Thứ Hai, 17 tháng 9, 2012

Vội vã xuân thì.


Mùa thu mưa ngâu lành lạnh, cây cối chuyển màu vàng vọt. Lá rơi rụng dần dà trụi cành trơ nhánh ngóng đợi mùa đông đến. Thấy thu buồn lại nhớ xuân vui.
Đời sống trải nghiệm vội quá thời gian. Tuổi học sinh hung hăng rộn bộ lý tưởng nọ này, ngây ngô VC "bừng nắng hạ". Ngày qua mới thấm thía những điều ngỡ ngàng chua chát.
Tóc xanh da ngà ngọc mát dần dà bạc khô ran rốc hồi nào không rõ. Người ta bon chen vật lộn tranh chấp kiếm tiền sống vất vả. Cơm áo chôn vùi tuổi trẻ vô vũng lầy kiếm chác. Cái miệng làm khổ cái thân biến hóa nét xuân thì cằn cỗi khẳng khiu kinh hãi.
Cô gái thanh niên bẻ gãy sừng trâu ngày nào đã hóa lão bà già nhăn nheo ngồi "vá áo chiến sĩ" bên ngọn đèn dầu, đăm chiêu chi đó nỗi niềm riêng.


Cái đau khổ đời người hối tiếc ân hận, về già rồi mới nhớ cái thời trẻ dại uổng phí. Xuân thì đương ngọt, khổ hạnh tin chờ đi theo mấy cái điều đạo đức giả. Tháng ngày qua mau, tỉnh ngộ ra rồi thì còn chi nữa.
Người xưa kinh nghiệm, thấy sự vội xuân thì mau, hối tiếc mà dặn dò đời :
" Ai ơi chơi lấy kẻo già
Măng mọc có lứa, người ta có thì.
Chơi xuân kẻo hết xuân đi
Cái già sồng sộc nó thì theo sau.
Mỗi năm, mỗi tuổi, mỗi già
Chẳng lo liệu trước ắt là luỵ sau."

Bọn con gái ví như bông hoa xuân sắc, quá trình hàm tiếu khuynh thành, mãn khai rực rỡ, tàn úa rã rụng là cái quy luật tạo hóa bất di bất dịch. Thành ra bà già mới khuyên các cô cũng nên đừng kén cá chọn canh cho lắm rồi bi kịch:
" Còn duyên như tượng tô vàng
Hết duyên ngự tổ ong tàn ngày mưa.
Còn duyên kẻ đón người đưa
Hết duyên đi sớm về trưa một mình.
Còn duyên kén những trai tơ
Hết duyên ông lão cũng vơ làm chồng."



Kết lại mấy lối sống ky bo cộng sản chủ nghĩa "ăn miếng ngon cũng đắng lòng tổ quốc", mấy sự vô duyên con gái cố thủ xuân thì, mấy đời cặm cụi làm không dám ăn tiêu sợ hết của nên xét lại. Làm ra tiền thẳng tay chi tiêu hào phóng sướng thân, vừa khiến mọi người vui vẻ thúc đẩy kinh tế nước nhà sôi động thoát nghèo.
" Đời người sống mấy gang tay ?
Hơi đâu cặm cụi cả ngày lẫn đêm.
Một năm là mấy tháng xuân
Một đời phỏng được mấy lần vinh hoa ?
Chẳng ăn, chẳng mặc, chẳng chơi
Bo bo giữ lấy của trời làm chi ?
Bẩy mươi chống gậy ra đi
Than thân rằng thuở đương thì chẳng chơi."



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét