Ngó thấy vị đệ nhất quyền lực lặn lội đến "khu tự trị Choang - Quảng Tây", tay bắt mặt mừng, sung sướng được tiếp kiến "vua Tàu" tương lai, thiên hạ bèn rầm rộ suy nghĩ.
Hiện tại Tàu có cả thảy 5 khu tự trị. Choang Quảng Tây, Duy Ngô Nhĩ Tân Cương, Hồi Ninh Hạ, Nội Mông Cổ, Tây Tạng. Các vùng ấy nguyên thuộc những sắc dân lân lý hàng xóm người Hán. Đất rộng dân đông nhưng lý do lịch sử này nọ không thể lập quốc đành "tự nguyện gia nhập" vô nước Tàu.
Khu tự trị tăm tiếng chộn rộn là Tây Tạng. Nguyên xưa Tây Tạng là một quốc gia độc lập, đứng đầu có giáo chủ Đạt Lai Lạt Ma, dân chúng họ sống vùng núi cao, yếu đuối, nghèo khổ, dại dột tội nghiệp. Cho rằng cái miếng ngon sát nách không hưởng quá phí, thế nên vào năm 1950, Mao Tàu đỏ huy động " quân Giải phóng Nhân dân Trung Hoa" tiến đánh khu vực Chamdo - Tây Tạng mà chỉ gặp sự kháng cự rất yếu ớt. Năm 1951, đại diện Tây Tạng dưới sức ép của quân Tàu đỏ đã phải ký Hiệp ước 17 điểm, xác nhận thuộc chủ quyền Tàu, xóa sổ luôn đất nước mình.
Trung Cộng bèn ban ơn, cho phép đức Đạt Lai Lạt Ma được tiếp tục cầm đầu "khu tự trị Tây Tạng", nay đã là "một bộ phận không thể tách rời China". Năm 1959, Đạt Lai Lạt Ma bỏ trốn sang Ấn Độ, tuyên bố xóa bỏ cái hiệp ước bị China ép buộc, kêu gọi người Tây Tạng nổi dậy đấu tranh giành lại đôc lập.
Năm 1965, China chính thức ra văn bản sáp nhập Tây Tạng thành một khu tự trị do một người Hán cầm quyền trưởng xứ. Chánh sách ưu tiên đãi ngộ dân Hán nhập cư khiến người Tây Tạng tức giận lắm. Bạo loạn, biểu tình, tự thiêu phản đối liên tiếp xảy ra. Đức ngài Đạt Lai Lạt Ma sống lưu vong ngoại quốc rất được người Tây Tạng hết lòng ủng hộ, coi ngài là vị lãnh tụ tinh thần tối cao trong công cuộc đấu tranh giành lại đất nước.
May mắn hơn xứ Tây Tạng, nước Nam ta án ngữ lấy đường hướng Nam của dân Tàu, mấy lần bị chúng xâm lăng tiến đánh đều vượt qua hết.
Một ngàn năm nô lệ giặc, nhân cơ hội nước Tàu loạn lạc mà lấy lại tự chủ. Đến thời nhà Hồ Đại Ngu, quân Tàu chiêu bài "phù Trần diệt Hồ" chiếm nước Nam, bèn sai một số "bô lão" dâng biểu nói con cháu nhà Trần không còn ai, nay xin "gia nhập" về lại cố quốc.
Chịu cảnh đô hộ đồng hóa khốc liệt diệt chủng tưởng hết bề thoát, may thay hồn thiêng sông núi xui khiến các ngài Lê Lợi, Nguyễn Trãi dựng cờ khởi nghĩa đánh đuổi bọn Tàu ra khỏi bờ cõi. Sau này, bọn Lê Chiêu Tống cõng rắn cắn gà nhà, quân Tàu "phù Lê diệt Nguỵ " đánh tràn qua, rắp rem dựng lại "khu tự trị An Nam" thì may còn có vua Quang Trung mới thoát khỏi cái kiếp nô lệ mới.
Đến đời nhà Hồ Mác Lê, họ dựa dẫm vô China "chống Mỹ cứu nước". Cướp được quyền cai trị, nhưng họ biến hóa người dân nước Nam ra hai phe rõ rệt. Một bên đi theo Tàu xây dựng xã hội chủ nghĩa đại đồng. Một bên về phe Mỹ chống Tàu diệt cộng tránh nguy cơ mất nước.
Về phía quân Tàu, chúng đã đánh chiếm quần đảo Hoàng Sa rồi sáp nhập vô China. Chúng đã khống chế thực sự bể Đông, nghêng ngang xuôi ngược tàu bè. Chúng đã cướp được một số đảo ở Trường Sa và đang ráo riết chuẩn bị đánh chiếm hết...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét