Thứ Hai, 14 tháng 1, 2013

Cao mưu kế.


Tam quốc Ngô, Thục, Ngụy tranh hùng nhất thống Trung Nguyên. Can qua dấy động năm này tháng nọ cơ hội quần hùng chí sĩ thỏa sức tìm chân chúa ra tay giúp sức.
Thục có Gia Cát Lượng, Ngô thì Chu Du, Lỗ Túc, Lục Tốn; Ngụy là Tào Tháo với bộ sậu toàn ban mưu sĩ Quách Gia, Trình Dục, Tuân Húc, Giả Hủ. Ba nước, nước nào cũng đủ trí siêu mưu kế giữ được thế tam phân một thời oanh liệt.
Đấu trí dụng binh, dụng binh đấu trí, nhìn gần ngó xa, trông xa ngó gần. Năm tháng trận mạc vùng này miền nọ, rốt cuộc "mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên", ba nhà như nhau loay hoay chiến đấu, rốt cục nước Tàu rơi về tay cha con Tư Mã Ý !
Thiên hạ thống nhất rồi tan rã, chia lìa rồi hội tụ, cái luật trào này hưng thịnh rồi tàn tạ suy vong cho trào khác lên thế chỗ khiến sử ký luôn luân hồi chu chuyển đủ sắc màu.


Mưu kế "điệu hổ ly sơn" áp dụng chống nguy cơ cát cứ dấy loạn cũng hay lắm. Trung ương tập quyền vốn sợ kẻ hào kiệt "các trấn" thừa cơ triều đình suy yếu sẽ chớp cơ hội phất cờ dấy loạn. Địa phương mạnh lên thì hay cát cứ phản phúc, vì thế sử dụng lũ ngu si hèn kém bổ nhiệm về địa phương sẽ bớt mối lo họa anh hùng chí lớn. Rồi khi phát lộ kẻ nhỉnh nhỡ đầu bò này nọ, thời lập tức "lên trung ương", giả bộ cho thăng chức mà thực ra kiềm tỏa trừ mầm hậu họa.
Hán Cao tổ giết Hàn Tín, Bành Việt. An Lộc Sơn mạnh mẽ tiến đánh Tràng An. Tào Tháo lệnh Tây Lương Thái thú Mã Đằng về kinh chém ngang lưng. Quang Trung đế giết ngay Hữu Chỉnh, Văn Nhậm. Gia Long vua trảm quyết Văn Duyệt, Văn Thành. Rất nhiều sự diệt trừ nhằm giữ được tập quyền chế độ.
Sức mạnh cá nhân là ở lực lượng cá nhân đó sở hữu. Nắm binh quyền, có quân lính súng đạn, có tay chân trung thành, được ngoại bang hậu thuẩn "ỷ dốc", nghiêng trời lệch đất như chơi. Cao mưu kế, bắt cọp rời núi xuống đồng bằng, cho ngồi đó chầu rìa bó tay bắt ấn coi như xong chuyện.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét