Thứ Tư, 19 tháng 9, 2012

Con chèo bẻo.


Xưa có một người, về mùa tháng mười, lúa đã gần chín, đêm nào cũng ra đồng nằm để giữ lúa. Gặp phải một đêm có hai tên kẻ trộm rủ nhau đến cắt trộm lúa. Chúng thấy có người nằm giữ đấy rồi, không biết làm thế nào mới bảo nhau giết chết đi.
" Than ôi ! Trời cao đất dầy
Để cho người ấy bị tay tham tàn ! "

Ai ngờ, oan hồn thì hồn hiện. Hồn người chết ấy lên Thiên Đình kêu với Ngọc hoàng.
Ngọc hoàng liền sai quỷ sứ xuống bắt hai tên kẻ trộm lên rồi phán rằng :
- Hai đứa chúng mày siêng ăn biếng làm chỉ lo trộm cướp của người, rồi lại còn giết người. Như tội ấy thật là to lắm ! Hai tên bay phải chết, một tên thì tao bắt làm châu chấu, còn một tên thì tao bắt làm cào cào.


Xong, Ngọc hoàng lại phán rằng :
- Còn tên giữ lúa chết oan kia, thì tao hóa kiếp cho làm con chèo bẻo.
Tên kia tâu rằng :
- Bây giờ con hóa làm chèo bẻo, thì con phải làm những việc gì ?
Ngọc hoàng phán :
- Tao cho mày hóa làm chèo bẻo, một là để cho mày lại theo được cái nghiệp giữ lúa như xưa, hai là để cho mày có dịp báo thù được hai tên kẻ trộm. Bao giờ lúa chín, có châu chấu cào cào đến ăn hại, thì tao cho mày cứ tha hồ tự do bắt nó mà ăn thịt.
Bởi sự tích này mà hằng năm cứ vào độ tháng mười gần lúa chín, thì có chim chèo bẻo bay lượn khắp mọi cánh đồng mà bắt châu chấu với cào cào.


-  Có truyện cho con chim chèo bẻo là do hồn người học trò hóa ra. Vốn xưa có một tên học trò đi thi luôn ba khoa, bài vở đều tốt cả, nhưng vì bài chiếu, bài biểu làm sai mất một đôi chữ mà thành bị hỏng mãi. Vì hỏng thi mà người ấy hóa điên, mồm cứ lảm nhảm luôn hai chữ " Chiếu biểu ! Chiếu biểu ! ". Không được bao lâu người ấy chết, cái hồn hóa làm con chim cũng cứ " Chiếu biểu ! Chiếu biểu ! ", mà kêu.
Nhân vậy, thiên hạ mới đặt cái tên nôm gọi là chèo bẻo.
( Truyện cổ nước Nam )




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét