thâm thù chống đối nhau ỏm tỏi.
Sự thể chánh kiến dẫu khác, hai phe vẫn một đồng bào cùng chung Hùng Vương quốc tổ. Nâng niu trân trọng cái điều quý giá ấy để đoàn kết người Việt là cần thiết. Xây khu điện thờ "đảng tổ" mới toanh chồm hổm núi Nghĩa Lĩnh cạnh đền thờ các vua Hùng quốc tổ có tự xưa bốn nghìn năm, một việc làm "kiếm chác" vô lễ, làm cay con mắt nhiều người, gây sự hằn học chia rẻ.


Thứ Bảy, 29 tháng 9, 2012

Lo sợ động đất kích thích vỡ đập sông Tranh.


Thiên hạ thường lo lắng mấy "sự động" bất ngờ hiểm họa.
Động có đủ thứ động : động đất động đá, động biển động trời, động ông động cha, động mồ động mả, động này động nọ. Tuy nhiên đáng sợ nhất ấy là động đất.
Mặt đất bỗng dưng rung chuyển dữ dội, lắc qua lắc lại, hất đổ sập nhà, đè nát bấy mọi vật, gây chết hết cả. Động đất cường độ quá mạnh còn gây sự sóng thần cuốn mọi thứ ra biển, làm đất nức nẻ hút mọi thứ vô lòng đất chôn sống. Sức tàn phá của động đất quả nhiên quá sức khiếp sợ.
Nhà bác học nói rằng động đất xảy ra tự vì võ trái đất cứng nằm trên bể dung nham lõng bỏng nên luôn rung lắc không nghỉ. Các mãng đất cứng xô đẩy, ép nhau trồi trụt đứt gãy, thi thoảng gây sự trược mạnh, càng mạnh quá mạnh sinh động đất sụp đổ chết chóc.


Nhiều vùng đất lớp dưới có đứt gãy nhưng mấy lớp nứt ép nhau cài cắm chắc cú nên an ổn. Cư dân bên trên an cư lạc nghiệp thiếu  sự điện năng bèn ngăn sông, đắp đập, tích nước làm thủy điện lực ngay trên mấy khe nứt. Cả tỷ mét khối nước đè xuống, thấm qua khe đứt gãy lấp lỗ lấp hang, tạo cái áp lực lớn quá sanh năng lượng làm mặt đất rung lên nổ ầm ỹ. Sự ấy gọi là động đất kích thích do tích nước hồ thủy điện.
Thủy thổ tương khắc, khắc nhiều động lớn, nhà nứt tường sập vỡ đập xé hồ, xổ xả hàng tỷ mét khối nước xuống dưới thấp. Bọn dân đen hạ lưu nhanh chóng về thế giới đại đồng gặp bác vĩ đại tha hồ "báo công".
Ngày 12/8/2008, vùng Tứ Xuyên nước Tàu động đất kích thích làm gần 70.000 người chết, 5 triệu người mất cửa mất nhà quá sức đau đớn. Nguyên do Tàu xây đập thủy điện Zipingpu (Tử Bình Bạc) cao 156 m, chứa đến 1,1 tỷ m3 (nặng chừng 325 triệu tấn) làm sụt lún đáy hồ. Nước thấm vô các mạch đứt gãy địa chất, kích thích sinh sự động đất dữ dội.


Sự việc rõ như ban ngày, nhưng giới hữu trách China chối bay chối biến. Cả vú lấp miệng em đưa lý này lẻ nọ tránh trốn trách nhiệm. Sự đã rồi, người chết người bị thương là bởi ông trời làm ra động đất chớ người thời vô sự bất dự.
Nước Nam nay có thủy điện sông Tranh 2 ở Quảng Nam, xây đập tích nước gần các đường đứt gãy địa chất nên sanh sự ra nhiều chuyện.
Đập ngăn nước xây bê tông nghe nói "giai cấp CN" xà xẻo ăn cắp, bớt xén vật tư xi măng sắt thép khiến thân con đập nứt chảy re re. Chủ công trình khắc phục, trám lại mấy lỗ nẻ che mắt thế gian còn chưa xong, lại xảy ra động đất ầm ầm nứt nhà sập cửa.
Nguy cơ thảm họa "Zipingpu of Annam " đang sắp đến gần khiến dân chúng vô cùng lo sợ.




Thứ Năm, 27 tháng 9, 2012

Rắn hổ mây


Rừng U Minh xứ Cà Mau có loài rắn hổ mây mãng xà họ photoshop vô cùng to lớn.
Theo như lời bác Ba Phi, vị bô lão sống đời thế kỷ dày dạn từng trãi, nổi tiếng thực thà, rắn hổ mây dài sơ sơ 20 mét, đường kính rộng 0,6 mét, nặng chừng 1 tấn.
Đây có thể loài rắn khổng lồ nhất thế giới, chỉ còn sanh sống duy nhất tại VN.
Về rắn hổ mây, thiên hạ nghe nhiều nhưng ít ai đã thấy nó tận mắt, trừ ra có bác Ba Phi, nên chi những chuyện hổ mây rắn rết hầu như bác ấy độc quyền kể cho nghe cả.
Một lần bác Ba Phi du ngoạn lên núi Cấm, tao ngộ với một cặp vợ chồng rắn hổ mây lò bò săn mồi. Nhị vị khủng xà mừng rỡ thấy cục thịt người biết đi, bụng đang hồi đói kém, bèn liên thủ tấn công.
 Rủi cho cặp rắn, bác Ba Phi võ nghệ cao cường vội dùng hai thế võ đặc dị " Ngọa hổ tàng long" và "Bình sa lạc nhạn" nhanh chóng hạ sát chúng nó. Sau đó, bác vận công kéo hai con rắn xuống núi, đem tặng cho dân làng xẻ thịt chia chác.


Lần khác, có phái đoàn "Liên hợp quốc" phụ trách nghiên cứu bảo tồn các giống mãng xà quốc tế đến Cà Mau. Họ nhờ bác Ba Phi hướng dẫn đi xem rắn hổ mây để quay phim chớp ảnh công bố vô sách đỏ thế giới.
 Xe đang chở mọi người đi giữa đường rừng thời gặp một khúc cây khổng lồ chặn ngang. Lái xe bực mình phanh xe càm ràm rủa sả, bác Ba Phi thấy khó chịu liền tự mình đến "giải phóng" khúc gỗ. Nào ngờ khúc gỗ đó chánh là một con rắn hổ mây chúa đang ngủ mê ú ớ giữa đàng không ai biết.
 Đúng lúc bác Ba Phi sắp vận công "tiêu diệt mãng xà", thời rắn hổ mây ngài cũng nằm mơ thấy bác Ba Phi. Vốn hiểu biết chuyện "phe mình" từng bị bác Ba Phi diệt chủng, vị rắn hổ mây bèn vùng chạy mất. Sự việc quá bất ngờ làm "Liên hợp quốc" trở tay không kịp, nên không thể quay phim chớp ảnh chi được cả.
 Sau vụ này, có thể vì quá sợ hãi bác Ba Phi, nên bọn rắn hổ mây lẫn  trốn biệt tích giữa vùng núi rừng hoang vu trùng điệp khó tìm.


Lời bàn luận :
Thành phố Inverness ( Scotland ) có giống thủy quái vật Nessie  nằm vùng dưới hồ Loch Ness rất kỳ dị, thu hút bọn tò mò thế giới du lịch tới khám phá. Hằng năm nguồn lợi nhờ du khách đến rình mò thủy quái vật Nessie lên hàng chục triệu bảng, sanh lợi vô cùng.
 Lâu nay "rắn hổ mây" Cà Mau hoang hóa mốc meo, quả nhiên phí phạm oan uổng. Sự mở chiến dịch "rắn hổ mây" không ngoài kích thích thiên hạ, phát triển loại hình du ngoạn sanh thái mạo hiểm "rình mò rắn hổ mây" gồm thu ngoại tệ.


Thứ Tư, 26 tháng 9, 2012

Khái niệm mới về "cái tự do".


Nhà bác học nghiên cứu "tự do" thời lý sự vô số trừu tượng triết học mệt mõi.
Mỗi nơi mỗi nọ xưa nay nhiều ý khác nhau định nghĩa đau đầu nhức óc. Ở đời chúng sanh đánh giết bỏ tù nhau cũng vì tranh chấp quan niệm "tự do" thể nào là đúng.
Hai tiếng "tự do" trừu tượng dành riêng các bậc hàm lâm cao siêu suy tưởng. Thiên hạ chỉ đụng tới "tự do" khi viết đơn từ ba chữ "độc lập, tự do, hạnh phúc" cho đúng nghi lễ đơn trương, hay thi thoảng nghe có kẻ ra tù gọi là "trả tự do" ấy thôi..
 Người ta rành rọt nhiều về cái chữ "tiền", còn chữ "tự do" nghĩa là gì, mấy ai đã biết ? "Tự do" ngữ nghĩa bác học chánh trị rườm rà khó hiểu trong lúc xã hội thì quá cần một khái niệm "tự do" cụ thể, dễ hiểu, gọn gàng khi cần đến - ví dụ người ngoại quốc có hỏi - dân chúng sẽ nhanh nhẩu trả lời.
 Mấy chục năm trời được sống tự do mà dân chúng ít ai hiểu "tự do" là cái gì. Cái điều nghịch lý ấy nay thực đã lùi vô dĩ vãng bởi ngày 24/9/2012, một khái niệm mới về cái "tự do" bất ngờ khai sanh tại VN địa chấn động hơn cả nhà toán học NBC chứng minh ra bổ đề "Phiu". Ấy sự là " TỰ DO : CÁI CON CẶC ! " 


Lời bàn luận :  
 " Có những phút làm nên lịch sử
 Có cái chết hoá thành bất tử
 Có những lời hơn mọi bài ca
 Có con người từ chân lý sinh ra..."

 Con người sanh ra chân lý xưa có anh Trổi, nay được tiếp sức nhờ một xếp CA.
- Cụ thể hóa "cái tự do", ảnh do các nhà nông nghiệp trồng khoai trên thế giới cung cấp.






Thứ Ba, 25 tháng 9, 2012

Thông điệp ngầm.

 
Nội bộ của bất cứ chế độ đảng trị nào thì các phe nhóm luôn phải đấu đá, chém giết nhau mới tranh giành giữ được ngôi chí tôn chi thượng. Điều đó đúng tự cổ chí kim, tự đông sang tây, tợ như trời định bản chất bọn độc tài chánh trị.
 Hai phe choảng nhau bất phân thắng bại. Nội lực phe yếu phải nhờ tới tay ngoại bang mới mong cướp giữ vai trò chủ xự làm trời. Nước Nam ta, hai siêu cường "bang giao quốc tế" duyên nợ nhiều nhất là Tàu với Mỹ, thế nên xưa có tòa đại sứ Mỹ "Ca Bốt Lốt" tại Sài Gòn chộn rộn ngựa xe sau trước, thời nay là tòa đại sứ China "4 tốt 16 vàng" Hà Nội im ắng kín cổng tường cao bao trùm bí ẩn là vậy.
Bọn nắm quyền cai trị thiên hạ ít khi lang khang trong hành xử. Nhất là vào thời đấu đá quyết liệt, họ càng biết xuất chiêu thích hợp. Hư chiêu, thực chiêu. Bày đặt ra định hướng dư luận, gửi thông điệp ngầm đến bề trên hoặc đối thủ, không gì là không có sự tính toán cẩn thận. Ví dụ, để thanh minh dư luận ồn ào cái mưu mô "thân Mỹ, đảo chánh ngầm, leo chức Tổng thống", thượng sách là đi thăm Tàu, là tuyên bố không cần tiền IMF, ASEAN cứu trợ, là khoe khoang "một lòng trung đảng, yêu nước thương dân", là trị tội nặng bọn trào lưu dân chủ chống Tàu.
Sự vổ mặt "đế quốc Mỹ", lấy lòng China, răn đe mấy bọn blogger chớ dại đùa với lửa, mới sanh sự ra một bản án cực độ bạo tàn hiếm thấy.
Thông điệp ngầm thiên hạ "dân trí thấp" nhận ra được cả. Có điều, được chút đắc thắng nhỏ bên trong thì  quá thất bại bên ngoài tự vì nó khiến lòng dân mất sạch hết chút thiện cảm nào còn sót.




Thứ Hai, 24 tháng 9, 2012

Một thấy trăm nghe.


Trên VTV1 tối 23/9/2012 có chương trình phỏng vấn vị quan đảng phụ trách thông tin cho biết mấy chiêu để bịt miệng "bọn phản động" trên internet. Nghe rồi bèn vào cái trang mạng DLB "nức tiếng", xem thử "phản động" ra thể nào mà đảng phải ra sức truy sát, xử lý.
Đọc bài viết " Yêu cầu Việt Nam thả..." mà rầu lòng cho chuyện một thấy trăm nghe.
Nguyên do "phản động" DLB đưa tin trang Care2 ( http://www.thepetitionsite.com/ ) thảo cái kiến nghị kêu gọi ngài chủ tịch nước thả cho mấy bloger đang bị bỏ tù cái tội chỉ trích chánh quyền VC.
DLB đã dịch ra tiếng Việt bản kiến nghị rồi chọn dịch tiếp thêm nhiều phản hồi người các nước trên thế giới, nhờ vậy dân chúng được nghe sự ngoại quốc chào xáo về chuyện chánh quyền nước Nam bắt bọn blogger cũng hay lắm !
Bản kiến nghị gởi Chủ tịch Trương Tấn Sang :
 " Chúng tôi những người ký tên dưới đây đều lấy làm tiếc về việc bắt giam Tạ Phong Tần và những nhà hoạt động ôn hòa khác, những người đã không làm điều gì sai trái- họ chỉ lên tiếng chỉ trích chính quyền.
 Không quan trọng là Tạ Phong Tần đúng hay sai khi kêu gọi Việt Nam chống lại ảnh hưởng của Trung Quốc. Bất kỳ chính quyền tự trọng nào cũng nên cho phép công dân mình có quyền bất đồng với chính sách hiện tại của chính quyền. 
Khi bắt giam những người bày tỏ sự bất đồng chính kiến và gọi họ là những kẻ phản quốc, Việt Nam đang đi theo hướng độc tài và xa rời dân chủ. 
Với tất cả lòng kính trọng chúng tôi kêu gọi ông hãy thả ngay Tạ Phong Tần và bất kỳ blogger khác, những người đã không làm điều gì tồi tệ khi chỉ trích chính quyền ông !


Phản hồi từ khắp nơi trên thế giới :
 @ Hervé Jeanney, Pháp :
 -Thiếu tự do và chủ nghĩa khủng bố Nhà nước là những thứ đã giết chết tư tưởng chủ nghĩa cộng sản, và tôi đã chia sẻ giấc mơ này. Hãy thả Tạ Phong Tần. 
@ Bác sĩ, Tiến sĩ Alberto Bencivenga, Ý :
 - Chính quyền không tiếp thu sự chỉ trích thì dễ trở thành xấu; còn chính quyền không cho phép sự chỉ trích là tội phạm ! 
 @ John Oosthuizen, Nam Phi :
- Ông Trương Tấn Sang, điều ông đang làm rõ ràng là ác. Hãy nhớ, quyền lực tuyệt đối, thối nát cũng tuyệt đối. Nếu nhân dân ông tự do, hãy cho phép tự do ngôn luận. Hãy thả Tạ Phong Tần. Nếu ông để người Tàu vào, ông sẽ đối mặt với cuộc xung đột ở khắp nơi. 
@Urszula Lund, Na Uy :
 - Những chính quyền sợ công dân mình chỉ trích là những chính quyền TÀN BẠO và nên đánh giá lại chính sách của họ và cách họ đối xử với những ai dám bày tỏ ý kiến khác với họ. Ông Chủ tich Việt Nam Trương Tấn Sang, ông không có quyền nói rằng chính quyền có sự ĐỘC QUYỀN về SỰ THẬT để bỏ tù những người có ý kiến khác. Ngày nào đó ông có thể bị ở tù. Đó là điều thường xảy ra đối với các nhà lãnh đạo tàn bạo. 
@ Monique La Marca, Pháp :
- Hãy thả người tù chính trị Tạ Phong Tần. Thật là xấu hổ cho nước ông ! 
@ Stefan Hanitzsch, Đức :
- Thưa ông Chủ tịch, chúng tôi đã từ bỏ ý định đến nước ông trong năm này. Tất cả các bạn hữu và bà con của chúng tôi cũng sẽ không du lịch đến Việt Nam, vì chúng tôi chắc chắn sẽ cho họ biết điều này. Thật là xúc phạm và là dấu hiệu của sự kém phát triễn khi trừng phạt tự do ngôn luận theo cách thức của thời Trung cổ như thế. 


 @ Bác sĩ Carmela Saggio, Ý :
- Thưa ông chủ tịch, như ông có thể thấy ở Châu Phi và ở nhiều nước trên thế giới, chế độ độc tài tất yếu sẽ chấm dứt. Không ai có thể cản được ngọn gió dân chủ. 
 @ Chan Atthesaka, Malaysia :
- Yêu nước là nói lên sự thật mà sẽ mang lại ích lợi cho đồng bào mình. 
 @ Lena Meigard, Thụy Điển :
 - Tự do thể hiện ý kiến và tự do tranh luận trong nhân dân sẽ tạo ra một xã hội hài hòa hơn. Cuối cùng ông không bao giờ có thể đàn áp được niềm khao khát tự do của họ. 
@ Tage Erikson, Thụy Điển :
- Ý kiến khác nhau không nhất thiết là ý kiến sai hay trái. Nếu lập trường của ông vững và quyền lực của ông hợp pháp thì ông nên chấp nhận sự phê bình bằng tranh luận, chứ không bằng trấn áp ! 
@ Andrea Graziani, Ý :
- Tự do ngôn luận là cột mốc đánh dấu sự tiến hóa của con người. 
@ Oscar Mifsud, Malta :
- Điều này chống lại tự do ngôn luận, một nhân quyền cơ bản ! Xấu hổ ! Xấu hổ nữa ! Xấu hổ mãi ! 
@ Anabela Silva, Bồ Đào Nha :
- Tôi sẽ gạch tên Việt Nam ra khỏi những nơi tôi sẽ đi nghĩ lễ cho tới khi nào Việt Nam trở thành quốc gia nơi người dân có thể nói năng tự do và có thể bày tỏ ý kiến của họ. 
@ Désirée Bruggerma, Hòa Lan :
 - Tôi cũng không đồng ý với chính trị của ông, cho nên tôi nghĩ chắc ông sẽ bắt tôi bỏ tù khi tôi đến nước ông chăng ? Quốc gia đẹp, chính quyền xấu. 


@ Richard Gibson, Bulgaria :
-Trương Tấn Sang, đừng đi vào lịch sử như là kẻ đã để cho một người phụ nữ tàn tạ trong tù vì chia sẽ ý kiến của mình trên blog 
@ Bác sĩ David Worsley, Na Uy :
 - Chúng tôi yêu mến và khâm phục Việt Nam và nhân dân Việt Nam, nhưng họ phải được cho phép trình bày quan điểm của mình ! 
@ Nemine Hanafi, Ai Cập :
- Hãy chấm dứt trấn áp ! 
@ Andy Mural, Trinidad Và Tobago :
- Những người Cộng sản là một lũ tội phạm nhỏ mọn, hẹp hòi, độc ác không thể chịu được sự chỉ trích chế độ bẩn thỉu của họ ! 
@ Sharon Moore, Mexico :
 Cả thế giới đang nhìn vào ông ! Đừng làm nhục quốc gia ông. Hãy thả Tạ Phong Tần. 
@ John Boluski, Pháp :
 - Phần lớn thế giới không còn sống trong những thời đại đen tối. Nền văn minh đã thay thời tiền sử. Ngoại trừ,có lẽ, ở Việt Nam. Ông, TRƯƠNG TẤN SANG, là quái vật của tự nhiên. Khủng long tưởng đâu đã biến mất từ lâu rồi. Lạy Chúa tôi, làm sao một người như ông còn tồn tại trong thời "khai sáng" này? Phê bình dù xuất phát từ đâu là CHUYỆN BÌNH THƯỜNG. 
@ Milos Vukotic, Serbia và Montenegro :
 - Thật là một chính quyền điên cuồng... 
@ Janet E. Smith, Canada :
 Việc bắt giam này là một hành động dã man, thô thiển chống lại một người vô tội cất lên tiếng nói của mình. 
@ D Starr, Anh :
 - Bị trừng phạt vì yêu nước !
@ Hild Creve Follman, Tây Ban Nha :
- Chỉ trích chế độ toàn trị không phải là tội, mà là bổn phận ! Hãy thả ngay bây giờ Tạ Phong Tần và các blogger khác.
@ Bác sĩ Marie Mclean, Canada :
- Cuộc sống cần những người như Tạ Phong Tần, những người biết suy nghĩ và nói lên những ý tưởng về đúng và sai. Chính quyền chân chính không nên sợ các ý tưởng. 


@ Woody Clint, Úc :
 - Những nhà lãnh đạo Việt Nam chỉ quan tâm Tiền - Quyền lực. Nhân quyền ở Việt Nam là con số không. 
@ Cecilia Olea, Peru :
 - Nhân quyền ở đâu ? 
@ Lydia Howell, Hoa Kỳ :
 - Hãy hòa nhập vào thế kỷ 21: những quốc gia không bỏ tù công dân họ vì lên tiến chỉ trích các chính sách của chính phủ! Ông có muốn người ta coi nước ông là lạc hậu? Nếu không muốn như thế thì hãy thả người phụ nữ này ra. 
@ Jacqueline Bass, Nam Phi :
- Tự do ngôn luận là một trong những nguyên tắc căn bản của nền dân chủ mà, rõ ràng, cộng sản không có. Tôi kêu gọi Chủ tịch hãy thả Tạ Phong Tần, nếu không vì các lý do dân chủ thì vì lòng nhân ái
@ Derek Spragg, Canada :
- Lạm dụng quyền lực đáng ghê tởm. Làm ơn gia nhập vào thế kỷ 21. 
@ Daiei Inoue, Nhật Bản :
- Tự do chỉ trích nhà nước hay chính phủ nước mình là trụ cột thiết yếu của nền dân chủ.
@ Nikita Tissera, Sri Lanka :
- Andres Breivik ở Na Uy nhận 21 năm tù vì đã giết 77 ngưòi trẻ tuổi nhưng một công dân Việt Nam quan tâm đến đất nước lại nhận ít hơn một năm tù vì bất đồng ôn hòa. Việt Nam tuyệt vời. 
@ Christina Winitana, Tân Tây Lan :
- Tôi tuy không phải là người nước ông, nhưng tôi không tin được công dân của ông có thể bị 20 năm tù vì chỉ bày tỏ mối quan tâm và ý kiến của mình! Phải chăng hiện nay chúng ta không sống trong thế kỷ 21. Hành vi này thật lạc hậu ! 
@ Nadine Erickson, Canada :
- Đã đến lúc phải ra khỏi thời Trung cổ để cho phép các công dân của ông được hưởng quyền tự do ngôn luận. Hay trong trường hợp này, quyền tự do viết blog! Hãy TRẢ TỰ DO NGAY cho Tạ Phong Trần và những blogger khác !!! 
@ Patrick Beggan, Đức :
  - Tôi đã dạy tiếng Anh ở một trường đại học ở Việt Nam trong năm tháng và thấy thật là sững sờ và nhục nhã cách dân chúng buộc lòng "phải cẩn thận" để tránh xúc phạm đến các nhà chính trị. Ông muốn trở thành một nước đã phát triễn nhưng lại không thể nào cho phép sự thảo luận... Thật ngượng ngùng và xấu hổ !!! 
@ Neil Tyrer, Tiểu Vương quốc Ả Rập Thống nhất :
 - Một chính quyền tự tin sẽ không phải xử dụng đến cách đối xử như thế này đối với người dân có ý kiến khác với "đường lối đảng"- tự do ngôn luận rất quan trọng trong bất kỳ xã hội tiến bộ hiện đại nào ! 


@ Bác sĩ David Weber, Nam Phi :
- Ông Sang mến,... những người chỉ trích ông không phải là kẻ thù của ông. Ông hãy xem họ là tấm gương và là cơ chế giá trị nhằm cải thiện những quyết định chính quyền ban hành. 
@ Annie Barbier-Hoffmann, Pháp :
- Một vụ tai tiếng toàn cầu!!!!! 
@ Stephan Poirier, Canada :
- Nếu Trương Tấn Sang muốn giữ nhân phẩm của mình, ông phải thả người phụ nữ vộ tội này, không tranh cãi gì nữa.
@ Mr. Ramesh Murthy, Ấn Độ :
- Ta còn mong đợi gì khác ở một chủ tịch cộng sản vốn là đồng minh thân cận của Trung Quốc. Ông chủ tịch, ông định cướp đi tự do của nhân dân ông trong thời gian bao lâu nữa. Khi còn nắm quyền ông hãy làm điều gì tốt đẹp và làm cho nước ông trở thành một nước dân chủ hoàn thiện. Đừng lo ngại về ngày mai của ông, mà hãy lo lắng cho ngày mai của nước ông. 
@ Birgitta Jónsdóttir, Iceland :
- Tôi là thành viên của nghị viện Iceland và là chủ tịch IMMI- Viện Truyền thông Hiện đại Quốc tế. Tôi kêu gọi ông Chủ tịch hãy bỏ các tội cáo buộc cho Tạ Phong Tần. Tự do ngôn luận nên được coi là quyền tự do thiêng liêng ở mọi quốc gia trên thế giới vốn không coi mình là chế độ độc tài. 
@ Frea Plantinga, Hòa Lan :
- Thật là điển hình khi sợ hãi cá nhân khiến cuộc đời của những người khác đâu khổ. Quá vô nhân đạo, quá tàn ác....!!! 
@ Artem Chaltsev, Liên bang Nga :
 - Tôi nghĩ rằng trong thế giới hiện đại chúng ta không nên hành xử như người mọi rợ. Mỗi quốc gia và chính phủ của mình phải phát triễn xã hội theo những nguyên tắc tự do, và nên đưa quốc gia vào tương lai dân chủ. Những lời cáo buộc hoang đường như thế thật là kinh khủng đối với tất cả thế giới hiện đại. Hãy thả người tù chính trị ! 
@ Jean S. Soliman, Canada :
- Chủ tịch Việt Nam: ông nên thấy xấu hổ, thả blogger bày tỏ ý kiến của họ. Chủ nghĩa Cộng sản đã chết!!! Hãy thức dậy!!!  
@ Alan Morris, Hòa Lan :
 - Gởi ông Trương Tấn Sang. Tự do ngôn luận là quyền và đặc quyền và nên được khích lệ và bồi dưỡng. Không có tự do ngôn luận quốc gia ông là một nhà tù và cuộc đời của những người dân nước ông chỉ là những bản án. Vũ lực và cưỡng bức là công cụ của những kẻ bất tài và tham lam. Ông trông thật lố bịch trước bao con mắt của thế giới. Hãy lắng nghe và học hỏi từ những người chỉ trích trung thành và nước ông sẽ thật sự vĩ đại. 


@ Sandra Carral, Argentina :
- Chúng ta đang ở thế kỷ XXI. Đây là thời tự do cho tất cả mọi người trên thế giới. Xin hãy chấp nhận rằng thời gian đang thay đổi! 
@ Simon Ohm, Thụy Điển :
- Tôi không biết toàn bộ câu chuyện nhưng tôi không cần biết. Tự do ngôn luận là nhân quyền căn bản. 
@ Augoustinos Helmis, Hy Lạp :
 - Tự do ngôn luận là nền tảng cho những Chính quyền nào quan tâm đến nhân dân mình. 
@ Robert Sparks, Canada :
 - Trong thế giới tây phương văn minh, chúng tôi xem sự chỉ trích chính trị là tự do ngôn luận, chứ không phải là sự bất đống chính kiến với đảng chính trị cầm quyền. 
@ Turda Mariana, Romania :
 - Chủ nghĩa cộng sản sẽ chết. Tôi biết rất rõ điều này, vì tôi là người Ru ma ni và tôi đã sống dưới chế độ của Ceausescu. Vì thế, nhân dân Việt Nam thân mến ơi, hãy can đảm lên! 
@ Alain Arturo Pulido Barron, Mexico :
- Khi nhân dân sợ chính quyền, độc tài lên ngôi -Thomas Jefferson 
@ Sasa Grbic, Croatia :
- Chắc chưa bao giờ nghe về dân chủ? 
@ Diana Qiu, Tân Tây Lan :
- Chẳng khác gì đi tù 20 năm vì ta đã viết ra những gì ta nghĩ trong bài văn ở trường.  
@ Michael Murphy, Ả Rập Saudi :
- Không có ai dù ở bất kỳ nơi đâu phải bị quấy rầy, bị bắt giữ, hay bị bỏ tù vì bày tỏ ý kiến riêng của mình. Chính quyền nào áp đặt chính sách hà khắc như thế biểu lộ mặc cảm tự ti và cũng đang tự đào mồ chôn mình. 


@ Jim Wilcox, Canada :
- Cố gắng ngăn chặn tự do ngôn luận chẳng khác nào cố gắng ngăn chặn Thác Niagara. Điều đó không bao giờ xảy ra mà chỉ làm cho những kẻ cố gắng ngăn chặn tự do không chỉ là ngu ngốc mà còn ác nữa. 
@ Vaughan Maybury, Tân Tây Lan :
- Chỉ có những kẻ hèn nhát mới sợ tự do ngôn luận. 
@ Romuald Krajewski, Ba Lan :
 Tự do cho tất cả công dân Việt Nam. 
@ Sarah Lever, Hoa Kỳ :
- Tôi hiểu Việt Nam là nước cộng sản. Nhưng mong ông hãy xem xét động cơ của Tạ Phong Tần. Bà viết blog để bày tỏ ưu tư về nước mình. Bà viết vì bà quan tâm. Xin đừng bỏ tù những người yêu nước !... 
@ Noorrani Rannoo, Mauritius :
 - Cho dù ông có nhấn chìm sự thật xuống lòng đại dương sâu thẳm nhất, Sự thật nhất định sẽ trồi lên trở lại... 
@ Jean L. Corcoran, Hoa Kỳ :
- Ông không tin sẽ luôn luôn có người khác thay thế Tạ Phong Tần sao? Chính sự sợ hãi trói buộc các ông, và biến các ông thành những kẻ thù của nhân dân. 
@ David Whitney, Hoa Kỳ :
 - Ông không cần chấp nhận quan điểm Tây Phương; chỉ cần chấp nhân phẩm phổ quát. 


@ Jonnel Covault, Hoa Kỳ :
Nhân dân ông bị áp bức vì không có tự do ngôn luận  
@ Miriam Berkley, Hoa Kỳ :
 - Mẹ của Tạ Phong Tần đã tự thiêu để phản đối việc con gái bà bị bắt giam. Đừng để bà chết một cách vô ích. Xin hãy thả Tạ Phong Tần ra ngay. 
@ Bác sĩ Flavio Lima, Brazil :
 - Ở Việt Nam có tự do ngôn luận hay không? Rõ ràng là không. 
@ Alessandra Casu, Ý :
 - Thật xấu hổ! Hãy thức dậy, chúng ta đang ở năm 2012! 
@ Katalin Halom, Áo :
 - Tự do ngôn luận là điều kiện tiên quyết cho xã hội dân chủ và hiện đại! 
@ Steve Smith, Tân Tây Lan :
- Không có quốc gia nào bỏ tù các công dân mình một cách chính đáng vì nói lên sự thật. Tự do thể hiện của nhân dân là quyền bất khả xâm phạm. Người phụ nữ này đã chứng tỏ rất can đảm cho nên bà xứng đáng được nước bà kính trọng và vinh danh.  
@ Daniel Gauthier, Canada :
- Vậy đây là cách ông thể hiện bản chất tốt đẹp của Việt Nam. Qua những việc ông làm ông quả là bạo chúa. Thật quá xấu hổ. 
@ Francesco Tassi, Ý :
- Không có tuyên truyền chống nhà nước của các ông. Chỉ có sự gợi ý để cải thiện hoàn cảnh. Nếu ông phủ nhận thì các ông là những kẻ ngu dốt và yếu đuối và nhân dân chắc chắn căm ghét các ông.. 
@ Miriam Oldenburg, Thụy Điển :
 - Hãy thả người vô tội này ! Tự do ngôn luận là nhân quyền ! 
@ Meghan Williams, Canada :
 - Khi một người viết blog được ban cho 20 năm tù về tội tuyên truyền chống Nhà nước. Ta hiểu Nhà nước ấy thối nát và đang ra sức che dấu bộ mặt thật của họ ! 
@ Menexia Dabes, Đức :
 - Coi chừng gậy ông đập lưng ông. 
@ Miguel Hortiguela, Canada :
- Theo những điều tôi đã đọc được về Tạ Phong Tần, việc bắt bà ở tù vì bày tỏ quan điểm là điều sĩ nhục. Chúng ta sinh ra đều có khả năng suy nghĩ và tư duy cho nên tước đi của ai quyền tự do thể hiện ý nghĩ của họ là hành động chẳng khác gì tra tấn. 
@ Chris Armstrong, Canada :
- Việc ông bắt giam Tạ Phong Tần và bản án có thể nặng nề một cách lố bịch là những điều sĩ nhục vô cùng đối với con người. Thật là một chính quyền toàn trị vô tích sự sợ lắng nghe nguyện vọng của dân mình...Dân chủ chân chính ưu việt hơn rất nhiều chế độ độc tài gian ác của ông, nơi người dân là những nô lệ sợ hãi. 



@ Ẩn danh, Ireland :
- Một bước thoái hóa tôi chưa bao giờ từng nghe. Thật ghê tởm khi người ta không có quyền có quan điểm khác với quan điểm của chính quyền. Nếu đúng những gì người ta nói thì chẳng bao giờ sẽ có dân chủ. 
@ Albert Bakker, Hòa Lan :
 - Tự do lương tâm và quyền bày tỏ sự bất đồng chính kiến là những quyền phổ quát và bất khả xâm phạm.. 
@ Caterina Pomini, Ý :
 - Không thể tin rằng ngày nay vẫn còn có những nước như Việt Nam. 
@ Christina Diamanti, Hy Lạp :
 - Thế giới này điên rồi...20 năm...xấu hổ cho những ai trong chúng ta thấy những chuyện này mà không làm gì cả.
@ Pamela Simpson, Canada :
 - Làm ơn chứng minh Việt Nam hiện nay không sống trong thời Trung Cổ và cho phép Tạ Phong Tần sống trong nước Việt Nam tự do  
@ Anne van Dyk, Netherlands :
- Trong các nước văn minh tự do tinh thần và tự do ngôn luận đều là những quyền tự do căn bản. Vì thế tôi không hiểu tại sao bỏ tù Tạ Phong Tần. Hay Việt Nam kém văn minh nhiều hơn ta tưởng ?  
@ Thiagarajah Appacutty, Malaysia :
- Nếu một nước muốn tiến bộ, nước ấy không nên bịt miệng những công dân thật sự quan tâm và muốn cải thiện hoàn cảnh. 
@ Ana Silva, Bồ Đào Nha :
 - Tự do ngôn luận là một quyền Phổ quát, không có ai có quyền cấm tự do này. 
 Sẽ tiếp tục cập nhật...
( Nguồn : DLB )


Chủ Nhật, 23 tháng 9, 2012

Chuyện hồng nhan tri kỷ.


" Viết câu đối dán ngay lên cột,
Hỏi mẹ mày rằng dốt hay hay ?
 Rằng hay thì thật là hay
 Chẳng hay sao lại đổ ngay tú tài ! " 
Cụ Tú Xương công danh đeo đuổi, thi cử mộng làm quan cho vợ con tha hồ phú quý. Sự đi thi lần đầu đỗ ngay chức Tú Tài, bèn đắc ý khoe khoang với hồng nhan tri kỷ bà Tú vợ.
Cụ Tú biết đâu cái hay văn chương khác xa cái được công danh cơm cháo. Đầu xuôi mà đuôi không lọt, cụ thi rớt lên rớt xuống cả hết chín mười kỳ. Cũng tội nghiệp cho bà "tri kỷ" quá trình lặn lội, lo lắng cho đức chồng mệnh bần vô quan vô lộc. Thất cơ lỡ vận, cụ Tú ngẫm ra cái điều thực dụng mới là hay.
 " Biết thân, thủa trước đi làm quách
 Chẳng Ký, không Thông cũng cậu Bồi ! " 
 Cụ Tú xưa may mắn có được một hồng nhan tri kỷ thương yêu chăm sóc không hề điều tiếng. Bà Tú còn "năng suất" cho cụ cả một loạt Uông, Bái, Bột, Bành, cả chồng con đều được bà lo cho trọn vẹn. Hồng nhan tri kỷ nay cực kỳ hiếm có. Bọn thanh niên lớn lên lập gia đình đều cầu mà dễ chi gặp được ?


Kiếm hiệp truyện, "Thần Điêu hiệp lữ", vị Dương Quá cơ may được tri kỷ hồng nhan Tiểu Long Nữ phái Cổ Mộ yêu thương. Qua biết mấy trúc trắc trục trặc, đau đớn thời gian, mới kết quả thành ra một đôi trai tài gái sắc tình yêu mẫu mực.
Năm 1995, bộ phim "Thần điêu đại hiệp", trong vai chánh Nữ cô cô, diễn viên Hongkong Lý Nhược Đồng mới đem đến cho khán giả thấm thía cái từ hồng nhan tri kỷ.
 - Vài nét " Tiểu Long Nữ 1995 " :
 Diễn viên Lý Nhược Đồng ( Li Ruo Tong, Carman Lee ) sanh ngày 16 tháng 8 năm 1973 tại Hồng Kông. Cô là con thứ 7 trong một gia đình 9 anh chị em. Năm 1992, Lý Nhược Đồng đang làm tiếp viên hàng không của hãng Cathay Pacific thì tình cờ một công ty quảng cáo mời đóng một đoạn phim ngắn. Đạo diễn Từ Khắc để ý, mời tham gia bộ phim "Yêu thú đô thị". Sau đó, cô lần lượt xuất hiện trong các phim cổ sử kiếm hiệp, nhờ khuôn mặt rất phù hợp, cô được gọi là "Mĩ nhân Cổ trang".
Một số bộ phim cô tham gia : Hỏa thiêu Hồng Liên tự, Thần điêu đại hiệp 1995, Thiên Long Bát Bộ 1997, Nữ tướng Dương Môn...
Năm 1998, Lý Nhược Đồng bất ngờ rút khỏi làng giải trí và theo chồng sang Mỹ định cư. Chồng cô là thương gia Quách Ứng Tuyền. Hiện nay, cô đã trở về lại Hồng Kông.


Thứ Bảy, 22 tháng 9, 2012

Rầu đời.


Tuổi già trãi nghiệm nhiều thứ rồi hay buồn chán rầu đời để người ta hay nói người già khó tính. Khó tính đủ thứ sinh sự khó tính. Chưa làm chi ra trò với đời thì than ôi đầu đã bạc rồi hai thứ tóc. Xã hội khinh khi sự thiếu địa vị. Con cái cháu chắc đối xử tệ bạc cầu cho chết. Tuổi cao còn lo chạy vạy kiếm ăn nuôi miệng nếu như không muốn chết đói. Tiền thiếu bạc túng, đau ốm lo không tiền nằm bệnh viện, chết lo không mua được hòm, không có người gánh đám mình đưa ra nghĩa địa mà chôn...
Thành ra khuôn mặt người già hay đăm chiêu rầu đời ngán ngẫm.


Cộng sản Tố Hữu sinh thời thơ hàng vạn chữ tụng ca chế độ . Hắn mụ mị dân chúng nhiều câu kéo vẻ vời đẹp đẽ.
" Đất nước mình đâu cũng đẹp như tranh
Khuôn mặt người, ai cũng sáng long lanh
Những đôi mắt trong lành vui ấm lạ !

 - " Có gì đẹp trên đời hơn thế ? 
Người yêu người sống để yêu nhau,
Đảng cho ta trái tim giàu
Thẳng lưng mà bước, ngẩng đầu mà đi...  "
Thực thế, vài ba năm sống dưới trào cộng sản, "những đôi mắt" người đã mờ đục cá ươn tội lỗi. Lâu năm trẻ vội hóa già, đời sầu không chi che đậy cho được.
Người già đội cái nón rách, tay che dấu khuôn mặt không cho ai thấy, mà  thiên hạ cứ thấy vạn sự rầu đời.


Thứ Sáu, 21 tháng 9, 2012

Về mấy khu tự trị.


Ngó thấy vị đệ nhất quyền lực lặn lội đến "khu tự trị Choang - Quảng Tây", tay bắt mặt mừng, sung sướng được tiếp kiến "vua Tàu" tương lai, thiên hạ bèn rầm rộ suy nghĩ.
Hiện tại Tàu có cả thảy 5 khu tự trị. Choang Quảng Tây, Duy Ngô Nhĩ Tân Cương, Hồi Ninh Hạ, Nội Mông Cổ, Tây Tạng. Các vùng ấy nguyên thuộc những sắc dân lân lý hàng xóm người  Hán. Đất rộng dân đông nhưng lý do lịch sử này nọ không thể lập quốc đành "tự nguyện gia nhập" vô nước Tàu.
 Khu tự trị tăm tiếng chộn rộn là Tây Tạng. Nguyên xưa Tây Tạng là một quốc gia độc lập, đứng đầu có giáo chủ Đạt Lai Lạt Ma, dân chúng họ sống vùng núi cao, yếu đuối, nghèo khổ, dại dột tội nghiệp. Cho rằng cái miếng ngon sát nách không hưởng quá phí, thế nên vào năm 1950, Mao Tàu đỏ huy động " quân Giải phóng Nhân dân Trung Hoa" tiến đánh khu vực Chamdo - Tây Tạng mà chỉ gặp sự kháng cự rất yếu ớt. Năm 1951, đại diện Tây Tạng dưới sức ép của quân Tàu đỏ đã phải ký Hiệp ước 17 điểm, xác nhận thuộc chủ quyền Tàu, xóa sổ luôn đất nước mình.


 Trung Cộng bèn ban ơn, cho phép đức Đạt Lai Lạt Ma được tiếp tục cầm đầu "khu tự trị Tây Tạng", nay đã là "một bộ phận không thể tách rời China". Năm 1959, Đạt Lai Lạt Ma bỏ trốn sang Ấn Độ, tuyên bố xóa bỏ cái hiệp ước bị China ép buộc, kêu gọi người Tây Tạng nổi dậy đấu tranh giành lại đôc lập.
Năm 1965, China chính thức ra văn bản sáp nhập Tây Tạng thành một khu tự trị do một người Hán cầm quyền trưởng xứ. Chánh sách ưu tiên đãi ngộ dân Hán nhập cư khiến người Tây Tạng tức giận lắm. Bạo loạn, biểu tình, tự thiêu phản đối liên tiếp xảy ra. Đức ngài Đạt Lai Lạt Ma sống lưu vong ngoại quốc rất được người Tây Tạng hết lòng ủng hộ, coi ngài là vị lãnh tụ tinh thần tối cao trong công cuộc đấu tranh giành lại đất nước.


May mắn hơn xứ Tây Tạng, nước Nam ta án ngữ lấy đường hướng Nam của dân Tàu, mấy lần bị chúng xâm lăng tiến đánh đều vượt qua hết.
Một ngàn năm nô lệ giặc, nhân cơ hội nước Tàu loạn lạc mà lấy lại tự chủ. Đến thời nhà Hồ Đại Ngu, quân Tàu chiêu bài "phù Trần diệt Hồ" chiếm nước Nam, bèn sai một số "bô lão" dâng biểu nói con cháu nhà Trần không còn ai, nay xin "gia nhập" về lại cố quốc.
Chịu cảnh đô hộ đồng hóa khốc liệt diệt chủng tưởng hết bề thoát, may thay hồn thiêng sông núi xui khiến các ngài Lê Lợi, Nguyễn Trãi dựng cờ khởi nghĩa đánh đuổi bọn Tàu ra khỏi bờ cõi. Sau này, bọn Lê Chiêu Tống cõng rắn cắn gà nhà, quân Tàu "phù Lê diệt Nguỵ " đánh tràn qua, rắp rem dựng lại "khu tự trị An Nam" thì may còn có vua Quang Trung mới thoát khỏi cái kiếp nô lệ mới.
Đến  đời nhà Hồ Mác Lê, họ dựa dẫm vô China "chống Mỹ cứu nước". Cướp được quyền cai trị, nhưng họ biến hóa người dân nước Nam ra hai phe rõ rệt. Một bên đi theo Tàu xây dựng xã hội chủ nghĩa đại đồng. Một bên về phe Mỹ chống Tàu diệt cộng tránh nguy cơ mất nước.
Về phía quân Tàu, chúng đã đánh chiếm quần đảo Hoàng Sa rồi sáp nhập vô China. Chúng đã khống chế thực sự bể Đông, nghêng ngang xuôi ngược tàu bè. Chúng đã cướp được một số đảo ở Trường Sa và đang ráo riết chuẩn bị đánh chiếm hết...



Thứ Tư, 19 tháng 9, 2012

Con chèo bẻo.


Xưa có một người, về mùa tháng mười, lúa đã gần chín, đêm nào cũng ra đồng nằm để giữ lúa. Gặp phải một đêm có hai tên kẻ trộm rủ nhau đến cắt trộm lúa. Chúng thấy có người nằm giữ đấy rồi, không biết làm thế nào mới bảo nhau giết chết đi.
" Than ôi ! Trời cao đất dầy
Để cho người ấy bị tay tham tàn ! "

Ai ngờ, oan hồn thì hồn hiện. Hồn người chết ấy lên Thiên Đình kêu với Ngọc hoàng.
Ngọc hoàng liền sai quỷ sứ xuống bắt hai tên kẻ trộm lên rồi phán rằng :
- Hai đứa chúng mày siêng ăn biếng làm chỉ lo trộm cướp của người, rồi lại còn giết người. Như tội ấy thật là to lắm ! Hai tên bay phải chết, một tên thì tao bắt làm châu chấu, còn một tên thì tao bắt làm cào cào.


Xong, Ngọc hoàng lại phán rằng :
- Còn tên giữ lúa chết oan kia, thì tao hóa kiếp cho làm con chèo bẻo.
Tên kia tâu rằng :
- Bây giờ con hóa làm chèo bẻo, thì con phải làm những việc gì ?
Ngọc hoàng phán :
- Tao cho mày hóa làm chèo bẻo, một là để cho mày lại theo được cái nghiệp giữ lúa như xưa, hai là để cho mày có dịp báo thù được hai tên kẻ trộm. Bao giờ lúa chín, có châu chấu cào cào đến ăn hại, thì tao cho mày cứ tha hồ tự do bắt nó mà ăn thịt.
Bởi sự tích này mà hằng năm cứ vào độ tháng mười gần lúa chín, thì có chim chèo bẻo bay lượn khắp mọi cánh đồng mà bắt châu chấu với cào cào.


-  Có truyện cho con chim chèo bẻo là do hồn người học trò hóa ra. Vốn xưa có một tên học trò đi thi luôn ba khoa, bài vở đều tốt cả, nhưng vì bài chiếu, bài biểu làm sai mất một đôi chữ mà thành bị hỏng mãi. Vì hỏng thi mà người ấy hóa điên, mồm cứ lảm nhảm luôn hai chữ " Chiếu biểu ! Chiếu biểu ! ". Không được bao lâu người ấy chết, cái hồn hóa làm con chim cũng cứ " Chiếu biểu ! Chiếu biểu ! ", mà kêu.
Nhân vậy, thiên hạ mới đặt cái tên nôm gọi là chèo bẻo.
( Truyện cổ nước Nam )




Thứ Ba, 18 tháng 9, 2012

Bể dĩa đồ xưa.


Nhà khảo cổ học phán đoán cái tàu đắm vùng biển gần bờ thôn Châu Thuận Biển, xã Bình Châu, huyện Bình Sơn (Quảng Ngãi) là do đánh nhau với cướp biển để cháy chìm, vô tình trao lại đời sau số chén dĩa xưa quý báu phúc ai nấy hưởng
Nguyên biển Bình Châu trước đây là nơi bọn lái buôn Tàu ô hay Mã lai, Chà và hoặc Ả rập chở tô chén bát dĩa China ghé dừng tàu chơi bời ít bữa rồi mới viễn du xuôi ngược.
Tàu chìm ấy dài chừng 21 mét, rộng 3,5 mét, có vô số gốm sứ đồ dùng kết dính từng chồng bị vùi đáy cát. Sự cố tàu cháy thuyền chìm tự hồi nhà Nguyên thế kỷ XIV, cách nay gần 700 năm, thành ra đồ chén dĩa cổ trên tàu ấy quý giá vô cùng.


Theo giới buôn đồ cổ, giá trị cao nhất mấy cái dĩa men ngọc còn nguyên. Mỗi dĩa có giá khoảng 40 triệu đồng, đến khi lái buôn đổ về nhiều, niên đại dĩa được bác học cho lùi thêm 100 năm nữa, thời giá dĩa tăng từng giờ 60, 70 rồi 100 triệu không có mà mua !
Dân chúng tin đồn mấy thợ lặn đầu tiên gặp con tàu, bèn âm thầm lặng lẽ bê mấy chồng dĩa nguyên vẹn, dú diếm đem bán cả chục tỷ đồng.
Tiếng lành đồn xa, thiên hạ tranh nhau vùng biển này, lặn xuống xúm lại tàu đắm tìm mọi cách mò hút giành giật cổ vật. Kẻ lôi người kéo, kẻ hút người xúc, thấy có chén dĩa thời lao vô xâu xé nhau thậm tệ.
Chánh quyền cũng không bỏ lỡ cơ hội. Nhân viên công lực nhơn danh chế độ, "sở hữu quốc gia", xông vô đòi quyền làm chủ hết chén dĩa thiên hạ mò lặn.
Công chủ quyền đợi thợ lặn lên tịch thu "di sản", tư hối hả lặn mò tìm rồi dú diếm. Giành giật mấy cái dĩa bát, tô tách rộn bộ, dĩa lành đồ cổ hóa ra dĩa bể đồ xưa rồi đem nộp "chánh phủ".