Thứ Hai, 2 tháng 6, 2014

Bán nước rước Tàu.


"Nghe rằng quan tướng có danh,
Cưỡi ngựa một mình chẳng phải vịn ai.
Vua khen: " Rằng ấy mới tài"
Ban cho cái khố với hai đồng tiền
Đánh giặc thì chạy trước tiên
Xông vào trận tiền cởi khố giặc ra..."
Xưa ông "tướng đầu tôm" tánh cách nhát gan, rút rát rít. Vua ban chức "đại tướng" bởi ông có tài "nhắm thẳng quân thù mà vái", "chọn cách lạy giặc làm cha làm chiến lược giữ nước", nhất bộ nhất bái cúi lạy thằng Tàu. Lâm sự trận đồ giặc xịt nước, "đại tướng" bèn lệnh thuyền truy phong bỏ chạy, giặc kịp theo đâm thủng mấy cái lổ chổ...
Nhà văn nghệ chữ nghĩa viết bài nói "Làm đến chức Đại Tướng mà còn ngu !". Dân dã bàn thêm đủ chữ: "Tượng đái vừa ngu vừa hèn..."
"Tướng đầu tôm" - dân Nam chửi như chửi chó, bởi gã không hiểu dân ta có cái gien ghét Tàu mãnh liệt. Hơn một ngàn năm người Tàu sang bắt làm nô lệ, dân Nam bị hành hạ đánh đập, hạ nhục tận cùng. Bọn Tàu thích trói nô lệ An Nam như xích chó, bắt khổ sai chung thân lên rừng xuống bể khai dầu muối san hô mã não bô xít than đá quặng sắt vàng bạc... chở hết về nước Tàu.


Sau giành độc lập, dân Nam phải liên miên thế này kỷ nọ bị nước Tàu đem quân xuống đánh. Đốt nhà phá cửa, giết chóc tàn sát, cướp của bắt người, tội ác quá sức mênh mông thiên địa. An Nam nghe đến quân Tàu là vừa căm thù vừa sợ hãi.
Bốn ngàn năm đời này đời khác, di truyền ra cái gien sinh học ghét Tàu - bản năng sinh tồn bảo vệ chống đồng hóa - chứa đầy mỗi một tế bào cơ thể người dân. Bọn thân Tàu bán nước khó bề trà trộn che dấu được mấy mặt nạ ở môi trường "đánh hơi Tàu" nhạy bén.
Những tên sang Tàu rước voi về giày mã tổ Trần Ích Tắc, Lê Chiêu Thống... đời đời đã bị lịch sử nước Nam nguyền rủa bêu danh khinh bỉ. Bán nước rước Tàu hiện đại đắc thời cao chiêu nhồi sọ, đầu độc tuyên giáo che dấu tới đâu, dân Nam cũng vạch ra rõ rệt hết.
Sử ký sau này sẽ đưa hết bầy đàn chúng nó về đúng chỗ dành cho bọn bán nước.

Click vào hình này để đọc cho rõ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét