Thứ Năm, 28 tháng 6, 2012

Dương Đông kích Tây.


Tam thập lục kế Tôn Tử chiêu thứ 6 nghi binh gọi là dương Đông kích Tây. Đem quân diệu võ dương oai giả vờ đánh đằng Đông, nhưng thật ra ém binh chủ lực tiến về phía Tây.
Chiêu này thu hút hết quân địch kéo về Đông, phía Tây không phòng bị, sẽ đem quân tập kích vô sơ hở mà chiếm lấy.
Tháng 3/1975, quân Cộng sản kéo xe pháo, vờ dò rỉ "tin tình báo chiến lược" đánh vô Pleiku, dụ dỗ lính VNCH kéo lên "tử thủ", rồi dùng đòn hiểm đánh chiếm Buôn Mê Thuộc.
Bên Tàu, Tào Tháo đại bại cuộc hành binh Xích Bích, kéo tàn binh bỏ chạy về phía Bắc. Gia Cát Lượng "dương Đông kích Tây" ở Hoa Dung đạo, lừa được Tào Tháo bằng chiêu thức siêu đẳng. La Quán Trung diễn tả sinh động như sau :
" Trương Phi đuổi theo. Tháo cắm cổ chạy. Khi chạy đã xa. Tháo ngoảnh nhìn các tướng, thấy bị thương rất nhiều. Đang đi, quân sĩ bẩm rằng :
- Trước mặt là ngã ba đường, xin hỏi thừa tướng đi đường nào ?
Tháo hỏi :
- Đi đường nào cho gần ?
Quân sĩ bẩm :
- Con đường lớn phẳng phiu lắm, nhưng xa hơn năm chục dặm; con đường nhỏ sang Hoa Dung gần năm chục dặm, nhưng hẹp và gồ ghề khó đi.
Tháo sai người lên núi quan sát, người ấy trở xuống báo rằng :
- Trong đường nhỏ có mấy chỗ khói bốc nghi ngút, đường lớn thì không thấy gì.
Tháo truyền cho các tướng đi theo đường nhỏ Hoa Dung.
Các tướng hỏi:
- Có khói lửa, tất có mai phục, sao lại đi đường ấy ?
Tháo nói:
- Các tướng không biết trong binh thư có câu “Hư là thực, thực là hư” à ? Gia Cát Lượng khôn ngoan, cho nên sai người đốt lửa ở sườn núi hẻo lánh để ta không dám đi qua núi, rồi phục binh sẵn ở đường lớn. Ta đã biết tỏng rồi, khi nào còn mắc mẹo hắn.


Các tướng đều nói :
- Thừa tướng mưu cơ giỏi lắm, khó ai bì kịp !
Rồi cùng nhau đem quân chạy theo lối Hoa Dung. Bấy giờ, quân mã mỏi mệt, thương binh phải gượng gạo dắt díu, cõng đỡ nhau mà đi, quần áo ướt sũng, tả tơi; vũ khí cờ quạt xơ xác. Trong số này, phần nhiều bị đuổi riết ở đường Di Lăng mới rồi, chỉ còn cưỡi ngựa trần, yên cương chẳng có. Vả đang lúc trời đông rét mướt, khổ não không sao kể xiết...
Trong ba toán quân mã, một toán ở lại sau, một toán đi trước đắp đường,lấp hố,còn một toán đi kèm với Tào Tháo. Đi khỏi quãng hiểm trở, ra đến đường cái phẳng phiu hơn. Tháo ngoảnh lại thấy chỉ còn hơn ba trăm quân mã, quần áo tả tơi. Tháo giục đi cho mau. Các tướng thưa :
- Người ngựa kiệt sức quá rồi, xin cho tạm nghỉ một chút !
Tháo nói :
- Đến hẳn Kinh Châu, sẽ nghỉ cũng vừa !
Lại đi được độ vài dặm. Tháo ngồi trên ngựa, giơ roi cười sằng sặc lên. Các tướng hỏi :
- Thừa tướng lại cười gì thế ?
Tháo nói :
- Người ta khen Chu Du, Gia Cát Lượng lắm mưu nhiều trí nhưng theo ta, chỉ là lũ xoàng thôi. Nếu họ phục sẵn một toán quân ở đây, thì chúng ta đành khoanh tay chịu trói cả.
Tháo nói chưa dứt lời, tiếng pháo đâu lại nổ lên đùng đùng, hai bên năm trăm quân đao phủ dàn ra, đi đầu là Quan Vân Trường cầm thanh long đao, cưỡi ngựa xích thố, chắn ngang đường đi. Quân Tào nhìn thấy, ba hồn bảy vía lên mây cả, ngơ ngác nhìn nhau..."



Bây giờ tới hồi hiện đại, hải quân Trung Hoa kéo tàu bè đến bãi cạn "Scarborough" của Philippin gây sự ồn ào giành giật. Một lực lượng giả vờ nọ này như không để ý mấy Trường Sa vạn lý của nước Nam "đồng chí", nhưng trên cái cuộc cờ biển Đông, thiên hạ đều biết "đại quân Nam hạ" đang nhắm đích chủ chốt nào rồi.
Ngày 21/6 vừa qua, sau khi Quốc vụ viện phê chuẩn, Chính phủ Trung Quốc đã nâng thành phố "Tam Sa" (thuộc quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam) vốn được thành lập từ cuối năm 2007 để quản lý khu vực Biển Đông từ cấp huyện lên cấp địa khu.
Ngày 26/6, hạm đội Nam Hải điều các tàu Hải Giám hiện đại, có hàng trăm tàu chiến, trực thăng hộ tống, ào ào tiến xuống biển Đông thành các đội tuần tra sẵn sàng ứng chiến, "bảo vệ lợi ích cốt lỏi."
Ngày 28/6, China tuyên bố sẽ lập "bộ chỉ huy quân sự" đóng tại "Tam Sa" cho tiện việc điều binh khiển tướng "bảo vệ hòa bình", phản đối kịch liệt sự dùng máy bay tuần tra biển đảo của VN.


Biển Đông sắp nổi sóng lớn. Báo chí bên Tàu đao to búa lớn, quân đội tàu bè phô trương sức mạnh. Trùng hợp một blog tiếng Việt xuất hiện đánh thẳng giới lãnh đạo VN bằng những thông tin "thiên triều mới biết". Thiên hạ nghi ngờ máy chủ blog ấy đặt ở China, mục đích triệt tiêu lòng tin dân Nam, làm rối loạn nội bộ lãnh đạo.
Sau sự CNOOC 9 lô gọi đấu thầu, báo chí chánh thống được vào cuộc "chống Tàu" để định hướng dư luận vào sự chủ quyền dân tộc. Báo mạng "lề trái" ghét đảng biết chớp thời cơ, bằng kích thích tự tôn ái quốc, hô hào biểu tình ngày 1/7/2012, đưa chánh quyền vô thế "gân gà" khó xử giữa "đồng chí" với đồng bào.
Ngẫm nghĩ, anh Tàu xưa nay mưu kế luôn thâm sâu. Nội bộ triều đình, xã hội China vốn như bom nổ chậm. Cách hay là tháo cái ngòi nổ quăng ra bể Đông, vừa an dân nội địa, vừa cơ hội mở rộng bờ cõi Trung Hoa. Chiêu độc Tàu là cố chia rẻ rã rời xã hội nước Nam, gắng làm cho dân chúng chán ghét giới lãnh đạo tham nhũng, để giữa quân dân và đảng đối địch nhau gây suy vi rối loạn. Khi ấy, ngoài bể, bọn Tàu nổ súng ăn cướp sẽ như lấy đồ trong túi.

Thứ Tư, 27 tháng 6, 2012

Vua Lê chúa Trịnh.


Thế kỷ XVI, Lê triều suy yếu, người đánh cá Mạc Đăng Dung giết vua Lê Cung Hoàng lập nên triều Mạc. Bấy giờ, tướng Nguyễn Kim đất Thanh Hóa cùng con rể Trịnh Kiểm tìm chúa chổm Trang Tông, trung hưng nhà Lê vùng Thanh Nghệ Tĩnh.
Lê, Mạc đánh nhau liên miên gọi là chiến tranh Nam Bắc Triều. Mạc thua trận chạy lên Cao Bằng xây cái thành nhà Mạc.
Nguyễn Kim chết rồi nhà Lê trùng hưng, quyền lực vô tay Trịnh Kiểm. Kiểm muốn cướp ngôi vua, liền sai người đến hỏi ý kiến Trạng Trình, ngài trả lời : "Giữ chùa thờ Phật thì ăn oản". Trịnh Kiểm hiểu vấn đề " Lê tồn Trịnh tại, Lê bại Trịnh vong", bèn cho xây phủ Chúa cai quản mọi nhẻ rồi giữ Cung vua bù nhìn lo lễ lạc khen thưởng.
Tiếp đến, chúa Trịnh Kiểm thanh trừng gia tộc họ Nguyễn, đổ thuốc độc giết em vợ là Nguyễn Uông. Nguyễn Hoàng sợ hãi chạy vô Nam, "Hoành sơn nhất đái, vạn đại dung thân" thành một thế lực cát cứ.


"Phi đế phi bá, quyền nghiêng thiên hạ", phủ Chúa Trịnh toàn quyền trị nước. Bốn vị Thượng thơ coi việc An ninh, Quân đội, Tuyên Truyền, Kho Bạc đều là đệ tử trung thành Chúa Trịnh. Thành ra, mấy vua Lê mang tiếng "chủ tịch nước", nhưng chỉ là bù nhìn ăn lương phủ Chúa. Đôi lúc, có vị vua Lê hứng nổi "chống tham nhũng", mơ ước khôi phục xã tắc "Hoàng tổ ta, Hoàng khảo ta đã dầy công xây dựng". Thế lực không có, thành ra vị giữ cung vua Lê chỉ toàn chuyện nói cho vui mà thôi.
Lời bàn luận: 
Cung vua Phủ chúa là cái hình thái cai trị đặc trưng thời chánh quyền trung ương suy yếu sắp hồi loạn lạc. Một triều đại độc tài dần dà suy sụp tiêu vong mới sanh ra kiểu thức cai trị dân chúng ấy.
Tam quốc chí triều Hán Hiến Đế có phủ Thừa tướng họ Tào. Nhà Minh mạt vua Hy Tông có Tể tướng hoạn quan Nguỵ Trung Hiền giữ Đông xưởng nhà vua phải sợ. Thời Mãn Thanh suy vi, quyền lực thuộc về Tổng lý nội các ngài Viên Thế Khải...
Chuyện xưa nay Bắc Nam xứ, khi phủ Chúa đang thịnh thời chi phối, cung Vua dẫu thèm thuồng muốn nắm quyền lực, chỉ có cái miệng nói thôi e hơi khó.


Thứ Hai, 25 tháng 6, 2012

Dùng "binh" dẹp lửa.


Trong muôn vạn cách vượt lửa, muốn dùng trang web trung gian được vèo vèo vọt nhanh vô mấy trang "đảng nhà nước" chặn họng để đọc tin coi phim, nghe nhạc đã đời thì có cái trang Bing dịch thuật.
Nhà mạng chiêu độc khóa kín cổng, cứ tìm cách vô mấy trang dịch, mưu kế đọc bản gốc "go to original page" sẽ không có được đâu.
Cách thức đọc phải như vầy, như vầy :
1. Chọn trình duyệt Google Chrome lướt web cho nó mau.
2. Sợt địa chỉ : Bing Translator (www.microsofttranslator.com/)
3. Click vào nó hiện hình sau :


3. Vô khung trống " translate to ", chọn "Vietnamese", click cho nó hiện lên.
4. Vô khung trống " translate from " , click vào "Auto - Detect", lại chọn tiếp "Vietnamese", click cho hiện lên.
5. Khi hai khung trống đều là "Vietnamese" cả, bây giờ mới copy địa chỉ trang web bị chặn vô cái khung rộng phía dưới (ví dụ "http://zenglexi.blogspot.com/" chẳng hạn)
6. Click chữ " Translate" ở ô tô màu "da cam", lập tức "cái sự đời" sẽ bày ra trọn vẹn, tha hồ mà coi.
P/S : Dịch từ tiếng Việt sang tiếng Việt, mấy cái cổ máy che chặn chúng nó đành phải "100%" chào thua !
Kính chúc quý vị thành công.

Chủ Nhật, 24 tháng 6, 2012

Chủ nghĩa quần rách.


Xưa kia rách rưới vá chằn vá đụp, có cái quần đùi rách đít mặc vô sợ thiên hạ cười chê con nhà nghèo đói. Áo vá quần rách nghìn năm lao động thợ cấy thợ cày thợ tre thợ mộc.
Quần rách có cách người thương, quần anh rách toe quần tôi đeo hai miếng vá. Người mẹ nghèo quần rách, áo rách trôi về dĩ vãng ấy nhờ nước nhà đổi mới, đưa định hướng trâu tria xã hội chỉ còn ý nghĩa biểu tượng câu giờ, đợi ngày con cái chúng nó đào mồ đem đi chôn cho khuất mắt ba cái điều bịp bợm.
Thời trang hiện đại mô đen thịnh hành chủ nghĩa quần rách. Quần mới mua về mài xát, chà mòn cho bạc bẻo, xé cho toe tua rách rưới, đem mặc vô lấy làm thích lắm !
Cái quần rách nó ấn tượng lạ mắt phong trần nghệ sĩ. Quá khứ ăn ngon mặc quần đẹp, lành lặn quá lâu thời chán bèn đi tìm mới bằng sự xé rách.
Người nghệ sĩ chọn "chủ nghĩa quần rách" không phải gần gụi "giai cấp vô sản" mà là cá tính thể hiện, còn gây cảm tình cho mấy ai khoái sự phá cách.


Thứ Bảy, 23 tháng 6, 2012

Luật biển.


Đế quốc Trung Hoa bụng tham lam tột bực. Trên đất lấn đất, trên biển lấn biển, trên không lấn không, biên viễn nơi nào Tàu cũng " đòi lại chủ quyền không thể chối cãi" !
"Hạnh phúc đệ nhị thế giới" không may sát nách bụng anh Tàu khoái nhai nuốt xương cốt, thành ra lịch sử phải luôn viết bằng máu mới tránh né cái ruột tiêu hóa hiểm họa China. Sống biết điều, cam phận "An Nam quốc vương", ấy thế an ổn vài chục năm lại phải can qua giữ nước. Cái điều quy luật sống sát anh Tàu.
Lộ bố Lý Thường Kiệt, Hịch tướng sĩ Trần Hưng Đạo, Bình Ngô đại cáo Nguyến Trãi, Chiếu xuất quân Quang Trung... cho tới nay, 16 chữ vàng Cộng sản đảng - đều là cái sự thích ứng hoàn cảnh bất như ý, cố giữ chủ quyền dân tộc.
Trận đánh thử sức 1979, China chơi hai gọng kìm, đồng chí Nga Sô giúp cái miệng, nhưng cái tinh thần giữ nước của dân VN vẫn làm nên được điều kỳ diệu an ổn nước nhà.


Biết địch biết ta trăm trận trăm thắng. Dần dà dẹp thù hận, cuộc gặp Thành Đô trên đất Tây Xuyên là thắng lợi cho người Việt. An ổn với Tàu, thoát cảnh tên lửa đối đất bắn qua biên giới mỗi ngày. Lùi để tiến, người Việt được sự cần thiết hòa bình xây dựng.
Nay thời thế thay đổi trong thời buổi cơm thua gạo kém. Anh ba Tàu cần dầu hỏa chạy máy, cần hải sản tôm cá dân ăn, cần đường biển giao thông trổi dậy đế quốc. Anh ba Tàu cũng cần kích thích "yêu nước China" để an ổn cái sự Trung Hoa cửu châu 18 tỉnh đang hồi Xuân chia Chiến quốc.
Hoàng Sa, Trường Sa là mấy quần đảo người Việt ta làm chủ tự thủa các vua Hùng dựng nước. Vậy mà năm 1974, Tàu cơ hội ỷ mạnh kéo quân đến ăn cướp, còn liều lĩnh 1988 kéo xuống chiếm lấy mấy đảo cạn Trường Sa để được chỗ đứng, ỷ thế lu loa "đòi chủ quyền" khắp bể Đông.
Nhìn cái đảo Phú Lâm đẹp như tranh bị Tàu nó chiếm nó soạn sửa, thử hỏi người VN nào lại không xót xa sôi sục ? Ông cao bà cố giữ gìn xây đắp đẻ cho con cái hai cái tiền đồn ỷ dốc, con cháu yếu suy bại liệt, gà một mẹ đá nhau chí chóe để mất dần dà. Con thua cha nhà vô phúc !


Luật biển VN thông qua ngày 21/6/2012, toàn thể thiên hạ ủng hộ quá trời. Nhớ năm 1946, HCM ra lời kêu gọi kháng chiến, đốt cháy cái ngọn lửa sôi sục, kích thích cả nước dù gậy tầm vông súng tự chế cũng đi ra chiến trường.
Luật biển VN hôm nay chứng tỏ người Việt nhớ cái điều "càng nhân nhượng, quân giặc càng lấn tới", đã hết sợ hãi chịu hèn chịu nhục nhịn mãi. Những điều bọn China báo mạng phản đối dọa dẫm, chỉ có thể làm mấy khiếp nhược Ích Tắc, Chiêu Thống sợ hãi mà thôi.
Chiến tranh là cơ sự khủng khiếp không ai thích thú, bom hạt nhân có thể nổ,nhưng lòng người nước Nam khi đã sẵn sàng cho chánh nghĩa dân tộc thời quân Tàu chớ hãy sớm kiêu ngạo.




Thứ Năm, 21 tháng 6, 2012

Khỉ vĩ đại.


Truyện rằng khỉ vĩ đại sanh ra tại đảo Đầu Lâu trên Ấn Độ Dương, có nghề ăn thịt người. Dân chúng đảo vô cùng sợ, sùng bái thờ phượng con khỉ đột, gọi nó là khỉ vĩ đại.
Một ngày nọ đoàn làm phim Mỹ đến quay cảnh tài liệu tìm hiểu, dân đảo bèn tóm bắt cô mỹ nữ diễn viên là Ann Darrow, dâng hiến cho khỉ vĩ đại thưởng thức. Thấy cô này xinh quá, khỉ vĩ đại không xé xác ăn thịt mà đem lòng yêu thương lắm. Nó chống cự bọn khủng long bạo chúa, cứu cô ấy, nâng niu cảm động quá lụy tình.
Gã thợ phim Carl Denham trong đoàn lợi dụng cô Ann Darrow, bẩy bắt được khỉ vĩ đại đem về New York xích xiềng thú xiếc, "kỳ quan thiên nhiên thứ 8", bán vé thu tiền.


Nào ngờ ác thú quá mạnh, nó phá tung ràng buộc, đại náo New York rồi đi tìm kiều nữ Ann Darrow cho được. Quân đội và cảnh sát kéo đến đuổi đánh khỉ vĩ đại, dồn nó leo lên toà tháp đôi rồi nổ súng bắn chết.
Khỉ vĩ đại gục rớt xuống bên cạnh nàng Darrow xinh đẹp. Carl Denham thợ phim nhìn rồi thở than bình luận "Con quái thú không chết vì bị bắn, mà chết vì giai nhân" !
Cũng hay lắm. Xưa nay bậc anh hùng còn khó vượt qua ải mỹ nhân, huống chi khỉ vĩ đại. Mấy lại khỉ đó là khỉ ảo, khỉ giả, khỉ đóng phim, khỉ năm 2005. Có một con khỉ khác xuất xứ Đông dương bán đảo ốm yếu già nua gọi là khỉ khọt. Khỉ khọt ấy khỉ thật và nay cũng chết rồi. Nó chết già, chết khổ, chết cô đơn chớ không chết vì giai nhân nhưng cũng được người ta tôn thờ "khỉ khọt vĩ đại".


Thứ Tư, 20 tháng 6, 2012

Vịt mồng năm.


Kê gà áp vịt, bọn chúng đều là gia cầm khoái khẩu thịt ngon thiên hạ đậy lồng bàn. Thịt gà luộc bóp lá chanh, thịt vịt luộc chấm nước mắm gừng, hai cái thứ mồi "thượng lưu" nhậu nhẹt ít ai không biết. Mồi ngon, rượu ngon, năm ba chiến hữu "việt kiều Nga" chậm rãi đánh chén vỗ đùi bôm bốp Euro Đông Âu, hét hò gào rú cổ võ "Nga phe mình" vô chung kết. Quả nhiên rượu ngon thì có bạn hiền thì không, toàn một đám điên tư duy nhồi sọ.
Vịt đá banh nay kết hợp vịt mồng năm. Mồng năm tháng năm gọi là ngày Đoan Ngọ, mấy ông thầy Tàu di truyền sang Việt Nam, dân ta ăn theo gọi tết Mồng Năm. Đã mồng lại còn năm, nhật hạ nóng nực hanh khô gay cấn, nóng ngoài nóng vô, nóng trong nóng ra, uống trà Doctor Thanh gián chết tích nhiệt hơn giải nhiệt. May mà có thịt con vịt ăn vô cùng mát, bổ âm tráng dương nhẹ nhõm con người. Món ăn vị thuốc chống nóng đích thị là con vịt.
Thịt vịt luộc, cháo ngọt hạt kê, bánh đa mè trắng, rượu thuốc hùng hoàng, mấy cái thứ thức ăn truyền thống bày biện đoan dương, nếu cách tân khác đi sẽ hóa ra cái thành nhà Mạc bảo tồn.


Ngày mồng năm con vịt bị bắt đem luộc còn lũ rắn thời bỏ trốn. Mồng năm rắn trốn vì nóng quá, chúng phải ẩn nấp nơi rậm rạp hang hốc ẩm ướt thành ra khó mà tìm được chúng. Nếu gặp rắn ngày này sẽ thấy nó bò lệt bệt ngoắc ngoải vì mất nước. Da nhiệt thân nóng oải nuột, lệt đệt như rắn mùng năm tất nhiên.
Truyện Tàu "Bạch Xà Thanh Xà" hai con rắn cái tu luyện thành người, một tiểu thơ rắn một nàng hầu rắn. Tiểu thơ bạch xà yêu đương lấy anh thư sinh học trò Hứa Văn làm chồng, gã thầy chùa Hải Triều bèn chơi độc, xui anh này ngày Đoan Ngọ phục rượu khiến vợ phải hiện nguyên hình rắn trắng...
Nhớ hồi xưa, nhà vườn cây cối còn nhiều mát mẻ, cư dân thưa thớt, bọn rắn lồng rắn ráo hay vô rường mái nhà bắt chuột, bò phơi bụng trắng hếu giống thị bạch xà. Đọc truyện Tàu thấy rắn ráo mồng năm, cái ấn tượng tuổi thơ khó quên.


Lại chuyện vịt tiếp. Nhất phao câu nhì đầu cánh, vịt phải loại vịt già lão thịt mới dai ngon. Chế biến vịt yêu cầu bắt buộc có củ gừng bự giả nát khử hết mùi hôi vịt đặc chủng thì nồi cháo vịt, dĩa thịt vịt ngon lành. Gà xé vịt chặt. Chặt vịt ra từng miếng vuông vuông sắp xếp gọn gàng lên dĩa, chú ý dùng ngay chớ đừng để lâu ôi ã lãng nhách mất ngon. Gà luộc tám mươi lăm nước thì được chớ vịt luộc nước nhì coi như vứt đi.
Sự mới phát kiến, cái thứ đồ ăn để cách đêm sáng ngày hâm đi hâm lại mới ngon là thịt chó hon riềng sả, được người ta gọi là "trường trận chó thắng đoản binh vịt", còn vịt luộc phải ăn ngay mới dai ngon thiên hạ kêu "đoản binh vịt thắng trường trận chó".
Ngày 31/5/2012, hãng tin Anh Reuters đăng ảnh bác xe thồ VN chở vịt trên Facebook :


Cư dân mạng ngoại quốc vô coi nườm nược, bình luận đau khổ "quyền của vịt" rằng là chở vịt trong cái lồng chật chội Việt Nam ấy hành vi ngược đãi, vi phạm quyền của con vịt.
- Thành viên Linda Pongphasuk : “ Những con vịt tội nghiệp... Tôi sẽ không bao giờ ăn chúng, nếu biết rằng chúng đến từ Việt Nam ”.
- Thành viên Marion Meier : " Chúng là nạn nhân của những con người thiếu hiểu biết và không có lòng tôn trọng sự sống ! ”
- Thành viên Katja Conrad : " Anh chàng lái xe này nên được nhét vào trong một cái lồng giống như những con vịt khốn khổ kia...”
Chuyện vịt mồng năm còn gợi lên nền ngoại giao thịt vịt. Bọn Tàu bọn Mỹ láy ló nhau, gắp qua gắp lại miếng vịt quay Bắc Kinh. Cái quyền lợi chúng nó siêu cường thoả hiệp coi xác dân Nam như chả nướng mồi nhậu quá tội đồ. Cũng buồn thân tiểu quốc phận nhược tiểu. Dựa vô Tàu chết. Dựa vô Mỹ cũng chết. Dựa vô Nga nịnh bợ thì Nga Putin lại chọn Tàu là nước "đối tác chiến lược" với cuộc viếng thăm đầu tiên. Thèm muốn thân phận đu dây kiếm đá xây chùa như mấy sư quốc doanh, lại không có cột có kèo buộc dây mà đu !


Kết thúc chuyện vịt, một anh Tàu chăn vịt lùa đến năm nghìn con vịt ra tắt nghẻn đường sá.
Coi vịt lại nghĩ rằng trước là đàn bò vào thành phố, rồi đến sự im lặng của bầy cừu, nay là cả bầy vịt lạch bạch bị lùa đi bởi định hướng của anh Tàu chăn vịt.


Thứ Ba, 19 tháng 6, 2012

Duangjai Jansaunoi, nhân tài vú họa.



Cán bộ đảng cấp cao Xuân Khu năm 1942 viết thơ chê bai bài "Cảm xúc" của Xuân Diệu, lên lớp dạy đời đám văn nghệ sĩ, tuyên huấn bọn họ phải viết thế này thế nọ mới phải đạo phải thời. Đương nhiên cảnh nước mất nhà tan, trách nhiệm của những kiếp đời nô lệ không tự hiểu thời "ta đây" ra giáo chỉ là bình thường.
Các đảng phái chánh trị khi ấy khác nhau đường hướng lý tưởng mà thống nhất ở cái điểm cứu quốc trước hết. Tầng lớp dân chúng theo nghề theo nghiệp, dấn thân hoặc bàng quan vận nước thì xã hội vẫn cứ theo chiều giải cứu mới nên kết quả. Thi sĩ lay lắt tâm tư dân chúng có chiêu bài riêng mỗi vị, chỉ người trong cuộc mới thấu chớ không phải vô ý thức hết đâu.
Mấy chục năm quên béng thơ trưởng đảng, nay có dịp nhớ câu bất hủ :
" Nếu thi sĩ vùi đầu mài miết tả
Cặp "tuyết lê" hồi hộp trước tình yêu,
Cho cuộc đời là mộng ái cao siêu,
Chìm đắm ở thương hoa và tiếc ngọc...
Thì bạn hỡi, một nhà thơ như rứa
Là tai ương, chướng họa của nhân quần !"



Lý do ở xứ Thái lan, cô gái 23 tuổi Duangjai Jansaunoi đi thi "Thailand’s Got Talent" đã dùng cặp "tuyết lê" của cụ Khu vẽ tranh dự thi tiết mục. Giám khảo nữ Pornchita Na Songkhla khó chịu bấm nút X rè rè đuổi cô ta xuống, nhưng hai chàng giám khảo lại thích thú chấm cho cô này vào vòng trong.
Công chúng Thái Lan ồn ào chào xáo, khen chê nhặng xị. Ông Sukumol Kunplome, Văn hóa bộ trưởng đã lên tiếng phản đối cái tiết mục quái dị này, yêu cầu rằng "phải có giới hạn talent."
Riêng cô Duangjai vú họa tài năng lại tỉnh bơ :
“Nếu tôi vẽ một cách bình thường thì điều đó quá bình thường !”.
Lời bàn luận : đời nay có vị nam Tim Patch dùng "của quý" vẽ tranh, thì phải có vị nữ Duangjai dùng "lê tuyết" vẽ hình, âu cũng sự thường tình tào lao cuộc sống.




Thứ Hai, 18 tháng 6, 2012

Hai năm blog sự đời.


Hôm nay 18/6 "thập bát phát lộc" ngày tháng đẹp, tròn trịa nhị niên sự đời blog thế giới ảo.
Sanh nhật ngày vui, số đẹp người đẹp, gì cũng đẹp mà đời quả không đẹp. Thiên hạ có cái sự đời trước cả ngàn năm an ổn cả. Còn "sự đời" này đã bị dẹp tiệm ở xứ VN quê hương của nó, cùng chung số phận các đồng bào Blogspot.com khác.
" Ngày 14/6/2012, VNPT đã chính thức đưa Blogspot và Wordpress vào danh sách Blacklist. Họ không chặn luôn trang Blogger.com, Wordpress.com mà chặn các subdomain dạng *.blogspot.com và *.wordpress.com . Do vậy, tất cả các Blogger đang sử dụng Blogger và Wordpress sẽ bị chặn truy cập tương tự như Facebook
Sau ngày 14/6, một số khu vực vẫn truy cập được hoặc chập chờn do đang trong giai đoạn thử nghiệm thí điểm, thời nay đã chặn triệt để."
Vậy là cùng với Facebook.com, Blogger.com và Wordpress.com chính thực bị chặn truy cập tại Việt Nam. Nguyên nhân dễ hiểu ở cái nước có nền "dân chủ gấp vạn lần" này.



Nhà mạng chặn thời cứ chặn, người dùng mở thời cứ mở. Mở dễ ợt, vài ba cái gõ gõ, clic clic theo chỉ dẫn trên Google là mở được cả, đâu vào đấy. Thành ra nhà ta ta cứ ở, đời ta ta cứ vui, ai thích chi cần nấy đó thôi. Cái đời sống màu sắc, âm thanh, thông tin bản chất sáng sủa, dễ chi mà quấy phá chặn chọt cho được.
Điều muốn nói, sau hai năm có mặt, cái sự đời blog cát bụi này đã được một số các vị trí giả ôn hòa cách nghĩ ngẫm ghé vào thăm, một vài khách quan lạc chân dừng bước âu cũng là điều vinh dự lắm.
Một lần nữa xin cảm ơn nhà cung cấp dịch vụ ở bên Mỹ, cảm ơn quý vị khách quý năm châu, cảm ơn cuộc sống đã ban cho mấy niềm tin tưởng để cái sự đời luôn cập nhật.


Chủ Nhật, 17 tháng 6, 2012

Con đường thả cái lờ.


Đi câu, giăng lưới, thả lờ, bỏ trúm, chụp nơm là cái nghề nhà quê bắt cá. Thả dó đặt lờ trên đường cá lội, cá kéo nhau ào vô mới tha hồ mà bắt. Treo bẩy bắt chim, đặt lờ bắt cá vì thế trên con đường tụi chim cá nó bay bơi. Không có đường phải vạch con đường, dụ dỗ chúng vô một chỗ mà bắt. Bắt toàn thể, bắt trọn ổ.
Thả lờ bắt cá không cần mồi mà dùng đường nước. Đặt bẩy chim thời phải dụng con chim mồi. Đem mồi đặt trong lờ hốt sạch bầy cá là "miếng đánh" sáng tạo của bậc trí tuệ bắt cá.
Nhất cử nhiều tiện, mưu kế "con đường thả cái lờ" là như thế này :
Con đường định hướng lên xứ XHCN là "duy nhất con đường dân chúng chọn lọc", "nhân dân một lòng đồng thuận CS là đảng duy nhất lãnh đạo toàn diện", điều 4 hiến pháp là luật lệ bất di bất dịch.
Có đám thanh niên theo trào lưu dân chủ thích chọn một con đường khác. Không chấp nhận CS đảng độc đoán cai trị, thích đa nguyên đa đảng, muốn nhà nước thật sự của dân chớ không của đảng. Vậy nên họ bị bắt vô tù ngồi lột lịch lâu mau tùy theo nhận tội hay không. Sớm ba năm, muộn thời 17 năm.
Trong nhóm ở tù trên, một chàng "cải tạo tốt" hưởng ân huệ giảm án ba năm ra tù.
Mấy ngày sau thoát ngục, chàng bèn lên trên mạng mở ra cái "con đường VN", lập danh sách nhân sĩ trí thức nào có mùi khang khác CS, đưa vô đó rồi gửi "thư mời" gia nhập, nhằm tạo cái trào lưu như kiểu "phong trào dân chủ xưa Pháp thuộc".

Có câu rằng đắp chăn mới biết chăn có rận. Đắp chăn CS dài ngày đủ cho nhiều vị biết "con đường VN" ấy do an ninh, mật vụ, công an mở ra nhằm mấy việc :
- Thăm dò mức độ căm tức chế độ, sức vóc tầm cở chống đối của các nhóm người đại diện sức phản đối chế độ.
- Nếu lòng khao khát tự do quá chẳng sợ chết, đồng loạt ký tên đi theo "con đường VN", thời CA đã có chứng lý bắt đám "ký sĩ" bỏ tù. Tội công khai chống nhà nước XHCN, chống lại con đường "đảng, bác vạch ra", nhân dân "hy sinh xương máu chọn lựa".
- Nếu đám nhân sĩ trí thức thấy cái bẩy ngây thơ gài đặt, tất nhiên giãy nảy từ chối tránh bị mắc vô tròng. Đây là mục đích chính mưu kế lu loa đất nước duy nhất chọn đi con đường đảng định hướng, nhóm "đường VN" dân chủ kia không ai chấp nhận cả.
Cái tuyên cáo lời hay ý đẹp, người khởi xướng tù ra quá thơm ngon, đại chúng phì cười chàng an ninh mật nhập vai yêu nước cao độ ngây thơ... Lắm chuyện chào xáo, đọc thấy phục vị đại ca lãnh đạo cao kiến mở "con đường VN" ba lợi một lờ mưu lược quá.


Thứ Bảy, 16 tháng 6, 2012

Tái cơ cấu ụ sắt gỉ.


Chuyện kinh dị có thật, anh chàng nọ chán đời buồn lao đầu máy cưa xưởng gỗ hàng xóm chết tại chỗ, ngày đưa đám không biết sao vùng vằng khiến quan tài bật nắp 3 lần.
Sau sự vụ đó, nhà chủ xưởng cưa thấy sợ hãi, bèn tháo máy cưa đang tốt ra bán sắt phế liệu. Lại thuê thợ nề cạy nền nhà xưởng bỏ cũ thay mới. Việc làm để khử tà khí, tránh cái âm hồn tự sát nó khỏi đeo đẳng phá quấy - quả nhiên dứt khoát, quyết đoán.
Sự gọi "tái cơ cấu" xưởng cưa trên, chuyện đó ít người biết vì là nhỏ bé tư nhân gia đình, còn cái sự "tái cơ cấu" ngành Hàng hải nó vĩ mô quá, thiên hạ đều rõ rệt.
Ngóng biển Đông mặt tiền, vươn ra bể lớn, xây cảng biển nước sâu, lập đội thương thuyền, mua ụ tàu sửa là chủ trương "lớn" đúng mà lại đắng. Vinashin phá hơn 100 nghìn tỷ đồng, cha con Phan Thanh Bình trong tù kêu oan chống án . Tái cơ cấu Vinashin thành Vinalines cho nó hiệu quả, "đến năm 2012 sẽ có lãi" để năm 2012 phá thêm mấy chục nghìn tỷ đồng nữa. Trưởng "cơ cấu" Dương Chí Dũng nhờ số má cao tẩu thoát mất dạng.
Nay có chủ trương " tái cơ cấu Vinalines" tiếp. Thiên hạ tự hỏi, không biết đợt "tái cơ cấu" này nó sẽ còn phá tiếp bao nhiêu nghìn tỷ ngân sách nữa đây.
Lâu nay bưng bít dú diếm, nay báo chí "tình cờ phát hiện" thêm một cái ụ nổi nữa. Từ ụ nổi N83M nằm chơi xơi bạc, té ra còn thêm ụ sắt gỉ sét Venture Dock 2 nặng 12.500 tấn, trị giá 230 tỷ nổi trước đảo Bình Lập (vịnh Cam Ranh) đồng cảnh ngộ. "Ụ nổi Venture Dock 2 dài 166,5m, cao 14m, đóng năm 1999 tại Indonesia, mang cờ Singapore nhưng quốc tịch Mông Cổ. Ụ nổi này có 5 cẩu, trong đó 2 cẩu 80 tấn, 2 cầu 70 tấn và 1 cẩu 100 tấn. Ụ được kéo về neo ở vịnh Cam Ranh ngày 9/8/2008, trị giá lúc mua là 11,5 triệu USD."
Người ta mua rồi thuê người giữ ngắm chơi, ngắm chán, cố chứng minh cho "sự nghiệp phát triển ngành hàng hải", để mỗi tháng ụ nổi này tiêu thụ 1,72 tỉ đồng trả lãi ngân hàng (có thời điểm lên tới 4,6 tỉ đồng/tháng) và hơn 60 triệu đồng tiền phí neo đậu.


Từ trước tới nay, lộ ra sai phạm là "đau xót tự kiểm điểm". Nay bài bản cũ thấy chán, "tái cơ cấu" lại thành ra "tự nhận trách nhiệm".
Thủ tướng "tự nhận trách nhiệm". Các bộ trưởng nọ bộ trưởng kia cũng "tự nhận trách nhiệm". Đám công chức cao cấp cũng thi nhau "tự nhận trách nhiệm". Thiên hạ có người nghe "nhận trách nhiệm" dữ quá, bèn liên tưởng mấy vụ khủng bố : "chưa có tổ chức nào đứng ra nhận trách nhiệm", có tin : "tổ chức cực đoan XYZ đã đứng ra nhận trách nhiệm". Từ ngữ dùng đồng dạng cái kiểu sai phạm : "nhận trách nhiệm rồi đó, làm gì bọn tao nào."
Những sự vụ giao thông, giáo dục, y tế, xã hội, công an, tài nguyên đất đai... lộ ra đầy chướng tai, gai mắt, người ta nghe mấy ông bộ kẻ thanh minh, người chối tội, vị nhận trách nhiệm khẩu thuyết om sòm gió bay gió bảy. Ngoài đám công chức thụ hưởng bổng lộc hậu hĩnh nhờ chế độ luôn "hoàn toàn nhất trí", còn đa phần đám đông "dân trí thấp" tỏ rõ không cần quan tâm. Thành ra mấy cái ụ sắt gỉ cứ thế mà làm, tái cơ cấu đi tái cơ cấu lại, không biết xả ra bán sắt vụn hết cho rồi.
Suy nghĩ rằng cái xã hội dựa trên nền tảng dối trá, dân chúng thèm thuồng vật chất, đám đông hèn hạ sợ hãi đủ thứ, cả hệ thống quan chức bất tài tham lam chỉ điều vơ vét làm chánh. Xu thời, mạnh ai nấy sống, xã hội băng hoại hết rồi băng hoại thêm nữa, "con đường VN" đang dần dà đưa thế hệ tương lai cả nước xuống hố.


Thứ Sáu, 15 tháng 6, 2012

Mua cuộc chơi.


Thiên hạ làm lụng vất vả lo toan quá quắc nên chi có cơ hội rồi là ăn chơi cho bỏ cái đời trâu ngựa nhân sinh.
Ăn chơi có cách ăn chơi. Tùy thuộc tiền bạc sở hữu, tùy theo suy nghĩ khát khao đi tìm sự sướng. Điều đơn giản thời luôn mức độ sướng tỷ lệ với mức độ tiền.
Báo chí đăng tải bà cụ độc thân thui thủi nghề bún xáo. Cụ ta ăn uống trường trai khoai lang xì dầu đậu lạc, tiền để gửi ngân hàng, mua đất, xây nhà thuê cơ tạo tài sản hàng triệu đô la. Rồi bà cụ tội nghiệp bất ngờ đột tử, để lại đống tiền, cửa nhà bất động sản cho đứa con nuôi và đám họ hàng rùm beng cấu xé.
Đời nó vậy. Kẻ biết chơi thời ít khi có tiền. Người khổ hạnh tiền lại đếm không xuể. Tạo hóa đố toàn luật định tréo ngoe cho đời sinh sự chơi nhiều chơi ít.
Mấy anh phá gia chi tử thấy bậc đại gia giàu sụ mà tri kỷ quá quắc thường rủa đù mẹ nó có tiền ngu không biết xài, để tao bày cho mà xài. Xài ở đây theo quý anh là xài tiền bao tải mua sướng, mua mấy cuộc chơi long trời lở đất cho nó khỏi phí đời. Suy ra cũng buồn cười. Nó ngu mà nó có tiền tỷ, quý anh khôn rờ túi không một xu.
Nói về cuộc chơi, phân tách xưa nay về cái cường độ chơi, ai cũng khoái "chơi đội trần".


Thơ Kiều cụ Nguyễn Du bày cách chơi :
" Này con thuộc lấy nằm lòng
Vành ngoài bảy chữ, vành trong tám nghề
Chơi cho liễu chán hoa chê
Cho lăn lóc đá cho mê mẩn đời "

Thơ cụ Nguyễn Công Trứ cũng bày cách chơi cho biết tay chơi :
" Chơi thì chơi chẳng chơi thì chớ
Đã chơi cho lệch đất long trời
Tiếng thị phi gác bỏ ngoài tai
Trên cõi thế mấy người tri kỷ.... "
" Sách có chữ "nhân sinh thích chí,
Đem ngàn vàng chác lấy chuyện cười,
Chơi cho lịch mới là chơi,
Chơi cho đài các, cho người biết tay..."

Xưa bày nay làm, trước sao sau vậy. Người nghèo khó thường mấy ai dám mua gọi là chút cuộc chơi nho nhỏ. Người bình thường mua cuộc chơi đơn giản, tỷ dụ một chiều ngồi say một đời thật nhẹ, ngày qua. Kẻ đại gia mua cuộc chơi cùng giai nhân thiên hương quốc sắc 2,500 đô la một bận thấy vẫn thòm thèm.
Tuy nhiên sự mua cuộc chơi, nhiều khi thích sướng quá hóa đi mua sự khổ.


Thứ Tư, 13 tháng 6, 2012

Vào mọi trang bị chặn, dùng Firefox với Add on Anonymx.


Chặn đủ thứ, facebook, blogspot, wordpress hay mấy web, log chánh quyền khó chịu đều bị chặn cả. Chủ nhân tức tối, hằn học chửi bới, vô cái thế giới ảo mình không được vì ma vương khóa cứng. Khách tham quan dòm ngó hết thấy cũng nản, đi chỗ khác chơi.
Dĩ nhiên, cao nhân tất hữu cao nhân trị. Trí tuệ nhân gian nào có thua chi lũ khốn chuyên nghề độc. Vô vàm cách vượt, vô google mà sợt thoải mái.
Dùng mấy trang vượt lửa trung gian như http://proxyweb.com.es/, http://hidemyass.com/ hay http://anonymouse.org/... có cái hay mau lẹ. Ấy mà chỉ xem chớ không vô nhà được. Coi phim Youtube thời chịu chết đen thui.

Có cách hay không cần tải UltraSurf là dùng "AnonymX - Free add on" trên Firefox. Nó tải cũng nhanh, xem được youtube, vô làm chủ nhà lại được an toàn. Y chang như không bị chặn. Thiên hạ bày như sau :
1. Mở firefox
2. Click chọn chữ Firefox góc phải trên cùng, chọn Add-on
3. Đánh vào chữ Anonymx trong khung Search add on
4. Click vào chữ Install & download và cài đặt.
5. Restart lại firefox.
6. Done.
Quả nhiên ai cũng thấy dùng tốt lắm.



Đồng dạng.


Thiên nhiên đa ngọn đa ngành mà lại tính đồng dạng cao. Đồng dạng tương tợ về hình hài thể xác, về tâm tính định hình, về đoạn đời hoạn lộ. Trâu bò, lừa ngựa, vịt ngan, cáo chồn là đồng dạng tính tương đối. Xét về đồng dạng tiểu sử, một vài kẻ đồng những sự tương đương hay lắm.
Nước Đức đầu thế kỷ XX thuộc về chế độ vua chúa, Đức liên minh Áo, Thổ chống đối Anh, Pháp sanh sự thế giới đại chiến. Mùa xuân năm 1913, gã thanh niên Adolf Schicklgruber (sanh năm 1889) tại Braunan nước Áo đã bỏ nhà sang Munich (Đức) trốn lính. Adolf thay tên đổi họ thành Hitler, gian dối người Đức chánh cống, rồi ra sức "tìm đường cứu cho nước Đức".
Xứ lạ quê người, hắn thuê một gác trọ tồi tàn sống chui rúc, chọn nghề sơn cửa quét nhà, chép tranh thuê sống qua ngày đoạn tháng nuôi dưỡng hận thù.
Ngày 2/8/1914, Hitler tham gia biểu tình ủng hộ vua Đức tuyên chiến Anh Pháp. Bất ngờ, khuôn mặt hắn hò hét lọt vô ống kính một tay phó nhòm; sau này hắn làm lãnh tụ, cái ảnh đó được bộ hạ tuyên truyền nâng tầm to tát : " Thời thanh niên, bác Hit đã quá chứa chan lòng yêu nước Đức !"


Đại chiến, Hitler không trốn nữa mà đi lính, ra trận vì đất nước Đức vĩ đại. Bốn năm quân ngũ, thương tích hai huân chương, thất thểu trở về bại trận. Vua Đức bỏ chạy ra nước ngoài, bồi thường chiến tranh quá sức, dân Đức bất mãn, căm ghét, mất hết lòng tin vào bọn chánh khách chế độ. Hàng trăm đảng phái khác nhau các nhóm chính trị lập ra như nấm đắng mưa rào.
Cựu binh Hitler thất nghiệp lang thang trà trộn mấy quán bia cafe cà pháo, dẫn dụ đám trẻ ngồi đồng "phải làm gì đó cho nhân dân, tổ quốc chứ !". Hắn cũng lập ra cái gọi là "Phong trào Quốc xã" rồi đổi thành " Đảng Công nhân Quốc Xã" do mình hắn đảng trưởng.
Tối ngày 8/11/1923, đảng trưởng Hitler cùng đám đồng chí đệ tử nốc bia say túy lý càn khôn quán Hofbroyhaus, rồi kéo nhau đi "khởi nghĩa cướp chánh quyền". Chúng tụ tập ở quảng trường Odeonsplaz mà reo hò náo loạn. Bị cảnh sát tóm cổ, Hitler ở tù một năm tội bạo loạn lật đổ. Trong tù hắn không làm thơ mà dồn sức viết "ngục ký Mein Kampf ", một dạng tự sự trình bày chủ thuyết cho thiên hạ hiểu cái "đường kách mệnh" của hắn

.
Ra tù, A. Hitler bèn tổ chức lại đảng Quốc Xã, lập ban bộ đồng chí SA, SS. Khôn khéo hơn phân công bọn đệ tử tuyên truyền, xây dựng lực lượng chờ thời chớ không manh động.
Bấy giờ, CS Đức hoạt động mạnh, lôi kéo nhiều người Đức theo. Chánh quyền Đức lo sợ, dân chúng Đức hiểu rằng CS còn đáng sợ hơn cả Hitler, bèn quay sang ủng hộ hắn.
Vậy là từ một gã trai đói rách xo bại, một thương phế binh điêu tàn thất nghiệp, kẻ tầm thường sáng chế ra cái đảng quái thai đợi thời tới leo lên ghế quốc trưởng. Từ đảng trưởng lên quốc trưởng lên lãnh tụ vĩ đại, quả nhiên thời tới đời sẽ đẹp như mơ.
Lãnh tụ và Đảng nắm được chánh quyền, bèn cấm ngay tất cả các đảng phái hoạt động, dẹp tiệm công đoàn, đàn áp mọi thành phần chống đối đảng Phát xít. Bọn khéo léo tuyên truyền nhồi sọ dân chúng đảng và Hitler vĩ đại, vừa sử dụng SA, SS trấn áp gay go các tội "chống lại nhà nước Đức Quốc Xã", đàn áp diệt chủng dân Do Thái. Nghe lãnh tụ Hitler thẳng thừng mấy lần ghê gớm :
"Trong tương lai, mọi người nên biết rằng nếu dám ra tay chống lại Nhà nước, chắc chắn sẽ bị bắn chết" . "Lần này, sẽ cho can phạm xưng tội ngắn gọn. Không có tòa án quân sự. Họ sẽ đứng trước Tòa án Nhân dân. Không cho phép họ phát biểu. Tòa án sẽ xét xử chớp nhoáng. Án tử hình được thi hành hai tiếng đồng hồ sau. Bằng cách treo cổ – không có sự khoan hồng !"
Lời bàn luận.
Khủng hoảng kinh tế, dân chúng thất nghiệp đói rách, người ta cuồng loạn dễ ngu si nghe lời dụ dỗ của một thằng điên hứa hẹn đưa đời sống tốt rồi phải chịu hậu quả khôn lường. Chủ nghĩa độc tài đảng trị phát xít hoa hòe lãnh tụ, vừa tuyên truyền ngu dân vừa đàn áp bạo ngược, giờ phút chót số phận đã rõ . Sự đương nhiên đồng dạng chấm hết mọi độc tài chắc chắn.