Thứ Sáu, 14 tháng 9, 2012

Chuyện gái đẹp.


"Mẹ em ăn những giống chi ?
Đẻ em mặt mũi phương phi dịu dàng..."
Người con gái sanh ra sở hữu dung nhan kiều mỵ duyên dáng may nhờ số phận được trời thương. Cha mẹ nào không mong con mình đẹp nhưng được mấy ai như ý ?
Cái đẹp tự nhiên con gái xưa nay đắm say lòng người, làm nguồn hứng khởi cho thi nhân nghệ sĩ ngâm ngợi vẻ vời ca tụng.
Cái răng cái tóc, mắt phượng mày ngài, ba vòng tỷ lệ, nhất da nhì dáng, những cân đong đo đếm quyết xác cái đẹp tạo hóa bọn đàn bà. Cái "công thức đẹp" ấy chuyên môn của vị giám khảo chấm thi lựa người đẹp. Công chúng xem xét bình chọn rồi chấp nhận đúng người đẹp nhất thời luôn có sự khe khắc khó tính.


Người đẹp công chúng khác người đẹp riêng tư. Dưới mắt con trai thời bạn gái mình đang yêu luôn là người đẹp nhất. Cái sự phù hợp gần gụi tinh thần, thích thú tính nết, mê lời ăn tiếng nói, "sét ái tình", “duyên tiền kiếp” mới nên cái đẹp riêng tư dành cho người của mình. Khi thương trái ấu cũng tròn, khi yêu xấu mấy cũng nên đẹp.
" Lỗ mũi mười tám gánh lông
Chồng yêu, chồng bảo râu rồng trời cho
Ðêm nằm thì ngáy o o
Chồng yêụ chồng bảo ngáy cho vui nhà
Ði chợ thì hay ăn quà
Chồng yêu, chồng bảo về nhà đỡ cơm
Trên đầu những rác cùng rơm
Chồng yêu, chồng bảo hoa thơm giắt đầu.
"


Người con gái đẹp có thể làm điêu đứng mấy đấng nam nhi trong lần đầu gặp, khiến các chàng trở nên mê muội. Cái sắc đẹp trói buộc các chàng khụy xuống mê đắm.
Không được yêu thất tình tuyệt vọng, bán cả giang sơn lấy tiền hối lộ người đẹp để kiếm chút tình. Lấy được người đẹp rồi mới ngộ ra được vợ đẹp là vợ người ta...
Thời nay, bọn gái đẹp chỉ yêu tiền, chỉ biết bản thân, tâm hồn nhuộm đen một màu hồ ly đắc kỷ hết cả. Đàn ông biết sự tốt gỗ hơn tốt nước sơn là người thông minh.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét