Thứ Ba, 21 tháng 2, 2012

Chuồn chuồn chở nắng sang sông.


Cuối hè, bọn chuồn chuồn sanh sự đeo bám bạn tình, bay cả bầy mù mịt. Vụt lên vụt xuống, lạng tới lạng lui, con đỏ con vàng con xanh con tím, quần thảo vội vả trời đất.
Ven bờ sông trên vùng cỏ lau lách, vài chuồn chuồn chán cảnh tụ bầy, nhởn nhơ mặt sóng vòng vèo lộn lạo, chúi đầu cơ hội phủi đuôi đạp nước.
"Chuồn chuồn đậu ngọn mía mừng
Em đà có chốn, anh đừng vảng lai..."
Trời xanh, mây trắng, chuồn chuồn bay, nắng thì vàng bàng bạc. Thơ cụ Hoàng Cầm viết con chuồn chuồn nó khiêng nắng qua sông quả nhiên hay quá.
Ấy vậy, thấy hai con bấu đuôi nhau nhẹ nhàng, bèn mạn phép cho chúng nó chuồn chuồn chở nắng đi. Cái đời khiêng vát vốn tội nghiệp.


Tích cũ, Đạt Ma Bồ Đề tổ sư muốn qua sông nhưng người ta nghiệp chướng chen chúc đò ngang, chơi khăm khó, buộc ngài đứng lại "buồn như con chuồn chuồn" cô độc. Chúng khoái trá sung sướng ác độc cười lên rung rúc. Vị sư tổ Thiền liền bẻ cọng lau ném giữa sông, vun vút phi thân, đạp cọng lau mà bay qua phía bờ kia.
Qua sông thấy mặt hiểu lòng. Biết đời viễn vông, biết ta hãi hùng. Ngài cuốc bộ vòng vèo lên dãy Tung sơn, vô hang núi ngồi thiền. Ngồi ròng rã, lưng quay ra, mắt nhìn vô vách đá, trừng trừng chín năm làm vách đá thủng ra hình hai con mắt. Nghe nói dân chúng lấy làm lạ, bèn tố cáo báo quan, quan báo lên vua, vua lệnh công sai đến bắt.
Bọn công sai đem 16 con ngựa, lấy dây thừng cột lưng ngài mà kéo. Tuy nhiên, vị tổ sư bất di bất dịch.


Truyền tụng, ngài Đạt Ma Bồ Đề có nói chuyện với vua Tàu Lương Vũ đế như sau :
" Là một người phụng sự đạo Phật, Lương Vũ Đế đã cho xây trong nước mình nhiều chùa chiền, bảo tháp. Vũ Đế hỏi : " Trẫm từ lên ngôi đến nay, xây chùa, chép kinh, độ tăng không biết bao nhiêu mà kể. Vậy có công đức gì không?"
Đạt Ma đáp: "Không có công đức."
- " Tại sao không công đức. "
- " Bởi vì những việc vua làm là nhân "hữu lậu", chỉ có những quả nhỏ trong vòng nhân thiên, như ảnh tùy hình, tuy có nhưng không phải thật."
- " Vậy công đức chân thật là gì ?"
Sư đáp: " Trí phải được thanh tịnh hoàn toàn. Thể phải được trống không vắng lặng, như vậy mới là công đức, và công đức này không thể lấy việc thế gian ( xây chùa, chép kinh, độ tăng ) mà cầu được."
Vua lại hỏi : "Nghĩa tối cao của thánh đế là gì ?"
- " Một khi tỉnh rõ, thông suốt rồi thì không có gì là thánh."
- " Ai đang đối diện với trẫm đây ?"
- "Tôi không biết."




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét