Thứ Sáu, 28 tháng 11, 2014

Tự do báo chí.


Ngày 26/11/2013, Ủy ban bảo vệ ký giả (Committee to Protect Journalists) đã chọn trao giải thưởng vinh danh mấy nhà báo nào của năm không ngán cường quyền chế độ, chấp nhận mọi nguy cơ chánh phủ quấy rối pháp lý, đe dọa trả thù, đánh đập bắt bớ bỏ tù... nhằm bảo vệ cho được cái quyền báo chí phải nói sự thật.
Bấy giờ tứ vị được giải gồm có:
- Janet Hinostroza, nữ nhà báo Ecuador, người đã buộc phải tạm thời bỏ một chương trình truyền hình để giữ an toàn cho cô sau khi bị chánh quyền đe dọa giết.
- Bassem Youssef (Ai Cập), ký giả bị nhà chức trách điều tra pháp lý vì những bản tin mỉa mai châm biếm chế độ.
- Nedim Sener (Thổ Nhĩ Kỳ) phóng viên bị chụp mũ tội danh khủng bố vì những báo cáo điều tra tố cáo nhà nước và có thể bị buộc ngồi tù 15 năm
- Nguyễn Văn Hải (Việt Nam), một blogger cố lập ra ra câu lạc bộ báo chí độc lập tại đất nước, nơi mà tất cả ấn phẩm thông tin đều bị kiểm soát bởi chính phủ. Vì thế, ông phải thụ án tù 12 năm theo một luật lệ mơ hồ rằng đã "tuyên truyền chống nhà nước".


Năm nay đến hẹn lại lên, CPJ cũng đã trao giải thưởng thường niên 2014 cho bốn vị gồm:
- Mikhail Zygar (Nga), giám đốc chương trình TiVi Dozhd (Rain) đã đấu tranh kịch liệt giữ đài truyền hình tư nhân duy nhất còn lại ở nước Nga.
- Aung Zaw (Miến Điện), chủ biên báo The Irrawaddy, bị xem là "kẻ thù của chế độ".
- Ferial Haffajee (Nam Phi), nữ phóng viên nổi tiếng qua những phóng sự về sự lạm dụng quyền lực và tham nhũng.
- Siamak Ghaderi (Iran), phóng viên hãng thông tấn IRNA bị kết án 6 năm tù vì "tội dám hoạt động thông tin độc lập trên mạng".
Lần này đặc biệt có thêm ông Nguyễn Văn Hải đến nhận giải tự do báo chí của năm 2013 vì thời điểm ấy, ông ngồi tù không đến được...


Lời bàn luận:
Bộ máy tuyên truyền CS luôn ra rả rằng "ta đệ nhất tự do báo chí", vì "ta" có cả ngàn tờ báo hình báo chữ báo mạng... Tuy nhiên, GS. Nguyễn Văn Tuấn đã từng chỉ ra sự ngô nghê khi "ta" nghĩ rằng quyền tự do báo chí đồng nghĩa với số lượng nhiều tờ báo đều nằm dưới quyền chỉ huy của một vị tổng biên tập Đảng.
Sự thật thì các nhà báo An nam chỉ được một cái tự do ca tụng, nịnh bợ đảng bác, còn nếu ai đó dám nói lên sự thật thì ôi thôi... nhẹ phạt tiền, nặng phạt tù, giết lầm hơn bỏ sót.
Thành ra 99,99% phóng viên nhà báo "ta" chỉ đơn giản xem nghề báo là cái nghề kiếm cơm xu thời nịnh bợ, chớ ít ai dại viết chi đụng tới cái tổ kiến lửa đảng nhà nước dao búa xử tội sẵn sàng. Sự ông Điếu Cày nhà báo tự do bị cái chế độ triệu lần dân chủ bắt bỏ tù rồi đảng "chiến lược chiến thuật" tống xuất qua Mỹ, nay được nhận giải của CPJ, dù muốn dù không, cũng đỡ tủi cho sự An Nam ta gọi là báo chí.


Thứ Ba, 25 tháng 11, 2014

Phận tơ tằm.


Người có thương thân tôi nghệ sĩ,
Thì đừng có thương như thương hại đời
Và đừng có nghe khi thiên hạ thường dèm pha tôi kiếp xướng ca.
Người đến đây, đêm đêm phòng trà
Đèn màu kết hoa, thương yêu mặn mà,
Tôi xin người, nhìn lên sân khấu
Hãy tin tôi hơn lời ca


Rượu nồng đó người đã say chưa
Ân tình này sao không gắn bó
Đời là những dòng nước vô tư
Ta là thuyền sóng đưa xa bờ.
Người ngồi đó còn có nghe tôi
Tâm tình đầy vươn lên đắm đuối
Người đừng trách một kiếp cầm ca
Con tằm nào không muốn vương tơ.


Người nói đi như tim người nghĩ
Làm nghề xướng ca tôi mang tội gì
Họa là có chăng tôi mang tội đời
Làm cho nhân thế say mê
Người nói đi cho tôi một lời
Rằng nghề xướng ca tôi không lạc loài
Tạ ơn người
Phận tằm tôi muôn kiếp vương tơ cho đời vui.
(Lời Hồ Tịnh Tâm - nhạc Minh Kỳ)

Thứ Hai, 24 tháng 11, 2014

Trần Văn Truyền và bài học cho các "đồng một chí".


Cựu chánh thanh tra "chống tham nhũng" chánh phủ, đồng chí Truyền có nhà to thật đẹp.
Nhà như thế kiểu Tây, nếu cưới thêm cô vợ Nhựt đẹp chiều chuộng chồng chăm chút, thuê hẵn một đầu bếp China sơn hào hải vị thuốc Bắc, đủ bộ cơm Tàu nhà Tây vợ Nhật, ắt là sự tiếp tục "chống tham nhũng" khi về hưu của đ/c còn tốt hơn nữa.
Nhiều năm tuổi đảng,"làm đến thối cả móng tay", xuất xứ tự lòng yêu nước thương dân, tự sự nghiệp học tập bác Hồ đạo đức, đ/c quả nhiên xứng danh tiêu biểu "đội tiên phong giai cấp vô sản" lãnh đạo nhơn dân ta đi theo đàng đảng chọn.
Con trai đồng chí làm sếp CSGT, chỉ đạo cái nghề miệng huýt còi tay vung dùi cui là cánh lái xe sẽ dừng lại rút túi nộp tờ rơi...
Hai con gái của đồng chí là hai đảng viên trung kiên đang sống trong các tòa lâu đài riêng tư lộng lẫy, cũng vô cùng hăng hái chống mấy bầy sâu tham nhũng...
Ý thức giữ vị trí làm nền tảng của chế độ XHCN ưu việt, để được nhiều căn cứ "chống tham nhũng thêm, chống tham nhũng nữa", Truyền đồng chí sáng kiến phải có thêm nhiều nhà, nhiều đất bên cạnh nhiều căn hầm ngầm chứa "vô sản của cải" tăng sức chiến đấu.
Cảm động thay, dù hầm ngầm của cải hay có vô số nhà đất, đồng chí Truyền đều vì một mục đích "bắt bầy sâu" cho xứ An Nam mà thôi.


Than ôi ! Ở đời ai không có khuyết điểm ? Nóng lòng cho mục đích tiếp tục"chống tham nhũng", Truyền đồng chí đã vô tình "lộn lạo giấy tờ đất đai" chi đó. Lộn lạo ấy ấy lỗi vô cùng nhỏ, nhưng đảng trên tinh thần "cương quyết không bao giờ ưu ái bọn đảng ta đồng một chí", dẫu đau xót vẫn công minh "nghiêm khắc kiểm điểm" đối với đồng chí Truyền.
Xem xét công lao to lớn trong quá trình "chống tham nhũng" của đồng chí Truyền, người cán bộ một lòng một dạ chung cùng chí hướng của đảng, so sánh cái khuyết điểm nhẹ như lông gà "lộn sự nhà đất" - cũng vì sự nghiệp "chống tham nhũng" - đảng đã có kết luận thấu tình đạt lý, được 90 triệu dân An Nam đồng ý nhứt trí tung hô nhiệt liệt. (Xem kiểm tra tài sản Tổng thanh tra Chính phủ Trần Văn Truyền.)
Bài học rút ra từ sự phải "đau xót kiểm điểm" ấy là các cán bộ thanh tra đương chức - các đồng một chí trên mặt trận chống tham nhũng - hãy coi đó làm gương, để chuyển ngay bất động sản của mình ra thành vàng và đô la, rồi gửi ngân hàng Thụy Sĩ cho an toàn.
Việc nhà đẹp nhà cao thì phải chọn đất đai ngoại quốc đứng tên "anh em kết nghĩa" để mà xây, có như vậy các đồng một chí sẽ không bao giờ phải lo sự bại lộ.


Thứ Bảy, 22 tháng 11, 2014

Mưu ma chước quỷ.


Nhìn vẻ đăm chiêu của dân An Nam đi trên đàng, vị bác học nói họ vừa đi vừa nghĩ mưu...
Mưu ở đây là mưu kế, là âm mưu thủ đoạn, là kế hoạch làm điều gì đó kiếm cơm kiếm gạo, kiếm tiền kiếm bạc, kiếm chức kiếm quyền, kiếm đất đai, nhà lầu xe hơi vân vân. Nói chung là mưu mô kiếm chác, không kế độc danh cao thì cũng mưu sâu lợi lớn.
Thời Xuân Thu chiến quốc China, có ông Văn Chủng mưu thâm rồi họa cũng thâm. Ông này giúp Câu Tiễn diệt Phù Sai bằng mưu "diệt thất điều", trong có việc xui Ngô làm nhiều công trình "thế kỷ" như tàu cao tốc để mấy bà đi chợ mua rau, xây sân bay quốc tế đón 50 triệu du khách đợi ăn mì cua gói, xây quần thể tượng đài khắp nước "giáo dục nhơn dân", để cho Ngô kiệt quệ tài chánh, công nợ chồng chất, dân chúng đóng vô vàm sưu cao thuế nặng tức tối phẩn uất chống đối.
Khi ấy Việt mạnh mẽ khởi binh diệt Ngô teo tóp sẽ dễ như trở bàn tay.
Quả nhiên, sau khi dụng mưu ấy, Câu Tiễn dễ dàng đánh chiếm Ngô sáp nhập vô nước Việt. Nhưng rồi Câu Tiễn lại cao kế độc đền ơn Văn Chủng một cái mâm đựng ba thứ lụa đào, dao găm, thuốc chuột...


Mấy ngàn năm sau luân hồi nghiệp chướng, Ngô và Việt hoán vị đổi chỗ. Việt xuống hạng con nhà nghèo còn Ngô phước báu lên được chỗ ghế đại gia.
Bấy giờ quan đại phu Thái Phỉ đã đầu thai làm "tượng đái" nước Việt, thề nằm vùng cho vua Ngô thực hiện di chúc "diệt thất điều" thủa trước. Phỉ hăng hái mưu kế sân bay chủ trương lớn, "di dời cũ kỷ sang hiện đại cho Việt quốc mau giàu..."
Trung thần Ngũ Tử Tư đã di trú khỏi xứ Việt quốc, thấy quá ghét cái mặt mâm tham lam bọn Thái Phỉ, bèn vạch mấy cái chuyện "sân gôn đất rẻo" cho thiên hạ biết.
Sự "sân bay 18 tỷ chủ trương lớn mau giàu" vì thế các quan triều đình dù muốn dù không đâm ra ngần ngại. Đám bộ hạ Thái Phỉ bèn "tham mưu trưởng" cho ngài "tượng đái", khuyên nên làm những như vầy như vầy.
Quả nhiên. Sự "otomat" cắt cầu dao thiết bị điện lạc hậu hư hỏng. Sự chật chội chạm mặt đụng mày hú hồn hú vía máy bay may quá. Nhị sự khi không trùng phùng một lúc như cất lời réo gọi phải cấp bách đi vay 18 tỷ làm sân bay "an toàn tánh mạng con người".
Triều đình sau sự vụ, quả nhiên rồi sẽ đồng loạt "bấm nút" ủng hộ mà thôi.

Thứ Sáu, 21 tháng 11, 2014

Cửa Khẻm, "tiền đồn" sắp chia đôi nước Việt.


"Đường bộ thì sợ Hải Vân,
Đường thủy thì sợ sóng thần Hang Dơi".
Xưa kia, biên giới hai quốc gia Chiêm, Việt là ngọn đèo Hải Vân nổi tiếng với cái cửa ải "Hải Vân quan", kiểm soát việc thông thương hai nước.
Thời nhà Hồ Quý Ly, tướng Đỗ Mãn đem quân đánh Chiêm quốc, bắt vua Chiêm nộp đất Quảng Nam về cho Đại Việt. Từ ấy, Hải Vân và vùng núi phụ cận mới thuộc về đất VN.
Canh Thìn niên 1470, vua Lê Thánh Tông cũng đi đánh Chiêm Thành để mở mang bờ cõi. Đến ải Hải Vân quan, nhà vua dừng quân sĩ nghỉ ngơi. Vua ngắm bể trời mây non nước bao la đẹp quá, bèn viết mấy chữ "Hải Vân thiên hạ đệ nhất hùng quan" lên cửa ải, rồi sai sửa sang, cắt đặt thêm binh sĩ đồn trú.
Triều đình nhà Nguyễn đóng kinh đô ở Huế, vua Minh Mạng ra lệnh xây dựng kiên cố Hải Vân quan, tăng cường phòng thủ, "sắc chỉ kẻ nào dám để vùng yết hầu Hải Vân lọt vào tay ngoại quốc, phải đem trị tội phản quốc, dùng cực hình tru di cửu tộc, chém 9 họ bêu đầu thị chúng".
Thế mà nay, một nửa đèo Hải Vân giao cho phía Huế quản lý, "lãnh đạo tỉnh" do bọn Nguyễn Ngọc Thiện, Nguyễn Văn Cao cầm đầu, ngụy trá lý do "phát triển kinh tế", đã trao cả một vùng "Cửa Khẻm" phụ cận Hải Vân rộng lớn cho người Tàu làm chủ đến 50 năm...



Chiêu bài "đầu tư khu nghỉ mát", người Tàu bước đầu đã đến xây dựng trạm tiền phương "căn cứ Thế Diệu", mở đường giao thông, khống chế nhiều cao điểm, đặt biển "cấm người lạ" lai vãng dòm ngó, xây này dựng nọ trong vùng đồi núi chúng cai quản, không một người Việt nào có thể biết.
Từ "Thế Diệu" trên đèo Hải Vân, quân Tàu chỉ mắt thường cũng quan sát được cả một vùng hải, không, địa phận chiến lược. Nếu đặt các trận địa pháo, các bệ phóng tên lửa sẽ khống chế trực tiếp toàn bộ vịnh biển, quân cảng, thành phố Đà Nẵng, bán đảo Sơn Trà...
Nếu chiến tranh Trung Việt bùng nổ, lực lượng lính dù, thủy quân lục chiến, biệt kích của PLA đổ bộ bằng đường không, đường biển xuống đây sẽ dễ dàng đánh lan tỏa chiếm hết đèo Hải Vân, chia đôi nước Việt có thể chưa chỉ đến trong một ngày.
Than ôi ! An ninh chủ quyền quốc gia sẽ ra sao đây nếu cho quân Tàu có quyền trấn giữ một vùng núi đồi Hải Vân 50 năm dài hạn ?
Than ôi ! Máu tham tiền nay đã mịt mờ mắt mũi lũ quan gian. Đồng "nhân dân tệ" từng xấp lớn China tung ra lót tay phải chăng đã đẩy cả bọn chúng vào con đường phản quốc ?
Dân chúng phẫn nộ kêu gào xử lý đích đáng cả đám gian hùng mãi quốc cầu vinh nay đang xảo biện khoa ngôn chối tội.



Thứ Năm, 20 tháng 11, 2014

"Xây chùa thờ Đảng".


Nhơn duyên đàm đạo cùng sư thầy nọ, được nghe tâm tư rằng ngài đang rất cần nhiều đô la Mỹ để xây chùa thờ Đảng... Ngồ ngộ về cái ý tưởng sư ngài, bèn hỏi rằng sao ngài lại xây chùa thờ Đảng mà không thờ Phật ? Chùa thờ Đảng vậy thì ắt phải dựng tượng búa liềm mà thắp hương rồi gõ mõ đánh chuông, lạy lục tụng mấy bài "nghị quyết" ?
Nhà sư bèn giảng giải cho sáng tỏ nhiều thứ. Đại khái rằng, không có Đảng thì dân ta nay đà nô lệ thực dân đế quốc hết cả rồi. Dân nô lệ thì làm gì có chùa với chiền để tôn này giáo nọ. "Nhờ đảng ta nên mới có chùa thầy. Vì rứa nên thầy mới ý nguyện xây một cái chùa thờ Đảng, ngày đêm được tán thán công đức Đảng cho đồng bào ta quán triệt..."
Về sự dựng tượng, ngoài cặp búa liềm giai cấp đúc bằng đồng, thầy cho biết sẽ đặt tam tượng phật tổ Lê Nin, phật ngọc Hồ Chí Minh, phật  vàng Tôn Đức Thắng lên chánh điện. Hai bên bàn thờ tam vị phật ấy, là các tượng bồ tát Đỗ Mười, bồ tát Lê Khả Phiêu, bồ tát Nông Đức Mạnh...


Ý tưởng nhà sư này quả nhiên phù hợp với đa phần dân chúng. Hàng triệu lượt người hành hương về Hà Nội mục đích chiêm bái xá lỵ khối "phật ngọc HCM" thiêng liêng đang được công an kính cẩn bảo vệ. Thiên hạ tôn Bác ta biết bao nhiêu thời cũng kính Đảng ta bấy nhiêu. Bác sanh ra Đảng, Đảng giải phóng dân, đưa nước đi lên xã hội CS vĩ đại.
Công lao ấy toàn dân thấu đáo, nên có một ngôi chùa thờ Đảng, ngày đêm sẽ có hằng chục triệu lượt người, hàng triệu bạn bè quốc tế dâng hương, quỳ lạy, báo công, cầu nguyện cho Đảng đời đời kiếp kiếp lãnh đạo dân ta mau lẹ về chốn thiên đàng.
Ngẫm sự thầy nầy nhớ người tục khác. Bên Mỹ hiện có ông Liên Thành người Huế, dòng dõi Kỳ Ngoại Hầu Cường Để, cháu ngài cố Hòa thượng Tăng thống đại lão Thích Tịnh Khiết, mới trả lời phỏng vấn, nói nầy nói nọ rộn ràng sự sư An Nam từ a tới z.
Bật cười nghĩ nếu ông Liên Thành mà nghe được tâm sự của vị sư thầy mộng xây chùa thờ Đảng, biết đâu ông ấy sẽ ngộ đạo Hồ mà đành thôi sự "Liên Thành đại chiến" vậy.


Thứ Tư, 19 tháng 11, 2014

Đắt giá thiên thần.


Muốn xem quý nữ thần tiên mặc nội y đồ lót thì phải có lắm tiền.
Tháng 12 sắp đến, quý tiên lần đầu đến Luân Đôn biểu diễn, với sự góp mặt lần nữa của cô nương Taylor Swift - "thiên thần thứ 9".
Vé gồm hai hạng. Hạng nhì 9.995 bảng Anh (353,4 triệu VND) xem show, hạng nhất 11.995 bảng Anh (424,1 triệu VND) xem xong sẽ dự tiệc cùng quý quan khách và tiên nữ .
Người mua vé phải "thông qua các buổi đấu giá vé đóng góp từ thiện cho các tổ chức phi lợi nhuận mà Victoria's Secret chấp nhận".
Tin sốt dẻo ồn ã, "nữ hoàng đồ lót" đã đấu đặng một cặp vé rẻ.
- Xem ảnh thiên thần:





>

Thứ Ba, 18 tháng 11, 2014

Công Lý hề.


Thế giới "nữ thần Công Lý" tay cầm cân, tay cầm dao, hai mắt bịt;  ngụ ý bà này cầm cân nảy mực phân xử công bằng, không thể đọc bản án của "bộ Chánh trị" đưa cho trước.
Nước Nam thì có "anh hề Công Lý" ở trần mang cái quần lót, giương cơ ưỡn ngực, hai tay dang ngang cặp gióng cân, đầu cạo trọc, miệng nhe răng ra cười nhăn nhở.
Hai chân hề Công Lý xứ ta đứng trên quả cầu vàng sáng giới chằng chịt dây chéo. Phía sau lưng là mấy núi đồi độn mây khói ráng chiều.
Từ điển Wikipedia cho biết diễn viên hài Công Lý sanh năm 1973 ở miền Bắc Việt, ngay từ nhỏ đã thấm nhuần chủ nghĩa Mác Lê và tư tưởng Hồ sâu đậm vô trong cơ thể.
Lớn lên, anh học nghề sân khấu diễn tuồng chọc cười khán giả làm sanh kế rồi lấy vợ đẻ con. Nghe nói Công Lý đào hoa chi số vợ bỏ hai lần, sắp sẻ lấy cô vợ ba chi đó.
Ngắm ngó khuôn mặt Công Lý, khe khắc khó chịu đến đâu cũng không khỏi thấy buồn cười vì cái vẻ hài hước ngố ngốc đần độn đại biểu cho một thanh niên ta XHCN.


Chuyện thời sự, nhà xuất bản nọ in sách luật pháp VN, bèn vẽ cái bìa in hình anh này ở truồng như trên đã tả. Sự ấy gây phản ứng dữ dội đến Công Lý, đến chế độ, đến ngành luật pháp, đến nhơn dân yêu kính đảng bác Hồ.
Người ta kết tội nhà xuất bổn dùng ảnh Công Lý ở truồng để minh họa cho sách luật pháp là có ngụ ý xiên xỏ, "trần trụi sự thật, Công Lý ở VN chỉ là tên của một diễn viên hài".
Than ôi ! Vô vàm sự vụ công an đánh chết người, án oan tòa án áp cho kẻ vô tội, "đau xót cảnh cáo những đồng chí "bị lộ", ép cung nhục hình người tình nghi, trừng trị hà khắc những blogger bày tỏ ôn hòa ý tưởng trái chiều, nhận tiền tội đồ chạy án vô thiên lủng. Sự giàu lên nhanh quá vùn vụt với đống tài sản kếch sù của các đồng chí bảo vệ công lý mà thiên hạ nhắm mắt cũng biết.
Vô vàm tự sự ấy có lẽ khiến "Nữ thần Công lý" cũng sợ không dám bén mảng đến VN nên mới phải cử diễn viên hài Công Lý đứng ra thay mặt bà ấy chăng ?


Chủ Nhật, 16 tháng 11, 2014

Lý do âm mưu và lý thuyết vô nghĩa.


Dân đen An Nam coi tivi "tín nhiệm cao, tín nhiệm vừa, tín nhiệm thấp" dân chủ công khai, minh bạch bèn sung sướng gào rú lên mừng rỡ quá sức. Quả nhiên sự "phát huy quyền làm chủ của nhơn dân lao động" quá trong sáng rực rỡ, chứng minh nền dân chủ của ta triệu vạn lần hơn thế giới.
Vị hưu trí nghe nhà đài kết quả "tín nhiệm", cảm động khóc lóc rằng đảng ta vĩ đại quá, nhơn dân ta sáng suốt quá, lãnh đạo ta yêu nước thương dân, dũng cảm cầu thị quá...
Tuy vậy, thế lực thù địch hầu như không thấy sự dân chủ vĩ đại của sự lấy phiếu bỏ phiếu "tín nhiệm cao vừa thấp", lấy lý do âm mưu ra nói rằng mấy con số 390, 380, 340... phần trăm cao thấp chỉ là mấy con số bịp bợm được "cơ cấu từ xa". Các quan đảng thích số nào cho ra số đó giữ uy tín, đảng đưa ra cho dân tung hô chớ làm sao dân chứng thực? Dù có mời các quan sát viên quốc tế đến kiểm tra phiếu cũng chưa chắc chánh xác, huống chi phe ta kiểm kín đưa con số gì ra chả được.
Các xếp to được tín nhiệm cao, các xếp tào lao phải tín nhiệm thấp. Cao thấp gì ta cũng tín nhiệm hết. Huề cả làng 50 vị tai to mặt lớn tín nhiệm ăn nhiều đồ bổ...


Thiên hạ một số lấy lý thuyết vô nghĩa để bàn luận. Bày đặt lấy tín nhiệm rồi dân chúng được gì nào ? Giả dụ có nhà kia khi không bày đặt bỏ phiếu tín nhiệm cho bầy gia súc gia cầm. Bỏ phiếu xong rồi con chó lai hoàn vẫn chó. Mèo vẫn hoàn mèo. Heo vẫn heo, gà vẫn gà, trâu vẫn trâu... vẫn vẫn đủ bộ sậu 12 con giáp.
Chó ăn phân, nhận tín nhiệm rồi chó vẫn thích ăn đống phân. Heo ăn tạp, tín nhiệm rồi vẫn lai hoàn heo ăn tạp. Tín nhiệm cao thấp chó vẫn là chó, chó vẫn ngồi đó chó ăn cứt chó.
Than ôi ! Lý thuyết vô nghĩa quả nhiên vô nghĩa. Chó tín nhiệm cao sẽ không vì thế mà chó kiêu căng rời xa kiếp chó. Chó phát huy thành tích tín nhiệm cao để lần sau gia chủ tín nhiệm chó cao nữa. Heo nhận phiếu tín nhiệm thấp, được thông cảm yên ủi rồi heo phấn đấu nổ lực "cống hiến", lần sau heo sẽ tín nhiệm heo cao.
Tóm lại, tín hay không tín, nhiệm hay không nhiệm, dân An Nam ta vẫn một lòng kiên định đi đến đại đồng thế giới theo cái định hướng sáng suốt vô vàm...



Thứ Bảy, 15 tháng 11, 2014

Quốc hội "hoạt động bí mật".


Dân chúng bầu đại diện vô "quốc hội" để có người thay mặt soạn mấy luật lệ ích quốc lợi dân, để chọn nhơn tài điều hành xã hội, để giám sát kiểm tra công bộc nâng tài dẹp kém. Mọi hoạt động vì dân của người dân biểu phải sáng trưng như ban ngày cho dân biết, dân bàn, dân làm, dân kiểm tra.
Quốc hội nước Nam có cái đặc sắc là quốc hội của "độc đảng". Tự vì khi bầu cử, đảng cắc cử ai thì người dân sung sướng "được đi bầu" chọn lấy người ấy, chừng 500 đại biểu quốc hội thời 458 là đảng viên, 42 vị còn lại là "đối tượng đảng" - những kẻ thuần túy bợ đỡ, nịnh nọt, tung hô đảng ngỏ hầu cho dễ kiếm chác.
Vì vậy, thiên hạ gọi các vị đại biểu quốc hội là "đảng biểu" chớ không phải "dân biểu".
Trước khi cướp được chánh quyền công khai lộ mặt thì đảng triền miên bí mật âm thầm hoạt động. Lén lén lút lút, che mặt che mày, chui địa đạo bụi tre, sống hang hốc hầm lổ cống, khéo léo ẩn nấp... Thành ra cái bản năng "sợ ánh sáng" dù muốn dù không cũng đà ăn sâu vô căn vô cốt...





Nhơn việc quý vị đảng biểu họp kín "tín nhiệm cao, tín nhiệm vừa, tín nhiệm thấp", nhiều người do không hiểu "bản chất đảng" mới ngạc nhiên cái chuyện kín kẻ quốc hội khi cánh tay này của đảng tổ chức bỏ phiếu đánh giá "công bộc của dân" - dù "công bộc" không bao giờ phải sợ cái chuyện "bất tín nhiệm" nếu họ có phá nát bấy đất nước.
Than ôi ! Thừa Thiên tỉnh 15 vị thường vụ đảng ủy bỏ phiếu 100% nhứt trí vị đại bịp Hồ Xuân Mãn xứng danh anh hùng, nhân dân Huế tung hô rực rỡ. Có kỳ họp quốc hội, một đại biểu chỉ mới run rẩy bóng gió "phản đối bốc xít" thời hết thảy bầy nghị đều sợ liên lụy mà xa lánh, ông này một mình một góc "cảm thấy cô đơn quá", ăn năn sao khi không ngu đụng chạm "chủ trương lớn" cho chúng nó cô lập.
Than ôi ! Chừng nào Quốc hội bình thường sự đa nguyên đảng phái, mỗi đảng đại diện cho mỗi tiếng nói tầng lớp khác nhau, thì nghị mới thực là đại biểu của dân. Khi được phe mình tựa ở sau lưng mới dám mở miệng nói ngay khỏi lo cô độc, họa may cái xứ này mới mong cất đầu đặng đó...
Xem thêm: Quốc hội cần minh bạch việc lấy phiếu tín nhiệm.

Thứ Sáu, 14 tháng 11, 2014

Đánh trống kêu oan.


Xưa kia người dân không may oan uổng sự gì thái quá, nín nhịn thế chẳng đặng được, họ bèn phải liều mình đến chốn công đường kêu oan đánh trống.
May mắn oan nhơn, nếu gặp Bao đại nhân thời coi như phúc phần mả tổ tụ bồi sống lại với họ. Bao đại nhơn vội vã đăng đường han hỏi, sai bọn Triển Chiêu, Mã Hán, Vương Triều, Trương Long, Triệu Hổ "quyết liệt"  đi điều tra giải oan khổ chủ.
Tuy nhiên, thế gian thì triệu vạn quan tham, duy nhứt chỉ có một ngài "Bao Thanh Thiên" tưởng tượng, nên chi 99,99% oan dân đánh trống kiện cáo, gặp quan trên là gặp đủ mặt mày bộ sậu Bàng Hồng, Tôn Tú.
Cái chiêu họ Tôn họ Bàng gặp dân oan là đóng cửa quan thin thít nghĩ dưỡng rồi sai lũ sai nha Bàng Trung, Bàng Nghĩa ra xua đuổi đám "điêu dân dám to gan làm ầm ĩ mạo phạm công đường". Sau đó, bầy ưng khuyển hoặc công khai bắt trói dân oan đánh đòn nát đít cho chừa sự kêu này kêu nọ, hoặc âm thầm đem thủ tiêu giết lầm còn hơn bỏ sót.


Thời nay, dân oan An Nam thường ra thủ đô kiện cáo nhiều chuyện. Họ lưu trú chốn công viên vườn hoa công cộng, ăn dầm ở dề, căng cờ biểu ngữ hò hét đủ điều oan ức.
Dưới mắt "vô sản giai cấp cướp lấy chánh quyền", đám dân oan này là các chuyên gia gây rối an ninh xã hội, là lũ đầu đen ngu muội đang bị các thế lực thù địch lợi dụng bêu xấu tính ưu việt của "chế độ ta".
Chuyện giải quyết dân oan thật ra rất đơn giản. Vài trăm lính cơ động, vài xe bịt kín nhốt tù, tràn đến hốt sạch dân oan, gán cho cái tội "lợi dụng dân chủ nói xấu chế độ", quất mỗi vị vài chục năm tù coi như xử lý xong "mầm mống gây mất ổn định xã hội".
Tuy nhiên, không hiểu vì sao "chuyên chánh vô sản" luôn "giương cao ngọn cờ dao búa vì lợi ích của nhơn dân lao động" vẫn chưa ra tay "xử lý" triệt để. Thiên hạ bèn lý do lý giải rằng dân oan nay đà đông đúc quá vượt tầm kiểm soát. "Chế độ ta" không đủ nhà tù chứa hết bọn dân oan, không đủ lúa gạo nuôi báo cô lũ tù dân oan tứ xứ.
Sự để yên không xử lý sanh phần thảm họa. Mới đây dân oan kéo đến tư gia ngài "Quốc hội Sanh Hùng" quấy rối giấc ngủ ngày ngài ấy. Nay dân oan lại kéo đến làm ầm ĩ dinh thự ngài tổng bí thơ nức tiếng thơm " thích xử lý".


Thứ Năm, 13 tháng 11, 2014

Đi giữ bò.


"Đi chăn bò
Cầm cây roi thật to.
Bò không đi, em lấy cái roi em xoi đít bò..."
Hồi xưa "được giải phóng", bọn trẻ con giữ bò vừa lùa bò đi vừa hát bài đồng dao mới mẻ là lạ ấy, ai cũng dỏng tai lên nghe mà gọi rằng hay.
Bò là nòi gia súc ăn cỏ nhai lại, dạ dày có bốn túi. Bò có răng cửa chớ không răng nanh, khi ăn nó rứt vội vã cốt chỉ đầy bụng, đợi khi về chuồng thì giờ ngơi nghỉ, bò mới ợ lên nhai lại, nghiền ngẫm kỷ cỏ rồi nuốt xuống tiêu hóa.
Bò teo heo nở. Thịt bò dù teo vẫn ngon hơn thịt lợn, ví dụ bò thui, bò tái, bò hầm, bò kobe cao đẳng... Đông đúc thiên hạ khoái ăn thịt bò. Tuy nhiên không ai lại muốn con cái của mình lớn lên đi làm nghề giữ bò (chăn bò) cả. Thiếu lực lượng chăn bò thành ra thịt bò cầu nhiều cung ít, đắc địa bò mà đắt đỏ thịt.


Hai mươi năm xây dựng chủ nghĩa xã hội miền Bắc, xuất hiện ông Hồ Giáo được phong anh hùng nhờ chính chuyên nghề giữ bò rất nên kết quả.
"Hỏi anh có thú vui gì ?
Anh cười vui thú đời đi giữ bò..."
Quả nhiên, đời đi giữ bò rất nhiều niềm vui thiên nhiên phóng khoáng. Ở bên Mỹ mấy nam nữ hành nghề giữ bò trông vẻ mạnh mẽ yêu đời trượng phu phong độ. Mỹ nam giữ bò gọi là cu bồi (cowboy), Mỹ nữ làm giữ bò gọi là cu gơn (cowgirl). Thanh niên Mỹ trẻ các miền hoang dã chọn nghề giữ bò vì vừa vui vừa kiếm được lắm tiền tiêu xài thoải mái. Thành thử số lượng cu bồi cu gơn Mỹ giữ bò khá là đông đúc...


Thứ Tư, 12 tháng 11, 2014

Vô vàm các "tướng".


"Đầu đàng trung tướng vá xe,
Cuối đàng đại tướng bán chè đậu đen."
Trăm quân dễ kiếm một tướng khó tìm... Lời xưa rằng một tướng danh thành thì vạn cốt phải khô - mười nghìn người chết thảm phơi thây mới sanh ra được một vị tướng. Trừ phi dụng phép sái đậu thành binh, tay nắm nắm đậu (đậu đen đậu đỏ đậu đà), chân đạp la đẩu, miệng niệm thần chú, phà đậu hóa ra vô vàm quân sĩ, vạn tướng may ra mới dễ tìm.
Tướng nói trên đây là tướng nắm quân đội, tướng chỉ huy công an. Thật ra từ "tướng" thiên hạ vẫn hiểu còn nhiều những ý nghĩa khác. Tướng ngu. Tướng dốt. Tướng bần. Tướng mạt. Tướng ăn cướp.Tướng du côn. Tướng lưu manh. Tướng mất dạy. Tướng lừa đảo. Tướng luồn trôn giặc...


Chuyện thời sự, xứ Căm Bốt mới phong quân hàm "Đại Tướng Quân" cho hai vị kỹ sư An Nam cơ khí tài năng sang giúp cải tiến xe tăng, xe bọc thép giúp quân thiết giáp Khmer dễ dàng cơ động mau lẹ, có thể chạy hàng trăm cây số dễ dàng sang tận Tây Ninh, Sài Gòn, Hà Tiên chi cũng được (Xem hai cha con người Việt sửa xe bọc thép Campuchia).
Quả nhiên, sự người Việt được Khmer thăng hàm danh dự "Đại Tướng Quân" là một vinh dự lớn lao cao cả. Dù cho quá khứ Khmer Đỏ từng xâm phạm biên giới thảm sát người Việt. Dù cho không ít dân Khmer cực đoan "Sam Rainsy" đòi đảo Phú Quốc rộn ràng đốt cờ đốt quạt. Dù cho Hun Sen tay bắt mặt mừng Tập Cận "ủng hộ chủ quyền".
Dù sao đi nữa, tư duy tầm tướng giúp bạn hiện đại hóa quân đội có thêm một "mũi dao găm sắc bén" sau này đâm thọc biên giới Tây Nam cũng là "giúp chính mình" vậy.
Một bài trên blog RFA bàn luận, đọc thấy cái sự tướng bán chè đậu đen "tâm tư dữ lắm" rồi bèn tái cơ cấu sái đậu làm binh hóa ra thành tướng, quả nhiên thú vị.
An Nam ta "đệ nhất thế giới". Tâm tư dân chúng thảy thích đỗ ông nghè, thích làm quan, làm tướng hết cả. Lâu nay ra ngõ là gặp nhung nhúc các quan "hệ thống chánh trị", gặp các vị đại "anh hùng Hồ Xuân Mãn", gặp các ngài giáo sư "tiến sĩ Thái Bình Dương".
Bây giờ còn được gặp vô vàm các tướng quân đội, công an, nhà báo, nhạc sĩ, thầy dạy mác lê, giữ lăng, nuôi chó... Âu ấy cũng phúc phần to lớn của dân xứ ta vậy.


Thứ Hai, 10 tháng 11, 2014

I'm not a girl, not yet a woman...


I used to think
I had to answers to everything
But now I know
That life doesn’t always go my way , yeah
Feel like I’m caught in the middle
That when I realize
I’m not a girl, not yet a woman
All I need is time
A moment that is mine
While I’m in between
I’m not a girl
There is no need to protect me
It’s time that I
learn to face up to this on my own
I’ve seen so much more than you know now
So don’t tell me to shut my eyes




I’m not a girl, not yet a woman
All I need is time
A moment that is mine
While I’m in between
I’m not a girl
But if you look at me closely
You will see it in my eyes
This girl will always find her way
I’m not a girl
I’m not a girl don’t tell me what to believe
Not yet a woman
I’m just trying to find the woman in me
All I need is time
A moment that is mine
While I’m in between ...
(Britney Spears 2002)



Chủ Nhật, 9 tháng 11, 2014

Cá trê nằm vùng.


Cá trê, nòi cá da trơn đặc dị có thể tàng độn thổ sống nằm vùng thoải mái.
Vùng đồng bằng hạ du sông nước, ở mấy cồn độn mồ mộ trên trổi giữa đồng, đôi khi người đi dời mả bắt được trong áo quan cả ổ mấy chục cá trê cỡ bắp tay người.
Bọn cá trê mả dời da vàng khè bệnh hoạn như da người chết, thân cá béo mập nhờ rúc rỉa thỏa thuê thịt mỡ xác chết - cơ hội sống chất lượng cao trong cái cổ quan ứ nước...
Tuy nhiên, bắt được cá trê mả, ham đến mấy cũng ít phu mộ nào dám nó vì sợ thịt người dư lượng trong thịt cá. Thành thử cá trê mả thường được đem đi phóng sanh, được ngụp lặn tự do đáy sông đổi màu thuần túy.
Nhà sanh vật học nói vì sao cá trê chui được vô mả như sau:
Đất thịt đào chôn mả mới xốp xỉa, bầy chuột rắn vì thế dễ dàng chun chỉa địa đạo đến "trộm ngân hàng xác". Bấy giờ, nếu gặp khi trời ngập lụt, cá trê có thể theo đường ấy mà chui tọt vô hòm, mắc kẹt cả bầy rồi thích nghi sanh sống.


Cá trê nằm vùng độn thổ mả không cần nước tự vì nó có thể hớp lấy ô xy trong không khí bằng bong bóng bụng. Hít vô thở ra, thở ra hít vô. Chầm chậm sống qua mấy tháng trời chờ đợi, không hề lo ngạt thở.
Khi mùa mưa tới, nước lũ dâng ngập ngã, cá trê lại được thỏa thích quậy quạ dưới chốn địa đàng huyệt mộ. Hai mùa mưa nắng cứ thế, cá trê quen dần sống đất, không muốn bỏ đi đâu xa nữa.
Mới đây, một nam thanh niên đào đất bên bụi chuối ven bờ ruộng trũng, thò tay xuống mò được cả bầy cá trê nằm vùng, trông rất ngoạn mục.
Sự cá trê bụi chuối này tương tợ như cá trê mả, cũng một nòi cá da trơn nằm vùng cả.

Thứ Sáu, 7 tháng 11, 2014

Sự quỳ lạy mới.


Cao Chu Thần xưa câu đối đầy đạt khí phách của một người nam tử đại trượng phu người Việt: "Thập tải luân giao cầu cổ kiếm - Nhất sinh đê thủ bái hoa mai."
Nghĩa là mười năm giao lưu đây đó chỉ cốt kiếm cho ra cây kiếm cũ, bình sanh duy nhứt chỉ có cúi lạy hoa mai mà thôi.
Cũng tại duy nhứt lạy mai, không thèm lạy vua lạy quan... cụ Cao cuối đời bị trảm ngang lưng, tru di ba họ cái tội phò Lê Duy Cự võ trang khởi nghĩa lật đổ triều đình.
Sau Cao Chu Thần nhiều năm, bọn hậu sanh An Nam "thời đại HCM" biết nhất bộ nhất bái lạy Đảng, lạy Bác, lạy "mấy anh trên", vừa an toàn mệnh sống, vừa dễ kiếm chác đủ đầy nhà cao cửa rộng.
Lạy Bác lạy Đảng một thời gian, không hiểu vì giác ngộ ra điều chi đó, đông đúc thiên hạ bèn trực tiếp chuyển sang lạy tiền lạy bạc, lạy của lạy cải.


Chuyện kể người Phạm Thoại cùng cô bồ du ngoạn xứ Tân Gia Ba, ghé quầy bán điện thoại Mobile Air khu Sim Lim Square, bỏ ra 16 triệu VNĐ mua cái iPhone 6. Mua rồi lấy máy định đi, ai dè bọn Sing lưu manh đòi Thoại phải xùy thêm 25,5 VNĐ mới được lấy. Lý do anh này không biết tiếng Anh, lỡ dại ký tá vô giấy bảo hành chi đó.
Vị khách An Nam bèn đòi trả lại máy lấy tiền lui, quầy hàng nhất định không chịu, nói nếu trả thì chỉ trả 6,8 VNĐ mà thôi.
Hoảng hốt vì khi không bị cuổm mất 7,5 triệu tiền xương máu, vị khách người Việt "quỳ xuống, khóc lóc van nài nhân viên nhận lại máy. Chẳng những không thông cảm, nhân viên của cửa hàng lại cười nhạo và người qua đường chẳng ai có ý định giúp vị khách đáng thương trên..."
Một nhà báo của dân biết chuyện "sự lạy" ấy chua chát mà nhận xét rằng:
"7,5 triệu đồng. Gần 2 tháng lương công nhân, đủ để một người Việt Nam quỳ xuống chắp tay van xin những kẻ đã lừa đảo mình. Hình ảnh khóc lóc, cúi rạp người xuống sàn của người Việt Nam này đã lan truyền khắp nơi tại Singapore và thế giới mạng..."
Than ôi ! Danh xưng An Nam ta từng bị đưa ra bôi bác nhiều nơi vì thói ăn cắp vặt, thói xả rác bừa bãi, sắp sẽ thành ra "thương hiệu đặc chủng". Nay clip một người An Nam khóc lóc quỳ lạy cầu khẩn bọn con buôn Tân Gia Ba lừa đảo xin hãy trả lại tiền, dù muốn dù không, khiến tứ xứ xem rồi hiểu thêm người Việt đang sự quỳ lạy mới...