Thứ Năm, 30 tháng 6, 2011

Chùa Cói lên Phường.


Vĩnh Yên thuộc vùng Trung du Bắc Việt có một cái làng xưa gọi là làng Cói. Làng này thuộc Hợp Thịnh xã, Tam Dương huyện, Vĩnh Phúc tỉnh.
Trong làng còn lại một ngôi chùa cổ, xây tận thế kỷ XIII là chùa Cói - cũng gọi theo tên làng.
Chùa Cói có đầy đủ bộ bài bản một Phật Tự : cổng tam quan, chùa, tháp, giếng, cây cao bóng mát cùng quý sư sãi vãi điệu.
- Cổng Tam quan : có 10 cột đá xanh cao 2m, trên là mái gỗ lim đầu đao cong vút theo kiểu chùa Việt lúc xưa. Còn mấy chữ Hán khắc trên cột đá " Canh Tý, mạnh xuân, cát nhật" mờ mịt theo năm tháng.
- Trong chùa : còn 12 tượng Phật bằng gỗ mít, sơn son thếp vàng, theo kiểu cuối thế kỷ XVIII. Có đôi câu đối ca tụng chùa đẹp lắm.
"Quốc sắc thiên cung thiên hạ hữu
Anh linh thần nữ thế gian vô."
- Tháp : do vị tướng nổi dậy chống đối triều Lê Trịnh là Quận Hẻo ( tức Nguyễn Danh Phương, khởi nghĩa từ 1740 đến 1751 ) xây để thị uy, lôi kéo dân chúng theo mình. Nghe nói xưa kia có hai cái tháp, giờ chỉ còn lại một.
Tháp chùa Cói cao 7,7 m, gồm 7 tầng, xây bằng gạch bát tràng, gắn kết nhờ vôi vỏ sò, muối, nhựa cây, mật mía.


- Giếng cổ : có tang hình vành khăn cao 50 cm, lưu dấu những vết thừng kéo nước mài trên đá sa thạch.
Thời thuộc Pháp, năm 1939, trường Viễn Đông Bác Cổ đã xếp chùa Cói vào loại di sản văn hóa giá trị VN vì nghệ thuật kiến trúc cổ xưa đẹp đẻ hiếm hoi còn lại.
Thời nay, làng Cói đưa vào phường Hội Hợp, thành phố Vĩnh Yên, trong cái trào lưu "đô thị hoá quyết liệt" theo chủ trương lớn.
Chùa Cói vì thế lên chùa ở phường.
Để thay cho chùa Cói "nhà quê" còn sót lại thủa trước, quý sư chùa đã cho đập phá hết cái chùa vốn rêu phong cổ mục, thu hút hấp dẫn khách thập phương từ bao năm nay, mục đích xây dựng lại " cho chùa ta khang trang hơn !"
Có vị phóng viên của tờ báo nọ, về thăm chùa Cói lên Phường, ghi tả như sau đây.
"Bên cạnh tam quan và tam bảo cổ kính lưu dấu ấn thời gian là sừng sững một tòa nhà hai tầng với kết cấu hiện đại, có lắp máy điều hòa và trang bị khung nhôm, cửa kính và đèn điện có kiểu dáng châu Âu.


Sẽ chẳng ai có thể tin rằng đây chính là nhà thờ Tổ nhỏ bé nhưng trang nghiêm và dày trầm tích văn hóa mà họ từng được chiêm ngưỡng trong quá khứ chưa xa.
Các vãi trông chùa phấn khởi cho chúng tôi biết, thời gian tới, khi có đủ kinh phí, nhà chùa sẽ tiếp tục cho xây lại tam bảo thành hai tầng cho tương xứng với nhà thờ tổ !"
Cứ theo cái đà đập chùa cũ xây lại chùa mới như thế này, e rằng muốn đi thăm một ngôi chùa thuần tuý cổ xưa còn lại, chắc hẳn chịu.
Thấy mà quá tiếc nuối cho kiến trúc chùa cổ đẹp nước Nam lại bị bọn ngu tăng tàn phá.

Thứ Tư, 29 tháng 6, 2011

Hết thời đọa mạt chuyện.


Hồi xưa có sách "hòa để tiến", nay bắt chước noi theo, hóa ra thành sách "hòa để chết". Một bước lùi, hai bước tiến, học lóm thầy Tàu, đâu có ngờ một bước lùi, hai bước đọa.
Nước Tàu vốn sư tổ mưu kế. Binh pháp Tàu có ngay từ cái thời Tam hoàng Ngũ đế mấy nghìn năm trước. Dân Tàu thích chia nhỏ xứ mình ra nước này nước nọ để đánh nhau liên miên. Hòa rồi chiến, chiến rồi hòa, hợp rồi phân, phân rồi hợp, hợp rồi rả đám, toàn thể dụng cách chinh chiến cả.
Phản Trụ đầu Châu. Đông Chu liệt quốc. Xuân Thu oanh liệt. Hán Sở tranh hùng. Tam quốc Nhị quốc. Ngũ đại Thập quốc. Tam hạ Nam Đường. Ngũ hổ bình Đông bình Tây bình Nam. Đụng đâu bình đó...


Hạ Võ .Văn Vương. Tử Nha. Văn Trọng. Tôn Vũ .Tử Tư. Phạm Lãi. Văn Chủng. Tôn Tẩn. Bàng Quyên. Trương Lương. Hàn Tín. Phạm Tăng. Tiêu Hà. Chu Du. Tào Tháo. Bàng Thống. Khổng Minh. Lý Uyên. Chu Hậu. Mông Kha. Tất Liệt. Nguyên Chương. Tự Thành, Ung Chính. Càn Long...cho tới thời của Mao, của Đặng, của Chu Dung Cơ, Giang Trạch Dân, Hồ Cẩm Đào, của Tập Cận Bình sắp tới, mấy cái đầu Tàu đều cơ trí siêu quần, nhất mục thập hàng, mưu cao mẹo giỏi, đảm đương chiến tranh việc lớn được cả. Đại Hán vị lợi 1,4 tỷ dân China mục tiêu mấy tay anh hùng đó, quả nhiên lợi hại.
Nước Nam dẫu nhỏ bé, nhưng hào kiệt tự nghìn xưa vẫn không hề thiếu thốn, kém người Tàu. Hùng vương dựng nước. Bắc thuộc nổi dậy. Bạch Đằng tự chủ. Phá Tống bình Nguyên. Giết Minh phá Thanh. Oai hùng lịch sử. Giặc đến nhà đàn bà cũng đánh. Đánh đến cùng dù mình phải chết, để ngày sau con cháu ta sống còn. Trưng Trắc. Trưng Nhị. Mai Hắc Đế. Phùng Hưng. Ngô Vương Quyền. Lý Thường Kiệt. Trần Hưng Đạo. Lê Lợi. Quang Trung. Gia Long. Minh Mạng...
" Từ Đinh, Lý, Trần, Lê bao đời gây nền độc lập.
Cùng Hán, Đường, Tống, Nguyên mỗi bên hùng cứ một phương
Tuy mạnh yếu có lúc khác nhau
Song hào kiệt thời nào cũng có."
Tới thời chủ nghĩa Hồ, dựa vô Nga Tàu hậu phương có ăn, có súng đạn bắn Pháp, thắng Điện Biên Phủ để kết quả đất nước chia đôi....


Thời của chủ nghĩa Hồ, dựa vô Nga Tàu hậu phương có ăn, có súng đạn bắn "Mỹ Nguỵ" thắng 1975 để kết quả thống nhất mà lòng người tan nát, kẻ bỏ xứ ra đi lưu lạc trần ai, người chiến thắng nhờ ngoại cảm tìm mồ liệt sĩ...
Thời của đàn em chủ nghĩa Hồ, thời của con cháu lũ đàn em chủ nghĩa Hồ, độc nắm chánh quyền, vận mệnh dân tộc trãi qua đọa mạt chưa từng có.
Bọn này ăn trên ngồi trốc, nhung lụa giàu sang, lên xe xuống ngựa, hưởng lạc sung sướng vật chất dữ quá thì trí tuệ lụn bại. Đầu óc ngu si đần độn vốn thích cầu danh mị chúng bằng cấp nọ này. Giáo sư Phó Giáo sư, Tiến sĩ Phó Tiến sĩ, Cao học vấn... một đám con bò, giả dối điếm đàng, bằng dỗm trèo cao trị quốc.

Anh hùng hào kiệt, ái quốc tài năng, hiên ngang cương trực hiếm hoi, mới ló dạng chưa đếm được 1/2 vị, đã bị bọn cường quyền, gian nịnh phản quốc trị tới bến đò.
Bọn Việt gian bóp chết nhân tài từ trong trứng nước. Chúng sợ mất ghế của chúng. Chúng sợ mất ghế con của chúng. Chúng sợ mất chế độ của chúng.
Nước yếu, dân ngu, triều đình ngu độn là miếng mồi ngon để cho ngoại bang nước thịnh, dân cường, anh hùng cơ trí ra tay mở mang bờ cõi. Tu thân tề gia trị quốc bình thiên hạ.
Dân yếu ớt cô thế lâm nguy. Nên hòa hay chiến ? Thỏa hiệp đầu hàng hay kiên cường đánh trả ?
Xưa kia tổ tiên ông bà thét lời quyết chiến, sẵn sàng vô chỗ chết để có đường sống. Nay bọn cầm quyền đảng độc chỉ thích "sang giao thiệp", khấu đầu "hữu nghị tự nhiên thành", "không cần đánh giặc tự tan", "Kẻ nào bàn đánh. Chém !" vì cái điều chúng "hòa để tiến".
Than ôi ! Ngày nay đối đầu với người Tàu quá mạnh bành trướng lại mưu thâm cơ trí giỏi, lũ cầm quyền nước Nam chủ trương hoà để tiến hay chính là hòa để chết ?

Thứ Ba, 28 tháng 6, 2011

Bom nguyên tử.


Tháng 6/2011, thế giới còn khoản chừng 20.530 đầu đạn và bom nguyên tử.
Các cường quốc thường trực Hội đồng bảo an LHQ sở hữu nhiều nhất.
- Nga : 8.570 (dự trử) + 2.427 (sẵn sàng bắn ngay), Mỹ : 6.350 + 2150, Pháp : 10 + 290, Anh : 65 + 160, China : 200. Nghe nói bom nguyên tử của Tàu dạng dự trử, chỉ lắp vô bệ phóng để "tự vệ" khi bị bọn Đại VN xâm lược thôi.
Vũ khí nguyên tử dùng loại vật chất đặc biệt phóng xạ, kích thích phân rã (hoặc tổng hợp) hạt nhân, gây phản ứng dây chuyền cấp số nhơn. Một quả bom hay đầu đạn hạt nhân vài ba chục kilô, kích nổ tạo năng lượng rất khủng khiếp, bằng 10 - 100 triệu tấn thuốc nổ TNT. Nó sẽ hoá phép cả thành phố bán kính chừng 160 km thành ra địa ngục.
Năm 1946, trên hòn đảo san hô Bikini Atoll thuộc đảo quốc Marshall - Thái bình dương, quân đội Mỹ đem bom nguyên tử tới thử nghiệm.



Dư âm vụ nổ thử chấn động toàn cầu. Bất cứ ai cũng bàng hoàng khi nghe mấy chữ bom nguyên tử nổ trên Bikini !
Năm 1947, tức chỉ một năm sau đó, nhân loại hành tinh lại bất ngờ lên cơn địa chấn.
Gã người Pháp tên là Louis Réard sáng chế ra bộ trang phục áo tắm hai mảnh vô cùng quyến rủ, đem trình làng tại một bãi biển nước Pháp.
Bộ áo tắm khiến người ta choáng váng đến nỗi Louis Réard quyết định đặt là Bikini, ăn theo tên hòn đảo thử bom nguyên tử !
Quả thật, Bikini cũng nóng bỏng, gây sốc như một vụ nổ lớn trên bãi biển vậy...



Clip Bikini "độc hại".



Clip Bikini "định hướng".

Chủ Nhật, 26 tháng 6, 2011

Hợp tác toàn diện !


Mấy vị học trò chuyên nghề cạo giấy thích nịnh bợ mà nhát gan. Nghe có chút dọa dẫm đã lo sợ đến bạc tóc. Sợ mất nồi gạo, sợ mất chăn êm nệm ấm, sợ mất nhà cao cửa rộng, vốn dĩ có là nhờ cái miệng điếm phỉnh mị dân ngu.
Bọn này khi nắm được quyền lực sẽ bám chặt lấy cái ghế, cố sống cố chết như đĩa đói.
Vị cái ghế quyền lực chúng sẵn sàng bán đứng ông bà tổ tiên, cha mẹ tổ tông dòng họ chứ chưa kể chuyện bán nước. Sẵn sàng bán nước để cứu nguy chế độ. Đến cả trời chúng cũng dám bán kia mà !
Đúng như mối lo âu của nhiều người, cuối cùng thì cái điều "thoả hiệp" cũng đã tới rất gần.
Lý luận phản động, nguy hiểm cho dân tộc VN vô cùng : láng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện, "bạn" và "ta" cùng nhau khai thác nguồn lợi biển Đông có phải hơn không nhỉ ?
- Cho Tàu thuê đất rừng biên giới 50 năm. Hợp tác toàn diện !
- Cho Tàu đóng đô đào bới bôxit Tây nguyên, xả bùn đỏ độc hại. Hợp tác toàn diện !
- Cho lập các khu phố Tàu để dân Tàu tràn qua định cư sinh sống. Hợp tác toàn diện !
- Các công trình kinh tế, chiến lược giao cho Tàu "thắng thầu", kiểm soát tất tần tật. Hợp tác toàn diện !
- Nhập hàng Tàu, mua điện Tàu, văn hoá Tàu, phim Tàu chiếu tràn ngập "VTV ta", phim "ta" nhờ Tàu đóng giúp. Dân Tàu "diễn viên quần chúng"đóng thay dân Việt luôn. Hợp tác toàn diện !


- Trấn áp, hạ nhục đồng bào yêu nước biểu tình chống quân Tàu. Hợp tác toàn diện !
- Cuối cùng mưu kế Tàu biến Trường sa VN = Nam Sa chư đảo. Bằng con đường "hữu nghị tự nhiên thành". Diễn tập chung, tuần tra chung, "láng giềng hữu nghị", "cùng nhau khai thác", "khoan hút dầu mỏ của VN xài chung." Hợp tác toàn diện !
Kết quả đạt được là gì ? Là để "hướng tới tương lai": nước VN thành một quận của Tàu !
Chiêu bài quá thâm. Thâm như bọn Tàu. Mũi tên đi đúng đường vạch: Thứ trưởng ngoại giao VC Hồ Xuân Sơn sang Tàu, chuyễn lời "giao thiệp" cho Đới Bỉnh Quốc ở Bắc Kinh ngày 25/6/2011. Trong ấm ngoài êm.
Bẩy của bọn Tàu thâm độc có thể chụp xuống đầu dân tộc VN, nếu lũ hèn nhát đốn mạt ngang nhiên "thoả hiệp", sắp bày trò "hợp tác", bán rẻ biển đảo, bán rẻ tổ quốc 4000 năm.
Mọi người Việt, xin hãy cảnh giác !
- Coi clip nhạc Việt - Tàu song ca.



Thứ Sáu, 24 tháng 6, 2011

Jenny Chu, người đẹp gốc Việt.

Mấy tờ tạp chí Glamour, Gogo, Trade Shows, Holller... cho cả thế giới chiêm ngưỡng cái đẹp của một thần vệ nữ Á đông xuất hiện từ nước Mỹ.
Jenny Chu, cô gái mang hai dòng máu Vietnam - China sinh sống ở Los Angeles.
Cô sinh năm 1985, được ông trời phú cho một cơ thể gợi cảm, đang là người mẫu thời trang bikini.
- Xem ảnh.


- Coi clip.



- Bikini Latine.

Thứ Năm, 23 tháng 6, 2011

Dĩ Việt chế Việt.


Xứ Trung Hoa Đại Hán có truyền thống xâm lăng đất An Nam.
Hồi đầu nước Việt mới lập quốc, người Tàu đã kéo quân xuống đánh chiếm, lập Đô hộ phủ rồi đưa bọn Thái thú, Thứ sử đến cai trị.
Chúng rất sợ người Việt đoàn kết chống xâm lăng nên tìm cách chia rẻ, gây mâu thuẩn thù hận.
Để dân tộc này suy yếu, suy kiệt, suy vong, dần đồng hoá mất nước vô tay Đại Hán, chúng luôn gầy dựng một lũ tay sai bản địa mãi quốc cầu vinh, đang tâm bán nước, hủy diệt giống nòi Hồng Lạc.
" Nhân họ Hồ chính sự phiền hà
Để trong nước lòng dân oán hận
Quân cuồng Minh thừa cơ gây họa
Bọn gian thần bán nước cầu vinh..."
Đời Hồ xưa cũng như Hồ nay, đều nhung nhúc phường bán nước.
Chính quyền nằm trong tay lũ này, tất tổ quốc lâm nguy.
Dùng bọn tay sai bản địa trấn áp người yêu nước là đòn đánh đau đớn nhất của bọn ngoaị bang xâm lược đã làm dân tộc Việt tương tàn chia rẻ, mất hết sức mạnh cố kết giống nòi.
Hồn thiêng sông núi nước Nam. Liệt tổ liệt tông anh hùng dựng nước. Xin hãy uy linh trừng trị nghiêm khắc lũ bán nước mạt hạng đặng làm gương cho con cháu !
- Xưa kia quân Pháp dùng bọn tay sai người Việt bắt nhạc phụ của cụ Hoàng Hoa Thám để sĩ nhục, lung lạc tinh thần nghĩa quân Yên Thế.


Nay Tàu Cộng dùng bọn tay sai bắt, hạ nhục người yêu nước VN đã dám biểu tình chống dã tâm của chúng muốn đoạt hết mọi vùng biển đảo VN.

Thứ Tư, 22 tháng 6, 2011

Bò về Phố


Nghe lại bài hát "Du mục" of Trịnh Công Sơn hồi nào, thấy mà ngậm ngùi cảnh tượng.
Bọn bò kéo nhau vào thành phố, nhưng không còn một ai hỏi cho câu, này lũ bò, chỗ của chúng mày ở trên núi, sao vô đây chi lạ vậy ?
Một người đi vào thành phố, cô độc lạc lõng, người quen chẳng có ai. Buồn rầu giá lạnh, người ngó bầy bò lang thang tìm nước uống.
Cuối cùng thì người quay chân đi lên núi, lòng trơ như cục đá.
" Người tìm về đầu non
Nhưng rừng đã bỏ hoang
Rồi người bỗng hết buồn, đã hết buồn
Người lặng nghe đá lên trong mình "
Coi clip bò kéo bầy vô phố.



Nghe bài hát.

Thứ Ba, 21 tháng 6, 2011

Mưu cao mẹo giỏi thời nay.


Chiến trận, tướng lĩnh tài ba dụng binh như thần, đánh đâu thắng đó. Ấy là nhờ mưu cao mẹo giỏi. Biết mình biết người, biết ta biết địch, sắp đặt mưu kế khôn ngoan; kỳ binh, nghi binh, phục binh, dụng gián, phản gián... chuẩn xác, thì khúc khải hoàn ca đâu quá khó ?
Tam quốc diễn nghĩa, Gia Cát Vũ Hầu trí tuệ thần thông, tài ba lỗi lạc, lục xuất Kỳ sơn, thất cầm Mạnh Hoạch, bình định Tây xuyên, đã đánh là thắng.
Ấy vậy, trên đường nhất thống Trung Hoa, Gia Cát Lượng đau ốm chết sớm, bỏ mệnh chân lèn đá Định quân, đành đoạn nhìn mộng lớn vỡ tan, sự nghiệp đổ nát.
Thiên hạ tam phân, Nguỵ Thục Ngô khi không rơi vào tay ba cha con hồi chót Tư Mã Ý. Triều đình Thục Hán khi đã hết thời thì trí tuệ đa mưu kế Khổng Minh Gia Cát cũng đành thúc thủ. " Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên. Nhân nguyện như thử, như thử...Thiên lý vị nhiên, vị nhiên...".
Trời mưa tắt lửa kế người tan, thấy cũng buồn giùm cho nhà Thục Hán tội nghiệp.
Nhân sinh hiện đại, Sư tổ ngoại tà bày đặt luận tư bản ý kiến cho nhị, tam, tứ tổ hưởng ứng nhiệt liệt, cố làm cho nên chuyện lớn. Hùng hổ, ồn ào vài ba chục niên canh, tưởng nhuộm đỏ cả hết địa cầu, ai dè nửa chừng rã đám. Thời đại "lớn" đi vô sọt rác thúi om.


Hết thời nhưng chưa hết sạch. Sót lại hai nghiệp chướng văn minh xứ da vàng, tưởng chừng dựa vô nhau quá độ trần ai, dùng dao găm búa kềm lùa lũ dân đen khốn khó tới xứ thiên đường.
Ai dè đến năm 2011, nhu cầu thiếu thốn, quá cần dầu mỏ khí đốt cá tôm, quá cần mở đường vươn ra bể lớn, Trung Cộng tỉnh bơ tống tháo cái "tinh thần quốc tế vô sản" bịp bợm, ra mặt tay tổ ăn cướp mạt hạng.
Tàu chuẩn bị đem binh hùng tướng mạnh đến uy hiếp, chiếm cứ hết mọi vùng biển, đảo.
Họa vốn có phúc, phải chăng tổ tiên Lạc Hồng vẫn còn chi đó, để cho con cháu phước báu này ? Cái mặt nạ rơi xuống lộ nguyên hình, thế giới người ta tởm, An Nam cơ hội lại vô cùng. Cứu nguy tổ quốc, sửa sai ngộ nhận.
Xưa, Ngô Quyền "mưu cao mẹo giỏi" (chữ dùng của sử gia Lê Văn Hưu) chớp đúng thiên thời, dùng cọc gỗ, phá tan quân Nam Hán trên sóng Bạch Đằng. Nước VN thoát khỏi kiếp nô lệ Tàu 1.000 năm, mở ra thời độc lập phát triển.
Nay, mưu cao mẹo giỏi để chống Tàu xâm lược là VN biết trả lại CS về đúng chỗ !

Thứ Hai, 20 tháng 6, 2011

Tuyệt vời bài viết ngắn.


Nước Mỹ thời nội chiến Nam - Bắc, tháng 7/1863 thị trấn Gettysburg bang Pennsylvania có đánh nhau dữ dội. Hơn 7,5 nghìn lính hai phía tử trận, nằm chết cong queo không có chỗ chôn, mùi thối không ai chịu nỗi.
Chánh quyền bang này bèn giao cho luật sư David Wills mua 69.000 m2 đất, làm cái nghĩa địa phụng hiến chôn xác các chiến sĩ trận vong ấy.
Tháng 9, nghĩa trang đã xong, sắp lễ khánh thành ông Will mời đệ nhất hùng biện nước Mỹ bấy giờ là Edward Everett, Hiệu trưởng đại học Havard đọc diễn văn. Ông này xin khất cho đến tháng 11 mới hoàn tất được bài đọc.
Ngày 19/11/1863, buổi lễ bắt đầu, Tổng Thống Abraham Lincoln cũng được mời đến dự.
Trước đám đông 15.000 cử tọa, Edward Everett hùng hồn đọc một bài diễn văn dài 13.607 từ trong 2 tiếng đồng hồ.
Đến lược Lincohn phát biểu. Chỉ gọn gàng 10 câu, vỏn vẹn 272 từ "tùy hứng". Tất cả mọi người có mặt đều lặng đi. Tiếng vỗ tay tán thưởng kéo dài không ngớt đến hơn 10 phút !
Bài diễn văn dài dòng, chuẩn bị kỷ càng của hùng biện gia Everett, không ai để ý và cũng chẵng ai nhớ gì hết cả.
Phát biểu của Lincohn thì đã đi vào lịch sử, trở thành bài diễn văn kinh điển bằng tiếng Anh rất tuyệt cho các học sinh, các chính trị gia học tập.


"...Những điều tôi nói hôm nay, thế giới hẵn sẽ mau chóng để rơi vào lãng quên, nhưng những điều mà các chiến sĩ của chúng ta đã làm nên trên mảnh đất tự do này, cả thế giới sẽ không bao giờ quên.
Chúng ta, những người còn sống, có trách nhiệm cống hiến để phụng sự cho sự nghiệp các liệt sĩ chưa hoàn thành...
Chúng ta phải hồi sinh đất nước này dưới sự che chở của Thượng Đế, khiến một chính phủ của dân, do dân, vì dân mãi mãi trường tồn."
Bài phát biểu nay đã khắc vào bia đá tại nơi ông đứng đọc.
Abraham Lincoln sau này được các nhà sử học Mỹ bầu chọn là vị tổng thống tài ba nhất trong lịch sử đất nước.
Xem bài diễn văn trên clip.

Chủ Nhật, 19 tháng 6, 2011

Chiến tranh và hoà bình Việt Nam


Mùa hạ năm 1972, nước VN chiến tranh đang hồi khốc liệt, dân chúng miền Nam có tin đồn truyền miệng Thiên linh chuỗi, đại khái như vầy.
" Lúc 12 giờ trưa, trời đang nắng bỗng mưa, rồi hương bay khắp cả một vùng. Thần linh xuất hiện, ngài phán bảo với các con rằng, đến năm 1973 sẽ có hoà bình và dặn tiên xuống cứu độ..."
Rồi cuối kết kiểu, nhận được giấy này, nếu chép lại 10 bản giao cho người này người nọ tất được này được nọ; ai không chép sẽ bị nọ bị kia vân vân.
Chuyện tào lao, ngày 17/2/1973 các bên ký hiệp định đình chiến Paris, nhưng chiến tranh không hề chấm dứt. Bọn VC quá mừng "Mỹ cút" đã tiến lên để đánh cho "Nguỵ nhào", vâng lời "bác" dạy. Chiến tranh cứ tiếp diễn ác liệt.
Dẫu vậy, cái sự ấy là khát vọng hoà bình rất lớn. Dân miền Nam không biết làm gì cho người bớt chết nhà bớt phá, đành ám thị nhờ cậy thần linh.
- Nỗi khao khát hoà bình.



Cách nay vài năm, ngày 10.12.2009, Tổng thống Mỹ Barack Obama đến Oslo (Norway) nhận giải Nobel Hoà Bình khi vừa quyết gửi thêm 30 nghìn quân tăng viện tới Afganistan, gia tăng quy mô cuộc chiến. Trong bài diễn văn, ông Obama đã “thanh minh” về cuộc chiến chính nghĩa của người Mỹ bằng mấy câu hay.
“Một phong trào bất bạo động không thể chặn được bước tiến của các lực lượng quân sự của Hitler. Các cuộc thương thuyết không thể thuyết phục các thủ lãnh Al-Qaeda buông vũ khí. Khi nói rằng đôi khi vũ lực là điều cần thiết không phải để người ta cay đắng, mà là để thừa nhận lịch sử, thừa nhận những bất toàn của con người và những hữu hạn của lý trí...”
Khác nước Mỹ, Tàu tăng cường quân sự mục đích ăn cướp đất đai, tài nguyên biển đảo nước yếu thế, mở mang bờ cõi chật hẹp, nhân mãn trầm trọng.
Từ thực tế, chủ nghĩa CS bày mặt đâu là đó có chiến tranh, thù hận, bạo lực, đổ máu. Dân tộc nào vô phúc bị dính vô CS là chia rẻ, suy nhược, đọa mạt, yếu ớt, ngu si, chậm tiến.
Tàu theo chủ nghĩa Đại Hán, thâm độc di căn họa CS cho An Nam, kích thích dân chúng hai miền chém giết nhau, biến An Nam thành một bãi chiến trường tan nát, yếu suy trầm trọng.



An Nam suy nhược, chúng lập tức xua quân tiến đánh, chiếm đất đai, giành biển đảo.
Ba cuộc xâm lăng các năm 1974, 1979, 1988 viết lên mấy chữ "vàng" quan hệ ôm hôn.
Dân chúng nếm chiến tranh lâu dài đã tởn nên tấm lòng họ rất mong muốn hoà bình.
Tâm lý cầu an sợ hãi làm mất hết sinh khí oai hùng tự cường dân tộc. Sống dưới trào CS khống chế đọa đày, đã trở nên ngu muội, hèn nhát, khiếp nhược.
Trung Cộng ngày đêm ngâm cứu tình hình nước Nam đà biết hết. Chúng chơi bài lần hồi trấn áp dọa dẫm, bất chiến nhiên thành, mưu chiếm không cần tốn đạn.
Chúng biết lãnh đạo nước Nam "trình độ lớn", lo thức canh giữ hoà bình thế giới, nên thử cho tàu vô tận nước nhà chủ tịch "Nổ" , cắt dây cáp chơi thôi.
Chúng biết tầm đạn tàu hải quân "bạn" bắn đi xa chỉ bằng 1/2 tầm đạn của chúng bắn, chưa đến được mục tiêu thì đã rơi tòm xuống biển. Chúng biết số lượng tên lửa "bạn" chỉ có vài chục cái, bắn một hai giờ là hết sạch sẽ, vẫn tự hào "tuyên bố" chỉ cần một mình An Nam ra quân cũng thừa sức chiến tranh giữ nước "đánh thắng".
Chúng biết dân "hữu nghị" rồi đây sẽ im thin thít, không lời phản đối khi chúng chiếm hết biển Đông, vì rằng người dân yêu nước nào biểu tình chống lại Tàu đã bị bọn tay sai bán nước đánh đập, giam cầm quyết liệt triệt tiêu ý thức bảo vệ chủ quyền dân tộc. Ai cũng đã sợ, ngu gì rước họa vô thân ? Nước của bọn đảng thì để cho chúng nó lo, chúng nó giữ.


Nước VN ngày trước, lúc Hưng Đạo Vương ốm nặng nằm nhà ở Vạn Kiếp, vua Trần Anh Tông ngự giá đến thăm, đã hỏi rằng. " Thượng phụ một mai khuất núi, phỏng có quân Bắc lại sang thì làm thế nào ?" Ngài bèn ý kiến : vua tôi biết đồng lòng, anh em hòa mục, cả nước một lòng đấu sức lại mà đánh, nhân tài lũ lược kéo ra giúp sức, biết tùy cơ ứng biến, dụng đoản binh chống trường trận, có lòng trời sẽ giúp cho, tất sẽ đuổi được giặc.
" Khi nào quân giặc kéo đến ầm ầm như gió, như lửa, thế ấy lại dễ chống. Nếu nó dùng cách dần dà như tằm ăn lá, thong thả mà không ham của dân, không cần lấy mau việc, thế ấy mới khó trị "
Lời của Hưng Đạo Vương đến nay, hình như chỉ bên Tàu nó mới học lấy. Nó chơi từ từ, tiệm tiến, liếm như tằm ăn dâu. Kinh tế chính trị, văn hoá quân sự nước Nam trong tay bọn ngu muội đứng đầu, dần dà bị nó liếm vẫn trơ trơ không biết. Liếm thấy đủ đô, chúng bắt đầu chuyễn giai đoạn cắn, nuốt cho trọn gói.
Mối lo lắng của Trần Hưng Đạo người dày công giữ nước xưa kia, đến nay hầu như đã thực tế rồi. Triều đại chó má bật đèn xanh cho bọn dân đen ngu độn nước Việt đào phá nát bấy hết tông miếu, lăng tẩm mồ mả nhà Trần oanh liệt. Chúng đã ngu xuẩn dựa vô Tàu để rồi bị cột dính hết cách thoát.
Một khi Tàu nuốt trọn nước nhỏ, chúng sẽ thực hiện mấy điều sau :
- Lập chính phủ bù nhìn để cai quản "khu tự trị" lo việc thu thuế, lấy bạc lũ dân ngu mất nước, nộp sang cho Tàu.
- Vơ vét thậm tệ tài nguyên quặng mỏ dầu thô khí đốt, lâm khoáng thuỷ sản, sừng tê gỗ tốt, vàng bạc châu báu ngọc ngà, chở về Tàu.
- Bắt hết đờn bà con gái trẻ đẹp sang Tàu, bắt bọn đàn ông, trai tráng làm nô lệ, đi đào bô xít độc hại, đi phá rừng, đi khai mỏ, làm vật thí nghiệm vi trùng Tàu ngâm cứu.
- Đốt sạch tất cả sách vở, văn chương, công trình văn hoá xưa nay để huỷ diệt văn hoá như bọn sư tổ xâm lược nhà Minh đã làm ngày trước
- Đồng hoá dân tộc, sáp nhập quận huyện, xoá tên nước nhỏ khỏi bản đồ thế giới như đã làm với mấy xứ Tân Cương, Tây Tạng, Nội Mông...
Dân tộc VN biết đâu sau vài mươi năm nữa, sẽ là một phiên bản giống hệt vương quốc Chămpa, Phù Nam ngày trước. Nhân quả chăng ? Luân hồi quả báo, nghiệp sát nặng nề, gây nghiệp trả nghiệp.


Lời bàn :
Nhu cầu tài nguyên, đất đai, biển đảo kiếm cho dân Tàu đông đúc có ăn có ở. Nhu cầu đánh ngoài an trong, cố kết nội bộ phân liệt rã đám không gì hơn huy động 1,3 tỷ dân "chống bọn VN xâm lược", đảng Tàu Cộng sẽ giữ chắc được quyền lãnh đạo vốn đang lung lay. Nhân cử đa tiện, bọn giặc Tàu xâm chiếm VN chỉ còn là vấn đề thời gian.
Truyền thống đạo lý Trung Hoa là chiếm nước yếu, đánh nước suy, diệt nước nhỏ, lấn nước ngu, ấy mới "thuận thiên hành đạo". Cơ hội trời cho không thực hiện, sợ trời tru đất diệt, chúng sẽ không nương tay chiếm hết mấy nước ngu, nước yếu, nước hèn đâu. Chẳng ngẫu nhiên, quân đội Tàu có cái tên sặc mùi nghề đi "giải phóng". PLA, slogan của một đội quân bành trướng thứ thiệt.
Yếu hèn, sợ hãi chỉ càng kích thích cho người Tàu tràn xuống mà thôi.
Quân đội của chúng đã tăng kỷ lục tiềm lực súng đạn, hoạt động tập trận bắn phá đổ bộ xâm chiếm đã đến độ chín muồi. Mũi tên bọn Tàu đã đặt trên cung, không thể không bắn. Người Việt nếu dại dột sợ hãi chiến tranh, nếu bị cô lập không có anh em bạn bè đồng minh giúp đỡ, sẽ đầu hàng mất nước là sự đương nhiên. Nhưng nếu chống cự quân Tàu trong cái lo "không sợ đánh, chỉ sợ lòng dân không theo"khi dân chúng thờ ơ, vô cảm : " nước của Tàu cũng như của đảng", cũng e sẽ mất hết nước nhà.
Chỉ có sức mạnh chiến tranh bên trong, được ngoài hỗ trợ, mới mong gìn giữ được hoà bình, chủ quyền cho VN.

Thứ Bảy, 18 tháng 6, 2011

Sự đời sinh nhật !


Ngày này năm ngoái, lúc 17:55 ngày 18/6/2010, Sự Đời Blog khai sinh trên trang mạng điện tử http://www.blogger.com/ của Google.
Đây là cái nhật ký online để giải buồn cho một người Việt quan tâm thăng trầm thế sự nước nhà, thích tìm hiểu thông tin đa chiều vốn cập nhật thường xuyên ở các báo net.
Sự đời thì lắm chuyện. Chuyện mới chuyện cũ, chuyện lạ chuyện quen, chuyện nhạy cảm cấm đoán, chuyện công khai định hướng nhồi sọ, chuyện giải buồn, chuyện hấp dẫn, chuyện bàn lui bàn tới, chuyện nói hoài nói mãi, chuyện nói thêm, chuyện nói bớt, chuyện tuổi trẻ, chuyện ông già, chuyện trai chuyện gái, chuyện nổ súng vang trời, chuyện thì thầm dầu hoả ngọt nhẹ, vân vân...
- Cây Mít hơn 300 quả.


Đu Đủ mới mọc mà đầy cả trái.


Quả sung rất "sung" từ gốc đến ngọn.


Vào đọc Blog này, quý vị sẽ ít tốn thì giờ, khỏi mất công gõ google, khỏi mất công vượt tường lửa mệt tay: chỉ bấm nhẹ vô đường link ở mục TIN ĐA CHIỀU chọn báo, là nó bày ra hết cho mà đọc thoải mái, thích chi có nấy.
Những Entry bên trái chỉ mang tính chất gõ phím tiêu sầu, bày tỏ mấy suy nghĩ cá nhơn giải độc stress, "lời quê góp nhặt dông dài, giải buồn cũng được một vài phút giây" mà thôi. Chữ nghĩa, văn phạm An nam không dùng lâu quá mối ăn, thành ra chắc phần cổ lố, hủ lậu. Quý vị nào có đọc qua, xin miễn chấp lượng thứ.
Nhân tròn năm chẳn, sinh nhật đầy niên, 18/6/2011, quý chúc quý thân hữu, bạn đọc Sự Đời Blog, dù "công an nhân dân" hay "thế lực thù địch", tất cả đều sức khoẻ, vui vẻ, hạnh phúc. Cảm ơn nhà cung cấp dịch vụ Blogger đã tạo mọi điều kiện rất tốt, duy trì được blog Sự Đời này.
Mừng được một tuổi, quý mến mời quý vị xem ca nhạc. Britney Spears biễu diễn.



Thứ Năm, 16 tháng 6, 2011

Nước còn cau mặt.


Thế kỷ XIII, đế quốc Nguyên Mông rộng lớn, ỷ mạnh kéo xuống phương Nam, quyết đánh chiếm nước Việt bé nhỏ, mở đường chinh phục Đông Nam Á...
Ấy vậy, bọn kỵ binh thiện chiến nhất thời trung cổ, đã đành chịu thảm bại tới ba lần trước các vị quân vương anh minh nhà Trần.
Trần Thái Tông, ông vua đầu tiên triều đại đã đốt cháy trụi thành Thăng Long, quốc sách vườn không nhà trống đánh giặc, đại phá quân Nguyên ở Đông Bộ Đầu, đuổi tướng Ngột Lương Hợp Thai chạy trối chết về nước.
Con ngài là Trần Thánh Tông lên ngôi. Liền gần ba chục năm, nước Nam được hòa bình, khéo léo ngoại giao, tích cực chuẩn bị lực lượng, sẵn sàng chống quân Nguyên sang đánh báo thù.

Minh họa: Kỵ binh giặc Nguyên Mông chuẩn bị tiến chiếm Thăng Long.

Thánh Tông mất, Trần Nhân Tông lên thay, quân Tàu vội vã cơ hội kéo binh đánh, nhưng ba lần chúng cũng thua to, quân vong tướng chết, chui ống đồng chạy trốn. Bọn Nguyên Mông đã biết sợ hãi sóng Bạch Đằng, chấm hết mộng xâm lăng đất Việt.
Từ vị vua anh hùng Trần Nhân Tông, đến Trần Anh Tông, Trần Minh Tông...đều là những ông vua anh minh, xây đắp thêm nền tự chủ vững chãi.
Đến sau này, viên quan lại Hồ Quý Ly cướp ngôi nhà Trần, chính sự phiền hà, để quân Tàu lại tràn qua xâm lăng, chiếm được nước Nam, lập lại An nam đô hộ phủ.
Con cháu nhà Trần, các ngài Giản Định Đế, Trùng Quang Đế... nổi dậy chống bọn cướp nước. Dẫu thất bại, nhưng là tiền đề cho nhị vị anh hùng Lê Lợi, Nguyễn Trãi mạnh dạn mười năm kháng chiến, giành lại được nền tự chủ cho nước Nam.
Ghi nhớ công lao tiền nhân, các triều đại sau này, nhà nước quân chủ cùng dân chúng đều biết giữ gìn tôn miếu, lăng tẩm các vua nhà Trần cẩn trọng, chu đáo.
Uống nước nhớ nguồn ấy là đạo lý của người VN.
Vào năm 2011, nước Nam đang trãi qua thời kỳ "vĩ đại", sự ngu xuẩn, bịp bợm khống chế mọi thứ, lòng người dần tan hoang hết. Xã hội biến tướng, đạo đức suy đồi, văn hoá bịp bợm, chính trị thối nát, giáo dục nhồi sọ ngu muội, được phủ cái áo "vĩ đại" đần độn bằng bạo quyền trấn áp, sinh nguyên cớ mọi sự đổ nát.
Thi hào R. Gamzatov có câu rằng, nếu bạn bắn vào quá khứ bằng súng lục thì tương lai sẽ bắn vào bạn bằng đại bác, chắc không đúng với nước Nam bây giờ đâu. Vì người ta đang bắn vào quá khứ hơn cả bằng đạn đại bác.
* Nhìn xem lăng mộ các vị vua nhà Trần hiện nay:
- Lăng Tư Phúc ( Đông Triều, Quảng Ninh), mộ chôn ba vị vua Trần Thái Tông, Trần Thánh Tông, Giản Định Đế trên đĩnh núi Bãi Bắn hiện nay.



- Đắp đập Trại Lốc khiến khu lăng mộ Trần Anh Tông nằm giữa lòng hồ, nước lên là ngập. Riêng mộ của nhà vua là đây nè.


- Các di tích còn lại sau khi các "bác học" đào bới, ngâm cứu "khoa học" !


* Tham khảo một "quần thể" hàng chục tỷ đồng làm ví dụ, nó lấy từ tiền thuế người dân, tiền bán tài nguyên quốc gia, xây dựng để ghi ơn theo kiểu "ăn quả nhớ kẻ trồng cây" cho Phạm Văn Đồng, kẻ đặt bút ký bản công hàm ô nhục.( Kích chuột vào hình ảnh, phóng to lên sẽ xem rõ từng câu từng chữ "vàng ngọc" )


- Chỉ một góc nhỏ khu lưu niệm Quảng Ngãi này cũng đủ hiểu.


Lời lạm bàn : coi hình ảnh, tự ngẫm cười cho cái sự đời dâu bể nước ta, xin mượn bài thơ "Thăng Long thành hoài cổ" của Bà huyện Thanh Quan, tâm sự kết luận vậy.
"Tạo hóa gây chi cuộc hí trường
Đến nay thấm thoắt mấy tinh sương
Dấu xưa xe ngựa hồn thu thảo,
Nền cũ lâu đài bóng tịch dương,
Đá vẫn trơ gan cùng tuế nguyệt,
Nước còn cau mặt với tang thương.
Ngàn năm gương cũ soi kim cổ.
Cảnh đấy người đây luống đoạn trường..."

Thứ Tư, 15 tháng 6, 2011

Mùa hạ hoa sen


Cuối hạ sen sắp tàn.
Hoa sen, hoa gắn với văn hoá Phật giáo. Đức Phật đản sanh bước trên bảy đài sen. Ca Diếp tôn giả cầm nhành sen vi nhất tiếu... Sen hoa luôn nở trong lòng mấy thiện nam tín nữ quy y về Phật đạo.
Thời Mạt pháp, hoa sen gắn cho ông Hồ, kẻ đem chủ nghĩa CS về tưới đỏ ngập làng xóm, kích động người Việt "đấu tranh giai cấp", "chống thù trong giặc ngoài", quá độ lên thế giới búa kềm...
"Tháp Mười đẹp nhất bông Sen
Việt Nam đẹp nhất có tên ông Hồ"
Người ta bảo ông Hồ thích hoa huệ ( "Búp sen xanh" - Sơn Tùng ). Huệ là thứ hoa chỉ hay dùng trong đám tang, tuy có mùi thơm, nhưng hoa huệ cắm rất mau thối.
Mùi huệ mấy ngày đã thối đến nôn oẹ xin miễn lời bàn, đem huệ ra tuyên huấn cha già, e có phần phản cảm chăng ? Biết đâu định tôn vinh thơm lại thể ô nhiễm thối.
Đám bồi bút bèn đính sen gắn ""bác", vì "bác" đẻ ở làng Sen.
Nghe cũng tốt lý lắm.


Nhà thơ Thâm Tâm viết "Tống Biệt Hành", mấy câu bàn chuyện sen tàn, nghe thảm.
Hai bà chị quá lứa lỡ thì, khóc cho thân phận nhiều, chỉ còn lại mấy giòng lệ sót tiễn em lên đường.
"Ta biết người buồn chiều hôm trước,
Bây giờ mùa hạ sen nở nốt,
Một chị, hai chị cũng như sen,
Khuyên nốt em trai dòng lệ sót..."
Thư pháp gia Trần Đại Bính ( Trụ Vũ ) với " Buồn Kỷ Hà " tặng người chị ruột, vài câu thôi mà hay.
"Giọt nước ngàn năm lóng lánh buồn
Nổi chìm trên một lá sen vuông
Làm sao giải nghĩa tròn vuông được ?
Giọt nước ngàn năm lóng lánh buồn."
Mùa hạ phượng đỏ, hoa sen nở rồi lại tàn, tàn tạ mau chóng.
Thế nên viết vài câu gọi là góp gió chuyện sen cho loài "quốc hoa" lựa chọn.



Thứ Hai, 13 tháng 6, 2011

Thất phu vô trách ?


Tình cờ đọc NBG về cái chuyện bọn dân nước Vệ hèn hạ, nước sắp mất, nhà sắp tan mà bọn này cứ dửng dưng chỉ lo cho cái thân mình thôi. Thấy chúng tồi quá, buồn cười cho cái lũ khốn. Bọn dân Vệ sẽ nô lệ cho người nước Tề là đương nhiên thôi. Quốc phá gia vong, tất nhiên. May mà nước VN không là nước Vệ !
Đọc mấy câu NBG thực tả cái thờ ơ, quá độc.
" Mười năm Vệ Cường Vương cầm chính sự, thiên hạ, trai tráng nam nhi chỉ nhăm nhe len lỏi, tìm mọi cách luồn lách quan hệ kiếm tiền. Ăn nhậu tràn lan, ngồi trong bàn nhậu ngập tràn đồ ăn uống xa hoa, nhìn ra cửa sổ thấy người rách rưới chỉ buông câu.
- Thôi thì mình cứ lo cái thân mình cái đã, việc khác đừng quan tâm.
Nghe ai loáng thoáng bàn chính sự, thiên hạ bịt tai ngoảnh đi, nhiều kẻ nói rằng.
- Mình cứ lo cho bản thân mình đã, những chuyện cho mình chưa lo xong, đi lo chuyên lớn lao làm gì. Giờ nhà mình khá giả, sung sướng có phải là sướng không, tự dưng đi lo chuyện không đâu chẳng phải đầu cũng phải tai.
...Kẻ có gia đình thì lấy gia đình ra biện minh đã đành, kẻ chưa có gia đình nam nhi trai tráng lại lấy cái vinh thân phì gia của mình ra để biện mình là mình phải lo cho cái thân mình được ăn chơi, sung sướng. Đến hồi mạt thì lý luận cũng mạt, họ lý rằng ai cũng lo cho bản thân mình tốt như tôi lo cho bản thân tôi là cả xã hội sẽ tốt thôi.
Lý như thế nên họ mới bàng quan, có kẻ lao xuống hồ tự vẫn, quanh hồ người uống rượu mực xoài vẫn điềm nhiên nhâu nhẹt, còn nói thằng đó vẫy vùng lâu thế, rồi khi kẻ kia chìm ngỉm không nổi lên. Họ chạm cốc bảo chắc quả này chìm hẳn rồi..."
Đúng là một lũ dân khốn nạn hết chỗ nói !



Trở về chuyện nước Việt, ngày CN 12/6/2011 rồi, có vị nick P.07 đi biểu tình về, tâm sự trên trang "phản biện" Bauxite, càm ràm mấy chữ. Nghe cũng đích đáng cho mấy đứa sống trên đất tổ tiên ông bà để lại, sơn hà sắp nguy biến, cứ hểnh mặt như không.
" Tiếc thay lại có một phận là những con người được lớn lên và sinh ra trong đất nước này họ bị trơ trước nỗi đau của đất nước, không những vậy còn dè bỉu, khinh khi những con người đang đứng ngoài kia, bất chấp mưa nắng đòi lại lợi ích không chỉ cho đất nước mà còn cho cá nhân của bọn họ nữa.
Tôi đã tự hỏi “cái gì đã làm cho họ trở nên như vậy?”, họ sống ích kỷ, cá nhân, lãnh cảm trước nỗi đau của đất nước.
Họ là những con người trí thức, là những trụ cột tương lai của đất nước, nhưng suy nghĩ cua họ thật nông cạn, thua cả một người ăn xin mà tôi từng nghe kể, anh ta ngưng hẳn cái sự ăn xin của mình lại để lắng nghe tình hình đất nước, vì trong sâu thẳm tâm hồn anh ta cũng biết rằng "không còn đất nước thì cũng không còn chỗ xin ăn"...
Ngày xưa còn nhỏ học bài sử ký, học ông Phạm Ngũ Lão thời nhà Trần chống quân Nguyên.


Chuyện rằng ông là một nông phu người làng Phù Ủng, ngồi bên bụi tre đan rổ, Hưng Đạo Vương đi qua, quân lính hộ tống nạt đường, ông vẫn ngồi mải miết vừa đan, vừa suy nghĩ. Bọn lính dùng giáo đâm vào đùi ông, máu chảy lênh láng, ông vẫn điềm nhiêm.
Thấy lạ, lính báo lên Hưng Đạo vương, ngài vội đến gặp.
Thì ra, Phạm Ngũ Lão đang mãi nghĩ những binh pháp chống quân xâm lược Tàu, đến độ quên hết cái sự đời chung quanh.
Hưng Đạo Vương bèn nói với quân lính.
"Ta nghe xưa có câu "Quốc gia hưng vong, thất phu hữu trách", nay người này ngồi đang sọt mà lo việc nước, bị đâm đau đớn vẫn quên đi cái đau của mình, lo cho cái đau của nước. Các ngươi nên nhìn đó mà làm gương."
Ngài bèn trọng vọng mời ông Phạm Ngũ Lão về làm tướng. Quả nhiên, ông là vị tướng dũng lược tài năng, cùng quân dân Đại Việt đánh cho tan nát bọn xâm lược Tàu hung hăng ngạo mạn.
Phạm Ngũ Lão để lại một bài thơ hay lưu truyền hậu thế.

Thuật hoài
( Phạm Ngũ Lão )
Hoành sáo giang sơn cáp kỷ thu,
Tam quân tì hỗ khí thôn Ngưu.
Nam nhi vị liễu công danh trái
Tu thính nhân gian thuyết Vũ hầu.

Chuyện trọng dụng người yêu nước, kính dân biết lo lắng nước nhà, nay là chuyện quá vãng đi rồi.
Trung Cộng đang rấp ranh xâm lăng vùng biển Đông, quần đảo Trường Sa, làm sôi sục mấy ai mang trong mình dòng máu Việt, nặng lòng với tổ tiên ông bà VN.
Nhớ câu Quốc gia hưng vong thất phu hữu trách, người yêu nước VN xuống đường bày tỏ trách nhiệm công dân trước mối nguy tồn vong dân tộc.
Có đều số phận họ không được tốt đẹp như xưa. Thay vì được mời làm tướng như Phạm Ngũ Lão, họ bị tóm làm tù để...khỏi mất lòng quân xâm lược.
Họ bị ngăn chận, một số bị lột áo lôi đi, mật vụ CS bắt họ như bắt heo bắt chó.


Lòng yêu nước của kẻ "thất phu" nay bị sĩ nhục thậm tệ.
Quần chúng biểu tình tuần hành, chế độ VC coi như một lũ du thủ, du thực; một đám du côn "tụ tập" làm điều quấy, buộc công an nhà nước phải giải tán gấp !
Ấy vì " Quốc gia hưng vong, Đảng độc hữu trách nhiệm " chăng ?
Lạm bàn : nước nhà gặp vận lâm nguy, không dựa vào sức mạnh của lòng yêu nước, đoàn kết người dân lại, chỉ dựa vào bầy ưng khuyển ngư đầu mã diện ít ỏi, e rằng nước Việt nay sẽ là nước Vệ của Tàu thôi.
Coi clip quân Tàu Cộng biểu dương lục lượng, bắn tên lửa Đông Phong ào ào, dọa nạt nhược tiểu... cho biết sự tình dân lo.