Thứ Năm, 13 tháng 11, 2014

Đi giữ bò.


"Đi chăn bò
Cầm cây roi thật to.
Bò không đi, em lấy cái roi em xoi đít bò..."
Hồi xưa "được giải phóng", bọn trẻ con giữ bò vừa lùa bò đi vừa hát bài đồng dao mới mẻ là lạ ấy, ai cũng dỏng tai lên nghe mà gọi rằng hay.
Bò là nòi gia súc ăn cỏ nhai lại, dạ dày có bốn túi. Bò có răng cửa chớ không răng nanh, khi ăn nó rứt vội vã cốt chỉ đầy bụng, đợi khi về chuồng thì giờ ngơi nghỉ, bò mới ợ lên nhai lại, nghiền ngẫm kỷ cỏ rồi nuốt xuống tiêu hóa.
Bò teo heo nở. Thịt bò dù teo vẫn ngon hơn thịt lợn, ví dụ bò thui, bò tái, bò hầm, bò kobe cao đẳng... Đông đúc thiên hạ khoái ăn thịt bò. Tuy nhiên không ai lại muốn con cái của mình lớn lên đi làm nghề giữ bò (chăn bò) cả. Thiếu lực lượng chăn bò thành ra thịt bò cầu nhiều cung ít, đắc địa bò mà đắt đỏ thịt.


Hai mươi năm xây dựng chủ nghĩa xã hội miền Bắc, xuất hiện ông Hồ Giáo được phong anh hùng nhờ chính chuyên nghề giữ bò rất nên kết quả.
"Hỏi anh có thú vui gì ?
Anh cười vui thú đời đi giữ bò..."
Quả nhiên, đời đi giữ bò rất nhiều niềm vui thiên nhiên phóng khoáng. Ở bên Mỹ mấy nam nữ hành nghề giữ bò trông vẻ mạnh mẽ yêu đời trượng phu phong độ. Mỹ nam giữ bò gọi là cu bồi (cowboy), Mỹ nữ làm giữ bò gọi là cu gơn (cowgirl). Thanh niên Mỹ trẻ các miền hoang dã chọn nghề giữ bò vì vừa vui vừa kiếm được lắm tiền tiêu xài thoải mái. Thành thử số lượng cu bồi cu gơn Mỹ giữ bò khá là đông đúc...


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét