Một hôm, anh ta đánh bạc với một người nghèo đói, mắc lừa thua tháy thế nào mà có bao nhiêu vũng nước, ao chuông đều phải gán cho người ấy hết sạch.
Rồi hai vợ chồng đem nhau lên rừng ở.
Lên rừng, kiếm không đủ ăn, người ấy sau chết mà hóa làm con đa đa.
Còn người nghèo đói lừa lọc kia sau cũng chết mà hóa làm con cò.
Cho nên từ đó, cò thì kiếm ăn ở dưới nước mà đa đa thì kiếm ăn ở trên rừng.
Khi ở trên rừng, kiếm ăn thiếu thốn, đói khát khổ thân, đa đa nghĩ tiếc các vũng nước xưa, thì lại thiết tha kêu rằng:
"Vũng tép, của nhà ta !". "Vũng tép, của nhà ta !"
(Truyện cổ nước Nam)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét