Thứ Ba, 19 tháng 6, 2012

Duangjai Jansaunoi, nhân tài vú họa.



Cán bộ đảng cấp cao Xuân Khu năm 1942 viết thơ chê bai bài "Cảm xúc" của Xuân Diệu, lên lớp dạy đời đám văn nghệ sĩ, tuyên huấn bọn họ phải viết thế này thế nọ mới phải đạo phải thời. Đương nhiên cảnh nước mất nhà tan, trách nhiệm của những kiếp đời nô lệ không tự hiểu thời "ta đây" ra giáo chỉ là bình thường.
Các đảng phái chánh trị khi ấy khác nhau đường hướng lý tưởng mà thống nhất ở cái điểm cứu quốc trước hết. Tầng lớp dân chúng theo nghề theo nghiệp, dấn thân hoặc bàng quan vận nước thì xã hội vẫn cứ theo chiều giải cứu mới nên kết quả. Thi sĩ lay lắt tâm tư dân chúng có chiêu bài riêng mỗi vị, chỉ người trong cuộc mới thấu chớ không phải vô ý thức hết đâu.
Mấy chục năm quên béng thơ trưởng đảng, nay có dịp nhớ câu bất hủ :
" Nếu thi sĩ vùi đầu mài miết tả
Cặp "tuyết lê" hồi hộp trước tình yêu,
Cho cuộc đời là mộng ái cao siêu,
Chìm đắm ở thương hoa và tiếc ngọc...
Thì bạn hỡi, một nhà thơ như rứa
Là tai ương, chướng họa của nhân quần !"



Lý do ở xứ Thái lan, cô gái 23 tuổi Duangjai Jansaunoi đi thi "Thailand’s Got Talent" đã dùng cặp "tuyết lê" của cụ Khu vẽ tranh dự thi tiết mục. Giám khảo nữ Pornchita Na Songkhla khó chịu bấm nút X rè rè đuổi cô ta xuống, nhưng hai chàng giám khảo lại thích thú chấm cho cô này vào vòng trong.
Công chúng Thái Lan ồn ào chào xáo, khen chê nhặng xị. Ông Sukumol Kunplome, Văn hóa bộ trưởng đã lên tiếng phản đối cái tiết mục quái dị này, yêu cầu rằng "phải có giới hạn talent."
Riêng cô Duangjai vú họa tài năng lại tỉnh bơ :
“Nếu tôi vẽ một cách bình thường thì điều đó quá bình thường !”.
Lời bàn luận : đời nay có vị nam Tim Patch dùng "của quý" vẽ tranh, thì phải có vị nữ Duangjai dùng "lê tuyết" vẽ hình, âu cũng sự thường tình tào lao cuộc sống.




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét