Thứ Bảy, 19 tháng 3, 2011

Rùa chơi với Hạc

Xưa có một hôm, con rùa gặp ông Bụt, mới hỏi Bụt rằng :
- Tôi đứng một hàng tứ linh với con Long, con Lân , con Phượng. Tôi muốn làm bạn với chúng nó, nhưng mà con Rồng thì ở trên trời cao, không mấy khi xuống đây; con Lân thì ở trong rừng xanh, không mấy khi ra đây; con Phượng thì ở nơi đan huyệt, không mấy khi lại đây; vậy ông bảo tôi biết làm bạn với con nào cho được ?
Bụt đáp rằng :
- Mầy là trời cho sống lâu, chẵng con nào bì kịp, nên chẵng con nào được làm bạn với mày.
Bây giờ mầy muốn có bạn thì để tao cho làm bạn với con Hạc, vì Hạc cũng sống lâu lắm. Tục ngữ thường nói “ tóc hạc tuổi rùa”. Vậy mầy kết bạn với Hạc là phải.

Bụt nói dứt lời, có một đàn Hạc bay qua đó. Bụt giơ tay vẫy. Một con Hạc sà xuống, Bụt bảo Hạc rằng :
- Mày phải làm bạn với con Rùa, kẻo để nó co ro một thân, một mình tội nghiệp !
Hạc nói :
- Tôi thì bay cao, anh rùa thì không biết bay, tôi làm bạn với anh ấy sao được ?
Bụt bảo :
- Khi nào mầy đi kiếm ăn thì thôi. Còn khi nào thư thả, thì mày xuống làm bạn với nó, cho nó đỡ buồn.

Hạc ép phải vâng lời, nhưng trong lòng vẫn không ưng làm bạn với rùa. Cho nên bao giờ xuống chơi với rùa, nó cũng leo lên lưng rùa mà đứng.
Được có vật khác cưỡi lên lưng, mới được bò lên hương án bàn độc. Rùa nghĩ chắc thoả lắm ? Nhưng cái kiếp đội chân cả đời, phỏng có gì là quý hoá ?
(Truyện cổ nước Nam)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét