Thứ Năm, 13 tháng 9, 2012
Cấm nghe đài địch.
Hồi xưa tâm lý chiến lấy cái radio làm chủ đạo. Phát sóng lên không trung mấy chương trình chê bai rủa sả chế độ địch, khen ngợi ca tụng chế độ ta, dụ dỗ bọn dân đen nghe đài theo ta chống địch.
Ở trên núi dưới biển, đồng bằng đô thị, có cái radio rồi mua mấy cục pin con ó lắp vô bật lên, rà sóng rột rột rẹt rẹt chọn đài nghe thích thú. Đài tự do Mẹ VN, đài phát thanh Sài Gòn, đài Hà Nội, đài BBC, đài VOA, đài Bắc Kinh... tùy theo đó, nhỏ to vặn đủ nghe ngóng.
Mấy cái đài Ấp Chiến Lược "bắt tay Mỹ" chỉ một băng đơn giản mà hiệu quả. Tiếng người nhà đài trong trẻo, hát hay tiếng rõ, đọc truyện đọc tin, tụng kinh niệm Phật, ngâm nga ca kệ dụ dỗ anh bộ đội cụ Hồ chiêu hồi về với chánh nghĩa quốc gia.
Miền Trung nghe đài phát thanh Tự do chất lượng cao. Bà cô Hiền chiến tranh tâm lý "Mẹ VN" có cái chương trình "Nhịp cầu âm thanh" khá hay lắm. Mai Khanh, Mai Thi, Ngọc Thu, Nguyễn Dương trẻ trung hấp dẫn chọn nhạc quốc tế thịnh hành.
Phía Bắc Việt cộng sản, nghe nói có tiền mua được cái radio đã khó, mua về rồi muốn được bật lên nghe phải lên xã, lên huyện, lên tỉnh xin giấy phép rồi đợi vài ba tháng "cấp uỷ đảng" phê duyệt, công an cho phép, chủ cái radio phải viết bản cam kết không nghe đài địch, rồi mới được cấp đăng ký cho đem về mà nghe.
Lỡ mà dò đài vặn lộn phải giọng Sài gòn coi như chết chắc. Mấy lỗ tai thám thính "bà con ta" bụi tre bức vách, lập tức nhơn chứng. Vị chủ nhơn cái radio coi như đời tàn số phận.
Cán bộ đảng hậu phương thường có cái đài Orionton xuất xứ Đông Âu, được cấp phát nghe tin của đảng, tuyên huấn lại cho dân chúng căm thù đế quốc, vận động đầu xanh xách súng vô Nam. Cán bộ đảng đi B thường xài đài của Nhật, đeo làm bạn bên mình dọc suốt Trường Sơn núi rừng hiu quạnh. Nhờ cái đài VC mới hiểu biết tin tức phe ta, yêu đảng yêu bác, "căm thù giặc sâu sắc".
Mấy chục năm rồi qua mau. Đời bể dâu văn minh ào ạt. Ti vi 3D. Computer màn hình LCD, Led, 3D. Internet tốc độ cao không cần dây. iPhone 3,4,5 thay thế mấy cái radio cổ lỗ vứt xó lịch sử ngậm ngùi.
Mọi thứ đều đã thay đổi. Chỉ có một chế độ độc tài đảng trị bạo lực cầm quyền là cứng đầu như cũ. Xưa cấm đài cấm địch, nay cấm web cấm blog...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Lâu lắm rồi mới được xem và được nghe lại bài hát này. Cảm ơn bạn nhiều.
Trả lờiXóaNăm 1986 giới học sinh sinh viên Việt Nam ngỡ ngàng và hưởng ứng bài thơ (Mùa Xuân Nhớ Bác) của Phạm Thị Xuân Khải http://www.tienphong.vn/xa-hoi-phong-su/mua-xuan-nho-bac-42168.tpo
Trả lờiXóaKính tặng đồng chí Lê Đức Thọ, tác giả bài thơ “Lẽ sống” và đồng chí Hồ Thiện Ngôn, tác giả bài thơ “Đọc thơ anh”.
Mùa xuân về nhớ Bác khôn nguôi
Tiếng pháo giao thừa nhớ ngày xuân Bác còn chúc Tết
Vần thơ thân thiết
Ấm áp lòng người
Bác đã đi xa rồi
Để lại chúng con bao nỗi nhớ
Người cha đã đi xa.
Các anh ơi, Mùa xuân về đọc thơ xuân các anh trên báo Đảng
Lòng càng nhớ Bác nhiều hơn
Làm sao có thể quên
Mỗi lần gặp Bác
Bác bắt nhịp bài ca đoàn kết
Người thường nhắc nhở:
Yêu nước, thương dân
Dẫu thân mình có phải hy sinh
Cũng chỉ vì trường xuân cho đất Việt.
Mùa xuân về đọc thơ xuân các anh
Tuổi trẻ chúng tôi thấy lòng mình day dứt
Day dứt vì mình chưa làm được
Những điều hằng ước mơ
Những điều chúng tôi thề
Dưới cờ Đoàn trong giờ kết nạp,
Tuổi trẻ chúng tôi tha thiết
Được Đảng chăm lo
Được cống hiến cho quê hương nhiều nhất
Nhưng tuổi trẻ chúng tôi
Không ít người đang lỡ thì, mai một.
Theo năm tháng cuộc đời
Ngoảnh lại nhìn, mình chưa làm được bao nhiêu
Bởi một lẽ chịu hẹp hòi, ích kỷ
Thanh niên chúng tôi thường nghĩ:
Bỏ công gieo cấy, ai quên gặt mùa màng
Mỗi vụ gieo trồng
Có phải đâu là lép cả?
Tuổi trẻ chúng tôi vẫn tự hào
Những trang sử vẻ vang dân tộc
Chúng tôi được học
Được thử thách nhiều trong chiến tranh
Chúng tôi nghĩ: Nguyễn Huệ - Quang Trung
Lứa tuổi hai mươi lập nên nhiều chiến công hiển hách.
Lẽ nào tuổi trẻ hôm nay thua thiệt
Có học hành, lại phải sống cầu an
Phải thu mình, xin hai chữ “bình yên”
Bởi lẽ đấu tranh – tránh đâu cho được?
Đồng chí không bằng đồng tiền
Bằng lòng vẫn hơn bằng cấp
Có ai thấu chăng
Và ai phải sửa?
Mỗi xuân về con càng thêm nhớ Bác
Lòng vẫn thầm mơ ước
Bác Hồ được sống đến hôm nay
Làm nắng mặt trời xua tan hết mây
Trừ những thói đời làm dân oán trách
Có mắt giả mù, có tai giả điếc
Thích nghe nịnh hót, ghét bỏ lời trung
Trấn áp đấu tranh, dập vùi khốn khổ
Cùng chí hướng sao bầy mưu chia rẽ?
Tham quyền cố vị
Sợ trẻ hơn già
Quên mất lời người xưa:
“Con hơn cha là nhà có phúc”
Thời buổi này,
Không thiếu người xông pha thuở trước
Nay say sưa trong cảnh giàu sang
Thoái hóa, bê tha khi dân nước gian nan?
Mùa xuân đất nước
Nhớ mãi Bác Hồ
Ta vẫn hằng mong lý tưởng của Người
Cho đất nước khải hoàn, mùa xuân mãi mãi.
Và sau đó được hồi đáp bởi Lê Đức Thọ
Trả lờiXóahttp://thanh1063.violet.vn/entry/show/entry_id/3569044,
Em nhớ bài thơ "Mùa xuân nhớ Bác"của cô sinh viên Phạm thị Xuân Khải, em được đọc khi đang học lớp 10, em cảm thấy rất ấn tượng với lời lẽ thẳng thắn, chân thực, ý chí sục sôi đấu tranh của tuổi trẻ và thực sự ấn tượng, say mê, thích thú hơn nữa khi được đọc những câu thơ trả lời của nhà thơ Lê Đức Thọ, một lời bảo ban nhắc nhở thế hệ trẻ rất nhẹ nhàng mà sâu sắc. Em xin gửi tặng thầy một số câu thơ em còn nhớ được:
Mùa xuân về anh biết tên em
Cô gái nữ sinh qua vần thơ thổn thức
Người ta trao cho em thanh gươm và cây bút
Anh nghĩ rằng, em thích bút hơn gươm
Bút em viết lời người đời dị nghị
Có chức có quyền vui với cảnh giàu sang
Và cuộc đời vất vả gian nan
Bao thói xấu làm dân mình oán trách
Em trăn trở với bao thắc mắc
Quy luật muôn đời sau đất nước chiến tranh
Cô gái nữ sinh sao vội trách các anh
Hãy tự hỏi mình đã làm gì cho đất nước
Để tuổi trẻ ngày nay thua thiệt
Có lỗi với đời bằng hai chữ bình an
Ích kỉ hẹp hòi khi đất nước gian nan
Sợ trẻ hơn già dập vùi khốn khổ
Thích nghe nịnh hót ghét bỏ lời trung
Thích kẻ bằng lòng hơn người bằng cấp
….....
Đọc thơ em một đêm anh nằm mơ
Bác Hồ đến vỗ vai anh nhè nhẹ
Trao thanh gươm Bác dặn anh cặn kẽ
Đại nghĩa thắng hung tàn
Chí nhân thay cường bạo
Mài gươm đi thề với non sông
Dìm kẻ tham quyền xuống biển Đông
Cho đôi mắt người giả mù thêm sáng
Cho đôi tai giả điếc thính hơn xưa
Thói xấu ào ào như một cơn mưa
Hết dữ dội là trời quang mây tạnh
Bừng tỉnh lên những trái tim nguội lạnh
Sửa lỗi với non sông với Tổ Quốc với đời
Cho cỏ hoa muôn sắc rực trời
Cho đất nước khải hoàn mùa xuân chiến thắng
Nhớ Bác khôn nguôi lòng càng thêm thổn thức
Tranh đấu, đấu tranh cho đất nước vào xuân.
Lê Đức Thọ