Chủ Nhật, 27 tháng 3, 2011

Gớm miệng thế gian.


Trông ảnh cô bé mĩm cười che miệng con bò, thấy hay hay.
Tự nhiên muốn gõ ít chữ, phiếm đàm online về con chó, thay thế vị bò !
Nói tới loài chó, đầu tiên phải để ý chuyện bầy chó sủa, vì theo cái lệ tự nhiên chó thường thích sủa bậy.
Đầu tiên có một con thấy sự lạ, căng tai chỏng mắt lên, rồi sủa.
Nghe tiếng sủa nổ pháo đầu hiệu lệnh, bọn chó nhao nhao đồng thanh sủa theo.
Cái bản năng chó thích sủa tập thể.
Chó già sủa kiểu chó già. Chó trẻ sủa kiểu chó trẻ. Chó đau, chó lác sủa kiểu chó lác, chó đau. Chó con sơ sanh cũng nhâu nhâu sủa phụ họa. Sủa rầm rộ đàn chó nhà, chó xóm, chó khu vực. Sủa dây chuyền. Sủa kéo theo...
Ấy bởi cái đời giống chó, trời bắt nó sủa theo nghiệp chó !
Người ta thường thích nuôi chó để nghe chúng sủa.



Sủa cho vui cửa vui nhà. Sủa để giữ nhà giữ cửa. Vân vân...
Khác với bầy chó, người ta không sủa được thì lại thường chửi.
Trong nhà vợ chồng cha con, anh em chú bác, gây gổ chưởi nhau.
Hàng xóm láng giềng thù hận, gây ghét, xích mích chửi nhau.
Đi ra ngoài ngỏ, đụng nhau chút xíu, cũng chửi đánh nhau.
Vùng này xã nọ tranh chấp đủ thứ đánh chửi nhau.
Đảng này phái nọ ta đây chánh nghĩa, bọn bay ngụy tà, chửi nhau tranh thắng lợi.
Dân chúng quốc này gia nọ, lấn đất giành dân, đầu chửi võ mồm, cuối chơi võ thật !
Nói chung, con người ta thường thích chửi rủa nhau um sùm.



Bàn về thế gian, chúng nó chửi bới nhau, nói cả ngày không hết chuyện.
Thử coi chuyện chửi "văn hoá ngày nay" cho biết miệng thế gian nó gớm hay sạch :
Thời mới người ta văn minh xài net. Thông tin xã hội hoá bằng mạng net. Nhanh, nhạy, khoẻ re. Cứ ngồi nhà mà xem tin, gõ phím, tự do thoải mái, dễ dàng chửi bới um sùm nhặng sị, móc méo tim gan người khác ra !
Có cái lạ, chửi online trên net trông có phần giống bầy chó nuôi, chúng nó sủa !
Đầu tiên, có nhơn vật nào đó "trăn trở" đưa cái sự đời thực ra cho thế giới ảo nó coi.
Ví dụ, nude trong thắng cảnh thiên nhiên chẳng hạn. Ý tưởng nhơn vật muốn "mở cửa lòng ra với cỏi đời" cho nó thêm ngào ngọt. Tôn thờ cái đẹp tự nhiên chủ nghĩa, cái đẹp hoang sơn dã lảnh, cái đẹp mạch nước suối nguồn mỹ lệ thiên nhiên bên người đẹp hồng hoang tạo hóa...nói chung vị cái đẹp.
Vậy nhưng cũng có một nhơn nào đó, đầu óc xơ mướp rách xó bếp, chớp cơ hội "đạo đức học nước nhà", nhảy ngay vô làm thầy giỏi dạy đời, lên tiếng chửi trước.
"Khoả thân gái điếm, khoe hàng rẻ tiền, con vịt vặt lông, PR cơ thể..."
Nghe tiếng chửi nổ pháo đầu hiệu lệnh, nhiều nhơn nhao nhao đồng thanh chửi theo.
Cái văn minh thích chửi rủa của xứ An nam CS hiện đại bộc ra lộ hết tất tần tật.
Người già chửi bới kiểu già. Người trẻ chửi kiểu người trẻ. Người đau, người ốm chửi kiểu người ốm, người đau.
Khoa danh tấn sĩ, học sĩ chửi kiểu "học vị văn bằng".
Văn sĩ, thi nhơn, nghệ nhơn chớp ảnh, hòa tấu văn veo, chửi bới "nude nghệ thuật".
Ba sàm, bà láp chửi kiểu bà sàm ba láp.
Thi đua nhau um sùm chửa rủa.



Đông đảo nhất hạng, lũ trẻ con nick chim nick chuột, nick tàu nick tây, nick heo bầy lợn nạc; bọn vô công rổi nghề, nghiện chửi thích bới um sùm, nhâu nhâu phụ họa, tràn ngập comment "chia sẻ" ngôn ngữ mất dạy. Chúng gào lên chửi bới, rãi đinh tục tĩu bình diện rộng lan tràn.
Chửi rầm rộ trang nhà, trang xóm, trang khu vực, trang hàng ngày, trang hải ngoại. Chửi dây chuyền. Chửi kéo theo. Chửi đồng thanh tương ứng.
Bu lại chửi bới diện rộng xả stress vô vị nhơn nude dại dột. Chửi cho vị nhơn nude khiếp đảm, cho vị nhơn nude mất danh dự, chửi cho " nó chết gục". Chửi để cho thế gian sung sướng "cười rung rúc bụng béo", cho thế gian sướng bí kíp nhơn sinh.
Ấy bởi cái đời giống người, trời bắt chúng chửi theo nghiệp thế gian...
Thực thời này, không khác chi cái chợ đời, bọn tiểu nhân, bọn bất tài vô hạnh, bọn lòng lang dạ thú miệng lưỡi rắn độc, luôn sẵn sàng "nhơn danh đạo đức" hùa nhau thành một bầy đàn, tệ hơn loài chó, xâu bu cắn xé một phận người tội nghiệp, dám mạnh dạn dấn thân nghệ thuật nude art.
Gớm miệng thế gian, tiếc không còn tấm mo che ngày xửa ngày xưa cụ Nguyễn Công Trứ, để bịt mồm chúng nó lại nhỉ ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét