Thứ Hai, 4 tháng 6, 2012

Chợ chiều nhiều khế ế chanh.


Buổi chợ chiều khế nhiều chanh rẻ, chanh mất giá ế ẩm để mấy anh có cơ hội chàng ràng quả chanh đẹp mà thơm. Không biết phải vậy chăng để ông già điên Bùi Giáng có mấy câu vẻ riêng tư ý định chàng ràng, thương cho điêu tàn lạ lẫm :
Xung quanh bờ nước rập rình
Chiều qua phố chợ mang hình mắt xanh
Chợ chiều nhiều khế ế chanh
Nhiều cô gái lạ bước nhanh hàng hàng
Mắt xanh hình thể điêu tàn
Chào cô gái lạ cô càng lạ thêm !

Mấy cô hoa hậu người mẫu danh tiếng bị bắt tội "dịch vụ sex" thì không lạ. Tin tức rầm rộ ồn ào khai thác chân tơ kẻ tóc thỏa tò mò công chúng.
Cái dung nhan xinh đẹp tạo hóa cho đờn bà bị lạm dụng kiếm tiền nó mới nảy sinh sự buồn vậy. Đời này ai cũng muốn sướng cả. Sướng hai đường sướng, sướng hợp pháp và sướng phi pháp. Có cầu sướng tất có cung sướng. Luật pháp cấm đoán dịch vụ sướng lại tham lam tiền bạc, cứ phớt lờ mua bán dú diếm, lộ ra thì từ cái sướng đi đến sự khổ mau chóng vô cùng.


Đàn ông thèm sex mới sanh sự mua bán xác thịt người đẹp. Trụ vương có Đắc Kỷ với hàng ngàn cung phi mỹ nữ vẫn cứ thích thèm thèm Hồ Hỷ Mị. Tào Tháo gái đẹp đâu thiếu vẫn còn mộng khóa xuân hai Kiều mà về Giang Nam chinh phạt.
Kẻ nắm quyền lực càng cao càng thói dâm ô chưa nói, đến bọn Mã Giám Sinh, Thúc Sinh, Từ Hải, Kim Trọng, cả một đám khách làng chơi vây quanh Thuý Kiều trong "tinh thần đồng thuận" mê người con gái quốc sắc thiên hương.
Có cô gái "hot" nọ đình đám nhan sắc kỷ nữ lầu xanh đã quả quyết " yêu không có tiền thì cạp đất mà ăn à ? " rồi tự hứa cô sẽ "chừa lại một phương để lấy chồng". Đúng lời nói ấy đã chánh xác "nói giúp" cái "tuyên ngôn sự thật" cho đám giai nhân thích xài sang hiện đại biết cách kiếm tiền nhiều, kiếm tiền mau lẹ.


Muốn sướng thời phải có tiền. Muốn có tiền, phải có cái gì để bán cho thiên hạ, hoặc phải làm được gì đó cho thiên hạ sướng mới được thiên hạ trả tiền cho. Hàng càng cao giá, càng phục vụ tốt "xã hội" càng có nhiều tiền. Nhiều tiền có xe sang, biệt thự, du lịch ngoại quốc, xài hàng hiệu, thủ đắc nếp sống kiêu kỳ ngạo mạn sung sướng. Câu hỏi họ lấy tiền đống từ đâu nay có lời giải.
Kết luận, hồi xưa cổ lổ, chị Dậu bán con bán chó nộp sưu thuế cho anh chồng ho lao. Con đói chồng đau rách xơ mướp, chị biết vứt cả đống tiền vô mặt gã quan phụ mẫu, chị biết đẩy cụ cố thều thào bổ ngã, biết chạy vào đêm tối mịt mù để cố giữ lại cái gì đó. Tiếc thay, chị Dậu, một sản phẩm tưởng tượng thời thực dân đế quốc lại điển hình cho đờn bà con gái VN.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét