Chủ Nhật, 19 tháng 6, 2011

Chiến tranh và hoà bình Việt Nam


Mùa hạ năm 1972, nước VN chiến tranh đang hồi khốc liệt, dân chúng miền Nam có tin đồn truyền miệng Thiên linh chuỗi, đại khái như vầy.
" Lúc 12 giờ trưa, trời đang nắng bỗng mưa, rồi hương bay khắp cả một vùng. Thần linh xuất hiện, ngài phán bảo với các con rằng, đến năm 1973 sẽ có hoà bình và dặn tiên xuống cứu độ..."
Rồi cuối kết kiểu, nhận được giấy này, nếu chép lại 10 bản giao cho người này người nọ tất được này được nọ; ai không chép sẽ bị nọ bị kia vân vân.
Chuyện tào lao, ngày 17/2/1973 các bên ký hiệp định đình chiến Paris, nhưng chiến tranh không hề chấm dứt. Bọn VC quá mừng "Mỹ cút" đã tiến lên để đánh cho "Nguỵ nhào", vâng lời "bác" dạy. Chiến tranh cứ tiếp diễn ác liệt.
Dẫu vậy, cái sự ấy là khát vọng hoà bình rất lớn. Dân miền Nam không biết làm gì cho người bớt chết nhà bớt phá, đành ám thị nhờ cậy thần linh.
- Nỗi khao khát hoà bình.



Cách nay vài năm, ngày 10.12.2009, Tổng thống Mỹ Barack Obama đến Oslo (Norway) nhận giải Nobel Hoà Bình khi vừa quyết gửi thêm 30 nghìn quân tăng viện tới Afganistan, gia tăng quy mô cuộc chiến. Trong bài diễn văn, ông Obama đã “thanh minh” về cuộc chiến chính nghĩa của người Mỹ bằng mấy câu hay.
“Một phong trào bất bạo động không thể chặn được bước tiến của các lực lượng quân sự của Hitler. Các cuộc thương thuyết không thể thuyết phục các thủ lãnh Al-Qaeda buông vũ khí. Khi nói rằng đôi khi vũ lực là điều cần thiết không phải để người ta cay đắng, mà là để thừa nhận lịch sử, thừa nhận những bất toàn của con người và những hữu hạn của lý trí...”
Khác nước Mỹ, Tàu tăng cường quân sự mục đích ăn cướp đất đai, tài nguyên biển đảo nước yếu thế, mở mang bờ cõi chật hẹp, nhân mãn trầm trọng.
Từ thực tế, chủ nghĩa CS bày mặt đâu là đó có chiến tranh, thù hận, bạo lực, đổ máu. Dân tộc nào vô phúc bị dính vô CS là chia rẻ, suy nhược, đọa mạt, yếu ớt, ngu si, chậm tiến.
Tàu theo chủ nghĩa Đại Hán, thâm độc di căn họa CS cho An Nam, kích thích dân chúng hai miền chém giết nhau, biến An Nam thành một bãi chiến trường tan nát, yếu suy trầm trọng.



An Nam suy nhược, chúng lập tức xua quân tiến đánh, chiếm đất đai, giành biển đảo.
Ba cuộc xâm lăng các năm 1974, 1979, 1988 viết lên mấy chữ "vàng" quan hệ ôm hôn.
Dân chúng nếm chiến tranh lâu dài đã tởn nên tấm lòng họ rất mong muốn hoà bình.
Tâm lý cầu an sợ hãi làm mất hết sinh khí oai hùng tự cường dân tộc. Sống dưới trào CS khống chế đọa đày, đã trở nên ngu muội, hèn nhát, khiếp nhược.
Trung Cộng ngày đêm ngâm cứu tình hình nước Nam đà biết hết. Chúng chơi bài lần hồi trấn áp dọa dẫm, bất chiến nhiên thành, mưu chiếm không cần tốn đạn.
Chúng biết lãnh đạo nước Nam "trình độ lớn", lo thức canh giữ hoà bình thế giới, nên thử cho tàu vô tận nước nhà chủ tịch "Nổ" , cắt dây cáp chơi thôi.
Chúng biết tầm đạn tàu hải quân "bạn" bắn đi xa chỉ bằng 1/2 tầm đạn của chúng bắn, chưa đến được mục tiêu thì đã rơi tòm xuống biển. Chúng biết số lượng tên lửa "bạn" chỉ có vài chục cái, bắn một hai giờ là hết sạch sẽ, vẫn tự hào "tuyên bố" chỉ cần một mình An Nam ra quân cũng thừa sức chiến tranh giữ nước "đánh thắng".
Chúng biết dân "hữu nghị" rồi đây sẽ im thin thít, không lời phản đối khi chúng chiếm hết biển Đông, vì rằng người dân yêu nước nào biểu tình chống lại Tàu đã bị bọn tay sai bán nước đánh đập, giam cầm quyết liệt triệt tiêu ý thức bảo vệ chủ quyền dân tộc. Ai cũng đã sợ, ngu gì rước họa vô thân ? Nước của bọn đảng thì để cho chúng nó lo, chúng nó giữ.


Nước VN ngày trước, lúc Hưng Đạo Vương ốm nặng nằm nhà ở Vạn Kiếp, vua Trần Anh Tông ngự giá đến thăm, đã hỏi rằng. " Thượng phụ một mai khuất núi, phỏng có quân Bắc lại sang thì làm thế nào ?" Ngài bèn ý kiến : vua tôi biết đồng lòng, anh em hòa mục, cả nước một lòng đấu sức lại mà đánh, nhân tài lũ lược kéo ra giúp sức, biết tùy cơ ứng biến, dụng đoản binh chống trường trận, có lòng trời sẽ giúp cho, tất sẽ đuổi được giặc.
" Khi nào quân giặc kéo đến ầm ầm như gió, như lửa, thế ấy lại dễ chống. Nếu nó dùng cách dần dà như tằm ăn lá, thong thả mà không ham của dân, không cần lấy mau việc, thế ấy mới khó trị "
Lời của Hưng Đạo Vương đến nay, hình như chỉ bên Tàu nó mới học lấy. Nó chơi từ từ, tiệm tiến, liếm như tằm ăn dâu. Kinh tế chính trị, văn hoá quân sự nước Nam trong tay bọn ngu muội đứng đầu, dần dà bị nó liếm vẫn trơ trơ không biết. Liếm thấy đủ đô, chúng bắt đầu chuyễn giai đoạn cắn, nuốt cho trọn gói.
Mối lo lắng của Trần Hưng Đạo người dày công giữ nước xưa kia, đến nay hầu như đã thực tế rồi. Triều đại chó má bật đèn xanh cho bọn dân đen ngu độn nước Việt đào phá nát bấy hết tông miếu, lăng tẩm mồ mả nhà Trần oanh liệt. Chúng đã ngu xuẩn dựa vô Tàu để rồi bị cột dính hết cách thoát.
Một khi Tàu nuốt trọn nước nhỏ, chúng sẽ thực hiện mấy điều sau :
- Lập chính phủ bù nhìn để cai quản "khu tự trị" lo việc thu thuế, lấy bạc lũ dân ngu mất nước, nộp sang cho Tàu.
- Vơ vét thậm tệ tài nguyên quặng mỏ dầu thô khí đốt, lâm khoáng thuỷ sản, sừng tê gỗ tốt, vàng bạc châu báu ngọc ngà, chở về Tàu.
- Bắt hết đờn bà con gái trẻ đẹp sang Tàu, bắt bọn đàn ông, trai tráng làm nô lệ, đi đào bô xít độc hại, đi phá rừng, đi khai mỏ, làm vật thí nghiệm vi trùng Tàu ngâm cứu.
- Đốt sạch tất cả sách vở, văn chương, công trình văn hoá xưa nay để huỷ diệt văn hoá như bọn sư tổ xâm lược nhà Minh đã làm ngày trước
- Đồng hoá dân tộc, sáp nhập quận huyện, xoá tên nước nhỏ khỏi bản đồ thế giới như đã làm với mấy xứ Tân Cương, Tây Tạng, Nội Mông...
Dân tộc VN biết đâu sau vài mươi năm nữa, sẽ là một phiên bản giống hệt vương quốc Chămpa, Phù Nam ngày trước. Nhân quả chăng ? Luân hồi quả báo, nghiệp sát nặng nề, gây nghiệp trả nghiệp.


Lời bàn :
Nhu cầu tài nguyên, đất đai, biển đảo kiếm cho dân Tàu đông đúc có ăn có ở. Nhu cầu đánh ngoài an trong, cố kết nội bộ phân liệt rã đám không gì hơn huy động 1,3 tỷ dân "chống bọn VN xâm lược", đảng Tàu Cộng sẽ giữ chắc được quyền lãnh đạo vốn đang lung lay. Nhân cử đa tiện, bọn giặc Tàu xâm chiếm VN chỉ còn là vấn đề thời gian.
Truyền thống đạo lý Trung Hoa là chiếm nước yếu, đánh nước suy, diệt nước nhỏ, lấn nước ngu, ấy mới "thuận thiên hành đạo". Cơ hội trời cho không thực hiện, sợ trời tru đất diệt, chúng sẽ không nương tay chiếm hết mấy nước ngu, nước yếu, nước hèn đâu. Chẳng ngẫu nhiên, quân đội Tàu có cái tên sặc mùi nghề đi "giải phóng". PLA, slogan của một đội quân bành trướng thứ thiệt.
Yếu hèn, sợ hãi chỉ càng kích thích cho người Tàu tràn xuống mà thôi.
Quân đội của chúng đã tăng kỷ lục tiềm lực súng đạn, hoạt động tập trận bắn phá đổ bộ xâm chiếm đã đến độ chín muồi. Mũi tên bọn Tàu đã đặt trên cung, không thể không bắn. Người Việt nếu dại dột sợ hãi chiến tranh, nếu bị cô lập không có anh em bạn bè đồng minh giúp đỡ, sẽ đầu hàng mất nước là sự đương nhiên. Nhưng nếu chống cự quân Tàu trong cái lo "không sợ đánh, chỉ sợ lòng dân không theo"khi dân chúng thờ ơ, vô cảm : " nước của Tàu cũng như của đảng", cũng e sẽ mất hết nước nhà.
Chỉ có sức mạnh chiến tranh bên trong, được ngoài hỗ trợ, mới mong gìn giữ được hoà bình, chủ quyền cho VN.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét