Chủ Nhật, 24 tháng 6, 2012

Chủ nghĩa quần rách.


Xưa kia rách rưới vá chằn vá đụp, có cái quần đùi rách đít mặc vô sợ thiên hạ cười chê con nhà nghèo đói. Áo vá quần rách nghìn năm lao động thợ cấy thợ cày thợ tre thợ mộc.
Quần rách có cách người thương, quần anh rách toe quần tôi đeo hai miếng vá. Người mẹ nghèo quần rách, áo rách trôi về dĩ vãng ấy nhờ nước nhà đổi mới, đưa định hướng trâu tria xã hội chỉ còn ý nghĩa biểu tượng câu giờ, đợi ngày con cái chúng nó đào mồ đem đi chôn cho khuất mắt ba cái điều bịp bợm.
Thời trang hiện đại mô đen thịnh hành chủ nghĩa quần rách. Quần mới mua về mài xát, chà mòn cho bạc bẻo, xé cho toe tua rách rưới, đem mặc vô lấy làm thích lắm !
Cái quần rách nó ấn tượng lạ mắt phong trần nghệ sĩ. Quá khứ ăn ngon mặc quần đẹp, lành lặn quá lâu thời chán bèn đi tìm mới bằng sự xé rách.
Người nghệ sĩ chọn "chủ nghĩa quần rách" không phải gần gụi "giai cấp vô sản" mà là cá tính thể hiện, còn gây cảm tình cho mấy ai khoái sự phá cách.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét