Thứ Năm, 11 tháng 4, 2013

Đại hạn.


Đất đai cằn khô sỏi đá, ba bảy năm ròng rã không mưa cây cối chết khô hết cả. Ở cái xứ sâu mọt lộng hành, người tốt phải oan khiêm đẩy vô ngục thất, uất khí ngùn ngụt khiến trời xanh nổi giận.
Thời  quân chủ, đại hạn xảy ra dân chúng chết đói tràn lan, Khâm thiên giám nhìn thiên văn địa lý, đánh hơi ra oan khí ăm ắp lao tù, biết lắm kẻ đang chịu tù oan, bèn vội bẩm tấu vua chúa liệu bề giải hạn. Thường thì nhà vua ăn chay nằm đất, tế cáo thiên địa thần linh, sám hối nhận lỗi rồi đại xá thiên hạ làm lễ cầu mưa xin nước. Quả nhiên, có lòng trời chẳng phụ, mây mù giăng kín, mưa trút xuống ồ ạt cứu nguy đại chúng chết khát.


Thời này tệ quá trước nhiều. Vô số trí thức yêu nước gan ruột chánh kiến vì một đất nước văn minh giàu mạnh thời bị "hốt" ngồi chật cả lao tù CS. Vô số người dân oan mất nhà mất cửa bởi tay lũ lưu manh nhân danh "tổ quốc". Vô số đám tham quan sâu hiểm tội ác chồng chất, nhởn nhơ ngồi trên công lý, thao túng lộng quyền trắng trợn.
Người trung mắc nạn, tội ác đắc thế làm càn là mấy cái điều trời xanh còn không chịu thấu. Nên chi đại hạn sẽ còn nặng nề khi vô tội tiếp tục lũ lượt vô tù, kẻ gây họa dân thời hỷ hả "án treo" sung sướng cười cợt công lý.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét