Thứ Bảy, 3 tháng 11, 2012
Con đường hiu quạnh.
Con đường hiu quạnh, con đường không thấy ai đi nên con đường buồn đời bạc bẽo.
Chộn rộn dăm ba bữa, con đường vội vã mở chiêu dụ mời mọc thiên hạ vô đi lên đi xuống những tưởng sự ồ ạt kéo tới, ai có ngờ đâu sự thể.
Tư bề chào xáo đường phèn đường ngọt là đường chết ruồi dụ dỗ, là đường ngõ cụt vực sâu mạo danh giả dạng, là con đường vô duyên vô cớ vô nợ vô cùng.
Thi thoảng năm chừng mười họa cả tháng, thấy một xe cóc leo qua mệt mõi chẳng đặng dừng núi đồi heo hút, đường buồn số phận đìu hiu.
Người ta đồ rằng con đường ấy làm không phải để cho mấy ông già lọc cọc xe chở chuối nhu cầu rộng rãi qua lại, mà làm cho bọn đặc vụ mai phục mấy lớp người nhẹ dạ cả tin.
Thời thiên hạ ít có sự tin người bởi sống trong một xã hội đầy ắp lừa đảo, bịp bợm, phỉnh hại nhau : cả tin thời chỉ có chết. Tâm lý lũ chúng sanh rỉ tai hùa theo cái đồn thổi mộc mạc đường ấy đi không chết cũng bị thương, đương sự tẩy chay toàn diện thê thiếc.
Người ta bèn đặt cái máy bộ đếm thống kê "khách tham gia giao thông" đi qua thử xem. Nhác trông máy đếm hoạt động tốt cứ luôn báo ra mấy chữ ngao ngán " Hiện có 1 thành viên và 0 khách đi lại - Thành viên : Admin the way - Kỷ lục: Có 1 người dẫn bầy bò đi qua đoạn rộng nhất vào 21-12-2010 lúc 09h04. "
Đường mở ra rộng thênh thang cả chục thước, kỷ lục có một người và một bọn bò đi vào cái ngày trước dự kiến thế tận Maya hai năm về trước chưa bị phá, xem ra cũng bớt phần hiu quạnh đỡ tủi cho công lao nào kiến tạo cực khổ.
Nhiều con đường xôn xao chật chội, chen lấn chà đạp tơi bời khói lửa, ô nhiễm bụi bặm rác rưới, trộm cướp lạng lách bẩy đinh bẩy thép nguy hiểm vô cùng, ấy thiên hạ kéo nhau ào ạt đi, càng lúc càng đông thêm đông lắm. "Tấp tểnh người đi tớ cũng đi", người đi chỗ nào tớ đi chỗ ấy, ngó vô vai kẻ trước cứ thế mà theo.
Đường đi không đến, đường vô ngõ cụt, đường dẫn hết xuống hố, đường về quê mẹ, đường tới quê cha, đường đạp xe về quê bác, đường có nhiều ngã ba; lối nào đông khỏi sợ sa hầm sập bẩy. Thế nên thiên hạ mới kéo đoàn kéo lũ mà đi vô mấy đường chật cả, để lại nhiều sự khác hiu quạnh thiệt buồn .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét