Chế độ chính trị, dù mới hay cũ, đều có cái triều đình của nó.
Triều đình lập ra, làm cái nhiệm vụ sướng là cai trị dân, để dân trật tự sống, không vô chính phủ, hỗn loạn, súc vật, đàn bầy ruồi bâu muỗi đậu kiến bò.
Triều đình thấy nơi tốt thì đến đóng đô ở. Chỗ ấy thời xưa gọi Kinh đô, thời nay gọi Thủ đô.
Dời đô là ở lâu chán, thấy bất tiện, sẽ dời đi chỗ khác. Đất cũ triều đình bỏ đi , gọi Cố đô...
Đại khái, Triều đình, Thủ đô, Kinh đô, Cố đô là vậy.
Nhà Lê trung hưng, đánh đuổi nhà Mạc ra khỏi Thăng long thành.
Cha con, anh em, cháu chắc dòng họ Mạc tới hồi mạt, phải bỏ chạy lên đất Cao bằng Tuyên quang, dựa hơi Tàu, xây cái thành để ở, dân gọi là thành nhà mạt.
Bốn trăm năm sau, Việt Nam quốc có kẻ thông minh tài giỏi làm nghề tôn tạo quá khứ.
Kẻ ấy thương nhớ nhà Mạc cũ, hay lò mò lên lạy thành nhà Mạc.
Thấy hoang phế quá, bèn quyết sùng tu tôn tạo di tích cũ thành nhà Mạc.
VỊ sáng kiến đập bỏ hết, làm lại mới keng, đẹp đẻ như cái lò gạch mới xây.
Từ nền móng xưa, thành nhà Mạc cũ kỷ, nay được thành nhà mới, nhờ vị biết ghi công Mạc đường xưa lối cũ hảo lớ hô hô.
Đêm đêm, trên thành nhà mới, đèn điện sáng choang cho dân An nam nhớ thủa Mạt triều Cổ cách trùng tu, tân tôn tạo.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét