Thứ Năm, 6 tháng 9, 2012

Thân phận người ta.


Con người ta sinh ra trông nhờ phước báu tiền kiếp ít nhiều để sướng hay khổ.
Sướng được đầu thai vô làm con cháu tỷ phú đô la, vua chúa dầu hỏa hay các vị “ lãnh đạo đảng và nhà nước ta”, quyền nghiêng thiên hạ thích gì được nấy. Khổ phải lót ổ đầu thai con nhà lũ ăn mày tứ xứ, rách đói thê thảm, sinh vô gia cư tử vô địa táng.
Ngoi ngóp ngụp lặn, ra âm mưu vào thủ đoạn, lọc lừa dối trá, luồn lách siêu kỷ thuật, từng bước từng bước leo cao lòn sâu lọt vô đẳng cấp đại gia tỷ phú. Trước khổ sau sướng nhờ bộ não tạo thời anh hùng chớp cơ hội thì cũng mệt mõi, sao bằng mới sanh ra được bọc điều nhung lụa tiểu thiếu gia ?


Thử ngẫm mà xem. Con vua cháu chúa dù có ngu si đần độn cách mấy thời cũng sẽ nối nghiệp làm vua làm chúa. Kim il chết Kim ul nối liền ngôi, thái tử vị Nông Đức Mạnh chí ít cũng Bí thơ tỉnh uỷ hay trưởng phó ban ngành chi đó ngồi salon phòng lạnh nhàn nhã lặt tiền, công chúa ngài Tô Huy Rứa đương nhiên là thứ tuổi trẻ tài cao, không tổng giám đốc cũng chủ tập đoàn. Vân vân…
Lục Vân Tiên truyện, cụ Đồ Chiểu mù lòa siêu sao hiểu cái đời nhân thế lớp lang xã hội. Quần hùng đấu lý quán cơm thao thao bất tuyệt. Quán chủ ngứa mồm tham dự luận bàn, gã Trịnh Hâm bèn chú chỉnh :
" Hâm rằng lão quán nói nhăng.
Dẫu cho trải việc cũng thằng bán cơm.
Gối rơm thủ phận gối rơm
Có đâu dưới thấp lại chờm lên cao ? "



Rõ ràng cái trật tự xã hội cao thấp khi đã phân định rạch ròi. Mâm cao cổ đầy có mấy cái ghế, kẻ ngồi được đâu có ngu chi nhường cho mấy đứa lảng vảng thèm thuồng ? Có nhường chăng chỉ là nhường cho con cháu nhà mình đó thôi.
Kẻ lảng vảng muốn chen vô giựt lấy chỗ, đương nhiên phải xuất chiêu bài bạo loạn lật đổ “cách mệnh hoa lài” mới cơ may cướp ghế. Được làm vua thua làm giặc, cái điều này khó vì chế độ đã xác lập được trật tự xã hội tất cố ổn định vạn tuế, dùng cực hình vô cùng nặng mà trị mấy bọn mưu đồ nổi dậy kiếm chác.
Nên chi, thân phận người kiếp này “khéo tu” sẽ được kiếp sau đầu thai trót lọt vô chỗ sướng. Dù phải đợi kiếp sau còn hơn là âm mưu chiêu độc giành mấy cái ghế sướng lắm người thèm.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét