Thứ Tư, 29 tháng 2, 2012

Hỏa châu.


Hồi còn chiến tranh, vào đêm nào có tiếng AK nổ cành cành, tức thời vụt lên pháo sáng.
Pháo sáng mục đích soi rọi địa hình, lộ mặt quân địch mưu mô công đồn diệt bót.
Thường thời các trận đánh nhỏ lẻ là do cán binh cộng sản nằm vùng, quân du kích phụ trách. Đánh quấy nhiễu, thăm dò, gây tâm lý âu lo, tùy cơ thắng thua ứng biến.
Cứ điểm quân đội, vòng trong vòng ngoài thép gai hào rộng, mìn Claymore định hướng, lô cốt lỗ châu mai, lính thức lính ngủ canh gác sẵn sàng, có động đậy lập tức pháo sáng vụt lên trời, súng nổ dồn dập.
Tiền đồn, cao điểm xảy ra đánh lớn, pháo sáng thường được máy bay ném xuống, hỏa châu cháy lâu sáng lớn. Sáng như ban ngày.
Pháo sáng lơ lửng trên trời nhờ cái dù trắng treo. Khối thuốc cháy mau lẹ, phải bắn kế tục tức thời, kéo dài thời gian sáng. Muốn soi nhiều sáng rộng, thì bắn đồng loạt, thành ra nhiều đóm mắt hỏa châu, bùng lên muôn vàm lối...


Đêm qua rồi trời trở sáng, những chiếc dù trắng của hỏa châu bay rơi đầy trên lùm trên bụi, mắc cây mắc cối. Người ta đi lượm dù ấy về mà dùng việc nhà chăn đắp bọc gối. Vải dù trắng mỏng mát lại bền, dây dù trắng cột rất chặc chẽ.
Một thời. Ngày thả thơ máy bay, kêu gọi cán binh trở về với chánh nghĩa quốc gia, hồi chánh viên. Đêm hỏa châu rực trời, soi cho rõ mặt địch quân cộng sản.
Nay tất cả đi vô quá khứ rồi. Hậu sinh đã hững hờ. Có còn chăng những thấp thoáng hoài niệm lớp cựu binh trầm ngâm phai lợt tháng ngày.





Thứ Hai, 27 tháng 2, 2012

Hữu xạ tự nhiên hương.


Xứ Tây nguyên VN có chồn đặc biệt, sinh sống bằng cách chuyên ăn các loại thảo mộc mùi thơm tho, tên gọi giống chồn hương.
Chồn hương đực 3 năm tuổi thì phát tiết tinh hoa, sanh ra tuyến túi phần bụng dưới mùi hương thơm ngây ngất để dụ dỗ bạn tình tìm đến. Người thợ săn bắt được chồn này, hớt túi ấy, tinh túy ra chất đậm đặc là xạ hương chồn. Có một tí xạ hương chồn này mang vào trong người, mùi thơm sẽ dậy lên, đi đâu thơm đấy, phấn chấn vô cùng.
Hy mã lạp sơn châu Á, cũng một giống thú đặc biệt tiết lộ mùi thơm ngây ngất ấy bọn hưu xạ. Hưu xạ do tiết xạ hương mà trở thành động vật đắt nhất thế giới. Chúng bị săn bắt ráo riết, nguy cơ sắp sẽ tuyệt diệt. Mỗi con hưu này cái xạ nặng chỉ 28 gram, nhưng người ta sẵn lòng mua đến 45.000 đô la cho mỗi kg thịt. Xạ hưu là nguyên liệu chế ra mấy loại nước hoa kích dục, kích thích hưng phấn ái tình.


Người có mùi xạ chồn hay xạ hưu, ấy là do bôi xức chứa chấp xạ để thiên hạ trầm trồ "hữu xạ tự nhiên hương".
Xưa kia, bậc quân vương bầu đoàn thê tử quyền quý cao sang, vị đại thần vợ con lên xe xuống ngựa thời hay dùng xạ cho ra vẻ thơm tho quý phái.
Ngày nay, xạ hương chế luyện biến hóa nước hoa cao cấp, phục vụ cho quý đại gia phun xịt các em hot girl mỹ nữ chân dài...
Hữu xạ tự nhiên hương, ngoài con chồn, con hưu mùi hương dễ chịu, ngoài bôi xức phun xịt nước hoa, ý nghĩa khác là nói về tài năng, về giá trị khác thường thực có.
Nếu thực tài thời không cần phải khua chiêng gióng trống kêu vang làm gì cho mệt, công chúng vốn đánh hơi rất giỏi hương vị tài ba.


Thứ Bảy, 25 tháng 2, 2012

"Hùa theo thằng Vươn" ?


Ngôn ngữ người Việt ngẫm ra chia cắt lắm số phận. Trân trọng nói quý ông quý bà, các cụ các mẹ, quý ngài quý vị, quý này kia. Xem thường bảo kẻ nọ, mụ ấy, y thị, hắn ta. Khinh miệt gọi giống đực lót "thằng", giống cái đệm "con".
Ngôn ngữ Việt cũng để lộ diện văn hóa kẻ phát ngôn. Có học, có tri thức thời lấy trọng người để trọng mình, nên lễ phép dùng ngôn ngữ tiên vị lễ hậu vi văn thành cái thói quen. Vô học, du côn thích miệt thị người khác, hạ nhục tha nhân đề cao vị kỷ.
Tướng Lê Đức Anh là một nhà cầm quân thao lược. Đời binh nghiệp ông ấy, dù ở bên này hay phía kia, không nói ra ấy không ai không phục. Chiến trường Nam VN, chiến trường Campuchia lừng danh tên tuổi vị tướng.
Tham dự chánh trường, ông là vị Chủ tịch nước VN cộng sản một thời kỳ đổi mới, ngoại giao tốt đẹp, nội trị bình an, kinh tế ổn định, thế nước chuyển biến dần dà phát triển.


Giáo sư Đặng Hùng Võ chuyên gia nhà nghề đất đai chánh sách. Không phải khi không ngồi ghế thứ trưởng đất đai. Thiên hạ nghe ông này nói, thời nhận ra ngay vị chuyên nghiệp, biết cách quản lý tài nguyên nước nhà hiệu quả.
Hai vị trên là người VN với cái nhìn quản lý xã hội thích kiểu "dân chủ định hướng", nhưng có tâm, có tầm, có tài, vì nước vì nhà nên thiên hạ phải nể phục.
Kỷ sư nông nghiệp nông thôn, cựu bộ đội Đoàn Văn Vươn đam mê sở học, cùng vợ con họ hàng cháu chắc quai đê lấn biển. Mười mấy năm ròng khai khẩn đầm hồ, sanh sản con tôm, con cua, con cá - cũng là kẻ anh hùng hào kiệt biết chữ dân giàu nước mạnh.


Quan chức xuất xứ trưởng quận Công an, mặc áo đảng, đương nhiệm Bí thư thành ủy Hải Phòng, Ủy viên trung ương, Tiến sĩ Kinh tế, Cử nhân luật, Cử nhân Anh văn, Cao cấp lý luận chính trị - Nguyễn Văn Thành - lại tỏ ra không phục các vị, công khai công luận, dài dòng phê phán, có đoạn không rõ rệt từ ngữ "hùa", "thằng"... làm thiên hạ xôn xao inh ỏi.
Clip cuộc nói chuyện của tay Thành lên Youtube. Người ta công tìm hiểu, tua đi tua lại, thả cho chậm chạp từng từ ngữ rõ ràng. Thế là nghe ra như thế này :
"Cái vấn đề nữa là tác động về chính trị. Khi xảy ra một cái thì lập tức là ý kiến của các đồng chí như đồng chí Lê Đức Anh, đồng chí Đặng Hùng Võ, và một số người lập tức bắt đầu từ đó luôn..."
Quân tử thận kỳ ư độc giả, người ta còn phải thận trọng dù đang chỉ một mình, huống chi quan lại nói trước cả thiên hạ. Một câu một chữ không rõ, sanh sự suy diễn đủ thứ rồi.
Bỏ qua chuyện bắt lý "con", "thằng", "hùa gió bẻ măng" vị tai nghe chưa rõ, thời người ta cũng hiểu ngay cái ý đồ nói chuyện gì rồi.
Ở đất nước dàn trãi eo hẹp địa lý, xứ xứ lắm kẻ anh hùng hào kiệt, với ý tưởng cho rằng VN đang cần thiết một thiết chế trung ương tập quyền mạnh mới huy động tốt sức dân, mau chóng mục đích phú cường. Nay quan chức địa phương tự ý làm luật để cướp phá công sức người lao động, sinh sự đối kháng bất bình dân chúng, công khai ý đồ phản trắc ngay khi chánh quyền trung ương đã luật lệnh; nếu ươn hèn dung dưỡng cho nó, tất nhiên khởi tạo mầm mống tán loạn nguy hiểm.
Chuyện chặt đầu Nguyễn Hữu Chỉnh, chém cổ Vũ Văn Nhậm, dụng Ngô Thì Nhậm, Ngô Văn Sở mới giữ yên được cõi Bắc hà. Đường xưa lối cũ ấy ngẫm ra luôn hay ho.




Thứ Năm, 23 tháng 2, 2012

Tôi là người Việt.


Tôi là một người dân Việt, sinh giữa nơi đất nước của tổ tiên tôi.
Nước tôi là một nước bé nhỏ ở ven bờ biển cả, có núi lớn làm thành, sông sâu làm lũy, có những danh lam thắng cảnh trang hoàng. Dân tôi là một giống dân hiền lành nhưng quả cảm, kiên nhẫn mà kiêu hùng, một giống dân giàu cảm tình và nhân đạo.
Tôi yêu nước tôi, tôi mến dân tôi, lòng yêu mến của tôi vô lượng vô bờ, thiêng liêng cao cả, vì nước tôi là nơi chôn nhau cắt rốn của tôi, vì dân tôi đã biết giữ gìn đất nước của tôi.
Tôi sống trên mảnh đất tổ tiên tôi đã sống, tôi thở không khí của tổ tiên tôi đã thở, những đồi núi sông ngòi, những cỏ cây hoa lá, đâu cũng phảng phất in hình dấu vết tổ tiên tôi.
Những buổi bình minh quang đãng, nghe tiếng chim kêu ríu rít trên cành, ngắm đàn bướm lượn quanh trên đám cỏ, tôi như cảm thấy hồn thiêng của tổ tiên trở lại, cùng chia những vui mừng với chúng tôi.
Những đêm mưa gió sụt sùi, lặng nghe tiếng gió than trong lá, tiếng dòng nước thở dài, tôi ngỡ như muôn hồn của tổ tiên tôi uất hận, căm hờn gào khóc non sông.
Tôi yêu nước tôi, tôi mến dân tộc tôi, tôi tôn kính vong hồn của tổ tiên tôi, nên một cành cây, một tấc đất của non sông hoa gấm này, tôi đều coi là những báu vật thiêng liêng không một ai được quyền xâm phạm.
( Hoài Sơn, Việt ngữ độc bản lớp Nhất - VNCH )

Thứ Ba, 21 tháng 2, 2012

Chuồn chuồn chở nắng sang sông.


Cuối hè, bọn chuồn chuồn sanh sự đeo bám bạn tình, bay cả bầy mù mịt. Vụt lên vụt xuống, lạng tới lạng lui, con đỏ con vàng con xanh con tím, quần thảo vội vả trời đất.
Ven bờ sông trên vùng cỏ lau lách, vài chuồn chuồn chán cảnh tụ bầy, nhởn nhơ mặt sóng vòng vèo lộn lạo, chúi đầu cơ hội phủi đuôi đạp nước.
"Chuồn chuồn đậu ngọn mía mừng
Em đà có chốn, anh đừng vảng lai..."
Trời xanh, mây trắng, chuồn chuồn bay, nắng thì vàng bàng bạc. Thơ cụ Hoàng Cầm viết con chuồn chuồn nó khiêng nắng qua sông quả nhiên hay quá.
Ấy vậy, thấy hai con bấu đuôi nhau nhẹ nhàng, bèn mạn phép cho chúng nó chuồn chuồn chở nắng đi. Cái đời khiêng vát vốn tội nghiệp.


Tích cũ, Đạt Ma Bồ Đề tổ sư muốn qua sông nhưng người ta nghiệp chướng chen chúc đò ngang, chơi khăm khó, buộc ngài đứng lại "buồn như con chuồn chuồn" cô độc. Chúng khoái trá sung sướng ác độc cười lên rung rúc. Vị sư tổ Thiền liền bẻ cọng lau ném giữa sông, vun vút phi thân, đạp cọng lau mà bay qua phía bờ kia.
Qua sông thấy mặt hiểu lòng. Biết đời viễn vông, biết ta hãi hùng. Ngài cuốc bộ vòng vèo lên dãy Tung sơn, vô hang núi ngồi thiền. Ngồi ròng rã, lưng quay ra, mắt nhìn vô vách đá, trừng trừng chín năm làm vách đá thủng ra hình hai con mắt. Nghe nói dân chúng lấy làm lạ, bèn tố cáo báo quan, quan báo lên vua, vua lệnh công sai đến bắt.
Bọn công sai đem 16 con ngựa, lấy dây thừng cột lưng ngài mà kéo. Tuy nhiên, vị tổ sư bất di bất dịch.


Truyền tụng, ngài Đạt Ma Bồ Đề có nói chuyện với vua Tàu Lương Vũ đế như sau :
" Là một người phụng sự đạo Phật, Lương Vũ Đế đã cho xây trong nước mình nhiều chùa chiền, bảo tháp. Vũ Đế hỏi : " Trẫm từ lên ngôi đến nay, xây chùa, chép kinh, độ tăng không biết bao nhiêu mà kể. Vậy có công đức gì không?"
Đạt Ma đáp: "Không có công đức."
- " Tại sao không công đức. "
- " Bởi vì những việc vua làm là nhân "hữu lậu", chỉ có những quả nhỏ trong vòng nhân thiên, như ảnh tùy hình, tuy có nhưng không phải thật."
- " Vậy công đức chân thật là gì ?"
Sư đáp: " Trí phải được thanh tịnh hoàn toàn. Thể phải được trống không vắng lặng, như vậy mới là công đức, và công đức này không thể lấy việc thế gian ( xây chùa, chép kinh, độ tăng ) mà cầu được."
Vua lại hỏi : "Nghĩa tối cao của thánh đế là gì ?"
- " Một khi tỉnh rõ, thông suốt rồi thì không có gì là thánh."
- " Ai đang đối diện với trẫm đây ?"
- "Tôi không biết."




Thứ Hai, 20 tháng 2, 2012

Giai điệu thiên thần.


Cái đời sống đau khổ chua chát, thân phận bại trận trơ trọi thì quá cần thiết một chỗ dựa dẫm. Nhất là khi trôi tuột xuống dốc, tận cùng đau đớn tuyệt vọng.
Người thần kinh thép dựa ngay vào chính bản thân mình.
Người theo chủ nghĩa vô thần dựa dẫm dao búa đâm cha, chém chú.
Người có đạo nhờ niềm tin tôn giáo, đỡ cho đứng dậy từ triền miên thất bại.
Người vợ dựa vô chồng, người chồng dựa vô vợ, tựa lưng đưa nhau đến hết cuộc đời.
Con cái cậy trông cha mẹ sinh thành dưỡng dục, thẳng lưng mà đứng nên người.
Khi cái xã hội vô đạo đã mất hết sạch niềm tin, đời sống tha hóa tận cùng bởi bọn đểu cáng; chợ đời đua chen tranh nhau cướp giật; bao nhiêu nhân ái tận diệt, nhiêu khê khốn nạn lan tràn, càng thêm sự thiên hạ lo sợ buồn rầu, càng thêm khao khát được Người đưa tay nâng đỡ.
Thế nên không ngạc nhiên lắm, Vietnam got talent 2011 cô bé 9 tuổi Tri Giao, một thiếu nhi ngây thơ ra đứng ca hát nhẹ nhàng điều "tiềm thức" ấy, thời ai cũng thích thú ủng hộ.


When I am down and, oh my soul, so weary;
When troubles come and my heart burdened be;
Then, I am still and wait here in the silence,
Until you come and sit awhile with me.
You raise me up, so I can stand on mountains;
You raise me up, to walk on stormy seas;
I am strong, when I am on your shoulders;
You raise me up... To more than I can be.
You raise me up, so I can stand on mountains;
You raise me up, to walk on stormy seas;
I am strong, when I am on your shoulders;
You raise me up... To more than I can be.
You raise me up, so I can stand on mountains;
You raise me up, to walk on stormy seas;
I am strong, when I am on your shoulders;
You raise me up... To more than I can be.
You raise me up, so I can stand on mountains;
You raise me up, to walk on stormy seas;
I am strong, when I am on your shoulders;
You raise me up... To more than I can be.
You raise me up... To more than I can be.



Chủ Nhật, 19 tháng 2, 2012

Chuyện cà pháo.


"Quê hương anh nước mặn đồng chua,
Làng tôi nghèo đất cày lên sỏi đá.
Anh với tôi đôi người xa lạ
Tự phương trời chẳng hẹn quen nhau..."

Làng quê nghèo đất bạc chua chát cháy khô trường kỳ hạn hán, cây cà pháo sinh sống rộng rãi. Trái cà pháo nhỏ nhỏ tròn tròn như trái mù u, người ta ngâm muối, ăn cắn kêu cái bụp, ấy thế gọi cà pháo. Cà pháo khác cà dê vốn to như hòn dái con dê.
Hoa cà hai loại trắng và tím. Hoa trắng quả trắng, hoa tím quả tím. Tím hay trắng, đem ngâm muối rồi đời cà hậu kết như nhau cả. Cắn nổ cái bốp, nhai trôi vô bụng là xong.
"Anh đi anh nhớ quê nhà,
Nhớ canh rau muống nhớ cà dầm tương
Nhớ ai dãi nắng dầm sương
Nhớ ai tát nước bên đường hôm mai."



Cà dầm tương ngon hơn cà dầm muối. Cà non dầm mắm, cà già dầm dưa. Thời nay phân bón chăm sóc kỹ sư "đột biến", cà pháo quả to trái lớn cắt hai cắt tư vừa miếng để cắn không còn nổ được.
Dưa mắm sống chín, chế biến ra đủ kiểu đa loại cà rộn bộ. Cơm niêu nhà hàng, thịt heo rau sống làm cà pháo đài cát "văn minh" hơn quả cà đói rách vàng vọt thời vại lu, dưa cà bí mướp. Vậy mà sao miếng cắn cà độ nào khốn khó vẫn ngon hơn.
Quá lâu rồi, thấy cây cà pháo nhớ những ngày xưa thân ái quá.


Thứ Bảy, 18 tháng 2, 2012

Đốt rơm.


Ngồi buồn đốt một đụn rơm
Khói bay nghi ngút chẳng thơm chút nào.
Khói bay đến tận Thiên tào
Ngọc Hoàng phán bảo : Đứa nào đốt rơm ?

Xin thưa "đụn rơm" bị đốt trên ảnh là kho xăng Nhà Bè cháy hồi trước, đặc công châm lửa.
Chuyện xưa hoài niệm lại là "cái bẩy nguy hiểm". Tuy nhiên, thấy khói lên đen ngòm nhớ chuyện đốt trắng khói đụn rơm nhà quê cũ.
Làm ruộng tới mùa gặt sự vui, sự buồn lẫn lộn. Được mùa bán lúa dư có tiền chi dụng là vui, mất mùa nợ nần kéo dài dai dẳng, ngẫm nghĩ thở dài.
Cắt lúa đạp lấy hạt, còn thân cây lúa khô vàng góp đống xây đụn rơm. Đụn rơm cao rộng chành bành, tâm cây tre giữ cốt lõi, dần dà rút rơm đun nấu, cho trâu bò ăn lai rai, mới teo tóp dần dà.
Nấu ăn bằng lửa rơm thời khó ngon, vì nó cháy mau, cháy vội, lụi tàn than rơm tắt ngỏm.
Tiếc thay hạt gạo trắng ngần,
Thổi nồi đồng điếu, lại vần than rơm...
Gặt hái xong xả, nông nhàn cư vi tất bất thiện. Ấy chẳng có chi vui nơi thôn giả quê mùa, mấy vị buồn bèn rút rơm xây đụn đốt chơi. Lấy khói xông trời, lấy tro bón đất...


Khói bay mù mịt, cay mắt cay mũi khó chịu quá. Mùi khói rơm quả nhiên độc hại, xông trời trời phải hỏi, truy đứa nào đốt rơm cho biết.
Nhà thơ nọ hồi cầm quyền, đám nhà báo "văn nghệ sĩ" bu vào khen lấy khen để, thổi thơ bay vun vút trời xanh. Thất sủng rồi về vườn, sáng xe đạp "chân co chân duỗi" đi ăn bún. Xưa quen chỉ đạo, nay nói chó nghe, bèn sanh lòng "căm tức" sáng tác thơ.
Đám "văn nghệ sĩ" nghề đánh hơi giỏi, biết vị thi sĩ "căm tức chủ nghĩa", bèn hạ cho một bài đo ván. Chỉ nói sơ cái sự thực văn nghệ thôi đã chấm hết "thiên tài thơ lớn" lúc xưa.
Chuyện đốt đụn rơm qua chuyện đốt thi ca. Thơ nọ dù hay, khi tái bản thật thà chuyện nhà cửa, vợ chồng con cháu, khai ra hết mọi nhẽ. Lời giới thiệu, lời bạt, lời đề tựa, lời phi lộ tùm lum. Như thấy vẫn còn chưa đủ, bèn cậy cục quan chức viết thêm lời giải thích nữa mới hả dạ. Kết cục, người yêu thơ lần qua vài trang, thấy quá ư nhiều "lời" kể lể trần ai thực dụng, sanh sự ngán ngẫm.
Buồn cho sự háo danh, ngu muội, dốt nát đã phá tan nát hết cả cái đẹp nàng thơ.




Thứ Sáu, 17 tháng 2, 2012

Thêm tượng.


Làm chi thất bại nấy, suy nghĩ có cách đúc tượng kiếm tiền dễ nhất hạng. Đúc tượng giáo dục truyền thống, trung thành vĩ đại, đố ai dám chống ? Thế là kiếm tiền tỷ bỏ túi ngọt xớt.
Mỗi vùng đất có vị khai canh tiền tổ, tiền hiền mở làng lập ấp. Dân chúng lập đền thờ phụng ông nọ bà kia, đình làng miếu thờ thành hoàng thổ địa. Nay có chăng là vị vang danh, còn đa thành phần thời đã quên béng hết cả. Mấy miếu hoang đổ nát, bài vị chữ nho mờ mịt, điêu linh tan tác.
Tổ tiên suy tàn. Bác đảng cực thạnh. Vậy nên lạm phát tượng Hồ. Tượng Hồ tràn lan Nam chí Bắc. Đâu đâu cũng tượng Hồ.
Tượng Hồ to. Tượng Hồ nhỏ. Tượng Hồ xã. Tượng Hồ huyện. Tượng Hồ tỉnh. Tượng Hồ trung ương.
Tượng Hồ đá. Tượng Hồ đồng. Tượng Hồ bê tông. Tượng Hồ sắt. Tượng Hồ thạch cao.
Tượng Hồ ngó tượng Tôn.
Gõ mấy chữ Tượng Hồ trên Google có đến trên 5 triệu kết quả.
Nay lại khởi công đúc thêm Tượng Hồ tỉnh miền núi nghèo đói Tuyên Quang.


Dân chúng vùng cao thiếu đói mạn tính, đường đi lối lại ngặt nghèo, y tế giáo dục nan giải, công ăn việc làm bế tắc. Dân nghèo sinh kế cần tiền vốn làm ăn đỏ mắt thắt lòng. Nay đảng lấy tiền thuế dân mà xây tượng Hồ "giáo dục truyền thống".
Kết luận : Mấy nước độc tài luôn bóc tiền mồ hôi nước mắt dân đen để xây tượng đài cho trùm sỏ, ngoài mục đích mụ mị nô dịch thiên hạ, cái chánh vẫn là tạo ra cái cơ hội kiếm chác cho bọn lưu manh chính trị kiếm tiền mà thôi.
- Ảnh minh họa người đẹp nở nụ cười kiếm chác.




Thứ Tư, 15 tháng 2, 2012

"Con hát mẹ khen" hay là "Quăng lựu đạn nổ sảng".


Tìm tòi video ca nhạc thiên hạ tải lên Youtube, lựa chọn bài hát nào hợp gu thích ý, nghe nhạc êm đềm rồi đọc tin "xung khắc" bớt buồn phiền chế độ. Âu cũng là điều hay.
Nhiều người đang chào xáo cô gái 15 tuổi hát như tiếng radio nhão sóng, cố bon chen tivi show "Tài năng có". Cô "khen và tự khen" mình hát hay lắm 6 thứ tiếng. Người mẹ tên Nguyễn thị Ngọ, ra sức ca tụng con bà hát tài ba lỗi lạc, hát có truyền thống nhà nòi. Thêm anh khen em hát "đỉnh của đỉnh". Cả nhà ta cố sức định hướng lỗ tai khán thính giả ủng hộ ta giật giải tài năng ca hát.
Trăm nghe không bằng một thấy. Chỉ có 10 giây đã thấy khó nghe "rầm rộ" rồi. Phục cho kiên nhẫn của ban giám khảo, phải đến 1,5 phút mới có vị bấm chuông đuổi cô ta xuống, phải sau 3 phút mới có sự đồng thanh đuổi "Chim sơn ca" ra khỏi sân khấu. Chim muốn hót cứ về nhà tha hồ hót...
Mẹ Ngọ cô tức tối xông ra, nắm micro mạt sát ban giám khảo thiếu tư cách chấm, thiên vị người khác, không biết nghe con mình hát rất hay. "Chim sơn ca" thời khóc nức nở cho tài năng lớn của mình lại bị vùi.
Sau mới biết mẹ Ngọ ấy là " bà Chủ tịch Hệ thống Trường Quốc tế Châu Á - Thái Bình Dương (Asia Pacific College – APC) đình đám ! Hèn chi trưởng băng đảng "đào tạo công dân toàn cầu" mới có cái mất dạy giành lấy micro, công khai oang oang mạt sát ban giám khảo, "chỉ dạy" công chúng rằng con mình hát hay ho quá lố đến vậy.


Nghe đâu có tin bà Ngọ còn dùng chức "chủ tịch" để buộc bọn người đang cần mấy miếng cơm cháy hệ lụy trong APC ấy phải vô Youtube, bấm like khen con bả hát quá hay !
"Vào lúc 7h15 sáng thứ 2, trong buổi lễ chào cờ, chị Ngọ (tên của mẹ Quỳnh Anh) đã tuyên bố trước toàn trường rằng : " Xin chào tất cả các thầy cô và toàn bộ những em học sinh đang học trong ngôi trường APC này, hôm nay tôi chỉ có một yêu cầu nhỏ và không liên quan đến việc học. Xin mỗi người giành chút ít thời gian tạo một tài khoản trên Youtube để like clip con tôi thi Vietnam Got Talent vào hôm chủ nhật. Tôi vô cùng bức xúc và không phục trước những gì BGK đã làm với con tôi, cháu thật sự có tài năng mà không ai chịu công nhận. Tôi xin cảm ơn ".
Lời bàn luận :
- Âm nhạc rung cảm người ta qua hai lổ tai. Tiếng đàn hát, âm thanh lọt vô, nghe ra để thiên hạ khen chê là do bộc lộ của nó có chất thơm, thối thấm lỗ tai. Nay, trước cậy vị thế tiền của, thuê lũ bút nô ăn cám lợn khen ngon, sau tự thân vận động khen con giùm cho thiên hạ. Quả là "tuyên giáo" có nghề. Chứng dẫn mấy báo lề phải đã từng khen "Chim sơn ca" ấy như sau :


" Với ca khúc “Tình mẹ”, khi phần trình diễn của Quỳnh Anh vừa kết thúc, cả khán phòng nhà hát thành phố vỡ òa bởi những tràng pháo tay không dứt và các bạn học sinh hô vang “Quỳnh Anh, Quỳnh Anh”. Không gian chỉ trở lại yên lặng khi lời nhận xét của NSND Trần Hiếu - Trưởng ban Giám khảo vang lên: “Xin nhiệt liệt chúc mừng em! Em đã thực sự rất thành công với bài “Tình mẹ” bằng một giọng hát có lực, có lửa, có hồn và em còn được cả dáng người nữa! Em hoàn toàn có đầy đủ mọi tố chất để trở thành một ca sĩ chuyên nghiệp, xin chúc mừng”. Tất cả ba thành viên Ban Giám Khảo đều đã dành cho Quỳnh Anh số điểm cao nhất: 19,9/20 điểm..."
- Chánh trị đem mấy trò ca ngợi "chủ nghĩa", tuyên huấn biến hóa ngu si thành ra chân lý sáng ngời, bịt mồm ý kiến vạch trần sự thật thối, đưa lũ con "tài ba" ra kế tự... Dân tình ai nấy biết đã chán chê hết rồi. Có điều họ thinh lặng mà giữ ổn định cho nồi gạo, cái nhà, miếng đất đó thôi.
Chỉ khi những cường quyền ngu si thống trị cái xã hội này tham vọng quá, đem tầm thường con cháu, đưa vô nghệ thuật hát hò gọi "đỉnh của đỉnh", thời người ta mới nói là "quăng lựu đạn nổ sảng ".




Thứ Ba, 14 tháng 2, 2012

Valentine's Day - Ngày Tình nhân.

Vùng Á Đông ảnh hưởng văn hóa Tàu, nam thanh nữ tú thường lấy mồng 7/7 làm ngày lễ Tình yêu vì truyền thuyết Ngưu Lang Chức Nữ, mưa ngâu rơi rớt sùi sụt.
Tháng 7 vào Thu, trên trời Ngân hà chi chít sông sao trắng bạc. Bắc là chòm sao Chức Nữ, giữa con vịt Thiên Nga, bờ kia có sao Ngưu Lang. Mấy chòm sao này rực rỡ bầu trời Thu, sinh sự truyền thuyết đẹp. Chức Nữ dệt vải, Ngưu Lang chăn trâu, mỗi năm được gặp có một lần, bầy quạ bắt cầu ô thước.
Tây dương xứ sở lấy ngày 14/2 là ngày Tình nhân, căn cớ như sau :
Hoàng đế Claudius đệ nhị (213-270) đế quốc La Mã là một quân nhân hiếu chiến. Ngồi ngai vàng là lập tức gây chiến tranh, đánh nơi này chiếm nơi nọ tùm lum cả. Vua không cho trai gái yêu nhau lấy nhau vì sợ thanh niên có gia đình, ra trận vương lụy thê nhi lính sẽ sợ chết.
Ông cố đạo Valentine thành Roma thương xót mấy cặp tình nhân khát khao hạnh phúc, bèn bí mật làm lễ cưới được 16 cặp đôi nên vợ nên chồng. Bất ngờ sự việc tố cáo. Nhà vua tức giận sai lính đem cố đạo ra xử tử. Ngày 14/2/269, người ta kéo lê ông trên đường phố rồi ném đá tới chết.

Cha cố Valentine trước khi chết đã gửi cho cô gái mù lòa con nhà Asterius ( vốn được ngài chữa lành bằng phép lạ ) một tấm thiệp ghi mấy chữ "dal vostro Valentino", tiếng Anh nghĩa "From your Valentine", báo tin cho cô bé biết.
Khi vua Claudius II chết vì bị đậu mùa, đế quốc La Mã dần suy vong, Giáo hội bèn phong tước "Thánh tử đạo" cho ngài Valentine. Húy nhựt 14/2 trở thành ngày lễ thánh Valentine, lần hồi xã hội ra, gọi là lễ Tình nhân.
Vào ngày Tình nhân, những cặp trai gái yêu đương bèn mua thiệp "From your Valentine", kẹo Chocolate, hoa hồng quà tặng mà bày tình tỏ ý.
Phong tục tập quán Tây dương lan tràn Á đông. Thanh niên phố xá ăn theo ngày lễ Tình nhân. Rộn ràng ngày hồng bày bán, đêm nhà  nghỉ cháy phòng, nơi nơi thuê "tình nhơn" du hí.



Thứ Hai, 13 tháng 2, 2012

Whitney Houston, chữ tài chữ mệnh.


Da đen ca sĩ tài ba Whitney Houston nước Mỹ đã vĩnh viễn ra đi vào lúc vào 15h55 ngày 11/2 tại Khách sạn Beverly Hilton (California). Người ta phát hiện cô ấy nằm chết trong một phòng tắm ở khách sạn.
Thế là từ đây, người yêu mến nhạc dance Mỹ đen Soul/R&B (Rhythm and Blues), nhạc Pop - Ballad mất đi một giọng nữ sơn ca ấm áp tuyệt vời. Còn được chăng là nghe lại giọng ca dĩ vãng của người âm ở dưới đáy mồ, nhờ băng dĩa lưu tồn trên dương thế.
Người Việt nào mến mộ nhạc vàng Boléro, luyến tiếc bác Duy Khánh bao nhiêu, sẽ dễ hiểu cái sự tiếc nuối của những fan hâm mộ thích nghe nhạc trữ tình Whitney Houston vậy.
Whitney Houston sanh ngày 9/8/1963 tại New Jersey, phát hành album đầu tiên năm 1985 rồi vươn lên lừng lẫy. Thiên hạ Mỹ mê giọng ca Whitney Houston, không tiếc tiền mua dĩa nhạc của cô ấy phát hành. Whitney là nghệ sĩ đầu tiên và duy nhất có 7 đĩa đơn liên tiếp đạt vị trí quán quân trong bảng xếp hạng Billboard Hot 100 của Mỹ. Cô ca sĩ được 24 lần đề cử giải Grammy, đoạt tới 6 giải, trở thành một diva quốc tế ngưỡng mộ.


Tuy nhiên, đời tư của Whitney Houston lại đau đớn. Cô vướng nghiện rượu, cocain nặng nề. Dú diếm không xong bại lộ, phải vô trại cai xì ke. Cô và cha ruột kiện cáo nhau tơi tả vì tiền vì bạc, phải khi cha chết mới yên cải cọ. Cô ly dị chồng, giành nuôi con gái, bị gã chồng xuống dốc banh bới nói xấu tơi tả. Gần đây, Whitney Houston thâm công đổ nợ tiền thuế, tiền để "che đậy những khoản phí chưa được chi trả". Hết thời, hết đỉnh cao phong độ, cô mất show biễu diễn, phải bán nhà cửa, bán đất đai, bán áo quần, bán đồ đạc, lấy tiền trả chưa đủ hết nợ đòi.
Quả nhiên gặp vận 49, Thái Bạch kim tinh chiểu mệnh, phúc phận còn mỏng, sạch cửa sạch nhà, tản tài rồi vẫn đành phải chịu tản mệnh. Ra đi bất đắc kỳ tử, nhân tài yểu mệnh ấy nghiệp một kiếp cầm ca bên Mỹ.
" Trăm năm trong cõi người ta,
Chữ tài chữ mệnh khéo là ghét nhau.
Trải qua một cuộc bể dâu,
Những điều trông thấy mà đau đớn lòng.
Lạ gì bỉ sắc tư phong,
Trời xanh quen thói má hồng đánh ghen..."






Vô địch.


Vô địch là không ai cự lại được, là bất khả chiến bại, là không có, không còn địch thủ. Từ ngữ ấy thuần túy China, thường hay ở trong truyện Tàu, truyện kiếm hiệp. Ví dụ "Hán Sở tranh hùng" có Sở bá vương Hạng Vũ sức mạnh mẽ võ nghệ siêu quần, thiên hạ vô địch, có tính tình ưa bạo sát, giết người đốt nhà, tranh cướp đất đai. Ví dụ "Tiếu Ngạo giang hồ" có Hoa sơn môn phái, "Quân tử kiếm" Nhạc Bất Quần bí ẩn luyện "Tịch Tà kiếm phổ", thiến dái cầu mong có võ thượng thừa, thiên hạ vô địch, mưu kế đoạt ghế Minh chủ võ lâm Trung nguyên.
Nay ít ai dùng cái từ nghe sặc sụa mùi đấu đá tranh giành này nữa, phi trường hợp là trong dịp thi đấu thể thao, trong mỗi môn thể thao thi đua tranh đấu, ai vượt lên đứng đầu bảng, sẽ có huy chương vàng, gọi là nhà vô địch.Vô địch đá banh, vô địch chạy, vô địch bơi, vô địch võ nghệ...
Thấy có hai cái thứ khác xài "vô địch" nữa là :
- Vô địch của quảng cáo bao cao su OK. Nhà sản xuất dụng cụ sinh đẻ kế hoạch hóa gia đình, phòng HIV có thời kỳ lấy cái slogan "Bao cao su OK, nhà vô địch", trương bày khá rầm rộ. Cái dụng ý "Nhà vô địch", ẩn ý đồng dạng ngôn ngữ phát âm gây liên tưởng, một trong những chiêu bài quảng cáo. Ở đây, "nhà vô địch" chỉ đơn sơ ý nghĩa "nhả vô đít" mà thôi. Mấy cái bao cao su thời hơn ai mà đòi vô địch ?


- Vô địch tuyên truyền chánh trị ca tụng CS tại VN. Chủ nghĩa Mác Lê búa kềm, tư tưởng vĩ đại luôn muôn năm, luôn vô địch, dù cho cả thế giới loài người ai nghe đến, thảy rùng mình run rẩy. Trải nghiệm chiến tranh VN, đảng VC lấy "bạo lực cách mệnh", gây cuộc "chiến tranh cách mạng", tiền pháo kích, hậu xe tăng, tiếp theo AK, B40, B41 của quân giải phóng, lửa đạn ầm ầm, tràn vô tiến đánh, "giải phóng nhân dân".
Vài hình ảnh lịch sử của các phóng viên nước ngoài ghi được. Vô địch chứng minh về sự vô địch.