Thứ Hai, 13 tháng 6, 2011

Thất phu vô trách ?


Tình cờ đọc NBG về cái chuyện bọn dân nước Vệ hèn hạ, nước sắp mất, nhà sắp tan mà bọn này cứ dửng dưng chỉ lo cho cái thân mình thôi. Thấy chúng tồi quá, buồn cười cho cái lũ khốn. Bọn dân Vệ sẽ nô lệ cho người nước Tề là đương nhiên thôi. Quốc phá gia vong, tất nhiên. May mà nước VN không là nước Vệ !
Đọc mấy câu NBG thực tả cái thờ ơ, quá độc.
" Mười năm Vệ Cường Vương cầm chính sự, thiên hạ, trai tráng nam nhi chỉ nhăm nhe len lỏi, tìm mọi cách luồn lách quan hệ kiếm tiền. Ăn nhậu tràn lan, ngồi trong bàn nhậu ngập tràn đồ ăn uống xa hoa, nhìn ra cửa sổ thấy người rách rưới chỉ buông câu.
- Thôi thì mình cứ lo cái thân mình cái đã, việc khác đừng quan tâm.
Nghe ai loáng thoáng bàn chính sự, thiên hạ bịt tai ngoảnh đi, nhiều kẻ nói rằng.
- Mình cứ lo cho bản thân mình đã, những chuyện cho mình chưa lo xong, đi lo chuyên lớn lao làm gì. Giờ nhà mình khá giả, sung sướng có phải là sướng không, tự dưng đi lo chuyện không đâu chẳng phải đầu cũng phải tai.
...Kẻ có gia đình thì lấy gia đình ra biện minh đã đành, kẻ chưa có gia đình nam nhi trai tráng lại lấy cái vinh thân phì gia của mình ra để biện mình là mình phải lo cho cái thân mình được ăn chơi, sung sướng. Đến hồi mạt thì lý luận cũng mạt, họ lý rằng ai cũng lo cho bản thân mình tốt như tôi lo cho bản thân tôi là cả xã hội sẽ tốt thôi.
Lý như thế nên họ mới bàng quan, có kẻ lao xuống hồ tự vẫn, quanh hồ người uống rượu mực xoài vẫn điềm nhiên nhâu nhẹt, còn nói thằng đó vẫy vùng lâu thế, rồi khi kẻ kia chìm ngỉm không nổi lên. Họ chạm cốc bảo chắc quả này chìm hẳn rồi..."
Đúng là một lũ dân khốn nạn hết chỗ nói !



Trở về chuyện nước Việt, ngày CN 12/6/2011 rồi, có vị nick P.07 đi biểu tình về, tâm sự trên trang "phản biện" Bauxite, càm ràm mấy chữ. Nghe cũng đích đáng cho mấy đứa sống trên đất tổ tiên ông bà để lại, sơn hà sắp nguy biến, cứ hểnh mặt như không.
" Tiếc thay lại có một phận là những con người được lớn lên và sinh ra trong đất nước này họ bị trơ trước nỗi đau của đất nước, không những vậy còn dè bỉu, khinh khi những con người đang đứng ngoài kia, bất chấp mưa nắng đòi lại lợi ích không chỉ cho đất nước mà còn cho cá nhân của bọn họ nữa.
Tôi đã tự hỏi “cái gì đã làm cho họ trở nên như vậy?”, họ sống ích kỷ, cá nhân, lãnh cảm trước nỗi đau của đất nước.
Họ là những con người trí thức, là những trụ cột tương lai của đất nước, nhưng suy nghĩ cua họ thật nông cạn, thua cả một người ăn xin mà tôi từng nghe kể, anh ta ngưng hẳn cái sự ăn xin của mình lại để lắng nghe tình hình đất nước, vì trong sâu thẳm tâm hồn anh ta cũng biết rằng "không còn đất nước thì cũng không còn chỗ xin ăn"...
Ngày xưa còn nhỏ học bài sử ký, học ông Phạm Ngũ Lão thời nhà Trần chống quân Nguyên.


Chuyện rằng ông là một nông phu người làng Phù Ủng, ngồi bên bụi tre đan rổ, Hưng Đạo Vương đi qua, quân lính hộ tống nạt đường, ông vẫn ngồi mải miết vừa đan, vừa suy nghĩ. Bọn lính dùng giáo đâm vào đùi ông, máu chảy lênh láng, ông vẫn điềm nhiêm.
Thấy lạ, lính báo lên Hưng Đạo vương, ngài vội đến gặp.
Thì ra, Phạm Ngũ Lão đang mãi nghĩ những binh pháp chống quân xâm lược Tàu, đến độ quên hết cái sự đời chung quanh.
Hưng Đạo Vương bèn nói với quân lính.
"Ta nghe xưa có câu "Quốc gia hưng vong, thất phu hữu trách", nay người này ngồi đang sọt mà lo việc nước, bị đâm đau đớn vẫn quên đi cái đau của mình, lo cho cái đau của nước. Các ngươi nên nhìn đó mà làm gương."
Ngài bèn trọng vọng mời ông Phạm Ngũ Lão về làm tướng. Quả nhiên, ông là vị tướng dũng lược tài năng, cùng quân dân Đại Việt đánh cho tan nát bọn xâm lược Tàu hung hăng ngạo mạn.
Phạm Ngũ Lão để lại một bài thơ hay lưu truyền hậu thế.

Thuật hoài
( Phạm Ngũ Lão )
Hoành sáo giang sơn cáp kỷ thu,
Tam quân tì hỗ khí thôn Ngưu.
Nam nhi vị liễu công danh trái
Tu thính nhân gian thuyết Vũ hầu.

Chuyện trọng dụng người yêu nước, kính dân biết lo lắng nước nhà, nay là chuyện quá vãng đi rồi.
Trung Cộng đang rấp ranh xâm lăng vùng biển Đông, quần đảo Trường Sa, làm sôi sục mấy ai mang trong mình dòng máu Việt, nặng lòng với tổ tiên ông bà VN.
Nhớ câu Quốc gia hưng vong thất phu hữu trách, người yêu nước VN xuống đường bày tỏ trách nhiệm công dân trước mối nguy tồn vong dân tộc.
Có đều số phận họ không được tốt đẹp như xưa. Thay vì được mời làm tướng như Phạm Ngũ Lão, họ bị tóm làm tù để...khỏi mất lòng quân xâm lược.
Họ bị ngăn chận, một số bị lột áo lôi đi, mật vụ CS bắt họ như bắt heo bắt chó.


Lòng yêu nước của kẻ "thất phu" nay bị sĩ nhục thậm tệ.
Quần chúng biểu tình tuần hành, chế độ VC coi như một lũ du thủ, du thực; một đám du côn "tụ tập" làm điều quấy, buộc công an nhà nước phải giải tán gấp !
Ấy vì " Quốc gia hưng vong, Đảng độc hữu trách nhiệm " chăng ?
Lạm bàn : nước nhà gặp vận lâm nguy, không dựa vào sức mạnh của lòng yêu nước, đoàn kết người dân lại, chỉ dựa vào bầy ưng khuyển ngư đầu mã diện ít ỏi, e rằng nước Việt nay sẽ là nước Vệ của Tàu thôi.
Coi clip quân Tàu Cộng biểu dương lục lượng, bắn tên lửa Đông Phong ào ào, dọa nạt nhược tiểu... cho biết sự tình dân lo.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét