Người Tàu vốn thích thú thèm thuồng giành lấn biển đảo làm của riêng, muốn ngư trường rộng rãi đánh bắt cá tôm, khai mỏ dầu hỏa, lấy đường mở mang quốc tế cho "dân Tàu giàu, nước Tàu mạnh, xã hội Tàu công bằng dân chủ văn minh".
Đường mở mang xuống phía Nam của bọn Tàu quá sức chiến lược. Đông Nam Á đông dân lắm của, Úc châu đất rộng người thưa mỏ quặng ê hề; đường qua Ấn độ dương, vịnh Ba tư bán mua mọi nhẻ.
Oái oăn thay. Cái lẻ đời vốn "biện chứng pháp". Trời sinh Du sao còn sinh Lượng ? Chận con đường "Tàu chạy" ấy có xứ Đại Việt Nam ! Dân chúng xứ này ưa sống hoà bình nhưng thiện chiến quá cở, vị cái số nghiệp muôn đời đánh giặc.
Tàu chiếm An Nam hơn 1000 năm, lập An Nam đô hộ phủ, quyết đồng hóa Việt ra Tàu.
Tàu gặp sông Bạch đằng sóng nổi hai lần. Đâu có dễ ?
Tàu đốt sách triệt học trò, bắt thợ giỏi gái đẹp về Tàu, huỷ diệt văn hoá Đại Việt theo định hướng "bài trừ văn hoá đồi truỵ phản động" Trương Phụ Mộc Thạnh, dùng "bô lão An nam" dâng biểu xin sáp nhập "Giao châu nhất tâm hồi cố quốc".
Tàu gặp Quỷ môn quan. Liễu Thăng hóa quỷ cụt đầu. Bắc thuộc lần hai cũng đâu có dễ ?
"Đánh một trận sạch không kình ngạc
Đánh hai trận tan tác chim muông
Nổi gió to trút sạch lá khô
Thông tổ kiến phá toang đê vỡ.
Đô đốc Thôi Tụ lê gối dâng tờ tạ tội
Thượng thư Hoàng Phúc trói tay để tự xin hàng
Lạng Giang Lạng Sơn thây chất đầy đường
Xương Giang Bình Than máu trôi đỏ nước.
Ghê gớm thay sắc phong vân phải đổi
Thảm đạm thay ánh nhật nguyệt phải mờ
Bị ta chẹn ở Lê Hoa quân Vân Nam nghi ngờ khiếp vía mà vỡ mật
Thua ta ở Cần Trậm quân Mộc Thạch xéo lên nhau để chạy thoát than
Suối Lãnh Câu máu chảy trôi chày nước sông nghẹn nghào tiếng khóc
Thành Đan Xá thây chất thành núi cổ nội đầm đìa máu đen !"
Thời hôi thối Lê Chiêu Thống, quân Tàu chiếm đóng Hà Nội. An nam phen ni coi như sắp sẽ trở lại phủ huyện Thiên triều nghìn năm xưa ấy nhỉ ?
Tàu gặp Quang Trung Nguyễn Huệ, không thích "trong ấm ngoài êm" dân Nam gọt đầu tết tóc đuôi sam, nên hai mươi ngày đêm, Đống Đa Sầm Nghi Đống thắt cổ. Đâu có dễ ?
"Đánh cho để dài tóc
Đánh cho để đen răng
Đánh cho nó một bánh xe cũng không có mà về
Đánh cho nó một manh giáp cũng không còn lành lặn
Đánh cho chúng nó biết nước Nam anh hùng là có chủ."
Ấy vậy đáng chết nết không chừa. Quân Tàu nhân thời Tự Đức, vua tôi hèn hạ, chỉ cầu mong trong ấm ngoài êm cho "hai mẹ con trẩm" an cư sống sướng, bị đánh lại cầu Tàu, chúng chớp ngay cơ hội.
Tổng đốc Lưỡng Quảng Đông Tây Trương Thụ Thanh gửi mật sớ lên vua Thanh, nói rằng: "nước Nam và nước Tàu tiếp giáp với nhau mà thế lực nước Nam thật là suy hèn, không có thể tự chủ được nữa, vậy ta nên mượn tiếng sang đánh giặc mà đóng giữ ở các tỉnh thượng du. Đợi khi có biến thì ta chiếm lấy những tỉnh ở về phía bắc sông Hồng Hà."
Cơ trời tự xoá mưu sâu kế hiểm bình thiên hạ. Nhà Thanh bị xâu xé tan hoang, dễ chi chiếm vùng thượng du mà chiếm nhỉ ?
Thời nay hiện đại. Một dân tộc đầu óc thông minh, trí tuệ sắc sảo, nếu dân tộc đó được sống một thể chế dân chủ tự do, nhân tài được ưu trọng lũ lượt kéo ra giúp nước, thế giới văn minh Mỹ, Âu, Nhật, Ấn, Nga, Úc...hộ trợ, tất sẽ hùng mạnh chắc.
Nước Tàu lo sợ điều đó vô cùng. Viêt Nam mạnh sẽ chận đường Tàu hướng về Nam.
Thâm như Tàu. Chia rẻ dân VN ra bằng AK nội chiến. Chia rẻ chúng nó ra bằng ý thức hệ Quốc Cộng tương tàn. Đầu độc chúng nó bằng thể chế ngoại tà ngu xuẩn. Lập bọn bù nhìn mê tiền mê gái sẵn sàng bán rẻ tổ quốc tham quyền cố vị. Dùng tay sai triệt tiêu chà đạp người tài năng cương trực, trấn áp bắt bớ kẻ yêu nước thương nòi; đưa lũ ngu si, nịnh bợ cùng bọn con cái lũ lưu manh điếm đàng vô ghế cai trị đàn áp.
Chia rẻ để trị, tận diệt nhân tài, thể chế hủ bại, cô lập toàn diện, tay sai lệ thuộc. Việt Nam ươn hèn cho Trung Hoa rộng đường thẳng bước Nam phương.
Từ từ mò xuống. Tằm ăn dâu, sâu ăn lá. Bất chiến tự nhiên thành. Đại quân rộng đường Nam hạ. Quả thực dân Tàu quá mưu sâu kế hiểm.
Thấy mà sợ, mà lo, mà đau đớn thay cho người Việt.
Cũng nhục nhã thay đám tay sai ngoại bang, thượng đội Tàu chân đạp đồng bào, có óc như không.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét