Thứ Tư, 30 tháng 3, 2011

Chuyện phiếm tivi và... Libya.

Mỗi gia đình VN đều sắm cái tivi, để xem tin tức, để coi phim, ca nhạc giải trí cho nó vui.
Tivi là tờ báo hình khá rộng rãi trong dân chúng. Thành thị, nông thôn, biển đảo, núi rừng xa xôi hẻo lánh...đều thích coi tivi.
Tivi VN do nhà nước CS độc quyền kiểm soát toàn diện.
Chương trình phát hình được đảng tuyên huấn cẩn thận xét duyệt, cắt xén lèo lái, "định hướng" cho toàn dân ngồi xem. Xem để mà nói, nghĩ...nhất nhất đồng loạt theo tiếng gọi bầy của đảng.
Thông tin nhạy cảm, bất lợi CS, sẽ không bao giờ được phát sóng.
Thông tin nào không che dấu được, tái chế chào xáo để dân nó hiểu "đúng" theo ý bọn ăn cơm nhà đảng làm công cho đảng.
Dân chúng VN dùng internet còn ít, tivi là phương tiện vô cùng hữu hiệu để CS nó đầu độc chúng sanh, biến người ta thành cừu bò ngoan ngoãn, hóa dân ta thành chó nhe nanh, cắn xé "phản động thù địch đảng".
Chiến tranh tâm lý, dùng tivi thật đơn giản, lại hiệu quả vô cùng.
Từ cái tivi VN, liên tưởng tới Libya, Gaddafi, tới dân chúng mấy nước Đại XHCN phải sống đau đớn, buồn thúi ruột đang bị mấy chế độ điên loạn trị vì.
Khắp nơi trên thế gian này, người ta đều biết chuyện dân chúng Libya chán ngấy cái chế độ Gaddafi độc tài 41 năm cai trị bịt miệng, đàn áp dân đen, vơ vét dầu mỏ, bán lấy đô la vàng ròng bạc nén, cho gia đình vợ con nhà nó phí xài sung sướng.


Năm 1996, dân Libya hết đường sống bởi bọn này, nổi dậy. Mấy ngàn người đã bị bọn này nó giết sạch sẽ cả, bắn hết không còn một mống !
Hồi nay, kích thích bởi mấy nước láng giềng nổi dậy toàn thắng, không có sợ chết nữa, dân chúng Libya lại nổi dậy biểu tình, đòi thay chế độ độc tài du côn cha truyền con nối. Họ có chết cũng vùng lên giành quyền sống!
Tên "chó điên Gaddafi" dùng bom đạn, xe tăng tên lửa, nó lùa hết người nổi dậy về phía đông, sắp sửa giết hết, giết không cho một ân huệ nào hết.
Chụp mũ "khủng bố", "phiến loạn" cho những người yêu nước Libya dân chủ tự do để mà giết !
Trời vốn không ưa giống độc. Xui buộc quân đồng minh Pháp, Mỹ, Anh... đồng lòng nhảy vào can thiệp cứu Libya. Thế thiên hành đạo, diệt ác trừ gian, loại trừ ác đạo.
Dân Libya nhờ vậy thoát kiếp nạn diệt chủng, bọn độc tài bị trừng phạt đích đáng. Quân đồng minh cho chúng biết thế nào lễ độ, rằng văn minh vẫn còn chưa rụi rã.
Cả thế giới chăm chú, theo dõi, ủng hộ liên quân trừ khử bọn giết người hàng loạt.
Loài người tiến bộ cầu mong người dân nổi dậy đòi dân chủ cho Libya mau mau toàn thắng.


Ấy vậy, cái tivi đảng trong nước VN lại thể hiện quan điểm "tiến bộ", bằng cách hướng dư luận ủng hộ về cái phía "chính nghĩa Gaddafi" rất năng nổ lắm :
- Liên quân Anh, Pháp, Mỹ "tấn công Libya", ủng hộ "bọn phiến loạn"...
- Chống lại đất nước, nhân dân Libya, "một đất nước có chủ quyền".
- Chống lại "chính quyền hợp pháp Libya"
- Can thiệp công việc nội bộ, bọn "đế quốc tấn công xâm lược" để cướp đoạt dầu mỏ...
Tivi CS quên chuyện VN dù nghèo, năm 1979 vẫn không tiếc máu xương, tiền của, tràn sang chiếm đóng CPC, đánh đổ bọn diệt chủng Polpot, cứu dân Khmer khỏi thảm thiết, đưa đất CPC hồi sinh, phát triển mạnh như nay.
Tivi nó quên rằng cha con gã độc tài Gaddafi không thể đánh đồng chúng nó là đất nước Libya, như không thể nói Polpot và Khmer Đỏ là "đất nước Campuchia" được !


Đồng minh tốn tiền của, chống tên giết người Gaddafi là để ngăn hắn thảm sát dân lành. Họ ra tay ủng hộ phe dân chủ để cứu đất nước Libya, vì giá trị văn minh nhân loại, chứ họ đâu có rảnh việc để chống Libya cho nó phiền, nó tốn.
Nó quên rằng một chế độ kêu gào ủng hộ bọn giết người, là một chế độ phản động ghê tởm không còn gì để nói.
Nó quên rằng làm bạn với những chế độ độc tài giết người, sẽ có ngày Trời gây nghiệp báo hốt hết hậu họa. Tạo hoá luôn vẫn dành phần ác nghiệp cho bọn giết người.
Tiếc thay người dân trong nước, vì cái tivi định hướng cho, ngoài đám "cán bộ hưu trí" một lòng với "bác"; dân chúng "nông thôn miền núi" vì cái tivi nó ám thị thôi miên cho, nhiều kẻ muốn đồng lòng chung sức với "bác Gaddafi vĩ đại", "người bạn lớn", râm ran chửi bới chống lại bọn "đế quốc Mỹ", bọn "thực dân Pháp"...


Biết bao giờ tivi VN mới chấm hết những mưu sâu hắc ám, phát sóng ra rả dối trá lọc lừa, đầu độc ngu si hoá thế hệ trẻ, mầm non dân tộc ?
Biết bao giờ người VN nghèo khó mới chấm hết kiếp nạn ếch nằm đáy giếng, ủng hộ "bác Gaddafi", chấm dứt chuyện rãi đinh, phá dưa, móc túi; biết động não nghĩ suy về lẻ phải, đạo lý làm người ?

Thứ Ba, 29 tháng 3, 2011

Khởi đầu ngày tận thế ???


Cách đây vài năm, nhóm thám hiểm do bác học gia Oktay Belli trèo lên đỉnh núi Ararat của Thổ Nhĩ Kỳ. Ở độ cao 13.123 feet (cở 4.000 mét), họ phát hiện thấy một con tàu gỗ lớn đang bao phủ bởi bụi thời gian, dung nham, băng đá...
Xác định niên đại những tấm gỗ tàu, chúng có vào khoảng 4.800 năm trước.
Các nhà bác học tin rằng, đây chính là con tàu Nô-ê mắc cạn.
Trong kinh Cựu Ước, người Công giáo có nói về một trận Đại Hồng Thuỷ kinh hoàng, nước dâng ngập Trái Đất, giết chết hầu hết nhân loại.
Chúa Trời trừng phạt con người ta vì cái tội tàn phá tự nhiên, tội phản phúc chống lại chính bà mẹ thiên nhiên đã sinh ra, nuôi dưỡng chúng nó.
Chỉ ông già Nô-ê nhân hậu và ít người được Thiên Chúa, ngài báo cho biết trước cho mà đóng con tàu này, thoát kiếp nạn.



Ngày 11.3.2011 vừa rồi đã xảy ra động đất dữ dôi, sinh sự sóng kinh hoàng, tàn phá giết chết hàng vạn người sinh sống ven biển nước Nhật Bản.
Một clip quay được trên đỉnh toà nhà tại Kesennuma, cách Tokyo khoảng 480 km về về Đông bắc, cho thấy hết sức mạnh của thiên nhiên quá khủng khiếp, cái trận đại hồng thủy dễ sợ, nó tiêu diệt sự sống không hề chút xíu do dự.
Phải chăng đây gợi ý thực sự về những đồn đoán, những tiên tri, mấy lời sấm truyền ngày diệt vong "Tận thế" năm Nhâm Thìn 2012: có trận sóng thần cuồng nộ dâng cao nước biển đến tận đỉnh dãy Hy Mã Lạp Sơn, xoá sổ hết cả loài người ???

Chủ Nhật, 27 tháng 3, 2011

Gớm miệng thế gian.


Trông ảnh cô bé mĩm cười che miệng con bò, thấy hay hay.
Tự nhiên muốn gõ ít chữ, phiếm đàm online về con chó, thay thế vị bò !
Nói tới loài chó, đầu tiên phải để ý chuyện bầy chó sủa, vì theo cái lệ tự nhiên chó thường thích sủa bậy.
Đầu tiên có một con thấy sự lạ, căng tai chỏng mắt lên, rồi sủa.
Nghe tiếng sủa nổ pháo đầu hiệu lệnh, bọn chó nhao nhao đồng thanh sủa theo.
Cái bản năng chó thích sủa tập thể.
Chó già sủa kiểu chó già. Chó trẻ sủa kiểu chó trẻ. Chó đau, chó lác sủa kiểu chó lác, chó đau. Chó con sơ sanh cũng nhâu nhâu sủa phụ họa. Sủa rầm rộ đàn chó nhà, chó xóm, chó khu vực. Sủa dây chuyền. Sủa kéo theo...
Ấy bởi cái đời giống chó, trời bắt nó sủa theo nghiệp chó !
Người ta thường thích nuôi chó để nghe chúng sủa.



Sủa cho vui cửa vui nhà. Sủa để giữ nhà giữ cửa. Vân vân...
Khác với bầy chó, người ta không sủa được thì lại thường chửi.
Trong nhà vợ chồng cha con, anh em chú bác, gây gổ chưởi nhau.
Hàng xóm láng giềng thù hận, gây ghét, xích mích chửi nhau.
Đi ra ngoài ngỏ, đụng nhau chút xíu, cũng chửi đánh nhau.
Vùng này xã nọ tranh chấp đủ thứ đánh chửi nhau.
Đảng này phái nọ ta đây chánh nghĩa, bọn bay ngụy tà, chửi nhau tranh thắng lợi.
Dân chúng quốc này gia nọ, lấn đất giành dân, đầu chửi võ mồm, cuối chơi võ thật !
Nói chung, con người ta thường thích chửi rủa nhau um sùm.



Bàn về thế gian, chúng nó chửi bới nhau, nói cả ngày không hết chuyện.
Thử coi chuyện chửi "văn hoá ngày nay" cho biết miệng thế gian nó gớm hay sạch :
Thời mới người ta văn minh xài net. Thông tin xã hội hoá bằng mạng net. Nhanh, nhạy, khoẻ re. Cứ ngồi nhà mà xem tin, gõ phím, tự do thoải mái, dễ dàng chửi bới um sùm nhặng sị, móc méo tim gan người khác ra !
Có cái lạ, chửi online trên net trông có phần giống bầy chó nuôi, chúng nó sủa !
Đầu tiên, có nhơn vật nào đó "trăn trở" đưa cái sự đời thực ra cho thế giới ảo nó coi.
Ví dụ, nude trong thắng cảnh thiên nhiên chẳng hạn. Ý tưởng nhơn vật muốn "mở cửa lòng ra với cỏi đời" cho nó thêm ngào ngọt. Tôn thờ cái đẹp tự nhiên chủ nghĩa, cái đẹp hoang sơn dã lảnh, cái đẹp mạch nước suối nguồn mỹ lệ thiên nhiên bên người đẹp hồng hoang tạo hóa...nói chung vị cái đẹp.
Vậy nhưng cũng có một nhơn nào đó, đầu óc xơ mướp rách xó bếp, chớp cơ hội "đạo đức học nước nhà", nhảy ngay vô làm thầy giỏi dạy đời, lên tiếng chửi trước.
"Khoả thân gái điếm, khoe hàng rẻ tiền, con vịt vặt lông, PR cơ thể..."
Nghe tiếng chửi nổ pháo đầu hiệu lệnh, nhiều nhơn nhao nhao đồng thanh chửi theo.
Cái văn minh thích chửi rủa của xứ An nam CS hiện đại bộc ra lộ hết tất tần tật.
Người già chửi bới kiểu già. Người trẻ chửi kiểu người trẻ. Người đau, người ốm chửi kiểu người ốm, người đau.
Khoa danh tấn sĩ, học sĩ chửi kiểu "học vị văn bằng".
Văn sĩ, thi nhơn, nghệ nhơn chớp ảnh, hòa tấu văn veo, chửi bới "nude nghệ thuật".
Ba sàm, bà láp chửi kiểu bà sàm ba láp.
Thi đua nhau um sùm chửa rủa.



Đông đảo nhất hạng, lũ trẻ con nick chim nick chuột, nick tàu nick tây, nick heo bầy lợn nạc; bọn vô công rổi nghề, nghiện chửi thích bới um sùm, nhâu nhâu phụ họa, tràn ngập comment "chia sẻ" ngôn ngữ mất dạy. Chúng gào lên chửi bới, rãi đinh tục tĩu bình diện rộng lan tràn.
Chửi rầm rộ trang nhà, trang xóm, trang khu vực, trang hàng ngày, trang hải ngoại. Chửi dây chuyền. Chửi kéo theo. Chửi đồng thanh tương ứng.
Bu lại chửi bới diện rộng xả stress vô vị nhơn nude dại dột. Chửi cho vị nhơn nude khiếp đảm, cho vị nhơn nude mất danh dự, chửi cho " nó chết gục". Chửi để cho thế gian sung sướng "cười rung rúc bụng béo", cho thế gian sướng bí kíp nhơn sinh.
Ấy bởi cái đời giống người, trời bắt chúng chửi theo nghiệp thế gian...
Thực thời này, không khác chi cái chợ đời, bọn tiểu nhân, bọn bất tài vô hạnh, bọn lòng lang dạ thú miệng lưỡi rắn độc, luôn sẵn sàng "nhơn danh đạo đức" hùa nhau thành một bầy đàn, tệ hơn loài chó, xâu bu cắn xé một phận người tội nghiệp, dám mạnh dạn dấn thân nghệ thuật nude art.
Gớm miệng thế gian, tiếc không còn tấm mo che ngày xửa ngày xưa cụ Nguyễn Công Trứ, để bịt mồm chúng nó lại nhỉ ?

Thứ Sáu, 25 tháng 3, 2011

Về lại thiên nhiên.


Khởi thủy, Thượng đế chế tạo ra ông Adam cho ở một mình trên quả đất.
Lui cui, lút cút, buồn bả thơ thẩn mãi cũng chán, ông bèn xin đấng tạo hóa kiếm cho một người đẹp sống chung, tâm sự cho nó vui vẻ.
Thượng đế đồng ý, bèn bẻ bớt cái xương sườn Adam, chế ra bà Eve.
Hai người cùng "vui thú điền viên" ở trong Vườn Địa đàng, cái cõi đào nguyên hạ giới lạc thú trần ai.
Họ sống nude 100%. Không có khái niệm áo quần trong cảnh Thiên nhiên nguyên sơ, cái "không gian sinh thái môi trường" - Đấng Thượng đế ban tạo cho họ.


Thế rồi một ngày kia, Eve nghe theo miệng lưỡi của một con rắn độc xui dại. Nàng ăn trái táo cấm, cắn mấy miếng rồi bỗng dưng sự lạ. Eve cảm thấy e thẹn lắm khi nhìn vô mấy cái chỗ nhạy cảm.
Nàng vội vàng lấy lá nho che lại.
Adam bắt chước, "học tập và làm theo" ngay.
Chàng và nàng cùng nhau ăn trái cấm. Ngon tuyệt vời...
Thượng đế nổi giận hai kẻ đã không có nghe lời. Ngài trừng phạt hai người, sướng cho lắm thì chúng bay phải mang nặng đẻ đau, phải nuôi con nuôi cái, vất vả làm ra cái ăn mới sống sót được.
Con người bắt đầu biết ăn mặc che thân, buộc cày xới Vườn Địa đàng, kiếm chác đủ thứ dùng cho cuộc mưu sinh sống.
Lần hồi lịch sử, thoắt cái đến thời nay, thế kỷ XXI.
Từ chỗ chỉ có một nam một nữ, phải cái tội thèm ăn trái cấm dữ quá, để nhân bản lên nhiều ngàn triệu nam lẫn nữ, chật chội địa cầu.


Nhu cầu kiếm chác, ấy vậy cao, mới nuôi mới đủ cái số đông đúc "nhân loại"đó.
Khai thác, cày phá, đốn chặt, đào bới cái vườn địa cầu; phun bụi, phả khói mù mịt, xả nước thải, hoá chất độc hại đen ngòm. Môi trường hoại hủy tàn nhẩn !
Bê tông, cốt sắt, nhựa đường hắc ín, chất hoá học, chất kích thích, thời đại đồ nhựa lên hương...Ung thư tâm hồn, u bứu thể xác.
Con người đối diện với cơ nguy tuyệt chủng, vì tham lam, vì khát thèm dục vọng "cấm".
Con người mơ về vườn địa đàng của buổi đầu hoang sơ, trong trắng, thanh sạch.
Con người mộng được trở về thủa hồng hoang chưa ăn trái cấm.
Đẹp ban sơ. Đẹp nguyên thuỷ. Đẹp hồng hoang. Đẹp thực chất. Hơn đẹp giả tạo, văn minh hàng hiệu, bơm mông độn má, son phấn loẹt loè...
Nhiều người đẹp mạnh dạn phá rào "đạo đức học", đi tìm chỗ địa đàng sót lại, chốn hoang sơn dã lảnh hoi hiếm, để...nude toàn diện.


Họ muốn đem cái đẹp nàng Eve ban đầu chưa biết cắn trái cấm, để nhẹ nhàng hướng con người về lại với tự nhiên. Hướng về thiên nhiên nhờ Nude Art "kích thích" mỹ cảm.
Yêu cái đẹp thân thể tuyệt mỹ con người để quý cái đẹp tự nhiên. Có ý thức mà bảo tồn, giữ lấy mấy ban sơ hoàn hảo hoa lá, cỏ cây, mạch nguồn, suối ngọt sắp bị bọn nguỵ tà đạo chúng diệt tuyệt hết cả.
Trân trọng, bảo vệ, nuôi dưỡng mạch nguồn sự sống nó là dzậy đó.
Tiếc thay, đám người "tư tưởng đạo đức", bầy thú khoái trá đào bới buxit bùn đỏ chủ trương lớn, bọn hồng vệ binh ngu si kiểu mới...Chúng hùa nhau bu vào chưởi bới, mạt sát " người mẫu VN cởi đồ phơi thân bảo vệ môi trường".
(Đọc thử cọng sản Chu Lai - "Khỏa thân giữa sân chơi dục tính" - báo Người LĐ).
Không biết đến bao giờ mấy cái đứa này mới ngộ ra: tứ xứ văn minh chúng nó bảo vệ môi trường hơn hẵn mấy cái xứ đói nghèo phá nát môi trường, lại đạo đức giả !
Ấy bởi người mẫu xứ chúng nó biết cỡi đồ.
Natural nude women !



( Ảnh minh họa có tính nhạy cảm - Ai dưới 18 tuổi cấm coi )

Thứ Tư, 23 tháng 3, 2011

Văn minh le lói !

Từ dã man, mông muội đến văn minh, một chặng dài dòng lịch sử.
Thế kỷ XXI, kỷ nghệ thông tin phát triển, đầu óc người ta mở mang ra nhiều hơn.
Dân chúng mấy nước "thế giới thứ ba" nghèo đói, cơ cực khổ, mới dần dà ngộ cái ý nghĩa tự do, dân chủ, bình đẳng, nó là thế nào.
Mấy quần thể Phi châu đau đớn lờ mờ hiểu ra cái sự lừa dối khốn nạn, sự đểu cán lưu manh của bọn độc tài du côn - nhân danh dân chúng họ, đè lên đầu đạp lên cổ, hút máu chúng dân họ !
Té ra cơ sự là vầy : trước khi bọn đầu sỏ độc tài cũng "trên răng dưới đái", cũng "bình đẳng trước Thượng đế" y chang dân chúng mấy mình.
Ấy thế, chúng nó lợi dụng mình "làm cách mệnh cướp", cướp lấy chánh quyền "về tay nhơn dân". Lấy thiên đường Đại XHCN ra dụ dỗ mấy mình. Cướp để xây.
Ấy thế rồi khi nhờ dân chúng, nó nắm quyền lực trong tay, lập tức nó lột cốt biến hoá ra " đại lãnh tụ", thành " đại vĩ đại", ngồi lên đầu mấy mình uốn éo !

Lãnh tụ "papa dân tộc", "bác già dân tộc", "đảng vĩ đại" nắm được tài nguyên quốc gia, dầu lửa mỏ vàng, nắm quyền thu tiền thuế má xã hội. Ngài cùng với bọn đàn em bắt đầu phân chia như sau :
- Chi một ít cho quân đội, công an, cho bọn lính đánh thuê. Nuôi bọn này, giao súng ống cho chúng, để chúng "tuyệt đối trung thành" như một bầy chó săn bảo vệ lãnh tụ, vợ con thê thiếp, gia tộc anh em, bạn bè thân hữu của lãnh tụ.
- Chi một ít cho bọn tay sai, bọn đàn em, sử dụng truyền thông "tuyên huấn" để đầu độc dân chúng, tâng bốc phỉnh mị, "quang vinh vĩ đại", "ánh dương hoàn cầu", "tư tưởng đạo đức toả sáng"
- Chi cho bọn nguỵ trí thức phân bón, dạy dỗ bọn nhỏ "học tập làm theo", để thành lũ "vệ binh cách mệnh", "quần chúng nhơn dân tự phát" sẵn lòng "bức tường bảo vệ" hứng bom: Chết cho lãnh tụ !
Tiền còn lại, lãnh tụ gửi tiền tỷ ra ngân hàng ngoại quốc, mua vàng tấn cho vợ cho con, xây cung điện nguy nga, sưu tập máy bay, ô tô hàng đồ độc...
Lãnh tụ thuê vệ binh trinh nữ, dùng gái chân dài cung phi mỹ nữ...hưởng lạc thú trần gian. Tiệc tùng, ăn chơi...nghĩ ra đủ trò quái dị.
Lãnh tụ cho mấy đứa con tha hồ hưởng thụ, xài phí, "phục vụ nhơn dân". Ngài chọn thằng nào ưa ý, sẽ thừa kế cho nó "lãnh tụ con" dân tộc !

- Lãnh tụ chuẩn bị xây lăng, ướp xác cho ngài "sống mãi trong lòng dân tộc" !
- Lãnh tụ cho xây tượng đồng tượng đá, cho in hình "ta" lên tiền lên tem, phát ảnh cho bọn dân ngu về trưng trên bàn thờ tổ tông ông bà này nọ. Hehehe...
Tranh thủ "sự ủng hộ hết lòng cho của nhơn dân tiến bộ thế giới" với lãnh tụ, ngài hữu hảo chặt chẻ với bọn chế độ hắc đạo độc tài ác độc. Mua vũ khí, thuê mướn nô lệ, bán dầu mỏ rẻ cho chúng, để phòng khi cái lũ khốn này nó gào thét "phản đối" giùm.
( Quả nhiên, mấy chế độ độc tài chó đẻ lập tức kêu gào ủng hộ " đất nước Libya", phản đối cực lực "âm mưu chống đất nước Libya". Vậy ra cha con dòng họ Gaddafi hút máu, đọa đày dân chúng Lybia mới là "đất nước Lybia" chăng ? Quá trơ văn trẻn ! ).
Dân đen càng thấy, càng nghĩ, càng uất hận, càng tức tối mới nảy ra cái sự bùng phát phẩn nộ của nước Libya bị áp bức, bị lừa bịp, bị vơ vét suốt 41 năm đớn hèn.
Cái gương Tunisia, Ai Cập hai bên thắng lớn thúc đẩy sự nổi dậy đòi tự do dân chủ thêm phần mạnh dạn.
Thanh niên, đàn bà trẻ em, tay không biểu tình chống lại bọn độc tài súng ống dao găm không có hề sợ chết !


Tên giết người Gaddafi học tập BẠO LỰC CÁCH MỆNH : XÍT TA LIN - THIÊN AN MÔN - POLPOT CÁNH ĐỒNG CHẾT - XUÂN MẬU THÂN... đã cho lính đánh thuê, cho máy bay, xe tăng, tên lửa bắn giết dân nổi dậy "vô giới hạn". Chụp mũ "bọn ALQEDA", "bọn khủng bố" lên đầu dân lành để tha hồ mà giết.
"Ai có súng dùng súng, ai có dao dùng dao, ai có chi dùng nấy...", dân Libya không phải là đàn cừu trước xén lông, nay hiến tế. Họ đã kháng cự lại quyết liệt để giữ mạng sống của mình.
Cha con tên giết người Gaddafi cùng lũ lính đánh thuê, bọn "ưu đãi công bộc chế độ" đã dồn dân chúng "thời đọa" vô chỗ chết. Giết sạch không còn "ân huệ" !
Tưởng cả nhân loại "tiến bộ" lặng lẻ im re đồng thuận để hàng trăm nghìn người sắp chịu thảm sát. Xe tăng Gaddafi cán nát dân chủ tự do. Văn minh tưởng trở đọa lạc, về mông muội dã man kiếp.
Phải giờ phút chót, Trời mới chứng tỏ "thiên nhãn", còn con mắt biết đúng sai !


Hoan hô nước Pháp, Mỹ, Anh và quân đồng minh đã không tiếc tiền, tiếc bạc, dội bão lửa xuống đầu bọn giết người Gaddafi kịp thời vụ lắm !
Lửa đạn công lý kịp cứu lấy mạng người khẩn cấp.
Khinh bỉ và ghê tởm mấy nước "Đại XHCN" độc tài, đơn đảng đồng duộc cản ngăn đồng minh, ủng hộ tên giết người hàng loạt, vì cái quyền lợi thối tha, đốn mạt bọn chúng !
Công lý, tiến bộ thực thi : văn minh le lói.
Hy vọng dân Lybia trãi nghiệm xương máu độc tài, khát vọng tự do dân chủ; dũng cảm nổi dậy sẽ thắng lợi.
Hy vọng bạo chúa Gaddafi với bọn tay chân đền tội ác chúng nó.
Hy vọng tất cả chế độ hùa theo độc tài sụp đổ hết, biến gấp gấp khỏi thế giới này, cho người ta sống tốt đẹp lên.

Thứ Bảy, 19 tháng 3, 2011

Rùa chơi với Hạc

Xưa có một hôm, con rùa gặp ông Bụt, mới hỏi Bụt rằng :
- Tôi đứng một hàng tứ linh với con Long, con Lân , con Phượng. Tôi muốn làm bạn với chúng nó, nhưng mà con Rồng thì ở trên trời cao, không mấy khi xuống đây; con Lân thì ở trong rừng xanh, không mấy khi ra đây; con Phượng thì ở nơi đan huyệt, không mấy khi lại đây; vậy ông bảo tôi biết làm bạn với con nào cho được ?
Bụt đáp rằng :
- Mầy là trời cho sống lâu, chẵng con nào bì kịp, nên chẵng con nào được làm bạn với mày.
Bây giờ mầy muốn có bạn thì để tao cho làm bạn với con Hạc, vì Hạc cũng sống lâu lắm. Tục ngữ thường nói “ tóc hạc tuổi rùa”. Vậy mầy kết bạn với Hạc là phải.

Bụt nói dứt lời, có một đàn Hạc bay qua đó. Bụt giơ tay vẫy. Một con Hạc sà xuống, Bụt bảo Hạc rằng :
- Mày phải làm bạn với con Rùa, kẻo để nó co ro một thân, một mình tội nghiệp !
Hạc nói :
- Tôi thì bay cao, anh rùa thì không biết bay, tôi làm bạn với anh ấy sao được ?
Bụt bảo :
- Khi nào mầy đi kiếm ăn thì thôi. Còn khi nào thư thả, thì mày xuống làm bạn với nó, cho nó đỡ buồn.

Hạc ép phải vâng lời, nhưng trong lòng vẫn không ưng làm bạn với rùa. Cho nên bao giờ xuống chơi với rùa, nó cũng leo lên lưng rùa mà đứng.
Được có vật khác cưỡi lên lưng, mới được bò lên hương án bàn độc. Rùa nghĩ chắc thoả lắm ? Nhưng cái kiếp đội chân cả đời, phỏng có gì là quý hoá ?
(Truyện cổ nước Nam)

Thuồng luồng tị với rùa


Xưa, một hôm, con Thuồng luồng vào chầu tại đền vua Diêm vương. Nó thấy con Rồng , con Phượng, con Lân, con Rùa thì ngồi ở trên, còn bao nhiêu giống khác đều quì dưới đất cả.
Nó nhìn đi nhìn lại, rồi ra tâu với Diêm vương rằng :
- Chúng tôi thiết nghĩ nhà vua đặt ngôi thứ không được công bình. Như anh Rồng hay co hay duỗi, lên trời lấy nước làm mưa cho thiên hạ nhờ, anh Phượng lông cánh vẻ vang chỉ ở với người có đạo đức, anh Lân thì có nhân có nghĩa, gặp giống gì còn sống không hề dày chân lên bao giờ…


Ba anh ấy vua cho ở trên các giống chúng tôi là phải. Chớ đến như con rùa thì nào có công đức gì, mà cũng được vào một hàng với ba anh ấy ? Kể nó thật rát gan hơn con chuột, hể thấy người ta thì co chân rụt cổ, hình thù trông rất khốn nạn. Tôi lại bắt được nó mấy lần ăn vụng sen trong hồ Nhà Vua mà không muốn nói…
Như tôi đây lưng dài vai rộng, trạng mạo không kém gì anh Rồng và khi ai có tội, Nhà Vua vẫn sai tôi phải nuốt đi…


Tôi có công nhường ấy mà Nhà Vua lại cho con rùa ở trên tôi, thật là ức cho tôi lắm…
Kìa Nhà Vua không trông, cái mai nó cong cong như thể mu gì, cái đầu nó đen sì thò lõ như thể vật gì. Để nó ở trên tôi bất tiện….
Diêm vương nghe tâu phán rằng :
- Ta không phải không biết thế. Nhưng con rùa trạng mạo nó tuy có xấu. mà nó được cái ấn tướng rất quý. Cái mai nó có bát quái xem đó mà bói toán được. Nó lại không ăn uống gì mấy, và hay biết cơ trời trước. Nó lại còn được cái tuổi già hơn các anh nhiều…Nên ta cho nó ở trên các anh là phải, còn ghen tị gì ?


Thuồng luồng nghe nói phải chịu, nhưng trong bụng vẫn hậm hực không phục được anh đầu đen, cổ rụt, nặng nề, chậm chạp, chịu luồn cúi dưới tấm bia hay chân hạc.

( Theo : Nguyễn Văn Ngọc - Truyện cổ nước Nam )

Rùa đội bia


Xưa có bà Bụt nuôi được một con rùa khôn ngoan, lấy làm quí báu lắm.
Mỗi khi Bụt tụng kinh thì rùa ra đội bàn kinh ở trước mặt rất là chắc chắn cẩn thận.
Phải một lần, lúc đang đội bàn kinh, rùa thấy có con rắn bò qua gần đấy, ngoái đầu ra nhìn thế nào, bàn kinh rơi đổ cả xuống đất.
Bụt lấy làm giận lắm, mắng rằng :
- Mầy không muốn đội kinh nữa thì thôi. Tự giờ tao cho mày ra vườn đội bia vậy.


Thành từ đó rùa phải đội đá, đội đồng khốn khổ cái thân và ngưòi ta mới có câu ca rằng
“ Thương thay thân phận con rùa,
Lên đền đội Hạc, xuống chùa đội bia “

( Theo : Nguyễn Văn Ngọc - Truyện cổ nước Nam )

Thứ Năm, 17 tháng 3, 2011

Rùa dạy khôn

Xưa có một cái đền Phượng hoàng, bao nhiêu giống chim bay đến đó đều phải vào chầu cả. Một hôm có con cò trắng đi ăn qua đấy, quên không vào chầu.
Phượng hoàng sai lính đi bắt.


Cò sợ quá, đang nghĩ đi học khôn, để hòng gỡ tội, thì may vừa gặp một con rùa, mới kể sự tình với rùa và nhờ rùa lo giúp.
Rùa bảo cò rằng :
- Anh đừng ngại. Buổi nay anh vào mà Phượng hoàng hạch tội, thì anh cứ thưa rằng :
“Vì tôi khăn trắng áo trắng, nên tôi sợ phép không dám vào “.
Lúc vào chầu Phượng hoàng, cò cứ theo như lời rùa mà tâu.


Phượng hoàng quát to mà hỏi rằng :
- Ai dạy khôn mày mà mày dám nói láo ?
Cò sợ quá phải thú thực :
- Bẩm, anh rùa anh ấy dạy con.
Phượng hoàng tha tội cho cò, rồi gọi rùa đến mắng rằng :
- Rõ cái thằng cổ rụt, đầu đen như thế kia mà dám học đòi đi làm thầy kiện vặt cho ngưòi ta.
( Theo : Nguyễn Văn Ngọc - Truyện cổ nước Nam )

Chuyện Rùa

" Người ta mấy hạng người ta
Kẻ manh áo mỏng, người ba áo dày..."
Con người xã hội có nhiều hạng. Tuỳ vị thế : đắc thế, thắng thế, ưu thế, yếu thế, kém thế...nói chung là thế. Thế thời phải thế !
Rùa cũng có nhiều thứ.
- Rùa "tâm linh", hoặc rùa "trà trộn tâm linh". Thiên hạ bái "cụ" : cụ Rùa.


Cụ ghẻ lở, được hội đồng, được ban chấp hành, được nhân sĩ trí thức, bác học; được "bộ đội cụ rùa", " bộ đội đặc biệt tinh nhuệ", được "nhân dân tiến bộ thế giới"...ưu tiên tìm cách chữa cho hết ghẻ.
Cụ Rùa không may bị ghẻ, đã "chạm vào trái tim tâm linh" mọi người.
- Rùa "tai đỏ" nhập ngoại. Thiên hạ mạt sát : Rùa đại họa.


Cả hệ thống chánh quyền huy động dân chúng truy sát, lấy kìm bóp họng rùa, lấy dao cắt cổ rùa, chặt thẳng cánh !
- Rùa vàng sống trên núi. Thiên hạ lùng sục, bắt bán qua Tàu. Người Tàu mua giá khủng, vài ba chục triệu mỗi kg rùa...thần "kim quy".


- Rùa đồng, rùa đất, rùa khe, rùa ao. Thiên hạ tóm sạch, không cần biết lớn bé; làm món rùa rang muối, rùa hấp, rùa nướng...làm mồi nhậu. Ăn vô tráng dương, bổ thận, khỏe như rùa...


Đại khái "rùa ta liệt truyện" đại thể nó vậy.
Chung quy rùa hiện đại ai cũng biết. Biết mà nghe lại kể rùa kim, thì ai cũng chán; nên chi phải lục tìm "cổ sử", ngâm cứu chuyện rùa cổ.
Có lẻ cụ Ôn Như - Nguyễn Văn Ngọc kể mấy chuyện rùa, mới thực thú vị.
- Rùa dạy khôn
- Rùa đội bia
- Thuồng luồng tị với rùa
- Rùa chơi với Hạc
Xem mà hiểu thêm các cụ trí thức hồi xưa bàn chuyện rùa.

Thứ Hai, 14 tháng 3, 2011

Thời đọa tiếp tục.

Việc mấy chế độ độc tài dồn dân vô chỗ chết, ấy là sự người hại người. Nhơn hại họa hay đọa bởi người.
Nhưng mà, người hại vốn không bằng trời hại.
Chuyện Libya bắn giết, trả thù người nổi dậy còn chưa hết, nay lại thêm chuyện tai họa đau đớn cho người Nhựt Bổn !
Ngày 11.3.2011 xảy một trận động đất mạnh chưa từng thấy. Rồi sóng thần ồ ạt đổ bộ vào bờ, cuốn trôi, vùi lấp thành phố làng mạt. Rồi núi lửa phun trào. Nổ nhà máy điện nguyên tử. Tiếp tục dư chấn, tiếp tục sóng thần...
Hàng vạn người người chết. Hàng triệu người đói, khát, ngập trong bùn lầy.
Đất nước Phù Tang đang trong cơn đại thảm họa tàn khốc. Bất khả kháng Thiên hại họa. Người đọa bởi ông Trời.











Nhìn mấy cái cảnh này, quả khi thiên tai mà huỷ diệt thì vô cùng khiếp quá !
Cầu mong chính quyền, dân chúng của đất nước đáng kính phục này sẽ bình tĩnh, tự tin, biết lau khô nước mắt để nhanh nhanh vượt qua hoạn nạn.
Cầu mong loài người văn minh chung tay hỗ trợ giúp đỡ dân tộc Nhựt đáng yêu, để họ biết họ là không đơn độc.
Cầu mong cho VN, vốn được người Nhật giúp rất là nhiều, có sự đáp nghĩa cho nó đúng.
Ngày rằm tháng Hai tới, ngày Mặt Trăng đến sát rạt Địa Cầu. Nói dại, nó gần đến độ có thể thắng lực ly tâm, rơi xuống thăm mọi người...


Chính sức hút nhau "vạn vật hấp dẫn" quá lớn, vỏ Quả Đất vốn mong manh, nằm phơi trên lớp dung nham lỏng nóng đỏ, phải run lên bần bật.
Kiến tạo địa tầng bị xé mạnh là nguyên nhân động đại họa cho nước Nhựt vậy.
Người ta không thể biết ngày mai nơi nào sẽ đại họa nữa đây ?
Theo như mấy truyền miệng đồn đoán, Nhâm Thìn 2012 là năm Rồng gặp Nước, nó sẽ vùng vẩy đại loạn, kinh hoàng lắm.
Có thể tai họa từ lòng đất, động đất, núi lửa bùng phát toàn cầu.
Có thể một tiểu hành tinh xa lạ rơi xuống Thái bình dương, sóng thần quét sạch mọi lục địa, cơn đại hồng thuỷ chấm hết nền văn minh ?
Có thể một loài vi rút lạ, một độc trùng lang thang từ vũ trụ đến, lây nhiễm, giết chết hết cả nhân loại.
Có thể đảo cực từ trường Trái Đất, sóng bão mặt Trời, kho vũ khí nguyên tử tự phát nỗ...cho chết hết loài người vốn dĩ ưa nổi loạn chống trời ?
Thời đọa lạc ghê sợ có vẻ như đã bắt đầu ???
Đọa tọa họa rồi đó !

Thứ Bảy, 12 tháng 3, 2011

Thời đọa !


Dân chúng Libya biểu tình nổi dậy, lật đổ cha con bạo chúa Gaddafi 41 năm trị vì.
Khởi đầu thắng lợi. Nô nức, hân hoan.
Tưởng chừng như chế độ độc tài bạo ngược, bịp miệng bóp cổ dân Ả Rập "Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Đại Libya" đi vô giỏ rác.
Tưởng chừng như tên giết người hàng loạt tới ngày đền tội ác.
Tưởng chừng như phe đảng " Xã Hội Chủ Nghĩa" tứ đại ác nhân chết run chết rét sắp theo gót Libya đổ một cái ầm...
Ai dè nó ngược lại hết cả !
Vua sư tử Gaddafi sử dụng tiền tỷ (nhờ nghề làm "Lãnh Tụ" vơ vét lâu niên) chiêu dụ bọn lính dù chuyên nghiệp, bọn biệt kích, bọn lính đánh thuê tư nhân, rất rất thiện chiến. Dùng bom đạn bắn thẳng tay vào dân chúng nổi dậy.
Chúng giết người không gớm tay.
Nã pháo, dội bom vào thường dân chạy loạn.
Lùng sục người biểu tình sa cơ lẫn trốn. Giết sạch !
Vào các bệnh viện, tìm mấy vị bị thương "nổi dậy". Giết hết !
Chúng giết, giết, giết và giết người man rợ trả thù.
Người chết chôn không kịp !


Dân chủ, Tự do thua chạy dài thành ra bọn phiếm loạn, khủng bố, bọn nổi loạn.
Bọn Gaddafi dùng lính đánh thuê tay sai, tha hồ tự do bắn giết người vô giới hạn.
Liên Hợp Quốc phản đối chiếu lệ. Nghị này quyết nọ. Mặc cho dân Libya đòi tự do sa cơ, bị bắn bị giết từng giờ, từng phút.
Các cường quốc "dân chủ, tự do" thì ngâm lên cứu xuống. Xem xét, bàn cãi, thảo luận, hội nghị, đợi chứng đợi cứ, đợi đồng đợi thuận, so đi tính lại lợi ích...Mặc cho dân chúng hứng đạn bọn giết người.
Bọn hắc đạo giang hồ, cầm đầu chú Tàu "Thiên An Môn" cùng vị đệ nhị "anh hùng chống Mỹ cứu nước", cùng bọn vua chúa Phi Châu "kim cương máu", rất lấy làm sung làm sướng. Cổ vũ hò reo ủng hộ khen ngợi "Tổng thống Gaddafi chỉ đạo quân chính phủ" tiêu diệt bọn "phiếm quân", bọn "khủng bố", bọn "bạo loạn"...
Gió trở chiều. Dân chúng Libya sợ hãi chuyễn lại hệ cũ " một lòng về phe lãnh tụ".
Chúng dân "chọn tự do" sắp bị giết sạch đến người cuối cùng
Tấm trò đời. Được vua, thua giặc. Lẽ thường tình...
Ấy là chuyện bên xứ Bắc Phi Châu - Ả Rập. Dù thấy người bị giết nhiều quá đau lòng, nhưng cũng tại xứ người thôi.
Xứ ta chưa có chuyện chính quyền CS sai lính, sai công an bắn giết hàng loạt dân chúng nổi dậy đòi tự do dân chủ.
Đơn giản là vì chúng dân còn sợ hãi bọn công an lắm, chưa dám xuống đường hô mấy khẩu hiệu : Chấm dứt chế độ độc tài CS ! Dân chủ tự do cho người VN ! Đa nguyên đa đảng mới là con đường sống !


Thế nên như mà có chuyện xuống đường bắt chước Ả rập, dân An nam bị bắn chết e còn hơn xứ Libya nữa kia ! Công an "ta" còn đảng còn mình. Bộ đội "ta" một lòng trung với đảng. Quạt cả băng AK vô bọn "phản động" là cái chắc !
Ngẫm thử mà xem : trí thức bạo gan mới mở miệng đòi tự do, dân chủ, nay đã lần lược vô ngồi trong tù hết cả rồi.
Đến như TS Cù Huy Hà Vũ, đơn thân độc mã, mới mở miệng nói cái chánh kiến, đã bị bắt nhốt, sắp vô tù "chánh thức". Dù ông con khai quốc công thần, đẻ ra cái chế độ CS độc tài cho lớp đảng con đảng cháu hưởng, tha hồ vơ vét của chúng sanh, thụ lợi vinh hoa phú quý, khoái lạc trần ai.
Kết luận :
Dân chủ Tự do ở mấy nước dân chúng nghèo đói, thất học; ở mấy xứ chế độ cai trị dã man,lưu manh, đần độn; quả nhiên là "khái niệm" xa xỉ phẩm, đầy nguy hiểm, đầy họa tai nghiệt ngã.
Con người rủi sinh ra, lớn lên trong mấy nước độc tài, ấy vì nghiệp chướng tự thân
Họ phải sống thời đọa để trả nghiệp, để hô khẩu hiệu vang lừng :
Lãnh tụ Gaddafi vĩ đại muôn năm !
Đại gia đình Gaddafi sống mãi trong lòng dân tộc Libya !
Đảng CSVN vô cùng vĩ đại muôn năm !
Hoan hô thời đọa muôn năm !

Thứ Ba, 8 tháng 3, 2011

Happy Women's Day !

Xưa nay đời con người ta thường xu hướng trọng nam khinh nữ.
Nam nữ đấu nhau giành ưu thế vị trí liên miên lịch sử. Cuối rồi nữ phái sa cơ, thành ra yếu thế xã hội. Nhưng mà nữ phái vẫn âm thầm mộng phục hồi bình quyền chế độ.
Thời của họ nay đã tới. Đất trời sinh chuyển hệ. Âm thạnh dương suy.
Nó như sau :
- Ngày 8.3.1857, ở New York, nữ công nhân Mỹ chống bọn chủ đọa đày công việc
- Ngày 8.3.1908, cũng nơi này năn xưa, có hơn 1,5 vạn nữ công nhân biểu tình, hô vang khẩu hiệu : Bread and Roses ! Bread and Roses ! Bread and Roses ! (Bánh mì và hoa hồng ! - Bánh mì tượng trưng cho bảo đảm kinh tế gia đình, hoa hồng tượng trưng cho đời sống tốt đẹp hơn )


- Ngày 8.3.1910, đệ nhị quốc tế CS ở Đan Mạch, nữ soái chủ tịch Clara Zetkin hội nghị, lệnh lấy ngày 8.3 thường niên chiếu lệ : "International Women's Day !", được chị em rất hưởng ứng nhiệt liệt !
- Ngày 8.3.1975, Liên Hiệp Quốc bắt đầu chú ý để hai năm sau mới quyết định mời các nước dành một ngày nói lên quyền lợi của người phụ nữ...và ngày 8.3 được chọn để trở thành ngày lễ chung cho nhiều quốc gia trên thế giới.


Trong ngày này, nam tặng hoa hồng cho nữ, còn nữ lẩm bẩm hát bài "Bread and Roses" rồi lấy làm thích thú lắm lắm.
Ngày quốc tế phụ nữ 8.3 đi vô lịch sử, đánh dấu nữ quyền khôi phục lại.
Chánh sách xã hội, hiến pháp pháp luật những quốc gia văn minh luôn đề cao, tôn trọng người phụ nữ, vì những đóng góp của họ.
8.3 - Happy Women's Day !