Thứ Tư, 21 tháng 11, 2012

Con lợn ăn no lại nằm.


Xưa ông Trời có một thằng người nhà, hễ ăn thì siêng đến việc làm thì nhác.
Trước Trời cho nó ăn mỗi bữa ba bốn bát, nó cứ kêu " Ít, ít ", sau Trời cho nó ăn mỗi bữa năm sáu bát, nó cũng vẫn kêu "Ít, ít". Sau nữa Trời cho nó ăn mỗi bữa đến bảy tám, chín mười bát, nó vẫn còn cứ kêu van là " Ít, ít, ít, ít..."
Trời thấy nó quá lắm, một hôm mới gọi ra mắng rằng :
- Mày thật chẳng được công việc gì ! Cứ ăn rồi lại nằm, nằm rồi lại ăn, mà cho mày ăn bao nhiêu, mầy cũng còn kêu là ít. Mày cứ ăn thế này mãi, thì rồi tao biết lấy gì mà nuôi mày. Thôi, hay bây giờ để tao phong cho mày một chức, mày xuống dưới hạ giới mà ở...
Người kia hỏi :
- Cha phong cho làm chức gì ?
Trời bảo :
- Tao phong cho làm chức Gà.


Người kia thưa rằng :
- Tính tôi chỉ thích ăn cho béo, không muốn làm gì cả. Bây giờ cha phong cho làm chức gà, thì tôi phải bới đất lật cỏ, dậy sớm kêu gào, thế tôi không làm được. Mà rồi để cho người ta lại còn giễu là " Quấy như gà ".
Trời lại phán :
- Thế thì tao phong cho làm chức Bò.
Người kia lại thưa :
- Cha phong cho chức bò thì cũng là to. Nhưng bò lại phải đập đi hò đứng, giầm mưa giãi nắng con không chịu được. Con đã không làm nên việc rồi người ta còn chế " Ngu như bò", thì cũng tội lắm.


Vậy dám xin cha phong cho chức gì chỉ có ăn mà không phải làm. Cứ nằm một chỗ, mà mỗi ngày ba buổi người ta phải đem đến tận miệng cho mà ăn...
Trời bảo :
- Cái chức gì mà chỉ ăn rồi lại nằm, nằm rồi lại ăn ? Người ta đã không sai khiến được việc gì, người ta lại còn phải mỗi ngày hai, ba bữa bưng đến tận mõm cho mà ăn, ăn cho nó to, ăn cho nó béo !
Cái chức ấy thì chỉ có cái chức Lợn, chức Heo đó mà thôi.
Trời chưa nói hết lời, người kia mừng quýnh vội vàng quỳ xuống tâu :
- Vâng, xin cha phong cho làm chức Lợn, làm chức Heo. Ăn xong rồi nằm, nằm rồi lại ăn. Con được lĩnh cái chức này, thật là vui thỏa cho con lắm.


Trời khẻ bảo :
- Nhưng nó nuôi cho to, cho béo, rồi một ngày kia nó đem ra nó làm thịt.
Trời tuy nói vậy, mà người kia như đã mãi ăn, không nghe rõ tiếng gì nữa, cứ mau mau xin đòi xuống làm chức Lợn chức Heo dưới hạ giới.
Cho đến bây giờ, người nhà của ông Trời ấy tuy được làm Lợn rồi, được ăn no nằm nghỉ rồi, mà thường vẫn còn hiềm như chưa đủ, vẫn còn cứ kêu " Ít, ít, ít, ít " luôn mồm.
 ( Nguyễn Văn Ngọc - Truyện cổ nước Nam )


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét