Thứ Năm, 26 tháng 8, 2010

Sập mạng !

Nhiều mạng thông tin trái ý chế độ bị sập.
Tư tưởng bách chiến bách thắng, đi sợ mấy kẻ rỗi việc, chán đời an ổn, viết chuyện "lạ" cho tò mò kẻ đọc. Thật lạ !
Đa số chế độ đổi đời cho, kiếm tiền bao tải, nghe hơi gió đã phán : Bọn xấu, bọn phản động, bọn thù địch...Không đời nào các vị thèm đọc !
Đa số dân chúng đầu tắt mặt tối kiếm tiền ăn uống, có rảnh đâu để mà đọc ?
Chỉ có thiểu số ghét cộng sản xem gãi ngứa uất ức...
Hoặc phần ít CA mạng bắt buộc dò xét, điều tra cố tìm cho ra phản động, phải đọc phải xem hằng ngày vì nghề vì nghiệp...
Nên chi web chống cộng không nhiều truy cập lắm.
Một người truy cập cả triệu lần. Triệu người truy cập chỉ vài người đó thôi !
Đánh sập mạng cũng như xây cổng cho cái nhà không tường rào vui vậy.

Một web sập, lại đẻ ra thêm 3,4 cái mới lại hay ho nhiều, độc chiêu hơn nữa kìa.
Sống tự do đòi cho được cộng sản. Có cộng sản rồi, chán đời, lại đòi cho có tự do !
Nên chi :
Chế độ dân chủ, có tù chánh trị cộng sản
Chế độ cộng sản, có tù chánh trị dân chủ
Chuyện đời nó có vậy thôi . Nhổ sao cho hết cỏ ?

Còn nếu diệt hết cỏ, lại khiến cho mất sinh thái cân bằng.
Làm sao sống ?

Thứ Năm, 19 tháng 8, 2010

Mừng vui giải toán.


Giáo sư Ngô Bảo Châu đoạt giải toán học Fields 2010 !
Cái gì đến đã đến. Từ cụ trạng Lương Thế Vinh đại thành toán pháp xưa xóm xưa làng,
mấy thế kỷ, nay có ông Ngô Bảo Châu đăng đàn thế giới toán.
Cái trí tuệ toán VN được công nhận giỏi.
Chúc mừng nhà toán học trẻ vinh quang Việt Nam.
Rất khâm phục lắm !



Nhân sự kiện hay tuyệt, cảm nghĩ về trí tuệ VN xưa nay nhiều chuyện luận...
Toán học trừu tượng, đòi phải thông minh tính, tư duy thâm sâu thẳm.
Không có toán, văn minh loài người cùng lắm phát triển nhảy lên nhảy xuống như bọ chét chó ghẻ.
Đại khó làm toán, nhất với mấy vị dốt toán chuyên, xài của giả, tài kiếm bằng cử nhân chánh trị, tiến sĩ đạo đức ái quốc, giáo sư đảng cao cấp tư tưởng, tiến thân leo chức trà trộn, kiếm cơm húp cháo, xe cộ, lầu tấm, gái gú, điếm đàng.
Đại dễ tính toán, dụng nhà biệt thự, đem tiền ra dụ trí người yêu nước theo phe về phái.
Toan tính, làm toán chính trị, ưu việt chế độ, đem lại, đãi ngộ, chiêu hiền đãi sĩ vv...
Dân ăn theo vô số kể.
Cũng chẵng có biết bổ đề nobel là cái khu đĩ gì, cứ ca cho đã, cho sướng vinh quang, một người được giải, chế độ thơm lây. Mừng vui quá đã !!!

Thứ Hai, 9 tháng 8, 2010

Cháu Mao làm tướng.

Nhật báo Sankei những ngày đầu tháng 8/2010 dẫn tin từ Trung Quốc cho biết, nước này vừa thăng cấp cho Mao Tân Vũ - 40 tuổi, cháu đích tôn Mao Trạch Đông, lên Thiếu tướng.
Đây là vị tá lên tướng trẻ nhất trong biên chế Quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc (PLA) hiện nay.
Mao Tân Vũ là trưởng nam của Mao Ngạn Thanh, con trai cả Mao Trạch Đông.
Ngài tốt nghiệp Trường Đại học Nhân dân Trung Quốc, nhận bằng Tiến sĩ Học viện Khoa học Quân sự Trung Quốc với đề tài "Nghiên cứu tư tưởng chiến lược Mao Trạch Đông".
Ngài đã viết cuốn sách về ông nội, có tựa rất tự mãn cho mìmh :
"Ông nội Mao Trạch Đông của tôi".
Mao tướng quân cũng chơi viết blog. Ngài còn làm Đại biểu Hội nghị hiệp thương chánh trị nhân dân (Chính hiệp) Trung Quốc - Cơ quan Tư vấn chánh trị quốc hội.
Vị cháu nói " nền tảng gia đình " đã giúp ngài thăng tiến nhanh chóng :
- " Đây là một thực tế khách quan, không thể phủ nhận..."
Hiện tướng đang giữ chức Phó Trưởng ban Nghiên cứu chiến lược và lý luận quân sự, Học viện Khoa học Quân sự Trung Quốc.
Mao cháu nội tâm sự, ta còn muốn tham gia nhiều hơn nữa vào chánh trị, sau khi được đảng phong làm tướng !
Mong mỏi rằng Mao cháu sẽ nhanh nhanh thăng tiến lên chót đọt, để bọn đàn em bầy tui, man di nam quốc, phát động phong trào học tập tư tưởng đạo đức lãnh tụ vĩ đại cháu đích tôn Mao nhé !!!
Thiệt tâm đó.



Thứ Sáu, 6 tháng 8, 2010

Chợ trời bán điếm.

Cuối cùng thì phiên chợ đêm cũng đến hồi dẹp xếp. Lũ điếm đực điếm cái thoả mãn cái điều chúng thích để thôi kêu càm cạp. Những lon bia chai rượu hả hê mừng đại hội lắm thành tích vẻ vang.
Có kẻ bình luận bọn chúng. Một lũ ăn bám tiền thuế dân, làm trò cười đại chúng. Một đống rác, không cần nhà xí. Một đống tởm và gớm.
Ai cho tôi ăn, tôi xin thờ phụng kẻ ấy ! He he he ! Tuyên ngôn của những tên lưu manh chữ nghĩa thời đại mạt hạng.
Nhớ các bạn trẻ, lao thẳng xuống vực thẳm nước trôi sông chảy cứu người.
Nhớ các bạn nhịn đói, chịu khát nhường phần ăn phần uống cho em, cho mẹ vùng lụt lội, đất khổ KonTum nước trắng xoá trời...
Nhớ giọt mồ hôi ướt, đôi mắt sáng mừng, vị bác sĩ phẩu thuật kỳ tài đã cứu người sản nạn.
Nhớ Bùi Giáng điên loạn ngày nào, câu thơ thật tuyệt :
" Về thăm xóm trọ một mùa
Qua xuân tới hạ ghé chùa chiền hoa..."

Nhớ Phan Nhật Nam mùa hè đỏ lửa, nhớ Xuân Vũ xương trắng trường sơn, nhớ Duyên Anh điệu ru nước mắt, nhớ Doãn Quốc Sĩ dòng sông định mệnh. Nhớ quê hương ngày ấy, quê nhà.
Ước mong các em học trò VN nay mai sẽ không bị bầy văn điếm lưu manh cưỡng dâm hiếp hãm, thoát khỏi kiếp nạn bị đầu độc bởi một lũ thèm danh khát lợi....

Thứ Ba, 3 tháng 8, 2010

Văn chương mở miệng.

Nhà văn Nam Cao thời tiền chiến viết truyện ngắn Sống Mòn, buồn rầu nói rằng mình muốn ngẩn cái đầu lên, cứ bị áo cơm đè xuống...
Năm 1963, chế độ độc tài gia đình trị Ngô Đình Diệm - Nhu lâm nạn đảo chính đổ sụp. Số đông văn sĩ công bộc ra cúi đầu xin sám hối nhận tội - vì miếng cơm manh áo, đánh đĩ lương tâm, bưng bô đội rỗ, "tri ân Ngô tổng" đại đức anh minh, nghìn năm bất diệt - nay mong cho xin lập công chuộc tội.
Ngày Dương Văn Minh lớn đọc tuyên bố đầu hàng, " anh Sơn " hát nối vòng tay lớn, đoàn kết Bắc Nam, nhà văn VN ta trung kiên một lòng chế độ.
Rồi tới lúc CS Nga, Đông Âu châu bị dân chúng liệng vào sọt rác, Nhà văn VN ta bắt đầu biết đổi mới văn chương !
Tất nhiên không phải ai cũng dùng cán bút làm cần câu cơm áo, mấy vần thơ mong được đảng đoái hoài. Vẫn có đó Chí Thiện ngục sĩ, Bùi Giáng điên thơ, Uyên Thao quê hương tủ sách... viết được điều mình thích viết.

Năm 2010. Dù đảng muốn hay không thì thời thế vẫn đổi.
Những cái sự tào lao, lưu manh, dối trá cũng đến hồi bị lật mặt. Luật trời thay luật đời.
Nhà văn VN, trừ lớp văn chương nhi đồng, thiếu niên tiền phong, thanh niên bác Hồ, học tập tốt đạo đức của bác ta vĩ đại. Cũng trừ đi lớp lãnh đạo các hội văn nghệ tỉnh, văn nữ ế chồng, văn nam thích đĩ, mài đít quần đợi tháng lãnh lương đong gạo, đợi đảng cho bổng lộc mua đất cất nhà.
Các văn vị khác, nhờ 35 năm " giải phóng ", nhà cửa, xe cộ, con cái lớn, dựng chồng gã vợ xong xả, nay tuổi đã cao, đã mõi mệt cái đời văn điếm.
Dù có thèm sống đến mấy rồi, họ biết cũng sẽ tới ngày gặp Mác, Lê, Mao. " Thời gian không ủng hộ " . Thế nên không ngạc nhiên, Văn Nhân Ta bắt đầu trở bút nói thật ! Con cái dùm dề, sợ chi chết mà lo, mà không hả họng lên cho sướng ???

Trào lưu " văn học mở miệng " bắt đầu sau họp hội Canh Dần này, vậy đó.
Đọc Trần Mạnh Hảo, rồi Ngô Minh, thấy tội nghiệp cái hội nhà văn VN. Giá như các vị khác sớm đừng lo thân lo gạo...